← Ch.0195 | Ch.0197 → |
-Cao lão, chúng ta cũng đi thôi
An Văn Quân thở dài một hơi, cao lão cũng gật đầu bất đắc dĩ, khối nguyên thạch này hắn định giá 900 vạn, lúc vượt qua giá một ngìn hai trăm vạn ông đã khuyên An Văn Quân từ bỏ. Nhưng mà gần đây An Thị bị những công ty khác liên tục công kích, rấ cần những cao cấp Phỉ Thúy để kéo khách hàng lại, An Văn Quân lo lắng thật lâu rồi vẫn quyết định dùng giá lớn để mua khối nguyên thạch này.
Trước mắt xem ra thì kết quả vẫn còn được xem là tốt, khối Phỉ Thúy này có thể làm ra sản phẩm trị giá một nghìn bốn trăm vạn, cho dù là lỗ mấy chục vạn nhưng có thể kéo khách hàng lại thì cũng xem như là thành công rồi.
Nhân viên An Thị yên lặng thu thập mọi thứ, bọn họ ở nơi này giải thạch là do bị Thiệu Ngọc Cường kích thích, Thiệu Ngọc Cường đã không chiến mà lui nên bọn họ tiếp tục ở lại cũng không làm được gì, huống chi An Văn Quân và Cao lão đều hkong6 có tự tin có thể thắng được Lý Dương.
An thị rời đi mang đi một bộ phận người, những người còn lại phần lớn đều vây xem Lý Dương.
Bên máy giải thạch của Lý Dương là có nhiều người xem nhất, bên phía Trương Vĩ và Tư Mã Lâm đều có chút ảm đạm. Trương Vĩ và Tư Mã Lâm trước đó mỗi người đã giải trắng một khối, bởi vì Lý Dương giải ra khối băng Chủng nên hai khối tăng giá trước đó của bọn họ không được nhiều người chú ý cho lắm, tăng 4 khối nên trật hai khối cũng là chuyện bình thường.
Nếu mà liên tục đổ tăng thì mọi người mới xem là không bình thường.
"Ai "
Tư Mã Lâm thở dài, hắn lại cắt tới khối thứ ba không có gì, việc này làm cho hắn không có tin tưởng để tiếp tục cắt, hắn đứng đó không ngừng lắc đầu cười khổ.
Không tới vài phút sau, Trương Vĩ cũng thở dài, khối của hắn tuy bị thua lỗ nhưng mà cũng có được chút Phỉ Thúy, nhưng mà nếu tiếp tục cắt thì chỉ sợ không bù lại được giá nguyên thạch.
Bốn khối bị thua lỗ, mọi người xung quanh đều nhỏ giọng thảo luận, việc này bọn họ cũng không có quá nhiều kinh ngạc, vừa nãy An Thị còn bị một khối như thế chứ nói chi là hai người, Thiệu Thị đi sớm chứ nếu có ở lại chỉ sợ cũng sẽ bị một khối rồi.
Bốn trật bốn tăng, tình huống thoạt nhìn có chút bình thường chứ nếu tất cả đều tăng thì đã thành thần rồi.
-Lý lão đệ, nếu không thì thay người giải đi
Tư Mã Lâm và Trương Vĩ cùng nhau đi tới bên cạnh Lý Dương, liên tục hai lần thua lỗ làm cho tin tưởng của hai người bị đã kích không nhẹ, Lý Dương thì tiếp tục đổ tăng hai khối, hơn nữa khối cuối cùng còn là một khối Băng Chủng rất lớn nữa, đây tuyệt đối là đại tăng trong đại tăng.
-Không cần, mọi người tiếp tục đi, tôi tin tưởng hai người mà
Lý Dương cười khẽ lắc đầu, hắn lấy khối nguyên thạch giao cho Trịnh Khải Đạt để cho hắn làm việc còn lại, Lý Dương thì mang theo Trương Vĩ và Tư Mã Lâm đi tới chỗ xe đẩy.
Số nguyên thạch mua được ở Minh Tiêu còn lại hai khối, là một tăng một thua lỗ, Lý Dương nhìn một chút rồi đi tới chỗ một xe đẩy khác.
Trong xe đẩy này có 10 khối, trong đó 8 khối đều có thể tăng giá, tỉ lệ đổ tăng có tăng hơn một chút, Lý Dương chỉ chỉ về phía đó ý bảo hai người giải những khối nguyên thạch trong xe này. Hiện tại đã sắp năm giờ, khoảng cách đại hội đóng cửa chỉ còn 1 giờ 30 phút, phải nắm chặt thời gian mới có thể giải hết số nguyên thạch được.
Trương Vĩ và Tư Mã Lâm đều gật gật đầu rồi một lần nữa từng người đi ôm một khối nguyên thạch sau đó tiếp tục giải, Lý Dương cũng tùy tay cầm lấy một khối rồi ôm tới chỗ máy giải thạch.
Trịnh Khải Đạt sắp giải xong khối nguyên thạch kia, Lý Dương rất vừa lòng với tốc độ này, sử dụng thủ pháp của Tần Dũng và Triệu Dân quả nhiên tốc độ giải thạch tăng thêm không ít. Nếu dựa theo phương pháp trước kia chỉ sợ một khối nguyên thạch phải hơn một giờ mới cắt xong, hiện tại thời gian đã tiết kiệm một nữa nên cũng có thể giải nhanh hơn nhiều.
Thời gian từ từ trôi qua, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân đều đã đổ tăng một khối nên tin tưởng của bọn họ đã tăng lên không ít.
Lý Dương bắt đầu giải khối nguyên thạch thứ 3, Trịnh Khải Đạt thì hưng phấn ôm hai khối Băng Chủng vừa mới giải, đây chính là cao cấp Phỉ Thúy giá còn đắt hơn cả vàng, hai khối Phỉ Thúy này mà mang đi đấu gia sẽ thu hút không ít công ty châu báu.
Xung quanh có không ít người tán đi, tuy Lý Dương liên tục giải tăng nhưng không ra thêm khối Băng Chủng nào, thấy được ba khối Băng Chủng đồng thời được giải nên trường hợp giải ra những loại Phỉ Thúy bình thường như thế này không còn sức hấp dẫn như lúc đầu nữa.
Trước sáu giờ rưỡi, 22 khối nguyên thạch không ngờ đã bị bọn họ giải xong 21 khối, chỉ còn lại có một khối chắc chắn không có gì nên chưa giải, lúc này Trương Vĩ và Tư Mã Lâm đều tràn đầy mồ hôi, cánh tay của Lý Dương thì cũng đang ê ẩm.
-Đi thôi, khối này ngày mai giải, tối nay tôi mời khách
Lý Dương giải xong khối cuối cùng lập tức hét to một tiếng, xung quanh còn hơn 300 người đều hâm mộ nhìn bọn họ.
-Tốt, tối nay Lý lão đệ mời khách nên tôi chỉ ăn thứ đắt nhất chứ không ăn thứ tốt nhất
Trương Vĩ cười một tiếng, mọi người xung quanh cũng cười to, hôm nay thu hoạch phi thường phong phú, chỉ tiếc là tất cả đều là của Lý Dương, ngoại trừ Tư Mã Lâm buổi sáng giải ra một khối Băng Chủng thì mọi người đều có chút tiếc nuối, buổi tối chặt chém Lý Dương một chút cũng là một quyết định không tệ.
-Không thành vấn đề, mặc kệ đắt như thế nào cũng được
Lý Dương cũng cười to một tiếng, Trịnh Khải Đạt nhận lấy số Phỉ Thúy của Lý Dương, chỉ cần có số Phỉ Thúy này thì hắn không còn lo lắng về buổi đấu giá nữa.
Thu thập mọi thứ xong bọn họ dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người từ từ rời khỏi, An Văn Bình vẫn tiếp tục đi theo Lý Dương.
Nhạn Minh lâu là khách sạn tốt nhất ở Bình Châu, vốn trong này đã ngồi đầy người không ngờ An tiểu thư chỉ nói một câu đã làm cho ông chủ tìm ra một phòng trống.
Ngồi trên ghế, đám người Trương Vĩ đều thở phì phò.
Giải thạch từ hai giờ tới bây giờ quả thật là có chút mệt, Bình Châu hiện tại cũng không thoải máy như ở phương Bắc, nhiệt độ cao cộng thêm việc giải thạch nên ai nấy đều cả người là mồ hôi.
-Lý Dương, cậu có biết hôm nay chúng ta giải ra tổng cộng bao nhiêu khối Phỉ Thúy không?
Sau khi ngồi xuống Trịnh Khải Đạt lập tức hưng phấn hỏi một câu, số nguyên thạch giải ra buổi chiều hắn đã đem gửi ở phòng quản lý, ngày mai sẽ đem chúng gửi vào ngân hàng.
-Chắc là hơn mười khối
Lý Dương suy nghĩ một chút, hắn cũng không nhớ rõ hôm nay đã giải ra bao nhiêu khối Phỉ Thúy nữa, dưới nhiệt độ cao mà giải thạch liên tục hơn hai giờ nên đầu Lý Dương bây giờ đã có chút choáng váng.
Trịnh Khải Đạt gật đầu rồi hưng phấn nói:
-Tổng cộng mười tám khối, có hai khối của Tư Mã, còn lại là của cậu giải được, đây chỉ dựa vào chất lượng tính toán, nếu chỉ dựa vào số lượng Phỉ Thúy thì hôm nay đã giải ra hơn hai mươi khối
-Nhiều như vậy
Lý Dương có chút sửng sốt, hôm nay hắn giải ra được mười sáu khối Phỉ Thúy làm cho hắn có chút không thể tin.
-Đúng vậy, quả thật là nhiều như vậy, tôi nghĩ những công ty châu báu hiện giờ đang rất nóng lòng
Trịnh Khải Đạt cười một tiếng, trong đầu không ngừng tưởng tượng cảnh đấu giá, tưởng tượng những công ty đấu giá không ngừng cạnh tranh.
-Đúng vậy, Lý lão đệ, hôm nay cậu đã hoàn toàn đè bẹp Thiệu Ngọc Cường, chắc chắn là cái tên Lý Dương ngày mai mọi người sẽ được biết tới
Vương Hạo Dân nói, hơn nữa hắn còn hâm mộ nhìn Lý Dương, Vương Hạo Dân hận không thể ngay lập tức biến thành Lý Dương để hưởng thụ những việc này.
-Lão vương nói đúng, lần này Thiệu Ngọc Cường khiêu chiến cậu khẳng định là đã quên xem lịch
Trịnh Khải Đạt gật đầu, Thiệu Ngọc Cường tìm Lý Dương đánh cược bọn họ cũng biết, nhưng mà bọn họ không hề lo lắng chút nào, trong mắt bọn họ người thắng khẳng định là Lý Dương.
-Thiệu Ngọc Cường tuy rất lợi hại, nhưng mà hôm nay vẫn phải cảm ơn mọi người, không có mọi người thì hôm any tôi cũng không giải được nhiều Phỉ Thúy tốt như vậy, nào, mọi người cạn ly
Rượu và thức ăn đã được đưa lên, Lý Dương bưng chén rượu, chủ động đứng lên, những người khác đều vội vàng đứng lên, Trương Vĩ cũng không ngoại lệ.
Lý Dương ngửa đầu uống cạn ly rượu, bọn họ uống là loại Hồng Tửu tốt nhất, một chai ít nhất cũng phải một vạn, hôm nay xem ra Lý Dương sẽ phải ra tiền nhiều rồi.
Uống rượu xong mọi người lập tức càng quét bàn thức ăn, bận cả buổi, hiện tại ai cũng đang rất mệt mỏi, nhìn thấy nhiều thức ăn ngon như vậy nên không có ai khách khí cả.
Vốn An Văn Bình biểu hiện còn rất giống thục nữ, nhưng mà khi nhìn thấy Ngô Hiểu Lỵ cũng há to mồm ngốn thức ăn nên cũng thả lỏng người tùy tiện ăn, hôm nay cô cũng khá mệt nên ăn cũng khá nhiều.
Bữa cơm này ăn khoảng một giờ, lúc tính tiền Lý Dương nhịn không được có chút nhíu mày, chín vạn tám, một bửa ăn gần mười vạn, đây có thể xem là bửa ăn xa xỉ nhất đời hắn.
Nhưng mà khi nhớ tới thu hoạch ngày hôm nay Lý Dương rất hòa phóng quét thẻ, hôm any thu hoạch chắc cũng trăm triệu, chút tiền cơm so với thu hoạch thì chẳng đáng là gì.
Cơm nước no say rồi nên mọi người trở về khách sạn ngủ.
An Văn Bình thì được Lý Dương an bài Lưu Cương đưa về chổ An Thị, An Thị ở Bình Châu cũng có chi nhánh và nhà xưởng gia công, hơn nữa còn có một biệt thự, hiện nay An Văn Quân đang ở trong này.
Căn biệt thụ cách khách sạn không xa, vị trí cũng không hẻo lánh, chờ khi An Văn Bình đi vào Lưu Cương cũng rời khỏi.
Hát một khúc nhạc, An văn Bình đi vào đại sảnh, căn biệt thự tuy không lớn nhưng chứa hai chị em bọn họ thì vẫn có thể.
Đi vào đại sảnh, An Văn Bình liền sững sờ, trong đại sảnh lúc này có không ít người, An Văn Quân, mấy vị chuyên gia đổ thạch, làm cho cô không ngờ là tổng giám đốc An Thị-cha cô cũng có mặt ở đây.
-Ba, sao ba lại ở đây?
An Văn Bình kinh ngạc hỏi, lúc này An Chí Thành phải ở HongKong mới đúng, gần đây An Thị có dự định tiến quân vào Myanma, An Chí Thành đang cùng những công ty Myanma đàm phán, sao đột nhiên lại xuất hiện ở Bình Châu thế này
-o0o-
← Ch. 0195 | Ch. 0197 → |