Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0851

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0851: Mộc Ma nhất tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Hiện tại nhìn thấy Đan Hỏa Thành tiền mất tật mang, bọn hắn tự nhiên thầm thoải mái. Ngay cả Lưu Ly Vương Thành vốn bọn hắn cũng cảm thấy khó chịu, giờ phút này lại lộ ra càng thuận mắt.

- Đúng rồi, Bối Pháp Vương, ngươi ở Lưu Ly Vương Thành lâu như vậy. Có hỏi thăm ra địa vị của Chân Đan Vương không?

Mục Thánh Pháp Vương kia hỏi.

Bối Pháp Vương trầm ngâm một lát:

- Lai lịch của Chân Đan Vương này cực kỳ thần bí, ai cũng không biết hắn có địa vị gì. Thuộc hạ đã từng âm thầm nghe ngóng qua, bất quá lại không có nửa điểm manh mối.

Mục Thánh Pháp Vương một mực ở Vạn Ấp Thành chặn đánh Giang Trần, thẳng đến gần đây, thời gian qua lâu như vậy, mới biết được kế hoạch chặn đánh thất bại, mới âm thầm lặng lẻ lẻn vào Lưu Ly Vương Thành

Vì chính là nghe ngóng tin tức.

- Mục huynh, ngươi có cao kiến gì không?

Kha Thánh Pháp Vương kia hiếu kỳ hỏi.

Mục Thánh Pháp Vương cau mày nói:

- Chẳng biết tại sao, ta cảm giác, Chân Đan Vương này, có khả năng cùng chúng ta có quan hệ.

- Cùng chúng ta có quan hệ, có ý tứ gì?

Tất cả mọi người là vẻ mặt khó hiểu.

- Chân Đan Vương này, ta từng ở Vạn Ấp Thành bái kiến. Lúc ấy hắn và Vi gia Thiếu chủ Vi Kiệt, từ Vạn Ấp Thành phản hồi Lưu Ly Vương Thành, bị người của chúng ta cản lại. Lúc ấy hắn đưa ra một tấm Đan Vương Lệnh, là họ 'Trinh", không biết Trinh này cùng Chân kia, đến cùng có quan hệ hay không?

- Coi như là người của Vi gia, cái kia cùng chúng ta có quan hệ gì?

Kha Thánh Pháp Vương vẫn khó hiểu.

- Aii, ta hoài nghi, Chân Đan Vương này, là Giang Trần.

Mục Thánh Pháp Vương nói ra lời này, ngực cũng ẩn ẩn đau.

Chuyện này, hắn một mực không có nói ra, trong lòng cực kỳ hối tiếc. Nếu như lúc trước quyết đoán một chút, kiểm tra Chân Đan Vương này thoáng một phát, nói không chừng sẽ có thu hoạch.

Thế nhưng mà, lúc ấy hắn ngại quyền uy của Lưu Ly Vương Thành, không có quyết tâm, cưỡng ép kiểm tra.

Chuyện này, hắn càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quặc, càng nghĩ càng cảm thấy hoài nghi. Cho nên hắn mới có thể đi vào Lưu Ly Vương Thành, là vì nghe ngóng tinh tường.

Mục Thánh Pháp Vương nói chuyện, tất cả thành viên ngây ngẩn cả người.

Chân Đan Vương là Giang Trần? Đây là mở chuyện đùa gì a? Giang Trần là cái gì? Chẳng qua là một thiên tài của Tứ phẩm tông môn mà thôi.

Mặc dù có chút bổn sự, nhưng hiển nhiên còn chưa tới loại cấp độ này.

- Giang Trần? Điều đó không có khả năng? Tuy Giang Trần giảo hoạt, nhưng chút bổn sự kia, có thể làm ra đại trận như vậy, ngay cả Đan Hỏa Thành Kê Lang Đan Vương, cũng không phải là đối thủ của hắn sao?

- Đúng vậy, Đan Càn Cung có bao nhiêu nội tình, lại nuôi dưỡng được nhân vật như vậy? Điều đó không có khả năng.

Tất cả mọi người nhao nhao mở miệng, đối với suy đoán của Mục Thánh Pháp Vương, tỏ vẻ hoài nghi nghiêm trọng.

Cũng khó trách mọi người hoài nghi, tuy Giang Trần lợi hại, nhưng mà ở mọi người xem ra, hắn cũng chỉ là một thiên tài hơi giỏi về lợi dụng thiên thời địa lợi mà thôi.

Diệt Cung Vô Cực, là sự tình kinh thiên động địa nhất Giang Trần làm. Thế nhưng mà mọi người đều biết, đây không phải thực lực của Giang Trần cao bao nhiêu, mà là Giang Trần lợi dụng địa hình của Anh Khấp Cốc, lợi dụng Mê Thần Chướng mà thôi.

Về phần Mê Thần Chướng, biết rõ sự tình của Giang Trần ở Huyễn Ba Sơn, mọi người đều biết, Giang Trần có biện pháp đối phó Mê Thần Chướng.

Không hơn.

Mà Chân Đan Vương, làm những chuyện kia, cấp độ rõ ràng cao hơn không ít, thiên tài ngay cả Khổng Tước Đại Đế cũng coi trọng, há là Giang Trần có thể đánh đồng

Cho nên, mọi người trong vô ý thức, cảm thấy cái phỏng đoán này không đáng tin cậy. Từ sâu trong nội tâm bọn hắn, cũng không tiếp thụ được điểm này.

Nếu như Giang Trần là Chân Đan Vương, vậy dùng địa vị bây giờ của Chân Đan Vương, Bất Diệt Thiên Đô còn đối phó hắn thế nào? Chỗ dựa của người ta là Khổng Tước Đại Đế a.

Vô luận như thế nào, Bất Diệt Thiên Đô đều không tiếp thụ được điểm này.

Mục Thánh Pháp Vương bỏ qua mọi người hoài nghi, nói ra:

- Không quản các ngươi nghĩ như thế nào, Mục mỗ cũng sẽ không cải biến quan điểm này. Chân Đan Vương kia, Mục mỗ nhất định sẽ nghiêm tra.

Địa vị của Kha Thánh Pháp Vương cùng Mục Thánh Pháp Vương tương đương, người khác không dám nhắc nhở, hắn lại nhịn không được nhắc nhở:

- Mục huynh, ngươi muốn điều tra, ta không phản đối. Bất quá nhất định phải đắn đo cho tốt. Cũng đừng đến lúc đó một phát không thể vãn hồi, chọc đến Khổng Tước Thánh Sơn. Đến lúc đó, ta và ngươi đều không gánh nổi hậu quả a.

Bất Diệt Thiên Đô cường giả như mây, nhưng mà Khổng Tước Thánh Sơn đồng dạng cường giả như mây.

Thực lực của Bất Diệt Thiên Đô so sánh với toàn bộ Lưu Ly Vương Thành, nhiều lắm chỉ là một nửa Lưu Ly Vương Thành. Đắc tội Lưu Ly Vương Thành, hiển nhiên không khôn ngoan.

Huống chi, hiện tại Bất Diệt Thiên Đô còn bị Đan Hỏa Thành ghi hận.

Ở Đan Hỏa Thành xem ra, nếu như không phải Bất Diệt Thiên Đô gây chuyện, đem đan phương Vạn Thọ Đan cho bọn hắn, cũng sẽ không dẫn ra nhiều chuyện đằng sau như vậy. Đan Hỏa Thành cũng không mất mặt lớn như vậy. Phá Thần Thoại bất bại của bọn hắn. Ngay cả Kê Lang Đan Vương là nhân vật truyền thừa, cũng bị người đả bại.

Loại sỉ nhục này, tuy Đan Hỏa Thành sẽ không hoàn toàn trách lên đầu Bất Diệt Thiên Đô, nhưng mà giận chó đánh mèo bọn hắn, là tất nhiên.

Bất Diệt Thiên Đô cũng không muốn hai mặt thọ địch.

Mục Thánh Pháp Vương hừ lạnh nói:

- Những sự tình này, không cần ngươi lo. Mục mỗ làm việc, tự có chừng mực. Các ngươi có nghĩ tới hay không, nếu như Chân Đan Vương này thật là Giang Trần, trên người hắn, rất có thể đã được truyền thừa của Phi Vũ Đại Đế, đã nhận được đồ vật mà Bất Diệt Thiên Đô chúng ta cùng Cửu Dương Thiên Tông truy tung ngàn năm.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người im lặng, không phản bác được.

Nếu như liên quan đến Phi Vũ Đại Đế mà bọn hắn truy tung, vậy hết thảy sự tình, đều không thể sánh bằng.

Phi Vũ Đại Đế truyền thừa, bọn hắn chưa hẳn để vào mắt. Thế nhưng mà Phi Vũ Đại Đế, lại nhận được cường giả Thiên Vị truyền thừa, cường giả Thiên Vị truyền thừa hắn mang trên người, mới là nguyên nhân Bất Diệt Thiên Đô cùng Cửu Dương Thiên Tông truy tung ngàn năm, tân tân khổ khổ bố cục Vạn Tượng Cương Vực.

Thế nhưng mà kết quả lại phát hiện, bọn hắn bố cục ngàn năm, có khả năng là lấy giỏ trúc múc nước. Thậm chí còn muốn thâm hụt tiền vốn.

Nhất là Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn, chết một Pháp vương, chết rất nhiều tinh nhuệ. Còn thuận tiện đem Xích Đỉnh Trung Vực phụ thuộc bọn hắn đáp lên.

Rất nhiều tông môn của Xích Đỉnh Trung Vực, lúc ấy đều đi theo Cung Vô Cực đuổi giết Giang Trần, toàn bộ táng thân ở Anh Khấp Cốc. Đáng giận nhất chính là, Giang Trần kia còn chém đầu lâu của tất cả mọi người, cho người từ Thái A Thành vận chuyển về Xích Đỉnh Trung Vực, trực tiếp đưa đến trước mặt Xích Đỉnh Hoàng đế.

Nghe nói, Xích Đỉnh Hoàng đế thấy một màn như vậy, tại chỗ thiếu chút nữa thổ huyết.

Chuyện này, đối với Xích Đỉnh Trung Vực mà nói, là một sỉ nhục, đối với Bất Diệt Thiên Đô mà nói, đồng dạng là một sỉ nhục.

*****

Kha Thánh Pháp Vương trầm giọng nói:

- Mục huynh, Phi Vũ Đại Đế kia truyền thừa, thật sự rơi vào trong tay Giang Trần sao?

- Không xác định, nhưng căn cứ phỏng đoán, hiển nhiên có chút khả năng. Bởi vì quân cờ Bắc Minh Tông chúng ta xếp vào Vạn Tượng Cương Vực, cũng đã chết. Nếu như hắn không có phát hiện một ít dấu vết để lại của Phi Vũ Đại Đế, tuyệt đối sẽ không bộc lộ ra. Quân cờ này, trải qua chúng ta huấn luyện nghiêm khắc, quyết không thể vô duyên vô cớ vẫn lạc. Hơn nữa sau đó Giang Trần còn cùng Cung Vô Cực đề cập tới danh tự Lâm Hải. Hiển nhiên, hắn đã biết Lâm Hải là nằm vùng của Bất Diệt Thiên Đô. Tại sao Lâm Hải lại vô duyên vô cớ bạo lộ thân phận? Nhất định là phát hiện di tích của Phi Vũ Đại Đế. Mà cuối cùng, Lâm Hải lại không có thể đấu được Giang Trần kia... Đương nhiên, đây hết thảy đều là phỏng đoán của ta. Nhưng ta cảm giác, cái phỏng đoán này tuyệt đối không phải không có đạo lý.

Không thể không nói, Mục Thánh Pháp Vương này phỏng đoán, rất hợp tình hợp lý.

Những ngày này hắn không có việc gì làm, một mực đều cân nhắc chuyện này. Đem các loại chi tiết manh mối tập hợp cùng một chỗ, có thể làm ra suy đoán này, cũng không tính ngoài ý muốn.

Kha Thánh Pháp Vương cau mày nói:

- Nếu như Phi Vũ Đại Đế truyền thừa thật sự bị Giang Trần đạt được, vậy Chân Đan Vương kia, thật có khả năng là Giang Trần cải trang a.

- Đúng. Bằng không thì Lưu Ly Vương Thành kia, như thế nào sẽ vô duyên vô cớ toát ra một thiên tài như vậy? Nhất định là đã nhận được truyền thừa nghịch thiên gì.

Mục Thánh Pháp Vương phi thường khẳng định suy đoán của mình.

- Nói như vậy, Chân Đan Vương này, chúng ta phải chăm chú điều tra thoáng một phát.

Kha Thánh Pháp Vương gật gật đầu, nói với Mục Thánh Pháp Vương.

- Chuyện này, có nên bẩm báo tông chủ, xin hắn tăng nhân thủ hay không?

- Nhân thủ thì tạm thời không cần. Chúng ta từ từ làm. Nhân thủ quá nhiều, ngược lại dễ dàng bạo lộ hành tích. Ta nghe nói, Khổng Tước Đại Đế kia phi thường đáng sợ. Chúng ta dùng quy mô như vậy, cũng đã rất nguy hiểm, nếu như lại tăng người, nói không chừng sẽ bị Khổng Tước Đại Đế phát hiện.

Mục Thánh Pháp Vương rất cẩn thận.

Những người khác đều nhao nhao gật đầu, nói với Bối Pháp vương:

- Bối Pháp Vương, ngươi ở nơi này cũng coi như nửa cái địa đầu xà rồi. Về tin tức của Chân Đan Vương, ngươi còn phải nghe ngóng nhiều. Có manh mối gì, phải lập tức truyền về. Cuối cùng có thể bắt được hành tung của hắn, chúng ta đột nhiên tập kích. Bắt được Chân Đan Vương kia, lập tức ly khai, mang về Bất Diệt Thiên Đô. Nếu như bắt sai, lại vụng trộm thả hắn là được.

- Ân, dù sao nhất định phải coi chừng. Tuyệt đối không thể bạo lộ hành tích.

Mọi người nói đến nói đi, cuối cùng nhất vẫn là định âm thầm làm việc.

Một tháng bế quan, thời gian qua cực nhanh. Giang Trần luyện hóa Phi Vũ Thần Sí, bỏ ra gần hai mươi ngày. Còn lại mười ngày, Giang Trần liền lĩnh ngộ Phi Vũ Độn Thuật. Lúc khác, thì toàn bộ dùng cho bồi dưỡng Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm.

Một tháng khổ công này, Giang Trần cùng Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm câu thông, cũng đáp lên một cây cầu. Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm này, đã dần dần quen thuộc Giang Trần, chậm rãi cùng Giang Trần dung hợp.

Tuy còn không có đào tạo ra kiếm linh, nhưng Giang Trần tin tưởng, dùng tốc độ như vậy, nói không chừng ngày nào đó thật đúng là có thể đào tạo ra kiếm linh.

Thần binh lợi khí, một khi xuất hiện Linh thể, cái kia chính là có tánh mạng chính thức rồi.

Sau khi xuất quan, Giang Trần cũng quyết định, lần này đi ra ngoài, ngoại trừ Hoàng Nhi, thì không mang theo bất luận kẻ nào khác. Về phần Long Tiểu Huyền cùng Phệ Kim Thử nhất tộc, tự nhiên là phải mang trên người.

Đối với Thái Uyên các, Giang Trần cũng chỉ cùng Thân Tam Hỏa nói thoáng một phát. Bên phụ tử Vi gia, cũng đơn giản bàn giao vài câu.

Bất quá miệng của hắn kín, thống nhất nói là ra vân du một phen, tìm một ít cảm ngộ. Về phần nguyên nhân cụ thể, hắn là nửa chữ không đề cập tới.

Đối với Lữ Phong Đan Vương, tuy lão gia hỏa này ba phen mấy bận yêu cầu đi theo Giang Trần, bất quá đều bị Giang Trần quát lui.

Đến cuối cùng, lão Lữ không thể làm gì, chỉ phải thành thành thật thật nghe lời. Giang Trần đánh một gậy, lại cho mấy cái táo ngọt.

Cho Lữ Phong Đan Vương mấy đan phương Quỷ Đan lưu, để cho lão tiểu tử đó cao hứng bừng bừng, mừng rỡ không ngậm miệng được.

Trước khi lên đường, Giang Trần lại cùng Cơ tam công tử nói thoáng một phát. Cơ tam công tử nghe nói hắn muốn ra ngoài, lập tức nói muốn đi cùng, lại bị Giang Trần nhẹ nhàng cự tuyệt.

- Cơ huynh, lần này ra ngoài, tận lực thấp điều. Ngươi coi như không có việc gì phát sinh. Sự tình của Phiệt chủ, ta sẽ để ở trong lòng. Nếu như có thể tìm được Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, kia là Đại Tạo Hóa.

Cơ tam công tử nghe hắn nói như vậy, cũng không có lại miễn cưỡng, chỉ dặn Giang Trần bảo trọng.

Cuối cùng từ giã, tự nhiên là Khổng Tước Đại Đế.

Khổng Tước Đại Đế cười nhạt nói:

- Ngươi muốn đi xa nhà?

Giang Trần khẽ giật mình:

- Bệ hạ đã sớm biết?

- Ta không biết, chỉ là căn cứ dấu vết để lại đến phỏng đoán. Lần này ý định đi chỗ nào?

- Muốn về cố thổ một chuyến.

Giang Trần thành thành thật thật nói.

- Vạn Tượng Cương Vực?

Ánh mắt của Khổng Tước Đại Đế khẽ động, bất quá cũng không nói gì thêm.

- Cần ta phái người đi theo ngươi không?

Giang Trần lắc đầu:

- Nếu bệ hạ phái người tiền hô hậu ủng theo ta, vậy thì không có ý nghĩa lịch lãm rèn luyện. Lần này đến, chẳng qua là cùng bệ hạ nói một tiếng, Lưu Ly Vương Tháp hội nửa năm sau, ta sẽ gấp trở về. Miễn cho bệ hạ tưởng ta thất tín với ngươi.

- Ha ha, lão phu nhìn người, chưa bao giờ sai. Nếu Giang Trần ngươi là người thất tín, lão phu cũng sẽ không xem trọng ngươi như vậy.

Khổng Tước Đại Đế ngược lại vô cùng tiêu sái, cũng không có mở miệng ngăn trở Giang Trần.

- Bảo trọng.

Khổng Tước Đại Đế chỉ đơn giản nói hai chữ.

Giang Trần gật gật đầu, nghĩ chỉ chốc lát, vẫn là mở miệng nói:

- Bệ hạ, có chuyện này, nhất định phải nhắc nhở ngươi.

- Chuyện gì?

Giang Trần chân thành nói:

- Ma tộc mà ngươi lo lắng, đã xuất hiện. Theo ta được biết, ở trong các chi nhánh Ma tộc, có một Mộc Ma nhất tộc, ta ở Lưu Ly Vương Thành, phát hiện dấu vết của Mộc Ma nhất tộc. Bất quá hiện tại đã bị ta diệt trừ.

- Cái gì? Mộc Ma nhất tộc?

Khổng Tước Đại Đế giật mình.

- Ngươi nghe nói qua Mộc Ma nhất tộc?

Thấy Khổng Tước Đại Đế phản ứng lớn như vậy, Giang Trần cũng cười khổ không thôi.

- Những điều này đều là sự tình lão sư ta nói qua. Cũng coi như hơi có nghe thấy.

Ma tộc ở Chư Thiên Đại Thế Giới, cũng là một chủng tộc có tính xâm lược rất mạnh, hơn nữa huyết mạch của bọn hắn có năng lực đồng hóa rất mạnh.

Chủng tộc bình thường, chỉ cần cùng huyết mạch của Ma tộc dung hợp, đại bộ phận cuối cùng nhất, vận mệnh sẽ khó tránh khỏi biến thành Ma tộc.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)