Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1650

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1650: Vạn Quân trưởng lão
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Hiện tại chỉ có một cháu ruột, bởi vì hắn sủng ái, tính cách khó tránh khỏi có chút không hiểu biến báo, làm việc có chút không thành thục.

Bất quá, Cổ Ngọc thịnh hội lần này, Tôn nhi của mình, cuối cùng là cho mình thể diện.

- Thanh Tang, lần này ngươi tăng mặt mũi cho lão phu. Những người nói bậy ngươi kia, cũng như chó cắn gai nhím, không thể nào hạ miệng, ha ha ha.

Yến Vạn Quân nói đến đây, trên mặt cũng có chút đắc ý. Lần này đi ra ngoài, hắn vì Yến Thanh Tang toàn lực tranh thủ một danh ngạch.

Trên thực tế, trước khi xuất phát, danh ngạch của Yến Thanh Tang có tranh luận rất lớn. Rất nhiều trưởng lão đều cảm thấy tính cách của Yến Thanh Tang quá thẳng thắn, nói chuyện làm việc, không biết biến báo. Hắn đi ra ngoài, chỉ sợ sẽ không thích sống chung, sẽ trở thành nhân tố không ổn định.

Trên thực tế, Yến Thanh Tang biểu hiện ở Lộng Ngọc Lâu, đã xác minh mọi người nói đúng.

Chỉ là, Yến Thanh Tang ở trong Cổ Ngọc thịnh hội, biểu hiện xuất chúng, một người thu hoạch, cơ hồ là tổng của vài người khác.

Cái này để cho rất nhiều người dồn sức muốn tìm Yến Thanh Tang phiền toái, một bụng bực tức lại không chỗ phát tiết.

Yến Vạn Quân đối với chuyện này vẫn có chút thoả mãn, cảm giác Tôn nhi của mình thật biết cho mình mặt mũi, để cho hắn ở trong gia tộc, cũng ngẩn đầu lên được.

- Gia gia, việc này ngươi cũng đừng khoa trương ta, muốn nói công lao, chúng ta cũng không cần khách sáo, dựa vào đều là công lao của Thiệu Uyên huynh đệ chiếm đa số.

Yến Thanh Tang ở trước mặt tổ phụ, lộ ra rất tùy ý.

Giang Trần lại vội nói:

- Yến huynh thiên phú dị bẩm, rất khiêm tốn, đây cũng là không thể xem nhẹ. Nếu như đổi lại một mình ta, chỉ sợ sẽ không có thuận lợi như vậy rồi.

Yến Thanh Tang đỏ mặt:

- Huynh đệ, ngươi muốn khoa trương người cũng tìm từ phù hợp một chút. Khiêm tốn, thiên phú dị bẩm, ta cảm thấy có xấu hổ a.

Giang Trần cười mà không nói.

Nhưng Yến Vạn Quân lại cười mắng:

- Tiểu tử ngươi thật không có đứng đắn. Đã hơn ba mươi, lại vẫn không đáng tin cậy như vậy. Ngươi cũng không hướng huynh đệ của ngươi học tập một chút?

- Ta cái này không phải cùng hắn học sao! Phương diện Cổ Ngọc, ta học được không ít a.

- Nói bậy, lão phu không đơn thuần là bảo ngươi học tập tri thức Cổ Ngọc, khí độ của Thiệu tiểu ca, ngươi học được sao? Lão phu nói cho ngươi biết, phương diện đối nhân xử thế, đồ vật người phải học còn nhiều lắm!

Yến Vạn Quân thoạt nhìn là quát lớn, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy cưng chiều.

Giang Trần nhìn cũng im lặng, hắn rốt cuộc biết tại sao tính cách của Yến Thanh Tang sẽ như vậy rồi, tất cả đều là tổ phụ làm hư.

Từ xưa đều nói con hư tại mẹ, Yến Vạn Quân trưởng lão này, ngược lại là từ tổ bại tôn.

Bất quá, đây là gia sự của người ta, Giang Trần không nên nói cái gì.

- Thiệu Tiểu ca, lão phu có một yêu cầu quá đáng.

Yến Vạn Quân nhìn Giang Trần, ánh mắt có chút thú vị, ngữ khí chăm chú nói.

- Nếu Trưởng lão có gì phân phó, cứ nói đừng ngại.

Giang Trần vội nói.

- Cũng chưa nói tới phân phó gì. Thầm nghĩ để cho Tiểu ca về sau đề điểm Thanh Tang nhiều hơn, tiểu tử này muốn nói thiên phú, ở gia tộc dù không tính tốt nhất, nhưng cũng là hàng ngũ nhất lưu. Nhưng mà tính cách của hắn, vẫn còn có chút thiếu hụt, thiếu một ít đánh bóng. Cho nên, ngày sau ở phương diện này, Tiểu ca nên chiếu cố hắn nhiều hơn. Hai người các ngươi, ở trong gia tộc nên hữu ái tương trợ, tranh thủ bộc lộ tài năng.

- Đây là tự nhiên.

Giang Trần gật đầu.

- Ai, tiểu tử Thanh Tang này, ở gia tộc nhân duyên không tốt. Xem cái này không để vào mắt, nhìn cái kia cảm thấy người ta không được. Tiểu tử này khó được đổi tính một lần, cùng ngươi hợp ý.

Yến Vạn Quân cũng có chút cảm khái. Đứa cháu này của hắn, có thể nói là làm hắn rất quan tâm. Hai đứa con trai vận mệnh đã chú định.

Hiện tại chỉ còn cháu ruột, mới có thể đào tạo.

Cho nên, Yến Vạn Quân ở trên người Yến Thanh Tang, ký thác rất lớn, cũng rất hi vọng Yến Thanh Tang có thể bộc lộ tài năng. Chỉ là, tu vi hiện tại của Yến Thanh Tang, ở trong gia tộc trẻ tuổi, Top 5 cũng sắp xếp không được, chớ nói chi là tiến vào Top 3, thậm chí khiêu chiến Yến Chân Hòe.

Mà mặc dù là Yến Chân Hòe, được công nhận gia tộc trẻ tuổi đệ nhất thiên tài, luận thực lực, tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, cũng chỉ là tồn tại trong quy trong củ.

Trên thực tế, Yến Vạn Quân biết rõ, Yến gia trẻ tuổi, thiên phú kiệt xuất nhất, không phải Yến Thanh Tang, không phải Yến Chân Hòe, cũng không phải người khác.

Mà là cháu ruột hắn Yến Thanh Hoàng.

Chỉ là...

Nghĩ đến cháu gái này, Yến Vạn Quân liền lòng như đao cắt. Tuy nhi tử nghiệp chướng nặng nề, thế nhưng cháu gái là người vô tội. Yến Vạn Quân xuất phát từ đại cục, không có cách nào kháng cự lực lượng của gia tộc.

Thế nhưng mà nói cho cùng, hắn đối với Hoàng Nhi vẫn tràn ngập áy náy. Nếu có biện pháp, hắn quả quyết không muốn hi sinh cháu gái của mình đi thành toàn gia tộc.

Thế nhưng mà, dùng sức một mình hắn, thật sự không có lựa chọn nào khác. Nội đối kháng không được gia tộc, ngoại đối kháng không được Hạ Hầu gia tộc.

Cuối cùng, vẫn là Yến gia quá yếu. Chỉ cần Yến gia hơi cường đại một chút, có thể áp đảo Hạ Hầu gia tộc, làm sao sẽ tao ngộ nhục nhã như thế, đả kích như thế?

Cho nên, nội tâm Yến Vạn Quân có một đoàn hỏa khí. Chỉ là, đoàn hỏa này, hắn không biết phát tiết vào ai.

Chính bởi vì trong lòng có hỏa khí, cho nên, hắn đối với Yến Thanh Tang ký thác rất cao, hi vọng một ngày kia Yến Thanh Tang có thể trở nên nổi bật, có thể xóa sạch hổ thẹn, có thể làm cho nhất mạch của hắn, một lần nữa đứng đến tuyến ngoài cùng của gia tộc.

Thế nhưng mà, đây hết thảy, còn phải là Yến Thanh Tang không chịu thua kém mới được.

Muốn nói lúc trước Yến Thanh Tang biểu hiện, hoàn toàn là chưa nói tới không chịu thua kém. Nhiều nhất chỉ có thể coi là trong quy trong củ, có chút thời điểm còn để cho người thất vọng.

Nhưng mà Cổ Ngọc thịnh hội lần này, Yến Thanh Tang lại làm rất tốt.

Hơn nữa trình độ, còn phi thường khoa trương.

Cũng bởi vì vậy, Yến Vạn Quân mới có thể chấp nhận Giang Trần như vậy, mới có thể cho phép Giang Trần đi cùng cháu ruột của hắn. Nói cho cùng, hắn vẫn cảm thấy khí chất cùng tiềm lực trên thân người trẻ tuổi này, đối với Tôn nhi của hắn có thể hình thành trợ giúp. Hơn nữa, hắn còn không cần lo lắng người trẻ tuổi này uy hiếp được địa vị Tôn nhi của hắn.

Dù sao, hắn là người khác họ.

Người khác họ, dù thiên phú lại cao, tiềm lực lại lớn, cũng không có khả năng trở thành người chọn lựa hạch tâm của gia tộc. Nhiều lắm là trở thành Thái Thượng trưởng lão khác họ mà thôi.

Không thể không nói, Yến Vạn Quân vẫn rất đa mưu túc trí.

Tại hoa viên xếp đặt một bàn yến hội, tổ tôn hai người, còn có Giang Trần, thừa dịp ánh trăng uống vài chén.

Trong bữa tiệc, Yến Vạn Quân cũng hữu ý vô ý mở miệng suy tính Giang Trần, thăm dò Giang Trần, sờ chi tiết của Giang Trần. Những chuyện này, Giang Trần sớm có tâm lý chuẩn bị, tự nhiên là trả lời cẩn thận, phi thường hoàn mỹ.

*****

Cái này để cho Yến Vạn Quân cũng bỏ đi nghi kị trong lòng.

- Đúng rồi, Thiệu Tiểu ca, biên giới gia tộc ta, có một nơi gọi là Vân Đà Sơn, núi này theo một vị tộc lão nói, có lẽ ẩn chứa linh mạch, có được tiềm lực rất kinh người. Chỉ là, hắn ở phương diện này không có thiên phú gì. Lão phu hỏi một câu, Tiểu ca ở phương diện này, có thiên phú hay không?

Giang Trần trầm ngâm một lát:

- Nếu là linh mạch bình thường, tựa hồ cũng không tồn tại độ khó khai phát gì a?

- Nói như vậy, cái kia chỉ sợ không phải là linh mạch bình thường?

Trong nội tâm Yến Vạn Quân khẽ động.

- Không có tự mình khảo sát, vãn bối không dám vọng luận.

Giang Trần rất cẩn thận.

- Vậy nếu như mời ngươi đi xem xét một phen, ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần khảo sát ra kết quả?

Yến Vạn Quân nhịn không được hỏi.

Nếu như có thể khai phát ra Vân Đà Sơn, thật đúng là có linh mạch, Yến Vạn Quân hắn tuyệt đối là công lao không nhỏ. Cho nên, chuyện này là cơ hội tốt lập công, Yến Vạn Quân không muốn bỏ qua.

Giang Trần trầm ngâm nói:

- Vãn bối làm việc, xưa nay không thích nói bốc phét. Chỉ có tự mình khảo sát, mới có thể nói cho tiền bối kết quả cụ thể. Trước đó dự đoán, không có ý nghĩa. Bởi vì cân nhắc đến các loại nhân tố thiên thời địa lợi, địa phương bất đồng, hình dạng mặt đất bất đồng, nội tại kết cấu bất đồng, được kết luận đều ngày đêm khác biệt. Cho nên, trước đó dự đoán, ý nghĩa không lớn.

Giang Trần trả lời như vậy, ngược lại để cho Yến Vạn Quân cảm thấy trong bụng hắn có hàng. Nếu như Giang Trần không nói hai lời, trước thổi Thiên Hoa Loạn Trụy, chỉ sợ Yến Vạn Quân sẽ hoài nghi hắn.

- Như vậy, nếu lão phu muốn mời ngươi đi Vân Đà Sơn xem xét một phen, Tiểu ca có nể tình không?

Yến Vạn Quân thăm dò.

Vấn đề này, Giang Trần nhất thời lại không có vội vã tiếp nhận.

Ngẫm nghĩ một lát, mới mỉm cười nói:

- Trưởng lão, khai phát một linh mạch, nhất là loại linh mạch không dễ khai thác, hao phí thời gian, có khả năng là vài chục năm, mấy trăm năm. Dù chỉ là khảo sát thoáng một phát, chỉ sợ cũng cần mấy năm. Hiện tại võ đạo của vãn bối không có đại thành, đúng là thời kì Trúc Cơ mấu chốt. Nếu chậm trễ mấy năm, võ đạo chi lộ tất nhiên sẽ bỏ qua rất nhiều. Cho nên, việc này vãn bối cũng không dám một ngụm đáp ứng.

Giang Trần nói, chỉ là một bộ phận tình hình thực tế.

Trên thực tế, hắn cũng không phải bởi vì sợ chậm trễ võ đạo, mà là lo lắng chuyến đi này mấy năm, vạn nhất ân oán của Hoàng Nhi cùng Hạ Hầu gia tộc bộc phát, hắn ở phía xa biên giới, đuổi trở lại không kịp, chẳng phải là chung thân tiếc nuối.

Cho nên, trong mười năm này, chỉ cần là khu vực quá xa, hắn đều sẽ không đáp ứng.

Trừ khi hắn có thể xác định Hạ Hầu Tông kia không ở thần đô, không ở Hạ Hầu gia tộc.

Yến Vạn Quân cười nói:

- Nếu phải hao phí vài năm, chúng ta tự nhiên sẽ không ép buộc.

Nhưng Yến Thanh Tang lại kháng nghị nói:

- Gia gia, Thiệu huynh đệ vừa mới đến Yến gia, ngươi liền phân phối cái này, bố trí cái kia, có chút đạo đãi khách hay không. Hơn nữa, người ta nói cũng đúng tình hình thực tế. Ngươi không phải thường thường nói, chúng ta ở cái tuổi này, đúng là thời kì Trúc Cơ mấu chốt sao?

Yến Vạn Quân cầm Yến Thanh Tang hết cách rồi, liên tục cười khổ:

- Ngươi tiểu tử thúi này, ngươi thật biết ăn nói. Gia gia lại chưa nói Thiệu Tiểu ca phải đi. Đây chỉ là gia gia tư nhân thỉnh cầu. Bên gia tộc, cũng không có cứng nhắc phân chia. Đúng rồi, lần này ngươi ở Lam Yên đảo vực, có phải được một tí Cổ Ngọc hay không. Lấy ra hai khối tính chất tốt nhất...

- Làm gì vậy?

Vẻ mặt của Yến Thanh Tang cảnh giác.

- Gia gia, ngươi cũng đừng muốn bóc lột thành quả lao động của ta.

- Ngươi tiểu tử này, ngươi ăn của ta, dùng của ta, gia gia dùng ngươi hai khối Cổ Ngọc, lại muốn mệnh ngươi sao?

- Ngươi phải trước nói ngươi lấy làm gì!

Vẻ mặt Yến Thanh Tang đề phòng.

- Qua ít ngày, một vị thiên kim của Hạ Hầu gia tộc tổ chức sinh nhật, sẽ mời thiên tài trẻ tuổi ở thần đô đi tham gia. Gia gia có ý tứ là, ngươi mang theo Cổ Ngọc ngươi lấy được...

Sắc mặt của Yến Thanh Tang tái rồi, Hạ Hầu gia tộc? Nghe được bốn chữ này, lòng hắn chỉ có hỏa khí!

Đừng nhìn Yến Thanh Tang có đôi khi cà lơ phất phơ, nhưng trên thực tế, hắn có chút vấn đề, là dị thường cố chấp, nhất là vấn đề Hạ Hầu gia tộc, hắn càng là một cây gân, không hề thỏa hiệp. Điểm này, thời điểm ở Lộng Ngọc Lâu, cũng đã phát huy vô cùng tinh tế.

Cho nên, nghe nói là sự tình Hạ Hầu gia tộc, phản ứng đầu tiên của Yến Thanh Tang là mâu thuẫn. Hắn cảm thấy, mình đối với Hạ Hầu gia tộc hận thấu xương, lúc này còn phải đi tham gia sinh nhật một vị thiên kim của Hạ Hầu gia tộc? Còn phải đưa lên thượng đẳng Cổ Ngọc của mình?

Yến Thanh Tang từ trên tâm lý là không tiếp thụ được.

- Gia gia, Hạ Hầu gia tộc kia khinh người quá đáng, nhất mạch chúng ta, bị bọn hắn khi dễ còn chưa đủ sao? Hiện tại chẳng lẽ còn muốn liếm láp đi đút lót bọn hắn?

Yến Thanh Tang khí không chỗ đánh, ngữ khí có chút không tốt lắm.

- Ai, ngươi tiểu tử này, lúc nào có thể từ bỏ cái tật xấu ấy?

Yến Vạn Quân trong tiếng thở dài, có bất đắc dĩ thật sâu.

Tính cách của Tôn nhi này không hiểu biến báo, ở trên sự tình Hạ Hầu gia tộc, càng là cố chấp như vậy. Cái này để cho Yến Vạn Quân rất đau đầu.

- Thanh Tang, nếu ngươi ngay cả chút lòng dạ ấy cũng không có, chút chịu nhục ấy cũng làm không được, về sau như thế nào chống đỡ nhất mạch ta truyền thừa? Như thế nào gánh chịu nghiệp lớn phục hưng của nhất mạch chúng ta? Sao có tư cách trở thành người kế thừa Yến gia?

Ngữ khí của Yến Vạn Quân hơi có chút luyện sắt không thành thép.

Giang Trần suy nghĩ một lát, mở miệng nói:

- Yến huynh, hai khối Cổ Ngọc này, ta giúp ngươi ra.

Yến Thanh Tang trừng mắt nhìn Giang Trần:

- Cái này căn bản không phải sự tình hai khối Cổ Ngọc! Hạ Hầu gia tộc khi dễ Yến gia chúng ta như vậy, hiện tại chúng ta ngược lại phải mặt dạn mày dày đi nịnh bợ bọn hắn, dựa vào cái gì?

- Ngươi nói dựa vào cái gì? Bằng người ta mạnh hơn chúng ta, bằng người ta tùy thời tùy chỗ có thể làm cho Yến gia chúng ta càng thêm không may, ngươi nói dựa vào cái gì?

Yến Vạn Quân khí không chỗ đánh.

- Thanh Tang, chuyện khác, lão phu một mực dung túng ngươi, lão phu cảm thấy, người trẻ tuổi có chút tính cách, cũng không phải chuyện xấu, cho nên gia gia đối với ngươi không quá hà khắc. Nhưng mà, nếu như ngươi ở trên sự tình Hạ Hầu gia tộc, thủy chung không chịu nhục được, tương lai nhất định gặp rắc rối. Ta hỏi ngươi, nếu như ngày mai Hạ Hầu Tông kia đến lấy Hoàng Nhi, ngươi có thể làm sao?

- Ta...

Vẻ mặt của Yến Thanh Tang tức giận, há hốc miệng, nhưng lại một câu cũng nói không nên lời, hắn có thể như thế nào đây?

Cái gì cũng không làm được!

Ngoại trừ trơ mắt nhìn Hạ Hầu Tông mang Hoàng Nhi đi, hắn thật đúng là cái gì cũng không làm được.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2349)