← Ch.398 | Ch.400 → |
Thánh thương Longinus!
Đây là món vũ khí có danh tiếng lưu truyền khắp toàn bộ đa nguyên vũ trụ.
Theo truyền thuyết, chúa Jesus hạ thế, bị giới cầm quyền truy nã, lại do phản đồ Judas bán đứng mà bị bắt giữ, sau cùng giới cầm quyền đã cột ngài lên thập tự giá, tiếp đến dùng thanh thương này đâm xuyên qua tim, cũng vì vậy trên thanh thương đã lưu lại máu thánh, được gọi là thánh thương. Tương truyền kẻ nào có được thanh thương này sẽ vĩnh viễn đứng trên vị trí bất bại.
Trên thực tế, trong toàn bộ đa nguyên vũ trụ với vô vàn Vị Diện, gần như có vô hạn vũ khí được gọi là thánh thương. Mà trong số các Vị Diện Varotian ở không gian chủ thần đã được đi qua, hắn cũng lấy được một thanh, dưới sự xác nhận của Bùi Hi thì đây cũng chỉ là một hình chiếu mà thôi. Thánh thương Longinus thực sự xem chừng đang nằm trong thần quốc của Jehovah.
Theo như những gì Bùi Hi nói, thánh thương Longinus này chính là tạo vật tu chân cao cấp nhất, có thể gọi là báu vật hậu thiên thượng đỉnh, áp dụng cho kỹ thuật tu chân cấp cao, sử dụng thiên tài địa bảo chân chính ở mức ít gặp nhất, hữu dụng nhất, thậm chí là hiếm có nhất trong toàn bộ đa nguyên vũ trụ, sau đó lại trải qua vô số năm tinh luyện, dưới sự hợp tác của vô số người, cộng thêm thiên thời địa lợi mới có thể làm ra được một tạo vật như vậy.
Dựa vào lời của Bùi Hi, loại tạo vật này ở một mức độ nào đó mà nói thì có uy lực tương đương với linh bảo tiên thiên. Thậm chí vì là tạo vật phù hợp nhất với kỳ vọng của các nhà chế tạo, trên một số phương diện, năng lực chiến đấu, hoặc ở một mặt nào đó nó còn vượt qua cả linh bảo tiên thiên, có thể coi là tạo vật thượng đỉnh nhất nhất nhất đa nguyên vũ trụ này.
Nhưng tạo vật dù sao cũng là tạo vật, so với một loại hoặc nhiều loại linh bảo tiên thiên do quy tắc ngưng kết mà bản thân đa nguyên vũ trụ tự hình thành thì đương nhiên không giống. Loại tạo vật này đối với các nhà chế tạo mà nói, không hề có được những chức năng của linh bảo tiên thiên, ví dụ như dung nhập ánh sáng tâm linh, giúp chủ nhân dễ dàng trở thành thánh nhân cao cấp, tiên thiên thánh nhân hay thánh nhân cấp Hoàng, hoặc mấu chốt nhất là tiên thiên hóa ánh sáng tâm linh...
Tóm lại, loại tạo vật này cuối cùng vẫn không bằng được linh bảo tiên thiên, hơn nữa lại còn thua xa nên mới gọi là linh bảo hậu thiên. Cho dù là thượng đỉnh thì vẫn là hậu thiên, không trở thành tiên thiên được.
Thế nhưng người tính không bằng trời tính, phàm là chuyện đời luôn luôn có một điều ngoại lệ. Không có gì là tuyệt đối, trải qua hàng triệu tỉ năm thăm dò và phát triển, các trí sỹ có kiến thức đã phát hiện ra khả năng nghịch chuyển từ hậu thiên sang tiên thiên. Có một số rất ít rất ít tạo vật vũ khí, mặc dù được chế tạo mà ra nhưng lại có được sự huyền diệu của linh bảo tiên thiên, cũng có thể dung nhập được ánh sáng tâm linh, phòng ngự tấn công, giúp chủ nhân dễ dàng trở thành tiên thiên thánh nhân cao cấp, thậm chí ở một số mặt còn mạnh hơn cả linh bảo tiên thiên, không hề kém cạnh chút nào. Những món này đều là tạo vật hậu thiên nhân tạo được chuyển hóa mà thành, những bậc vĩ đại gọi chúng là công đức linh bảo hậu thiên. Ví dụ như bảo vật chứng đạo của Thế giới trong truyền thuyết, Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp, ban đầu cũng là công đức linh bảo mạnh nhất. Nghe nói ngọn tháp này mạnh đến khó có thể tưởng tượng nổi, thậm chí vượt qua cả linh bảo tiên thiên, trình độ tiếp cận đến vũ khí đại thiên, có điều đã bị mất đi trong dòng chảy của thời gian, người đời cũng không rõ sự tồn tại của nó là thật hay giả nữa.
Cái gọi là công đức, nhận thức được bản tính của mình là công, còn dựa theo bản tính, từ nhận thức dẫn đến hành động thì là đức. Cái gọi là công đức, Varotian nghe Bùi Hi giảng giải, tổng kết bằng một câu vô cùng đơn giản, là sự hợp nhất giữa nhận thức và hành động, cũng chính là công đức vô biên.
Đương nhiên, đối với người tu hành và các thánh nhân mà nói, hàm nghĩa của công đức có thể là nhận biết được nguồn gốc của vũ trụ. Thứ tu chân tu là chân thực, cũng gọi là tu chân đạt đến chân thực, hiểu rõ được sự chân thực của vũ trụ sau đó thì tự mình thể nghiệm. Đây cũng chính là công đức của thánh nhân. Còn công đức linh bảo hậu thiên, là để chỉ những tạo vật mặc dù do con người chế tạo ra, nhưng lại nhận biết được nguồn gốc cũng như hiểu rõ được sự chân thực của vũ trụ. Không chỉ thế, nhận biết thôi vẫn chưa đủ, còn phải đi thực hiện, hoàn thành, đạt được nó. Đó chính là công đức linh bảo hậu thiên.
Nói thì đơn giản, đến lúc làm mới thấy khó. Ví dụ như con người đều biết, tốc độ càng gần với tốc độ ánh sáng thì dòng chảy thời gian của thế giới bên ngoài tốc độ này sẽ càng chậm. Biết thì biết vậy chứ có ai làm được, có ai có thể thực hiện nổi điều đó chứ? Vì vậy điều khó khăn thực sự chính là nhận thức được rồi, vẫn còn cần phải đạt được sự hợp nhất giữa nhận thức và hành động.
Theo cách nói của Bùi Hi, món tạo vật này thực chất đã đạt đến giới hạn cao nhất của hậu thiên. Nghĩa là về phương diện biết đã phù hợp rồi, thứ cần thiết hiện tại chính là làm được, một khi làm được rồi thì sẽ lập tức biến đổi, trong nháy mắt hóa thành công đức linh bảo. Nhưng bước này lại vô cùng vô cùng khó, khó hơn lên trời, nếu không thì tại sao, tự đa nguyên vũ trụ từ thuở khai thiên lập địa, trải qua lịch Hỗn Độn, lịch Hồng Mông, lịch Hồng Hoang, lại đến lịch Nhân Loại của hiện tại... cho đến bây giờ, công đức linh bảo hậu thiên từng xuất hiện lại chỉ vỏn vẹn không quá một bàn tay chứ. Nguyên nhân cũng chính từ đó mà ra.
Thánh thương Longinus của đa nguyên vũ trụ mặt chính, người chế tạo ra là Jehoval, do Jesus sử dụng. Jesus là con trai độc nhất của Jehoval, cùng thế hệ với Bùi Hi, cũng là vị anh hùng loài người lập rất nhiều công lớn trong thời kỳ đầu của lịch Nhân Loại khi đó, đôi bên cũng có tình cảm. Tuy nhiên khi Bùi Hi trở về từ đa nguyên vũ trụ mặt trái, lại ngạc nhiên phát hiện ra rằng người bạn cũ này đã biến mất, không phải ngã xuống, mà là biến mất vì một nguyên nhân không muốn để người khác biết. Có truyền thuyết cho rằng, bởi lý do nào đó Jehoval đã có sự thay đổi lớn trong tính cách, dẫn đến mâu thuẫn gay gắt với người con trai nối dõi duy nhất của mình. Về sau Jehoval nhốt Jesus trong một thần quốc, cũng từ đó làm xuất hiện vô số hình chiếu của thánh thương Longinus trong đa nguyên vũ trụ.
Dựa theo phỏng đoán của Bùi Hi, có thể là do phương pháp luyện chế hoặc của Jesus, hoặc của Jehoval mà thanh thánh thương này đã đạt đến cấp độ tinh luyện cao nhất, còn lại chính là cơ duyên. Những hình chiếu rải rác trong khắp đa nguyên vũ trụ, là đang lấy số lượng thay thế cho chất lượng. Mỗi hình chiếu là một cơ duyên, chủ thể nắm bắt được cơ duyên đó, nghĩa là nắm bắt được một cơ hội nhỏ nhoi luyện thành công đức linh bảo, cho dù tỷ lệ đó gần như bằng không.
Ngược lại mà nói, thánh thương Longinus của Varotian, về mặt tiên thiên đương nhiên khác xa thánh thương thực sự, bất luận là kỹ thuật hay nguyên liệu luyện chế đều là một trời một vực. Thế nhưng vũ khí văn minh thiên sinh của Varotian, phải nói là món vũ khí này của hắn có chút đặc thù, đến cả Bùi Hi cũng phải khen ngợi, đó chính là, vì một nguyên nhân không rõ, món vũ khí này từng giết qua một vị thánh nhân cấp cao, chính xác hơn là đã giết chết qua một sinh vật từng là thánh nhân cấp cao. Cho dù ngay cả Bùi Hi cũng không biết vì sao món vũ khí văn minh thiên sinh này lại có được đặc tính đó, nhưng chính việc nó xuất hiện trên món vũ khí này đã nói rõ tất cả.
Thánh nhân là gì? Thánh nhân là trạng thái siêu thoát của phàm vật trong đa nguyên vũ trụ, bản thân thánh nhân có thể coi là sinh vật tiên thiên. Mà bản thân thánh nhân cấp cao được xem là đã có được một chút căn nguyên và quy luật của vũ trụ. Tuy không thể nói giết được một thánh nhân cấp cao liền có thể chế tạo ra một món công đức linh bảo, nhưng vũ khí văn minh thiên sinh của Varotian là một trường hợp ngoại lệ. Thứ gọi là vũ khí văn minh thiên sinh cũng không phải vật tồn tại về mặt bản chất mà là một thể tập hợp khái niệm hóa nào đó. Khi loại vũ khí không hề mạnh này dính phải vết tích tử vong của thánh nhân liền sản sinh ra một biến đổi kỳ lạ...
Trong chớp mắt, khi Varotian triệu hồi ra thánh thương Longinus, vũ khí văn minh thiên sinh của hắn, một luồng khí xác xơ bỗng truyền khắp Thần miếu. Lấy thanh trường thương này làm trung tâm, mọi người đều thấy từng đường từng đường cong màu đen bắn ra từ trên thanh trường thương, vờn quanh toàn bộ Thần miếu, thậm chí xuyên thấu qua những vách đá. Tính cả Varotian, cơ thể của mọi người đều bị những đường cong này đâm qua, nhưng tất cả lại không có chút cảm giác nào, dường như đó chỉ là ảo giác bình thường mà thôi.
Không như vậy, Medusa thực lực đang càng lúc càng mạnh lại nhanh chóng rút lui, thậm chí ánh sáng tâm linh đang chuẩn bị bùng nổ đó cũng hoàn toàn dập tắt. Cả người điên cuồng tìm cách chạy ra khỏi phạm vi Thần miếu, cố gắng thoát khỏi Varotian, hay chính xác hơn là, muốn rời càng xa thánh thương càng tốt.
"Thấy rồi chứ? Đường quỹ tích hủy diệt thế giới... Ở thế giới của các Vị Diện bình thường, những đường quỹ tích này không hề rõ ràng, thường phải là đại nạn, tàn sát hoặc hủy diệt trên diện rộng mới có thể hiển hiện. Nhưng thế giới này lại khác, ở thế giới đang trên đà bị hủy diệt, những đường quỹ tích này sẽ rõ nét như thế, mắt thường của con người cũng có thể nhìn ra được."
Varotian không hề vội vã truy kích, hai tay hắn nâng thanh trường thương như nâng vật nặng ngàn cân. Hắn nhìn chằm chằm vào chuôi món vũ khí, đến liếc cũng không thèm liếc Medusa đang vội vã bỏ chạy đến một cái, sau đó lắc đầu nói: "Càng lúc càng thảm rồi, xem ra đợi thêm trăm năm nữa, muốn cầm cũng cầm không nổi nó, trừ phi là trở thành thánh nhân, nhưng mà... khó khó khó..."
"Còn hiện tại... Gặp người giết người, gặp thần giết thần, nếu thánh nhân đến..."
Varotian mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn Medusa, trên mặt cười lạnh, trường thương trong tay đã thuận theo một đường quỹ tích hướng về phía đối phương đâm tới, không một tiếng động, thoạt nhìn giống như một người bình thường cầm một thanh trường thương kim loại bình thường đâm ra vậy. Ngay sau đó...
Toàn bộ phía trước đối hướng với trường thương bắt đầu tan vỡ. Gạch đá, kim loại, mặt đất, thậm chí là không khí, mọi thứ bắt đầu sụp đổ. Những gì tất cả có thể nhìn thấy là một mảng vặn vẹo nơi trường thương phóng tới, tầm mắt của mọi người tựa như một tấm gương biến dạng vậy, lúc to lúc nhỏ, lúc vỡ vụn, lúc vẹn nguyên, mọi thứ đều trở nên biến ảo...
Lấy Thần miếu làm khởi điểm, một đường mương khổng lồ dài trăm km, rộng cũng phải trăm mét xuất hiện ngay trong địa ngục. Không chỉ thế, đường mương này còn liên tục kéo dài một cách khó kiểm soát, cho dù tốc độ phát triển dần dần chạm lại đi nữa...
Varotian...
Thắng lợi!
← Ch. 398 | Ch. 400 → |