Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1697

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1697: Tỉnh táo phân tích
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Người trẻ tuổi khảo hạch nhập môn bình thường tu vi và cảnh giới cũng không quá cao, cho nên mọi người đối với chuyện hắn xông qua Cửu khúc vân quật tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng không quá đặc biệt phục.

Đa số người vẫn cảm thấy, hắn có thể thông qua Cửu Khúc vân quật chỉ là vì hắn nhập môn muộn, tuổi tác so với thiên tài bình thường lớn hơn, tu vi cũng chiếm ưu thế.

Ở Vĩnh Hằng thánh địa, khi khảo hạch Cửu Khúc vân quật bình thường tiến hành trong phạm vi mười lăm tới ba mươi tuổi. Đương nhiên từ ba mươi tới sáu mươi tuổi cũng có không ít, nhưng mà rõ ràng ít hơn rất nhiều.

Cho nên mọi người đều cảm thấy nhất định tuổi tác Thiệu Uyên này so với đại đa số người còn lớn hơn, cho nên chiếm ưu thế trên phương diện tuổi tác.

Chỉ là ai cũng không biết tuổi thực của Giang Trần trên thực tế cũng không lớn. Nếu như tính từ thời điểm tu luyện, thời gian Giang Trần chính thức tu luyện có lẽ chỉ bằng một nửa rất nhiều thiên tài.

Đương nhiên những chi tiết này rất nhiều người đều mơ mơ màng màng, không biết rõ.

Bọn họ cũng không muốn biết, bởi vì Giang Trần thông qua Cửu Khúc vân quật cho nên làm cho đại đa số người cảm hấy bất mãn với hắn. Cho nên bọn họ cảm thấy không nên đi truy cứu mọi việc sâu xa, chắc mẩm hắn chiếm ưu thế trên phương diện tuổi tác.

Không ít người đều cảm thấy, nếu như để cho Thiệu Uyên so tu vi với người cùng lứa tuổi, nhất định sẽ thấp kém hơn.

Thế nhưng mà nhìn thấy tình huống chiến đấu trên lôi đài, trong lòng rất nhiều người đều không còn kiên định với ý nghĩa kia nữa.

Thiệu Uyên này thông qua Cửu khúc vân quật thực sự là chiếm ưu thế tuổi tác sao?

Như vậy xem ra, chỉ sợ không chỉ có vậy.

- Đúng, Thiệu Uyên này rốt cuộc bao nhiêu tuổi? Thoạt nhìn hắn cũng không lớn hơn Cam Trữ sư huynh a? Dường như tuổi còn nhỏ hơn một chút.

- Cam Trữ có lẽ cũng không tới bốn mươi tuổi.

- Ha ha, Ngũ đại công tử không có một ai vượt quá bốn mươi tuổi.

Trong thế giới võ đạo, bốn mươi tuổi tương đương với giai đoạn quá độ từ nhi đồng lên thiếu niên.

- So với Cam Trữ sư huynh còn trẻ tuổi hơn? Vậy... Vậy chẳng lẽ hắn...

Có người bắt đầu có chút nghi hoặc.

- Đúng vậy a. Không phải có tin đồn là tiểu tử này sáu mươi tuổi sao? Nói hắn thông qua Cửu Khúc vân quật là dựa vào ưu thế tuổi tác sao?

- Đúng là có tin đồn như vậy. Nhưng khi nhìn vào, đâu giống như sáu mươi tuổi a.

- Như vậy nhìn qua cũng chỉ cảm giác chừng ba mươi tuổi. Đúng rồi, Yến Thanh Tang của Yến gia kia bao nhiêu tuổi? Dường như Thiệu Uyên này còn nhỏ hơn Yến Thanh Tang của Yến gia nha.

- Yến Thanh Tang dường như cũng chỉ hơn ba mươi tuổi.

Dưới lôi đài, tất cả mọi người đều đang thảo luận về tuổi tác của Giang Trần. Lần này mọi người có chút mê hoặc.

Trước đó mọi người nghe đồn nói Thiệu Uyên có thể thông qua Cửu Khúc vân quật hoàn toàn là dựa vào tuổi tác. So với người cùng lứa tuổi, hắn không có ưu thế gì.

Thế nhưng mà mắt thấy mới là thực, nhìn qua Thiệu Uyên này rõ ràng không giống như là đã tới sáu mươi tuổi.

Tuy rằng sáu mươi tuổi ở thế giới võ đạo cũng chỉ là thời kỳ thiếu niên mà thôi. Nhưng mà sáu mươi tuổi thông qua Cửu Khúc vân quật, cùng với ba mươi tuổi thông qua Cửu Khúc vân quật, đó hoàn toàn là khái niệm bất đồng.

Ba mươi tuổi, nếu như ngươi ở dưới Thiên Vị thì là bình thường.

Sáu mươi tuổi, nếu như ngươi vẫn còn ở dưới Thiên Vị, vậy nhất định sẽ không được tính là thiên tài quan trọng trong Vĩnh Hằng thánh địa.

Đương nhiên cũng không loại trừ những thiên tài mới tới sau. Nhưng mà loại tình huống này dù sao cũng ít.

Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người đều tràn ngập nghi hoặc.

- Ha ha, nếu như Thiệu Uyên này quả thực chỉ chừng ba mươi tuổi. Như vậy thông qua Cửu Khúc vân quật quả thực có chút khoa trương.

- Đúng vậy a. Ta nghe nói Thánh tổ đại nhân cũng bị kinh động. Theo ta thấy, nói không chừng tuổi thực của hắn chỉ có chừng ba mươi tuổi mà thôi.

- Nhìn phương thức chiến đấu của hắn đã có cảm giác bất phàm. Thiệu Uyên này rốt cuộc là xuất hiện từ đâu? Nghe nói trước khi gia nhập Yến gia hắn là một tán tu?

- Tán tu có thiên tài như vậy sao? Tán tu trong thiên hạ này từ khi nào trở nên lợi hại như vậy?

- Dùng tu vi Đế cảnh đỉnh phong đối kháng Thiên Vị tam trọng, nhìn qua có chút hoang đường nha? Trận chiến này xem ra THiệu Uyên muốn nhất chiến thành danh.

- Đúng, tiểu tử này không đơn giản. Nhưng mà có thể nhìn ra được, nội tính của hắn còn không bằng Cam Trữ sư huynh. Sở dĩ hắn có thể bất phân thắng bại là hoàn toàn dựa vào tốc độ. Nếu như tốc độ của Cam Trữ sư huynh có thể tăng lên một chút đỉnh, ta cảm thấy tuyệt đối có thể áp chế được Thiệu Uyên này.

Cam Trữ có được Thủy Thần chi tí, là đệ nhất nhân trong đám thiên tài thuộc tính thủy. Chỉ là tu sĩ thuộc tính thủy, phương diện tốc độ từ trước tới nay không có một chút ưu thế nào a.

- Đúng vậy a. Cam Trữ sư huynh khẳng định rất là phiền muộn. Một Đế cảnh đỉnh phong cũng không làm được gì. Như vậy sẽ làm tổn hại uy danh Ngũ đại công tử của hắn a.

- Nói là nói như vậy, nhưng mà ai nấy đều thấy được. Cam Trữ sư huynh vẫn chiếm ưu thế. Thiệu Uyên này bất quá chỉ là dựa vào tốc độ mà thôi.

- Cũng không thể nói như vậy được. Thiệu Uyên này ta thấy hắn trước sau chỉ dùng công kích đồng thuật và tốc độ, dường như còn chưa thi triển thần thông khác. Nghe người ta nói, thủ đoạn mà hắn biểu hiện ra ở Cửu Khúc vân quật vô cùng kinh người. Vì sao hắn chỉ dùng tốc độ và đồng thuật? Có lẽ hắn ẩn dấu thực lực cũng không biết chừng.

Chúng nhân có đủ loại suy đoán, có người ủng hộ Cam Trữ, cũng có người biến đổi, đứng về phía Giang Trần.

- Mặc kệ như thế nào Thiệu Uyên này nhất định sẽ nhất chiến thành danh. Giai đoạn Đế cảnh mà tốc độ đã nghịch thiên như vậy. Một khi hắn đột phá Thiên Vị, Thiệu Uyên này tuyệt đối có thể tiến thân vào hàng ngũ ngũ đại công tử a. Nói không chừng lúc đó chính là lục đại công tử.

- Chậc chậc, một khi thành danh, Thiệu Uyên này xem như thành công rồi.

- Hừ, một khi thành danh đắc ý quên mình. Tiểu tử này có thể đi được bao xa cũng khó mà nói được.

Khi đám người xem dưới đài nhao nhao nghị luận, chiến đấu trên lôi đài cũng ngày càng kịch liệt. Cam Trữ cũng đem Thủy Thần chi tí của mình phát huy vô cùng hoàn mỹ.

Các loại thần thông cũng hoa lệ vô cùng, làm cho mọi người mở rộng tầm mắt.

Mà Giang Trần căn bản không thi triển thủ đoạn khác, hoàn toàn là dựa vào tốc độ, dùng tốc độ tuyệt đối quần nhau với Cam Trữ này.

Đồng thời trong lòng Giang Trần cũng âm thầm bội phục với thủ đoạn của Cam Trữ.

- Cam Trữ này tuy rằng là hỗn đản, thế nhưng quả thực là gia hỏa có bản lĩnh thực sự. Có thể đứng trong hàng ngũ ngũ đại công tử, quả thực danh bất hư truyền. Nếu như ta muốn chiến thắng hắn, chỉ sợ phải vận dụng mê thần khôi ngẫu và Cửu Cung mê thần đồ. Đòn sát thủ này tạm thời không cần dùng tới.

Giang Trần còn có rất nhiều thủ đoạn. Nhưng mà hiển nhiên hắn không muốn xuất ra hết ở trên lôi đài này.

*****

Trận chiến với Cam Trữ này cuối cùng chỉ là tranh giành khí phách. Không cần phải thoáng cái tung ra toàn bộ bản lĩnh của mình.

Mà Giang Trần nhìn thủ đoạn của Cam Trữ, dường như cũng có chỗ lưu thủ. Giang Trần suy đoná, Cam Trữ này có lẽ còn có đòn sát thủ khác chưa xuất ra.

Tuy ràng Cam Trữ này không đủ sáng suốt, nhưng mà Giang Trần cũng không tin trong trường hợp này Cam Trữ kia sẽ xuất ra toàn bộ thủ đoạn ẩn giấu của mình.

Nếu như hắn thực sự làm như vậy, vậy thì tâm cảnh, tâm cơ của Cam Trữ này quá nông. Thiên tài luận kiếm sang năm, cùng với thi đấu thiên tài trong thập đại thần quốc ba năm sau.

Đây mới chính thức là nơi thiên tài tỏa sáng, phát nhiệt.

Khi đó có thủ đoạn ẩn giấu chân chính nào, thi triển ở nơi đó mới là vương đạo.

Cam Trữ ngay từ đầu lên lôi đài quả thực ôm tâm tư giáo huấn Giang Trần. Thở ngụm ác khí thay Hạ Hầu Anh, thậm chí là có tâm lấy lòng Hạ Hầu Anh.

Thế nhưng mà sau khi chiến đấu, Cam Trữ càng ngày càng nhận ra. Hắn đối mặt với đối thủ này cũng không có đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.

Cho nên cả quá trình lên lôi đài, đối với tâm cảnh của Cam Trữ cũng là một lần ma luyện lớn.

Tới cuối cùng, tâm tư của Cam Trữ đã xuất hiện biến hóa cực lớn. Trận chiến này từ tranh giành khí phách đã chậm rãi biến hóa thành một lần ma luyện võ đạo cho hắn. Một lần ma luyện tâm cảnh.

Tâm tình Cam Trữ sau khi bình tĩnh lại, lại càng lĩnh ngộ thêm nhiều điều...

Có một chút chuyện lúc trước nhìn không thấu, khúc mắc không có cởi bỏ thoáng cái có thể nhìn ra được.

Nhất là ánh mắt nhìn vào sâu trong khóe mắt của Hạ Hầu Anh dưới đài, nhìn thấy vẻ hả hê trong mắt nàng, trong lòng Cam Trữ đã lạnh một nửa.

Hắn cũng dần dần ý thức được, nữ nhân Hạ Hầu Anh này quả thực đang đùa giỡn bọn họ, là lợi dụng tâm lý đố kỵ của bọn họ với Thiệu Uyên, từ đó thiêu diệt chuyện.

Cam Trữ còn nghĩ những lời kia của Thiệu Uyên, vì sao bốn người khác trong ngũ đại công tử đều không muốn lăn lộn cùng hắn? Vì sao hắn đứng trong hàng ngũ ngũ đại công tử lại không có bao nhiêu người chính thức tôn sùng hắn?

Trước kia Cam Trữ cảm thấy rất không thoải mái, thế nhưng bây giờ nghĩ lại, cảm thấy tất cả mọi chuyện đều có nguyên nhân.

Mà nguyên nhân này chưa từng có ai đề tỉnh qua hắn.

Mà Thiệu uyên này mới vào thánh địa, thiên tài trẻ tuổi này lại cảnh tỉnh hắn.

Chiến đấu giữa hai người trong lúc vô hình chậm rãi chuyển đổi thành luận bàn, tâm hữu linh tê.

Tới cuối cùng Cam Trữ than nhẹ một tiếng:

- Thiệu Uyên, ngươi thông qua Cửu Khúc vân quật, tất cả mọi người trong thánh địa đều cảm thấy ngươi trục lợi. Hiện tại xem ra, từ trước tới nay không có cái gọi là trục lợi gì đó.

Hai người giống như đã sớm có ăn ý, song song thu tay lại, đáp xuống hai bên lôi đài.

Kỳ thực trong lòng Giang Trần luôn quan sát Cam Trữ, cũng hiểu rõ tâm cảnh của Cam Trữ biến hóa ra sao. Nghe thấy khẩu khí này của Cam Trữ, hắn đã biết rõ trong lòng Cam Trữ có lẽ đã cởi bỏ khúc mắc, khó chịu, nghĩ thông suốt mọi chuyện.

Hắn mỉm cười:

- Lĩnh vực thủy thuộc tính của Cam Trữ sư huynh không hề yếu, có thể nói là siêu tuyệt. Thiệu mỗ vô cùng bội phục.

Hai người đối thoại như vậy khiến cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Trước đó hai người không phải là đánh nhau tới sống chết, sinh tử hay sao? Hận không thể trực tiếp quật ngã đối phương hay sao? Tại sao đánh tới lúc này lại giống như tỉnh táo nhận nhau, bắt đầu giúp nhau thổi phồng vậy?

Điều này chẳng lẽ chính là câu không đánh không quen trong truyền thuyết?

Người giật mình nhất không ai vượt qua được Cảnh Dực kia. Cảnh Dực là người chứng kiến toàn bộ ân oán giữa hai người, tự nhiên hắn càng thêm khó hiểu.

Vì sao Cam Trữ sư huynh lại khách khí với kẻ chuyên vũ nhục người khác như vậy?

Đây đâu giống phong cách của Cam Trữ sư huynh? Lại nói, tiểu tử này vô lễ với Anh tiểu thư như vậy. Cam Trữ sư huynh sao lại đơn giản tha thứ cho hắn như vậy chứ?

- Làm gì vậy? Chấm dứt rồi sao?

- Đúng vậy, còn chưa phân ra thắng bại mà? Tiếp tục đi

- Ha ha, ai cũng không thắng được đối phương. Tự nhiên không cần phải đánh tiếp. Trận chiến này nhìn như ngang tay, trên thực tế là Cam Trữ thua a.

- Đúng vậy, thiên tài cấp bậc ngũ đại công tử, lại không thắng được một gia hỏa vừa mới vào thánh địa, chuyện này nói ra quả thực không còn mặt mũi a.

- Cũng không thể nói như vậy. Thiệu Uyên này dù gì cũng là thiên tài thông qua Cửu Khúc vân quật. Thánh địa hiện tại cũng liệt hắn vào hàng ngũ thiên tài cao cấp nhất để bồi dưỡng.

- Vậy thì sao? Thiệu Uyên mới là Đế cảnh đỉnh phong. Mà Cam Trữ này là Thiên Vị tam trọng. Chênh lệch cấp bậc như vậy chẳng lẽ để trang trí?

- Ha ha, ngươi đứng nói chuyện không thấy đau lưng a. Ngươi thử nghĩ xem nếu đổi lại là ngươi thì sao? Ngươi có gan thì đi lên đi? Thủy Thần chi tí của Cam Trữ sư huynh công thủ một thể. Đổi lại là người hơi yếu một chút, đối mặt với tốc độ của Thiệu Uyên, chỉ sợ căn bản không kiên trì được bao lâu.

Có đủ loại nhận định, nhưng mà trận chiến này mọi người không thể không thừa nhận. Đây là chiến đấu đặc sắc của đám người trẻ tuổi. Cho dù không phải là trận chiến đặc sắc nhất, vậy cũng là một trong số đó.

Mấu chốt là hai người chiến đấu này đặc biệt nổi danh. Một người là thiên tài mới thông qua Cửu Khúc vân quật, một là thiên tài đỉnh cấp trong hàng ngũ ngũ đại công tử.

Một phát triển tốc độ tới mức tận cùng. Một là đem sự khống chế không gian phát huy tới mức tận cùng.

Hai loại cực hạn quyết đấu, không có phân ra thắng bại, cực kỳ đặc sắc, khiến cho người ta mở rộng tầm mắt.

- Cam Trữ sư huynh.

Cảnh Dực vẻ mặt ủy khuất nghênh đón, ánh mắt oán hận nhìn về phía Giang Trần bên kia lôi đài:

- Tiểu tử này dùng mánh khóe, Cam Trữ sư huynh, huynh còn không có dùng hết toàn lực. Bằng không thì tiểu tử này sao có thể hung hăng càn quấy ở trước mặt sư huynh được chứ?

Biểu lộ Cam Trữ lạnh nhạt.

- Được rồi, việc này dừng lại ở đây đi. Mọi người tản đi.

Cảnh Dực vẫn còn có chút không cam lòng, nhưng mà hắn cũng không dám vi phạm ý chí của Cam Trữ. Dù sao gần đây hắn đều coi Cam Trữ như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Miệng lầm bầm:

- Đáng tiếc một ngụm ác khí của Anh tiểu thư không thể thổ ra. TIện nghi cho tiểu tử này.

Cam Trữ lạnh nhạt nhìn Cảnh Dực, lại không nói thêm gì nữa.

Hạ Hầu Anh lúc này đứng ở bên kia giả vờ điềm đạm đáng yêu, giống như chịu rất nhiều ủy khuất vậy. Hạ Hầu Anh này rất biết diễn kịch, bộ dáng như vậy khiến cho Cảnh Dực càng nhìn vào càng tức giận bất bình, hận không thể tự mình ra trận, chà đạp Thiệu Uyên này một hồi.

Chỉ tiếc Cảnh Dực cũng biết phân lượng của mình, trải qua trận chiến này, hắn rất rõ ràng, chuyện lúc trước hắn bị Thiệu Uyên nhục nhã, đời này chỉ sợ không có hy vọng đòi trở về.

Trừ Cam Trữ sư huynh ra, mặc kệ những ai trong bọn họ đi lên đều khó có khả năng là đối thủ của Thiệu Uyên. Một khi lên lôi đài, đừng nói là rửa nhục, nói không chừng còn chịu lấy nhục.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)