← Ch.293 | Ch.295 → |
Có đôi lúc đối phó với địch nhân "cứng" thì phải khiến hắn "mềm" ra, mà địch nhân mềm lại phải nghĩ biện pháp làm hắn "cứng".
Biện pháp của Dương An đã thành công, khiến nước trong cơ thể Hủ Thi Lạn Nê Quái đóng băng lại làm nó "biến cứng", có thể công kích.
Phá Nha cũng học theo, lấy ra dược tề đóng băng bôi lên chủy thủ, sau đó lao tới phía sau Boss triển khai công kích. Pháp Lỗ Địch thì triệu hồi Băng Cực Chiến Lang, lệnh cho nó dùng hai thanh Băng Tinh trường kiếm trên lưng hết sức mà chém.
Dương An cũng kiếm một chỗ trống trải triệu hồi ra Linh Thức rồi để nó chuyển hóa sang hình thái Băng Lam. Hình thái này khiến toàn thân kim loại của Linh Thức chuyển sang màu lam đậm, đây là công hiệu của Băng Lam Vương Giả Hạch Tâm 5x, khiến kỹ năng hệ Băng được tăng cường thật lớn, lại thêm mỗi lần công kích đều kèm theo hiệu quả đóng băng.
Linh Thức 5x hình thể phi thường khổng lồ, tại thủy đạo nhỏ hẹp này căn bản đứng dậy không nổi, nhưng nó có thể ở đằng sau phóng Cấp Đống Phi Đạn hiệp trợ khống chế.
Bùn lầy nhão nhoẹt bị đóng băng, rốt cục mọi người cũng cảm giác mình công kích trúng mục tiêu, ngay cả Bạo Diễm Phong của Pháp Lỗ Địch cũng bắt đầu có hiệu quả, tình thế lập tức chuyển biến.
Chẳng những là đóng băng, Dương An còn nghĩ tới phương pháp 'Hóa đá'. Sủng vật thứ hai của hắn là Nguyệt Quang Hùng cũng gia nhập khống chế, dùng Thạch Hóa Thuật hóa đá Hủ Thi Lạn Nê Quái. Nguyên lý này tương tự như dùng bê tông trong xây dựng, khi ướt thì nhão nhoẹt nhưng tới lúc khô lại cứng rắn không gì bằng.
Hủ Thi Lạn Nê Quái là đại Boss 6x đương nhiên cực mạnh, thân hình có thể tùy ý biến hóa, miễn dịch công kích vật lý, cho dù là thuẫn giáp chiến sĩ cũng không đỡ được, lại thêm những cái xúc tu không ngừng phóng ra kia, một khi bị nó cuốn vào thì chỉ biết nhắm mắt mà chờ chết. Tóm lại nếu dùng chiến thuật bình thường, không tìm được điểm mấu chốt, cứ lao bừa cảm tử thì dù một đoàn đội tinh anh đến 40 người cũng có thể bị diệt đoàn.
Có lẽ đây là một loại cân bằng trò chơi đặt ra: lực lượng càng cường đại thì nhược điểm cùng hạn chế cũng sẽ càng lớn.
Dương An may mắn tìm được mấu chốt, đúng lúc nghĩ tới chiêu đóng băng, cứ thế áp chế con Boss không còn lực phản kháng, chỉ có thể đứng im chịu đòn.
Tình thế tồi tệ lập tức trở nên dễ dàng, kết quả tự nhiên không hề ngoài ý muốn.
Hủ Thi Lạn Nê Quái tử nạn cũng hóa thành một đống bùn lầy ghê tởm, còn may Dương An có Tự Động Nhặt Trang Bị thu chiến lợi phẩm chứ không cần mó tay vào.
Con đại Boss 6x này rơi không nhiều đồ, một quả trứng sủng vật, một chiếc vòng cổ cấp truyền thuyết.
Dương An trong lúc đợi mọi người nghỉ ngơi khôi phục thì đưa vòng cổ ra Giám Định.
- Vòng cổ này gọi là Lạc Cơ Bách Biến Tinh Quân Hạng Liên, kèm theo hai kỹ năng đặc thù, một là tùy ý biến hóa ngoại hình, một là biến thành bùn nhão miễn dịch công kích vật lý!
Dương An đưa thuộc tính vòng cổ chia sẻ trong đội:
- Hai kỹ năng này đều rất hữu dụng, hơn nữa không hạn chế chức nghiệp, mọi người thương lượng xem ai sẽ sử dụng.
Hai kỹ năng này quả rất thực dụng, tùy ý biến hóa ngoại hình, thậm chí là ID, phi thường thích hợp công tác Tử Thần. Còn biến hóa thành bùn nhão thì sẽ là một kỹ năng bảo mệnh dùng trong thời điểm mấu chốt.
Trải qua thương nghị, mọi người nhất trí quyết định tạm để Quang Phong giữ, nếu những người khác muốn dùng cũng có thể lấy để sử dụng.
Thanh lý xong chướng ngại, tiểu đội tiếp tục đi tới, mà Linh Thức cùng Băng Cực Chiến Lang vì hình thể khổng lồ nên đành thu hồi.
Dọc theo đường đi mọi người tăng cường cảnh giác, đặc biệt Pháp Lỗ Địch, sống chết mà "vểnh tai tám hướng". May mắn là một đường an toàn không còn bị cản trở, khả năng do khu vực này chỉ có một con Boss vừa nãy mà thôi.
- Căn cứ biểu thị trên bản đồ thì nơi này chính là phủ đệ cũ của Trương Bá Luân.
Ám Luân so sánh bản đồ rồi phân tích nói.
Xác thực hiện tại tiểu đội đã đứng ngay nơi đánh dấu trên bản đồ, nhưng chung quanh lại không có thấy cái gì đặc biệt, vẫn là thủy đạo như ban nãy.
- Hẳn là lại có cơ quan, mọi người phân công nhau tìm xem!
Ám Luân lại nói.
Sự thật cũng đúng như hắn đoán, mọi người tìm thấy công tắc ngầm giấu tại một tảng đá. Dương An gắn pho tượng Phi Điểu vào mở cơ quan, một bên vách tường của thủy đạo chìm xuống...
Mặt sau tường đã xuất hiện một chiếc cầu thang uốn cong kéo dài về phía trước, hẳn là thông lên mặt đất.
Dương An lập tức thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn bay lên đi trước thăm dò.
Cầu thang một đường hướng về phía trước, qua ba lần chuyển góc phía cuối lại là một bức tường thấp, hay đúng hơn là một cánh cửa. Mặt trên cánh cửa có một chiếc lỗ nho nhỏ để có thể nhìn ra bên ngoài. Dương An khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn xuyên qua đó ra ngoài, phát hiện bên ngoài không ngờ là một cái đình viện*, mà cánh cửa này thì là ẩn giấu trong một hòn giả sơn.
(*Đình viện: một khoảng sân trồng hoa cỏ, nuôi chim chóc, thả cá... Tóm lại là chỗ để thư giãn nghỉ ngơi ngắm cảnh trong dinh thự, tách với khu ở)
Đình viện này đã hoang phế tự bao giờ, cây cối bên trong phần lớn điêu linh khô héo, trên mặt đất tràn đầy lá vàng cùng cỏ dại, chỉ còn chiếc ao nhỏ trong góc là có chút sinh khí.
- Phía trước là lối ra, nhưng chắn một cánh cửa đá, hẳn là có thể mở bằng pho tượng Phi Điểu.
Dương An kể qua tình huống cho mọi người.
Tất cả thương lượng một hồi rồi quyết định ra ngoài xem một chút, thử xem có tìm được manh mối nơi Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư bị giam cầm hay không.
Theo cầu thang đi đến cuối, quả nhiên thấy ở cánh cửa có một cái rãnh sáu cạnh.
- Mọi người uống Hỗn Độn dược tề đi, tôi nghĩ khi cánh cửa này vừa mở thì khí tức đặc thù của người chơi Quang Minh chúng ta sẽ lộ ra ngoài, rất dễ bị địch phát hiện!
Trước khi Dương An lắp pho tượng Phi Điểu vào rãnh kia, Ám Luân lên tiếng nhắc nhở.
Mọi người sẽ không hoài nghi "lão tiền bối" trong Phong Vân như Ám Luân, cùng nhau uống cạn Hỗn Độn dược tề. Một luồng khí lạnh từ bụng đi khắp cơ thể, làn da tức khắc biến sang màu xám trắng, một cỗ tử khí nhè nhẹ tản mát, không khác gì người chơi Vong Linh tộc bên liên minh Hắc Ám.
Lúc này hệ thống cũng nhắc nhở đã thành công ngụy trang thành Vong Linh tộc, có tác dụng trong thời gian hạn định là 3 giờ.
Nắm chắc thời gian, Dương An lập tức dùng pho tượng Phi Điểu mở cánh cửa đá. Nhưng ngay khi cửa sở, bên ngoài hành lang tiến vào đình viện vừa lúc có hai bóng người đi tới, khiến mọi người sợ tới mức dựng tóc gáy, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
May là cửa đá mở ra không có tiếng động lớn, còn có tiếng nước chảy trong ao che lấp, hai bóng người trên hành lang cũng không tiến vào đình viện, lập tức đã đi qua.
- Là tôi quá chủ quan, chứ nghĩ cái đình viện hoang phế này không ai tới, thiếu chút nữa làm hại mọi người bị lộ.
Đợi khi hai bóng người rời xa, Dương An áy náy nói.
Mọi người tự nhiên không có trách trách hắn, an ủi tỏ vẻ hiểu được.
- Nếu nơi này vẫn còn người sinh sống, tôi cùng Phá Nha sẽ ra ngoài trước điều tra, mọi người ở lại chỗ này chờ tin.
Dương An lập tức an bài nhiệm vụ.
- Quang Phong trước tiên đem Bách Biên Tinh Quân Hạng Liên đưa cho Phá Nha, hơn nữa phụ trách bảo vệ tốt mọi người.
Quang Phong không chút do dự vòng cổ truyền thuyết nhặt từ Boss ban nãy giao cho Phá Nha, cũng đảm bảo trọng trách bảo hộ ba chức nghiệp pháp hệ.
Dặn dò thêm mấy câu, Dương An cùng Phá Nha liền ẩn thân đi ra khỏi hòn giả sơn.
← Ch. 293 | Ch. 295 → |