Vay nóng Tima

Truyện:Vô Hạn Thự Quang - Chương 236

Vô Hạn Thự Quang
Trọn bộ 533 chương
Chương 236: Không thể hòa bình
0.00
(0 votes)


Chương (1-533)

Siêu sale Shopee


Dịch giả: truongtieutuyet

Xung quanh Blue Mountains, các dòng chảy ngầm đang dần lưu chuyển, những người lùn quý tộc dòng dõi Durin vốn được xem là đám keo kiệt nhất đại lục Middle Earth, lần đầu tiên bọn họ hào phóng lấy ra rất nhiều vàng bạc, áo giáp, vũ khí, thêm cả hàng loạt vật phẩm quý hiếm mà bình thường khó có thể thấy được. Giá trị của những thứ này lớn đến mức các quý tộc của nhân loại cũng cảm thấy vô cùng thèm muốn, mà điểm khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái nhất chính là, thứ mà những người lùn quý tộc cần lại không phải là lương thực, cũng không phải là sản phẩm sinh hoạt thường ngày, thứ mà bọn họ cần là lính đánh thuê, một lượng lớn lính đánh thuê đủ để tạo thành một quân đoàn.

Quyền lực của thế giới Middle Earth nằm trong tay hai phe, phe thứ nhất là liên minh của nhân loại, người Elf và người lùn, phe còn lại thì do Orc, Goblin, Troll, cùng với một số loại sinh vật bóng tối khác tạo thành. Một khi đã vào trận, tình hình giữa hai phe này có thể nói là không chết không ngừng, bất quá dưới tình huống bình thường, cả hai phe đều không có hứng thú xâm phạm vào lãnh thổ của đối phương. Vì thế trong thời kỳ hòa bình, so ra thì tranh chấp và va chạm nội bộ lại xảy ra thường xuyên hơn nhiều, ví dụ như khi Orc nhìn thấy Goblin, cơ bản không có thứ gì gọi là nhường nhịn hay khách khí, đơn giản là kẻ nào mạnh thì kẻ đó sống.

Tương đối mà nói, quan hệ trong liên minh giữa nhân loại, người Elf và người lùn vẫn tốt đẹp hơn, ít nhất là không thể nào có chuyện trắng trợn giết chóc, có điều xét cho cùng thì tư tưởng của mỗi chủng tộc đều không giống nhau, vì thế những xung đột nhỏ lẻ có thể nói là hầu như lúc nào cũng có. Chẳng hạn như người Elf xem phần lớn rừng rậm là lãnh thổ của mình, giả sử trong những khu rừng này lại có hang động, người lùn chạy đến khai thác, như vậy rất có thể sẽ phát sinh tranh chấp. Thực tế mà nói thì từ xưa đến nay người Elf và người lùn chưa bao giờ ưa nhau, đồng thời hai chủng tộc này lại có chút khinh thường đối với nhân loại, vì vậy quan hệ liên minh giữa ba chủng tộc kỳ thực cũng không có vững chắc như trong tưởng tượng của nhiều người.

Hơn nữa, người Elf có cuộc sống bất lão bất tử, vì thế đối với bọn họ quyền lực và địa vị mang một ý nghĩa khác, nhưng mà tuổi thọ của người lùn và nhân loại thì đều có hạn, bọn họ đều sẽ già sẽ chết, do vậy dục vọng của hai chủng tộc này cũng lớn hơn so với người Elf. Ví dụ như khát vọng của nhân loại đối với vinh quang, đối với quyền lực, đối với thanh danh, đối với hưởng thụ, ví dụ như khát vọng của người lùn đối với vàng bạc, đối với đá quý, đối với vũ khí, đối với địa bàn. Mà những khát vọng như vậy, thúc đẩy sự xuất hiện của các tổ chức đánh thuê, bọn họ nhận nhiệm vụ từ những kẻ lắm tiền nhiều của, sau đó lấy thù lao hoàn thành nhiệm vụ để mua sắm vũ khí và đắm mình vào các loại hình hưởng thụ.

Theo các người lùn quý tộc dòng dõi Durin còn sót lại xuất ra một lượng tài sản lớn, lính đánh thuê từ bốn phương tám hướng cũng bắt đầu tụ tập, không bao lâu sau, dưới trướng những người lùn quý tộc này đã có hơn một nghìn lính đánh thuê. Bọn họ được trang bị áo giáp và vũ khí loại tốt, ăn các loại thức ăn thượng hạng, uống rượu mạnh đắt tiền, sinh hoạt có thể nói là tốt hơn cả trăm lần so với những người lùn bình dân. Mỗi ngày những lính đánh thuê này chỉ cần khoác lác về vài ba chiến tích của bản thân, vạch áo khoe chút cơ bắp và mấy vết sẹo trên người xong là có thể lấy được một khoản thù lao béo bở, cuộc sống như vậy quả thực là sung sướng như thần tiên.

Nhưng mà các người lùn quý tộc dòng dõi Durin vẫn cảm thấy chưa đủ, bọn họ vẫn tiếp tục chiêu mộ thêm nhiều lính đánh thuê, đồng thời còn bắt đầu liên lạc với những dòng dõi người lùn khác. Thậm chí một bộ phận người lùn quý tộc còn đề nghị liên lạc với các quý tộc của nhân loại để nhờ trợ giúp, bất quá hầu hết người lùn đều nhanh chóng bác bỏ đề nghị này, bởi vì các quý tộc của nhân loại quá mức tham lam, một khi nhờ bọn họ giúp đỡ, như vậy có lẽ những người lùn quý tộc này sẽ nhanh chóng táng gia bại sản, mà chuyện đó và giết chết bọn họ cũng chẳng có khác biệt gì nhiều.

Sau thất bại từ lần tiến công thứ nhất, các người lùn quý tộc dòng dõi Durin quyết định dồn toàn lực để phát động tổng công kích lần thứ hai, lực lượng của lần tiến công này gồm hơn hai nghìn lính đánh thuê, cùng với năm trăm lính cảnh vệ thân cận còn lại sau lần tiến công trước. Dĩ nhiên không phải là bọn họ không muốn triệu tập thêm các binh lính người lùn, chỉ là càng lúc càng có thêm nhiều người lùn chạy về phía Blue Mountains, bởi vì bọn họ nghe nói tại đó đang có phân chia tài sản và đất đai.

Trong khi đó tại Blue Mountains, Sở Hạo lại tận lực bỏ mặc những người lùn, không truyền đạt thêm chỉ thị hoặc là mệnh lệnh nào cả, vì thế những người lùn này cũng theo bản năng bắt đầu phòng bị mấy người Sở Hạo. Trật tự tại Blue Mountains đã bắt đầu khôi phục, từ tư tưởng vô sản không có gì lúc ban đầu, sau khi được cung cấp đầy đủ đồ ăn, phân phát quần áo ấm áp, phân chia vàng bạc châu báu, trạng thái tâm lý của những người lùn này đã chuyển thành hoàn toàn thỏa mãn. Trong số những người lùn này, một số người có học thức và uy vọng đã tập hợp lại tạo thành hội đồng trưởng lão tạm thời, bọn họ bắt đầu chia nhau quản lý khu vực trung tâm của Blue Mountains, hơn nữa còn ra lệnh cho rất nhiều người lùn khác, yêu cầu bọn họ đi khảo sát và sửa sang lại những cơ sở vật chất cũ của các quý tộc lúc trước, sơ bộ xây dựng nên cơ chế quý tộc mới.

Tất cả những điều này, Sở Hạo đều nhìn thấy rõ mồn một, nhưng mà hắn căn bản là một câu cũng không nói, mà cho dù không cần mở miệng, hắn và những thành viên khác của Bắc Băng Châu đội vẫn có thể nhìn ra được vẻ đề phòng của những người lùn. Hai ngày gần đây, có một số người bắt đầu lật lại bản án của những quý tộc và trưởng lão đã chết, bọn họ lục tìm chứng cứ, sau đó bắt đầu thảo luận ai là người bán rẻ Thorin, ai là người vô tội, ai có khả năng liên quan... Mà theo chủ đề này tiếp tục được đưa ra thảo luận, càng ngày càng có nhiều người đặt câu hỏi về mấy người Sở Hạo, nghi ngờ tính hợp pháp trong những chuyện hắn làm.

- Không có ai hoàn toàn ngu ngốc, cái gì tốt, cái gì xấu, cái gì có lợi, cái gì bất lợi, dần dần bọn họ sẽ nhận thức được.

Đối mặt với thắc mắc của các thành viên trong đội, Sở Hạo nói:

- Thành công của chủ nghĩa xã hội không phải là ngẫu nhiên, cũng không phải là tất nhiên, sau khi tâm trạng cuồng bạo lắng xuống, tất cả mọi người đều sẽ bắt đầu suy ngẫm lại về những chuyện xảy ra. Nếu như chỉ vẻn vẹn dựa vào lừa dối đẳng cấp cao, như vậy khi lời nói dối bị vạch trần, bất kể là kẻ bị hại hay người được lợi đều sẽ thống hận chủ nghĩa xã hội, cho dù phần lớn trong đó đều là những người nhận được lợi ích rất lớn, hầu hết trong đó đều là những người dựa vào chủ nghĩa xã hội để lấy được tự do, rất châm chọc đúng không? Nhưng mà sự thật chính là như thế, chuyện này các ngươi cũng có thể thấy được từ rất nhiều ví dụ trong lịch sử.

Tính đến giờ phút này Bắc Băng Châu Đội đã chờ đợi tại Blue Mountains được gần mười ngày rồi, mà tất cả các thành viên trong đội cũng đều nhìn thấy quá trình biến đổi tư tưởng của người lùn, từ cuồng nhiệt lúc mới bắt đầu, đến vui sướng và hạnh phúc khi được phân chia của cải, tiếp đó lại đến lo lắng và sợ hãi sau khi binh lính cảnh vệ của Blue Mountains đánh bại quân đội thân cận của các người lùn quý tộc. Sau đợt tiến quân lần thứ nhất của các quý tộc, những người lùn bắt đầu suy ngẫm về tất cả những chuyện diễn ra gần đây, đồng thời cũng có thái độ nghi ngờ với mấy người Sở Hạo, trên thực tế, tất cả các thành viên Bắc Băng Châu đội đều phát hiện thấy, càng lúc bọn họ càng giống như đối tượng bị binh lính cảnh vệ quản thúc.

Mấy tân nhân của Bắc Băng châu đội đều có chút tức giận, bởi vì chính nhờ vào bọn họ, những người lùn bình dân này mới có điều kiện sống như hiện tại, vậy mà không ngờ rõ ràng cũng chính những người lùn này lại là kẻ có ý định lấy bọn họ và Sở Hạo ra làm người chịu tội, muốn đổi tính mạng của bọn họ lấy cơ hội hòa giải với những người lùn quý tộc kia.

Chỉ là cho dù tình hình đã trở nên như vậy, Sở Hạo lại không hề có một động tĩnh gì, với tư cách đội trưởng kiêm trí giả, hành động của hắn làm cho những người khác đều cảm thấy rất kỳ quái, đơn giản mà nói chính là không có bất kỳ hành động nào cả. Mặc cho những người lùn này bắt đầu suy đi nghĩ lại, quản thúc trá hình, thậm chí là bí mật tiến hành thư từ qua lại với những người lùn quý tộc kia, tóm lại, biểu lộ của hắn giống như của một người hoàn toàn chấp nhận số phận, cho dù trời sập cũng không quan tâm.

Đến ngày thứ mười, hành vi của những người lùn đã trở nên rất trực tiếp và rõ ràng, Auchi lên tiếng hỏi với vẻ nôn nóng:

- Sở Hạo, rốt cuộc ngươi định làm thế nào? Ngoại trừ áp dụng chủ nghĩa xã hội lúc đầu ra, sau đó chúng ta hoàn toàn chẳng có thêm hành động nào nữa, ta căn bản không có thấy cái bố cục nào cả, Sở thị sát pháp của ngươi ở chỗ nào? Đến cùng là có ý gì a?

Vẻ mặt của Sở Hạo giống như muốn nói hai chữ "đừng nóng", hắn đi đến cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nơi đó có rất nhiều binh lính cảnh vệ đang tuần tra, sau khi ngắm nghía một lúc hắn mới xoay đầu lại nhìn mọi người đồng thời vừa cười vừa nói:

- Bố cục của ta đã sớm được bố trí xong từ lâu rồi, kỳ thực trí giả, bố cục, mưu kế... không có phức tạp như các ngươi nghĩ, phần lớn bố cục đều đã được quyết định ngay từ khi vừa mới bắt đầu, sau đó gần như không cần phải làm gì nữa, chỉ cần dựa theo kế hoạch lúc ban đầu để hành động thôi, mà chiếu theo tình huống trước mắt, có thể thấy bố cục của ta đã sắp sửa đến giai đoạn cuối cùng.

Những người còn lại có vẻ vẫn chưa hiểu, mà Sở Hạo cũng không tiếp tục nói nữa, tâm trí của hắn đã sớm đặt ở chỗ khác, trên chiến trường nơi máu và lửa đang sôi trào...

Trong lúc mấy người Sở Hạo đang nói chuyện, đội quân lính đánh thuê do các người lùn quý tộc chỉ huy đã đặt chân lên biên giới của Blue Mountains. Chiếu theo mệnh lệnh của các người lùn quý tộc, tất cả những ai nắm giữ vàng bạc, có nhiều lương thực, chiếm cứ đất đai đều nằm trong danh sách săn giết, chỉ có một số người lùn dáng vẻ vẫn lam lũ khổ sở mới may mắn thoát chết, mà những người như vậy hầu như đều là từ nơi khác mới đến. Cứ như vậy, đội lính đánh thuê này lướt qua khu vực nào, nơi đó lập tức trở thành phế tích, mà thi thể của người lùn cũng nhanh chóng xếp chồng chất như núi...

Các người lùn quý tộc không cần tù binh, phàm là người có tài sản có đất đai, toàn bộ đều phải bị tiêu diệt, đương nhiên, bọn họ cũng không biết, những người chính thức tham dự vào trận bạo loạn trước kia chỉ là một số lượng rất nhỏ, hầu hết đều chỉ là người được phân chia tài sản sau khi bạo loạn kết thúc mà thôi.

Giết chóc đang tiến hành, mà tại trung tâm của Blue Mountains, khủng hoảng cũng đang bắt đầu...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-533)