Vay nóng Tima

Truyện:Tu Chân Thế Giới - Chương 829

Tu Chân Thế Giới
Trọn bộ 915 chương
Chương 829: Phản kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-915)

Siêu sale Shopee


"Tất cả giữ vững tinh thần cho ta"Trâu Phàm răn dạy đám thủ hạ bên dưới. Ngoài trời cuồng phong lẫn theo tuyết lớn đang gào thét ngập trời khiến trong lòng y cảm thấy bất an. Hiện tại y đang đóng quân tại Minh Hải thương khố, đây chính là nơi tập kết những vật tư trọng yếu của Thiên Hoàn. Vì thế ở đấy có rất nhiều tài liệu đang chồng chất khắp nơi. Những tài liệu này là những thứ mà tất cả các địa phương gần đây chuyển tới. Sau khi được tập trung ở đây, những tài liệu này sẽ được vận chuyển đến địa điểm được chỉ định. Phần lớn tài liệu ở đây chỉ là loại đê giai và một số ít trung phẩm, nhưng do chủng loại lại đạt đến con số kinh người cho nên quy mô của kho chứa này cũng rộng rãi lắm.

Có thể nói đây chính là đầu mối quan trọng trong con đường vận chuyển vật tư của Thiên Hoàn. Vì vậy tầm quan trọng của nó đến mức nào chắc chẳng cần nói thì ai cũng biết. Bởi vậy ở Minh Hải thương khố, ngoại trừ một Chiến bộ bảo vệ còn có rất nhiều cao thủ tọa trấn nữa. Nhưng cách đây mấy ngày, vị Hoàn chủ đóng tại Minh Hải thương khố đã dẫn theo ba gã cao thủ đứng đầu Minh Hải thương khố li khai, nghe nói là đi làm nhiệm vụ trọng yếu gì đấy.

Trâu Phàm có tính cẩn thận trời sinh nên lúc này trong nội tâm y cảm thấy chút bất an. Dù sao đây chính là thời điểm mà phòng thủ ở Minh Hải thương khố yếu kém nhất

Nếu như lúc này đich nhân tập kích thì...

Ý nghĩ này khiến da đầu y run lên, nhưng y lập tức lắc lắc đầu, không có khả năng như vậy đâu. Hiện tại Mạc Vân Hải đang bị Thiên Hoàn áp chế toàn diện, bọn chúng còn đang bị sứt đầu mẻ trán nên làm gì có sức lực đối phó vợi bọn y.

Hơn nữa thời tiết khắc nghiệt như vậy, thì sao có thể lên đường được a.

Minh Hải giới chính là một giới của phong bạo và tuyết lớn, gần như chín phần thời gian trong năm ở đây đều có gió và tuyết tràn ngập. Hơn nữa bên trong gió tuyết ở đây còn có phong cương và tuyết cương khiến cho nơi đây trở thành một giới tuyệt địa của băng tuyết. Vì thế những thứ có thể tồn tại ở đây đều là những yêu thú băng tuyết cường đại.

Trong những ngày tuyết rơi lớn như vậy thì ngay cả những vận thâu thuyền cũng không thể di động được. Còn những tu giả bình thường thì không thể có khả năng phi hành trong thời tiết như vậy, nếu ai cứ cố gắng phi hành thì e rằng bọn họ cũng bị phong cương và tuyết cương xoắn cho nát bấy mà thôi.

Nhưng vấn đề ở đây chính là vị trí của Minh Hải giới rất trọng yếu, xung quanh nó không có giới nào phụ cận, vì thế muốn đi qua tuyến đường chính thì phải đi ngang qua nó

Chính vì vậy bão tuyết ngập trời kia cũng coi như cho mình hưởng một đại ân.

Tuy trong đầu nghĩ như vậy nhưng Trâu Phàm vẫn tăng cường số thủ vệ để bảo vệ thương khố. Khi ánh mắt y đảo qua những cấm chế chằng chịt bên ngoài thì nỗi bất an trong lòng y với đi không ít, cấm chế ở đây nhiều đến mức sắp đạt tới quy mô một cứ điểm(pháo đài) cấm chế.

Mặc dù Trâu Phàm cũng là một Chiến tướng bạch ngân, nhưng tính cách y nghiêm khắc, làm việc lại cẩn thận, rất đáng tin cậy. Vì thế y mới được phái tới thủ vệ Minh Hải thương khố. Chiến bộ dưới trướng y được dùng tiêu chuẩn quy mô của Hoàng kim chiến tướng để thiết lập đấy.

Bỗng nhiên, ánh mắt của Trâu Phàm ngưng tụ lại.

Từ trong gió tuyết, y mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh mầu lam.

Điều này khiến nội tâm y nghi hoặc. Đằng trước có tổng cộng ba đạo phòng tuyến, vậy người này vào đây bằng cách nào? Trong đầu y lập tức xuất hiện cảm giác vô cùng nguy hiểm làm cho sắc mặt y đại biến. Y khàn giọng hô to:"Địch tập kích!"

Lập tức toàn bộ thương khố trở lên hỗn loạn, tiếng cảnh báo vang lên không dứt, từng đạo hào quang sáng chói lên khiến toàn bộ thương khố như tỉnh lại từ giấc ngủ say. Lúc này toàn bộ thương khố được bao phủ trong hào quang bức nhân.

Các thủ vệ liên tục chui vào trong cấm chế, trên mặt ai cũng lộ lên vẻ khẩn trương như lâm đại địch.

Lúc này bóng dáng mầu lam kia càng lúc càng gần, dường như phong tuyết cuồng bạo xung quanh không ảnh hưởng gì đến nó vậy.

Bóng dáng mầu lam trong gió tuyết kia càng lúc càng rõ ràng, hiện tại có thể nhìn thấy bóng dáng ấy có những đường cong thướt tha, trên tay có cầm theo cây dù. Hình ảnh này mang đến cho người ta cảm giác mông lung và mỹ cảm đến tột cùng vậy.

Nữ nhân!

Đồng tử Trâu Phàm bỗng co lại, cảm giác nguy hiểm đã chạy thẳng lên đại não. Trong gió tuyết ngập trời kia bỗng xuất hiện một nữ nhân, điều này không mang lại cho y điểm tốt lành nào.

Bởi vì điều đó đã nói lên mức độ nguy hiểm của đối phương.

"Tất cả cấm chế chuẩn bị công kích"Trâu Phàm quyết định hạ mệnh lệnh.

Bóng dáng mầu lam từ trong gió tuyết đang nhìn về cứ điểm phía xa xa. Ở vị trí hai con mắt bên trên mũ giáp có hai phiến băng tinh đang lấp lóe hào quang, sau vạn năm yên tĩnh nàng lại đứng trên chiến trường một lần nữa!

Tâm cảnh nàng bên ngoài thì lạnh lùng như băng tuyết, nhưng bên trong là sự hưng phấn hiếm thấy.

Yên lặng làm đồ đằng trong thần miếu nghi ngút hương khói cả vạn năm, tịch mịch cỡ nào a!

Chiến trường, chỉ có chiến trường mới là mục tiêu của các đồ đằng!

Những người sống ở bộ lạc, cường đại đến mức trở thành đồ đằng, lại được hưởng thụ vô số cúng bái và cung phụng. Vì vậy những lúc bộ lạc rơi vào nguy nan, họ phải đứng lên dần đầu bộ lạc, che chở bộ lạc, chiến đấu vì bộ lạc, đó chính là vinh quang!

Vinh quang của đồ đằng!

Khi ánh sáng chói lọi bị vụt tắt, vinh quang bị mất đi, thì ta sẽ dùng danh nghĩa của lam để đứng lên và giành lại!

Bàn tay đang nắm chiếc dù khẽ siết chặt, lập tức thân hình Lam biến mất trong gió tuyết!

"Cẩn thận!"Đồng tử Trâu Phàm lại co thêm một lần nữa, y khàn giọng gào thétm

Ầm!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên. mặt đất đầy tuyết động bỗng nổ tung. Sau đó trên mặt đất bỗng xuất hiện một bức tường bằng tuyết cao hơn mười trượng, đánh tới thương khố với thế bài sơn đảo hải.

Chỉ trong chốc lát, từ trong cứ điểm phát ra vô số đạo hào quang.

Gần như tất cả thủ vệ đều vô thức phát động cấm chế. Chỉ thấy vô số quang mang đủ loại mầu sắc đánh lên bức tường bằng tuyết như mưa rơi!

Lập tức bưc tường bằng tuyết bị chia năm xẻ bẩy, khoấy động luồng khí lưu hòa lần với bão tuyết đầy trời khiến tuyết động bên dưới bị dâng lên không trung.

Lúc này trong tầm mắt mọi người chỉ còn lại một mảng trắng xóa.

Không tốt!

Trái tim trong lồng ngực Trâu Phàm đập mạnh, nhưng y chưa kịp phản ứng thì một đạo Lam ảnh bỗng xuất hiện trong tầm mắt y ở nơi hẻo lánh rồi đột nhiên biến mất.

Boong boong loong coong!

Vô số băng lam đánh lên vòng bảo hộ như mưa rơi, lập tức màn hào quang cách đó không xa bị phá tan thành mảnh nhỏ.

Phốc phốc phốc!

Những tia máu bắn ra chưa rời đến mặt đất đã bị hàn khí lạnh lẽo tới cực diểm kia đóng băng lại thành những giọt huyết châu rơi vãi trong gió tuyết ngập trời.

Đám thủ vệ đang mở to hai mắt, hàn khí đang làn tràn khắp cơ thể bọn họ khiến bọn họ bị biến thành tượng băng trong nháy mắt!

Sau đó những tượng băng này rơi xuống rồi vỡ ba một tiếng vỡ thành muôn mảnh.

Lúc này phong tuyết ngập trời lại trở thành trợ thủ của địch nhân, gió lốc mang theo vô số viên băng lăng(cột băng hình lục lăng-hình thoi) bay lượn đầy trời. Những viên băng lăng này mang theo lực lượng kinh người khiến hào quang bảo vệ của thương khố đứng trước mặt nó chỉ yếu ớt như làn giáy mỏng, không chịu nổi một kích.

Vài đạo thân ảnh dùng tốc độ cực nhanh đang tới gần phương vị Bính. Sự thể khiến nội tâm Trâu Phàm cũng cảm thấy an tâm hơn một chút, tuy đám người này lúc binh thường đều tỏ ra ngạo mạn, nhưng vào những lúc mấu chốt như thế này không khiến mọi người cảm thấy thất vọng a.

"Phương vị Bính!"Trâu Phàm quát khẽ: "Thiên Tỏa chuẩn bị!"

Tiếng nói của y vừa dứt, chỉ thấy sâu bên trong thương khố bay ra vô số phù văn sáng ngời, sau đó nhanh chóng bay lên không trung. Chỉ trong nháy mắt, bên trên thương khố xuất hiện một khe hở hình tròn, khe hở này có đường kính cỡ hơn mười dặm, bên trên có vô số thần văn sáng ngời đang không ngừng lưu chuyển.

Thiên Tỏa chính là một trong những cấm chế cường đại nhất ở Minh Hải thương khố. Cấm chế này chuyên dùng để đối phó với các cao thủ, nhất là các cao thủ thần lực. Hiện tại thực lực của đối thủ mà bọn họ gặp phải rất cao thâm khó dò, có thể khẳng định đó chính là một cao thủ thần lực tuyệt đỉnh.

Nhưng đối với Trâu Phàm thì đây chẳng phải là tin tức tốt lành gì.

Hiện tại, con đường phát truyển cấm chế không được coi trọng, vì thế hầu hết mọi người đều sử dụng cấm chế tương đối lạc hâu, cho nên có rất ít cấm chế có khả năng đối phó với cao thủ thần lực. Thế nhưng, địa vị của Minh Hải thương khố khá trọng yếu nên ở đây có bố trí vài cấm chế có thể đối phó với cao thủ thần lực!

Một trong số đó là Thiên Tỏa!

Chỉ cần mấy người kia có thể cuốn lấy địch nhân thì Thiên Tỏa có thể giam cầm đối phương!

Bên trên có vài thân ảnh đang triền đấu với tốc độ nhanh kinh người, với thực lực như Trâu Phàm cũng chỉ nhìn thấy vài cái bóng mầu xám và bóng mầu lam lờ mờ bất định

"Đã khóa được mục tiêu!"Thủ hạ kinh hỉ hồi đáp.

"Công kích"Trâu Phàm không hề do dự, lập tức ra lệnh.

Bỗng dưng khe hở co rút lại, rồi sau đó từ trên trời giáng xuống với mục tiêu là Lam.

Bỗng trời ngập tràn gió tuyết dường như bị đứng lại!

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Đây là lần đầu tiên Song Vũ trở thành thủ hạ của Công Tôn Sai, cảm giác này thật là... rất kỳ quái a. Không thể không thừa nhận, công tác chuẩn bị được Công Tôn Sai làm hết sức cẩn thận, cẩn thận đến mức vượt qua tưởng tượng của hắn.

Tuy Công Tôn Soa và Cốc Lương Đao đều là người trong thập đại chiến tướng, nhưng phong cách của hai người hoàn toàn khác nhau. Cốc Lương Đao quan tâm đến đại cục, còn Công Tôn Sai rất để ý tới sự tinh tế và tỉ mỉ, vì vậy cũng chỉ có Công Tôn Sai mới có thể nâng tầm quan trọng của công tác chuẩn bị đến mức độ này a.

Công tác chuẩn bị chính xác và chu đáo khiến cho Song Vũ nhẹ nhõm hẳn, lúc này hắn chẳng cần phải làm gì, chỉ cần phát huy tốt thực lực của mình là có thể hoàn thành được nhiệm vụ rồi.

Mục tiêu của hắn lần này là Thiên Phàm Môn.

Thiên Phàm Môn không phải là tên một đại môn phái, thực ra nó là một trong những môn phái nằm ở ngoại vi Thiên Hoàn. Ở Thiên Hoàn, Thiên Phàm Môn có địa vị không cao cho lắm, vì thế tầm quan trọng của nó cũng bị người ta đánh giá thấp hẳn, đó chính là một sai lầm.

Bên ngoài Thiên Hoàn có rất nhiều môn phái, phần lớn những môn phái này đều có quan hệ dây mơ dẫy má với Thiên Hoàn và Thiên Phàm Môn là một trong những môn phái như vậy.

Thiên Phàm Môn tinh thông việc luyện chế bảo thuyền, nhất là các loại vận thâu thuyền, có thể nói gần như bẩy phần vận thâu thuyền của Thiên Hoàn đều có xuất sứ từ Thiên Phàm Môn. Đối với một thế lực dùng luyện khí để lập nghiệp như Thiên Hoàn, thì tài liệu mà nó lưu thông qua lại đạt đến con số kinh người vì thế nhu cầu vận thâu thuyền của nó rất lớn. Tuy việc luyện chế vận thâu thuyền có độ khó không cao nhưng tốn thời gian, hơn nữa lại có lợi nhuận không cao cho lắm vì thế Thiên Hoàn không muốn phí nhân lực vào việc này.

Khi Thiên Phàm Môn nguyện ý tiếp nhận việc này, đối với họ đó điều tốt nhất, dù sao đối phương cũng can tâm tình nguyện mà. Nhưng nhờ vậy Thiên Phàm Môn đã trở thành một trong những môn phái rất mạnh trong những môn phái ở ngoại vi Thiên Hoàn.

Nhờ vào quan hệ với Thiên Hoàn cho nên vận thâu thuyền của Thiên Phàm Môn bán rất chạy.

Từ những tin tức tình báo nhận được, Công Tôn Sai đã phân tích rồi chỉ ra tầm quan trọng của môn phái này, một khi phá hủy hoàn toàn cả môn phái cũng như vận thâu thuyền mà nó sở hữu sẽ dẫn đến tuyến vận chuyển của Thiên Hoàn bị ảnh hưởng không nhỏ chút nào.

Tuy luyện chế vận thâu thuyền không cần phải dùng đến tài liệu cao giai, cũng không cần phải dùng thủ pháp cao cấp, nhưng luyện chế nó rất tốn thời gian.

Một khi Thiên Phàm Môn bi phá hủy, sẽ khiến trong thời gian ngắn, Thiên Hoàn không thể nào bù lại khốn cảnh thiếu vận thâu thuyền. Tuy các môn phái khác cũng có luyện chế, nhưng lại không có quy mô lơn đến mưc cả một môn phái như Thiên Phàm Môn. Trong tin tức tình báo cũng nói rõ, Thiên Phàm Môn đang nhận được một đơn đặt hàng rất lớn, khiến trên dưới Thiên Phàm Môn (DG: Vp nó ghi là Thiên Hoàn nhưng tớ nghĩ không hợp lí chút nào) đang lâm vào cảnh khẩn trương cao độ.

Có thể nói kế hoach của Công Tôn Sai đã đánh trúng phải điểm yếu của đối phương, từ đó không thể không công nhận, Công Tôn Sai đúng là một gia hỏa am hiểu việc nắm lấy sơ hổ của đối phương.

Càng khiến mọi người đỏ mắt thèm thuồng chính là, phòng ngự của Thiên Phàm Môn không tương xứng với địa vị quan trọng của nó. Điều này cũng có một phần nguyên nhân vì Thiên Phàm Môn nằm bên trong cảnh nội của Thiên Hoàn vì thế nó không dễ bị công kích. Hơn nữa nó có chỗ dựa là Thiên Hoàn cho nên đối thủ cạnh tranh của nó cũng không dám động thủ.

Vì thế sau khi trải qua cả khoảng thời gian dài như vậy mới tạo nên cục diện như bây giờ.

Thế nhưng không phải Thiên Hoàn không có biện pháp phòng ngừa, bên cạnh Thiên Phàm Môn có một chi Chiến bộ của Thiên Hoàn đang đóng quân để cam đoan an toàn cho Thiên Phàm Môn.

Nhưng đối với một siêu cấp cao thủ như Song Vũ thì loại phong thủ kia chẳng khác gì với không phòng thủ là mấy.

Nhất là, hiện tại lực chú ý của Thiên Hoàn đều bị Chung Đức và Tả Mạc hấp dẫn mất rồi. đại đa số cường gia đã bị điều đi khiến lúc này là thời điểm mà phòng ngự của Thiên Hoàn yếu ớt nhất. Nếu như không phải đối mặt với cao thủ cùng giai, thì đối với Song Vũ, nhiệm vụ này trở nên dễ chịu như một cuộc dạo chơi mà thôi.

Chiêu thức này của Công Tôn Sai thật là ác độc nha!

Đằng sau Song Vũ là mười cao thủ tinh nhuệ, trên người bọn họ có mang vô số pháp bảo có tính chất bạo tạc (nổ).

Nhiệm vụ của bọn họ hết sức đơn giản, đó là san bằng Thiên Phàm Môn thành gạch vụn.

Song Vũ hít sâu một hơi, khuôn mặt trở lên lãnh khốc. Hắn ra lệnh:"Bắt đầu!"


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-915)