Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1322

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1322: Đường cùng, tận thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Yến gia ở Xích Đỉnh trung vực này đáng lẽ nên sớm hạ đài. Nếu như không phải là bọn chúng thì làm gì có cục diện như ngày hôm nay?

- Đúng vậy, bọn chúng can tâm làm tay sai cho Bất Diệt Thiên Đô, lại lôi kéo chúng ta làm đệm lưng cho bọn chúng. Dựa vào cái gì? Mọi người cùng nhau xông lên.

- Lên...

Đám người mãnh liệt như thủy triều phóng về phía hậu cung.

Những thị vệ kia vừa sợ vừa quát lên:

- Hộ giá, hộ giá.

Thị vệ đại nội vừa mới sinh ra đã bị tẩy não, trong đầu bọn họ chỉ có hoàng đế, vì hoàng đế mà sinh, chết vì hoàng đế.

Những thị vệ đại nội này đều là tinh ah võ dạo. Tuy rằng nhân số không nhiều, thế nhưng mỗi một người đều cực kỳ lợi hại.

Nghe nói trong nội bộ hoàng cung xuất hiện bạo động, Ngự lâm quân bên ngoài cũng bất chấp phòng ngự bên ngoài, nhao nhao tụ tập tiến vào trấn áp nội loạn.

Trong lúc nhất thời cả hoàng cung gà bay chó chạy, gào khóc thảm thiết.

Bên Giang Trần còn chưa giết tới, bên trong hoàng cung đã thành cảnh máu chảy thành sông.

Xích Đỉnh hoàng đế bị văn võ bá quan đuổi giết cũng quê quá hóa khùng, điên cuồng quát:

- Giết, giết hết đám loạn thần tặc tử này.

- Một người cũng không giữ lại, giết chết toàn bộ những quốc tặc này. Đám phân thối này, vào thời khắc mấu chốt không thể phân ưu thay trẫm, lại còn dám kích động phản loạn sao?

Xích Đỉnh hoàng đế tức giận đang không có chỗ phát tiết, hắn đánh không lại Giang Trần bên ngoài còn không thu thập được những loạn thần tặc tử bên trong này hay sao?

Hoàng đế giận dữ, máu chảy thành sông.

- Bệ hạ, trấn áp một chút là được rồi. Giết sách về sau đế quốc dựa vào ai đây?

Một gã Phó thống lĩnh thị vệ tiến lên thấp giọng khuyên nhủ.

Phanh.

Xích Đỉnh hoàng đế trực tiếp đánh một quyền, đánh bay Phó thống lĩnh thị vệ kia.

- Tên súc sinh nhà ngươi cũng dám khuyên nhủ trẫm? Ngươi tính là thư gì? Trẫm cần ngươi tới dạy sao? Đế quốc? Nào còn đế quốc gì nữa? Trận pháp vừa vỡ, tất cả đều chết.

- Chết trong tay những người bên ngoài còn không bằng trẫm tới siêu độ bọn chúng. Ha ha ha. Bọn chúng ăn, bọn chúng uống đều là thứ của trẫm. Trẫm muốn bọn họ sống, bọn chúng sống, trẫm muốn chết thì toàn bộ bọn chúng phải chết.

Xích Đỉnh hoàng đế điên cuồng, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.

Tóc tai bù xù, trên mặt đều là máu đen.

Tay mang theo trường kiếm, gặp người nào chém người đó. Tu vi võ đạo của Xích Đỉnh hoàng đế kinh người, trong Xích Đỉnh đế quốc trừ lão tổ Yến gia ra, thực lực võ đạo cơ hồ không ai có thể địch lại hắn.

Hắn ra tay giết người, những văn võ bá quan kia lại có mấy người có thể là đối thủ của hắn.

Ngay trong lúc bên trong giết tới náo nhiệt, trận pháp bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng nổ mạnh.

Ầm ầm.

Sau đó dường như cả hoàng cung đều run rẩy, mặt đất rung chuển.

Toàn thân Xích Đỉnh hoàng đế co rút, đồng tử co rút lại, gắt gao nhìn về phía bên n goài, trong đầu hiện lên một suy nghĩ duy nhất:

- Trận pháp bị phá rồi sao?

Đồng thời dường như Xích Đỉnh hoàng đế nghĩ tới thứ gì đó mà điên cuồng phóng về phía hậu cung.

Hậu cung là nơi gia quyến Hoàng thất ở lại, hoàng tử trưởng thành sẽ phải rời hậu cung. Kiến tạo vương phủ bên ngoài, nữ quyến và trẻ con đều ở hậu viện hoàng cung.

Đương nhiên, Xích Đỉnh hoàng đế có một bó lớn tuổi tác, tự nhiên không có con còn nhỏ.

XÍch Đỉnh hoàng đế nhảy vào hậu cung, lập tức nhìn thấy một đám phi tử, vẻ mặt cả đám kinh hoàng tụ tập lại một chỗ, nhìn thấy Xích Đỉnh hoàng đế xuất hiện, những phi tử này kinh hoảng chạy qua, kêu lớn:

- Bệ hạ, bệ hạ, xảy ra chuyện gì vậy?

Trong mắt Xích Đỉnh hoàng đế đột nhiên hiện lên vẻ điên cuồng rồi huy vũ thanh kiếm trong tay.

Kiếm quang lóe lên, mấy phi tử chạy đầu tiên đã bị hắn chém thành hai đoạn, máu chảy đầm đìa. Thân thể bị chém thành hai đoạn, trong lúc nhất thời còn chưa hết, hai tay tuyệt vọng chống lên mặt đất, muốn đứng lên, thế nhưng lại phát hiện ra phần eo phía dưới đã sớm thoát ly khỏi thân thể của mình.

Trong ánh mắt đám phi tử này hiện lên vẻ khó hiểu và tuyệt vọng.

- Các ngươi đừng vội trách trẫm. Đợi tới khi những ác tặc kia giết tới, mỗi một người các ngươi đều chết. Các ngươi là nữ nhân của trẫm, thà rằng chết trong tay trẫm cũng không thể để cho những tặc tử kia làm dơ bẩn.

Xích Đỉnh hoàng đế nói xong, lại tiếp tục vung kiếm.

Hậu cung của hắn có vô số phi tử, lúc này mới giết được mấy người. Những phi tử phía sau nhìn thấy Xích Đỉnh hoàng đế đằng đằng sát khí xông về phía các nàng, cả đám đều thét lên chạy trốn.

Đây đâu còn là bệ hạ mà các nàng xưa nay ngày nhớ đêm mong? Đây rõ ràng là một tên sát nhân từ trong địa ngục chạy tới a.

- Bệ hạ hóa ma rồi, mọi người chạy mau.

- Bệ hạ, một đêm vợ chồng trăm ngày ái ân, bỏ qua cho thiếp thân đi.

- Bệ hạ, đừng giết ta.

Xích Đỉnh hoàng đế có thực lực gì? Muốn giết một phi tử tay không tấc sắt còn không phải dễ như trở bàn tay hay sao? Mấy lần xông lên, đã đem trọn hàng trăm phi tử trong hậu cung giết chết sạch sẽ.

Xích Đỉnh hoàng đế nhìn thấy chân tay cụt đầy đất trước mặt mình, máu chảy thành sông, trong mắt tràn ngập vẻ điên cuồng, miệng thì thào nói:

- Đúng, còn có huyết mạch Yến gia ta. Phải chết, cũng phải do trẫm đến phán quyết bọn chúng, quyết không thể chết trong tay những tặc nhân kia.

Xích Đỉnh hoàng đế lúc này triệt để điên rồi.

Hắn đang muốn đi ra ngoài thì trước mặt đột nhiên có một đạo quang mang hiện lên, sau đó có một thanh âm kêu lớn:

- Thiếu chủ, ta phát hiện Xích Đỉnh hoàng đế. Lão tiểu tử này điên rồi, hắn đã giết chết toàn bộ nữ nhân của hắn

Thanh âm này vang lên, rất nhanh đã có vô số người vọt về phía bên này.

Sua đó ba đại tông chủ kia cũng nhanh chóng chạy như bay về phía bên này.

Xích Đỉnh hoàng đế cũng là kẻ lưu manh, thấy nơi này đã bị vây qunah cho nên dứt khoát không đi. Hắn chỉ cười quái dị một tiếng rồi đặt mông ngồi lên một chiếc ghế.

- Giang Trần đâu? Bảo hắn tới gặp trẫm.

Xích Đỉnh hoàng đế lúc này là lợn chết không sợ nước sôi.

- Chậc chậc, tên ngu ngốc này còn tự cho mình là hoàng đế lão tử sao?

Tiêu Phong dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Xích Đỉnh hoàng đế.

- Chớ nói nhảm với hắn, trước tiên phế hắn, giao cho Thiếu chủ xử trí, tặc nhân này không giết được, phải để cho Thiếu chủ giải quyết.

Tiêu Vân lên tiếng.

Lúc này Giang Trần và Vô Song đại đế cùng đi tới, đi tới hiện trường.

Đi theo phía sau còn có nhóm nhân mã của Đan Kiền Cung.

Xích Đỉnh hoàng đế giờ phút này đã là người cô độc, đĩnh đạc ngồi trên ghế. Sắp chết tới nơi, hắn biết rõ mình hẳn phải chết cho nên dứt khoát ra vẻ tiêu sái, rất lưu manh.

Hắn nhìn Giang Trần:

- Ngươi chính là Giang Trần tiểu tặc kia?

Hai mắt Đan Trì cung chủ như phún lửa, nói:

- Họ Yến kia, ngươi tán tận lương tâm, hai lần xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực ta, sinh linh đồ thán, hôm nay tội ác chồng chất mà ngươi còn dám mạnh miệng?

- Ha ha ha, ngươi thì tính là thứ gì chứ?

*****

Xích Đỉnh hoàng đế cười lớn, dùng vẻ mặt khinh miệt nhìn qua Đan Trì cung chủ:

- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi nhất định là tông chủ gì đó của Đan Kiền Cung. Ngươi ầm ĩ cái rắm? Không có Giang Trần, đừng nói là Đan Kiền Cung ngươi, cho dù mười Đan Kiền Cung ngươi cũng không thể làm gì được trẫm.

Lời này quả thực là sự thực.

Đan Trì cung chủ cười lạnh:

- Chuyện tới nước này, kế ly gián vụng về đó ngươi dùng có tác dụng gì cơ chứ? Đúng vậy, Đan Kiền Cung ta dựa vào Giang Trần. Xích Đỉnh trung vực các ngươi dựa vào Bất Diệt Thiên Đô, can tâm làm tay sai của Bất Diệt Thiên Đô, thế thì sao chứ? Kết quả còn không phải là Yến gia ngươi khó thoát khỏi cái chết? Nhất mạch Yến gia các ngươi còn không phải cũng bị chém tận giết tuyệt hay sao? Bắt đầu từ hôm nay, trên đời không còn Yến gia trong Xích Đỉnh trung vực nữa.

Mặt Xích Đỉnh hoàng đế xám như tro tàn, con mắt quét qua, thoáng cái nhìn ba đại tông chủ, nhưng tức giận không có chỗ phát tiết:

- Yến gia ta bị Vạn Tượng Cương Vực tiêu diệt đó là báo ứng thiên đạo. Ba đại tông môn các ngươi hưởng thụ đãi ngộ chí cao trong Xích Đỉnh trung vực ta, kết quả lại ăn cây táo rào cây sung. Các ngươi có tư cách gì đứng trước mặt trẫm?

- Ta nhổ vào, họ Yến kia. Ngươi còn mặt mũi nào nói tới chuyện này? Xích đỉnh trung vực này đã sớm bị Yến gia các ngươi làm cho chướng khí mù mịt rồi. Tài nguyên sao? Đúng vậy, ba đại tông môn chúng ta chiếm cứ một ít tài nguyên. Nhưng mà người nào mà không biết, tài nguyên của Xích Đỉnh trung vực này Yến gia các ngươi cầm đi hơn phân nửa, lại còn lấy thêm một phần hiếu kính cho Bất Diệt Thiên Đô? Phần phân tới tay các đại tông môn đều là một ít cơm thừa canh cặn. Bằng không mà nói XÍch Đỉnh trung vực chúng ta làm sao lại không có một tông môn nhị phẩm nào?

- Đúng vậy, trung vực khác hoặc ít hoặc nhiều đều có tông môn nhị phẩm. Duy chỉ có Xích Đỉnh trung vực bị Yến gia các ngươi nắm giữ, yến gia các ngươi ăn hết tận gốc, lại còn ra vẻ coi trọng thế lực tông môn. Nguyên nhân Xích Đỉnh đế quốc diệt vong chính là vì Yến gia các ngươi.

- Yến gia không diệt, Xích Đỉnh trung vực vĩnh viễn sẽ không xoay người được.

Không biết vì sao Giang Trần nhìn thấy Xích Đỉnh hoàng đế đấu võ mồm với ba đại tông chủ, hắn cả thấy vô cùng chán ghét.

- Họ Yến kia, chuyện cho tới nước này, ngươi có nói một ngàn một vạn lần cũng chỉ có một con đường. Là tự ngươi kết liễu hay là bổn thiếu chủ tiễn ngươi một đoạn đường?

Giang Trần cũng không muốn nói nhảm với Xích đỉnh hoàng đế này.

- hừ.

Xích Đỉnh hoàng đế cười lạnh nói:

- Ngươi tiễn ta một đoạn đường? Ngươi dám một mình đấu với ta không?

Giang Trần lạnh nhạt cười nói:

- Đừng giả bộ, bổn thiếu chủ muốn giết ngươi dễ dàng như giết một con chó vậy. Một mìn hđấu với ngươi? Ngươi cũng xứng sao?

Xích Đỉnh hoàng đế vốn còn muốn mượn cơ hội một mình đấu với Giang Trần, kích thích Giang Trần, tìm một đường sinh cơ. Thấy Giang Trần căn bản khinh thường hắn, hắn mới biết được tính toán của mình đã thất bại.

Hắn cười ha hả như điên:

- Thiếu chủ chó má gì, cũng chỉ có như vậy mà thôi. Giang Trần, ngươi diệt Xích Đỉnh đế quốc ta, thế lực lớn trên bát vực sẽ không từ bỏ ý đồ với ngươi.

- Ngươi chờ đi, Đan Hỏa thành, Bất Diệt Thiên Đô những thế lực này sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Xích Đỉnh hoàng đế khàn khàn giọng nói, giống như muốn dùng oán niệm trong lòng giết chết Giang Trần, hủy diệt cả thế giới này vậy.

Đây là con chó bại trận gào thét, Giang Trần không thèm để ý tới.

Hắn chỉ cười hững hờ, hạ lệnh:

- Tiên Vân, giết hắn.

Xích Đỉnh hoàng đế nghe xong, sắc mặt lập tức trắng bệch, đồng thời trên đỉnh đầu có một tấm Độn Không phù được thúc dục, muốn nhờ độn quang thoát đi.

Chỉ là lúc trước ngay cả lão tổ Yến gia cũng không thể thoát khỏi thiên la địa võng, hắn chỉ là một cường giả Hoàng cảnh làm soa có thể chạy thoát trước mặt vô số cường giả Đế cảnh chứ?

Tiêu Vân trực tiếp tát một cái, đạo độn quang kia đã bị chụp xuống.

Phanh.

Xích Đỉnh hoàng đế giống như con chó chết, ngã xuống mặt đất. Lúc mở mắt, trước mắt có một phi tử còn một nửa thân thể đối mặt với hắn, trong mắt dường như tràn ngập oán niệm, nguyền rủa, lại còn cười nhạo.

Xích Đỉnh hoàng đế đền tội, coi như tuyên bố Xích Đỉnh hoàng thất triệt để sụp đổ.

Thương Hải đại đế mang theo những tinh anh càn quét hoàng cung, rất nhanh đệ tử hoàng thất Yến gia đã bị chém giết không sót một ai.

Dưới sự hợp lực của ba đại tông môn, lại càn quét một lần trong hoàng thành Xích Đỉnh đế quốc, kể từ đó, Yến gia trong Xích Đỉnh trung vực hoàn toàn bị nhổ tận gốc.

Lần càn quét lớn này cũng khiến cho Xích Đỉnh hoàng đô khủng hoảng, nhưng mà rất nhanh Giang Trần đã đứng ra tỏ thái độ.

- Chư vị, Xích Đỉnh hoàng thất cấu kết với Bất Diệt Thiên Đô, xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, diệt tông môn ta, giết đồng môn ta. Bổn thiếu chủ hôm nay báo thù, chỉ diệt trừ hoàng thất Yến gia, cùng với những vây cánh của hoàng thất Yến gia mà thôi. Những người khác sẽ không động tới dù chỉ một cọng lông. Mọi người không cần khủng hoảng.

Giang Trần nói những lời này khiến cho lòng người Xích Đỉnh hoàng đô đang bàng hoàng chậm rãi ổn định lại.

- Thiếu chủ, đại cục Xích đỉnh hoàng đô đã định, những tông môn tứ phẩm năm đó xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực nên xử lý thế nào?

Thương Hải đại đế cười nói.

- Xích Đỉnh trung vực đã bị chúng ta nắm giữ, những tông môn này đã là cá nằm trong chậu, không đáng để lo.

Giang Trần cười nhạt.

- Thương Hải, ngươi đem một đội ngũ phân thành bốn hướng, phân biệt đi trấn áp Kỳ Thiên Tông, Trúc Tiết tông, Kim Phù tông, Bão Cầm tông.

- Tiêu Vân, ngươi mang theo hai nhóm nhân mã phân biệt trấn áp Tứ Tượng tông, Phong Vân điện...

- Tiêu Phong, ngươi cũng mang theo hai nhóm nhân mã phân biệt trấn áp Huyền Viêm tông, Cửu Lãng tông.

- Mạch lão ca, huynh đi cùng tới ta tới Lôi Âm môn và Cự Côn tông.

Hai tông môn này tự nhiên Giang Trần muốn đích thân tới đối phó. Bởi vì hai tông môn này là hung thủ xâm lấn Đan Kiền Cung, tự nhiên Giang Trần phải tự thân tới xử lý.

Cùng ngày, Giang Trần dẫn đầu đội ngũ mạnh mẽ giá lâm Lôi Âm môn và Cự Côn tông. Hai tông này trước đó cũng nhận được tin tức. Nhưng mà toàn bộ Xích Đỉnh trung vực đều bị Giang Trần phái người phong tỏa. Hai đại tông môn này vẫn còn đang do dự có nên giải tán hay không thì Giang Trần đã dẫn theo đại quân tới gần.

Vốn những tông môn tứ phẩm này sau lần kiếp nạn đuổi giết Giang Trần kia đã nguyên khí đại thương. Trình độ so với tông môn tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực năm đó cũng không mạnh hơn là bao.

Lại thêm Giang Trần tự mình ra trận, làm sao có thể chống đỡ được công kích mạnh mẽ của Khổng Tước vệ? Huống chi còn có Vô Song đại đế ở một bên lược trận.

Đan Trì cung chủ của Đan Kiền Cung và Vân Niết trưởng lão nhiều năm chịu khuất nhục, hôm nay cũng phát tiết ra. Đối mặt với Lôi Âm môn và Cự Côn tông đang sợ hãi khôn cùng này, bọn họ cũng đại phát thần uy, giống như là chém dưa thái rau vậy, giết chết rất nhiều cao tầng hai tông môn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)