Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Hạn Thự Quang - Chương 018

Vô Hạn Thự Quang
Trọn bộ 533 chương
Chương 018: Nơi trú ẩn
0.00
(0 votes)


Chương (1-533)

Siêu sale Lazada


Sau khi rời khỏi nhà kho, đoạn đường tiếp theo không còn nguy hiểm gì nữa. Vụ nổ kịch liệt vừa rồi đã hấp dẫn hầu hết vũ khí sinh vật ở phụ cận, ít nhất ba người Sở Hạo sẽ có 10 phút an toàn.

Trong khoảng thời ấy, Sở Hạo rốt cục mang theo hai người Ao Saqi và Jenny tiến vào tòa nhà có tầng hầm như đã định. Vừa tới nơi, hắn đập đập gõ gõ vài chỗ, không bao lâu liền tìm thấy mục tiêu. Hai người phía sau đối với Sở Hạo càng cảm thấy cao thâm mạt trắc. Bởi khi Sở Hạo nói cho bọn họ biết phía sau bức tường này là một đường cống thoát nước dẫn thẳng đến chỗ trú ẩn, hai người liền nhìn xung quanh xem có côn sắt gì gì đó không, nhưng không ngờ Sở Hạo lại thả Jenny xuống, còn thuận tay cầm chiếc thùng sắt chứa rác bên cạnh lên, đồng thời hai mắt hóa thành mờ mịt.

"Ta khi còn trong tổ chức, vì một chút nguyên nhân mà tạo ra phương pháp tự thôi miên. Không biết các ngươi có từng nghe qua vài truyền lưu trong hiện thực, rằng con người tối đa chỉ sử dụng được một phần lực lượng cực nhỏ của cơ thể, chỉ trong tình huống đặc biết mới bộc phát ra tiềm lực chân chính. Thí dụ như người mẹ vì cứu con mà nhấc bổng cả xe ô tô. Người bình thường không thể làm được những việc như thế vì cơ thể có một hệ thống tự bảo vệ, một khi sử dụng lực lượng vượt quá sức chịu đựng của bản thân sẽ dẫn đến tổn thương không thể vãn hồi. Hệ thống tự thôi miên của tổ chức bọn tôi có thể cởi bỏ hệ thống rào cản này, dù gãy xương, cơ bắp đứt gãy cũng không thể ngăn cản thân thể triển khai lực lượng. Đấy chẳng lẽ là mở cơ nhân tỏa sao?"

"Có lẽ cái đó đúng là cởi bỏ một loại gông xiềng..."

Trong khi tiếng nói còn vang lên, Sở Hạo đã cầm thùng sắt đánh mạnh vào vách tường. Hai người bên cạnh trợn mắt há mồm ngây ngốc nhìn. Máu tươi loang lổ trên tay Sở Hạo, còn thùng sắt tất nhiên đã bị biến dạng, nhưng vách tường cũng theo đó mà nứt vỡ. Cuối cùng hai người nhìn thấy Sở hạo dùng một cước đạp đổ bức tường, để lộ một thông đạo tối đen như mưc.

Sở Hạo tùy ý vứt bỏ thùng sắt đi rồi bất chấp máu tươi trên tay mình: "Đi thôi hai vị, chúng ta tới chỗ trú ẩn."

Mà sau đó, hai người liền ù ù cạc cạc bước theo Sở Hạo bảy ngoặt tám vòng, xuyên qua cánh cửa sắt đã mục nát một nửa, tiếp đến lại trải qua thông đạo kéo dài hướng lên trên, cuối cùng đi tới một phòng nghỉ ngơi dành cho nhân viên bảo hành sửa chữa điện nước. Lúc bọn họ tiến vào liền phát hiện bên trong đã sớm có người ngồi, chính là bọn Ares, J cùng hai nhân vật chính.

Bốn người trong phòng tự nhiên cũng nhìn thấy mấy kẻ tiến vào này, đặc biệt là dáng vẻ máu tươi đầm đìa trên người liền khiến họ khẩn trương, vội bước lên đỡ. Ares còn định đưa ba người bị thương tới một phòng chữa bệnh cỡ nhỏ, ý muốn băng bó cho họ.

Sở Hạo nhìn kỹ không gian xung quanh, bên trong chất đầy các loại rương hòm, còn có mấy lều vải dã ngoài và ánh đèn sáng ngời, đến lúc này hắn mới thở phào một hơi: "Chỉ cần chỗ trú ẩn an toàn, thương thế trên người chúng ta chỉ là ngoài da, tình huống các ngươi thế nào, lúc tiến vào có bị theo dõi không?"

Ares lập tức lắc đầu: "Không có, dựa theo phân phó của cậu và cảm giác của Jerrord, không có bất cứ sinh vật ngoài hành tinh nào phát hiện ra bọn ta, hơn nữa trước khi đi vào, bọn ta đã đợi bên ngoài ít nhất ba phút, lúc đến đây lại mở thiết bị giám sát kiểm tra khu vực xung quanh, không có binh khí sinh vật nào xuất hiện cả."

"Vậy thì tốt rồi..."

Sở Hạo ngã trồi trên mặt đất, hắn hít sâu vài hơi cố gắng đè nén cảm giác đau đớn, vội vàng nói: "Trong thời gian tôi ngất đi, hết thảy mọi chuyện do anh làm chủ, điều kiện tiên quyết là không nên để bại lộ, còn nữa, tôi có chút ý tưởng, đợi tôi tỉnh rồi bàn lại..."

Tiếng nói càng lúc càng nhỏ, cuối cùng Sở Hạo ngã lăn trên mặt đất...

Đến khi tỉnh lại, Sở Hạo còn chưa mở mắt đã ngửi thấy mùi thịt bò bít tết cùng thanh âm kích động của Jenny.

"...Thật sự được thưởng 3000 điểm! 3000 ah! Phải sống qua 3 bộ phim kinh dị mới được thưởng ngần đó. Bây giờ chỉ mất một cái công cụ phòng ngự 2000 đã đổi được 3000 điểm... Tôi đã sớm muốn đổi lấy một con Pokemon rồi, nhưng rẻ nhất cũng phải 3000, lần này, ha ha ha ha...."

Jenny xem chừng là đang hưng phấn quá mức, nói đến cuối cùng đã bắt đầu cười ngây ngô, hơn nửa ngày sau cũng chỉ nghe thấy tiếng khúc khích.

Thanh âm Ao Saqi cũng vang lên: "Đúng vậy, tôi có thể chứng mình, lúc đó đột nhiên xuất hiện một tiếng nói vang lên trực tiếp trong đầu tôi, ký ức vẫn còn khắc sâu, tiêu diệt hai con bạch tuộc máy, điểm thưởng tổng cộng 3000, không sai đâu."

Nghe đến đây, Sở Hạo rốt cục mở mắt nhìn nhìn chung quanh, phát hiện mình đang nằm trong lều, bản thân được tẩy rửa và băng bó chính quy. Xem ra Ares tuy xuất thân quý tộc nhưng cũng đã trải qua đào tạo của trường Y, phương diện này rất chuyên nghiệp.

Mọi người bên ngoài bỗng nghe thấy trong lều truyền ra tiếng sột soạt, cuối cùng tấm vải che chắn được kéo lên lộ ra thân hình Sở Hạo. Hiện tại cả đám đang ngồi quanh bàn, trước mặt mỗi người đều có một đĩa bít tết cùng với salad và một ly rượu vang, đây rõ ràng là bộ dáng nhân sinh đắc ý mà.

"Tỉnh chưa?"

Jenny là người đầu tiên hưng phấn buông dao dĩa xuống: "Mau lại đây nếm thử đi, Ares làm đó, không ngờ tay nghề của hắn lại tốt như vậy, đây chính là bít tết thượng đẳng, còn rượu vang hắn nói là loại được cất giữ hơn 40 năm, nhưng tôi không tin lắm."

Không biết vì sao khi nghe lời nói đầy sức sống của Jenny, trong lòng Sở Hạo có chút ấm áp, hắn cũng không khách khí đi tới ngồi xuống. Ares bưng lên một phần bít tết cùng một ly rượu vang. Sở Hạo nhè nhẹ nhấp một hớp nhỏ, xong mới lên tiếng: "Ares không lừa cô đâu, chai rượu vang này có giá trị tương đương với một năm tiền lương của cô trong thế giới trước kia đó... Tình huống bây giờ thế nào."

Ares vẫn ôn hòa ngồi cắt bít tết, không nhanh không chậm mở miệng: "Tình hình rất tốt, chỗ trú ẩn không bị bại lộ, tuy rằng ở phụ cận cũng xuất hiện binh khí sinh vật, cũng có rất nhiều người ý đồ trốn vào cao ốc bên trên, nhưng dưới này lại chả có ai ngó ngàng tới."

Sở Hạo gật đầu, hắn còn chưa nói gì, J đã lên tiếng: "Sở, bọn họ nói thật chứ? Diệt hai con bạch tuộc máy liền được 3000 điểm."

"Đúng vậy, cái đó tôi có thể làm chứng."

Sở Hạo mỉm cười vừa cắt bít tết vừa nói: "Mỗi một bạch tuộc máy đều trị giá 1500 điểm, hiện tại tôi, Jenny, Ao Saqi đều có 3000 điểm, nếu như bọn tôi lại an toàn hoàn thành bộ phim kinh dị lần này nữa thì sẽ có 4000 điểm để sử dụng."

Ares cùng J liếc nhìn nhau, trên mặt hai người có chút hâm mộ. Hiện tại cả hai đã không còn nghi ngờ gì với thế giới luân hồi nữa rồi, nên tất nhiên cũng rất mong chờ với những thuộc tính cường hóa ở chủ thần không gian.

Có người nào mà chưa từng ước mơ?

Có lẽ bất cứ kẻ nào khi còn bé đều hi vọng mình đặc biệt, như trở thành thánh kỵ sĩ đồ long, siêu nhân bảo vệ thế giới, hoặc là các nhân vật võ hiệp, ai mà không muốn mình sở hữu một dị năng nào đó? Trở thành người có siêu năng lực, thậm chí siêu nhân với sức mạnh bài sơn đảo hải, trường sinh bất tử, vĩnh hằng bất hủ...

Vậy mà ở nơi này, bọn họ lại có thể tiến tới rất gần những giấc mơ khi còn bé đó. Dù là ai cũng kích động vạn phần, cho nên trong lòng Ares và J đều rất để ý.

"Đây chính là những gì tôi muốn nói trước khi hôn mê."

Sở hạo xiên miếng thịt bò vào trong miệng, phần bít tết này được nấu quả thực rất đúng tiêu chuẩn, non mà không sống, hương vị đậm đặc khó tan, thêm các loại gia vị bên trên... thật sự rất không tồi. Sau khi thỏa mãn cái dạ dày, Sở hạo mới tiếp tục: "Đạt được điểm thưởng mới là trọng yếu nhất."

"Quê ta có câu ngạn ngữ: Việc binh, đại sự quốc gia, vùng đất sinh tử, đạo lý tồn vong, không thể không xem xét."

Sở Hạo trực tiếp dùng tiếng hán đọc lại đoạn văn này, dù sao đây cũng là điểm hay của thế giới luân hồi, không cần phiên dịch mà vẫn có thể hiểu chuẩn xác ý nghĩa. Hắn nói tiếp: "Đối với quốc gia đã thế thì với cá nhân sao có thể ngoại lệ? Trong thế giới hiện thực, tiền là quân lính của mỗi người, cái gọi là quyền và lực không phải cũng nhờ tiền cả sao? Đối với chúng ta, điểm thưởng chính là binh. Chúng ta rất may mắn khi gặp phải bộ phim Skyline này. Nó là một phim khoa học viễn tưởng còn người ngoài hành tinh chỉ hơi lợi hại một chút mà thôi. Nhưng nếu chúng ta dính phải những thế giới không thể dùng khoa học giải thích thì sao? Thí dụ như loạt phim nổi tiếng The Grudge, hay một số các phim điện ảnh liên quan đến quỷ hồn, bằng thực lực chúng ta bây giờ mà đụng phải mới thực sự là cửu tử nhất sinh, kế hoạch tính toán có tinh vi hơn nữa cũng vô dụng."

"Chuyện mỗi một lần không chết trong phim kinh dị sẽ được thưởng 1000 điểm chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi, vận khí có tốt cũng đến lúc dừng lại. Cho nên, việc chúng ta phải làm bây giờ là tận hết khả năng kiếm điểm thưởng để đề thăng thực lực trước khi gặp phải những phim kinh dị không có lời giải. Tôi hy vọng mọi người có thể..."

" Đi săn giết binh khí sinh vật ngoài hành tinh!"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-533)