← Ch.1124 | Ch.1126 → |
Vô Song Đại Đế cùng những cự đầu của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông, hiển nhiên rất thân thuộc.
Cho nên lời nói tầm đó, cũng so sánh tùy ý một ít.
Hàn Thiên Tùy cười cười:
– Gia huynh đã bế tử quan nhiều năm. Lúc này đây, chỉ có thể là tiểu đệ tới đón Mạch huynh cùng Thiệu công tử.
Vô Song Đại Đế khoát tay áo:
– Được rồi được rồi, còn ý định trông thấy Thiên Chiến huynh. Không thể tưởng được hắn đã bế tử quan. Xem ra chỉ có thể lần sau lại tới.
Hàn Thiên Tùy gật gật đầu, lại ôm quyền nói với Giang Trần:
– Thiệu công tử, cửu ngưỡng đại danh. Thiên Kiếm Tông ta là trông sao nhìn trăng, chỉ ngóng trông ngày hôm nay đến a.
Giang Trần cũng có chút áy náy:
– Là Thiệu mỗ có một số việc làm trễ nãi, chuyện này, là trách nhiệm của ta.
Thấy thái độ của Giang Trần tốt như vậy, Hàn Thiên Tùy cũng hơi có chút ngoài ý muốn. Hắn còn tưởng rằng người trẻ tuổi này tài hoa xuất chúng, nhưng tính tình rất thối.
Bằng không thì như thế nào sẽ lâu như vậy mới đến?
Hiện tại xem ra, cũng không phải như mình suy nghĩ.
– Tài liệu đều chuẩn bị đầy đủ chưa?
Giang Trần hỏi.
– Chuẩn bị đầy đủ rồi, chuẩn bị đầy đủ rồi.
Hàn Thiên Tùy hỏi.
– Thiệu công tử cần chuẩn bị như thế nào? Có cần chọn ngày hoàng đạo gì không?
Giang Trần nhịn không được cười lên:
– Luyện đan mà thôi, không cần chú ý như vậy. Đã chuẩn bị xong, hiện tại liền dẫn ta đi qua đi.
– Hiện tại?
Hàn Thiên Tùy cười khổ.
– Tuy Thiên Kiếm Tông ta rất gấp, nhưng mà không vội nhất thời. Hôm nay sắc trời không còn sớm, trước để Hàn mỗ đón gió tẩy trần cho các vị, sau đó nghỉ ngơi một chút. Ngày mai bắt đầu đi.
Khách theo ý chủ, Giang Trần cũng không có cái gì không thể.
– Vậy thì theo ý Thiên Tùy tông chủ a.
Hôm nay động thủ cùng ngày mai động thủ, khác nhau cũng không lớn. Tuy cấp bậc của Thượng Cổ Hình Ý Đan rất cao, nhưng mà Giang Trần đã tính trước.
Nhanh thì ba ngày, chậm thì năm bảy ngày.
Thời điểm đón gió tẩy trần, Hàn Thiên Tùy thấy Giang Phong và Lưu Chấn thân phận thấp kém, lại cùng Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế bình khởi bình tọa, cũng hiếu kỳ.
Bất quá hắn là người thông minh, biết sự tình không nên hỏi là không nên hỏi, cũng không có vạch trần, chỉ phi thường khách khí tiếp đãi.
Cho dù là Giang Phong cùng Lưu Chấn, hắn cũng đối xử như nhau, không có bởi vì bọn họ tu vi không cao, liền đối đãi khác biệt.
Loại tràng cảnh này, Giang Phong cũng thầm sinh cảm xúc. Bất quá dầu gì cũng là dính quang của nhi tử, hắn ngẫm lại cũng sẽ không có lo lắng gì.
Ngược lại là Lưu Chấn, chứng kiến mình thậm chí có cơ hội ngồi ở trên yến tiệc của Đại Đế. Loại vinh quang này, quả thực để cho Lưu Chấn có loại cảm giác nằm mơ.
Hắn cả đời cũng không nghĩ qua, một ngày kia mình có thể cùng cường giả Đại Đế chung bàn. Hơn nữa Đại Đế còn hướng hắn mời rượu.
Trong nội tâm Lưu Chấn vô cùng kích động, cảm thấy đời này hỗn đến một bước kia, thật sự là đáng giá.
Màn đêm buông xuống, một đêm cực kỳ an tĩnh.
Ngày hôm sau, Giang Trần đứng dậy, dưới sự dẫn dắt của Hàn Thiên Tùy, tiến vào đan thất.
Tất cả tài liệu đều chuẩn chuẩn bị xong, hơn nữa chuẩn bị thập phần đầy đủ.
– Thiệu công tử, có cần Đan Vương khác trợ thủ cho ngươi hay không? Hoặc là nhu cầu gì khác?
Giang Trần cười nói:
– Trước kia tiền thưởng nhiệm vụ, là ngay cả đan phương cũng phải tu bổ toàn bộ cho các ngươi. Còn phải giúp các ngươi luyện chế ra Thượng Cổ Hình Ý Đan. Quay đầu lại ta đem đan phương cho các ngươi a.
Hàn Thiên Tùy nghe vậy đại hỉ:
– Tốt, Thiệu công tử quả nhiên là người thủ tín. Vậy Hàn mỗ ở bên ngoài chờ Thiệu công tử hồi âm.
Luyện đan chỉ là một đạo của Giang Trần, thế nhưng mà cái đạo nhỏ này, Giang Trần không hy vọng có người xa lạ ở bên cạnh tham dự. Dù sao, rất nhiều thủ đoạn luyện đan của hắn, nếu để cho người khác chứng kiến, sẽ có chút nghe rợn cả người. Cho nên, có thể không để cho người khác nhìn ngó, vẫn là xin miễn thì tốt hơn.
Thượng Cổ Hình Ý Đan, là một đan dược phi thường thần kỳ, tài liệu luyện chế cũng cực kỳ trân quý.
Bởi vậy có thể thấy được, Thiên kiếm tông này cũng là tài đại khí thô.
Đan này, tại thời kỳ Thượng Cổ đã có, là một ít cường giả ở lúc thân thể tan vỡ, dùng để cải tạo thân thể. Loại đan dược này, thập phần thần kỳ.
Giang Trần đem mỗi một nguyên liệu đều xem xét một lần, bảo đảm những tài liệu này không sai, cũng không có bị những người khác động tay động chân, lúc này mới bắt đầu khống hỏa nhiệt đỉnh.
Ba ngày trôi qua, một lò Thượng Cổ Hình Ý Đan thuận lợi ra lò. Sản lượng so với Giang Trần nghĩ còn muốn cao hơn một chút, được bốn khỏa.
Giang Trần không chút khách khí, thu ba khỏa vào trong túi mình.
Còn lại một khỏa, thì dùng bình thuốc chứa đựng.
Sau khi điều hoà khí tức, khôi phục khí huyết, lúc này Giang Trần mới đẩy cửa đi ra.
Bên ngoài, Hàn Thiên Tùy đã ở đó chờ lâu. Nhìn thấy Giang Trần đẩy cửa đi ra, trên mặt Hàn Thiên Tùy tràn ngập chờ đợi, bao nhiêu cũng có chút lo được lo mất.
– Thiệu công tử, như thế nào?
Yết hầu của Hàn Thiên Chiến "lẩm bẩm" một tiếng, nuốt một ngụm nước bọt.
Giang Trần tiện tay đưa bình thuốc ra:
– Chúc mừng Thiên Tùy tông chủ, may mắn không làm nhục mệnh, thành công luyện chế ra một khỏa Thượng Cổ Hình Ý Đan.
Lại móc ra một tấm đan phương:
– Bản Đan phương đầy đủ cũng ở đây, Thiên Tùy tông chủ kiểm nhận thoáng một phát.
Hàn Thiên Tùy mừng rỡ, vội vàng tiếp nhận bình thuốc, lại tiếp đan phương tới. Ngữ khí hết sức kích động:
– Thiệu công tử ra tay, quả nhiên đều là đại thủ bút. Vừa rồi ta còn nhận được tình báo, nói Tà Nguyệt Thượng Vực Nguyệt Thần Giáo Nguyệt Thần Bảo Thụ xảy ra vấn đề, bao nhiêu Đan Vương đều tìm không ra tật xấu, kết quả vẫn là công tử thần thông quảng đại, tìm được vấn đề của Nguyệt Thần Bảo Thụ kia.
Cách Giang Trần khám và chữa bệnh Nguyệt Thần Bảo Thụ, cũng có một hai tháng thời gian. Tin tức truyền đến nơi đây cũng không kỳ lạ quý hiếm.
– Hiện tại Nguyệt Thần Bảo Thụ kia như thế nào?
Giang Trần ngược lại cũng hiếu kỳ.
– Nghe nói hiện tại đã khôi phục bình thường. Hiện tại toàn bộ mặt phía bắc Thượng Bát Vực, tất cả mọi người đang truyền lấy đại danh của Thiệu công tử a.
Giang Trần cười cười:
– Đây là mọi người kính yêu. Cũng là vận khí của ta tốt một ít mà thôi.
– Không không không, đây không phải đơn thuần là vận khí tốt. Thiệu công tử tuyệt đối là đan đạo Thánh Thủ, điểm này ai cũng không thể phủ nhận. Hiện tại tất cả mọi người cho rằng, Thiệu công tử tuyệt đối không phải Đan Vương, mà có thể ổn cư bảo tọa Đan Đế. Cho dù là những Đan Đế lánh đời kia, cũng không cách nào phủ nhận điểm này.
Hàn Thiên Tùy đạt được Thượng Cổ Hình Ý Đan, cũng rất kích động. Đối với Giang Trần là bội phục phát ra từ đáy lòng.
Nếu như khoa trương người khác là Đan Đế, người nọ nhất định sẽ vui. Nhưng mà Giang Trần lại không có quan hệ gì. Đan Đế gì đó, cái kia đều là hư danh.
*****
Thực lực chân thật của Giang Trần, đâu chỉ là Đan Đế? Chư Thiên Đại Thế Giới cũng là Đan Đạo Đại Sư cao cấp nhất, làm sao có thể chỉ là Đan Đế?
Đan Đế làm đồng tử nhóm lửa cho hắn cũng không xứng.
– Thiên Tùy tông chủ, đại sự đã xong, may mắn không làm nhục mệnh. Thiệu mỗ cũng nên cáo từ.
Hàn Thiên Tùy vội vàng giữ lại nói:
– Thiệu công tử, ngươi quá sốt ruột a, Thiên Kiếm Tông ta nhận đại ân của ngươi, như thế nào cũng phải hảo hảo cảm tạ một lần. Kính xin dừng lại vài ngày, để cho tệ tông tận tình địa chủ. Thiệu công tử, xin đừng cự tuyệt.
Thiên Kiếm Tông là loại tông môn bụng dạ thẳng thắn, ai cho bọn hắn ân huệ, nếu như bọn hắn không báo đáp, trong nội tâm sẽ băn khoăn.
Giang Trần ngược lại là có chút xấu hổ:
– Thiên Tùy tông chủ, lời này để cho Thiệu mỗ có chút ngượng ngùng. Ta luyện chế đan dược kia, cũng là bởi vì thu tiền thưởng của quý tông a.
– Tiền thưởng không coi là cái gì.
Hàn Thiên Tùy lắc đầu.
– Nếu tiền thưởng hữu dụng, nhiệm vụ kia cũng không treo ở đó tám trăm năm. Nói cho cùng, vẫn là thủ đoạn của Thiệu công tử cao siêu. So với những Đan Đế mua danh chuộc tiếng kia mạnh hơn nhiều. Dùng ta xem, Thiệu công tử mới là đan đạo đệ nhất cường giả.
Giang Trần cười ha ha:
– Thiên Tùy tông chủ quá khen.
Mặc kệ Giang Trần cự tuyệt như thế nào, Hàn Thiên Tùy thủy chung vô cùng nhiệt tình, lưu Giang Trần lại làm khách vài ngày.
Giang Trần không lay chuyển được, đành phải đáp ứng lưu lại ba ngày nữa.
Lúc này Hàn Thiên Tùy mới vui vẻ đi ra, gọi tới một Quản gia, để cho hắn chiêu đãi khách quý.
Không thể không nói, quy cách chiêu đãi của Thiên Kiếm Tông rất cao, đối với bọn họ cực kỳ trọng thị, cho dù là chiêu đãi tông chủ của Nhất phẩm tông môn, cũng đơn giản là loại quy cách này mà thôi.
Ở trong Bí Cảnh nào đó của Thiên Kiếm Tông Thánh Địa, một cấm chế đại môn đột nhiên biến mất, thân ảnh của Hàn Thiên Tùy bắn vào.
Đi vào một động phủ, ngữ khí của Hàn Thiên Tùy phát run nói:
– Đại huynh, trời có mắt rồi, chúng ta rốt cục đạt được một viên Thượng Cổ Hình Ý Đan. Tám trăm năm, tám trăm năm rồi, Đại huynh ngươi rốt cục lại có thể thấy ánh mặt trời.
– Ân?
Trong động phủ kia, truyền đến một thanh âm hơi có chút khàn khàn.
– Thiên Tùy, lần trước người Lỗ trưởng lão nói, rốt cuộc đã tới?
– Đúng, tiểu đệ giữ lại thật lâu, mới lưu được Thiệu công tử ba ngày. Đại huynh, Thiên Kiếm Tông chúng ta truyền thừa võ đạo, ở Thượng Bát Vực là nhất lưu, thiếu chỉ là một đan đạo Thánh Thủ. Nếu có thể mời Thiệu công tử tọa trấn Thiên Kiếm Tông chúng ta, chắc chắn để cho Thiên Kiếm Tông ta nhất phi trùng thiên.
Hàn Thiên Tùy toàn lực giữ lại Giang Trần, tự nhiên là có nguyên nhân. Nguyên nhân là hắn muốn kết giao Giang Trần, lôi kéo Giang Trần.
Thanh âm trong động, đúng là Thiên Kiếm Tông đệ nhất tông chủ Hàn Thiên Chiến, cũng là tộc huynh của Hàn Thiên Tùy.
Hắn ở ngàn năm trước tiến vào một Bí Cảnh thăm dò, kết quả trúng ma độc, thân thể bắt đầu hư thối. Tuy hắn toàn lực dùng các loại thủ đoạn áp chế ma độc, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản xu thế xuy tàn.
Dùng Đại Đế tôn sư như hắn, một thời ba khắc cũng tìm không thấy phương pháp phù hợp, cho nên lúc này mới tuyên bố bế tử quan, một lần là mấy trăm năm.
Về sau Hàn Thiên Tùy tìm hiểu đến Thượng Cổ Hình Ý Đan, biết rõ viên thuốc này có thể cải tạo thân thể. Cho nên Thiên Kiếm Tông không tiếc bất cứ giá nào ra tay.
Thanh âm của Hàn Thiên Chiến lại lần nữa truyền ra:
– Thiên Tùy, trước tiên đưa Hình Ý Đan cho ta. Ta thử xem xem.
Hàn Thiên Tùy đưa Hình Ý Đan vào động phủ.
– Đại huynh, ta ở bên ngoài chờ ngươi. Hình Ý Đan này nghe nói Quỷ Phủ Thần Công, dựng sào thấy bóng.
Hàn Thiên Chiến ừ một tiếng, hiển nhiên đã bắt đầu phục dụng đan dược.
Hàn Thiên Tùy ở bên ngoài, mỗi một giây đồng hồ cũng rất dày vò. Hiện tại Thượng Cổ Hình Ý Đan đã có, chỉ xem dược hiệu như thế nào.
Nếu như dược hiệu tốt, Đại huynh liền có thể khôi phục như lúc ban đầu. Đến lúc đó, đại cục của Thiên Kiếm Tông có thể triệt để vững chắc xuống.
Nếu như có thể giữ lại Thiệu công tử, vậy Thiên Kiếm Tông nhất định sẽ như hổ thêm cánh. Đến lúc đó, Thiên Kiếm Tông quật khởi, là không người có thể ngăn cản.
Thời gian từng phút từng giây đi qua.
Ngay lúc này, trong động truyền đến tiếng hô nhẹ nhàng vui vẻ, đón lấy là một tiếng cười to khoan khoái dễ chịu:
– Ha ha ha, Thiên Tùy, Hình Ý Đan này quả nhiên như lời ngươi nói, dựng sào thấy bóng.
Vừa dứt lời, trong động có một đạo thân ảnh bắn ra, đúng là Hàn Thiên Chiến.
Thân thể cải tạo ở dưới ánh mặt trời, toàn bộ lõa lồ, không có chút vật che chắn, tựa như một Dã nhân Nguyên Thủy vậy.
Chỉ là cơ bắp tính bạo tạc kia, cùng với đường cong như đồng giội sắt đúc, làm cho cỗ nhục thân này nhìn về phía trên vô cùng hoàn mỹ.
– Đại huynh, mặc quần áo đi.
Hàn Thiên Tùy vội vàng ném qua một bộ quần áo cho Hàn Thiên Chiến.
Hàn Thiên Chiến cười ha ha:
– Trước không vội.
Hắn trực tiếp nhảy lên, nhảy vào trong một hồ nước.
– Vi huynh phải hảo hảo tắm một cái. Thiên Tùy, lần này ngươi cư công chí vĩ. Ngày sau Vi huynh sẽ đáp tạ ngươi.
Ngữ khí của Hàn Thiên Chiến cũng cực kỳ hưng phấn.
Hiển nhiên, bị đè nén mấy trăm năm không thể gặp người, thời điểm bết bát nhất, hắn cơ hồ đã là một thân Bạch Cốt bị một tầng da thịt hư thối bao phủ.
Nếu bị người chứng kiến, tuyệt đối sẽ cho rằng hắn là ma quỷ, mà không phải tu sĩ nhân loại bình thường.
Thế nhưng mà, giờ khắc này, hết thảy đè nén, cũng đã trở thành quá khứ. Hàn Thiên Chiến hắn, lại trở lại rồi.
– Cái gì? Thiên Chiến tông chủ xuất quan, muốn mở tiệc chiêu đãi ta?
Giang Trần nghe được Hàn Thiên Tùy truyền lời, cũng hơi có chút kinh ngạc.
Hắn cũng không tin, Hàn Thiên Chiến sẽ bởi vì muốn mở tiệc chiêu đãi mình, mà từ trong tử quan đi ra.
– Ân, Đại huynh phi thường khâm phục tài hoa của Thiệu công tử. Cho nên kiên trì muốn mở tiệc chiêu đãi. Kính xin Thiệu công tử cho chút thể diện.
Ngữ khí của Hàn Thiên Tùy thập phần chân thành.
Tuy Giang Trần không biết tại sao Hàn Thiên Chiến muốn xuất quan, bất quá nếu là mở tiệc chiêu đãi, hắn cũng không sao cả. Lập tức gật đầu:
– Thiên Chiến tông chủ đã ưu ái như thế, vậy Thiệu mỗ chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Tin tức Hàn Thiên Chiến xuất quan, cũng chấn kinh toàn bộ Thiên Kiếm Tông.
Dù sao, toàn bộ Thiên Kiếm Tông, đã quá lâu không có gặp Thiên Chiến tông chủ rồi. Có chút đệ tử nhập môn muộn, chỉ biết Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông có một Thiên Chiến tông chủ, là Đại Đế cường đại nhất của Thiên Kiếm Tông, là đệ nhất tông chủ không hề tranh luận của Thiên Kiếm Tông.
Thế nhưng mà cụ thể vị Thiên Chiến tông chủ kia có bộ dáng gì, lại không biết được. Bởi vì thời điểm bọn họ nhập môn, Thiên Chiến tông chủ đã bế tử quan.
Vô Song Đại Đế nghe nói muốn mở tiệc, cũng hơi có chút kinh ngạc.
Hàn Thiên Tùy vừa mới mở tiệc chiêu đãi xong, Hàn Thiên Chiến lại bỗng nhiên xuất quan mở tiệc tiếp, cái này có chút kỳ quặc nha.
← Ch. 1124 | Ch. 1126 → |