← Ch.218 | Ch.220 → |
Bất tri bất giác, ánh mặt trời đã lên tới đỉnh đầu. Trên nghĩa trang 8 gã thành viên Huyết Sát nằm trong bãi máu, không nhúc nhích, vĩnh viễn rời khỏi thế giới này.
Xung quanh, tiếng súng đã giảm bớt, một đám Dong Binh Seberia giống như cỗ máy giết người, trải qua 10' chiến đấu cuối cùng cũng đã giết hết toàn bộ đám thành viên Phong Diệp.
Nguyên bản nếu luận về năng lực tác chiến giữa các thành viên thì giữa Phong Diệp và Dong Binh Seberia ngang nhau, nhưng luận về năng lực tác chiến đội hình thì quả thật là chênh lệch.
Còn về phần tác chiến trong rừng thì...
Một bên giống như một học sinh tiểu học, một bên giống như một lão sư. Căn bản không thể so sánh được.
" Phốc"
Lại thêm một viên đạn nữa bắn trúng vào một thành viên Huyết Sát.
Một đạo huyết hoa nở rộ trên không trung, dưới ánh mặt trời tên kia ngã xuống, hoàn toàn tắt thở.
Trong phòng quản lý của nghãi trang, trên quản lý viên chưa kịp báo nguy thì đã bị một màn phát sinh trước màn hình làm cho hôn mê bất tỉnh.
Những thành viên Huyết Sát còn sống, sắc mặt của cả đám người trở nên âm lãnh, trong đôi mắt tràn ngập vẻ hận ý.
Đối với hắc đạo Phương Nam mà nói thì trong chiến đấu bọn hắn giống như những sát thần.
Nhưng mà ngày hôm nay, bọn hắn đã trở thành bia tập bắn cho người khác.
Thậm chí, nếu không có Bùi Đông Lai hấp dẫn lực chú ý thì giờ này bọn chúng chỉ là những cái xác không hồn.
- Đông... Đông Lai đâu?
Liễu Nguyệt lộ ra vẻ lo lắng hỏi.
Nàng hiểu rõ, nếu bản thân nàng không khăng khăng muốn tới bái tế Đông Phương Thần thì sẽ không có cảnh tượng này.
- Đông Lai ca đang lên núi.
Mở miệng chính là Đông Phương Lãnh Vũ.
Giờ phút này, mới đầu Đông Phương Lãnh Vũ còn bị hù dọa đến sắc mặt trắng bệch nhưng chẳng biết tại sao lúc này lại trở nên bình tĩnh.
Trên khuôn mặt hắn tràn đầy vẻ dữ tợn.
Lúc trước, tất cả mọi người vào nhà đều không chú ý đến Bùi Đông Lai.
Chỉ có một mình Đông Phương Lãnh Vũ.
Hắn xuyên qua khe hỡ giữa đám người đã thấy được Bùi Đông Lai vọt lên núi.
Lên núi?
Nghe được Đông Phương Lãnh Vũ trả lời, đôi mắt Liễu Nguyệt đột nhiên mở to ra, trong mắt hiện lên vài phần lo lắng.
- Liễu tỷ, lấy thực lực của Bùi tiên sinh thì chắc không có việc gì.
Lúc này, Tiểu Lang mở miệng:
- Nếu ta đoán không sai, đối phương chính là một đám lính đánh thuê. Hiện tại, đối phương đã dùng máy để làm nhiễu sóng, khiến chúng ta không thể liên lạc với bên ngoài. Đông tĩnh vừa rồi chắc chắn là do bắn nhau. Dựa vào phán đoán của ta, có thể trong vòng 30' nữa cảnh sát sẽ đến, việc làm của chúng ta bây giờ chính là thủ vững trong vòng 30' này.
Nghe được Tiểu Lang nói như vậy thì tất cả mọi người đều nhìn ra bên ngoài, mơ hồ có thể thấy được đám lính đánh đang tiến vào nghãi trang.
Có thể nói một cách chính xác, rất nhanh bọn hắn sẽ bao vây đám người Liễu Nguyệt.
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Bọn họ rất rõ, căn phòng này có diện tích khoảng 100m2, nếu bị đối phương bao vây thì chắc chắn bọn họ sẽ trở thành những tấm bia thịt cho đám lính đánh thuê kia tập bắn.
- Hiện nay, chỉ có cách tử chiến.
Thân là lão đại của Đông Nguyệt bang, Liễu Nguyệt tuy rằng cố chấp nhưng lúc này nàng cũng đang lo lắng cho an toàn của Bùi Đông Lai, vẻ mặt tỏ ra bình tĩnh.
- Nếu ta đoán không sai, Đông Lai hẳn là đi đối phó với 2 tên bắn tỉa kia. Chỉ cần có thể giải quyết 2 tên kia, sau đó đứng trên đó, dùng cách gậy ông đập lưng ông, như vậy áp lực của chúng ta sẽ trở nên nhỏ hơn.
- Chuẩn bị chiến đấu.
Tiểu Lang vô cùng đồng ý với cách nói của Liễu Nguyệt cho nên hạ mệnh lệnh.
Tiểu Lang vừa ra lệnh thì tất cả thành viên Huyết Sát đều lấy súng ra, chuẩn bị nghênh chiến.
Cùng lúc đó.
Trêm đỉnh núi, sắc mặt Luke Fu vô cùng khó coi.
- Tên hỗn đản kia đã lên núi, mọi người chú ý, nhất định phải để hắn biến mất khỏi thế gian.
Luke Fu nhìn xuống kia, nói:
- Cảnh sát sẽ rất nhanh mà tới đây cho nên những người khác dùng tốc độ nhanh nhất bao vây tòa nhà kia, trong vòng 10' phải giải quyết hết, bắt sống được con đàn bà kia.
Nói xong, không đợi thủ hạ trả lời, Luke Fu trực tiếp cúp vô tuyến, ánh mắt gắt gao ngó về phía trước.
Thân là một trong những đoàn Dong Binh cường đại khắp thế giới, Luke Fu chẳng những biết được tiếng Nga, Pháp, Đức mà còn hiểu cả Trung văn.
Lúc trước, hắn nghe được Bùi Đông Lai giận dữ rống lên, tự nhiên biết Bùi Đông Lai không có lựa chọn tiến về ngôi nhà kia, mà hướng về phía hắn chạy tới.
Mặc dù Luke Fu cảm thấy ở trong núi Bùi Đông Lai không phải là đối thủ của 6 gã lính đánh thuê kia.
Nhưng mà...
Trong lòng Luke Fu có chút bất an.
Sự bất an kia đến từ ánh mắt tràn đầy sát ý của Bùi Đông Lai.
Ánh mắt kia giống nhưng là những tên ác quỷ tập trung vào hắn, như muốn nói cho hắn biết: " Mày cứ chạy đi, cho dù mày chạy đến chân trời góc biển thì tao cũng giết được mày."
Sau khi nghe được mệnh lệnh của Luke Fu thì trừ 6 tên lính đánh thuê đang ở trong núi thì còn lại đều đi về phía chân núi, hướng về phía tòa nhà ngay chỗ nghĩa trang chạy tới.
Mà lúc này 6 gã lính đánh thuê kia nghe được mệnh lệnh của Luke Fu thì liền chia ra làm 2 tổ, mỗi tổ 3 người, hướng về phía chân núi ẩn núp.
2 tổ cách nhau khoảng 300m.
Mỗi thành viên của mỗi tổ đều hợp thành một tam giác đều, có thể hỗ trợ với nhau.
Dưới tình như vậy, vô luận là thành viên nào bị công kích thì 2 tên thành viên còn lại đều có thể phát hiện.
Trong núi, Bùi Đông Lai đang nằm trong một bụi cỏ, xuyên qua khe hỡ giữa các bụi cỏ, hắn lẳng lặng nhìn về phía trước.
Phía trước là một rừng tùng, mỗi cây tùng cách nhau khoảng 5m, ở giữa là những đám cỏ dại rậm rạp.
Giờ phút này, trong ánh mắt hắn thậm chí trên người hắn không có toát ra sát ý.
Sát ý đã bị hắn dấu đi.
Bởi vì, dựa theo trí nhớ của Tiêu Phi thì những tên lính đánh thuê nào trên thế giới cũng có thể cảm nhận được sát ý của đối phương.
Dưới cái nhìn chăm chú của Bùi Đông Lai, phía trước không có bóng người.
Nhưng mà...
Bùi Đông Lai không hề động.
Dựa vào năng lực biến thái của hắn, hắn có thể nghe được phía trước truyền đến những tiếng bước chân.
Cho nên hắn kiên nhẫn chờ, chờ đợi sau khi địch nhân xuất hiện thì hắn sẽ nhất kích tất sát.
Đây là một cuộc chiến đấu.
So đấu ai kiên nhẫn hơn.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua.
1' sau.
Xuyên qua khe hỡ, hắn có thể thấy được phía trước, một gã đang bò trong bụi cỏ, phát ra những tiếng " Soạt.. Soạt"
Bùi Đông Lai thấy thế, cũng không có nóng lòng ra tay, mà là kiên nhẫn chờ đợi như trước.
Vài giây sau, tên lính đánh thuê kia thấy được phía trước không có nguy hiểm thì liền ra tay thủ thế với mấy người còn lại ở phía sau.
Thấy hắn ra tay thủ thế thì 2 gã thành viên ở phía sau hiện thân, sau đó vẫn duy trì khoảng cách, chậm rãi bò tới nơi Bùi Đông Lai ẩn núp.
50m.
30m.
10m.
5m.
" Pằng."
Bùi Đông Lai giơ khẩu súng P- 210 lên, sau đó bóp cò, viên đạn hướng tên lính đánh thuê gần Bùi Đông Lai nhất mà bay ra.
" Phốc"
Bởi vì khoảng cách quá gần cho nên tên lính đánh thuê kia không kịp phản ứng, chết ngay tại chỗ.
" Pằng"
Không đợi tên kia ngã xuống, Bùi Đông Lai lại giơ súng, nhắm ngay một tên khác rồi bóp cò.
" Phốc"
Cũng giống như tên trước, tên thứ 2 cũng bị mất mạng.
" Bịch"
"Pằng Pằng Pằng Pằng"
Sau đó, tên lính đánh thuê cuối cùng liền trốn sau một cây tùng, bóp cò, viên đạn liền bay về phía ẩn nấp của Bùi Đông Lai.
Vài giây sau, hắn dựa vào thân cây, điều chỉnh hơi thở của mình.
- Nói cho ta biết, chuyện gì đã xảy ra? Xử lý tên hỗn đản kia được không?
Trên đỉnh núi, Luke Fu nghe được tiếng súng, dùng vô tuyến hỏi.
" Pằng"
Trả lời Luke Fu chính là một tiếng súng vang.
Trong núi, tên lính đánh thuê cuối cùng kia vừa mới cầm vô tuyến lên, há mồm ra, chưa kịp nói chuyện thì đã gục xuống.
- Thật đáng tiếc, thủ hạ của mày đã chết.
Vài giây sau, Bùi Đông Lai nhặt vô tuyến từ dưới đất lên, chậm rãi mở miệng, trả lời Luke Fu.
- Tên tiểu tạp chủng, nhất định tao sẽ tự tay giết mày.
Đầu bên kia, Luke Fu nghe được thanh âm của Bùi Đông Lai thì liền liền quát lên.
- Tao cũng vậy.
Nói xong, Bùi Đông Lai liền bóp nát vô tuyến, tay cầm lấy ba lô của tên lính đánh thuê cuối cùng rồi biến mất trong núi.
...
...
*****
- Ngươi đứng ở chỗ này, ta đi hỗ trợ đối phó với những tên ở trong phòng kia.
Trên đỉnh núi, Luke Fu lạnh lùng hạ mệnh lệnh với tên bắn tỉa thứ 2 ở bên cạnh.
Nói xong, Luke Fu liền xoay người bỏ đi.
Bên tai vang lên lời nói của Luke Fu, nhìn thân ảnh Luke Fu biến mất, tay súng bắn tỉa số 2 rất rõ, Luke Fu đúng là muốn giết Bùi Đông Lai. Hành động của Bùi Đông Lai rõ ràng là đã chọc giận đến Luke Fu.
Mặc dù Luke Fu chỉ xếp thứ 10 trong những lính đánh thuê có tiếng trên thế giới, nhưng mà hắn có lòng kiêu ngạo của hắn.
Ngoài ra, tay súng bắn tỉa thứ 2 cũng hiểu được, Luke Fu làm ra hành động bất đắc dĩ như vậy cũng chính là do khoảng cách giữa Bùi Đông Lai và Liễu Nguyệt quá gần.
Bởi vì khoảng cách quá gần cho nên Bùi Đông Lai hoàn toàn có thể tiêu diệt đám lính đánh thuê Seberia đang tiến hành bao vây Liễu Nguyệt.
Trong núi, chỉ trong chốc lát Bùi Đông Lai đã thay đổi trang phục với tên lính đánh thuê kia, cả người của hắn hoàn toàn dung nhập với núi rừng.
Sau khi đổi y phục, Bùi Đông Lai không lựa chọn ẩn núp giống như trước, lúc này lưng hắn đang mang theo ba lô và một khẩu súng máy bán tự động. Cả người giống như là u linh, vô thanh vô tức tiến đến một tên ở gần đó.
Dựa vào phán đoán của Bùi Đông Lai, thì 3 tên lính đánh thuê còn lại sau khi nghe được tiếng súng nhất định là sẽ đến bên này trợ giúp, hơn nữa bọn chúng sẽ vô cùng cảnh giác.
Cho nên, nếu hắn làm ra hành động ẩn núp rồi âm thầm động thủ thì như vậy sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Mà lúc này, dưới chân núi đám người Liễu Nguyệt đã bị bao vây.
Trong thời gian ngắn nhất định hắn phải giết chết 3 tên lính đánh thuê còn lại, sau đó xuống núi đánh lénh những tên kia, cố gắng để Liễu Nguyệt an toàn.
Đúng như suy nghĩ của Bùi Đông Lai, thông qua vô tuyến thì 3 tên lính đánh thuê còn lại đã biết được đồng bạn của mình bị Bùi Đông Lai giết, cho nên bọn chúng mang súng hướng về phía này mà tới.
3 người bọn chúng hợp lại thành một tam giác đều, cách nhau 30m.
Bọn chúng nhanh như mèo, thân thể áp sát vào đất, lúc bò phát ra những tiếng " Soạt... Soạt.."
" Pằng.."
Đột nhiên, phía trước truyền đến một tiếng súng.
"Pằng.. Pằng.. Pằng.."
Dường như cùng một lúc 3 người liền ngổi xổm dậy, cả người nhìn về phía phát ra tiếng súng.
Sau đó, 3 người đồng loạt nằm úp xuống đất, núp trong bụi cỏ, cả người ngừng hô hấp, vểnh tai lắng nghe động tĩnh phía trước.
Ánh mặt trời xuyên qua những cành tùng chiếu xuống mặt đất, vẻ yên tĩnh trong rừng làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.
Không biết qua bao lâu, một tên lính đánh thuê từ từ đứng dậy, làm ra một động tác thủ thế sau đó cả người giống như linh miêu phóng về hướng nổ súng, mà 2 tên lính đánh thuê còn lại thì tập trung cao độ.
Có thể đoán được, nếu tên đồng bạn hắn ở phía trước gặp điều không may hoặc xuất hiện động tĩnh thì bọn hắn sẽ bóp cò.
Cách đám lính đánh thuê kia 10m, thân mang một thân y phục màu xanh, Bùi Đông Lai thông qua những kẽ hỡ của bụi cỏ nhìn về phía 2 tên lính đánh thuê kia.
Sau đó hắn đặt khẩu súng máy bán tự động lên vai, từ bắp chân rút ra thanh quân đao M9, cả người phảng phất giống như u linh, lặng lẽ không một hơi thở tiến đến.
10m, 8m, 5m.
Khoảng cách giữa Bùi Đông Lai và tên lính đánh thuê kia càng ngày càng gần.
Sau đó, khoảng cách giữa Bùi Đông Lai và tên lính đánh thuê kia còn khoảng 1m thì sát ý trên người Bùi Đông Lai hiện ra làm cho tên lính đánh thuê kia cả kinh, hắn cố gắng xoay người, hướng nòng súng về Bùi Đông Lai.
" Vù"
Không đợi tên kia lính đánh thuê xoay người, tay trái Bùi Đông Lai vươn ra che miệng hắn sau đó ta phải vung thanh M9 lên.
" Bụp"
Thanh M9 hóa thành một đạo bạch quang, đâm thẳng vào cổ họng của hắn.
" Phốc"
Máu tươi bắn ra.
Tên lính đánh thuê kia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Bùi Đông Lai một đao cắt đứt cổ họng, trong nháy mắt liền mất mạng.
Bùi Đông Lai cũng không có để ý đến vết máu tươi trên người, mà là nhẹ nhàng để thi thể của tên lính đánh thuê kia xuống đất.
Làm xong hết mọi chuyện thì hắn nhìn về phía trước.
Cách Bùi Đông Lai khoảng 30m, tên lính đánh thuê này không có thấy được cảnh đồng bạn mình bị giết chết, cả người hắn vẫn nhắm bắn về phía trước.
Bùi Đông Lai thấy thế thì đem ánh mắt nhìn về phía trước, hắn thấy rõ tên lính đánh thuê kia giống như là một con linh miêu, ẩn núp trong đó.
Sau khi thấy một màn như vậy, Bùi Đông Lai không có giơ súng bắn mà lợi dụng bụi cỏ để che chắn cơ thể của mình, lặng lẽ không phát ra một hơi thở, hướng về tên lính đánh thuê cách mình 30m.
Sở dĩ Bùi Đông Lai phải làm như vậy là hắn phải đảm bảo rằng bản thân mình thuận lợi giết chết 2 gã lính đánh thuê còn lại.
Chỉ có làm như vậy, Bùi Đông Lai mới có thể yên lòng xuống chân núi để trợ giúp Liễu Nguyệt.
Mà bởi vì khoảng cách giữa 2 tên lính này khá xa nên Bùi Đông Lai không cách nào dùng súng để giết một người sau đó đổi nòng súng giết một người khác.
" Soạt.. Soạt"
Gió nhẹ thổi qua, phát ra những tiếng động rất nhỏ.
Dưới ánh sáng yếu ớt, bỏi vì không để cho tên lính đánh thuê kia nhìn thấy mình nên Bùi Đông Lai đã lách ra xa một chút.
Không biết qua bao lâu, lúc Bùi Đông Lai còn cách tên lính đánh thuê kia khoảng 25m thì nghe tên lính đánh thuê kia nói chuyện vô tuyến:
- Mẹ kiếp, đúng con thỏ.
" Phù.."
Nghe được đồng bạn mình nói như thế thì tên lính đánh thuê ở phía sau nhẹ nhỏm thở phào, hắn để súng xuống lấy lại bình tĩnh rồi cả người từ từ ngổi thẳng lên.
" Vù"
Trong giây lát, tên lính đánh thuê kia liền cảm giác được có một cỗ nguy hiểm bao phủ bên người hắn làm cho đôi mắt hắn co rụt lại.
" Phốc"
Sau đó, không đợi hắn né tránh thì thanh M9 đã hóa thành một đạo bạch quang, trực tiếp đâm thẳng vào cổ họng của hắn, trong nháy mắt máu tươi từ cổ họng hắn trào ra ngoài.
Từ bản năng tên lính đánh thuê kia dùng 2 tay che lại vết thương, đồng thời cả người cố gắng quay đầu lại, cố gắng trước khi chết nhìn thấy Bùi Đông Lai một cái.
" Bịch"
Một đao mất mạng!
1s sau, thân thể của hắn ngã xuống bụi cỏ, phát ra một tiếng động.
Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai sớm đã giơ súng nhắm ngay tên lính đánh thuê ở phía trước, không do dự một chút nào mà liền bóp cò.
" Pằng"
Đạn bay ra khỏi nòng súng, trực tiếp bay thẳng về tên lính đánh thuê còn lại.
Bên ngoài 60m, bởi vì nghe được trong vô tuyến truyền ra một âm thanh ngã xuống đất cho nên tên lính đánh thuê đi dò đường hơi khựng lại.
Chỉ một chút.
Rất ngắn.
Nhưng mà.
Bùi Đông Lai lại thấy.
" Phốc"
Trong nháy mắt, đạn trực tiếp xuyên thẳng vào mi tâm của hắn.
Một súng nổ đầu!
Sau khi giải quyết xong 3 tên lính đánh thuê, Bùi Đông Lai không có dừng lại mà là giơ súng lên, hướng về phía Liễu Nguyệt chạy đến.
"Pằng Pằng Pằng Pằng"
Sau đó, không đợi Bùi Đông Lai đến gần, thì hắn đã nghe thấy những tiếng súng vang lên từ phương hướng của Liễu Nguyệt.
Dưới ánh mặt trời, những tên lính đánh thuê Seberia không ngừng bắn vào trong, mà bên trong phòng, đám người Liễu Nguyệt núp một bên cửa sổ, thỉnh thoảng lại bắn ra.
"Loảng xoảng loảng xoảng!"
Miếng kính của phòng đã bị bắn nát, rớt xuống trên mặt đất phát những những tiếng vang thanh thúy, đồng thời trên vách tường cũng xuất hiện một đống lỗ đạn.
" Phốc"
Bên cửa sổ, một tên thành viên Huyết Sát vừa mới lộ đầu ra thì liền bị viên đạn bắn vào, cả người liền đổ gập xuống đất.
Thấy một màn như vậy, Liễu Nguyệt đang ôm Đông Phương Uyển Nhi liền cau mày, sắc mặt nàng trở nên trắng bệch, 2 nắm đấm nắm chặt lại, cảm giác kia hận mình không thể bước lên cầm súng chiến đấu.
Nhưng mà.
Cuối cùng lý trí của nàng chiến thắng, nàng vẫn ngồi yên đó.
" Phốc"
Lại một tên thành viên Huyết Sã nữa banh chè.
Cùng lúc đó, khoảng cách giữa đám lính đánh thuê và căn phòng cũng được rút ngắn lại.
Dựa vào kế hoạch thì chỉ cần bọn chúng đến gần thì cuộc chiến sẽ có thể kết thúc, đến lúc đó, bọn chúng sẽ ném vào bên trong lựu đạn cay rồi tiến vào tiêu diệt đám thành viên Huyết Sát.
Dần dần, tiếng súng trở nên ngừng lại, khoảng cách giữa đám lính đánh thuê với căn phòng là khoảng 100m.
Dưới ánh mặt trời, mấy tên lính đánh thuê dùng tay ra hiệu, tiến hành phương án tấn công cuối cùng.
Trong phòng, Liễu Nguyệt nhìn những thành viên Huyết Sát chết đi mà lòng đau như cắt.
- Lão bản, nếu không chúng ta xông ra liều mạng với bọn hắn!
Bỗng nhiên, một gã thành viên Huyết Sát nói.
- Không được, lấy thực lực của bọn chúng, khi chúng ta xông ra thì chỉ có một con đường chết.
Không đợi Liễu Nguyệt mở miệng, Tiểu Lang đã bác bỏ ý kiến này.
- Nhưng... nhưng mà chúng ta ở trong này cũng chết
Tên thành viên Huyết Sát kia cắn răng, vẻ mặt ủy khuất nói.
- Chuyện tới bây giờ, chúng ta chỉ mong Bùi tiên sinh có thể tạo ra kỳ tích.
Tiểu Lang khe khẽ thở dài.
Nghe được Tiểu Lang nói như vậy, cảm đám liền trầm mặc.
Bọn họ không nhịn được, đem ánh mắt nhìn về hướng Liễu Nguyệt.
Trong góc tường, Liễu Nguyệt cúi đầu nhìn Đông Phương Uyển Nhi đang ở trong ngực, run run tay vuốt nhẹ đầu nàng, ánh mắt tràn đầy vẻ tự trách.
Thật xin lỗi.
Trong lòng, nàng thầm nói câu này.
" Pằng"
Đúng lúc này.
Một tiếng súng vang lên.
Một viên đạn bay chính xác vào một tên lính đánh thuê.
" Phốc"
Một súng nổ đầu, huyết hoa nở rộ.
" Rầm"
Tên lính đánh thuê ngã xuống, những người khác thấy vậy thì liền kinh sợ, vội vàng nằm úp xuống đất.
Trong núi, Bùi Đông Lai ngạo nghễ đứng, vẻ mặt trấn định mà lạnh lùng.
Một người, một súng.
Một mình hắn đấu với cả Dong Binh Seberia.
...
...
*****
Mặt trời lên cao, ánh mặt trời khiến người khác cảm thấy chói mặt.
Dưới ánh mặt trời, tên lính đánh thuê kia ngã xuống mặt đất, không nhúc nhích.
Trong bụi cây, những tên lính đánh thuê khác thấy một màn như vậy cũng không người nào dám động đậy.
Bởi vì... bọn hắn không biết Bùi Đông Lai đứng ở đâu nổ súng.
Súng bắn chim đầu đàn.
Bọn hắn sợ khi mình hiện thân thì sẽ giống với tên kia.
Chỉ là một súng, Bùi Đông Lai có thể uy hiếp được những tên lính đánh thuê còn lại.
- Tên tiểu tạp chủng kia ở hướng 5h, một tiểu đội dùng hỏa lực áp chế, những người khác lập tức tiến sâu vào tấn công. Nhớ kỹ, chúng ta chỉ có 10', sau 10' chúng ta phải rút lui.
Lúc này, từ trong bộ đàm truyền ra giọng gào thét của Luke Fu.
Quân nhân lấy mệnh lệnh làm thiên chức.
Dong Binh Seberia cũng thế.
Luke Fu vừa hạ lệnh, dường như cùng một lúc đám lính đánh thuê kia ngồi thẳng lên, trong đó một tiểu đội gồm 5 tên hướng về phía 5h.
" Pằng... Pằng.... Pằng... Pằng... Pằng."
Bọn họ liền đồng loạt bắn về hướng 5h.
Cùng lúc đó, 9 tên lính đánh thuê còn lại thừa dịp đồng bạn dùng hỏa lực để áp chết Bùi Đông Lai thì tiến về phía chỗ ẩn núp của Liễu Nguyệt.
" Pằng"
Bùi Đông Lai sớm đã thấy được nơi đối phương ẩn nấp vì vậy liền bóp cò.
" Phốc"
Tên lính đánh thuê đi ở phía trước liền bị một viên đạn bắn xuyên qua đầu, ngã xuống đất.
Đột nhiên xuất hiện một màn những vậy, một lần nữa những tên lính đánh thuê kia dừng bước lại.
Cùng lúc đó, 5 tên lính đánh thuê khác liền thay đổi họng súng, hướng về chỗ của Bùi Đông Lai, điên cuồng bắn phá.
" Pằng... Pằng.... Pằng... Pằng... Pằng."
Vô số viên đạn bay về phía ẩn nấp của Bùi Đông Lai.
Trong núi, Bùi Đông Lai cầm súng chạy như điên, thoải mái tránh được đợt càn quét vừa rồi của bọn chúng.
Mắt thấy đồng bạn mình dùng hỏa lực áp chế, 8 tên lính đánh thuê còn lại liền đứng dậy một lần nữa tiến về phía ẩn núp của Liễu Nguyệt.
" Pằng... Pằng.... Pằng... Pằng... Pằng."
Lúc này, không đợi Bùi Đông Lai giơ súng bắn. Trong phòng, Tiểu Lang thấy được Bùi Đông Lai động thủ thì liền hướng đầu ra bên ngoài, bắn về phía đám lính đánh thuê.
Bởi vì lúc nãy Bùi Đông Lai liền tiếp giết chết 2 tên lính đánh thuê, cho nên những tên còn lại đều chú ý đến Bùi Đông Lai, sợ Bùi Đông Lai bắn lén.
Lúc này, đột nhiên đám người Tiểu Lang ra tay, lập tức khiến cho bọn lính đánh thuê trở tay không kịp. Có 2 tên lính đánh thuê không kịp tránh liền ngã xuống đất, một tên trúng đạn mất mạng ngay tại chỗ, còn một tên thì trúng đạn ở bả vai, máu tươi chảy đầm đìa.
Trong lúc nhất thời, bọn lính đánh thuê không dám hành động vội vã.
- Đám Nga cùi bắp, nơi này là Tung cẩu, không phải là thứ mà các ngươi muốn chơi là chơi.
Thấy một màn như vậy, Bùi Đông Lai âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, sau đó khí vận đan điền, điên cuồng gào thét nói:
- Nơi này sẽ là nơi chôn sống của chúng mày.
Giọng nói của Bùi Đông Lai vang khắp cả khu rừng.
Bên tai nghe được giọng nói cuồng ngạo của Bùi Đông Lai, lại thấy những đồng bạn mình chết đi. Cuối cùng những tên đánh thuê còn lại cũng lộ ra bộ dạng sợ hãi.
Đối với bọn hắn mà nói, bọn hắn đã trải qua vô số trận chiến cho nên bọn hắn phối hợp với nhau vô cùng ăn ý cho nên mới có thể hoàn toàn chế trụ đám thành viên Huyết Sát.
Mới vừa rồi, Bùi Đông Lai xuất hiện giống như là một chậu nước lạnh tát vào mặt bọn chúng, đem sự kiêu ngạo của bọn chúng bóp nát, làm cho bọn chúng cảm thấy lạnh lẽo từ đầu đến chân.
Người tức giận nhất chính là 5 tên lính đánh thuê chịp trách nhiệm dùng hỏa lực áp chế Bùi Đông Lai.
Bọn hắn tuy rằng không phải là những lính đánh thuê ưu tú nhất, nhưng mà thực lực của bọn hắn không tồi, hơn nữa đã trải qua vô số trận chiến.
Có thể nói, chưa từng có một trận chiến nào mà bọn hắn cảm thấy chật vật như thế này.
Nhưng mà.
Tức giận thì tức giận, bọn chúng cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Bất đắc dĩ sao?
Đúng vậy!
Lúc trước bọn hắn có thể thông qua Luke Fu mà biết được tung tích của Bùi Đông Lai nhưng mà hiện tại ngay cả bóng dáng của Bùi Đông Lai bọn hắn cũng không thấy, chỉ có thể thông qua âm thanh để suy đoán chỗ ẩn nấp của Bùi Đông Lai.
Dưới tình hình như vậy, cho dù Thượng Đế có hiện ra chỉ chỗ của Bùi Đông Lai thì bọn hắn cũng không thể bắn trúng được.
- Đội.... Đội trưởng, lấy tình huống bây giờ, chúng ta không thể nào hoàn thành nhiệm vụ lần này —— tạm thời không nói đến cảnh sát cùng quân đội của Tung cẩu rất nhanh sẽ tới nơi này, chỉ một mình tên Tung cẩu kia thôi cũng đã khiến chúng ta khó hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Ngay tại lúc này, một gã lính đánh thuê hồi báo với Luke Fu:
- Tôi đề nghị hủy bỏ nhiệm vụ này.
Nghe được tên lính đánh thuê kia hồi báo, mấy tên còn lại đều âm thầm đồng ý.
Ở bọn hắn xem ra, tên người Tung cẩu chó chết ở trong núi bắn lén thật đáng sợ.
Tên đó có tốc độ thật biến thái, có thể tránh đạn hơn nữa thuật bắn súng của hắn quá ngưu.
- Dong Binh Seberia không có 2 chữ " Hủy bỏ"
Giọng nói của Luke Fu trầm thấp thông qua vô tuyến truyền vào tai của mỗi tên lính đánh thuê:
- Khoảng cách giữa ta và tên cẩu tạp chủng kia khá gần, tên kia giao lại cho ta, mọi người tiếp tục tiến công.
Nói xong, ánh mắt Luke Fu liền như dao ngó về phía trước.
Nghe được mệnh lệnh của Luke Fu không chỉ có đám lính đánh thuê mà còn có cả Bùi Đông Lai.
- Rốt cuộc cũng đã tới sao?
Mắt thấy cuộc trò chuyện bị cắt đứt, Bùi Đông Lai cười lạnh liếm liếm đôi môi, một lần nữa biến mất ở trong núi.
" Vù.. Vù..."
Cùng lúc đó, mấy tên lính đánh thuê kia không dùng súng bắn nữa, mà móc từ trong ba lô ra mấy trái lựu đạn cay rồi ném vào bên trong phòng.
"Bịch!"
"Bịch!"
"Bịch!"
...
Mười mấy trái lựu đạn cay liền được ném vào cách phòng khoảng 20m, bắn ra khói trắng.
Trong lúc nhất thời, khói trắng tràn ngập, làm ảnh hưởng tầm mắt của đám người Huyết Sát.
Thấy một màn như vậy, tất cả những tên lính đánh thuê đều đồng loạt tiến công về phía phòng.
" Pằng"
Tiếng súng lại một lần nữa vang lên.
Dưới ánh mặt trời, lại có một gã lính đánh thuê bị bắn vỡ đầu.
Nhưng mà..
Bởi vì Luke Fu đã ra mệnh lệnh cho nên những lính đánh thuê kia không có dừng bước lại, mà là xung phong lên.
" Pằng"
Bùi Đông Lai lại bóp cò, một tên lính đánh thuê nữa lại chết.
Lại thấy một tên lính đánh thuê nữa chết, rốt cuộc cũng làm cho những tên khác dừng bước.
Mặc dù Luke Fu đã hạ lệnh, hơn nữa nói cho bọn hắn biết Luke Fu sẽ đích thân giết Bùi Đông Lai, nhưng mà Bùi Đông Lai chẳng những còn sống, hơn nữa vẫn còn nổ súng!
Sau khi bắn xong 2 phát, Bùi Đông Lai không bắn phát thứ 3.
Bởi vì, hắn nghe được có một tiếng bước chân đang hướng về phía hắn mà đến.
- Tiếp tục xong lên.
Bên ngoài, Luke Fu thấy bọn lính đánh thuê dừng bước thì liền lạnh lùng ra lệnh.
Không có phản ứng.
Lần này, không có một người nào, không một tên lính đánh thuê nào đứng dậy.
Thấy một màn như vậy, Luke Fu giận đến cả người run lên, cặp mặt đỏ lên như phún ra lửa.
Tức giận thì tức giận nhưng hắn cũng biết, việc đã đến nước này, trừ phi hắn giết chết Bùi Đông Lai, nếu không bọn thủ hạ sẽ không tiến công nữa.
- Tạp chủng, tao thề, tao sẽ cắt đầu mày.
Luke Fu nắm chặc súng máy bán tự động, trong lòng thầm nói một câu, một cỗ sát ý lạnh lẽo lan tràn trong ngừời hắn làm cho hắn giống như là một vị sát thần bước xuống thế gian.
Sau đó, dường như hắn hiểu được khoảng cách giữa mình và Bùi Đông Lai khá gần cho nên hắn dừng bước lại, thu liễm sát khí.
Sau đó, hắn núp vào một bụi cỏ, cố gắng nhớ lại chỗ mà lúc nãy Bùi Đông Lai nổ súng, âm thầm suy nghĩ Bùi Đông Lai sẽ xuất hiện ở chỗ nào tiếp theo.
Cuối cùng, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm chiến đấu, hắn nhanh như mèo hướng về một chỗ khác để ấn núp.
Đột nhiên.
Trong lòng Luke Fu nổi lên một cảm giác nguy hiểm.
" Pằng.. Pằng.. Pằng.."
Phía trước cách đó không xa, nhận thấy được Luke Fu đang đến gần, Bùi Đông Lai quyết đoán bóp cò, đạn hướng Luke Fu quét ngang đi.
Chẳng qua là..
Bùi Đông Lai vừa mới nổ súng sát cơ đã tỏa ra cho nên trong nháy mắt Luke Fu đã cảm ứng được, cả người hắn nhảy qua một bên.
Sau khi né được, Luke Fu liền bắn lại về phía Bùi Đông Lai.
Dường như đã đoán được Luke Fu sẽ nổ súng, sau khi nổ súng xong Bùi Đông Lai liền nhảy sang chỗ khác.
" Pằng.. Pằng.. Pằng.."
Đạn liền bắn về phía Bùi Đông Lai đứng trước đó, làm bùn đất văng khắp nơi.
Mắt thấy Bùi Đông Lai không bị trúng đạn, sau khi tiếp dất Luke Fu thuận thế lăn một vòng, né ở một bên bụi cỏ.
- Các ngươi tiếp tục tiến công.
Sau khi né qua một bên, Luke Fu lại một lần nữa hạ lệnh.
Dưới chân núi, trước đó những tên lính đánh thuê đã nghe được tiếng súng, lúc này nghe được Luke Fu ra lệnh thì cho rằng Bùi Đông Lai đã chết, cho nên bọn chúng không do dự nữa mà là phát động tiến công.
Dường như đã đoán được Luke Fu sẽ hạ lệnh, biết rõ đây là thời khắc sinh tử cho nên Bùi Đông Lai không dám chậm trễ, trực tiếp nhảy người lên rồi bóp cò.
" Pằng"
Đạn bay thẳng về phía Luke Fu.
" Pằng"
Lại một tiếng súng vang lên.
" Pằng"
Vừa đi vừa nổ súng.
Bùi Đông Lai vừa nổ súng, vừa tiến lại gần chỗ ẩn nấp của Luke Fu.
Luke Fu không có lộ diện, hắn thông qua tiếng bước chân để tính khoảng cách giữa hắn và Luke Fu.
" Đinh"
Coi như lúc Bùi Đông Lai cách hắn khoảng 10m thì cây súng máy bán tự động hắn đột nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ.
Súng hết đạn.
Trong lòng Luke Fu vừa động, không nói 2 lời, liền ló đầu lên.
" Vù"
Cổ tay Bùi Đông Lai run lên, thanh quân đao M9 từ tay hắn bay thẳng về phía Luke Fu.
Phát giác được nguy hiểm, sắc mắt Luke Fu cuồng biến rồi lập tức nằm xuống.
"Hô!"
Thanh quân đao sắc bén M9 bay thẳng qua đỉnh đầu của Luke Fu, làm cho Luke Fu ngừng hô hấp, cả người rợn tóc gáy.
- Mày không có cơ hội nổ súng.
Sau đó.
Không đơi Luke Fu giơ súng lên, một giọng nói như sấm rền vang lên bên tai của hắn.
Lời nói rơi xuống, bóng người hiện ra.
Bùi Đông Lai giống như quỷ mị, hiện ra bên cạnh Luke Fu, hóa thủ vi đao, chém về phía đầu Luke Fu.
...
...
*****
Bởi vì lo lắng đám người Tiểu Lang không thể ngăn cản được đám lính đánh thuê cho nên Bùi Đông Lai lợi dụng lúc Luke Fu ra lệnh thì hắn đã dùng hỏa lực để áp chế Luke Fu sau ném thanh quân đao M9 trong tay ra, bức bách khiến Luke Fu phải né tránh.
" Vù"
Thanh M9 bị hắn phóng ra bay thẳng về phía Luke Fu.
Kình phong truyền đến, Luke Fu chỉ cảm thấy hít thở không thông, ánh mắt hắn bị kình phong đâm vào làm cho đau.
Cảm thấy được nguy hiểm nhưng Luke Fu không bóp cò, không phải là hắn không muốn căn bản là không kịp nữa rồi, nếu hắn lựa chọn bóp cò, không đợi viên đạn bay ra khỏi nòng súng, bản thân hắn sẽ bị Bùi Đông Lai giết chết.
Bằng vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm trong nháy mắt Luke Fu đã lăn một vòng.
" Vèo"
Nhưng mà kình phong sắc bén đã cắt ngang qua phía bên tai trái của Luke Fu khiến máu tươi chảy ra.
Thuận thế lăn một vòng, Luke Fu không đứng dậy, hắn ngẩng đầu lên, cố gắng nhắm bắn Bùi Đông Lai.
" Bịch"
Không đợi Luke Fu bóp cò, chân phải Bùi Đông Lai đột nhiên phát lực, trực tiếp đá vào cánh tay đang cầm khẩu súng máy của Luke Fu, Ám Kình bùng nổ, trong chốc lát khẩu súng máy đã vỡ tung.
Lực phản chấn đã làm hổ khẩu của Luke Fu rách ra, máu tươi chảy ròng.
- Fuck.
Không để ý đến sự đau đớn trên cánh tay, Luke Fu quát một tiếng, thuật thế rút thanh chủy thủ ở bắp chân ra, hướng cổ Bùi Đông Lai mà đâm tới.
Đối với Luke Fu mà nói, hắn không biết cái gì gọi là Minh Kính hay Ám Kính, hắn và Jason giống nhau đều luyện thuật giết người.
Thân là một trong 10 lính đánh thuê nổi tiếng nhất thế giới, thuật giết người của hắn vô cùng bá đạo, ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay liền nhanh như thiểm điện. thanh chủy thủ trong tay hắn phát ra một đạo bạch quang.
Đối mặt với một kích của Luke Fu, Bùi Đông Lai đành phải nghiêng người tránh né.
" Vù"
Mắt thấy Bùi Đông Lai không bị tổn thương, Luke Fu không ngừng lại, cổ tay phát lực, thanh chủy thủ trong tay bay ra, giống như là một lưỡi hái tử thần, bay thẳng vào yết hầu Bùi Đông Lai.
Sau khi ném thanh chủy thủ, bộ mặt dữ tợn của Luke Fu nở ra nụ cười lạnh như băng, ở hắn xem ra, khoảng cách ngắn như thế này thì Bùi Đông Lai sẽ không có khả năng né tránh.
Nhưng mà.
Nụ cười trên mặt Luke Fu nhanh chóng cứng ngắc.
Hắn chỉ thấy thân hình Bùi Đông Lai khẽ cong lại làm thanh chủy thủ bắn vào hư không.
" Vù"
Thấy vậy cả người Luke Fu liền bắn ra, lao thẳng đến Bùi Đông Lai, đùi phải vung lên hướng về nửa thân dưới của Bùi Đông Lai mà đá vào.
- Gãy cho ta.
Bùi Đông Lai quát một tiếng, đùi phải hắn cũng vung lên, dùng cứng đối cứng.
" Bịch"
Hai chân chạm nhau, giống như là 2 thanh sắt va vào nhau.
Sau đó.
Không đợi Luke Fu rút chân về, một cổ Ám Kình từ chân của Bùi Đông Lai bạo phát.
Ám Kình bộc phát, Luke Fu chỉ cảm giác đùi phải của mình vỡ nát, truyền đến một cơn đau đớn làm cho hắn khẽ run lên, cơ thể hơi khựng xuống.
" Vù"
Bùi Đông Lai cũng không thu chân lại, tay phải của hắn chém ra, trực tiếp chụp vào cổ họng của Luke Fu.
Bị trúng một cước này, chân phải của Luke Fu đã bị thương nặng, đối mặt với một trảo của Bùi Đông Lai, hắn né hơi chậm. Kết quả là bị Bùi Đông Lai bắt được bả vai.
" Rốp"
Một phát bắt được bả vai Luke Fu, Bùi Đông Lai liền bóp lại, Ám Kình bùng nổ, trực tiếp xé rách bả vai của Luke Fu.
" Bịch"
Sau đó, Bùi Đông Lai thuận thế quăng hắn ra xa, rồi trực tiếp đạp vào mặt Luke Fu.
Nhân cơ hội này, 5 ngón tay của Bùi Đông Lai mở ra hóa trảo thành chưởng, hướng thẳng về trái tim của Luke Fu.
Bởi vì đùi phải và bả vai bị thương cho nên Luke Fu phản ứng hơi chậm.
Lúc này, không đợi Luke Fu né tránh, bàn tay của Bùi Đông Lai đã giống như một thanh chủy thủ sắc bén, trực tiếp cắm thẳng vào ngực Luke Fu, một phát bắt được trái tim của Luke Fu sau đó dùng sức kéo ra.
Hắc hổ đào tâm!
" Phốc"
Một cổ máu tươi phun ra, trái tim của Luke Fu đã bị Bùi Đông Lai nắm lấy.
" Ách"
Cảm nhận được cơn đau từ lồng ngực truyền ra, nhìn vào quả tim của mình nằm trên tay Bùi Đông Lai, 2 mắt Luke Fu trợn to ra, miệng cũng mở ra nhưng mà không phải là nói, mà là phum ra dòng máu đỏ tươi.
" Bịch"
Sau đó, cả người Luke Fu ngã xuống đất, giống như là một con chó chết.
Luke Fu một trong thập đại Dong Binh Vương cứ như thế mà chết.
Mắt thấy Luke Fu đã chết đi, Bùi Đông Lai liền ném quả tim xuống, sau đó trực tiếp xách thi thể của Luke Fu lên rồi bỏ đi.
Cùng lúc đó.
Dưới chân núi, trong phòng, hơn 10 trái lựu đạn cay đã bay thẳng vào phòng, cả phòng tràn ngập khói trắng.
"Khụ... Khụ..."
Tất cả mọi người trong phòng đều ho khan.
Về phần Liễu Nguyệt, một bên nàng ho kịch liệt, một bên dùng áo che miệng Đông Phương Uyển Nhi lại.
- Chuyện cho đến bây giờ, chúng ta chỉ có thể đánh cược một lần.
Tiểu Lang thấy thế vội nói:
- Đối phương đã sử dụng lựu đạn khói, mặc dù không tạo thành nguy hiểm đối với chúng ta nhưng mà nó cũng sẽ gây ảnh hưởng, hơn nữa nó sẽ quấy nhiễu tầm mắt tay súng bắn tỉa của chúng ta. Lao ra thì còn có hy vọng.
- 5 người ra cửa sau, có nhiệm vụ canh phòng, còn những người khác dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía Tây trong rừng núi.
Thời khắc mấu chốt, Tiểu Lang quyết đoán:
- Liễu tỷ, đưa Uyển Nhi cho ta.
Nói xong, Tiểu Lang liền bước đến trước mặt kéo lấy Uyển Nhi ôm vào trong lòng:
- Liễu tỷ, tỷ đi sau ta, những người khác chuẩn bị.
Phía bên ngoài.
Đám lính đánh thuê mang theo mặt mạ phòng độc, tay cầm lấy thanh M9, mai phục ở 2 bên cửa.
" Ó e...Ó e..."
Sau đó, đột nhiên ở bên ngoài vang lên từng tiếng còi xe cảnh sát.
Nghe được tiếng còi xe cảnh sát, trong lòng bọn chúng khẽ động nhưng không cảm thấy sợ hãi, trong đó một tên là đội trưởng mở miệng:
- Cảnh sát đến đây, tốc chiến tốc thắng.
- Đám con nít ranh kia, thủ lĩnh của chúng mày đã chết, kế tiếp là đến lượt chúng mày.
Đột nhiên, một tiếng rống vang khắp Ngưu Thủ Sơn.
Đội...đội trưởng đã chết.
Nghe được tiếng rống của Bùi Đông Lai, tất cả đám lính thuê liền dừng động tác, xuất phát từ bản năng bọn chúng đem ánh mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Ngay sau đó.
Dưới ánh mặt trời.
Thi thể Luke Fu bị Bùi Đông Lai ném ra, từ trong rừng bay thẳng lên cao.
" Pằng... Pằng.... Pằng"
Sau đó, Bùi Đông Lai liền nổ súng, 3 liên đạn lần lượt được bắn ra, trước sau bắn thẳng vào đầu của Luke Fu.
" Phốc"
Dưới ánh mặt trời, đầu của Luke Fu trực tiếp vỡ nát, hóa thành một đạo huyết vụ, giống như một đóa huyết hoa nở rộ trên bầu trời.
Máu chảy như mưa rơi!
" Ực.. Ực"
Thấy một màn huyết tinh này, đám lính đánh thuê không khỏi lạnh người, ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Bọn hắn không tin được Luke Fu, đội trưởng của mình lại chết trong tay của Bùi Đông Lai.
Hơn nữa lại chết một cách tức tưởi.
" Két"
Đúng lúc này, cửa phòng được mở ra, 5 tên thành viên Huyết Sát liền phóng ra.
Ra khỏi phòng, tuy rằng đám thành viên Huyết Sát vẫn bị ảnh hưởng của khói trong lựu đạn cay, nhưng vẫn có thể thấy được bóng dáng của đám lính đánh thuê.
Không một chút do dự, 5 tên thành viên Huyết Sát liền bóp cò.
"Pằng Pằng Pằng Pằng Pằng"
5 viên đạn bắn ra khỏi nòng súng.
Từng viên đạn hướng về phía đám lính đánh thuê bắn tới.
" Phốc"
" Phốc"
" Phốc"
....
Nhất thời đám lính đánh thuê trở tay không kịp.
Trong phút chốc, vài tên trúng đạn, ngã xuống trong vũng máu.
"Pằng Pằng Pằng Pằng Pằng"
Cùng lúc đó, 5 tên lính đánh thuê cảnh giới ở bên ngoài lấy lại được tinh thần liền nổ súng, trong nháy mắt 5 tên thành viên Huyết Sát liền đổ gục xuống. Cùng lúc đó, 2 tên thành viên Huyết Sát đang định phóng ra, thấy một màn như vậy thì liền lui về phía góc tường trong nhà.
" Pằng"
" Pằng"
Trong núi, dường như cùng một lúc hai tiếng súng vang lên, 2 viên đạn lần lượt xuyên qua đầu của 2 tên lính đánh thuê, máu tươi phun đầy đất.
Thấy đồng bạn mình chết đi, 3 tên lính đánh thuê còn lại liền nằm xuống đất.
Sợ.
Giờ phút này.
Bọn hắn thật sự sợ.
Bởi vì.
Bóng ma trong lòng bọn hắn lại xuất thủ.
...
...
← Ch. 218 | Ch. 220 → |