← Ch.492 | Ch.494 → |
Một tay Phùng Liên Thứ Cuồng che chỗ tay gãy, người lảo đảo sắp xỉu nhưng khi thấy mặt Càn Kình nhăn nhó nhúc nhích bả vai vốn nên bị một đấm đánh nát không còn mẫu xương hoặc da thịt.
Đao thương chết tiệt!
Phùng Liên Thứ Cuồng đau đớn, bỗng mắt sáng lên. Đều tại Phùng Liên Thứ Cuồng trúng một đao trước, thân thể bị tổn hại nặng không thể phát huy hết thực lực, nếu không thì dù là cách không nhất quyền cũng có thể đánh nát thân thể người này.
- Nếu đã không chết!
[CHARGE=4]
Đầu gối Phùng Liên Thứ Cuồng bỗng gấp khúc, gã không quan tâm chỗ cánh tay tuôn trào máu, như con mãnh thú vọt hướng Càn Kình. Cánh tay còn lại liên tục vỗ vào miệng vết thương nhanh chóng đóng băng và đốt cháy, cầm máu vết thương, cổ tay Phùng Liên Thứ Cuồng xoay trên không trung chộp xuống đầu Càn Kình.
Không có đấu binh, Phùng Liên Thứ Cuồng tự tin về quyền cước dù thân thể gã đã bị thương nặng, thực lực nhanh chóng yếu đi cũng dư sức giết Càn Kình. Bàn tay xòe ra đi qua đâu là để lại bốn dấu vết không khí đóng băng, nơi đi qua tiếng răng rắc băng vụn không dứt bên tai. Một bàn tay to bao phủ Càn Kình.
Đau!
Đấu mạch trong người Càn Kình lạnh băng lại tựa như ở trong biển lửa, nhưng lửa không nóng mà lạnh, đốt đấu khí, đấu mạch, thậm chí công kích từng đấu khiếu.
Sáu mươi vạn chuyển... Năm mươi lăm vạn chuyển... Năm mươi vạn chuyển...
Giây phút sinh tử, thân thể Phùng Liên Thứ Cuồng bị thương nặng, đấu mạch mạnh một cánh tay hoàn toàn biến mất, rách mướp. Vận tốc quay đấu khí nhanh chóng hạ thấp, đấu khí bốn mươi vạn chuyển đập xuống như Thái Thản giơ cột đá dốc hết sức đánh ra một kích.
Né? Đã không kịp. Trong người Càn Kình là đấu kỹ âm ba mươi độ nổ theo đấu khí băng diễm chạy khắp nơi, như đám hung bạo đồ sát trấn nhỏ bình tĩnh, chém giết đốt phá lung tung.
Trong vội vàng điều Càn Kình có thể làm lạ trầm eo, khuỵu gối như đang ngồi trên ghế đá, thân như một cái chuông to. Cánh tay Càn Kình đẩy lên trên không giống như rút đao, không giống giơ nắm đấm mà như nâng đả thiết chuy sắp đập sắt nghênh đón bàn tay ập đến. Càn Kình lựa chọn cứng đối cứng đơn giản nhất.
Chuy thứ ba trong Thăng Phong Thập Bát Chuy. Giờ phút này, Càn Kình lộ rõ cứng rắn như con voi ngẩng đầu. Một nắm đấm không quá to có đấu khí bao bọc, ba đấu tâm cùng chuyển động bùng nổ vận tốc quay ba mươi vạn cực hạn, tựa như Bỉ Mông múa chùy to giơ lên trên dấy gió rít vù vù.
Lần này đánh liều làm người ta o thể phán đoán Bỉ Mông dữ hay Thái Thản mạnh hơn.
Đất đai trung tâm chiến trường liên tục lăn lộn như bị mấy trăm cây gyậ sắt dâm xuống, khuấy trộn tầng tầng tràn ra ngoài. Những cỏ xanh kết băng sau đó hóa thành tro bụi bay tứ tán. Mặt đất bị đóng băng trong giây lát sau đó bị thiêu hủy, đốt thành gạch. Lực xungk ích mạnh mẽ làm những cục gạch hóa thành mảnh vụn hình thành hố hình trùy, có thể thấy đấu khí trùng kích kịch liệt đến cỡ nào.
Chiến đấu va chạm, lỗ chân lông toàn thân Phùng Liên Thứ Cuồng chớp mắt mở ra, lòng bàn tay đau nhức chưa từng có. Trong khoảnh khắc xương bàn tay phát ra tiếng răng rắc khe khẽ, đau đớn xé rách truyền vào óc. Bàn tay xòe ra bỗng co lại siết chặt nắm tay Càn Kình. Đấu khí bốn mươi vạn chuyển không cần tiền lại bùng nổ, đấu tự không độ lại nổ.
Một kích kia liều mạng sinh tử. Tất cả khớp xương trên người Càn Kình co giãn chưa từng có, trong đầu gối ẩn chứa lực lượng truyền vào bắp chân, cổ chân chấn động mãnh liệt chui vào bên dưới. Phân Kim Liên Trảm trong Địa Hỏa Chi Tâm liên tục nổ tung.
Bùm!
Quyền chưởng va chạm, đấu khí mắt thường trông thấy văng khắp nơi. Bàn tay Phùng Liên Thứ Cuồng nứt rạn mấy chục vết, máu bắn tung tóe.
Đấu kỹ thánh giai, Phân Kim Liên Trảm! Linh hồn đấu tự nổ hóa thành ngàn vạn lưỡi dao. Chớp mắt lực công kích của Càn Kình lại tăng lên gấp đôi, gấp hai, gấp ba, đánh vào lòng bàn tay có hoàng kim đấu tâm.
- Đây là đấu kỹ gì?
Cánh tay của Phùng Liên Thứ Cuồng như rơi vào thiên đao vạn trảm, bị vô số đao khuấy mạnh, chặt chém. Cánh tay Phùng Liên Thứ Cuồng như nổ tung, gã hiểu là đấu kỹ đặc biệt của đối thủ nhập vào người tạo thành tổn thương nặng. Một lúc nữa cánh tay Phùng Liên Thứ Cuồng sẽ hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Phùng Liên Thứ Cuồng kinh kêu ra tiếng. Cánh tay Phùng Liên Thứ Cuồng có đấu khí bảo hộ dù bị gậy sắt đập trúng thì là gậy cong chứ tay không gãy. Cho dù đối chiến với Chiến Sĩ Diệt Ma cửu chiến trước giờ không ai chiếm ưu thế khi đánh liều với Phùng Liên Thứ Cuồng.
Một Chiến Sĩ Tru Ma bình thường trong trạng thái đánh liều khiến Phùng Liên Thứ Cuồng bị thương? Gần như phế bỏ cánh tay còn lại của gã!
Tại sao? Tại sao như vậy? Phùng Liên Thứ Cuồng khó hiểu. Hoàng kim đấu tâm nổ đấu kỹ thích hợp nhất, thậm chí có thể nói là đấu kỹ thánh giai, tại sao bị Chiến Sĩ đẳng cấp Tru Ma đánh bị thương?
Đấu tự lại nổ trong hoàng kim đấu tâm, đó là đấu kỹ cơ sở nhất của bí pháp đấu khí Băng Diễm 'Sương Hàng'.
Càn Kình muốn chặt bỏ cánh tay của Phùng Liên Thứ Cuồng nhưng không ngờ là liều mạng tiếp tục nổ đấu tự, bộ dáng dù chết cũng quyết báo thù cho nhi tử. Trong phút chốc Sương Hàng theo đấu tự không độ còn sót lại xông mở Phân Kim Liên Trảm rót vào tay Càn Kình.
Két két két két két!
Băng diễm lạnh lẽo trong phút chốc phủ một tầng bằng dày lên cánh tay Càn Kình, lực lượng thiêu đốt xâm nhập vào trong. Phùng Liên Thứ Cuồng ảo giác nghe thấy tiếng hét đau đớn của Càn Kình.
- Ui!
Càn Kình hút ngụm khí lạnh. Đau! Thật sự rất đau! Nếu không phải trong Tứ Quý sơn cốc, nếu không có Âu Lạp Lạp lão sư huấn luyện, nếu Phong Vân Kim Thân không tăng tiến thì lần này Càn Kình đã đau đến xỉu.
Hiện tại? Đau! Thật sự rất đau!
Vẫn chưa chết?
Phùng Liên Thứ Cuồng không cần tiền thúc đẩy đấu khí Băng Diễm điên cuồng nhập vào người Càn Kình. Trong phút chốc không chỉ một tay Càn Kình, gần nửa người của hắn kết tầng băng.
Không chịu nổi!
Càn Kình nhíu chặt đầu chân mày. Dù là đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi hay đấu kỹ gì khác cho dù có nổ vào lúc này cũng không thể nổ bay Phùng Liên Thứ Cuồng. Dù sao thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, có lẽ sau vài giây Phùng Liên Thứ Cuồng sẽ bị đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi nổ chết nhưng trước đó...
Hỡi đấu tự Thăng Phong Thập Bát Chuy, hãy...
Suy nghĩ lóe lên trong đầu Càn Kình, đấu khí Băng Diễm điên cuồng đã dọc theo đấu khiếu, đấu mạch chết tấn công vào Địa Hỏa Chi Tâm, giống như một bầy sói đói điên cuồng nhào vào lũ dê, muốn phủ kín Địa Hỏa Chi Tâm chuyển động.
Đấu tâm, điểm mạnh nhất cũng là yếu nhất của Càn Kình. Nếu đấu khí từ ngoài xông vào đấu tâm hì đấu tâm sẽ dễ dàng nổ, nhiều Chiến Sĩ đấu tâm không nổ nhưng bị tổn hại, suốt đời kẹt ở cảnh giới Chiến Sĩ Tru Ma không đi tới nửa bước.
- Đấu tâm? Thì ra ở đây? - Ha ha ha ha ha ha! Bị ta tìm được rồi! Ủa? Tại sao ở đây?
Phùng Liên Thứ Cuồng lộ vẻ cực kỳ ngạc nhiên, ánh mắt cảnh giác liếc bốn phía, vội câm miệng muốn giữ bí mật.
*****
Phùng Liên Thứ Cuồng hét to:
- Mặc kệ ngươi ở đâu, phá cho ta!
Trong khoảnh khắc từ người Phùng Liên Thứ Cuồng lại có ba đấu tự không phải đấu khí Băng Diễm nguyên bộ nổ, thúc đẩy đấu khí Băng Diễm thiêu đốt tất cả hùng dũng phu trùm, bao vây. Đấu khí Băng Diễm tầng tầng vây quanh Địa Hỏa Chi Tâm, đóng băng, thiêu hủy đấu tâm này.
Xèo!
Lỗ chân lông toàn thân Càn Kình mở ra phun một đoàn sương mắt thường trông thấy. Mọi người như nghe thấy tiếng khí lưu phun trào.
Trong phút chốc Càn Kình và Phùng Liên Thứ Cuồng bị tầng tầng sương khói bao bọc che tầm mắt mọi người.
[CHARGE=4]
Cổ tay Mộc Nột Thiên Sách lật lại lấy mắt kính ra khỏi đấu giới, kính sương chỉ tướng quân trong quân đội mới có, ma đạo khí đặc biệt nhìn thấy rõ đối phương trong sương.
- Thiếu chủ...
Thiết Nam bước ra nửa bước, biểu tình căng thẳng nhìn chằm chằm sương mù, cảnh giác Dị. Càn Kình không thể xảy ra chuyện, nữ nhân tên Cổ Nguyệt Gia Anh nếu cho rằng tại lục hoàng tử không chăm sóc tốt cho Càn Kình thì nàng sẽ cầm đao giết chết lục hoàng tử!
Trừ phi lục hoàng tử quay về hoàng cung, nếu không thì hoàng gia không có cớ giết bà điên chưa thật sự giết hoàng tử.
- Ủa? Đừng sốt ruột, hình như có chuyện thú vị.
Mộc Nột Thiên Sách vươn tay ngăn Thiết Nam lại, chăm chú nhìn trong sương khói. Mộc Nột Thiên Sách chú ý Càn Kình nhiều hơn Thiết Nam, lần trước trong đoàn mã tặc Bỉ Nhĩ là hắn cứu gã một mạng, cần phải trả nhân tình này.
Phùng Liên Thứ Cuồng nhe răng cười nhìn Càn Kình, tiếp theo chắc mặt người này sẽ mặt trắng bệch, môi đông lạnh tím bầm rồi thì...
- Ủa? Đây là... ?
Mọi người đứng bên ngoài sốt ruột nhìn sương mù, tò mò muốn nhìn rõ chuyện xảy ra bên trong.
Mặt Càn Kình không trắng bệch, môi không đông lạnh tím bầm mà đỏ thắm. Làn da mật ong tựa như cua luộc, máu sắp tuôn ra khỏi lớp do hoặc như lửa nướng da đỏ lên.
Nóng, Càn Kình chưa từng thấy nóng như vậy. Đấu khí Băng Diễm mới bao bọc Địa Hỏa Chi Tâm, Địa Hỏa Chi Tâm như bị đóng băng đột nhiên thoát khỏi tầm khống chế Càn Kình như ăn xuân dược. Đấu tự Thăng Phong Thập Bát Chuy vốn nên nổ nhưng không nổ.
Chuyển động! Chuyển động! Chuyển động nhanh!
Khi máu Càn Kình sắp bị đấu khí Băng Diễm đóng băng, Địa Hỏa Chi Tâm chuyển động nhanh chớp mắt tới gần đấu khí Băng Diễm ngưng tụ thành thực thể, nghiền nát nó. Lấy Địa Hỏa Chi Tâm làm trung tâm hình thành vòng xoáy to lớn, sau đó...
Nuốt chửng!
Càn Kình bị hù sợ. Địa Hỏa Chi Tâm gặp đấu khí Băng Diễm chẳng những không bị đóng băng mà càng hưng phấn, điên cuồng chuyển động nuốt chửng đấu khí Băng Diễm xâm nhập thân thể. Địa Hỏa Chi Tâm tan chảy đấu khí Băng Diễm lạnh lẽo rồi nuốt chưởng đấu khí Băng Diễm quái dị.
- Đây... Đây là... Sao có thể như vậy? Đừng...
Trong mấy phút ngắn ngủi, Phùng Liên Thứ Cuồng kinh khủng hét chói tai. Đấu khí trong người Phùng Liên Thứ Cuồng không còn tuôn trào ra ngoài mà bị đấu tâm của đối phương kéo kéo và kéo, cưỡng ép rút khỏi thân thể Phùng Liên Thứ Cuồng rót vào đấu tâm.
Cướp bóc, cướp trắng trợn. Phùng Liên Thứ Cuồng cảm giác thực lực đấu tâm nhanh chóng giảm xuống. Đỉnh Diệt Ma cửu chiến... Trung giai Diệt Ma cửu chiến... Sơ giai Diệt Ma cửu chiến...
Mỗi giây hoàng kim đấu tâm chớp lóe mấy chục vạn lần tốc độ cao dường như đang cầu cứu, kêu gào. Đấu khí đặc biệt như đấu khí Băng Diễm bị điên cuồng hút vào người Càn Kình.
Càn Kình cảm giác da dẻ, đấu mạch, đấu khiếu của mình sắp mở ra. Những đấu khí bị Địa Hỏa Chi Tâm hút vào không hoàn toàn giữ lại trong Địa Hỏa Chi Tâm, có một phần trải qua chuyển hóa biến thành đấu năng tinh thuần nhất lại bị hai đấu tâm khác hấp thu, tiếp theo lại chuyển hóa thành Phong Vân đấu khí.
Nuốt chửng, nuốt chửng, nuốt chửng!
Diệt Ma bát chiến... Thất chiến... Lục chiến...
Mấy giây ngắn ngủi, Phùng Liên Thứ Cuồng kinh khủng đến khóc lóc. Đây là bị lực lượng bị người ép buộc rút ra ngoài, đây là thứ gì? Sao có thể như vậy?
Cảm giác lực lượng trong người khô cạn khiến Phùng Liên Thứ Cuồng thấy choáng váng, đấu tâm đau đớn như bị búa tạ đập vào.
Càn Kình cảm giác vô số khí thổi vào người, ngây sau đó sẽ nổ tung rồi lại chưa nổ. Hai đấu tâm điên cuồng hấp thu đấu khí tinh hóa sắp kết tinh, càng nhiều chiến năng không kịp hấp thu phun trào ra từ lỗ chân lông.
Lực lượng kéo dài tiêu hao, chớp mắt Phùng Liên Thứ Cuồng cảm giác hoàng kim đấu tâm sắp biến trở về trạng thái đấu tâm. Phùng Liên Thứ Cuồng xòe tay ra, phát hiện lòng bàn tay bị hút chặt trên nắm tay. Phùng Liên Thứ Cuồng giơ chân đạp ngực Càn Kình, thanh âm trầm đục như người thường đá vào khối sắt cứng. Người Càn Kình hơi rung, cú đá không thể phá lực lượng hộ thể của Phong Vân Kim Thân nhưng giật mở quyền chưởng ra.
Hai chân Phùng Liên Thứ Cuồng liên tục lùi ra sau muốn thoát khỏi sương mù dày đặc. Con ngươi lóe tia sáng, đó là một tia sáng bay ra từ trong sương mù, tốc độ nhanh đến Phùng Liên Thứ Cuồng không kịp phản ứng né tránh, chỉ có suy nghĩ duy nhất xẹt qua trong đầu: Phi đao.
Phập!
Phi đao đâm vào đầu Phùng Liên Thứ Cuồng thủng sọ não bay ra từ sau gáy mang theo cái lỗ cỡ nắm tay, chất dịch đỏ trắng bay ra ngoài.
Rầm bịch!
Thân thể Phùng Liên Thứ Cuồng mất trọng tâm ngã xuống đất, bởi vì quán tính lùi nhanh ra sau nên lăn lộn mấy chục vòng đến dưới chân Hắc Phong, Dị, mặt ngửa lên trời. Đôi mắt thẫn thờ khắc đầy khủng bố ngơ ngác nhìn cả đám thủ linh mã tặc như kể ra chuyện đáng sợ nhất trên đời.
Phi đao dính máu kẹp giữa hai ngón trỏ và giữa của Dị.
Dị đánh giá đao lóe sáng, nói:
- Cấp đấu binh, thủ pháp hay.
Hắc Phong nhìn Phùng Liên Thứ Cuồng đã chết, lại nhìn phi đao nhỏ máu, gã hiểu tại sao thủ lĩnh đoàn mã tặc Thứ Cuồng chết.
Sương mù không tản ra sau khi Phùng Liên Thứ Cuồng bỏ mình ngược lại càng đậm đặc hơn, toát ra nhiệt độ lạnh lẽo và tiếng thở dốc nặng nề.
No nứt bụng, sắp nứt ra rồi.
Gân xanh toàn thân Càn Kình giật giật, bộ dạng mạch máu sắp nứt, da sắp rạn. Địa Hỏa Chi Tâm như con thú ltham lam không đáy hoàn toàn không quan tâm gì chỉ biết nuốt đấu khí Băng Diễm trong người Càn Kình rồi phân một phần Càn Kình rót vào hai đấu tâm khác. Có một phần Càn Kình phun ra từ lỗ chân lông.
Tru Ma nhị chiến... Tam chiến... Tứ chiến... Ngũ chiến... Thất chiến...
Càn Kình thống khổ và ngạc nhiên cảm giác lực lượng nhanh chóng tăng lên, những lực lượng không thuộc về hắn bị Địa Hỏa Chi Tâm cướp lấy.
Chuyện thực lực đấu khí tăng vọt trong chớp mắt trừ đấu linh đại trận ra căn bản không có khả năng xảy ra trên người Chiến Sĩ bình thường. Chỉ có Chiến Sĩ huyết mạch lúc mở ra thức tỉnh lực lượng huyết mạch mới kích động lực lượng trong huyết mạch tăng nhanh vùn vụt trong thời gian ngắn.
Đấu khí mạnh mẽ vận chuyển giống như đại giang trường hà tuôn chảy cứng rắn nong đấu mạch to ra. Hỏa Sơn dược tề thần bí dược tề rèn luyện nhiều năm chịu đấu khí trùng kích không khiến đấu mạch bị tổn thương.
← Ch. 492 | Ch. 494 → |