Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1230

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1230: Thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Một đao điên cuồng ngưng tụ công lực toàn thân Tu La đại đế rốt cuộc cũng phá vỡ hoa văn của Bát Hoang Bàn thạch trận, triệt để phá hủy chủ thể trận pháp này.

Như vậy muốn khôi phục trận pháp nhất định phải thông qua trận bàn bố trí. Tuyệt đối không có khả năng trong thời gian ngắn khôi phục.

Trận pháp bị một kích cường thế phá hủy, hai mắt Tu La đại đế tràn ngập sát ý, bắn về phía Giang Trần, tập trung vào trên người Giang Trần.

Phá vỡ rồi, rốt cuộc cũng phá vỡ.

Cừu nhân gặp nhau, hết sức đỏ mắt.

Tu La đại đế cười dữ tợn một tiếng, nhanh chóng tới gần, lần nữa vung đao, đao mang kinh khủng chém xuống một cái, chém thẳng về phía Giang Trần.

Giờ phút này tất cả những người xem cuộc chiến chung quanh đều kinh hô lên một tiếng.

Oanh.

Một đao trảo vào thắt lưng Giang Trần, đao mang hiện lên, một đạo quang mang mạnh mẽ lướt qua. Sau một khắc thân thể của Giang Trần trực tiếp bị chém thành hai khúc. Bị đao mang này hung hăng chém tung lên trên không trung rồi rơi xuống mặt đất.

Một đao chém đôi.

Giờ phút này trong hiện trường vang lên tiếng kinh hô không ngừng.

Có ít người thậm chí còn không đành lòng nhắm mắt lại, hiển nhiên đối với một màn đáng sợ này không đành lòng nhìn. Mà bên Khổng Tước thánh sơn, Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế cơ hồ muốn nhảy lên lôi đài trợ trận, lại bị Vô Song đại đế giữ chặt.

Vô Song đại đế nhíu mày, lắc đầu nói:

- Bình tĩnh.

Sắc mặt Tứ đại hoàng giả tái nhợt, toàn thân không nhịn được mà run rẩy. Một màn huyết tinh như vậy cơ hồ phá hủy thần kinh bọn họ, đánh nát phòng tuyến tâm lý của bọn họ.

Chân thiếu chủ bị chém?

Chân thiếu chủ thiên tài tuyệt luân cứ như vậy bị một đao của Tu La đại đế chém thành hai đoạn.

Đám người chư hầu, những chư hầu ủng hộ Khổng Tước thánh sơn bắt đầu nhao nhao kêu lên:

- Vô sỉ, đường đường là đại đế, lại ra tay hung ác với một thiếu niên thiên tài như vậy.

- Người bạo ngược bực này làm sao có thể trở thành chưởng khống giả Lưu Ly vương thành được chứ?

Ngay cả những đại đế, cự đầu đỉnh cấp trong khu khách mời thấy một màn như vậy cũng kinh ngạc không thôi. Yết hầu Đan Cực đại đế giật giật, nhìn qua một màn này trên lôi đài, vẻ mặt bán tín bán nghi.

Mà huynh đệ Hàn thị của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông cũng nhìn chằm chằm vào trên lôi đài, trong đôi mắt hổ tràn ngập tinh mang.

Ngược lại, thân thể mềm mại của Tố Hoàn Chân thoáng run rẩy, lắc đầu nói:

- Không có khả năng, bằng vào trí tuệ của Chân thiếu chủ này, không có khả năng cứ như vậy mà bị một đao chém chết. Đây là thủ thuật che mắt.

Trong lòng Đan Cực đại đế khẽ động, đột nhiên dường như phát hiện ra điều gì, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào trên lôi đài, hiển nhiên hắn muốn xem bước tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Nói thật hắn cũng không hy vọng Chân thiếu chủ cứ như vậy bị một đao chém giết. Tùng Hạc đan còn chưa tới tay, nếu như để cho tiểu tử này bị chém như vậy, Tùng Hạc đan hắn phải đi đâu tìm đây?

Hắn không biết loại đan dược tuyệt thế này Chân thiếu chủ có truyền cho người Khổng Tước thánh sơn hay không. Lại nói, cho dù truyền cho người Khổng Tước thánh sơn, Đan Cực đại đế hắn muốn thu tới tay cũng không dễ dàng.

Bên Tu La đạo tràng, khi Tu La đại đế chém giết Giang Trần, không ngờ lại truyền ra tiếng hoan hô, nhất là Lý Kiến Thành, càng hung hăng vung cánh tay lên, hắn cảm thấy lửa giận và tất cả nghẹn khuất của bản thân mình đều được một đao sảng khoái kia trút ra hết.

Tu La đại đế dùng một đao chém đứt đôi Giang Trần, trong lòng vui vẻ, thế nhưng sau một khắc, hắn đã phát hiện ra có điều không đúng. Dưới một đao kia, không ngờ lại không có một chút máu nào phun ra.

Chuyện này không phù hợp với lẽ thường a.

Sau một khắc, khi Tu La đại đế vận dụng đủ loại nhãn lực đi điều tra, hắn mới phát hiện ra trên mặt đất căn bản không có chút máu tươi nào. Mà pháp thân bị chém đứt đôi kia dường như đột nhiên biến mất trong hư không vậy.

Chung quanh một mảnh tối tăm mờ mịt, giống như là đưa thân vào trong một thế giới hỗn độn vậy.

- Ồ? Đây là tình huống gì?

Cảm xúc của Tu La đại đế thay đổi rất nhanh, trong lúc nhất thời đầu óc cũng có chút trì trệ không rõ ràng.

Hắn bình tĩnh lại đôi chút, Tu La đại đế chợt phát hiện ra, mình lại bị vây ở bên trong một trận pháp.

- Lại là trận pháp?

Tu La đại đế giận quá hóa cười, hắn thực sự muốn nổi điên. Lại là trận pháp, một đường đều là trận pháp, vừa phá xong một trận lại vào một trận.

Tiểu tử này rốt cuộc còn muốn làm như vậy tới bao giờ?

- Chém cho ta, tất cả hư vô, toàn bộ bị chặt đứt.

Tu La đại đế rít lên liên tục, đao mang giao thoa, điên cuồng vung vẩy.

Vài tiếng sưu sưu vang lên, tất cả hư vô bị chém ra. Mây đen tối tăm mờ mịt hoàn toàn bị chém ra, lộ ra ánh sáng vốn có. Mà lúc này Tu La đại đế lại phát hiện ra, Chân thiếu chủ lúc trước bị một đao của hắn chém đứt đôi lúc này lại ở một chỗ khác trên lôi đài, đang cười lạnh nhìn qua hắn.

Tu La đại đế nhìn thấy nụ cười châm chọc của đối phương, đột nhiên có cảm giác mình bị trêu đùa.

Tay áo Giang Trần vung lên, phía trước đột nhiên xuất hiện vô số cây cối quỷ dị.

- Tu La, ngươi làm gì vậy? Cần gì phải khổ vậy, tự mình hại mình mà cung chỉ như vậy mà thôi. Hiện tại ta lại bố trí một trận pháp, ngươi có dám xông vào không?

Toàn thân Giang Trần tràn ngập kim quang rực rỡ, nguyên từ chi lực hình thành nguyên từ đạo giáo, cũng phát ra kim quang chói lọi quanh thân hắn.

Mà bản thân hắn lại thúc dục Thần Ma kim thân, làm cho pháp thân của mình cũng trọn vẹn đạt tới độ cao ba trượng. Độ cao ngang bằng với Tu La đại đế kia.

Trong lúc nhất thời, giống như hai cự nhân đang giao thủ trên lôi đài vậy.

Loại lôi đài cấp bậc này vô cùng rộng rãi, cho dù pháp thân hai người có bành trướng gấp bội cũng không ảnh hưởng tới chiến đấu của bọn họ.

Mấy cây cối quỷ dị này lại là do Băng Hỏa yêu liên biến ảo ra. Băng Hỏa yêu liên không ngừng tiến giai, điều khiển của Giang Trần đối với chúng đã càng ngày càng tinh diệu.

Băng Hỏa yêu liên có chữ yêu, đã nói phương diện hình thái của chúng nó có năng lực biến hóa, có thể biến ảo thành các loại hình thái.

Giờ phút này Băng Hỏa yêu liên này chỉ là một đạo át chủ bài mà Giang Trần chuẩn bị. Không phải tới lúc vạn bất đắc dĩ, Giang Trần cũng không muốn dùng nó tác chiến.

Dù sao tuy rằng Băng Hỏa yêu liên cường hãn, thế nhưng mà chống lại loại đối thủ cấp bậc như Tu La đại đế, nhiều lắm chúng nó cũng chỉ phát huy được tác dụng trong nháy mắt mà thôi.

Muốn nói dựa vào Băng Hỏa yêu liên đối phó với Tu La đại đế, không phải là Băng Hỏa yêu liên không được. Mà là tu vi của Giang Trần hiện tại còn chưa đạt tới tầng thứ kia.

Băng Hỏa yêu liên chỉ là thứ mê hoặc tai mắt người ta, giờ phút này Giang Trần lại âm thầm thông qua trận pháp, lại đang thúc dục một trận pháp khác.

U Cổ thất sát trận.

*****

Trận pháp này có ba cấp. Bằng vào tu vi của Giang Trần hiện tại tự nhiên có tư cách thúc dục U Cổ Thất sát trận cấp bậc cao nhất.

U Cổ Thất sát trận cấp bậc cao nhất có thể miễn cưỡng quần nhau với bán bộ Đế cảnh một phen. Cho dù là gặp phải Đế cảnh chính thức cũng có thể quấn lấy một hồi.

Giang Trần âm thầm vận thủ quyết, chỉ chờ Tu La đại đế đánh qua, hắn sẽ thúc dục U Cổ Thất sát trận này.

Chỉ cần trong nháy mắt Tu La đại đế tiến vào, hắn sẽ có biện pháp bố trí bước tiếp theo của kế hoạch. Dù sao mục tiêu của hắn không phải là đánh bại Tu La đại đế, mà là không ngừng kéo dài thời gian.

Mà bây giờ trận chiến này nhìn như hung hiểm, thế nhưng trên thực tế lại đang không ngừng đi theo kế hoạch mà Giang Trần đã bày ra sẵn.

Tu La đại đế lúc này đâu còn chú ý tới việc phía trước còn trận pháp hay không? Hiện tại hắn đã giết tới đỏ mắt, một lòng muốn chém giết Giang Trần.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng:

- Đi chết đi.

Đao mang bắn ra, khí thôn sơn hà, giống như có thể chém vỡ nhật nguyệt, chặt đứt càn khôn.

Giang Trần ung dung cười, thân thể nhoáng lên một cái đã biến mất trong hư không. Cùng lúc đó U Cổ Thất sát trận khởi động, lập tức bao phủ Tu La đại đế trong trận pháp.

U Cổ Thất sát trận có thể mô phỏng ra bảy cảnh tượng khắc nghiệt.

Lần này Giang Trần thúc dục là Lôi Sát chi trận. Giang Trần biết rõ, sát trận bình thường tuyệt đối không làm gì được Tu La đại đế.

Có lẽ chỉ có Lôi Sát chi trận mới có thể miễn cưỡng kéo dài thời gian của Tu La đại đế một chút.

Trong lúc nhất thời trong trận pháp có vô số điện xà bắn tứ tung, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ. Vô số điện xà giống như mưa rơi, điên cuồng bắn tới quanh thân Tu La đại đế.

Các loại công kích trong thế giới võ đạo đều có uy lực đặc biệt của mình. Lôi đình chi đạo này là một trong những loại công kích có uy lực vô cùng bá đạo.

U Cổ Thất sát trận này bên trong tiếng sấm vang vọng không ngừng, điện xà bắn tứ tung, nếu như là cường giả Hoàng cảnh bình thường xông vào trong công kích đáng sợ bực này, chỉ sợ căn bản không có cách nào bảo vệ được tính mạng của mình.

Loại mật độ công kích như vậy, cường độ công kích, tuyệt đối không phải là thứ mà cường giả Hoàng cảnh bình thường có thể chống đỡ.

Cũng may đây chỉ là trận pháp do trận bàn mô phỏng, không phải là U Cổ Thất sát trận chân chính dùng trận kỳ bày trận. Nếu không cho dù là Tu La đại đế, chỉ sợ cũng phải ăn thiệt thòi.

Toàn thân Tu La đại đế được một vòng quang mang phòng ngự bao phủ, mỗi một lần điện xà kia bắn tới, giống như đều bị quang mang phòng ngự kia thôn phệ vậy.

Chỉ là hiện tại Tu La đại đế căn bản không có ý định để trận pháp này vây khốn hắn.

Hai mắt như điện bắn về phía hư không.

Trong lúc đó ma đao của Tu La đại đế lại vung lên:

- Phá cho ta.

Võ đạo tu luyện tới cực hạn, cho dù là trận pháp cũng có thể dùng lực lượng tuyệt đối phá vỡ, trên thế giới này tuyệt đối không có phòng ngự nào không thể phá nổi.

Đương nhiên cũng không có công kích nào là vô tận.

Lực lượng thế gian chỉ có đối lập, dưới đối lập, ai mạnh ai yếu rất rõ ràng.

Mà Tu La đại đế đánh ra đao mang cường thế, hiển nhiên đã mạnh tới mức siêu việt đẳng cấp mà U Cổ Thất sát trận có thể chịu đựng. Một đao chém ra, tất cả trận pháp đều bị chém nát.

- Chân tiểu tử, bổn đế nhìn xem ngươi còn có bao nhiêu trận pháp có thể bố trí.

Tu La đại đế sải bước từ trong trận pháp đi ra, đao mang lại bắn ra, chuẩn bị chém chết Giang Trần.

Nhưng mà lần này khi hắn vừa mới từ trận pháp đi ra, lại phát hiện ra trước mắt có vô số kim quang. Sau một khắc, vô số kiếm quang giống như cuồng phong điên cuồng phóng về phía hắn.

- Ngũ Sắc Thần Quang kiếm?

Tâm thần Tu La đại đế nhảy lên, nhìn lên phía trên hư không. Ngũ Sắc Thần Quang kiếm dẫn động vô số kiếm khí, hình thành xu thế vạn kiếm xuất, không ngờ tất cả lại hướng về phía hắn.

- Đây là kiếm kỹ gì?

Tu La đại đế đã từng chứng kiến Giang Trần sử dụng kiếm kỹ này, nhưng mà thân lạc vào trong cảnh giới kỳ lạ, hắn mới phát hiện ra đây căn bản không phải là kiếm chiêu của Khổng Tước đại đế.

Tu La đại đế và Khổng Tước đại đế đã từng luận bàn vũ kỹ qua với nhau, cho nên đối với kiếm kỹ của Khổng Tước đại đế hắn cũng có chút nghiên cứu.

Kiếm kỹ của Khổng Tước thánh sơn càng thêm tinh xảo, càng thêm tinh tê, .

Mà kiếm kỹ này rõ ràng rầm rộ, mãnh liệt, khí phách hơn nhiều. So với kiếm kỹ của Khổng Tước đại đế mà nói, loại con đường không quá giống nhau.

Đối mặt với xu thế vạn kiếm xuất này, cho dù là Tu La đại đế cũng không dám lãnh đạm. Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào trong đám kiếm ảnh như bão tố này, trong lòng giận dữ không thôi.

- Khổng Tước à, Khổng Tước. Ngươi thực sự cam lòng hạ vốn gốc, chẳng những đưa cho tiểu tử này đế Lâm Ngự giáp phù, còn đưa cho hắn Đế Lâm Chân cương phù.

Trong lòng Tu La đại đế thầm hận, hắn biết rõ chỉ là một thiên tài thiếu niên, cho dù đã đột phá Hoàng cảnh, thế nhưng nhất định cũng không thể nào xuất ra công kích đáng sợ như vậy được.

Nhất định là dùng Đế Lâm Chân cương phù, để cho tiểu tử này trong thời gian ngắn lực công kích miễn cưỡng tăng tới cấp Đại đế, mới có thể thi triển ra kiếm thế đáng sợ như vậy.

- Thân thể tiểu tử này chẳng lẽ thực sự làm bằng sắt thép hay sao? Lại là Đế Lâm Chân cương phù, trước đó là Đế Lâm Ngự Giáp phù? Làm sao hắn có thể chịu được?

Tu La đại đế vừa giận vừa kinh hãi.

Tu La đại đế cũng từ trẻ tuổi mà đi tới một bước này, lúc hắn còn trẻ, tu vi còn chưa đại thành, sư môn cũng ban cho hắn những bảo vật như Đế Lâm ngự giáp phù và Đế Lâm Chân cương phù.

Cũng không phải hắn chưa từng dùng qua bảo vật như vậy, thế nhưng mà mỗi một lần sử dụng đều cảm thấy không chịu nổi gánh nặng, trong quá trình dùng, sức thừa nhận đối với thân thể là khảo nghiệm rất lớn.

Mỗi một lần dùng Đế Lâm ngự giáp phù, đều giống như dạo chơi bên bờ vực sinh tử, du ngoạn tới biên giới sụp đổ của thân thể.

Cho nên nhìn thấy Giang Trần sử dụng Đế Lâm Ngự giáp phủ rồi lại tiếp tục dùng Đế Lâm Chân cương phù, tuy rằng trong lòng nghi hoặc, thế nhưng hắn nhịn không được mà nhe răng cười lớn:

- Tiểu tử, không thể không nói, ngươi thực sự đã không còn muốn sống rồi. Nhưng mà ngươi cho rằng bằng vào hai tấm phù lật Đế cấp là có thể ngăn cản được bổn đế sao?

Cánh tay Tu La đại đế vung lên, từng vòng tròn màu tím quanh thân hắn - Tu La sinh tử hoàn trước đó lần nữa nhảy lên, nhanh chóng xoay tròn quanh thân Tu La đại đế, giống như vật đổi sao dời, cực kỳ đẹp mắt.

Xu thế vạn kiếm xuất kia không ngừng vây quanh ngoài hình tròn màu tím, thế nhưng lại bị vòng tròn màu tím này đẩy ra ngoài, hóa thành tro bụi.

Giang Trần thấy một màn như vậy cũng không nhụt chí.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)