Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0467

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0467: Nguyên cảnh kịch chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Những lời này, là có ý cảnh cáo. Đệ tử tông môn tỷ thí với nhau, vốn cũng không phải sinh tử đại thù gì, không cần phải đấu đến chết.

Oan oan tương báo khi nào mới kết thúc. Tông môn đệ tử quyết đấu, rất ít phân ra sinh tử. Dù sao, ai cũng có chỗ dựa, sau lưng ai cũng có thể có người.

Hôm nay ngươi giết người khác, khó bảo toàn ngày mai không có càng mạnh hơn nữa tới giết ngươi.

Cho nên, quy tắc ngầm của loại quyết đấu này, sẽ không có người đi đánh vỡ.

Thế nhưng mà lúc này, Ngôn Hồng Đồ hoàn toàn bị cừu hận che mắt, hoàn toàn ném sau đầu những cái gọi là quy tắc ngầm kia.

Hiện tại, hắn chỉ muốn Giang Trần chết.

Nghiền áp Giang Trần, hành hạ Giang Trần đến chết, mới có thể vãn hồi uy phong của hắn.

Giang Trần hiển nhiên có thể phát giác được sát ý của Ngôn Hồng Đồ, đối với tâm tính người này, cũng triệt để khám phá ra.

Người này, lòng dạ chẳng những hẹp hòi, hơn nữa tính cách còn âm tàn. Trong tông tranh đấu, vậy mà có thể có sát ý, đủ thấy người này bá đạo ngoan độc đến cỡ nào.

Bất quá, mặc dù Giang Trần đối mặt Nguyên cảnh ngũ trọng, lại có sợ gì?

Sau khi tiến vào Nguyên cảnh, mỗi một ngày, Giang Trần đều có thể cảm giác được võ đạo tăng mạnh. Khai phát các loại thần thông kỹ năng, làm cho Giang Trần hiện tại, hoàn toàn có lòng tin đối mặt Địa Nguyên cảnh đỉnh phong. Thậm chí, chống lại Thiên Nguyên cảnh, hắn cũng có dũng khí chiến một trận.

Ngôn Hồng Đồ này đã muốn lấy mình giết gà dọa khỉ, như vậy Giang Trần sẽ không để ý, lấy Ngôn Hồng Đồ này làm đá đặt chân, đánh ra danh khí của mình ở Đan Hà Cốc.

Võ đạo chi lộ quật khởi, không có khả năng vô duyên vô cớ. Địa vị cùng đãi ngộ, là từ không ngừng va chạm, không ngừng thành lập, không ngừng tích lũy.

Lần này Ngôn Hồng Đồ khiêu khích, đối với Giang Trần mà nói, là một cơ hội, một cơ hội biểu thị Giang Trần hắn tồn tại.

Nguyên cảnh, nói chính xác là Võ Giả Nguyên Anh.

Cái gọi là Nguyên Anh, là sau khi tinh luyện linh lực, luyện hóa ra tinh hoa ở trong người.

Nguyên Anh hữu hình hữu thần, có thể Hóa Hình, thậm chí có thể thoát ly bản thể.

Cho nên, thực lực của Võ Giả Nguyên cảnh, so với Tiên cảnh, tuyệt đối là có chênh lệch tính thực chất.

Thực lực của Giang Trần, cũng bởi vì đột phá Nguyên cảnh, mà thoáng cái tăng mạnh. Loại tốc độ lên nhanh này, xa xa không phải lúc ở Tiên cảnh có khả năng so.

Lúc ở Tiên cảnh, Giang Trần cũng có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng chiến qua đại cấp bậc, lại phi thường cố sức.

Lúc ở Tiểu Linh cảnh, nếu như Giang Trần tác chiến với Địa Linh cảnh, thì nhiều lắm là tự bảo vệ mình, rất khó thắng.

Nhưng mà hôm nay, hắn ở Tiểu Nguyên cảnh, đối mặt Địa Nguyên cảnh, Giang Trần lại có chín thành chắc thắng.

Cái này không phải nói Địa Nguyên cảnh kém cỏi, mà là tiềm lực bản thân Giang Trần, theo tiến vào Nguyên cảnh, đã nhận được phóng thích cực lớn.

Có thể nói, sau khi tiến vào Nguyên cảnh, thực lực của Giang Trần xuất hiện trạng thái giếng phun.

Bất kể là phương diện nào, đều tăng lên trên phạm vi lớn, năm ba lần, thậm chí gấp 10 lần.

Ngôn Hồng Đồ hùng hổ, chiến ý nghiêm nghị, phóng xuất ra uy áp Nguyên cảnh không hề giữ lại, một bộ muốn ăn sống nuốt tươi Giang Trần.

Đan Hà Cốc có một đoạn thời gian không xuất hiện Vũ Đấu rồi.

Sinh hoạt tông môn buồn tẻ vô vị, làm cho loại sự tình Vũ Đấu này, sẽ rất có lực hấp dẫn. Rất nhiều rất nhiều đệ tử hạch tâm, không ngừng tụ tập ở bốn phía lôi đài.

Đệ tử hạch tâm chiến đấu, ai cũng không muốn bỏ qua. Nhất là tùy tùng của những đệ tử hạch tâm kia, càng là trong trong ngoài ngoài, vây quanh tầm vài vòng.

Một ít đệ tử hạch tâm cường đại, tuy tự tiếc thân phận, không muốn công khai lộ diện, nhưng vẫn âm thầm chú ý tình hình lôi đài.

Nói tóm lại, tuy danh khí của Giang Trần rất lớn, có quan hệ với Đan Trì Thánh giả. Nhưng dù sao cũng là đệ tử hạch tâm mới vừa vào Nguyên cảnh, dù tin đồn lợi hại thế nào, thì thực lực cùng Ngôn Hồng Đồ sai biệt vẫn còn ở đó.

Nguyên cảnh nhất trọng, chống lại Nguyên cảnh ngũ trọng, kém trọn vẹn bốn bậc thang nhỏ, thấy thế nào cũng là cách quá xa.

Hơn nữa, Ngôn Hồng Đồ một mực tu luyện ở Đan Càn Cung.

Mà Giang Trần, dù thiên tài thế nào, thì cũng chỉ xuất thân từ liên minh 16 quốc.

Ở mọi người xem ra, cấp độ nhận thức võ đạo là hoàn toàn bất đồng.

Đan Càn Cung là tông môn đỉnh tiêm ở Vạn Tượng Cương Vực, mà Bảo Thụ Tông, nhiều nhất chỉ có thể coi là tông môn tam tứ lưu ở Vạn Tượng Cương Vực.

Mặc kệ từ góc độ nào xem, chênh lệch đều quá rõ ràng.

- Kỳ quái, kỳ quái, nghe nói Ngôn Hồng Đồ ở đan đấu đã thua Giang Trần. Lúc nào thiên tài của liên minh 16 nước, có thiên phú đan đạo cường đại như vậy?

- Không phải thiên tài của liên minh 16 nước mạnh, mà là Ngôn Hồng Đồ quá củi mục. Ngôn Hồng Đồ không cầu phát triển, mỗi ngày ở Lăng Vân khu xưng vương xưng bá, làm ếch ngồi đáy giếng, đã sa đọa rồi.

- Lời này có đạo lý, Hà sư huynh, ngươi cảm thấy trận Vũ Đấu này, ai sẽ thắng?

- Võ đạo bất đồng đan đạo. Đan đấu có cơ hội đầu cơ trục lợi, Vũ đấu là đao thật thương thật, phải dùng sức chiến đấu chân thật phân ra thắng bại. Dùng ta xem, dù Ngôn Hồng Đồ sa đọa thế nào, nếu như ngay cả một Nguyên cảnh nhất trọng cũng bắt không được, vậy hắn có thể tìm khối đậu hủ đâm chết a.

- Nói cũng đúng, Nguyên cảnh ngũ trọng, nếu như còn không ăn Nguyên cảnh nhất trọng, vậy thì thật là thiên đại chê cười. Từ khi Đan Càn Cung thành lập đến nay, còn không có qua loại sỉ nhục này a?

- Hắc hắc, cũng không nên nói trước a. Năm đó lúc Đan Trì cung chủ còn trẻ, Nguyên cảnh nhất trọng, đồng dạng đánh rơi qua sư huynh Địa Nguyên cảnh. Chỉ có điều, người bị hắn đánh bại kia, chỉ mới vừa tiến vào Địa Nguyên cảnh, cảnh giới còn không có triệt để vững chắc.

- Chậc chậc, Giang Trần này nào có tư cách so với Đan Trì Thánh giả? Đan Trì Thánh giả, đây chính là tồn tại có thiên phú võ đạo mạnh nhất trong ba trăm năm qua của Đan Càn Cung chúng ta.

- Nói rất đúng, Đan Trì Thánh giả, ngày sau nhất định có tư cách phong Hoàng xưng Đế. Có hắn dẫn dắt Đan Càn Cung, Đan Càn Cung tất sẽ đi về thịnh thế, thành tựu sự thống trị muôn đời.

Lại nói tiếp, nhân khí của Đan Trì Thánh giả ở Đan Càn Cung, đích thật là rất mạnh. Rất được Võ Giả trẻ tuổi kính yêu, cả đám đều coi Đan Trì Thánh giả là thần tượng.

Về phần Giang Trần, mọi người vẫn ôm lấy thái độ hoài nghi. Tuy là người Đan Trì Thánh giả chọn lựa, nhưng mà thành kiến thâm căn cố đế kia, để cho bọn hắn không tin địa phương nhỏ bé như liên minh 16 quốc, có thể sinh ra thiên tài kinh thiên động địa gì.

Trên lôi đài, Giang Trần sớm đã tiến nhập trạng thái vong ngã.

Một khi Giang Trần tiến vào loại trạng thái này, liền ý nghĩa hắn đang tiến vào trạng thái tốt nhất của mình.

Tuy Giang Trần có thể hiểu rõ tất cả chi tiết của Ngôn Hồng Đồ, nhưng mà, dù sao cũng là cường giả Nguyên cảnh ngũ trọng, vượt cấp khiêu chiến, không cho phép có nửa điểm qua loa.

*****

Trận chiến này, phải lấy ra toàn bộ thực lực, tuyệt đối không có khả năng nhẹ nhàng như nghiền áp Truy Dương lão quái.

- Giang Trần, không nên giả thần giả quỷ.

Đột nhiên Ngôn Hồng Đồ hét lớn một tiếng, ánh mắt hung ác nham hiểm bắn ra vẻ rét lạnh:

- Trên lôi đài Võ đạo, cường giả vi tôn, những trò giả thần giả quỷ kia của ngươi, hết thảy vô dụng.

Đang khi nói chuyện, hai tay của Ngôn Hồng Đồ chấn động, phát ra một tiếng thét dài.

Trong lúc đó, sau lưng Ngôn Hồng Đồ xuất hiện một đồ đằng Thương Ưng cực lớn. Giang Trần biết rõ, đây là Nguyên Anh Hóa Hình của Ngôn Hồng Đồ.

- Giang Trần, xem ta thôn phệ ngươi như thế nào.

Ngôn Hồng Đồ điên cuồng gào thét một tiếng, thanh âm bén nhọn hóa thành sóng lớn, một lớp sóng áp đảo một lớp sóng, không ngừng tuôn qua.

Tiếng kêu gào này xoáy lên sóng âm, huyền ảo công kích phi thường cao minh, cũng là vật lý và tinh thần song trọng công kích.

Giang Trần không có lãnh đạm, bàn tay chà xát, Nguyên Từ chi lực lập tức hình thành một đạo khí lưu phòng ngự, bao lấy sóng âm.

Nguyên Từ chi lực, am hiểu nhất đúng là phá hoại, khống chế tiết tấu vận hành lực lượng của đối phương.

Có Nguyên Từ chi lực phòng ngự, sóng âm công kích kia tựa như đâm vào bông, lập tức phát ra thanh âm y y nha nha, ầm ầm tản mất, phá thành mảnh nhỏ.

- Cái gì?

Ngôn Hồng Đồ chấn động, tuy sóng âm công kích của mình không coi vào đâu, nhưng cũng là công kích phi thường đáng sợ.

Chỉ là Nguyên cảnh nhất trọng, vậy mà có thể thông qua lực trường phòng ngự, phá hư sóng âm của mình công kích?

Một màn này, hiển nhiên vượt ra khỏi Ngôn Hồng Đồ dự kiến.

- Hừ.

Tuy Ngôn Hồng Đồ giật mình, lại không nhụt chí. Thân hình nhoáng một cái, hai tay như Thương Ưng giương cánh, hóa thành một đạo thiểm điện đáp xuống.

- Ưng chi lưu tuyến, bắn.

Môn thần thông này của Ngôn Hồng Đồ, chính là đem Thương Ưng thân pháp cùng công kích, hoàn toàn dung nhập vào trong vũ kỹ, hình thành công kích bá đạo.

Trên cao nhìn xuống, lực công kích phi thường kinh người, vừa nhanh lại mãnh liệt.

Oanh...

Giang Trần liên tục oanh ra Nguyên Từ chi lực, hình thành khí tràng, bảo vệ quanh thân.

Thế nhưng dù vậy, tốc độ công kích của Ngôn Hồng Đồ lại càng lúc càng nhanh. Không bao lâu, liền tựa như vô số lưu quang ở trên không trung không ngừng lao xuống.

Trong lúc nhất thời, vô số Thương Ưng lưu tuyến, hóa thành công kích đáng sợ, rậm rạp chằng chịt, bao phủ cả lôi đài.

Môn thần thông này của Ngôn Hồng Đồ, huyền ảo lớn nhất ngay ở một chữ nhanh.

Nhanh phá vạn pháp.

- Không được, bị động chống đỡ như vậy, so đấu tốc độ, không có ưu thế gì a.

Trong nội tâm Giang Trần cũng có nhận thức rõ ràng.

Ngôn Hồng Đồ công kích nhanh như vậy, coi như là Băng Hỏa Yêu Liên có phòng ngự nghịch thiên, chỉ sợ cũng có thể để đối phương tìm được khe hở, thừa dịp hư mà vào.

Loại công kích dùng tốc độ thủ thắng này, uy thế cực kỳ bá đạo.

Không hổ là cường giả Nguyên cảnh ngũ trọng.

Ý niệm trong đầu Giang Trần xoay chuyển, đã có kế sách ứng đối.

Khẽ bấm thủ quyết, vô số Nguyên Từ chi lực quấn quanh thân hình.

Sau một khắc, có mười hai gốc Băng Hỏa Yêu Liên hiện ra trên mặt đất, ở trong Nguyên Từ chi lực nhoáng một cái, một màn kỳ quái xuất hiện.

Mười hai gốc Băng Hỏa Yêu Liên, vậy mà toàn bộ biến thành Giang Trần, sưu sưu sưu tản ra.

- Chuyện gì xảy ra?

Ngôn Hồng Đồ công kích, đang cảm thấy sảng khoái, chợt phát hiện trong lôi đài, rõ ràng xuất hiện nhiều Giang Trần như vậy.

- Hừ, ảo giác sao? Loại tài mọn này, cũng lấy ra lừa gạt người?

Ngôn Hồng Đồ có chút dừng lại, liền lộ ra ý khinh thường.

Tay đột nhiên trảo một cái, vậy mà cầm ra hơn mười ngọn phi đao.

- Ưng chi dực, lưu quang.

Hơn mười ngọn phi đao, nhanh như lưu tinh, chuẩn xác không sai, bắn về phía mười hai đạo thân ảnh.

Phốc phốc phốc...

Tất cả phi đao, toàn bộ trúng mục tiêu.

Ngôn Hồng Đồ đắc ý cười to, thân hình đột nhiên lao tới:

- Giang Trần, dù ngươi có ngàn vạn ảo giác, lại có gì dùng? Mặc kệ chân thân hay phân thân, ở trong Ưng chi phi đao của ta, chỉ có phần bị ta nghiền áp.

Đệ tử Đan Càn Cung, không ai không phải cao thủ đan dược? Đã chơi đan dược, như vậy dụng độc, tự nhiên cũng sẽ không lạ lẫm.

Tính cách của Ngôn Hồng Đồ xảo trá, làm việc chưa từng có điểm mấu chốt. Trên phi đao, tự nhiên là có độc. Hơn nữa, loại độc này phi thường bá đạo, có thể trực tiếp xâm lấn thần thức, trong khoảnh khắc, có thể để cho thần kinh người tê liệt, huyết mạch bế tắc, thần thức mơ hồ.

Cho nên, chứng kiến phi đao của mình toàn bộ trúng mục tiêu, Ngôn Hồng Đồ liền biết rõ, mình tất thắng.

Hắn đối với dụng độc chi đạo của mình, là phi thường tự tin.

Hiện tại, hắn muốn làm, là chậm rãi thưởng thức Giang Trần vùng vẫy giãy chết. Giờ khắc này, hắn đặt quyết tâm, phải giết chết Giang Trần ở trên lôi đài, mặc kệ hắn có địa vị gì, đắc tội Ngôn Hồng Đồ ta, phải chết.

Không giết Giang Trần, về sau ở Lăng Vân khu còn vững chắc địa vị thống trị thế nào?

Hào quang trên người mười hai đạo thân ảnh, chậm rãi rút đi.

Lộ ra bản thể của mười hai gốc Băng Hỏa Yêu Liên.

Bản thân Băng Hỏa Yêu Liên là Linh thể, không phải huyết mạch nhân loại, loại độc tính kia, đối với Băng Hỏa Yêu Liên mà nói, căn bản không có bất cứ tác dụng gì.

Thật giống như độc dược cho người ăn, đem giội lên nhánh cây, là căn bản không sinh ra tổn thương gì.

Trong lúc đó, nội tâm Ngôn Hồng Đồ trầm xuống. Mười hai đạo thân ảnh, vậy mà đều là giả.

- Giang Trần đâu?

Đều là giả, vậy Giang Trần chân thật đi nơi nào? Trên lôi đài, chuyện kinh khủng nhất, không ai qua được đối thủ đột nhiên biến mất, không biết đi nơi nào.

Loại cảm giác này, thật giống như biết rõ ràng là có quỷ, nhưng lại không biết quỷ ở nơi nào.

- Ngôn Hồng Đồ, chơi phi đao? Ngươi còn non lắm.

Thanh âm của Giang Trần, mang theo vài phần đùa cợt, đột nhiên từ bốn phương tám hướng của lôi đài truyền đến. Toái Nguyệt Phi Đao của Giang Trần, cũng có một chiêu Ưng Phi thức.

Kỳ thật cùng phi đao của Ngôn Hồng Đồ, có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Chỉ có điều, phi đao lưu tuyến của Ngôn Hồng Đồ, xa xa không hoàn mỹ bằng Toái Nguyệt Phi Đao Ưng Phi thức.

Đừng nói chân thân của Giang Trần căn bản không ở trong phạm vi công kích của Ngôn Hồng Đồ, dù trong phạm vi công kích, Giang Trần cũng có biện pháp đối phó.

Sắc mặt của Ngôn Hồng Đồ đại biến.

Bởi vì, hắn vậy mà không cách nào từ thanh âm đoán được vị trí của Giang Trần.

Lời của Giang Trần vừa lên, trên lôi đài, vậy mà xuất hiện mấy chục thân ảnh Giang Trần.

Sắc mặt của Ngôn Hồng Đồ đại biến, mấy chục đạo thần ảnh này, đều chân thật như vậy, hoàn toàn phân biệt không rõ ràng, đến cùng cái nào là thực, cái nào là giả.

- Ngôn Hồng Đồ, ta và ngươi nguyên bản là đồng môn, ngươi lại muốn hùng hổ dọa người. Ngươi xưng vương xưng bá ở Lăng Vân khu, giẫm người giẫm ra thói quen, hôm nay, ta cũng cho ngươi nếm thử tư vị bị người khác giẫm.

Trong lúc đó...

Bốn phía lôi đài, vù vù vù nổi lên từng đợt Phong Bạo.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)