← Ch.411 | Ch.413 → |
"Hạm đội cấp A?" Phương Hương và mập mạp nhìn nhau, nhịp tim bỗng trở nên dồn dập.
Mấy viên tham mưu của Phỉ Quân bên cạnh cũng ngừng làm việc, vểnh tai lên. Bầu không khí phòng chỉ huy đột nhiên liền trở nên khẩn trương hẳn lên.
Bất chợt, chỉ nghe thấy một tiếng điện tử vang lên lanh lảnh. Trên đài chỉ huy điều khiển hình bán nguyệt ngay trước ghế chỉ huy của Phương Hương, sĩ quan liên lạc tình báo đã truyền tài liệu thông tin tình báo tới.
Còn chưa kịp mở tài liệu tình báo ra, lại nghe thấy máy nhận tin của đài chỉ huy đã như phát cuồng mà liên tiếp vang lên mấy tiếng:"Tít! Tít! Tít" sắc nhọn, mấy phong thư mang theo dấu chấm than liền hiện lên, giống như ánh đèn neon lấp lóe trong đêm tối.
Dấu chấm than màu đỏ tươi như máu khiến cho người ta sợ hãi - Lại là ba tin tình báo khẩn cấp cấp độ S liên tiếp!
"Phát hiện hạm đội Sous cấp A... Phát hiện hạm đội Trenock cấp A... Phát hiện hạm đội Phỉ Dương cấp B... Hạm đội vận tải Sous đã tiến vào hành lang quá độ số 12. Một giờ sau sẽ tiến vào khu vực chướng ngại!"
Nhìn vào mấy cái tin tức này, mọi người dường như đã mất đi khả năng suy xét.
"Ta sai rồi", Mập mạp hai mắt ngây ra, thì thào tự nói: "Không phải chỉ là đánh cướp thôi sao!"
"Hạm đội của Trenock và Phỉ Dương thế nào lại ở chỗ này?" Phương Hương vừa nói đã hoảng sợ nhìn Mập mạp:"Chẳng lẽ.... Bọn họ cũng muốn tập kích hạm đội vận tải?"
"Ngoại trừ việc này ra, còn có cách giải thích khác sao?" Hai hàm răng mập mạp đang va lập cập. Hắn không biết được hai hạm đội của Trenock và Phỉ Dương vì sao lại ra quyết định tập kích hạm đội vận tải. Thế nhưng, hắn biết mục đích của hai hạm đội này đều là ở đây. Hơn nữa, Sous tuyệt đối không chỉ có một hạm đội này!
"Đúng là cháy nhà hại cá trong chậu! (Thành ngữ này là của bọn Tung, chỉ tai họa hại đến người vô tội)
Mập mạp cảm thấy mình đơn giản là quá oan uổng rồi!
"Cái kế hoạch khỉ gió gì vậy!" Mập mạp trợn mắt với Karl:" Karl, tháng này ngươi nghỉ lương đi!!!".
"Đây không phải là vấn đề kế hoạch tác chiến, nếu chúng ta muốn đánh, nửa giờ liền có thể kết thúc được chiến đấu! Khi hạm đội Sous đến, chúng ta đã sớm tiến vào tuyến đường bay Tự Do. Hơn nữa, kế hoạch này là do chính ngươi chấp thuận đấy nhé!" Karl nóng nảy, hắn còn muốn thừa dịp đi Cảng Tự Do Mars, mời Cecilia đi ăn một bữa cơm nữa kia.
"Ta mặc kệ!" Mập mạp thẹn quá hóa giận: "Ai chấp thuận nào. Ta đã chấp thuận đâu!".
"Ngươi chấp thuận rồi".
"Dám vu khống ta. Tháng sau ngươi cũng nghỉ nốt lương!".
"Câm miệng.... . Là ta tán thành được rồi." Phương Hương ở bên cạnh đã cảm thấy đầu như muốn nứt ra vì tư duy quái dị thiếu máu não của mập mạp, nhịn không được liền quát lớn một tiếng, chấm dứt cuộc tranh luận vô nghĩa của cái tên này."Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?".
"Ẩn núp, tìm cách đưa tin cho hạm đội Trenock và Phỉ Dương. Để họ tranh thủ thời gian trốn thoát." Mập mạp hổn hển lại tiếp tục trừng mắt với Karl.
"Ẩn núp?" Phương Hương nhíu mày.
"Không phải vậy thì làm gì đây? Hiện tại không thể bại lộ hành tung quay về tinh hệ 1862, chẳng lẽ lại đánh hả?" Mập mạp quay đầu, vừa nghĩ đến cảnh hạm đội cấp A ùn ùn phủ kín bầu trời, hắn tức thì tim đập chân run, nói tiếp: "Đó vậy mà lại là hạm đội cấp A nha! Đống thuyền nát của chúng ta đây ngay cả hạm đội cấp D cũng không bằng. Còn chưa đủ cho người ta ngoạm một cái đấy!"
"Thế nhưng..." Phương Hương há miệng, rốt cục lại lắc đầu, yếu ớt thở dài một tiếng, không nói tiếp nữa.
"Cái đám ngu ngốc làm được thì ít mà làm hỏng thì nhiều này." Lỗ mũi mập mạp phun ra hai luồng khí thô, nghiến răng nghiến lợi: "Đến Mars chưa được mấy ngày lại đã chạy ra làm hỏng chuyện của ông đây!"
Phương Hương lườm hằn một cái, cái gã mập mạp này đích thực là không có lí lẽ. Chỉ cho phép mình ăn mà không cho người khác ăn, theo logic của hắn cứ như là đạo lý hiển nhiên.
"Cho tàu tuần tra của ta đi liên lạc với bọn họ! Nói cho bọn họ về chuyện của hạm đội Sous." Mập mạp ra lệnh. Vừa nghĩ đến việc tàu vận tải Sous sẽ vụt mất ngay trước mắt, tức thì vẻ mặt hắn liền như cắt da cắt thịt. Từ tính báo cho thấy, cái hạm đội vận tải này vậy mà lại có một chiếc tàu vận tải cỡ lớn nha! Một khối thịt lớn như thế lại đã bay sượt qua mép rồi!
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
Bên trong phòng chỉ huy cầu hạm của một chiếc tàu sân bay, một viên tham mưu ở trước đài điều khiển trung tâm đột nhiên liền quay đầu lại kêu lên: "Báo cáo!"
"Chuyện gì?" Viên trung tá thông tin đang trực ban bước nhanh tới bên viên tham mưu.
"Chúng ta vừa nhận được cái này!" Viên tham mưu vội vàng chỉ vào màn hình.
Theo hướng chỉ của viên tham mưu, nhìn thoáng qua một cái, viên trung tá liền biến sắc. Hắn mau chóng rút ra tập tin ghi chép điện tử trong chiếc máy tính ở trước mặt viên tham mưu, xong rồi nói với viên tham mưu: "Lập tức yêu cầu liên lạc, phát mã truyền tin cho bọn hắn!" Nói xong, hắn liền chạy nhanh, thuận theo cầu thang xông lên khu chỉ huy trung ương ở trên cao.
"Tướng quân! Có một tàu điều tra vừa phát ra tín hiệu, yêu cầu chúng ta lập tức rời đi!"
Tiếng báo cáo mang theo sự gấp gáp của viên sĩ quan liên lạc tình báo đã khiến cho thượng tướng Trương Bằng Trình, tư lệnh tập đoàn hạm đội số 12 Trenock, hiện đang thảo luận phương án tác chiến ở khoang hạm trưởng tàu sân bay phải lập tức quay đầu lại.
"Chuyện gì xảy ra?" Con ngươi của Trương Bằng Trình liền kịch liệt co lại.
"Đây là thông tin chúng ta vừa nhận được!" Viên sĩ quan tình báo đem tập tài liệu sớm đã được mở ra trình lên, vội nói:"Đối phương nhiều lần gửi tín hiệu cho chúng ta, yêu cầu chúng ta lập tức rời khỏi tinh hệ AR - 1861. Bọn họ nói, ở vị trí cách chúng ta không đến một giờ đồng hồ, có một hạm đội cấp A đang tiến vào khu vực chướng ngại Yên Hồ. Đồng thời bọn họ còn yêu cầu chúng ta liên lạc với Hạm đội Phỉ Dương, bảo họ cũng lập tức rời đi. Đây rất có thể là cái bẫy của đế quốc Sous!
Lời nói của viên sĩ quan tình báo đã khiến cho Trương Bằng Trình cùng với các sĩ quan cao cấp của Trenock biến sắc.
"Bọn họ biết được về hạm đội Phỉ Dương?" Trương Bằng Trình mau chóng kiểm tra tập tin điện tử, cả kinh nói: "Sử dụng tín hiệu định hướng cự li gần! Bọn họ là ở ngay bên cạnh chúng ta sao?! "
Lời nói của Trương Bằng Trình nhất thời đã khiến cho các sĩ quan Trenock náo động một hồi.
Bất kể là việc chiếc tàu điều tra với thân phận thần bí kia bết được về hạm đội Phỉ Dương hay là việc bọn họ sử dụng tin hiếu định hướng vốn chỉ có thể phát tới đối tượng ở cự ly gần, tất cả đều khiến cho mọi người ở đây phát mộng!
"Rada, máy thăm dò cự li xa, kính viễn vọng vũ trụ, ống nhòm, máy phân tích quang phổ..." Trương Bằng Trình hoàn toàn không thể tin vào hai mắt mình: " Toàn bộ bộ phận giám sát vì sao lại không có một báo cáo nào?! Bọn hắn thậm chí đã ở ngay dưới mí mắt của chúng ta!"
Sau một lát vòng vo như con thú bị nhốt, Trương Bằng Trình liền quay đầu nhìn về phía viên sĩ quan tình báo: "Đối phương đã biểu lộ thân phận chưa?!"
"Thưa, chưa!" Viên sĩ quan tình báo nói: " Bất quá, tôi đã lệnh cho bộ phận thông tấn gửi đi mã liên lạc, yêu cầu lập kênh liên lạc độc lập!"
Viên sĩ quan tình báo vừa dứt lời, chợt nghe thấy máy tính trung tâm của khu chỉ huy đã vang lên một tiếng tít nhỏ.
Tới rồi! Tất cả mọi người liền có chút rùng mình.
Khi chăm chú nhìn vào, chỉ thấy máy phát màn hình ảo hình bát giác đang chậm rãi xoay tròn, vài vệt sang với màu sắc khác nhau phóng lên, chậm rãi tụ lại cùng nhau. Lập tức, một vị trung úy trẻ tuổi mặc quân phục màu xanh lam, cổ áo mang kí hiệu chữ Phỉ đã xuất hiện ở trên màn ảnh.
"Phỉ Quân?!" Trương Bằng Trình nhíu mày. Đội quân mang cái tên này, khi ông ta mới tiến vào tuyến đường bay chính cũng đã được nghe qua. Về sau, tình báo thu thập được từ các nguồn tin lại càng nhiều vô số kể. Ngoại trừ các sự tích về đội quân này trong chiến tranh lưu phái Mars và về vị thiếu tướng kia ra, ông ta còn biết được hiện tại giữa Carolina và đội quân này đang xuất hiện rạn nứt trong vấn đề hợp tác.
Là bọn họ?!
"Trung úy Brian Potter thuộc Phỉ quân, phụng mệnh thông báo cho quý quân." Trên màn hình ảo, viên trung úy mặt không biểu cảm nói: "Hiện tại, ở tinh hệ 1861, hạm đội Sous cấp A đang di chuyển với tốc độ cao tiến về khu vực chướng ngại Yên Hồ. Nếu quý quân không rời đi nhanh chóng, các vị sẽ chạm mặt bọn hắn trong vòng 45 phút. Chúng tôi tuy rằng không phải là đồng minh với quý quân, thế nhưng, do đều đứng trên lập trường chống Tây Ước, vậy nên chúng tôi cho rằng phải nhắc nhở quý quân."
"Ta là thượng tướng tư lệnh Trương Bằng Trình của hạm đội số 12 Trenock!" Trương Bằng Trình nhìn thẳng vào trung úy Phỉ quân Potter: "Xin hỏi, các vị làm sao biết được hành tung của quân Sous? Còn có, các vị đã dùng biện pháp gì để đến gần chúng ta vậy?"
"Xin lỗi.. !" Đối mặt với sự xét hỏi gần như hăm dọa của một vị thượng tướng, trung úy Potter của Phỉ Quân mặt vẫn không biểu cảm, bình tĩnh nói: "Thứ lỗi không thể trả lời. Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành. Nếu các vị hiểu rõ thì xin hãy mau chóng thông báo cho hạm đội Phỉ Dương. Về mức độ chân thật, nếu các vị có thời gian để nghi vấn, vậy thì tự mình điều tra đi! Gặp lại!"
"Chờ một chút!" Trương Bằng Trình vội khoát tay chặn lại, hỏi:"Đối với sự nhắc nhở của quý quân, ta rất cảm kích, bất quá ta muốn đề nghị được nói chuyện với Điền tướng quân... Cậu biết đấy, với quý quân, ta không hề quen thuộc. Ta cần xác định thân phận cùng với ý đồ của các vị. Mà trong các vị, ta chỉ biết mỗi thiếu tướng Điền Hành Kiện."
"Tướng quân Điền Hành Kiện chỉ là cố vấn của Phỉ Quân." Viên trung úy cẩn thận, tuyệt đối không đem Phỉ Quân quy về danh nghĩa của mập mạp, đây là điều mà mập mạp đã nhiều lần nói rõ. Hắn không muốn cho bất cứ kẻ nào chỉ huy mình xóa sổ mất Phỉ Quân.
"Bất quá... nếu các vị cần Điền tướng quân đến để tiêu trừ nghi ngờ mà nói, tôi có thể thưa với thượng cấp một chút. Xin chờ." Trung úy gật đầu với Trương Bằng Trình, hình ảnh truyền tin tạm thời bị gián đoạn.
"Các vị thấy thế nào?" Trương Bằng Trình quay đầu nhìn các sĩ quan Trenock ở bên cạnh.
"Hẳn không phải tin tức giả." Hạm trưởng Sam của tàu sân bay nói:" Thế nhưng, tôi vẫn không hiểu rõ là vì sao Sous lại chỉ có một hạm đội xuất hiện. Một lượng binh lực ít như vậy, muốn nuốt sống chúng ta có hơi thái quá hay không?"
"Có lẽ hạm đội Sous chỉ tình cờ xuật hiện." Một vị thượng tá tham mưu nói:" Mặt khác tôi lại nghĩ, đối với Phỉ quân, ta nên phải giữ cảnh giác một chút, vạn nhất ý đồ của bọn họ là muốn đánh hạm đội vận tải của Sous..."
"Rất có khả năng!" Một tham mưu khác nói: "Theo tình báo, đội quân này tự xưng là Phỉ Quân, chính là cái gì cũng đều muốn cướp."
"Đúng lắm, người biết về hạm đội Phỉ Dương rất ít, biết về hành tung của họ lại càng ít!" Một vị thiếu tá tham mưu nói: "Phỉ Quân cho dù biết được sự tồn tại của hạm đội này, bọn họ cũng không thể nào biết được hạm đội đang ở chỗ này. Trừ phi họ cũng giám thị hạm đội Phỉ Dương y như với chúng ta! Bọn họ tất nhiên là không biết tiên tri! Nhìn vị trí hiện tại của chúng ta thì biết, bọn họ nhất định đang cùng lúc giám thị nhiều điểm ở trên tuyến đường bay chính!'
Vị thiếu tá vừa nói vừa đưa tay chỉ vào mấy điểm trên bản đồ tinh hệ điện tử của đài điều khiển: " Đây là chúng ta.... Đây là hạm đội B1 của Phỉ Dương... Đây là vị trí của hạm đội Sous mà bọn họ nói. Mọi người nhìn vào cái hình tam giác này, rồi nhìn lại về lộ tuyến tiến lên của tàu vận tải, hiển nhiên, những chiếc tàu điều tra này đang phân bố xung quanh chủ lực của bọn họ. Mà vị trí chủ lực của bọn họ... Bọn họ cũng muốn tập kích hạm đội vận tải!"
Bên tham mưu mỗi người phát biếu ý kiến của mình, bàn luận tới tấp.
Trương Bằng Trình đưa tay đặt ở dưới mũi rồi xoay một vòng, vừa nghe vừa trầm tư.
"Một hạm đội... Một hạm đội.... Đám người Sous muốn dẫn dụ chúng ta ra sao?". Ông ta đứng lại, ngẩng đầu lên: "Địch nhân là muốn chúng ta bại lộ, ngăn không cho chúng ta tiến vào không vực Cảng Tự Do Mars!".
Dưới ánh nhìn chăm chú của các tham mưu, Trương Bằng Trình vỗ tay một cái nói: "Đúng là như thế! Hạm đội vận tải chắc chắn là một mồi nhử. Thế nhưng, bọn hắn không thể xác định được chúng ta sẽ tập kích hạm đội vận tải của bọn hắn ở chỗ nào, thế nên không cách nào thiết lập được bẫy mai phục, chỉ có thể dùng hạm đội luân phiên phối hợp. Khi tìm được chúng ta sau khi chúng ta muốn tập kích hạm đội vận tải, sẽ đuổi chúng ta chạy tới các tuyến đường bay xunh quanh Mars. Vì cuộc tiến công tiếp sau đó, dọn sạch mọi sự uy hiếp ở phía sau và hai cánh!" Trương Bằng Trình dù sao cũng là tướng lĩnh già dạn trận mạc, thông qua các loại tình báo rồi tiến hành phân tích cực kì chính xác và ăn khớp.
Các tham mưu ở bên cạnh sau nhiều lần suy xét, cũng đã gật đầu từng người một.
Trương Bằng Trình thế nhưng lại thở dài, có chút uể oải. Suy nghĩ như vậy, kì thực cảm giác vẫn có chút muộn màng. Nếu không phải Phỉ Quân kịp thời nhắc nhở, ông ta sợ rằng còn đang cắm đầu tiến về phía khu vực chướng ngại đi! Mà trước đó, khi thảo luận với Carolina, ông ta cũng chưa chắc nhìn thấu ý đồ di chuyển một cách ngang nhiên của tàu vận tải, bất tri bất giác đã lọt vào cái bẫy của đối phương.
Tuy rằng chưa nguy hiểm đến tính mạng, thế nhưng lại khiến cho người ta chịu đả kích. Cũng nhờ vậy mà có thể thấy được trình độ thâm sâu của các chỉ huy bên Sous trong việc khai thác chiến lược tổng thể và lợi ích cục bộ. Đôi khi, khi lợi ích và tiên cơ bị mất đi trong lúc bất tri bất giác, tại thời điểm quyết định sẽ biến thành khuyết điểm trí mạng, giống như quả cân thăng bằng, lúc đầu chính là ngươi nhiều ta ít.
Bất quá, lần này, vị thượng tướng Gorshkov của Sous kia đã có chút tính sai rồi. Bọn họ không ngờ đến sự xuất hiện của hạm đội Phỉ Dương.
"Thêm cả hạm đội Phỉ Dương, chúng ta có thể xơi tái được hạm đội Sous trong vòng năm tiếng hay không?". Trong ánh mắt của Trương Bằng Trình đang lóe lên tia sáng bất phục.
Các tham mưu nhìn nhau, đều gật đầu.
Một gã tham mưu cười nói: "Nếu như chỉ có hạm đội của chúng ta, khẳng định là không được. Bất quá, hiện tại, còn thêm hạm đội Phỉ Dương cùng phối hợp, cho dù ăn không được, chúng ta cũng muốn là muốn tới thì tới, muốn đi thì đi! Tóm lại không có khả năng thất bại!".
← Ch. 411 | Ch. 413 → |