← Ch.235 | Ch.237 → |
Cưỡi trên đại điêu hạ xuống đương nhiên không phải cái gì 'Thần điêu đại hiệp', mà chính là Dương An tới từ ngàn dặm xa xôi, có điều hình tượng hiện giờ của hắn quả thật có chút giống Dương Quá đại hiệp trong bộ tiểu thuyết võ hiệp kinh điển Thần Điêu Hiệp Lữ, chẳng qua Dương An không cụt một tay, cũng không mang Huyền Thiết Trọng Kiếm mà thôi.
Dương An nghe Điềm Diện Bao nói Lam Nhị muốn hắn giúp, tức thì chọn hướng Thiên Nhãn Hồ đi tới, còn về con đại điêu đầu vàng đen kia chính là một trong mấy con Boss 5x phong ấn được ở tầng bốn, Huyễn Ảnh Kim Điêu.
Lộ trình vốn hơn hai giờ, nhưng có phi hành thú nên chỉ hơn 20 phút đã tới nơi, mà ba người bọn Pháp Lỗ Địch thì cùng cưỡi một con Boss phi hành 5x khác tên là Cương Trảo Song Đầu Thứu đuổi theo sau.
Cương Trảo Song Đầu Thứu bay chậm hơn Huyễn Ảnh Kim Điêu một chút, nhưng hình thể lớn, có thể chở cùng lúc nhiều người. Dương An vốn định dùng hai con Boss phi hành này để vọt qua cửa truyền tống tầng bốn, nhưng cuối cùng không cần thiết, vừa vặn giờ có tác dụng.
Khi Dương An tới nơi thì đúng lúc Loạn Thế Cuồng Long xuất cuồng ngôn vũ nhục cường giả liên minh Quang Minh. Dương An nghe xong liền nổi trận lôi đình, bởi vậy tức thì phản kích.
Lúc bắn ra 13 mũi tên, Dương An cũng không có ý định giết Loạn Thế Cuồng Long, bằng không tập kích đột ngột trên cao lại lấy damage của hắn thừa sức một kích miễu sát Loạn Thế Cuồng Long.
Sau khi có được ba kiện 'Truy Phong' sáo trang cấp truyền thuyết, hiện tại Dương An có tổng cộng năm kiện trang bị truyền thuyết, còn trâu bò hơn đại đa số cường giả 5x, bởi vậy tự tin đánh một trận cùng 5x mà không bại.
- Kiuuu~~
Dương An chỉ huy Huyễn Ảnh Kim Điêu lượn vòng từ từ hạ xuống đội ngũ liên minh Quang Minh.
- Thằng chó chết, mày là ai, dám nói thế với lão tử!
Nhìn thấy cung tiễn thủ đứng trên Huyễn Ảnh Kim Điêu, Loạn Thế Cuồng Long phẫn hận chửi ầm lên, đồng thời cũng thắc mắc về thân phận cung tiễn thủ này.
Kỳ thực thắc mắc không chỉ có Loạn Thế Cuồng Long, mà đại đa số người cả hai phe đều đang đoán lai lịch 'Thần điêu đại hiệp' này. Nơi đây phần lớn là thủ lĩnh các thế lực trong Phong Vân, mạng lưới tin tức cực rộng, nhưng lại không có ai biết về cường giả cung tiễn thủ này.
- Gã kia là ai, từ khi nào liên minh Quang Minh lại có một cung tiễn thủ lợi hại như vậy chứ!
- Ặc, từ trên cao năm sáu trăm mét cũng có thể một kích miễu sát vài pháp hệ, gã này quá biến thái.
- Sao liên minh Quang Minh lắm cung tiễn thủ biến thái thế này, trước có Ảo Ảnh Thủ cùng Trọng Pháo Thủ, hiện tại lại thêm một 'Thần điêu đại hiệp', liên minh Hắc Ám chúng ta thì một cung tiễn thủ 5x cũng không có.
Rất nhiều người đang suy đoán thân phận Dương An, đương nhiên cũng có người phong phanh hóng được vài tin tức.
- Ta đã nói rồi, ta là ông nội của ngươi, trí nhớ kém thế.
Dương An khinh miệt cười nói, đối với loại người này cách tốt nhất là dẫm hắn dưới chân, cho hắn nếm thử mùi vị bị người khác vũ nhục.
- Ha ha ha, tiểu Ngả huynh đệ nói hay lắm, con giun đất kia phóng rắm thật là siêu thối!
Kim Chúc Cuồng Nhân chân đạp phi hành khí cười to nói. Tuy rằng Dương An đeo chiếc mặt nạ che nửa mặt, nhưng vừa nhìn Phi Điểu Trường Cung hắn liền nhận ra.
- Ây!
Dương An cười khổ một cái, hắn đeo mặt nạ Truy Phong cũng là không muốn bại lộ hành tung trước quá nhiều người, tránh phiền phức về sau, không ngờ chỉ thoáng cái đã bị người quen nhận ra.
Dương An khống chế Huyễn Ảnh Kim Điêu bay đến cạnh Kim Chúc Cuồng Nhân:
- Cuồng Nhân đại ca, anh khỏe chứ, có chuyện gì mà ồn ào nhường này vậy?
- Tiểu Ngả huynh đệ, rốt cuộc cậu cũng tới!
Kim Chúc Cuồng Nhân nhẹ giọng nói:
- Đi, trước hết cậu cứ tìm Lam Nhị, cô ấy sẽ giải thích cho cậu, anh còn phải ở đây trông coi con giun đất này.
- Vâng!
Dương An gật gật đầu, sau đó liền hạ độ cao xuống. Mà lúc này Dương An cũng nhìn rõ những người trên mặt đất, trong đó có vài gương mặt quen thuộc, đặc biệt là một nữ kiếm sĩ cầm trong tay thanh Băng Hỏa đại kiếm, chính là Tế Vũ.
Dương An cùng Tế Vũ quen chưa lâu, hơn nữa cũng chỉ gặp vào ban đêm, thế nhưng đối với Tế Vũ hắn thật sự coi như là tỷ tỷ trong trò chơi, cũng có chút cảm giác thân thích.
Dương An không có vội vã tìm Lam Nhị, mà hạ dần xuống chỗ Tế Vũ.
Nhìn thấy cung tiễn thủ thần bí cố ý hạ xuống bên này, cường giả Kiếm Vũ Phong Vân gia tộc đều lộ ra ánh mắt nghi hoặc, ngay cả Sắc Vi Chi Kiếm cũng rất ngạc nhiên.
Tế Vũ vừa mới bắt đầu cũng là sững sờ, nhưng sau đó nhanh chóng nhận ra Dương An, vì thế chủ động bước tới đón.
- Hảo đệ đệ, biến thành thần điêu đại hiệp từ lúc nào thế.
Tế Vũ nhẹ giọng trêu đùa. Mấy cao thủ Kiếm Vũ Phong Vân gia tộc gần đó nghe lời này liền giật mình, thì ra là người quen phó tộc trưởng.
- Tỷ tỷ cũng kém gì, từ lúc nào thì thành cường giả truyền thuyết thứ 39 vậy.
Dương An mở miệng phản kích:
- Khó trách lúc trước chị nói có việc quan trọng, hóa ra là đi làm nhiệm vụ tiến giai.
Không sai, ngay từ trên không Dương An nhìn thấy Tế Vũ đã phát hiện nàng thăng cấp 5x, lập tức xác định được cường giả truyền thuyết thứ 39, hơn nữa còn là thành viên Kiếm Vũ Phong Vân gia tộc, trước ngực đeo một cái huy chương Kiếm Vũ Phong Vân.
Thấy Dương An nhìn huy chương trước ngực mình mà hơi cau mày, Tế Vũ liền hiểu được, lập tức giải thích nói:
- Thực xin lỗi, một mực gạt cậu, kỳ thực chị là phó tộc trưởng Kiếm Vũ Phong Vân, vì vài nguyên nhân nên chị phải giấu thân phận, đến khi 5x mới có thể công khai.
- Lỗi phải gì đâu, dù thế nào thì chị vẫn là chị của em mà.
Dương An cười nói, lời cũng xuất phát từ chân tâm, tuy hắn vẫn có thành kiến với loại tổ chức dạng chiến minh gia tộc, nhưng hắn cũng hiểu không phải toàn bộ thành viên gia tộc đều là hạng ngang ngược bá đạo, ví dụ như Tế Vũ Lam Nhị vậy.
- Hì hì!
Tế Vũ thư thái cười, nàng đối với "đệ đệ" này cũng là thật sự chân tình.
- Đúng rồi, cậu tới đây làm gì, hiện ở đây rất nguy hiểm, cứ đứng sau chị đi.
Tế Vũ quan tâm hỏi, cho tới nay thực lực của nàng đều mạnh hơn Dương An, tự nhiên liền nảy sinh tâm lý tỷ tỷ bảo hộ đệ đệ.
Dương An lắc lắc đầu, nói:
- Em biết nơi này rất nguy hiểm, nhưng lần này em được Lam Sắc Quân Đao chiến minh mời đến hỗ trợ.
- Lam Sắc Quân Đao mời?
Tế Vũ lại nghi ngờ.
Mà khi nàng đang nghi hoặc, một luồng khói nhẹ màu đen từ từ phiêu đãng lại đây.
← Ch. 235 | Ch. 237 → |