← Ch.1665 | Ch.1667 → |
Giang Trần tự nhiên không muốn, hiện tại hắn ly khai Hoàng Nhi mấy canh giờ, trong nội tâm liền nhớ thương muốn chết. Vạn nhất đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, như là Tử Xa Mân nói, vậy thì quá mức dọa người rồi. Hắn cũng không muốn đi vào, vài năm không ra được, đến lúc đó Hoàng Nhi gặp chuyện không may, thì làm sao bây giờ?
Cho nên, dù Vĩnh Hằng Thánh Địa có lực hấp dẫn, nhưng dưới loại tình huống này, Giang Trần cũng không chút động tâm. Nói sau, hắn đến Vạn Uyên đảo, đến Vĩnh Hằng Thần Quốc, cho tới bây giờ không phải là vì nịnh bợ thế lực nhà ai, càng không phải vì thăng quan phát tài, mà là vì đạo lữ mình âu yếm!
Tình huống Giang Trần bị Tử Xa Mân mang đi, cũng làm cho Yến gia có chút khiếp sợ. Nhất là nghe được chuyện đã xảy ra ở Hạ Hầu gia tộc, Yến gia Tộc trưởng, cùng với những tộc lão kia, đều ý thức được tiềm lực tương lai của người trẻ tuổi này.
Ở trong luận bàn đan đạo, có thể trổ hết tài năng, thật là không dễ dàng.
Nhưng mà bây giờ, người trẻ tuổi thâm tàng bất lộ kia, lại bị Tử Xa Mân mang đi.
- Chân Hòe, ngươi như thế nào như vậy a? Dưới loại tình huống đó, sao không ngăn cản thoáng một phát?
Yến gia Tộc trưởng cũng có chút ít thở dài.
- Tộc trưởng, lúc ấy ta vẫn còn ở Hạ Hầu gia tộc xã giao, ta là về sau mới biết được tin tức Thiệu Uyên hiền đệ bị Tử Xa Mân đại nhân mang đi.
- Yến Thanh Tang, sao ngươi không ngăn trở?
Thái Thượng trưởng lão Yến Vạn Quân, vẻ mặt tức giận, nhìn lom lom đứa cháu này của mình.
Yến Thanh Tang ai oán nói:
- Các ngươi cả đám là làm sao vậy? Thiệu Uyên huynh đệ được Xa Mân đại nhân thưởng thức, đây không phải chuyện tốt sao? Ta suy nghĩ đây là chuyện tốt, về sau chúng ta có thể mượn nhờ quan hệ của Thiệu Uyên huynh đệ, bợ đỡ được Tử Xa đại nhân, thậm chí là nịnh bợ đến toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Yến Thanh Tang cũng có đạo lý của hắn.
Hắn vừa nói như vậy, mọi người cũng thấy có chút đạo lý.
Bất quá, Yến Vạn Hữu trưởng lão lại cười quái dị nói:
- Cách nghĩ của Thanh Tang, không thể không nói điểm xuất phát là tốt. Nhưng mà, Thiệu Uyên kia đến Yến gia chúng ta mới bao lâu? Hắn đối với Yến gia chúng ta, tuyệt đối chưa nói tới cảm tình thâm hậu gì a? Nếu như Vĩnh Hằng Thánh Địa ném ra cành ô-liu, các ngươi nói hắn có thể cự tuyệt sao? Như thế nào cự tuyệt được? Dù sao, Vĩnh Hằng Thánh Địa, so với Yến gia chúng ta có lực hấp dẫn hơn nhiều.
- Vạn Hữu trưởng lão, ngươi là không biết Thiệu Uyên huynh đệ rồi. Nếu như Thiệu Uyên huynh đệ thật sự muốn leo lên tầng thứ càng cao, tại Lam Yên đảo vực, hắn có rất nhiều cơ hội. Hắn là một người đặc lập độc hành, tuyệt đối sẽ không vì một ít lợi ích, liền ly khai Yến gia chúng ta.
- Ha ha, Vĩnh Hằng Thánh Địa có thể cho hắn, cũng không phải là một ít lợi nhỏ ích.
Yến Vạn Hữu cười hắc hắc nói.
Đang khi mọi người nói chuyện, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng thông báo:
- Tộc trưởng, chư vị tộc lão, tên kia... Thiệu Uyên thiếu gia trở lại rồi!
Thiệu Uyên trở lại rồi?
Yến Thanh Tang nghe xong tin tức này, không nói hai lời, liền lao ra ngoài. Hắn bây giờ đối với Thiệu Uyên, là nói gì nghe nấy, sớm đã coi Thiệu Uyên thành đèn sáng trong lòng.
Trong lòng của hắn cho tới bây giờ sẽ không hoài nghi, hắn cảm thấy, Thiệu Uyên nhất định sẽ trở lại.
Tuyệt đối sẽ không bởi vì Tử Xa Mân, liền vứt bỏ Yến gia, vùi đầu vào trong Vĩnh Hằng thánh địa. Mặc dù Yến Thanh Tang không có nhiều lòng dạ như vậy.
Nhưng mà ở trên vấn đề này, hắn nhận thức lại dị thường ngoan cố.
Sự thật cũng chứng minh, ở trên vấn đề này, hắn đúng.
- Thiệu Uyên bái kiến Tộc trưởng đại nhân, các vị trưởng lão.
Yến gia tộc trưởng cười ha ha:
- Thiệu Uyên, ngươi vậy mới tốt chứ. Không thể tưởng được, Yến gia ta may mắn như thế, đạt được loại thiên tài đan đạo như ngươi. Thật sự là Yến gia ta chi hỉ a.
Giang Trần mỉm cười:
- Tộc trưởng đại nhân quá khen. Việc này, Chân Hòe huynh, Thanh Tang huynh, hai người bọn họ cũng là cư công chí vĩ.
Yến gia tộc trưởng cười ha ha:
- Yến Chân Hòe đảm đương, Yến Thanh Tang hào hùng, đều đáng giá ca ngợi. Việc này bổn Tộc trưởng đã điều tra rõ ràng. Lần này luận bàn đan đạo, ngươi cống hiến lớn nhất. Hai người bọn họ, cũng có một chút công lao. Nhưng đều không bằng ngươi.
Nhìn ra được, Yến gia tộc trưởng này là cố ý lôi kéo Giang Trần. Lời nói này nói phi thường khách khí, cũng cố ý cho Giang Trần mũ cao.
Giang Trần như thế nào nghe không ra tầng ý tứ này, khẽ cười nói:
- Chút công lao ấy của ta, cũng không nên kể công tự ngạo. Chỉ cần không ném mặt người Yến gia, không gây phiền toái cho Yến gia, ta liền an tâm.
Mọi người thấy Giang Trần cư cao không tự ngạo, cũng âm thầm gật đầu, cảm thấy người trẻ tuổi này, quả nhiên là phi thường ưu việt, loại người như vậy, nếu như Yến gia không nắm vững hắn, tương lai tuyệt đối là tổn thất thật lớn.
- Tộc trưởng, không phải Vạn Hữu trưởng lão có một cháu gái, gọi Thanh Chi sao? Thanh Chi tiểu thư tài mạo song tuyệt, là tài nữ nhất đẳng của Yến gia ta, mà Thiệu Uyên, cũng là người hào hoa phong nhã. Lại là nhân tài khác họ gia tộc coi trọng nhất, nếu có thể chiêu tế, không phải là nhất cử lưỡng tiện, thân càng thêm thân sao?
Có người bắt đầu hiến chủ ý.
Yến Vạn Hữu nhướng mày, như thế nào đánh chủ ý tới trên đầu Yến Vạn Hữu hắn. Đang muốn mở miệng phản bác. Bất quá hắn lập tức liền nghĩ đến, tại sao mình phải phản bác chứ?
Thiệu Uyên này, mặc kệ từ phương diện nào, đều cao hơn những thiên tài của Yến gia. Ngoại trừ Yến Chân Hòe, thật đúng là không có người vượt qua người trẻ tuổi này.
Muốn nói chiêu tế, không thể nghi ngờ là một lựa chọn phi thường tốt.
Vì cái gì Yến Vạn Quân nhất mạch có thể làm cho Thiệu Uyên quy thuận, còn không phải bởi vì Thiệu Uyên nhận thức Yến Thanh Tang sớm hơn? Hơn nữa, cái gọi là tình huynh đệ này, Yến Vạn Hữu căn bản không tin.
Tình huynh đệ lại tốt, có thể thân hơn đạo lữ của mình sao? Ngẫm lại cháu gái Thanh Chi của mình, tuy tướng mạo cùng tài hoa đều là nhất đẳng.
Nhưng mà, muốn gả cho những thiên tài cấp cao nhất kia, hiển nhiên không có bao nhiêu hi vọng.
Ở trên người Thiệu Uyên, loại dấu hiệu có thể thành châu báu kia, cũng càng ngày càng rõ ràng. Cho nên, Yến Vạn Hữu liền sửa đổi chủ ý.
Mới đầu hắn không thích Thiệu Uyên, mâu thuẫn Thiệu Uyên này, bởi vì người này là Yến Vạn Quân nhất mạch dẫn vào, cho nên, hắn có một loại bản năng mâu thuẫn.
Hôm nay, hắn chuyển đổi mạch suy nghĩ, cảm giác mình mâu thuẫn đã vô dụng, vì cái gì không đổi mạch suy nghĩ, nếu quả thật có thể chiêu Thiệu Uyên thành cháu rể, đối với hắn mà nói, tuyệt đối không phải chuyện xấu.
- Tộc trưởng đại nhân, Thanh Chi hiểu chuyện nhu thuận, các mặt đều rất ưu tú. Thiệu Uyên cùng Thanh Chi, cũng tính toán lương xứng. Chuyện này, ta không tiện làm chủ, kính xin Tộc trưởng đại nhân định đoạt.
Yến Vạn Hữu này, thật ra là 100 cái nguyện ý. Chỉ là, hắn vì mặt mũi, lại không muốn nói rõ ra, muốn dùng loại phương thức ỡm ờ này, hoàn thành chiêu tế.
*****
- Không được, không được.
Yến Thanh Tang bỗng nhiên kêu lên.
- Ngàn vạn lần không thể gả Yến Thanh Chi cho hắn, bằng không thì đối với Thanh Chi không công bình.
- Nói như thế nào?
- Thiệu Uyên huynh đệ nói hắn có đạo lữ, đúng không?
Yến Thanh Tang này rõ ràng cho thấy nói bừa, chỉ là vì không muốn Giang Trần lấy Yến Thanh Chi mà thôi.
Giang Trần mỉm cười, khom người nói:
- Khởi bẩm các vị tiền bối, ta xác thực từng hôn phối, còn có hậu đại. Cho nên, việc hôn ước này, vãn bối không dám vọng đàm.
Chủ động gả cháu gái, nhưng lại không gả ra được, cái này để cho Yến Vạn Hữu có chút căm tức. Hắn cũng nhìn ra được, Thiệu Uyên này ở trên thái độ, cũng không phải đặc biệt tưởng nhớ.
- Ha ha, Thiệu Uyên đã có hôn phối, vậy chuyện chiêu tế này, như vậy liền thôi.
Yến gia tộc trưởng hạng gì sắc bén, tự nhiên nhìn ra được, Thiệu Uyên không muốn lấy Yến Thanh Chi.
Hiện tại Yến gia tộc trưởng muốn thu mua Giang Trần, lôi kéo Giang Trần, tự nhiên phải theo Giang Trần một chút.
Trở lại sân nhỏ, lúc này Yến Thanh Tang mới cười ha hả:
- Lão gia hỏa Yến Vạn Hữu kia, một lòng muốn gả cháu gái cho ngươi. May mắn ta cơ trí, giúp ngươi ngăn cản a?
Giang Trần cười khổ nói:
- Nghe nói Yến Thanh Chi kia tài mạo song tuyệt, nói không chừng ta còn chịu thiệt a!
- Ha ha, sự tình nghe nói, ngươi cũng tưởng thật? Ta cho ngươi biết, tuy dung mạo của Thanh Chi đẹp, cũng không bằng một phần năm của Hoàng Nhi. Thanh Chi khí chất lại tốt, cũng không kịp Hoàng Nhi một phần mười. Đây là sự tình rất nhiều đệ tử trẻ tuổi bí mật thảo luận...
Hoàng Nhi?
Nghĩ đến Hoàng Nhi, Giang Trần cũng không có tâm tình cùng Yến Thanh Tang cãi cọ. Hắn quyết định, bế quan tu luyện.
Tranh thủ sớm ngày đột phá Đế cảnh đỉnh phong, đạt được tư cách trùng kích Thiên Vị.
- Thanh Tang huynh, mấy ngày nay, ta sẽ bế quan một hồi. Nếu như không có đại sự gì, thì không nên đánh gãy ta.
Bế quan, tu luyện, luyện chế Đế Lăng Đan.
Lần này rốt cục có đầy đủ thời gian, Giang Trần quyết định trước luyện chế Đế Lăng Đan ra. Loại đan dược này, đối với Đế cảnh tu luyện, là một xúc tiến thật lớn.
Luyện chế Đế Lăng Đan, mấu chốt nhất là Thiên Địa Lăng Vân Chi. Mà Giang Trần vừa mới có Thiên Địa Lăng Vân Chi, hơn nữa là Lăng Vân chi tư chất cực cao.
Cuộc sống như vậy, qua đã phong phú, lại nhàn nhã. Chỉ có điều ở trong phong phú này, ngẫu nhiên sẽ có một ít buồn tẻ.
Ngày hôm nay, Giang Trần luyện chế ra Đế Lăng Đan. Mà tu vi của hắn, cũng từ Đế cảnh Cao giai, chậm rãi có hi vọng trùng kích Đế cảnh đỉnh cấp.
Ngày hôm nay, Giang Trần biết rõ sớm muộn gì sẽ tới, chỉ là hắn hi vọng ngày hôm nay càng sớm càng tốt.
Liên tục bế quan, để cho Giang Trần thu hoạch thật lớn. Ở trong khu vực của Vĩnh Hằng Thần Quốc, bất kể là tài nguyên, hay là thiên địa linh lực, đều ưu tú hơn Nhân loại cương vực rất nhiều.
Ước chừng một tháng sau, Giang Trần dẫn động linh cảm, thoáng cái Linh đài mở rộng, đã tìm được linh cảm đột phá, lĩnh ngộ Thiên Địa ảo diệu, một lần hành động từ Cao giai Đế cảnh, tiến vào đỉnh cấp Đế cảnh.
Khi Giang Trần từ loại trạng thái này lấy lại tinh thần, phát hiện mình đã tiến nhập Đế cảnh đỉnh cấp rồi. Nói cách khác, hắn cách Đế cảnh đỉnh phong, chỉ có một bước ngắn rồi.
Một bước ngắn này, mượn nhờ Đế Lăng Đan, có lẽ rất nhanh liền có thể đột phá.
Bất quá, Giang Trần cũng không vội lãng phí cơ hội này. Dù sao, kiểu đan dược loại này, chỉ có thể ăn một lần, lúc ăn lần thứ hai, liền không có bao nhiêu hiệu quả.
Năm đó Nguyên Nguyên Đan, Thánh Tiếu Đan, Hoàng Đằng Đan, cùng với Đế Lăng Đan này, đều là kiểu đan dược đó.
Sau khi xuất quan, trạng thái tinh thần của Giang Trần, đều cực kỳ no đủ.
Bất quá, sau khi xuất quan, Giang Trần lại phát hiện, hào khí của Yến gia, tựa hồ không quá tường hòa, lộ ra có chút quạnh quẽ.
- Thanh Tang, nhất đây gia tộc như có chút không đúng a?
Yến Thanh Tang cười khổ nói:
- Còn không phải sự tình đan đạo luận bàn lần trước, chọc giận Dao Trì Tông. Hiện tại Dao Trì Tông đã tới Yến gia mấy lần, phái người mang tin tức, yêu cầu cùng Yến gia chúng ta đấu đan đạo một hồi. Phân ra một cái sống mái. Không thể không nói, hiện tại Dao Trì Tông kia thật sự là rất kiên trì.
- Vậy gia tộc làm sao bây giờ? Đã đáp ứng sao?
Giang Trần hiếu kỳ hỏi.
- Gia tộc nơi nào sẽ đáp ứng? So nội tình đan đạo, Yến gia chúng ta cùng Dao Trì Tông là không thể so sánh. Đã không có hi vọng, Yến gia tự nhiên không muốn cùng Dao Trì Tông so đan đạo gì, cái này đơn giản là tự rước lấy nhục. Huống chi ngươi am hiểu đan đạo nhất, gần đây còn bế quan.
Đang khi hai người nói chuyện, lại có người đến báo.
- Nhị vị thiếu gia, Tộc trưởng khẩn cấp tuyên bố Triệu Tập Lệnh, mời nhị vị thiếu gia di giá.
- Biết rõ là chuyện gì sao?
Yến Thanh Tang hỏi.
- Không biết, Tộc trưởng chỉ nói, người nhận được mệnh lệnh, phải nhanh chóng đuổi đến đại sảnh gia tộc.
Gia tộc đại sảnh, tất cả cao tầng của Yến gia, cơ hồ đều xuất hiện. Kể cả đám thiên tài Yến gia, cả đám cũng đều có mặt.
Yến Thanh Tang tìm được khu vực thuộc về mình, ngồi xuống. Hôm nay Giang Trần ở Yến gia, địa vị cũng không thấp, tự nhiên có vị trí của mình.
Giang Trần tùy ý liếc nhìn Yến gia tộc trưởng, nhìn thấy trên trán Yến gia tộc trưởng, tựa hồ ẩn ẩn có chút lo lắng, nhìn bề ngoài, tựa hồ gặp nan đề thật lớn.
Trong nội tâm Giang Trần hơi động một chút, Yến gia phát sinh chuyện khác, hắn một chút cũng không thèm để ý. Hiện tại hắn lo lắng nhất, là Hạ Hầu Tông kia xuất quan.
Nếu như Hạ Hầu Tông xuất quan, muốn dẫn Hoàng Nhi đi, đây là trước mắt mà nói, Giang Trần không thể tiếp nhận nhất.
Chỉ cần không phải chuyện này, trời sập xuống, Giang Trần cũng có biện pháp.
- Tất cả mọi người tới đông đủ, bổn Tộc trưởng liền không đi vòng vèo. Lần này mời mọi người đến, là muốn thông báo một ít tình huống khẩn cấp.
- Chuyện thứ nhất, là ở Vân Đà Sơn, khu vực Phong gia cùng chúng ta giáp giới, gần đây xuất hiện Thiên Địa dị tượng. Vì thế, Phong gia đã phái ra rất nhiều tinh nhuệ đóng quân, rất có ý tứ xâm phạm biên cảnh Vân Đà Sơn của ta. Yến gia chúng ta từ khi Chí Tôn lão tổ đi về cõi tiên, thực lực xuất hiện hạ thấp, chuyện này ai cũng biết. Yến gia chúng ta tình cảnh gian nan, cũng không có gì không dám nói. Nhưng mà, Yến gia ta nhiều năm qua như vậy, còn chưa bao giờ có sỉ nhục địa bàn bị xâm chiếm. Hôm nay, Phong gia ở biên cảnh bố trí xuống trọng binh, rất có ý đồ xâm phạm, Yến gia ta đối mặt, chính là vấn đề bảo vệ gìn giữ tổ địa. Yến gia ta đều là nam nhi nhiệt huyết, dù rơi đầu, cũng không thể mất đi gia viên. Nếu không, dù chúng ta chết, cũng không mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông!
- Sự tình Vân Đà Sơn cấp bách, là chuyện thứ nhất.
- Chuyện thứ hai, là Dao Trì Tông. Những ngày này, Dao Trì Tông một mực gây hấn với Yến gia chúng ta, bởi vì sự tình đan đạo luận bàn, Dao Trì Tông không lấy được quán quân, ghi hận trong lòng. Những ngày này, một mực ở thần đô chế tạo thị phi, cầm sự tình luận bàn đan đạo làm cớ. Gần đây, bọn hắn thậm chí tụ tập đan đạo cự đầu, ý đồ đả đảo kết quả luận bàn đan đạo lần trước. Nhất là kết luận về Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan. Đây là chuyện thứ hai.
← Ch. 1665 | Ch. 1667 → |