← Ch.615 | Ch.617 → |
- Sao Càn Kình còn chưa tỉnh?
Phần Đồ Cuồng Ca quan tâm nhìn Càn Kình, nói:
- Xem tình hình thì dường như bị thương trong ảo cảnh người thật cũng sẽ bị, vậy...
- Các ngươi hãy nhìn ngoại hình của Càn Kình...
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hồi hộp nhìn chằm chằm vào Càn Kình, la lên:
- Mau nhìn đi, cóp hải là ta hoa mắt không...
- Nguy rồi!
Mí mắt Mộc Nột Thiên Sách giật giật. Mặt Càn Kình có nét trưởng thành hơn, chỉ khi người ta lớn tuổi chính chắn mới có.
Càn Kình trong trạng thái này toát ra khí chất trưởng thành thì chỉ có một loại khả năng... Hắn chìm đắm!
Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Mộc Nột Thiên Sách biểu tình hồi hộp. Điều nyàn ói lên Càn Kình rất vui vẻ nên mới ở trong ảo cảnh lâu, thân thể trưởng thành.
Nếu cứ tiếp tục thì Càn Kình sẽ mau chóng già nua rồi chết.
- Thì ra vui sướng là cảm giác như vậy, đáng tiếc... Chỉ là ảo ảnh.
Càn Kình nhắm mắt, giơ tay đánh một đấm vào không trung. Ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ bốn phía nhanh chóng dạt ra như né lửa nóng, một đấm kia đánh rụng vô số lá cây.
Càn Kình từ từ mở mắt ra nhìn mọi người vây quanh mình, biểu tình căng thẳng.
Càn Kình nói:
- Thật là đẹp, rất hoàn mỹ, tuyệt đến nỗi ta biết rõ là giả vẫn muốn ở lâu bên trong, đẹp đến mức ta không muốn đi nhưng...
Trong mắt Càn Kình có cô đơn, nói:
- Dù sao đó là giả.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lau mồ hôi lạnh trên trán, hai tay vỗ vai Càn Kình liên tục, độc nhãn ngập nước mắt.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:
- Làm ta sợ muốn chết.
Mộc Nột Thiên Sách khó hiểu nhìn Càn Kình. Nam nhân này có trái tim cứng rắn koa thua gì Thiết đẹp trai, ít nhất từ ảo cảnh lần này thấy được Thiết Khắc hừ lạnh mới tỉnh lại còn Càn Kình thì trực tiếp tỉnh.
Trái tim cứng rắn như vậy vì sáo hôm đó nương tay? Bằng hữu?
Mộc Nột Thiên Sách bản năng nhíu mày. Ta không cần bằng hữu, ta là hoàng đế tuơng lai, mới rồi vì thoát khỏi ảo cảnh nên ta mới tìm cớ!
Không sai! Nhất định là như vậy! Mộc Nột Thiên Sách gật đầu lia tìm cái cớ hết sức vặn vẹo.
Ả ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ xoay quanh trên bầu trời nhìn đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy dưới đất đã thức tỉnh, phát ra tiếng hét chói tai lại quay về Lộ Tây Pháp chi tâm. Quả cầu kim loại rung bần bật.
Càn Kình lên tiếng:
- Còn nhìn gì nữa? Trấn áp nó, đừng để nó thoát khỏi ma đạo khí này! Bây giờ tinh hao của nó sắp bị kích phát ra, đừng ai khách sáo, cướp!
Càn Kình dứt khoát một chưởng chặt Lộ Tây Pháp chi tâm. Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Mộc Nột Thiên Sách không do dự vỗ hướng Lộ Tây Pháp chi tâm.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Liên tục vỗ chưởng vào Lộ Tây Pháp chi tâm không làm nó bị hư hỏng một li, vô số tinh hoa bị ma đạo khí cưỡng ép đẩy ra.
Mắt Đoạn Phong Bất Nhị sáng ngời. Chiến thân huyết mạch Cửu Đầu Xà nở rộ, dị năng nuốt đặc biệt hiện ra trong lòng bàn tay Đoạn Phong Bất Nhị, lại hấp thu tinh hoa trong Lộ Tây Pháp chi tâm.
Càn Kình có cảm giác khó tả, các loại cảm xúc mặt trái không ngừng tấn công tinh thần hắn, từng dòng nước ấm ùa vào thân thể, kèm theo hình ảnh hắn chưa từng thấy.
Đó toàn là Đọa Lạc Thiên Sứ khi chiến đấu thì một mình diễn luyện kỹ xảo, từng thức đấu kỹ theo bốn mùa biến đổi, lúc nào cũng thuận thế đi.
Từng thức đấu kỹ nghịch chuyển biến hóa và tình hình xung quanh hoàn toàn nghịch chuyển, trông như đằng trước không có đường lại quyết mở đường, rõ ràng nơi này chỉ có sa mạc nhưng quyết tâm đào ra nguồn nước, tất cả nghịch thế mà đi.
Thứ tự đấu khí, đấu tự như là từ hai loại thứ tự đấu khí khác nhau tổ hợp thành đấu ấn to xoay tít trên cao.
- Đây chính là Thuận Nghịch Vô Song quyết của tộc Lộ Tây Pháp?
Càn Kình sửng sốt, tràn ngập vui mừng. Thuận, Nghịch là hai đấu kỹ mạnh nhất của Chiến Sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ, thành chủl ngang ngửa với hai đấu kỹ Khôn, Càn của Càn gia tổ hợp thành Càn Khôn Vô Cực Ấn.
Trong phút chốc đấu tâm xoay chuyển trong người Càn Kình nhanh chóng xếp hàng hai đấu ấn đấu kỹ. Càn Kình cảm giác miệng lưỡi khô khốc, vừa thuận vừa nghịch làm đấu tâm, thân thể hắn sắp nứt ra, xếp hàng đau đớn, chậm chạp hơn hắn tưởng nhiều.
Ba đấu tâm từng chút một tẩm bổ nhanh chóng biến to nhưng không có vẻ gì là đột phá đấu tâm ngưng luyện đấu hồn, dươngf như còn thiếu cái gọi là ngọn lửa thứ bốn.
Đấu kỹ của tộc Lộ Tây Pháp không chỉ có Thuận, Nghịch mà còn có một số đấu kỹ khác, nhưng trình độ không mạnh bằng đấu kỹ Thuận, Nghịch.
Một gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch hoàn toàn phát triển toàn bộ đấu kỹ, Càn Kình nhìn hoa mắt, điên cuồng hấp thu các loại đấu kỹ, kinh nghiệm chiến đấu, cảm ngộ khi tăng thực lực.
Có người nói nghịch mới là cực độ lực lượng, thuận kém hơn rất nhiều. Dưới Tinh Thần, Ngâm Du Thi Nhân còn nói ra lời nghịch thiên, Càn Kình vẫn cho rằng rất có lý.
Nhưng rồi Càn Kình nhìn tiền ma tộc Lộ Tây Pháp cảm ngộ, dầnp hát hiện lực lượng thuận không thua gì nghịch ngược lại trên nghịch rất nhiều.
Nghịch chỉ là tương phản! Phản nghịch cũng là nghịch. Nhưng thuận, hiếu thuận, muốn hiếu thì phải thuận, không thuận thì lấy đâu ra hiếu?
Thuận cũng là lực lượng mạnh mẽ, nó là lực lượng chân tình.
Cường giả tiền bối tộc Lộ Tây Pháp hỗn hợp cảm ngộ cuộc sống và kinh nghiệm chiến đấu hình thành cái gọi là đạo Chiến Sĩ.
Càn Kình cảm nhận được cảm giác của bọn họ, thể nghiệm của họ, hấp thu tinh nguyên từ bọn họ. Càn Kình chìm trong trạng thái trống rỗng chưa từng có. Nhiều cảm giác lúc chiến đấu giờ đây xâu chuỗi lại, so với bổ sung tinh nguyên thì những đấu kỹ, kinh nghiệm, cảm nhận quý giá hơn gấp ngàn vạn lần.
Các thanh niên tự thi triển thủ đoạn, điên cuồng hấp thu tinh nguyên của Lộ Tây Pháp chi tâm. Bên trong Lộ Tây Pháp chi tâm lưu trữ quá phong phú, mọi người không còn khiêm nhường như ngày thường, mặc kệ ai nấy tranh nhau cướp.
Phần Đồ Cuồng Ca điên cuồng hấp thu tinh nguyên, không thèm nhìn những đấu kỹ khác. Đại Chân Kim Đấu Khí có đấu kỹ của riêng mình, Phần Đồ Cuồng Ca không thể tu luyện thêm đấu kỹ tộc Lộ Tây Pháp. Dù những cái này toàn là đấu kỹ đỉnh giai thì không đáng một đồng trong mắt Phần Đồ Cuồng Ca.
Lòng bàn tay Đoạn Phong Bất Nhị không chỉ nuốt tinh nguyên, những ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ có một phần nhỏ bị hút vào người gã. Loại cảm ngộ như chính Đoạn Phong Bất Nhị trải nghiệm, đầu óc gã đau đớn sắp nổ tung.
Những cảm ngộ này là trạng thái gì? Đoạn Phong Bất Nhị không hiểu rõ ràng, gã chỉ biết sau khi chúng nó trở thành ký ức của gã thì như hàng hóa chất đống chật ních chỗ chứa kho hàng.
Càng nhiều ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ bay ra từ Lộ Tây Pháp chi tâm buông xuống người Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Vị trí trán Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liên tục hiện thứ tự minh văn kỳ dị, huyết mạch chiến thân lại xảy ra biến đổi.
← Ch. 615 | Ch. 617 → |