← Ch.1376 | Ch.1378 → |
Giang Trần nghe vậy, cũng có chút kinh ngạc. Tỉnh Trung Đại Đế này không hổ là một trong sáu cự đầu tán tu, góc độ cùng độ cao nhìn vấn đề, hoàn toàn chính xác bất đồng người khác.
Những Đại Đế tán tu ở đây, xưa nay bọn hắn đặc lập độc hành, đăm chiêu suy nghĩ, cũng đơn giản là như thế nào tăng lên thực lực của mình.
Góc độ suy nghĩ như Tỉnh Trung Đại Đế, đại bộ phận Đại Đế tán tu là làm không được. Mặc dù ngẫu nhiên cũng hiện lên, nhưng mà bọn hắn căn bản sẽ không suy nghĩ sâu xa xuống dưới.
Ở bọn hắn xem ra, vận mệnh của cả Nhân loại cương vực, hẳn là sự tình của những đại tông môn kia cân nhắc.
Trời sập xuống, cũng có người dáng cao gánh lấy.
Tỉnh Trung Đại Đế nói, lại làm cho tâm tình của những Đế cảnh kia hơi có chút chấn động.
- Tỉnh Trung lão ca, giống như ngươi nói, Nhân loại cương vực chúng ta chẳng phải là có đại phiền toái?
Một Đại Đế tán tu cau mày nói.
- Tỉnh Trung lão ca, ngươi đức cao vọng trọng, chúng ta những đại quê mùa này, nghĩ không tới những chuyện này, suy nghĩ nhiều liền đau đầu. Ngươi cảm thấy, loại tình huống này, chúng ta phải làm sao bây giờ?
- Đúng vậy, Tỉnh Trung lão ca, ngươi chỉ điểm sai lầm đi.
Những Đại Đế tán tu này, đối với nhân phẩm cùng uy tín của Tỉnh Trung Đại Đế, còn là phi thường tin phục, nhao nhao mở miệng nói.
Tỉnh Trung Đại Đế liếc nhìn Giang Trần, thở dài:
- Những ngày này, lão phu đang suy nghĩ một vấn đề. Có lẽ, loại cục diện hiện tại này của Nhân loại cương vực, hy vọng duy nhất, là ở trên người Giang Trần Thiếu chủ.
Tất cả mọi người nhìn về phía Giang Trần.
Ngay cả Giang Trần, cũng hơi có chút ngoài ý muốn. Hắn không nghĩ tới, Tỉnh Trung Đại Đế sẽ ủng hộ hắn như vậy.
Tỉnh Trung Đại Đế hướng Giang Trần ý bảo thoáng một phát, nói ra:
- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi cũng đừng nóng vội phản bác lão phu. Hãy nghe lão phu đem lời nói hết.
- Mọi người cũng suy nghĩ một chút, xem cái nhìn của lão phu, có phải chính xác hay không. Những tán tu Đế cảnh chúng ta, đều là nhân tài kiệt xuất trong tán tu, có suy nghĩ của mình, có tư duy của mình. Lão phu chỉ là đưa ra một cái nhìn, cho mọi người tham khảo một chút, lại không phải muốn khống chế tư duy của mọi người.
- Tỉnh Trung lão ca, ngươi có thể chỉ điểm chúng ta, cái kia là vinh hạnh của chúng ta. Ai cũng sẽ không trách ngươi.
- Đúng vậy, ý nghĩ của ta khẳng định không có khai khiếu như Tỉnh Trung lão ca.
Tỉnh Trung Đại Đế thấy mọi người đều rất chờ đợi, gật gật đầu, mở miệng nói:
- Lão phu xem thế cục hiện tại của Nhân loại cương vực, liền kiên định cho rằng, hiện tại chuyện xấu duy nhất của Nhân loại cương vực, cũng có thể nói hy vọng duy nhất, là Giang Trần Thiếu chủ. Cái này cũng không phải lão phu nói bốc nói phét.
- Nếu như Giang Trần Thiếu chủ cùng Lưu Ly Vương Thành, bị Đan Cực Đại Đế trấn áp. Tiền đồ của Nhân loại cương vực, sẽ một mảnh ảm đạm. Đan Cực Đại Đế cũng tốt, kiêu hùng khác cũng tốt, bọn hắn không có năng lực này, cũng không có đức hạnh này, ở thời khắc mấu chốt dẫn đầu Nhân tộc đi ra vận mệnh suy thoái.
- Nếu như Ma kiếp bộc phát, hoặc là biên giới chi cảnh phá vỡ, hàng rào giữa các tộc không còn, dị tộc xâm lấn, Đan Cực Đại Đế tuyệt đối không phải người chọn lựa dẫn đầu Nhân tộc tốt nhất. Có lẽ, hắn ngược lại sẽ là người mai táng hi vọng của Nhân tộc.
Ngữ khí của Tỉnh Trung Đại Đế nghiêm túc.
- Lão phu nói lời này, tuyệt đối không phải cố ý chửi bới ai, cũng không phải cố ý nâng ai. Lão phu nhìn không tốt Đan Cực Đại Đế, là vì dã tâm của hắn quá lớn, mà lòng dạ quá nhỏ. Trên người hắn cũng không có ý chí thiên hạ như Khổng Tước Đại Đế. Người như vậy, nhất định là không cách nào thành lĩnh tụ của Nhân tộc. Thượng Cổ Ma tộc đại chiến, tuy tư liệu truyền thế không nhiều lắm, nhưng mà chúng ta đều biết, Thượng Cổ Nhân tộc có thể ở trong Ma kiếp sống sót, thành công phong Ma, cái kia đích thật là dưới sự dẫn dắt của một ít lĩnh tụ Nhân tộc đức cao vọng trọng, hoàn thành hành động vĩ đại mà cơ hồ không có khả năng hoàn thành.
Tỉnh Trung Đại Đế nói đến thời đại Thượng Cổ, trong giọng nói cũng tràn ngập thành kính, tiếp tục nói:
- Nếu như đương kim thế giới, Ma kiếp bộc phát, khảo nghiệm đối với Nhân tộc, sẽ viễn siêu thời đại Thượng Cổ. Bởi vì thời đại Thượng Cổ, Nhân tộc là một chủng tộc cường đại, là một chủng tộc trăm hoa đua nở, truyền thừa cường đại. Mà Nhân loại bây giờ, tinh anh đã không ở Nhân loại cương vực. Thượng Cổ lưu lại truyền thừa, cũng là mười không còn một. Hiện tại nội tình cùng thực lực của Nhân tộc chúng ta, đều không bằng một phần mười thời đại Thượng Cổ.
- Cái này còn không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là, Nhân tộc hiện tại, đã mất đi tín ngưỡng thành kính từ thời đại Thượng Cổ. Không có lĩnh tụ cường đại, không có tín ngưỡng cộng đồng, có quá nhiều lục đục với nhau, ngươi lừa ta gạt. Thử hỏi một câu, tình huống hiện tại của Nhân loại cương vực, một khi Ma kiếp hoặc là chủng tộc khác xâm lấn, các ngươi còn có thể lạc quan sao?
Tỉnh Trung Đại Đế cao đàm khoát luận, để cho mọi người lâm vào trong trầm tư.
Nhân loại cương vực hiện tại, đúng như Tỉnh Trung Đại Đế nói. Tất cả tông môn, các loại thế lực tầm đó lục đục với nhau, chỉ vì chút lợi ích, liền công phạt lẫn nhau, đấu đá lẫn nhau. Thậm chí loại kiêu hùng như Đan Cực Đại Đế, càng là ở bốn phía châm ngòi thổi gió, đảo loạn thế cục, e sợ cho thiên hạ bất loạn.
Loại người giống như Đan Cực Đại Đế, thì như thế nào có thể trở thành lĩnh tụ Nhân tộc?
Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Tỉnh Trung Đại Đế nhìn không tốt, thậm chí là xem thường Đan Cực Đại Đế.
Vốn, dùng địa vị của Đan Cực Đại Đế, vốn phải là nhân vật lãnh tụ của Nhân tộc, vốn nên được võ giả Nhân tộc kính ngưỡng.
- Tỉnh Trung lão ca, ngươi nói đều rất có đạo lý. Nhưng mà cách cục của Nhân loại cương vực bây giờ, lại không phải những tán tu chúng ta có thể thay đổi được a.
- Phải. Loại người như Đan Cực Đại Đế, quyền cao chức trọng, tác phong lại bá đạo. Những tán tu chúng ta, chẳng lẽ còn có thể đi cải biến hắn hay sao?
- Ai, nếu như trời thật muốn sụp đổ, cái kia cũng chỉ có thể là những người cao đi gánh. Tán tu chúng ta, vẫn là qua một ngày, lại tính toán một ngày a.
Tỉnh Trung Đại Đế nghe vậy, lại cười lạnh:
- Cái này là ý nghĩ của các ngươi? Một thân tu vi thật vất vả tu luyện tới Đế cảnh, ý nghĩ của các ngươi, đã cam chịu như thế?
- Tỉnh Trung lão ca, không phải chúng ta cam chịu, mà là những tán tu chúng ta, căn bản vô lực cải biến cách cục a.
- Đúng vậa, tựa như Tỉnh Trung lão ca ngươi nói, loại sự tình này, có lẽ loại nhân vật như Giang Trần Thiếu chủ, mới là nhân vật chính a.
Tỉnh Trung Đại Đế than nhẹ một tiếng:
- Lão phu nói nhiều như vậy, không ngờ vẫn là đàn gảy tai trâu. Ý tứ của lão phu rất rõ ràng rồi, đời ta tán tu, mặc dù không cách nào cải biến cách cục, nhưng có thể trợ giúp người có thể cải biến cách cục.
*****
Nghe được Tỉnh Trung Đại Đế nói, trong lòng Giang Trần cũng chấn động.
Tỉnh Trung Đại Đế này ý ở ngoài lời, là muốn đứng thành hàng sao? Là muốn đứng bên Giang Trần hắn, ủng hộ Lưu Ly Vương Thành?
Cái này thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn a.
Nếu như có thể đạt được những Đại Đế tán tu này ủng hộ, cơ hồ có thể nói, có thể khống chế dư luận của tán tu giới, tiến tới ảnh hưởng toàn bộ tán tu giới.
Trước kia Giang Trần ở Long Hổ Phong Vân Hội, cố ý lấy lòng tán tu giới, vì tán tu giới thương lượng cửa sau, kỳ thật chính là vì ảnh hưởng tán tu giới, ở tán tu giới đánh xuống danh tiếng, thắng được thanh danh tốt, từ đó thắng được dân tâm của tán tu giới.
Không thể không nói, những trả giá này của hắn, đúng là vẫn còn có hồi báo.
Một Đế cảnh cười nói:
- Tỉnh Trung lão ca, ngươi có thể đem lời nói rõ một chút hay không. Ngươi là muốn chúng ta ủng hộ Giang Trần Thiếu chủ sao?
- Chúng ta đều được Tùng Hạc Đan của Giang Trần Thiếu chủ, đương nhiên là ủng hộ Giang Trần Thiếu chủ, đó căn bản không cần Tỉnh Trung lão ca nói a.
- Đúng, viên Tùng Hạc Đan này, kỳ thật chúng ta trước trước sau sau cũng không có làm cái gì. Nếu như Giang Trần Thiếu chủ dùng được chúng ta, chúng ta đương nhiên nghĩa bất dung từ, mọi người nói đúng hay không?
- Đúng đúng đúng, tán tu giới chúng ta ân oán rõ ràng, Giang Trần Thiếu chủ thành thật với chúng ta, chúng ta cũng không thể vong ân phụ nghĩa làm bạch nhãn lang.
Những thứ này ngươi một lời, ta một câu nói.
Tỉnh Trung Đại Đế đè ép hai tay, cười nói:
- Ý tứ của lão phu, có khả năng chư vị lý giải không đủ thấu triệt. Lão phu nói là trợ giúp Giang Trần Thiếu chủ, mà không phải nói ở trên một sự kiện, xuất lực hỗ trợ. Mà là sau này ở trong đại thế, phải gắt gao đứng bên Lưu Ly Vương Thành, đứng ở sau lưng Giang Trần Thiếu chủ ủng hộ hắn. Thậm chí, chúng ta còn có lẽ dẫn đạo đại thế của tán tu giới, đến ủng hộ Giang Trần Thiếu chủ.
Giờ phút này, Giang Trần cũng có chút thẹn đỏ mặt rồi. Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, Tỉnh Trung Đại Đế sẽ ủng hộ hắn như thế.
Xem ra, ở trên người Tỉnh Trung Đại Đế kết xuống thiện duyên, là lựa chọn anh minh a.
- Tỉnh Trung lão ca, chúng ta khẳng định nghe theo ngươi. Đan Hỏa Thành cùng Lưu Ly Vương Thành tầm đó, chúng ta không ủng hộ Lưu Ly Vương Thành thì ủng hộ ai? Đan Cực Đại Đế kia hoành hành ngang ngược, tán tu giới chúng ta không có bao nhiêu người ưa thích hắn. Giang Trần Thiếu chủ tuổi trẻ tài cao, còn rất chí cốt. Có đạo lý gì không ủng hộ hắn?
- Đúng, ủng hộ Giang Trần Thiếu chủ, nghĩa bất dung từ.
Tỉnh Trung Đại Đế thở dài:
- Giang Trần Thiếu chủ, người khác lão phu không nắm chắt được, bất quá từ nay về sau, lão phu sẽ kiên quyết đứng bên ngươi. Lão phu ủng hộ ngươi đánh bại Đan Cực Đại Đế, ủng hộ ngươi chỉnh hợp cả Nhân loại cương vực, ủng hộ ngươi thành lĩnh tụ mới của Nhân tộc.
Trong mắt của Tỉnh Trung Đại Đế tràn đầy chân thành:
- Giang Trần Thiếu chủ, lão phu không phải người ưa thích vuốt mông ngựa. Bất quá, lão phu hoàn toàn chính xác cảm thấy, ngươi là người thích hợp thành lĩnh tụ Nhân tộc nhất. Trên người của ngươi, đã có tình cảm vĩ đại của Khổng Tước Đại Đế, lại có năng lực cùng phách lực vượt qua Đan Cực Đại Đế. Có hai điểm này kết hợp, tương lai của Nhân loại cương vực, nhất định là của ngươi.
Loại đánh giá này, nếu như từ trong miệng một tu sĩ bình thường nói ra, có lẽ phân lượng không nặng. Thế nhưng mà, từ trong miệng nhân vật đỉnh cấp của tán tu giới nói ra, phân lượng lại hoàn toàn bất đồng.
Lời nói nói đến nước này rồi, nếu như Giang Trần không nói hai câu, cái kia là không thể nào nói nổi.
- Tỉnh Trung Đại Đế, Giang Trần hà đức hà năng, lại khiến ngươi đánh giá cao như thế. Hôm nay cách cục của Nhân loại cương vực, xác thực như ngài nói, đã lâm vào một loại trạng thái nguy hiểm. Hơn nữa, Bổn thiếu chủ có thể minh xác nói cho mọi người biết, Ma kiếp không còn là một khái niệm trong đầu mọi người, mà là tùy thời có thể phát sinh. Hơn nữa, Thượng Cổ Ma tộc cường đại, Ma tộc các mạch quỷ dị cường đại, một khi bạo phát ra, so với trong tưởng tượng của mọi người càng thêm đáng sợ gấp 10 lần.
- Nếu như Nhân loại cương vực thực không có bất kỳ phòng bị, Ma kiếp bộc phát, Nhân tộc sẽ tai hoạ ngập đầu. Huyết mạch Nhân tộc, đến lúc đó chỉ sợ mười không còn một.
Giang Trần cũng không muốn nói chuyện giật gân, lời này của hắn, là hoàn toàn có căn cứ.
Ở đây đều là Đế cảnh, Giang Trần cũng không tồn tại cố lộng huyền hư gì. Cũng không cần phải lo lắng nói nặng, sẽ dọa mọi người.
- Trên thực tế, Bổn thiếu chủ ở Nhân loại cương vực, đã cùng cường giả Ma tộc giao thủ. Cái kia vẫn là một Ma tộc Đại Đế chưa hoàn toàn thức tỉnh.
Ngữ khí của Giang Trần ngưng trọng, ánh mắt chậm rãi đảo qua trước mặt mỗi Đại Đế.
- Bổn thiếu chủ có thể cam đoan, nếu như là 1 vs 1, chỉ cần Ma Đế kia khôi phục sáu bảy thành công lực. Có lẽ, chỉ có Tỉnh Trung lão ca có thể cùng hắn quần nhau thoáng một phát, nhưng hi vọng thủ thắng, lại phi thường xa vời. Mà Hỏa Viêm Đại Đế cùng Nhược Y Đại Đế, có lẽ có thể ở trong tay Ma Đế kia bảo vệ tánh mạng... Về phần những người khác, vận khí tốt, có lẽ có thể tránh được một kiếp. Nếu vận khí không tốt, có lẽ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Giang Trần tuyệt đối không phải nói chuyện giật gân, Huyết Quỳ Ma Đế kia khôi phục hai ba thành công lực, có thể đánh cho Giang Trần chạy trốn tứ phía.
Nếu như không phải Giang Trần thủ đoạn nhiều, át chủ bài tầng tầng lớp lớp, có lẽ ở Băng Vân Sơn mạch, Giang Trần đã nuốt hận rồi.
Cho nên, nếu như Huyết Quỳ Ma Đế kia có thể khôi phục sáu bảy thành công lực, tuyệt đối là tồn tại phi thường đáng sợ. Tu sĩ Đế cảnh, tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.
Nếu như khôi phục mười thành công lực, chỉ sợ Đại Đế của cả Nhân tộc, cường giả có thể cùng hắn đối kháng, cũng là rải rác không có mấy.
Đây cũng là địa phương Giang Trần lo lắng nhất.
Nếu như rất nhiều Ma tộc Ma Đế thức tỉnh, phá tan phong ấn, tiến vào thế giới Nhân tộc, cái kia sẽ là một lần hạo kiếp chưa từng có của Nhân loại cương vực.
Nhân loại cương vực hiện tại, kể cả Nhất phẩm tông môn, chỉ sợ cũng vô lực ngăn cản.
- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi đã cùng Ma tộc Ma Đế giao thủ?
Tỉnh Trung Đại Đế hít một hơi lãnh khí.
- Là ở Phong Ma chi địa kia?
- Không, ngay tại Nhân loại cương vực, tại Xích Đỉnh Trung Vực. Năm đó Xích Đỉnh Trung Vực Thúy Hoa Hiên chủ, bị Ma Đế tẩy não, thành tín đồ của hắn, cố bố nghi trận, dẫn tới rất nhiều tu sĩ, thành huyết thực để Ma Đế sống lại. Thúy Hoa Hiên chủ kia, còn chuẩn bị rất nhiều huyết nhục nữ tử, cung cấp Ma Đế kia hưởng dụng hấp thu. May mắn chính là, Ma Đế kia chỉ khôi phục hai ba thành công lực. Nếu khôi phục mười thành công lực, chỉ sợ hiện tại cả Nhân loại cương vực, đã bị hắn náo chướng khí mù mịt.
← Ch. 1376 | Ch. 1378 → |