Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0632

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0632: Trở về Đan Kiền cung
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Liên Thành trưởng lão cười lạnh nói:

- Uông Hàn kia trước đó bất quá cũng chỉ mới đột phá Thánh Cảnh không lâu, vì sao hắn ta có thể đột phá tới Thánh Cảnh nhị trọng được? Thậm chí còn có tư cách đột phá Thánh Cảnh tam trọng? Bởi vì người ta được tông môn coi trọng, cam lòng bỏ vốn gốc. Linh dược Thiên cấp và linh dược Địa cấp trong tông môn chúng ta còn kiếm được nhiều hơn Thánh Kiếm cung. Lão phu một mực không rõ vì sao chưa phân tới người các thiên tài trong tông môn.

Lời này tuy rằng không phải giận dữ, thế nhưng quả thực có ý tứ chấp vấn.

Vân Niết trưởng lão trưởng lão không nhịn được mà nói:

- Liên Thành huynh, lời này có chút quá mức a. Nhận được hai gốc linh dược Thiên cấp, tông chủ một gốc, ta một gốc, đây là chuyện mà tất cả mọi người không có gì dị nghị. Về phần linh dược Địa cấp, tổng cộng chúng ta thu được bốn mươi lăm gốc. Không phải cũng đã lấy ra phân rồi sao? Liên Thành huynh cũng được tông môn phân cho hai gốc, huynh thử tính xem còn không?

Đừng thấy bốn mươi lăm gốc rất nhiều, thế nhưng cao tầng Đan Kiền cung cũng rất nhiều người. Cự đầu đỉnh cấp mỗi người được hai gốc, còn lại là mỗi người một gốc. Tông môn có nhiều trưởng lão cấp bậc cự đầu như vậy cũng không dễ phân.

Về phần đám người trẻ tuổi, cuối cùng mọi người đều đạt được nhận định chung đó là người trẻ tuổi tạm thời chưa được phân xuống.

Dù sao bên trong dược viên thượng cổ chỉ có Thánh Cảnh mới có tư cách phân phối linh dược Địa cấp, đám người Thẩm Thanh Hồng cũng không có tư cách được phân chia linh dược Địa cấp.

Xuất phát từ ý nghĩ này, đám người trẻ tuổi không được phân phối cũng là hợp lý. DÙ sao đám người thế hệ trước còn không được phân đều thì đám người trẻ tuổi làm sao có thể được chia.

Vân Niết trưởng lão trưởng lão vừa mới dứt lời, Liên Thành trưởng lão lập tức giận dữ nói:

- Hừ, chẳng lẽ linh dược Thiên cấp chỉ có hai gốc thôi sao? Linh dược Địa cấp chẳng lẽ chỉ có bốn mươi lăm gốc? Ta nghe nói khi Giang Trần tách ra với ngươi đã phân một nửa linh dược cho ngươi. Trong đó có ba gốc linh dược Thiên cấp, trên một trăm gốc linh dược Địa cấp, còn có hai ba ngàn Thánh Anh thảo.

Quả nhiên oán khí của Liên Thành trưởng lão là ở chỗ này.

Vân Niết trưởng lão trưởng lão cũng không dấu diếm nói:

- Những vật này là Giang Trần tặng cho tông môn. Trước khi Giang Trần chưa trở về, nếu như chúng ta phân chia có chút không tốt. CHo nên những linh dược này xung công tông môn, ai cũng không có quyền phân phối, thuộc về tài sản của tông môn.

- Nếu như là xung công tông môn, cò người cần, ví dụ như Thẩm Thanh Hồng vì sao lại không thể dùng?

Liên Thành trưởng lão lại tiếp tục hỏi.

- Thẩm Thanh Hồng là đệ tử của Liên Thành huynh, huynh nhận được linh dược Địa cấp sao lại không phân cho môn hạ một gốc? Lại nói Thẩm Thanh Hồng vừa mới đột phá Thánh Cảnh, hiện tại sử dụng linh dược Địa cấp vẫn còn hơi sớm. Tuy rằng có thể dùng, thế nhưng là lãng phí. Linh dược Địa cấp này sớm muộn hắn cũng có thể dùng, cần gì phải nóng lòng nhất thời như vậy?

Vân Niết trưởng lão lên tiếng nói tiếp.

Trên thực tế lời nói của Vân Niết trưởng lão quả thực có đạo lý.

Linh dược Địa cấp, đừng nói là Thẩm Thanh Hồng, coi như là Vân Niết trưởng lão hắn hiện tại dùng kỳ thật cũng không có cách nào hấp thu toàn bộ công hiệu của linh dược Địa cấp.

Dù sao linh dược Địa cấp tương đương với cường giả Hoàng cảnh.

Cường giả Thánh Cảnh sử dụng linh dược Địa cấp là coi như vượt cấp sử dụng. Tuy rằng hiệu quả rất tốt, thế nhưng thứ đồ vật tốt như vậy, dược lực mười phần thì chỉ hấp thu được một phần. Đây không phải là lãng phí thì là cái gì?

Thẩm Thanh Hồng hiện tại bất quá chỉ là Thánh Cảnh nhất trọng, sử dụng linh dược Địa cấp nhiều lắm chỉ hấp thu được một thành dược lực, tăng lên trọng tu vi, ý nghĩa không có bao nhiêu.

Linh dược Địa cấp có thể sử dụng, thế nhưng mà không phải sử dụng một cách lãng phí như vậy.

Dù sao linh dược Địa cấp có hạn, sử dụng như vậy chẳng khác nào là chà đạp nó.

Thế nhưng mà trong mắt Liên Thành trưởng lão, đây là Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão cố ý trù dập Thẩm Thanh Hồng, chèn ép Thẩm Thanh Hồng.

Mà người khác nhận được hai gốc, muốn hắn cầm một gốc cho Thẩm Thanh Hồng tự nhiên hắn không vui một chút nào.

Cho nên mục tiêu của Liên Thành trưởng lão chính là những linh dược Địa cấp được xung công kia. Hắn tức giận, cơ hồ tất cả cảm xúc trong lòng hắn kỳ thực đều nhắm vào những linh dược đã xung công tông môn kia.

Không đơn thuần là linh dược Địa cấp, mục tiêu của hắn còn là linh dược Thiên cấp.

Giang Trần lưu lại ba gốc linh dược Thiên cấp cho tông môn. Trước đó Đan Trì và Vân Niết trưởng lão cũng được phân hai gốc linh dược Thiên cấp của đan Kiền cung.

Bở vì bọn họ một người là cung chủ, một người là tiến vào trong dược viên thượng cổ lập đại công, lại là đường chủ Thảo Mộc đường, về tình về lý cũng nên chia cho hai người bọn họ.

Thế nhưng mà ba gốc linh dược Thiên cấp Giang Trần giao cho bọn họ, nếu như Giang Trần cống hiến cho tông môn, vậy tại sao lại không thể lấy ra chia hết?

- Thích lão tổ, Hồ trưởng lão, nhị vị đều là tiền bối đức cao vọng trọng trong tông môn, nhị vị có cảm thấy bất bình thay cho Thẩm Thanh Hồng hay không? Chẳng lẽ dùng thân phận của nhị vị lão tổ, còn chưa đủ để được phân một gốc linh dược Thiên cấp?

Liên Thành trưởng lão liên tục công kích.

Lời này của hắn hiển nhiên có ý định của mình.

Thích lão tổ cùng với Hồ trưởng lão đều có địa vị siêu nhiêu trong Đan Kiền cung. Sau nhị lão này hiển nhiên là tới phiên Liên Thành trưởng lão hắn.

Vừa vặn linh dược Thiên cấp xung công có ba gốc. Nếu như nhị lão này lấy đi hai gốc, còn thừa lại một gốc, tại sao lại không tới tay LIên Thành trưởng lão hắn cơ chứ.

Liên Thành trưởng lão lần trước bị Tào Tấn đả thương, chung quy hắn có cảm giác mình vì tông môn xuất lực mà bị thương. Hắn cảm giác mình vất vả, có công lao lớn, không có đạo lý ngay cả một gốc linh dược Thiên cấp cũng không được phân chia.

Vân Niết trưởng lão trưởng lão có thể nhận được một gốc, Liên Thành trưởng lão hắn cũng phải được một gốc. Nếu không hắn cảm thấy trong lòng không cân bằng.

Thích lão tổ và Hồ trưởng lão liếc nhìn nhau, nếu nói không động tâm là giả.

- Đan Trì à, nếu như xung công, cuối cùng cũng phải cho những lão gia hỏa chúng ta ưu tiên sử dụng. Linh dược Thiên cấp chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Theo ta thấy, không bằng...

Thích lão tổ với tư cách là sư đệ của lão cung chủ, Đan Trì phải gọi hắn một tiếng sư thúc, đức cao vọng trọng, có quyền lên tiếng rất lớn.

- Sư thúc, khi xung công mọi người đều đã thống nhất. Sở dĩ ta không chia hết, một là vì tung tích của Giang Trần còn chưa rõ ràng. không thể phân chia chiến lợi phẩm của hắn hết. Ta cảm thấy, cảm thấy không biết ăn nói với hắn thế nào. Thứ hai, cũng khó mà phân chia được. Nếu như ba gốc linh dược Thiên cấp kia bị chia hết, đám người trẻ tuổi phía dưới cũng không được một chút nào. Đây chính là bất công với bọn chúng.

*****

Thích lão tổ kỳ thực cũng biết, Đan Trì là người không có tư tâm, cho nên Thích lão tổ cũng không có ý tứ nhằm vào Đan Trì.

- Đan Trì, bây giờ ngươi là cung chủ, ngươi là đương gia, tất cả đều do ngươi định đoạt. Sư thúc ta cũng già rồi, nếu như có thể được phân một gốc, đương nhiên có tác dụng với ta. Thế nhưng nếu như để cho đám thiên tài trẻ tuổi mà nói, sư thúc ta cũng không có lời nào nữa.

Thích lão tổ kỳ thực cũng không muốn làm mất mặt mũi của Đan Trì cung chủ.

Hồ trưởng lão kia thì nói:

- Thích lão ca, lời này cũng không đúng. Hiện tại thế cục trong Vạn Tượng Cương Vực phức tạp, ta cảm thấy những lão gia hỏa như chúng ta nên cố gắng đột phá tu vi. So với đám đệ tử trẻ tuổi, ở thời khắc mấu chốt, nếu như thực lực của hai lão già như chúng ta có thể đột phá thì có thể ảnh hưởng tới số mệnh của tông môn.

- Hồ trưởng lão nói có lý, trải qua chuyện lần trước. Ta cũng hiểu, đệ tử trẻ tuổi vào thời khắc mấu chốt không thể đảm đương một phía được.

Liên Thành trưởng lão nói.

Hắn cố ý nói tới chuyện này, cường điệu một chút là ngầm ám chỉ tới việc mình vì tông môn mà bị thương, có công lao lớn.

Vân Niết trưởng lão bỗng nhiên cười nói:

- Nếu như mọi người đã quyết ý muốn phân chia linh dược Thiên cấp, ta có một biện pháp vẹn toàn đôi bên.

- Biện pháp gì?

Hai mắt Hồ trưởng lão sáng ngời.

- Còn có ba gốc linh dược Thiên cấp, Thích lão tổ đức cao vọng trọng, là lão nhân đệ nhất trong tông môn, tự nhiên người phải được một gốc. Đây là chuyện mà không có bất kỳ ai được dị nghị. Hai gốc còn lại, chúng ta có thể lấy một gốc ra, xem uy vọng và địa vị mà phân chia cho trưởng lão cự đầu trong tông môn. Một gốc còn lại, với tư cách ban thưởng, ban thưởng cho một thiên tài có biểu hiện xuất chúng nhất trong lần Vạn Tượng đại điển lần này. Như vậy đều chiếu cố tới người thế hệ trước và đám người trẻ tuổi, có thể nói là vẹn toàn đôi bên.

Vân Niết trưởng lão nói xong, Hồ trưởng lão cười lớn nói:

- Biện pháp này rất tốt, ta đồng ý.

Đan Trì cung chủ cũng âm thầm cười, kế này của Vân Niết trưởng lão quả thực vô cùng vẹn toàn, vừa vặn âm chết Liên Thành trưởng lão.

Liên Thành trưởng lão nháo sự muốn lấy linh dược Thiên cấp, thế nhưng loại phương thức phân phối như vậy sau khi tới lượt Liên Thành trưởng lão hắn lại không được phân.

Phân hai gốc linh dược Thiên cấp cho cự đầu, Thích lão tổ không thể nghi ngờ sẽ nhận được một gốc, mà một gốc còn lại Hồ trưởng lão so với Liên Thành trưởng lão còn có tư cách hơn.

Cũng tương đương với việc Liên Thành trưởng lão nháo sự cả ngày, cuối cùng vẫn không được phân một gốc linh dược Thiên cấp.

Có bản lĩnh thì ngươi đi đoạt với Hồ trưởng lão đi.

Thích lão tổ cũng dùng ánh mắt có thâm ý nhìn Vân Niết trưởng lão, đối với cách này của Vân Niết trưởng lão âm thầm bội phục. Chiêu thức này nhìn như rất công bằng, kỳ thực là phân hóa sự ăn ý giữa Hồ trưởng lão và Liên Thành trưởng lão.

Vốn hai người này tới đây là có ý định phân chia linh dược Thiên cấp.

Thế nhưng mà cách này vừa mới ra, tương đương trực tiếp đặt một gốc linh dược Thiên cấp vào trong tay Hồ trưởng lão, để cho Liên Thành trưởng lão tranh đoạt với Hồ trưởng lão.

Như vậy liên minh ăn ý giữa hai người từ lúc ban đầu tự nhiên sẽ tan rã.

Mà mấu chốt nhất chính là, kiến nghị này của Vân Niết trưởng lão nhìn như cực kỳ quang minh chính đại, công bằng.

Đã chiếu cố những lão nhân đức cao vọng trọng, lại cổ vũ người trẻ tuổi, vẹn toàn đôi bên, ai cũng không có biện pháp nói gì.

Liên Thành trưởng lão nghĩ một thoáng lập tức hiểu được ý tứ của Vân Niết trưởng lão, sắc mặt thoáng cái trầm xuống.

- Vân Niết trưởng lão, ngươi có ý gì? Cố ý nhằm vào bổn tọa sao?

Liên Thành trưởng lão hầu như không nhịn được nữa, khuôn mặt thoáng cái đen lên.

Vân Niết trưởng lão giả bộ vô tội hỏi:

- Liên Thành trưởng lão, lời này của ngươi có ý gì?

Không đợi Liên Thành trưởng lão lên tiếng, Thích lão tổ cười nói:

- Theo lão phu thấy kiến nghị này có thể cân nhắc. Người thế hệ trước phải được ưu tiên, cũng không thể hoàn toàn không thể để ý tới đám người trẻ tuổi.

Thích lão tổ lên tiếng, Liên Thành trưởng lão cũng không dám phản bác.

Đan Trì cung chủ gật đầu nói:

- Nếu như tất cả mọi người không có dị nghị, vậy thì quyết định như vậy đi. Thích lão tổ và Hồ trưởng lão là hai vị lão tổ có tư cách nhất trong tông môn hiện tại. Hai người mỗi người được một gốc linh dược Thiên cấp. Một gốc còn lại để ban thưởng cho Vạn Tượng đại điển lần này. Đệ tử Đan Kiền cung ai có thành tích tốt nhất sẽ đạt được một gốc linh dược Thiên cấp này.

Thích lão tổ cười hòa giải nói:

- Liên Thành, ngươi cũng đừng buồn bực, đệ tử Thẩm Thanh Hồng của n gươi chính là nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất. Theo ta thấy, gốc linh dược Thiên cấp này tám chín phần sẽ nằm trong nhất mạch của ngươi.

Liên Thành trưởng lão há hốc mồm, không biết nói thế nào cho phải.

Nếu như tiếp tục tranh cãi, chẳng khác nào là hắn muốn tranh đoạt linh dược Thiên cấp với đệ tử thân truyền Thẩm Thanh Hồng của mình.

- Tốt, hôm nay dừng ở đây đi.

Đan Trì cung chủ khoát tay, tuyên bố giải tán.

Hồ trưởng lão mặt mày hớn hở, cười cười nói nói với Thích lão tổ. Đạt được linh dược Thiên cấp như ý muốn, Hồ trưởng lão cảm thấy Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão đều cho mình mặt mũi, trong lòng tự nhiên vô cùng vui vẻ.

Về phần Liên Thành trưởng lão, tự nhiên Hồ trưởng lão sẽ không để ý xem trong lòng người này nghĩ thế nào.

Đan Trì cung chủ đang muốn trở lại Đan Trì biệt việt thì bỗng nhiên trong tay có một đạo qunag mang xẹt qua, rơi vào trong lòng bàn tay hắn. Đây là một đạo truyền âm phù.

Đan Trì cung chủ mở ra xem xét, ban đầu còn lơ đễnh, thế nhưng sau khi đọc nội dung bên trong, trên mặt Đan Trì cung chủ xuất hiện vẻ vui mừng như điên.

Truyền âm phù này không ngờ lại là của Giang Trần truyền về.

Giang Trần.

Không ngờ lại từ trong Huyễn Ba sơn đi ra.

Ngoại vi của đan Kiền cung, Đan Trì cung chủ từ trong trận pháp tông môn đi ra ngoài, nhìn thấy Giang Trần cách xa hai năm dài đằng đẵng.

- Bái kiến cung chủ.

- Ha ha, Giang Trần, bổn tọa biết rõ ngươi không phải là vật trong ao. Một Huyễn Ba sơn tuyệt đối không trói buộc được ngươi, xem ra dự cảm của bổn tọa không sai chút nào a.

Đan Trì cung chủ thoải mái cười, hai năm qua hôm nay chính là ngày hắn vui vẻ nhất.

- Cung chủ, Tam Tinh tông phản bội Vạn Tượng Cương Vực, đầu nhập vào trong Cửu Dương Thiên Tông, chuyện dược viên thượng cổ của Vạn Tượng Cương Vực có lẽ đã lộ ra rồi đúng không?

- Bọn họ thực sự đi theo Cửu Dương Thiên Tông sao?

Trước đó Đan Trì cung chủ đã từng suy đoán qua như vậy, chỉ là cuối cùng chỉ là suy đoán, không có chứng cớ thực sự.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)