Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1059

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1059: Thu hoạch lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Hạ viện chủ nghe vậy, trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh ngạc:

- Cái gì? Ngươi nói đại tông phái thượng cổ? Là... Là Đan Tiêu cổ phái sao?

Trong lòng Giang Trần chấn động, trên mặt chỉ mỉm cười.

Đan Tiêu cổ phái? Xem ra Thien Thiền cổ viện này quả thực có quan hệ với Đan Tiêu cổ phái. Bằng không mà nói, sao nàng ta lại nói ra tên của Đan Tiêu cổ phái.

Phải biết rằng Đan Tiêu cổ phái từ thời thượng cổ tới nay đã phong ấn sơn môn, truyền thừa tuyệt tự.

- Thực sự là Đan Tiêu cổ phái sao?

Hạ viện chủ si ngốc, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Giang Trần. trong đôi mắt xinh đẹp bắn ra sự khát vọng, kích động hỏi:

- Thiệu lôi chủ, ta cả gan hỏi một câu. Tư liệu về trận pháp này là ngươi nhìn thấy ở đâu?

Hiển nhiên chuyện này đối với Hạ viện chủ mà nói, là một tin tức cực kỳ khiếp sợ. Có khả năng liên quan tới số mệnh của cả Thiên Thiền cổ viện.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Ở một nơi mà các ngươi không có khản năng đi được.

- Không có khả năng đi được?

Hạ viện chủ lẩm bẩm nói:

- Vậy rốt cuộc là địa phương nào? Thiệu lôi chủ, việc này đối với Thiên Thiền cổ viện ta mà nói, vô cùng quan trọng, mong Thiệu lôi chủ nói rõ hơn.

Giang Trần từ trong thái độ của Hạ viện chủ này trên cơ bản đã xác định, Thiên Thiền cổ viện cho dù không có quan hệ trực tiếp với Đan Tiêu cổ phái, cũng có quan hệ gián tiếp.

- Trận đồ này ta nhìn thấy trong Vạn Uyên đảo.

Tạm thời Giang Trần không có khả năng nói chuyện bí cảnh Huyễn Ba sơn cho người Thiên Thiền cổ viện biết được.

Vạn Uyên đảo?

Nghe thấy ba chữu này, phản ứng của Hạ viện chủ kia giống như phản ứng của đám người Vô Song đại đế, Cao Phó viện chủ trước đó như đúc.

Hai mắt khẽ động, đột nhiên thân thể mềm mại của Hạ viện chủng nhoáng lên một cái, thất thanh nói:

- Ngươi... Ngươi nói là chỗ kia?

Giang Trần lạnh nhạt gật đầu, một khi hắn đã tự nói ra cái thân phận này, muốn nói dối thì phải tiếp tục.

Không thể không nói, ba chữ Vạn Uyên đảo này giống như có ma lực vậy. Nghe thấy ba chữ này, cho dù người có địa vị cao, thực lực có mạnh hơn nữa, phản ứng đều không sai biệt lắm.

Khiếp sợ, vẫn là khiếp sợ.

Hạ viện chủ kia ngây ngốc cả buổi mới lẩm bẩm nói:

- Vạn Uyên đảo, Vạn Uyên đảo... Địa phương trong truyền thuyết kia thực sự tồn tại hay sao?

Giang Trần mỉm cười một tiếng:

- Tại sao các ngươi đều cảm thấy Vạn Uyên đảo không tồn tại?

Hạ viện chủ than nhẹ một tiếng, nói:

- Không phải là chúng ta cảm thấy nó không tồn tại, mà là Vạn Uyên đảo thực sự quá mức thần bí. Bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu cường giả cương vực nhân loại, dốc hết tâm huyết, muốn tìm kiếm địa phương mở ảo trong truyền thuyết kia, thế nhưng thủy chung vẫn không có tin tức gì.

Người nói tới Doanh châu, thế nhưng đều không biết nó ở đâu.

Doanh châu cũng là địa phương của tiên gia trong truyền thuyết. Bao nhiêu người đi cầu tiên nhân mà không thấy nơi này.

Giang Trần khoát tay nói:

- Bỏ đi, trận đồ ta đã hoàn thiện, xem một chút đi.

Hắn đem trận đồ đã hoàn thiện lấy ra, trực tiếp ném cho Hạ viện chủ.

Hạ viện chủ không ngờ Giang Trần lại hào phóng như vậy, dưới tình huống còn chưa lấy Thánh linh thạch ra mà đã trực tiếp đem trận đồ cho nàng xem. Đây không phải là khí độ mà người bình thường có thể có được.

Chỉ liếc mắt nhìn một cái, sắc mặt Hạ viện chủ thoáng cái biến đổi. Sau đó biểu lộ của nàng cực kỳ ngưng trọng. Trong mắt cũng không thể nào che dấu được sự kinh ngạc.

Trận đồ của Thiên Thiền cổ viện bọn họ cung cấp cực kỳ qua loa. Mà trận đồ sau khi hoàn thiện rõ ràng đã rõ ràng, chi tiết hơn rất nhiều.

Chỉ cần là người trong nghề là có thể nhìn ra thật giả.

Hạ viện chủ ở phương diện trận đồ cũng hao phí vô số tâm huyết nghiên cứu, xem xét một cái đã biết đây ro ràng là người trong nghề ra tay.

Mãi một lúc lâu sao trong mắt Hạ viện chủ tràn ngập vẻ sợ hãi lẫn vung mừng, lưu luyến thu ánh mắt mình lại. Hai mắt nhìn về phía Giang Trần, trong mắt tràn ngập vẻ kính nể.

Mà bên trong vẻ kính nể kia còn có một phần nghi hoặc.

Nhưng mà Hạ viện chủ cuối cùng cũng không có nói gì nữa, nàng đem số lượng linh thạch đã định trước lấy ra, giao cho Giang Trần, nhìn Giang Trần thật sâu rồi nói:

- Thiệu lôi chủ, ta không ngờ tới, vấn đề này lại được giải quyết trong tay một người trẻ tuổi như vậy. Tài không đợi tuổi a. Tài không đợi tuổi a.

Trong giọng nói của Hạ viện chủ tràn ngập tán thưởng, phát ra lời mời với Giang Trần:

- Thiệu lôi chủ, ta đại biểu Thiên Thiền cổ viện, chính thức phát ra lời mời với ngươi. Hy vọng ngươi có thời gian thì tới thăm Thiên Thiền cổ viện chúng ta, đi thăm một chsut. Thiên Thiền cổ viện chúng ta ở khu vực đông nam của bát vực. Đất rộng của nhiều, địa linh nhân kiệt. Quan trọng nhất là Thiên Thiền cổ viện chúng ta có thừa mỹ nữ. Nếu như Thiệu lôi chủ còn độc thân, càng nên đi tới Thiên Thiền cổ viện chúng ta thăm thú một chút a.

Giang Trần nhịn không được cười lớn lên.

Thiên Thiền cổ viện hắn nhất định sẽ đi, nhưng mà tuyệt đối không phải vì có mỹ nữ mới đi.

Thấy Giang Trần không có ý kiến, Hạ viện chủ dặn đi dặn lại, nói:

- Thiệu lôi chủ, nhớ rõ a. Cánh cửa của Thiên Thiền cổ viện tùy thời mở rộng chào đón ngài.

Giang Trần tùy ý cười, khoát khoát tay.

Sau khi giải quyết cả ba vấn đề Chí tôn, Giang Trần vốn tưởng rằng sẽ được nghỉ ngơi. Thế nhưng không ngờ rằng, Hạ viện chủ của Thiên Thiền cổ viện vừa rời đi, Vương Học Thông đại sư lập tức chạy tới. Vẻ mặt kinh ngạc không thôi:

- Thiệu lôi chủ, kia... Hình như là người của Thiên Thiền cổ viện đúng không? Vấn đề của Thiên Thiền cổ viện bọn họ.. Chẳng lẽ... Chẳng lẽ đã bị ngươi giải quyết?

Vương Học Thông đại sư chủ yếu là nghiên cứu trận pháp nhất đạo, hắn đối với trận pháp cực kỳ si mê, cho nên bất cứ chuyện gì về trận pháp, hắn đều vô cùng hứng thú.

Vấn đề của Thiên Thiền cổ viện kia, trước đó hiển nhiên Vương Học Thông đại sư cũng đã từng tiếp xúc qua. Thế nhưng hắn cũng luôn mờ mịt, khó hiểu.

Chỉ là hắn không giải quyết nổi, lại không biết được là trận pháp thượng cổ được truyền thừa xuống.

Cho nên nhìn thấy Hạ viện chủ dùng vẻ mặt lưu luyến rời đi. Vương Học THông đại sư liền nhìn ra một chút mánh khóe, trong lòng tự nhiên khiếp sợ không thôi. Nhịn không được mà muốn tới tìm hiểu tình huống một chút.

Theo hắn phỏng đoná, Thiệu lôi chủ này nhất định đã giải quyết được vấn đề kia. Bằng không Hạ viện chủ của Thiên Thiền cổ viện kia sẽ không có khả năng vui vẻ rời khỏi Thưởng Kim lôi đài như vậy.

Giang Trần biết rõ loại chuyện thế này cũng không dấu diếm được, cho nên hắn cười hắc hắc:

- Trận đồ kia, lúc đầu khi ta còn ở Vạn Uyên đảo, vừa hay nhìn thấy qua. Cho nên... Mới sửa mái nhà dột như vậy a.

Vương Học Thông đại sư há hốc miệng, có thể nhét đủ một chiếc bánh bao.

Có chuyện trùng hợp như vậy sao?

Hắn có chút không tin. Thế nhưng mà lại không thể không tin. Nếu không nói như vậy. Thì nên giải thích thế nào đây? Chẳng lẽ nói người trẻ tuổi này là trận pháp đại sư? So với Vương Học Thông hắn còn mạnh hơn?

*****

Hắn gian nan nuốt nước bọt vài cái, Vương Học Thông đại sư lại khẽ thở dài nói:

- Thiệu lôi chủ, lão phu đối với ngươi có chút không phán đoán được a. Chẳng lẽ thiên tài thiếu niên của Vạn Uyên đảo các ngươi đều nghịch thiên như vậy hay sao?

Loại vấn đề này nhất định Giang Trần không biết trả lời thế nào, cho nên hắn dứt khoát không trả lời.

Vương Học Thông vẫn có một chút đạo đức của chức nghiệp, hắn cũng không có hỏi tới tình hình cụ thể và tỉ mỉ của trận đồ kia. Hắn cũng biết, nghe ngóng chi tết vấn đề khác là chuyện không được phép.

Cho nên mặc dù hiện tại hắn có một bụng hiếu kỳ, cũng phải ngăn chặn lại. Mang theo một bụng nghi ngờ, hiếu kỳ rời khỏi Tổng lôi đài của Giang Trần.

Hai Tổng lôi đài của Giang Trần hoàn thành cơ hồ tất cả vấn đề Chí tôn, chuyện này khiến cho sinh ý của hai tổng lôi đài của hắn càng thêm nóng bỏng.

Biết được bên Giang Trần sớm hoàn thành vấn đề Chí tôn, danh khí của hắn cũng tăng lên trên phạm vi lớn. Bốn phía Thưởng kim lôi đài, hiện tại mọi người đều biết tuy rằng Thiệu tổng lôi chủ còn trẻ tuổi, thế nhưng trình độ cực cao, không thua kém ba đại tiền bối một chút nào.

Bên Thanh Phượng Đan Vương, hiển nhiên cũng nghe được chút tin tức. Biết rõ vấn đề tồn tại tám trăm năm của Hạ Vũ Kiếm Tông đã bị Giang Trần giải quyết.

Trong lúc nhất thời trong lòng Thanh Phượng Đan Vương gấp gáp tới khó nhịn. Nếu như không phải vấn đề trên người cực kỳ nặng nề, hắn hận không thể lập tức chạy tới lôi đài của Giang Trần mà hỏi rõ.

Ba ngày áp trục cuối cùng quả nhiên vô cùng đặc sắc.

Trừ vấn đề Chí Tôn cấp ra, những vấn đề cửu cấp không ngừng xuất hiện. CHuyện này khiến cho quy cách Thưởng Kim lôi đài đang tiến hành trong lúc vô hình lại tăng lên.

Thưởng kim lôi đài là như vậy, tuần hoàn.

Sau khi biểu hiện kinh người của Giang Trần được truyền đi, mọi người biết được một vấn đề tồn tại tám trăm năm bị Giang Trần giải quyết, tự nhiên sẽ hình thành một loại cổ động.

Làm cho những người vốn không quá lạc quan với Thưởng Kim lôi đài lần này cũng sinh ra vài phần hiếu kỳ, nhao nhao từ nhà đi tới đây, tiến vào trong Thưởng Kim lôi đài.

Thậm chí ở trong Thưởng Kim lôi đài còn có tiếng hô, yêu cầu Tịnh Phần điện thêm vào mấy ngày, làm cho những người trước đó bỏ qua Thưởng Kim lôi đài còn có cơ hội tham dự.

Nhưng mà quy tắc chính là quy tắc.

Đừng nói là Tịnh Phần điện không đpá ứng, những Tổng lôi chủ tham dự Thưởng Kim lôi đài cũng chưa chắc đã đồng ý.

Tuy rằng lợi nhuận rất tốt, thế nhưng mà liên tục có cường độ làm việc cao như vậy khiến cho bọn họ ít nhiều có chút mệt mỏi. Dù sao con người cũng không phải là sắt thép.

Mãi tới khi buổi chiều cuối cùng của Thưởng Kim lôi đài tới, Lỗ trưởng lão của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông kia mới vội vàng chạy tới.

- Thiệu lôi chủ, ngại quá, lão Lỗ ta tới chậm.

Trên trán Lỗ trưởng lão đầy mồ hôi, nhìn bộ dáng có lẽ là vội vàng chạy tới đây.

Từ biểu hiện của hắn có thể nhìn ra được, hắn rất lo lắng cũng rất hưng phấn.

- Lỗ trưởng lão, Thưởng Kim lôi đài sắp chấm dứt, hiện tại ngươi tới dường như đã quá trễ rồi a.

Giang Trần cười nhạt nói.

Lỗ trưởng lão cũng biết mình tới muộn, nhưng mà lần này hắn tới đây căn bản không có ý định thông qua Tịnh Phần điện.

Hắn thấp giọng nói.

- Thiệu lôi chủ, lão Lỗ lần này tới đây là cố ý muốn nói với ngài một tiếng. Chúng ta đồng ý thêm vào mười ức, xin Thiệu lôi chủ ra tay luyện chế một khỏa Hình Ý đan. Hơn nữa đây là mời cá nhân, không thông qua Tịnh Phần điện làm môi giới, cho nên ngài không cần trích phí cho Tịnh Phần điện. Vấn đề trên Thưởng Kim lôi đài, cũng phải rút ra một số lợi nhuận cho Tịnh Phần điện.

Tuy rằng tỷ lệ không cao, thế nhưng nếu như số lượng lớn, con số tài phú này cũng rất kinh người.

- Thành giao.

Giang Trần không do dự, luyện chế HÌnh Ý đan này đối với hắn mà nói, độ khó cũng không phải quá lớn:

- Nhưng mà tài liệu các ngươi phải chuẩn bị, hơn nữa thời gian luyện chế là do ta tính toán.

Lỗ trưởng lão vui vẻ ra mặt:

- Điều này là đương nhiên, đương nhiên rồi. Nhưng mà thời gian, vẫn là càng sớm thì càng tốt a.

Giang Trần thản nhiên nói:

- Ta đương nhiên hy vọng càng sớm càng tốt, nhưng mà sau khi Thưởng Kim lôi đài kết thúc, có một đấu giá hội, ít nhất phải đợi ta trở về từ đấu giá hội rồi nói sau.

Đấu giá hội này Lỗ trưởng lão biết rõ, cho nên gật đầu nói:

- Tốt, đấu giá hội nhiều lắm chỉ có một hai ngày. Một chút thời gian này chúng ta vẫn đợi được.

Sau khi ước định với Lỗ trưởng lão xong, buổi chiều cuối cùng của Thưởng Kim lôi đài này Giang Trần cũng không có ý định tiếp thêm vấn đề gì nữa.

Cho dù có vấn đề xuất hiện, Giang Trần cũng phân cho những Phân lôi chủ kia đi hoàn thành.

Buổi chiều cuối cùng, tuy rằng còn có một số đông người dũng mãnh tràn vào, nhưng mà đại đa số Tổng lôi chủ đều lựa chọn thu tay lại, cho nên người buổi chiều cuối cùng bận rộn nhất lại là những Phân lôi chủ kia.

Thời gian từ từ trôi qua, Thưởng Kim lôi đài lần này tuyên cáo kết thúc.

Cơ hồ tất cả Phân lôi chủ đều vui vẻ không thôi. Hiển nhiên lần này sinh ý của Thưởng Kim lôi đài vô cùng tốt. Nhất là mấy ngày cuối cùng, cơ hồ mỗi một phân lôi chủ đều có lợi nhuận không thấp.

Tuy rằng một nửa kiếm được đều rơi vào trên người Tổng lôi chủ, nhưng mà dù vậy bọn họ thu về cũng tương đối khá.

Sau khi nộp lên phần trăm phí tổn cho Tịnh Phần điện, tiền lời của Lâm Yến Vũ vượt qua hơn hai ức. Số tài phú này đối với Lâm Yến Vũ mà nói, không thể nghi ngờ là một bút tài phú cực lớn.

Tiền lời của Lâm Chí Vinh kia gần với Lâm Yến Vũ, trong tất cả các Phân lôi chủ, tiền lời của hắn và Lâm Yến Vũ tuyệt đối có thể xếp vào top năm.

Về phần Giang Trần, tiền lời của hắn càng thêm kinh người. Tổng số tiền tài đạt tới hai ba mươi ức, khoản tái phú ngoài ý muốn này hơn người khác gấp đôi.

Hiện tại, tài lực của Giang Trần tuyệt đối so với đại bộ phận cường giả Hoàng cảnh còn khoa trương hơn.

Quan trọng nhất là danh khí lên cao, làm cho lúc Giang Trần tham dự đấu giá hội có tư cách, còn có thêm vài phần lực lượng.

Lần này quy mô của Thưởng Kim lôi đài giống như thổi bong bóng vậy, từng bước chuyển biến. Ngay từ đầu Tịnh Phần điện chỉ xử lý với quy mô mười năm một lần mà thôi.

Về sau bởi vì có ba đại tiền bối tham dự, biến thành ba trăm năm một lần. Lại bởi vì biểu hiện của ba đại tiền bối, quan trọng nhất là biểu hiện kinh người của Giang Trần, lại làm cho quy cách của Thưởng Kim lôi đài lần nữa tăng lên, cơ hồ có thể nói là ngàn năm có một.

Không nói tới đâu xa, vấn đề tám trăm năm không có ai phá của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông, cũng bị Giang Trần phá giải.

Chuyện này không thể nghi ngờ đã nhấc lên sóng to gió lớn ở Đan Hỏa thành.

Đừng nhìn những thế lực Đế cấp kia không có phái người đi tham dự Thưởng Kim lôi đài do Tịnh Phần điện xử lý. Nhưng trên thực tế, mỗi ngày Tịnh Phần điện đều báo cáo nội dung của Thưởng Kim lôi đài cho tất cả các thế lực Đại đế.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)