Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 615

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 615: Mang thai
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mặt to ma vật khói xám hoàn toàn không ngờ trên người Mộc Nột Thiên Sách xảy ra biến dị, nó tập trung hết lực lượng buông xuống thân thể này, mãi khi cơ thể Mộc Nột Thiên Sách không chịu đựng nổi mới ngừng.

Biến dị đột ngột, mặt to ma vật khói xám hét thảm, miệng Mộc Nột Thiên Sách cũng phát ra tiếng hét, trong miệng lần đầu tiên phát ra thanh âm hơi sợ và phần nhiều là tức giận.

- Phục Long Chân Sách?

Kiếm quang đâm vào khói xám như sấm mùa xuân điên cuồng nổ, từng đợt sóng đánh tan khói xám. Như có thiên quân vạn mã xông xáo trong khói xám, xé nát khói xám thành mảnh vụn.

Giây tiếp theo, khói xám ma vật sắp bám vào người Mộc Nột Thiên Sách đột nhiên nổ tung, trong phút chốc tan thành mây khói như chưa từng xuất hiện.

Mắt Mộc Nột Thiên Sách từ trống rỗng biến sáng ngời, không còn lực lượng xám nâng từ trên trời rớt xuống.

Hai chân Đoạn Phong Bất Nhị đạp đất bay ra đỡ Mộc Nột Thiên Sách đã hôn me, e Hồn vực dịch chuyển tức thời có thể thuấn di trong phạm vi mười thước. Đoạn Phong Bất Nhị chỉ có thể tự mình di chuyển mới nhanh chóng đỡ được Mộc Nột Thiên Sách.

Càn Kình thầm thở phào. Mặc kệ vừa rồi xảy ra chuyện gì, ít nhất bây giờ có vẻ như Mộc Nột Thiên Sách đã thoát khỏi khống chế.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đến bên Càn Kình, khẽ thở dài. Bình thường nam nhân này ra tay dứt khoát, đủ độc nhưng có khi lòng mềm yếu. Nếu để Mộc Nột Thiên Sách đổi chỗ thì chắc lục hoàng tử không chút do dự giương cung bắn.

Càn Kình đón lấy Lộ Tây Pháp chi tâm, bên tai vang vô số tiếng hét chói tai, vô tận cảm xúc mặt tràn tràn ngập trong não làm người nổi điên.

- Tình huống này yếu hơn vừa rồi gấp trăm ngàn lần.

Càn Kình khâm phục nhìn Mộc Nột Thiên Sách ngủ say. Càn Kình cầm quả cầu kim loại đã thấy bứt rứt trong người, Mộc Nột Thiên Sách khạy quả cầu kim loại ra khỏi quan tài kia cần có tinh thần lực, ý chí đến đâu?

Càn Kình bỏ Lộ Tây Pháp chi tâm vào đấu giới, xoay người cất bước đi hướng quan tài nhỏ hơn. Càn Kình giơ hai tay từng chút một nâng quan tài lên.

- Sức mạnh của Càn Kình...

Đoạn Phong Bất Nhị chép miệng, lắc đầu, nói:

- Nhiều Bỉ Mông ở trước mặt hắn chỉ có thể cúi đầu nhận thua. Có lẽ chỉ có đám Hoàng Kim Bỉ Mông là so sánh được, quan tài này ước chừng cỡ ngàn cân.

Quan tài to bị Càn Kình ném vào đấu giới, mắt hắn chớp lóe tia tiếc nuối.

- Không thể mang đi hết, không có thời gian, nếu không thì thật sự muốn lấy hết tất cả nghiên cứu.

Đoạn Phong Bất Nhị cười đề nghị:

- Hủy nó?

Thiết Khắc bắn Hủy Diệt Ma Nhãn vào quan tài nhưng không thể bắn thủng, chỉ để lại một vệt to cỡ nắm tay rồi mất lực lượng.

Đoạn Phong Bất Nhị cười héo. Quan tài cứng rắn hơn Đoạn Phong Bất Nhị tưởng tượng, ít nhất gã không dám ngay mặt đối diện Hủy Diệt Ma Nhãn nóng cháy của Thiết đẹp trai.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi ra ngoài cửa, nhanh chóng gom hết các tài liệu hiếm có trên đường đi bỏ vào đấu giới, phát huy tác phong cướp bóc của mã tặc tái ngoại.

Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Mộc Nột Thiên Sách leo lên bậc thang dài dặc, lại quay về mặt đất.

Càn Kình hít thở không khí buổi tối mát mẻ, nghe sau lưng Mộc Nột Thiên Sách rên rỉ tỉnh dậy.

- Không ngờ còn sống.

Mộc Nột Thiên Sách nhìn các vì sao nhấp nháy dưới màn đêm, trong giọng nói tràn ngập sống sót sau tai nạn cảm thán.

- Thật không ngờ.

- Xin chúc mừng.

Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm nhìn Mộc Nột Thiên Sách, nói:

- Thế này mà ngươi không chết, ngươi có mạng hoàng đế đấy.

Mộc Nột Thiên Sách cười suy yếu, giãy dụa tránh khỏi ngực Phần Đồ Cuồng Ca, nhìn hướng Càn Kình. Càn Kình đang mỉm cười với Mộc Nột Thiên Sách.

- Ngu ngốc.

Mặt Mộc Nột Thiên Sách âm trầm trừng Càn Kình, nói:

- Sao ngươi có nương tay như nữ nhân vậy?

Nụ cười đông trên mặt Càn Kình.

Mộc Nột Thiên Sách liên tục lắc đầu, nói:

- Ngươi nên độc ác hơn, nếu ta là ngươi thì chắc chắn sẽ hành động!

- Nhưng mà...

Khuôn mặt lạnh lẽo nở nụ cười ấm áp, Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Ta sống, cảm giác sống thật tốt.

- Được rồi, cho ngươi sống còn nói nhiều cái gì?

Đoạn Phong Bất Nhị vỗ sau gáy Mộc Nột Thiên Sách, nói:

- Mau rời khỏi đây, tìm chỗ an toàn chia chác đi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gật đầu. Nếu không nhanh phân chai thứ này, không ai biết về sau xảy ra vấn đề gì, có bị người khác cướp đi không, vậy thì mệt đây.

Càn Kình đưa mắt nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Quanh Đọa Lạc chi thành Ma tộc, có ai hiểu hoàn cảnh nơi này chỗ nào an toàn nhất thì chỉ có Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa.

- Ta biết một rừng cây.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trầm ngâm, nói:

- Chỗ đó là lộ thiên nhưng vì bên trong không có dã thú, cũng không có ma thú, chỉ là rừng cây nên không ai chú ý, càng an toàn hơn chỗ hẻo lánh nào.

Phần Đồ Cuồng Ca đồng ý gật đầu, nói:

- Càng là nơi góc khuất người chế tạo càng dễ bị người, ma tìm tòi, điều tra, ngược lại chỗ như vậy sẽ không bị tìm kiếm.

- Thế thì còn chờ gì nữa?

Đoạn Phong Bất Nhị xoa tay, nói:

- Ta rất mong chờ Lộ Tây Pháp chi tâm sẽ cho chúng ta lợi ích gì.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chọn một hướng, thi triển thân pháp dẫn đầu vọt đi.

Đoạn Phong Bất Nhị theo sát, ở trên không trung không giữ thăng bằng suýt té xuống đất.

Đoạn Phong Bất Nhị vội vịn trán, lầm bầm:

- Sao chóng váng quá, buồn nôn mắc ói.

- Mang thai...

Giọng Thiết Khắc bình tĩnh lạnh nhạt bay vào tai Đoạn Phong Bất Nhị.

- Ngươi mới mang thai!

Đoạn Phong Bất Nhị gào lên:

- Lão tử là nam!

Càn Kình đi theo, nhỏ giọng nói:

- Không nhập thánh sử dụng Hồn vực bị tác dụng phụ, một lúc nữa sẽ khỏe.

- Đúng là chiến hữu có học vấn.

Đoạn Phong Bất Nhị trợn mắt trừng Thiết Khắc đi nhanh bên cạnh.

Thiết Khắc vô lực liếc Đoạn Phong Bất Nhị, cứng miệng nói:

- Mang thai.

- Ngươi đang ghen tỵ ta có Hồn vực!

- Hôm khác ta cũng có và còn là hoàn chỉnh!

- Chắc chắn là Hồn vực dở ẹc.

- Nhất định là Hồn vực mạnh nhất!

Đoạn Phong Bất Nhị. Thiết Khắc vừa chạy nhanh vừa đấu võ mồm. Phần Đồ Cuồng Ca nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, thở dài thườn thượt, hai người nyàh ôm nào bị phế đấu khí cũng sẽ không chết đói, chỉ cần ở trên đường cái cãi lộn cho người ta xem chắc thu nhập còn cao hơn cả Ngâm Du Thi Nhân.

Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Mộc Nột Thiên Sách chạy nhanh một lúc sau Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tìm vài con chiến ma, x nhảy lên lưng ngựa lao nhanh về hướng rừng cây nhỏ.

Một đường chạy nhanh tới rừng cây Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói, Càn Kình thế mới biết tại sao công chúa bảo chỗ này an toàn.

Rừng cây nhỏ? Hiếm khi nào Càn Kình thấy có cây 'nhỏ' như vậy. Thân cây nhỏ nhất cần bốn, năm người ôm mới hết.

Cây thô thì mười mấy vòng tay mới miễn cưỡng đủ.

Những cây to rậm rạp um tùm, cao vài chục trượng, lạc vào trong sẽ thấy tinh thần thả lỏng.

*****

Càng thú vị là Càn Kình phát hiện giọng mình không thể lan ra xa vài thước, xa hơn thì sẽ tự biến mất. Dường như các cây có công năng thu tiếng, mới phát ra khí thế cũng bị cây hút đi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tìm một khu đất trống không lớn, dừng bước.

Càn Kình đánh giá bốn phía. Những cái cây chẳng những ngăn cản thanh âm còn có hơi thở khuếch tán, đúng là chỗ núp thiên nhiên. Tại đây dù có gây ra chuyện gì cũng khó khiến Ma tộc chú ý.

Càn Kình cẩn thận lấy ra ma đạo khí đặc biệt hấp thu phóng thích đồng thời chuyển hóa. Đây là ma đạo khí mở ra vuốt giống với vuốt rồng, vừa lúc đặt Lộ Tây Pháp chi tâm vào.

Càn Kình cẩn thận lấy Lộ Tây Pháp chi tâm ra, từng đợt cảm xúc mặt trái khó tả như thủy triều ùa vào não Càn Kình. Giết chóc, thống khổ, đau thương, u buồn, tuyệt vọng...

Keng!

Nuốt vừa chạm vào Lộ Tây Pháp chi tâm liền co lại, nắm hoàn toàn Lộ Tây Pháp chi tâm. Quả cầu kim loại bị bắt giữ, nó cảm giác uy hiếp, phát ra tiếng kim loại vù vù. Bên trong có chất dịch kỳ dị điên cuồng tuôn trào như muốn vùng thoát khỏi móng vuốt.

Vuốt cảm giác quả cầu kim loại vùng vẫy, minh văn ma pháp bên dưới tỏa từng ầng ánh sáng huyễn lệ chói mắt.

Vù vù vù vù vù!

Một ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn bắn ra từ giữa Lộ Tây Pháp chi tâm, ba đôi cánh chim to giương ra bao phủ mặt đất.

Các ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn bay ra khỏi quả cầu kim loại, hoặc có hai đôi cánh hoặc một đôi cánh, mỗi ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn đều đẹp trai, xinh đẹp.

Tộc Lộ Tây Pháp chuyên sinh ra mỹ nữ, trai đẹp, đặc biệt lúc mở ra huyết mạch chiến thân Đọa Lạc Thiên Sứ thì càng điển trai hơn bao giờ hết.

Ảo ảnh Đọa Lạc Thiên Sứ to lớn xuất hiện nối tiếp nhau, bọn họ quay quanh trên đầu đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy như đang ngâm xướng khúc nhạc hoa lệ từ thời xa xưa.

Khúc nhạc kiêu ngạo, tự tin, đẹp đẽ nghe vào lòng mỗi người có cảm xúc khác nhau, như tiến vào đất nước hoàn mỹ trong mộng tưởng.

- Đây là...

Mộc Nột Thiên Sách mờ mịt nhìn bốn phía. Huynh trưởng của gã, Ma tộc cường đại, vô số tộc nhân quỳ lạy dưới ngai vàng tím Mộc Nột Thiên Sách ngồi.

Phương xa, đại quân Ma tộc, Mộc Nột Thiên Sách, Man tộc cùng quỳ lạy nhận kiểm duyệt.

- Ta, rốt cuộc thống nhất ba tộc nhân, ma, man, ta trở thành hoàng đế xuất sắc vượt qua Phục Long Chân Sách!

Lòng Mộc Nột Thiên Sách vui sướng sau đó là vô tận lạc lỏng. Mộc Nột Thiên Sách nhìn những người quỳ dưới đất không ngẩng đầu lên, thấy cô đơn.

Quỳ hàng đầu tiên là đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, còn có Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Bọn họ cung kính quỳ trên mặt đất, mặc lễ phục vương tước, không dám ngẩng đầu lên.

- Đây là...

Mộc Nột Thiên Sách càng thấy buồn hơn.

- Các ngươi hãy ngẩng đầu lên.

Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nghe vậy ngẩng đầu, trong mắt đầy tôn sùng, trung thành. Mộc Nột Thiên Sách nheo mắt lại như nghênh đón ánh sáng chói mắt kia.

- Sao có thể như vậy?

Mộc Nột Thiên Sách nhìn ánh mắt đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, lòng không hề vui sướng mà càng cô đơn hơn.

- Đây không phải nguyện vọng ngươi muốn sao? Quyền lực thống trị sở hữu vạn vật, ai cũng không dám phản kháng ngươi, mọi người trung thành với ngươi... Tất cả...

- Không... Không phải...

Mộc Nột Thiên Sách nhìn đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, bỗng thấy vô cùng cô độc, bản năng lắc đầu.

Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Đây không phải điều ta muốn, ta không muốn như vậy.

- Ngươi muốn cái gì? Ngươi là hoàng đê, s vua chỉ cần vô tình, chỉ cần có thần tử trung thành, mù quáng nghe theo.

Thanh âm dụ hoặc tràn ngập trong đầu Mộc Nột Thiên Sách.

- Không... Không phải... Ta không muốn điều đó...

Mộc Nột Thiên Sách liên tục lắc đầu, nói:

- Không phải! Ta không muốn điều đó... Ta... Ta cần bằng hữu... Ta không muốn rối gỗ... Ta muốn bằng hữu... Bằng hữu...

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đầu Mộc Nột Thiên Sách rung lên, quốc gia xinh đẹp sụp đổ, trước mắt gã lại là rừng rậm yên tnhx. Vô số Đọa Lạc Thiên Sứ bay trên cao ngâm xướng khúc ca khiến người rơi vào ảo giác kỳ dị. Khuôn mặt đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bình tĩnh lạ lùng, khóe môi nhếch nụ cười vui vẻ.

- Không, Càn Kình sẽ không yếu đuối như vậy!

Phần Đồ Cuồng Ca gầm lên, bừng tỉnh, mắt tò mò nhìn bốn phía.

Phần Đồ Cuồng Ca nói:

- Ta muốn đánh bại Chiến Sĩ huyết mạch nhưng Càn Kình tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị ta đánh gục, càng sẽ không thua trận quỳ dưới chân ta xin tha.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kinh kêu:

- Ta không muốn trở thành nữ hoàng! Ta muốn gả cho Càn Kình...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giật mình tỉnh lại, thấy Mộc Nột Thiên Sách cười tủm tỉm thì mặt nàng đỏ như gấc.

Mộc Nột Thiên Sách cười khẽ. Nữ nhân cũng tốt, nữ ma cũng vậy, một khi động tình rồi thì... Hèn chi mẫu thân nói với ta không nên tổn thương cô nương động tình với ngươi, nàng vì yêu ngươi sẽ từ bỏ mọi thứ. Nếu ngươi tổn thương trái tim cô nương đó thì không bằng cả dã thú.

- Càn Kình, ngươi tuyệt đối đừng làm tổn thương Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Mộc Nột Thiên Sách nhỏ giọng nói:

- Nàng vì ngươi...

- Xì!

Thiết Khắc cười nhạt, thanh âm đầy khinh thường, cảm xúc không có gì dao động, thức tỉnh.

Mộc Nột Thiên Sách giơ ngón cái khen. Lòng dạ Thiết đẹp trai giống như sắt thép thật, mọi người thức tỉnh khỏi ảo cảnh có ai không phải là cảm xúc kích động? Còn Thiết Khắc chỉ cười nhạt rồi tỉnh lại.

- Phụt.

Đoạn Phong Bất Nhị hộc ngụm máu, không thoát khỏi ảo cảnh, vẫn nhắm mắt. Đoạn Phong Bất Nhị lộ biểu tình thống khổ lầm bầm.

- Lần này thì... Thiết đẹp trai, lão tử cản một đao giúp ngươi sợ rằng sống không nổi nữa. Nếu Tinh Thần cho chúng ta có kiếp sau, ngươi hãy làm nữ nhân gả cho ta, xem như trả lại đời này ta chắn đao cho ngươi...

- Nhảm nhí!

Thiết Khắc vác đao muốn xông hướng Đoạn Phong Bất Nhị, sát khí tập trung vào Đoạn Phong Bất Nhị.

Sát khí lạnh thấu xương như đao, Đoạn Phong Bất Nhị chợt mở mắt ra, kinh ngạc nhìn Thiết Khắc vẻ mặt tức giận lại nhìn bụng mình.

Đoạn Phong Bất Nhị biểu tình nghi hoặc hỏi:

- Chẳng phải mới rồi ta trúng đao sao?

- Ngươi không trúng đao nhưng bây giờ...

Thiết Khắc cầm đao, mặt lạnh lùng nói:

- Ngươi sẽ ăn đao!

- Được rồi, rồi...

Mộc Nột Thiên Sách từ sau lưng ôm chặt Thiết Khắc. Ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ ma máu lai này thấy Đoạn Phong Bất Nhị bị thương thì trong mắt đầy quan tâm, sát khí rét lạnh chẳng qua là muốn đánh thức gã.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)