← Ch.234 | Ch.236 → |
Dịch giả: truongtieutuyet
Cuồng nhiệt và cuồng bạo là hai khái niệm bất đồng, ít nhất trong nội tâm Sở Hạo cho là bất đồng, cuồng nhiệt có thể là tốt, mà cuồng bạo thì gần như chắc chắn là xấu.
Vong và diệt cũng không giống nhau, vong có thể là sụp đổ nhưng vẫn có bộ phận sót lại, ví dụ như vong quốc, mà dân chúng thì vẫn còn, trong khi đó diệt chính là thực sự đuổi tận giết tuyệt.
Mặc dù Sở Hạo thường xuyên phải đưa ra các lựa chọn, nhưng mà hắn cũng có đạo đức nhân sinh của mình, nếu như tình huống cho phép hắn nhất định sẽ tìm cách để không vi phạm vào giới hạn thấp nhất của bản thân. Với những người lùn quý tộc, hắn có thể thẳng tay hạ sát, bất kể bọn họ có từng làm điều ác hay không, bất kể bọn họ có ác ý với hắn hay không, nhưng nếu như trong số thân nhân của bọn họ có trẻ em và phụ nữ, như vậy hắn sẽ không thể nào xuống tay, đây chính là giới hạn của hắn.
Có điều dù sao Sở Hạo cũng vẫn là một trong những lãnh đạo của tổ chức Kẻ phản nghịch, tâm tính chắc chắn không giống như người bình thường. Mấy ngày nay suy ngẫm lại một cách cẩn thận, hắn cũng nhận thấy cá tính mình và Hạo quả thực là giống nhau như hai giọt nước, nếu như thật sự đến thời điểm buộc phải lựa chọn, hắn vẫn sẽ hạ quyết tâm xuống tay bất kể đối phương là ai. Bất quá hiện tại thì vẫn chưa phải là thời điểm như vậy, hơn nữa để cho một số thân nhân của những người lùn quý tộc này chạy thoát, một phần cũng là vì bố cục của hắn.
Lần hành động này nhìn có vẻ như rất nhẹ nhàng đơn giản, kỳ thực mức độ hung hiểm chỉ có người trong cuộc mới biết được rõ ràng, giả sử lúc trước hỏng chuyện, như vậy chẳng những tất cả công sức bày mưu tính kế đều tan thành bọt nước, mà sau đó Bắc Băng Châu đội còn phải dùng sức lực tự thân để chiến đấu với tiểu đội luân hồi Thiên Thần. Hơn nữa tình hình tại Blue Mountains cũng sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm, muốn chạy trốn ra khỏi đây chỉ sợ buộc phải ác chiến mấy trận mới được. Không chỉ vậy, rất có thể hành động của bọn họ còn dẫn phát khiến cho nội dung cốt truyện thay đổi, xuất hiện đại địch, phải biết rằng những người lùn quý tộc và trưởng lão của Blue Mountains liên hợp lại, đây chính là một thế lực mà ngay cả Thorin cũng phải chịu thua không thể làm gì được. Sở dĩ hành động lần này của Sở Hạo có thể thành công, nguyên nhân căn bản chính là nhờ ba từ, tàn nhẫn, nhanh gọn, chính xác.
Nhưng mà những chuyện này... chẳng qua mới chỉ là mở đầu của bố cục thực sự mà thôi.
- Nhân loại là sinh vật rất nhanh quên, cũng là sinh vật rất vong ân phụ nghĩa, tuy rằng người lùn không phải là nhân loại, nhưng mà bọn họ cũng là sinh vật có trí tuệ, do vậy cũng sẽ không ngoại lệ, điểm khác nhau duy nhất chỉ là thời gian vong ân dài hay ngắn mà thôi. Chủng tộc có tuổi thọ lớn sẽ nhớ lâu hơn một chút, mà chủng tộc có tuổi thọ ngắn thì sẽ rất nhanh quên đi tất cả ân tình. Điểm này được thể hiện rất rõ tại thế giới Middle Earth, lời thề minh hữu của người Elf có thể kéo dài đến cả nghìn năm, mà nhân loại thì chỉ sau mấy chục một trăm năm là đã không còn nhớ gì về các loại thề ước nữa rồi.
Bên trong nhà của một người lùn quý tộc, Sở Hạo đứng trên lầu cao nhìn xuống quảng trường, hắn thì thào với những người sau lưng:
- Trên thực tế những chuyện chúng ta làm lúc trước vẫn chưa hoàn toàn đảm bảo, sau không bao lâu, sẽ có một loạt người lùn thuộc tầng lớp trung lưu bình ổn lại tinh thần, đến lúc đó chúng ta sẽ bị bọn họ hoài nghi và chất vấn. Những người lùn này cũng sẽ manh nha tìm cách thu thập quyền lực, một khi đã có quyền lực trong tay, sẽ bắt đầu tiến hành một cuộc giết chóc, mạnh sống yếu chết. Sau khi máu đã ngừng chảy, những người lùn quý tộc mới sẽ ra đời, đây là con đường mà tất cả các chế độ chính quyền từ xưa tới nay đều đi qua.
- Mà bất kể lúc trước ta đã từng làm cái gì, cho dù chính là nhờ sự xuất hiện của ta, những người lùn quý tộc này mới có thể ra đời, nhưng mà bọn họ vẫn sẽ không cảm kích ta cho dù chỉ một chút, trái lại, bởi vì sự hiện hữu của ta, nội tâm bọn họ sẽ sinh ra cảm giác chán ghét, thậm chí là thù hận. Chuyện này không liên quan gì đến cá nhân, chỉ là do ảnh hưởng của vị trí giai cấp, đến lúc đó, cho dù không phải hứng chịu tai ương binh đao gì từ Blue Mountains, kế hoạch của chúng ta vẫn sẽ không thể nào trở thành hiện thực, vẫn như cũ không có khả năng dựa vào người lùn để đối kháng với Thiên Thần đội. Đó là lí do mà ta vừa nói, nhân loại là sinh vật rất nhanh quên, cũng là chủng loài vô cùng vong ân phụ nghĩa, thế gian này không có bằng hữu hay địch nhân vĩnh viễn, tất cả chỉ phụ thuộc vào lợi ích thôi, mà ta... chính là người chặn đứng lợi ích của bọn họ, chỉ đơn giản như vậy.
Những lời này của Sở Hạo quả thực có phần phức tạp, hầu hết các thành viên trong Bắc Băng Châu đội đều không hiểu, mà Sở Hạo cũng không có ý định giải thích một cách cẩn thận. Đúng lúc này, tân nhân Naruhodo lại bỗng nhiên nói:
- Ta hiểu ý của ngươi, trong lịch sử quả thực là có nhiều chuyện như vậy, ví dụ như sự giải thể của liên bang Soviet trước kia, cùng với cả sự hình thành của nước Nga. Nhưng mà... nếu như đã sớm biết mọi chuyện sẽ diễn biến như thế, ngươi còn làm tất cả những chuyện này để làm gì?
Sở Hạo cười nhạt một tiếng, nhìn xem quang cảnh bên ngoài cửa sổ, trên quảng trường có rất nhiều người lùn dáng vẻ lam lũ đang ăn cơm tập thể, sau trận bạo động và thanh tẩy vừa rồi, toàn bộ tài sản của các người lùn quý tộc đã được thu gom lại, lượng vàng bạc bọn họ tích trữ chiếm tới hơn bảy mươi phần trăm ngân quỹ của Blue Mountains, hơn nữa trong nhà những quý tộc này còn có rất nhiều lương thực dự trữ, gần như là dư sức cung ứng cho tất cả dân chúng. Sau khi nghe được tin tức về sự kiện này, những người lùn nghèo khổ tại các khu vực nhỏ lẻ của Blue Mountains cũng chen nhau đến tham gia, sau khi được cung cấp một lượng lớn lương thực liền trực tiếp nhóm bếp, bắc nồi niêu lên nấu ăn ngay tại quảng trường.
Mà không chỉ có những người lùn nghèo khổ, thậm chí có nhiều người lùn khá giả hơn một chút cũng đến, dù sao đi nữa ăn cơm tập thể cũng không mất tiền, dại gì mà bỏ qua. Những người lùn này vừa ăn vừa thảo luận về tương lai, mỗi người đều hy vọng sau khi đã không còn quý tộc chèn ép, đời sống sinh hoạt hằng ngày sẽ được cải thiện. Kỳ thực nguyện vọng của bọn họ đều rất chất phác và nhỏ nhoi, ví dụ như mỗi bữa đều được ăn no, hoặc là được ở nhà cửa đàng hoàng ấm áp, đương nhiên, trong đó thỉnh thoảng có một vài người cũng thắc mắc về an nguy của Thorin, nhưng mà sau vài câu đối đáp ngẫu nhiên, bọn họ đều không nhớ tới những chuyện xa xôi nữa, chỉ chăm chăm vào tình cảnh hiện tại.
- Loại biểu hiện này, kỳ thực cũng là một loại vong ân, hoặc có thể nói là bản năng của sinh vật có trí tuệ, đối với bọn họ lý tưởng của Thorin là một thứ gì đó quá mức xa vời, cả Lonely Mountain cũng thế, thứ duy nhất mà bọn họ để tâm chính là những gì trước mắt. Hơn nữa sau khi đã lấy được một món lợi ích rất lớn, như vậy ai lại sẽ nguyện ý bỏ gia tài mới giành được, đánh liều tính mạng của bản thân để đi trợ giúp Thorin đây? Muốn nói bọn họ phản bội Thorin cũng không đúng, hành động của bọn họ không tính là phản bội, chỉ có thể xem như minh triết bảo thân mà thôi, ta hiểu lý do bọn họ làm như vậy, nhưng mà chuyện đó không phù hợp với kỳ vọng và bố cục của ta.
Sở Hạo nhìn đám đông nghìn nghịt trước mắt, hắn vẫn nói một cách bình tĩnh:
- Chính vì thế nên ta bỏ qua cho thân nhân của những người lùn quý tộc kia, hơn nữa cũng bỏ qua không tra xét một vài người lùn quý tộc sống tại các mạch khoáng nhỏ của Blue Mountains, những chuyện này chính là để mở đầu cho bố cục thực sự.
- Bố cục thực sự?
Những người còn lại đều chẳng hiểu gì cả, mọi người đều ngồi im lặng cố gắng suy đoán, chỉ có Auchi lên tiếng hỏi:
- Bố cục thực sự của ngươi thì có liên quan gì đến thân nhân của những người lùn quý tộc? Chẳng lẽ là muốn bọn họ tìm người đến báo thù sao?
Sở Hạo không đáp, chỉ xoay người lại, tìm một cái ghế để ngồi xuống, cầm ly nước uống trên bàn lên, lúc này mới mỉm cười:
- Trong thời gian đầu, chủ nghĩa xã hội có một khuyết điểm chí mạng, đó chính là không thể không có kẻ địch, mà sau khi chủ nghĩa xã hội thành công, va chạm nội bộ sẽ xuất hiện rất nhanh, biểu hiện của sự va chạm này chính là các cuộc thanh trừng chính trị, có thể là thanh trừng chính phủ, thanh trừng quân đội, thậm chí là thanh trừng nhằm vào dân chúng. Ví dụ điển hình nhất là liên bang Soviet, trong bộ máy chính trị của quốc gia này có rất nhiều nhân tài tinh anh, để hóa giải khuyết điểm chí mạng của chủ nghĩa xã hội, bọn họ liền phân định ra các loại giai cấp, dùng khẩu hiệu bất đồng giai cấp để dẫn phát đấu tranh. Sau đó khi chủ nghĩa xã hội của liên bang Soviet đã thành công, nhờ vào sự bộc phát của chiến tranh thế giới lần thứ hai, quốc gia này may mắn thoát được trường hạo kiếp va chạm nội bộ, nếu như chiến tranh thế giới lần thứ hai không xảy ra mà nói, hẳn là liên bang Soviet đã sớm tự mình tiêu vong, hoặc có khả năng lớn hơn là quốc gia này sẽ phải trở thành nhân tố dẫn phát chiến tranh thế giới.
Mọi người vẫn cảm thấy có chút không hiểu, chỉ có linh quang trong đầu Auchi bỗng nhiên lóe lên, tổng hợp thông tin từ những lời Sở Hạo nói, đồng thời liên tưởng với tình huống trước mắt của Blue Mountains, sắc mặt hắn nhanh chóng trở nên tái nhợt:
- Chẳng lẽ ý ngươi là định... định tiến hành một cuộc chiến tranh sao?
Sở Hạo quay đầu lại nhìn thoáng qua quang cảnh bên ngoài cửa sổ, sau đó mới lên tiếng:
- Không phải là ta định tạo ra một cuộc chiến tranh, mà là chiến tranh nhất định sẽ diễn ra, khi ta áp dụng chủ nghĩa xã hội vào Blue Mountains, cuộc chiến này đã không thể tránh né rồi...
- Vẫn là câu nói cũ, mâu thuẫn giai cấp là thứ không thể điều hòa, những người lùn bình dân kia, bọn họ căn bản không biết những chuyện mình vừa làm rốt cuộc là đáng sợ đến mức nào. Tuy rằng chúng ta đều biết rõ, chỉ cần chúng ta không tham dự vào, những người lùn bình dân kia sẽ nhanh chóng trở thành các quý tộc mới, nhưng mà thân nhân của những người lùn quý tộc lúc trước thì lại không nghĩ như vậy. Bọn họ sẽ xem những người lùn bình dân này là những kẻ khủng bố vô đạo đức, bởi vì những người lùn này tịch thu tất cả tài sản của bọn họ, giết sạch thân nhân và những người bọn họ quen biết, thậm chí còn chiếm cứ đại nghĩa đáng lẽ phải thuộc về bọn họ.
- Tất cả những lý do này khiến cho hai phe rơi vào mâu thuẫn mang tính chất sinh tử, vì thế khi ta thả thân nhân của những người lùn quý tộc kia đi, các thế lực bên ngoài sẽ nhanh chóng nắm bắt được tin tức về những chuyện xảy ra tại nơi này. Các ngươi cứ đợi mà xem, trong vòng mấy ngày tới quân đoàn người lùn đầu tiên sẽ đến tấn công nơi này, đương nhiên, khả năng lớn là quân đoàn này sẽ rất nhỏ yếu, thành phần cấu thành có lẽ hầu như đều là những binh lính thân cận với các quý tộc bị giết. Một khi chúng ta tiêu diệt đội quân đầu tiên này, như vậy kế tiếp...
- Những người lùn quý tộc còn lại sẽ liên lạc với những dòng dõi người lùn khác, với tư cách tồn tại cùng giai cấp, những người lùn quý tộc dòng dõi khác nhất định sẽ cảm thấy bị đe dọa và khủng hoảng, bọn họ sợ ngọn lửa phản loạn sẽ lan đến chân mình. Vì vậy bọn họ nhất định sẽ dùng hết toàn lực để san bằng nơi này, thậm chí còn có thể có các quý tộc của nhân loại tham gia, tất cả bọn họ sẽ cùng nhau tạo ra một đại quân tiến về Blue Mountains, mà khi đó... chính là thời khắc ta cần.
Trong mắt Sở Hạo giống như có huyết sắc lan tràn, ngoại trừ Niệm Tịch Không ra, tất cả các thành viên Bắc Băng Châu đội đều không tự chủ được, toàn thân khẽ run lên.
- Thép được tôi luyện từ cái gì... thiết quân luật hình thành từ đâu... tính cách và sự rắn rỏi trưởng thành trong môi trường nào... tất cả đều là nhờ vào máu và sắt, tất cả đều chỉ có thể dựa vào chiến đấu và lửa đỏ mà thôi!
Sở Hạo uống một ngụm đồ uống, sau đó mỉm cười nói với những người xung quanh:
- Ta đang chờ đợi... một cuộc chiến tranh chống lại các thế lực đến từ bên ngoài, một cuộc huyết chiến bảo vệ Blue Mountains. Sau cuộc chiến đó những người lùn sinh sống tại đây mới có thể toàn tâm toàn ý đi theo chúng ta, đến khi đó bọn họ mới là đội quân mà ta mong muốn. Đương nhiên tất cả những chuyện này, sẽ tạo nên vô số thương vong, sẽ khiến cho vô vàn người chết, binh pháp của ta, chính là như vậy...
- Sở thị sát pháp.
← Ch. 234 | Ch. 236 → |