← Ch.0987 | Ch.0989 → |
Sau mười này Cơ Tam công tử cũng đột phá tấm Lưu Ly bia thứ tư, gia nhập vào đội ngũ tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ năm.
Mười lăm ngày sau, thời gian tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ tư chấm dứt, lại có bốn thiêu tài bị quy luật tàn khốc đào thải ra ngoài.
Mà một ít thiên tài đột phá tấm Lưu Ly bia thứ tư cũng không có tiếp tục lựa chọn khiêu chiến mà lựa chọn áp chế tiết tấu, đi trước tu luyện một đoạn thời gian ngắn, lại tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ năm.
Như vậy thiên tài dưới tấm Lưu Ly bia thứ năm lại chỉ còn lại mười ba người.
Ngay khi tới kỳ hạn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ tư, Giang Trần thành công lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ năm, lần nữa đột phá.
Tấm Lưu Ly bia thứ năm này tiêu tốn của Giang Trần trọn vẹn gần mười lăm ngày lĩnh ngộ.
Không thể không nói, tấm Lưu Ly bia thứ năm này có độ khó vô cùng cao, khiến cho Giang Trần cũng không dám khinh thường, chủ quan.
- Nếu như cửa ải này Cơ huynh có thể đột phá, ta nhất định phải nói cho hắn biết đừng vội khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sau. Trước tiên nên bĩnh tĩnh, ở chỗ này tu luyện một phen, lợi dụng thời gian dư giả.
Thời gian trong Lưu Ly vương tháp vô cùng quý giá, Giang Trần không hy vọng Cơ Tam công tử bởi vì xúc động mà bị quy tắc của Lưu Ly vương tháp đá ra bên ngoài.
Cho nên sau khi đột phá tấm Lưu Ly bia thứ năm, Giang Trần cũng không có tiếp tục khiêu chiến.
Không phải hắn không có nắm chắc, mà là hắn định đợi Cơ Tam công tử đi tới rồi nói sau.
Thừa dịp trước khi Cơ Tam công tử còn chưa đi ra, trong khoảng thời gian này Giang Trần cũng không muốn lãng phí thời gian, trở lại không gian của mình, lần nữa tu luyện.
Trên người đã có đầy đủ Thánh Anh đan, lại có không ít Long tinh, còn có rất nhiều Thánh Linh thạch, khiến cho Giang Trần có thể buông tay buông chân tu luyện.
Mặc dù thời gian cách lần đột phá Thánh Cảnh bát trọng trước đó không tính là lâu, thế nhưng cũng không làm ảnh hưởng tới sự nhiệt tình truy cầu Thánh Cảnh cửu trọng của Giang Trần.
Tu luyện trong Lưu Ly vương tháp, một ngày có thể so với mười ngày bên ngoài, thậm chí là hai mươi ngày. Thời gian trong này, mỗi một phút một giây đều vô cùng trân quý.
Tấm Lưu Ly bia thứ năm quả thực khiến cho Cơ Tam công tử dục chết đi sống lại, nếu không phải hắn trời sinh có một trái tim lớn, ở lúc mấu chốt vô cùng mạnh mẽ, nếu không cơ hồ hắn sẽ bị đào thải ở cửa này.
Trong ngày cuối cùng, coi như hắn mạo hiểm thông quan, khó khăn lắm mới hoàn thành tìm hiểu, lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ năm.
Cho dù là gia hỏa tràn ngập tự tin như Cơ Tam công tử hiện tại nghĩ lại trong lòng còn cảm thấy sợ hãi. Nếu như chậm trễ thêm một chút, chỉ sợ hắn sẽ bị đá ra bên ngoài.
- Cơ huynh, ngươi qua được cửa thứ tư và thứ năm, đạt được thời gian thưởng là bốn tháng. Hoàn toàn có thể lợi dụng tốt khoảng thời gian này.
Cơ Tam công tử liên tục gật đầu nói:
- Đúng, ta muốn tiếp tục mạo hiểm, thế nhưng trước tiên nên tu luyện một chút. Đem những thời gian ta có lợi dụng đầy đủ, dùng hết. Bằng không mà nói, nếu như bị đá ra ngoài, ta quá thiệt thòi.
Trong thời gian mấy tháng kế tiếp, Giang Trần cũng không có tiếp tục định khiêu chiến Lưu Ly bia, mà ở trong không gian của mình, tĩnh tâm đề cao thực lực của mình.
Tuy rằng đột phá Thánh Cảnh cửu trọng, không phải là chuyện một sớm một chiều. Thế nhưng mà căn bản Giang Trần không có bị dao động một chút nào.
Đột phá Thánh Cảnh cửu trọng, đây là mục tiêu thấp nhất khi hắn tiến vào Lưu Ly vương tháp.
Bởi vì trong Lưu Ly vương tháp, tu luyện một ngày tương đương với bên ngoài tu luyện mười ngày hai mươi ngày. Như vậy tính ra, hắn ngây ngốc ở trong này hai năm, ít nhất cũng tương đương với hai ba mươi năm bên ngoài.
Từ khi xuất đạo tới nay, Giang Trần còn chưa bao giờ có thời gian sung túc như hiện tại. Có hoàn cảnh tốt như vậy, có thể để cho hắn chuyên tâm tu luyện, không quan tâm tới chuyện bên ngoài.
Mấy tháng lặng lẽ tĩnh tâm tu luyện, ở bên ngoài, danh tiếng của hắn đã dần dần bị người ta cho vào trong quên lãng. Nhưng thu hoạch chân chính, bản thân Giang Trần là người rõ ràng nhất.
Nguyên Từ kim sơn được khai phá, không ngừng xâm nhập khiến cho các hạng mục thần thông của Nguyên Từ kim sơn theo nước lên thì thuyền lên, nhất là Kim Ấn quân chủ, triệu hoán càng ngày càng thành thạo, làm cho quan hệ giữa hắn và Kim Ấn quân chủ ngày càng hòa hợp.
Mà thần thông Nguyên Từ đạo giáo, Giang Trần cũng ngày càng thuần thục, càng ngày càng thành thạo thu phát.
Nguyên Từ đạo giáp này ban đầu phai nhạt, đến bây giờ thành thạo, khiến cho hắn có thể lập tức gia trì Nguyên Từ đạo giáp cho mười người, hơn nữa trình độ phòng ngự tuyệt đối có thể so sánh với Hoàng cảnh sơ kỳ.
Mà theo tu vi hắn tăng lên, lực phòng ngự của Nguyên Từ đạo giáp này cũng sẽ không ngừng tăng lên.
- Nguyên Từ kim sơn quả thực là bảo tàng lớn, nhưng mà tiềm lực ở các phương diện của Nguyên Từ kim sơn đã bị ta đào móc ra. Chỉ là còn chưa hoàn toàn phát huy tới mức tận cùng a.
Tiềm lực các phương diện của Nguyên Từ kim sơn, quả thực Giang Trần đã chậm rãi đào móc ra.
Chỉ là, đào móc ra được là một chuyện, sử dụng được tới mức tận cùng hay không lại là một chuyện khác.
Nhất là Kim Ấn quân chủ, muốn tiềm lực của hắn phát huy tới mức tận cùng, chỉ sợ cũng không phải trong một sớm môt chiều.
Mà Tà ác kim nhãn cũng giống vậy, có tiềm lực cỡ nào Giang Trần cũng biết. Thế nhưng tu luyện tới cực hạn, phát huy tới mức tận cùng, vẫn còn cần thời gian lâu dài.
Trừ Nguyên Từ kim sơn ra, tu vi cảnh giới của bản thân Giang Trần cũng không ngừng đề thăng. Cho dù khoảng cách đột phá Thánh Cảnh cửu trọng còn một đoạn đường, thế nhưng dần dần Giang Trần đã nhìn thấy hy vọng.
Tu luyện võ đạo giống như đi một con đường quanh co vậy.
Mỗi một trọng cảnh giới đều giống như một dịch trạm. Mà giờ khắc này, Giang Trần đã đứng ở phía xa nhìn thấy cái dịch trạm Thánh Cảnh cửu trọng này, đang ngoắc tay vẫy hắn.
Trừ thứ đó ra, Ngũ Lôi Thần Âm kiếm của Giang Trần cũng ngày càng thành thạo, các loại huyền ảo cũng không ngừng được lĩnh ngộ thông suốt.
Bởi như vậy uy năng của môn kiếm kỹ này cũng không ngừng được đề thăng.
Đương nhiên, phương hướng tu luyện chủ đạo của Giang Trần hiện tại còn có pho tượng bát tôn kia. Pho tượng bát tôn này sau khi thông qua trận bàn điều khiển, uy năng rõ ràng đã tăng lên rất nhiều.
Mà bản thân pho tượng bát tôn này có được tiềm lực vô cùng, Giang Trần không ngừng đào móc, cảm thấy tiềm năng ẩn chứa trong pho tượng bát tôn này cũng không chênh lệch với Nguyên Từ kim sơn là bao.
Giang Trần thông qua thần thức, không ngừng dung hợp pho tượng bát tôn này.
Trình độ dung hợp không ngừng đề thăng, lực khống chế của Giang Trần với pho tượng bát tôn này càng lúc càng hiểu sâu, uy lực thi triển ra càng ngày càng mạnh. Điều khiển giống như cưỡi xe nhẹ đi đường quen vậy.
Bản thân pho tượng bát tôn có trận bàn điều khiển, hơn nữa Bát Hoang nhiếp linh trận kia cũng khiến cho uy lực của pho tượng bát tôn tăng lên vô cùng lớn.
*****
- Pho tượng bát tôn này không biết là có lai lịch thế nào. Nhưng mà pho tượng bát tôn này, bản thân có ý chí thần kỳ nào đó, giống như chúng đã từng có qua tính mạng, loáng thoáng có ý chí cường giả. Chỉ tiếc bằng vào thực lực ta bây giờ còn không có cách nào hoàn toàn đem tiềm lực của pho tượng bát tôn này đào móc ra toàn bộ. Thật sự đáng tiếc.
Giang Trần cũng không vội vàng cầu thành.
Một hơi liên tục cũng không ăn cho mập được. lai lịch của pho tượng bát tôn cố nhiên bất phàm. Thế nhưng về phần rốt cuộc có bao nhiêu tiềm năng có thể đào bới. Hiện tại Giang Trần cũng không có cách nào phán đoán ra được.
Nhưng trực giác của hắn phán đoán, pho tượng bát tôn này có ý chí cường đại như vậy, ngay cả hắn cũng không thể đào móc ra, vậy nhất định cũng sẽ không chênh lệch với Nguyên Từ kim sơn là bao.
Thế giới võ đạo, các loại bảo vật, tự nhiên Giang Trần sẽ không ngại có nhiều thêm.
Cho dù không có tiềm lực có thể tiếp tục đào bới, pho tượng bát tôn này tiến có thể công, lùi có thể thủ, tuyệt đối là một trong những lợi khí đối địch.
Tự nhiên Giang Trần không có ý khinh thường.
Lúc trước các loại át chủ bài của hắn không ngừng bị người ta nhớ kỹ, một ít trang bị cũng bạo lộ. Pho tượng bát tôn này tất sẽ trở thành vũ khí quan trọng kế tiếp của hắn.
Lần bế quan này, Giang Trần dùng trọn vẹn sáu tháng mới tiếp tục hành động.
Sau sáu tháng, bên ngoài tự nhiên xuất hiện biến hóa cực lớn. Tên ba mươi sáu thiên tài trong Thiếu chủ bảng, lúc này số người còn lại ở Lưu Ly vương tháp cũng không còn đủ nửa số người.
Cơ Tam công tử là một trong số những người ở lại. Hiển nhiên, mấy tháng này hắn cũng không có buông lỏng, mà là bế quan chăm chỉ tu luyện, muốn đột phá Hoàng cảnh.
Nhưng mà từ bán bộ Hoàng cảnh tới Hoàng cảnh, một bước nhìn như cách nhau chỉ một đường này lại có khoảng cách cực lớn. Bao nhiêu võ giả, dùng cả đời cũng không thể bước ra khỏi con đường này.
Tuy rằng Cơ Tam công tử là thiên tài kinh diễm, thế nhưng một bước này hiện tại hắn còn chưa vượt qua được.
Nhưng mà mấy tháng khổ tu này, thu hoạch hiển nhiên vô cùng lớn. Máu chân long, đã bị hắn triệt để luyện hóa, hơn nữa còn thông qua luyện hóa máu chân long, thân thể và lin hồn hắn đều được triệt để cường hóa, có thể nói là biến hóa giống như thoát thai hoán cốt vậy.
Mấy tháng này, trọng điểm của hắn là luyện hóa máu chân long. Luyện hóa máu chân long, từ đó lực lượng huyết mạch của hắn và nồng độ huyết mạch cũng đạt tới trình độ mới, đây mới thực sự được gọi là huyết mạch trở lại.
Một ít trí nhớ truyền thừa của long tộc cũng xuất hiện trong đầu hắn, xuất hiện tình trạng thức tỉnh sơ bộ. Khiến cho Chân Long đồ đằng trong cơ thể hắn lớn mạnh vô hạn.
Bởi như vậy, tiềm lực của đồ đằng bổn mạng của hắn có khả năng vô hạn, thậm chí có thể nói là siêu việt lịch đại tổ tiên.
Bởi vì lịch đại tổ tiên của hắn bất quá chỉ có được huyết mạch Long tộc, mà nhiều đời pha loãng, khiến cho lực lượng huyết mạch không ngừng mỏng manh.
Thế nhưng mà thứ hiện tại hắn luyện hóa là máu chân long chân chính, một chút tạp chất trong huyết mạch cũng không có.
Cho nên so với ai khác, Cơ Tam công tử còn rõ ràng thu hoạch của mình hơn rất nhiều. l
So sánh với chuyện này, không có đột phá khỏi bức tường mỏng manh Hoàng cảnh kia sao có thể tính là đại sự được chứ? Loại chuyện này so với thu hoạch vừa rồi của hắn, quả thực không có ý nghĩa.
Đột phá Hoàng cảnh, dùng huyết mạch và tiềm lực của hắn hiện tại, bế quan dăm ba tháng, tuyệt đối có thể nhẹ nhõm đột phá.
Vốn Hoàng cảnh có đôi chút khó khăn với hắn, giờ phút này đã không còn là chuyện gì quá lớn.
Mà tất cả ngọn nguồn biến hóa chính là máu của chân long.
Khi Giang Trần lần nữa nhìn thấy Cơ Tam công tử, cảm nhận khí tức huyết mạch nồng đậm trong cơ thể Cơ Tam công tử, Giang Trần lập tức cảm nhận được lực cộng minh huyết mạch.
Hai mắt như điện xẹt quét tới quét lui người Cơ Tam công tử, nói:
- Cơ huynh, chúc mừng, xem ra mấy tháng này thu hoạch không nhỏ a.
Cơ Tam công tử không nói hai lời, xông lên ôm chầm lấy Giang Trần.
- Huynh đệ, Cơ lão tam ta không nói nhiều, cả đời này cái mạng của ta là của ngươi. Máu tươi trong cơ thể ta cũng là của ngươi.
Cơ Tam công tử vô cùng kích động, bởi vì chỉ có hắn biết rõ, bây giờ trong cơ thể hắn ẩn chứa huyết mạch, năng lượng và tiềm lực kinh người thế nào.
Mà tất cả chuyện này đều do nam nhân trước mắt ban cho hắn.
Có thể nói, người trước mắt này cho hắn cuộc sống mới, có ân tái tạo.
Nếu như không có máu chân long này, Cơ Tam công tử trên con đường võ đạo, có thể sẽ có thành tựu không thấp, thế nhưng vọt tới top hai mươi Thiếu chủ bảng đã là cực hạn của hắn.
Tiếp tục đột phá, trừ phi là xuất hiện kỳ ngộ không thể tưởng tượng nổi.
Loại khả năng này cực kỳ nhỏ.
Mà bây giờ Cơ Tam công tử tuyệt đối dám nói, trừ nam nhân trước mắt này ra, cả Lưu Ly vương tháp, không có ai có tiềm lực võ đạo áp đảo hắn.
Coi như là Phiền thiếu chủ năm đó, Cơ Tam công tử cũng tự tin có lực liều mạng.
Về phần Diệp Phiêu Linh gì đó, cùng với những thiên tài như Thủy Như Thiên, Cơ Tam công tử cảm thấy, trong ba năm, hắn tuyệt đối có thể nghiền nát hết thảy.
Cho dù là Lý Kiến Thành xếp hạng đầu, Cơ Tam công tử cũng cảm thấy mình có tự tin trong vòng mười năm hoàn toàn siêu việt đối phương.
Đây tuyệt đối không phải là tự tin mù quáng.
Bởi vì huyết mạch chân long trong cơ thể khiến cho hắn có lực lượng vô cùng. Làm cho chuyện nhìn qua không thể nào trở nên có thể, vô cùng rõ ràng.
Giang Trần cảm nhận vẻ tự tin từ trong ra cơ thể của Cơ Tam công tử, cũng cảm thấy thầm cao hứng thay hắn.
Hắn mỉm cười nhướng mày nói:
- Đừng quên ước định lúc trước của chúng ta.
Trong lòng Cơ Tam công tử rùng mình, lập tức nhớ tới lúc trước khi Giang Trần đưa máu chân long cho hắn, đã từng có ước định. Lúc ấy Giang Trần từng nói cho hắn biết một cách rõ ràng. Hy vọng tương lai Cơ Tam công tử hắn có thể trở thành chủ nhân Lưu Ly vương thành.
Lúc ấy Cơ Tam công tử cho rằng Giang Trần chỉ nói đùa, chỉ khích lệ hắn mà thôi.
Hiện tại nghe Giang Trần nói lại chuyện cũ, trong lòng hắn cũng run lên, chẳng lẽ lời nói của Giang Trần huynh đệ lại là thực sao?
Chẳng lẽ nói, khát vọng của Giang Trần huynh đệ vô cùng lớn, ngay cả ngôi vị chủ nhân Lưu Ly vương tháp cũng không có cách nào làm hắn thỏa mãn?
Giang Trần nhìn thấy phản ứng của Cơ Tam công tử thái quá, hắn khẽ cười một tiếng, vỗ vỗ vai Cơ Tam công tử, nói:
- Thu hoạch lần này của ngươi không đơn thuần là tiềm lực và thực lực, còn có lòng tin, còn có nội tình. Thế nào? Có lòng tin cùng ta khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu không?
Cơ Tam công tử lập tức nhiệt tình, hăng hái tăng cao, nói:
- có gì mà không dám chứ?
Dù sao thời hạn ở trong Lưu Ly vương tháp của hắn cũng không còn lại quá nhiều. Nếu như có thể tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu mà nói, có thể nhận được thời gian sáu tháng a.
← Ch. 0987 | Ch. 0989 → |