← Ch.269 | Ch.271 → |
"Đinh ~ "
Hệ thống: chúc mừng bạn hiệp trợ Tây Ân hoàn toàn đánh chết Ma Đa Não Ma, thưởng cho 1000 điểm trị số vinh dự, exp...
Hệ thống: chúc mừng tiểu đội của bạn hoàn thành nhiệm vụ 'Giải cứu Tây Lạc', thưởng cho 1000 điểm trị số vinh dự, độ tôn kính trong Huyết tộc tăng lên.
Hệ thống: kinh nghiệm của bạn đã đạt tới cấp 49 99%, không nhận tiếp kinh nghiệm, bạn có thể đến chỗ chức nghiệp đạo sư nhận khảo nghiệm tấn giai.
Thanh âm nhắc nhở của hệ thống liên tiếp vang lên, một hồi lâu Dương An mới như từ trong mộng tỉnh lại.
Mặc dù chỉ góp một kích cuối cùng giết chết Ma Đa Não Ma, đại bộ phận là công lao của Tây Ân, nhưng exp hiệp trợ đánh chết một con quái vật thần cấp có thể đủ nhồi Dương An tới cấp 49 đỉnh phong.
Mà đồng dạng Phá Nha cùng Pháp Lỗ Địch hai vị đồng đội này cũng phần thưởng.
Nhiệm vụ hoàn thành, lực lượng dẫn đạo trên người bọn Dương An cũng tự biến mất, rớt xuống thực lực nguyên bản. Lực lượng cường đại biến mất ngay, tuy có chút mất mát, nhưng về phương diện khác càng thêm khích lệ bọn hắn đối với việc truy cầu lực lượng cường đại. Bọn hắn tin tưởng chỉ cần cố gắng sẽ có ngày đạt tới độ cao kia.
Tây Ân đã mang theo đệ đệ Tây Lạc hạ xuống mặt đất, hình thái Thánh Huyết Dạ Xoa đã biến mất.
- Ngả Gia huynh đệ, rất cảm tạ sự hộ trợ của các bạn, từ nay về sau các bạn chính là bằng hữu tốt nhất của Huyết tộc!
Tây Ân thành tâm cảm ơn, sau đó đem một khối tinh thạch sáu cạnh màu đen đưa cho Dương An.
- Đây là Thần cách của tên dị tộc kia, tôi nghĩ nên thuộc về tiểu đội của các bạn, các bạn cứ thu lại đi!
- Được!
Dương An từ chối thì bất kính nên đành nhận lấy Thần cách hắc ám này.
- Chào mọi người, tại hạ Tây Lạc, chân thành cảm tạ các bạn đã cứu tôi, nếu không tôi đã thành tội nhân lớn nhất của toàn bộ đại lục Phong Vân rồi.
Tây Lạc hối hận nói, do mất đi lượng lớn năng lượng sinh mệnh, bây giờ trông hắn rất suy yếu.
- Tây Lạc các hạ, tôi hiểu được việc anh làm, theo đuổi tình yêu, theo đuổi hạnh phúc thì không có chia đúng hay sai.
Dương An đồng cảm mà nói:
- Nhưng tôi cảm thấy cái quan trọng nhất của con người chính là linh hồn của mình, bất kể ngoại hình trở thành như thế nào, quan trọng nhất là linh hồn mình không thay đổi. Bất kể là Huyết tộc, hay là nhân loại, tâm của chúng ta đều hướng về cùng một chỗ, hướng về Quang Minh, thiện lương, chính nghĩa.
- Hơn nữa La Lạp cô nương kia cũng không để ý thân phận Huyết tộc của anh, tôi cảm thấy anh nên dùng sự chân thành của mình làm cha mẹ cô ấy cảm động, tin tưởng anh nhất định sẽ đạt được hạnh phúc thật sự.
Dương An nói tiếp, điều này không khỏi làm hắn nhớ tới Mạnh Tử Lăng chưa bao giờ ghét bỏ hắn vì nghèo khó, mà còn luôn lẳng lặng chờ đợi hắn.
Trong lòng Dương An tự nói với mình, về sau nhất định không được cô phụ Tử Lăng, nhất định phải để cho nàng có được hạnh phúc thật sự.
- Đúng! Đa tạ cậu, Ngả Gia huynh đệ, lời của cậu đánh thức tôi, tôi không nên chấp nhất vẻ bề ngoài của mình. Cậu nói đúng, quan trọng nhất là linh hồn không thay đổi.
Tây Lạc được cảnh tỉnh, bất chợt tỉnh ngộ.
- Ha ha, hay cho câu 'Bất kể ngoại hình biến thành như thế nào, quan trọng nhất là linh hồn không thay đổi'. Thật không hổ là truyền nhân của Vũ Nguyệt!
Bỗng nhiên trong hư không truyền đến một giọng nói uy nghiêm cao quý mà không mất hòa ái.
Đỉnh huyệt động tối đen đột nhiên xuất hiện một truyền tống trận màu trắng thật lớn, một nam trung niên Huyết tộc trong bộ trường bào hai màu vàng đỏ hạ xuống, phía sau còn có một Huyết tộc đi theo, bề ngoài có vài phần giống Tây Ân Tây Lạc.
- Phụ thân đại nhân!
- Phụ thân đại nhân!
Tây Ân Tây Lạc đồng thời cung kính nói.
Thì ra người trung niên đến từ truyền tống trận chính là Đức Lan đại công tước, phụ thân của bọn Tây Ân.
Dương An, Pháp Lỗ Địch, Phá Nha ba người đồng thời kinh ngạc một trận, có thể tiếp xúc nhân vật vĩ đại, truyền thuyết chí cao vô thượng của Huyết tộc ở khoảng cách gần như vậy, nội tâm của bọn hắn không tự giác nảy sinh một loại kính sợ.
- Rất tốt! Tây Lạc, con rốt cục thật sự hiểu ra, giáo huấn lần này cũng coi như đáng giá, lần này Tây Ân cũng làm rất tốt!
Đức Lan đại công tước khẽ cười nói, giờ phút này hắn không giống vua Huyết tộc cao cao tại thượng, mà càng giống một người cha hiền lành yêu thương con.
Tay trái Đức Lan đại công tước vừa lật, một quả cầu huyết sắc trong suốt xuất hiện. Đây là thượng cổ thần khí 'Huyết Linh Châu', Huyết Linh Châu phát ra một luồng huyết quang bao phủ trên người Tây Ân cùng Tây Lạc, thương thế của bọn hắn lập tức hoàn toàn khôi phục, tinh thần phấn chấn.
Cất kỹ Huyết Linh Châu, Đức Lan đại công tước quay ngược nhìn về phía Dương An, mở miệng nói:
- Ngươi chính là truyền nhân của Vũ Nguyệt phải không, rất không tồi, rất không tồi.
Nghe vị vua Huyết tộc đối với chính mình miệng khen không dứt, Dương An không khỏi vừa mừng vừa sợ, hỏi:
- Đức Lan đại công tước tôn kính, ngài khỏe chứ, ngài quen biết lão sư của tôi sao?
Đức Lan đại công tước gật gật đầu, cười nói:
- Không chỉ là quen biết, ta và lão sư của ngươi còn là bạn sinh tử. Nhớ lại năm xưa hắn cũng đã nói với ta những lời giống như vậy: bất kể ngoại hình biến thành như thế nào, bất kể lực lượng cường đại ra sao, chung quy dù thế nào đi nữa, luôn luôn phải giữ cho linh hồn không đổi.
Lúc nói lời này thì Đức Lan đại công tước hơi hơi cúi đầu, rơi vào sâu trong hồi ức.
Năm đó Đức Lan đại công tước đạt được Huyết Linh Châu truyền thừa, lực lượng đã có thể sánh vai cùng đại anh hùng 'Bạch Vân', hơn nữa Huyết tộc quật khởi nhanh chóng, lúc ấy hắn hoàn toàn có thể tự thành lập thế lực, dẫn dắt Huyết tộc chiếm một chỗ tại đại lục Phong Vân, nhưng chính là xong nghe Vũ Nguyệt một câu này, làm cho hắn hoàn toàn hướng về Quang Minh.
Linh hồn không đổi, ngoại hình Huyết tộc bên ngoài không thể thay đổi được trái tim của con người của họ.
- Thì ra là thế!
Dương An gật gật đầu, lời Đức Lan đại công tước nói xác minh phán đoán của hắn.
- Lần này thật sự cảm tạ ngươi cùng bằng hữu của ngươi đã giải cứu Tây Lạc, còn để hắn thoát khoải mê mang nhận rõ chính mình.
Đức Lan đại công nói, ánh mắt chiếu trên người Pháp Lỗ Địch cùng Phá Nha.
- Đây là một chút lòng thành, coi như đa tạ các ngươi xuất thủ tương trợ, hi vọng sẽ giúp ích cho thực lực của các ngươi.
Đinh! Đinh!
Phá Nha cùng Pháp Lỗ Địch đồng thời nhận được nhắc nhở của hệ thống, thì ra đây mới là phần thưởng chân chính của nhiệm vụ này.
Phá Nha nhìn nhìn hệ thống nhắc nhở, phần thưởng của Đức Lan đại công là kỹ năng 'Siêu Cấp Huyết Biến', không ngờ đây là dạng sơ khai của kỹ năng 'Thánh Huyết Dạ Xoa', nâng lên tới cấp cao nhất có thể biến thân trở thành Thánh Huyết Dạ Xoa, ngoài ra còn được trao tặng huân chương Nam tước, có được tất cả quyền lợi địa vị Nam tước.
Phần thưởng của Pháp Lỗ Địch cũng không sai biệt lắm, huân chương Nam tước, một kỹ năng có thể khiến triệu hoán cuồng hóa.
Hai người hưng phấn trong kênh tổ đội chia sẻ phần thuởng của mình.
Tuy nhiên chỉ có Dương An không nhận được nhắc nhở phần thưởng của hệ thống.
Đức Lan đại công tước có lẽ thấy sự nghi hoặc của Dương An, khẽ cười nói:
- Con đường trưởng thành của ngươi tin rằng lão bằng hữu Vũ Nguyệt của ta đã có an bài, ta cũng không tiện nhúng tay, hiện tại chỉ đem hiệu quả kỹ năng Ám Nguyệt Phá của ngươi tăng lên, lại tặng ngươi huân chương Nam tước, còn có tòa thành di động của ta cũng tặng cho ngươi!
Đức Lan đại công tước lại lấy Huyết Linh Châu ra, một luồng huyết quang bắn vào Vũ Nguyệt Linh Hồn Phong Ấn Chi Giới trên tay trái của Dương An.
- Không cần kỳ quái, năm xưa sư phụ Vũ Nguyệt của ngươi chính là nhìn Thánh Huyết Dạ Xoa mà sáng chế ra kỹ năng Ám Nguyệt Phá.
Đức Lan đại công tước nói.
Dương An nhìn nhìn thuộc tính của nhẫn, hiệu quả của Ám Nguyệt Phá kỹ năng đã tăng lên trên diện rộng, vốn toàn bộ thuộc tính tăng 200% giờ lên tới 300%, thời gian tác dụng hạn định cũng gia tăng đến 50 giây.
← Ch. 269 | Ch. 271 → |