← Ch.2228 | Ch.2230 → |
Tu sĩ ma tộc phần lớn đều có một khuyết điểm, đó chính là tự cho rằng mình rất cao, thực chất bên trong luôn khinh thị nhân tộc. Cảm giác, cảm thấy trên trời dưới đất bọn họ cường hãn nhất.
Cho dù là cuộc chiến phong ma thượng cổ, tu sĩ ma tộc cũng cho rằng người đánh bại bọn họ không phải là tu sĩ nhân tộc. Mà là nhân tộc mượn nhờ thiên thời địa lợi nhân hòa, mượn nhờ nhân tố này dùng âm mưu quỷ kế phong ấn bọn họ.
Nếu như chính diện đối kháng, ma tộc bọn họ căn bản không sợ nhân tộc.
Mà lần này ma kiếp bộc phát, cũng chứng minh sự tự tin của ma tộc. Bọn họ từ một mặt khác của man hoang, cơ hồ quét ngang, trên đường đi đánh tan rất nhiều cương vực, rất nhiều thế lực.
Tìm được một tòa đại trận truyền tống, tiến vào Vạn Uyên đảo.
Khi ma tộc biết được từ Vạn Uyên đảo có thể trực tiếp đi thông tới cương vực nhân loại, cao thấp ma tộc hưng phấn dị thường.
Thần Uyên đại lục, cương vực nhân loại vẫn luôn là mối họa lớn trong lòng ma tộc, cũng là cương vực mà ma tộc muốn công chiếm nhất. Càng là khối thịt mỡ trong mắt ma tộc.
Khối thịt mỡ này tự nhiên ma tộc không muốn buông tha.
Vạn Uyên đảo này chỉ là một bàn đạp của ma tộc, mục tiêu cuối cùng của bọn họ vẫn là xâm lấn cương vực nhân loại, trả thù bị phong ấn thượng cổ.
Mà tất cả các mạch ma tộc cũng nhao nhao phái ra thế lực xâm lấn tất cả các đại thánh địa trong Vạn Uyên đảo.
Chỉ là cho tới bây giờ, tiến triển vô cùng thuận lợi thì đột nhiên lại có chút ngoài ý muốn xuất hiện.
Hai vị lão tổ này, trên đường đi tốc độ tăng vọt tới cực hạn. Không bao lâu sau đã tới khu vực mà bọn họ tập trung cảm ứng trước đó.
Giảm bớt tốc độ phi hành, Sí Nhật lão tổ kia dùng đôi mắt đỏ rực lạnh lùng quét qua phiến khu vực này, biểu lộ trên mặt rất là ngưng trong, không còn vẻ hưng phấn và tham lam như trước kia nữa.
Rốt cuộc là lão tổ ma tộc đã từng trải qua rất nhiều trận chiến lớn nhỏ, cũng không có bởi vì tham lam mà mất đi lý trí.
Tủy rằng đây là địa bàn của Húc Nhật thánh địa, nhưng mà bọn họ cũng không có phớt lờ.
- Huynh đệ à, nơi này hỏa thuộc tính cũng không quá sinh động a.
Sí Nhật lão tổ dường như lầm bầm, lại dường như đang nói chuyện với Minh Xán lão tổ kia.
- Cũng đúng a. Không phải chúng ta suy tính sai đó chứ?
Minh Xán lão tổ kia thấp giọng nói.
- Làm sao có thể? Ta và ngươi từ hỏa mà sinh ra, đối với hỏa thuộc tính có cảm ứng vô cùng tỉ mỉ, làm sao có thể tính sai cơ chứ?
Sí Nhật lão tổ lắc đầu.
- Vậy thì xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ trong chuyện này có ẩn tình?
Minh Xán lão tổ hỏi lại.
- Cẩn thận một chút, những ngày này Vạn Uyên đảo này rất là tà môn. Kim Ma nhất mạch gặp chuyện không may, Yêu ma và Cự Ma nhất mạch nghe nói tự giết lẫn nhau, cũng không may. Chuyện này đã rơi vào trong tai Thiên ma lão tổ. Thiên ma nhất mạch rất là tức giận, đã có ý định tăng binh.
- Ha ha, bọn họ tự mình tìm đường chết a. Tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, đâu còn có tâm tư nội chiến cơ chứ? Bọn họ không gặp xui xẻo thì ai gặp đây chứ?
- Nói cũng phải, vốn Bách Hoa thánh địa kia là nhiệm vụ phân phối cho Yêu ma nhất mạch, Cự ma nhất mạch kia lại chặn ngang. Mà Thiên ma lão tổ rõ ràng lại không tỏ thái độ một chút, rõ ràng lại còn có ý ngầm dung túng. Bao nhiêu năm qua Thiên ma nhất mạch luôn chơi trò này a.
Sí Nhật lão tổ có chút phàn nàn nói.
- Ha ha, đạo huynh, Thiên ma nhất mạch cuối cùng cũng sợ mạch khác trong ma tộc thực lực vượt qua bọn họ. Bọn họ có cảm giác nguy cơ rất nặng a. Khá tốt mà Hỏa ma nhất mạch chúng ta từ trước tới nay đều không được như vậy. Ngược lại cũng không cần lo lắng việc bọn chúng nhìn chúng ta không vừa mắt.
Hai người vừa nói trên thực tế lại dùng thần thức quét bốn phía, ý đồ phát hiện một chút manh mối, dấu vết để lại.
Bộ pháp của hai người đều nhất trí tới thần kỳ, lựa chọn một phương hướng đồng nhất.
- Cảm ứng được rồi, cách đó không xa phía trước dường như có hỏa thuộc tính bị áp chế phát ra chấn động.
Sí Nhật lão tổ đột nhiên hai mắt sáng ngời.
- Ồ? Trước đó có chấn động mãnh liệt như vậy, bây giờ lại bị ngăn chặn. Nhất định là có vấn đề. Chẳng lẽ sợ bị người khác phát hiện ra hay sao?
Minh Xán lão tổ nói.
- Đi, đi xem.
Hai đại lão tổ này tuy rằng cũng có chỗ hoài nghi, nhưng mà loại tham nam từ bản năng lại làm cho bọn họ căn bản không thu được chân lại, mà từng bước tiến về phía trước.
Đối với Hỏa Ma nhất mạch mà nói, loại hấp dẫn này căn bản không có cách nào chống cự được.
Hai đại lão ma không ngừng tới gần thâm cốc kia, phiến thâm cốc này dưới sự bố trí của thần điểu Chu Tước và Giang Trần, giờ phút này đã bị một trận pháp thuộc tính hỏa phủ thành giống như một ngọn núi lửa, hỏa thuộc tính cực kỳ sinh động, giống như yêu linh thuộc tính hỏa đang bài trừ phong ấn, tàn sát bừa bãi.
- Chỗ đó.
Sí Nhật lão tổ hóa thành một đạo quang mang màu đỏ, đáp xuống.
Minh Xán lão tổ cũng không chịu cam lòng yếu thế, cũng bắn theo Sí Nhật lão tổ.
Hai đạo thân ảnh cơ hồ cùng lúc đáp xuống miệng cốc kia. Cảm nhận thuộc tính hỏa cường đại chấn động. Hai đại lão ma này lập tức cảm thấy vui vẻ, thoải mái.
- Nhìn xem, đó là cái gì?
Hai mắt Minh Xán lão tổ sáng ngời, nhìn vào trong cốc.
Trong cốc, từng bông hoa sen màu đỏ giống như từng đám hỏa diễm bay lên, đang đón gió mà phóng lên.
Mà bốn phía những đóa hoa sen màu đỏ kia thì có từng mảnh biển lửa vờn quanh, giống như đang nuôi dưỡng như hoa sen màu đỏ này, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Cảnh này khiến cho hai người này cảm thấy kinh hãi.
Cảm nhận được linh lực cường đại chấn động. Trong lòng hai người có một loại dự cảm, những bông hoa sen này tuyệt đối không tầm thường. Những linh lực này cũng tuyệt đối không tầm thường.
- Huynh đệ, ngươi có cảm ứng được khí tức sinh linh hay không?
Sí Nhật lão tổ hỏi.
- Cảm ứng được, dường như bên cạnh hoa sen có linh thú ẩn giấu.
Minh Xán lão tổ cũng gật đầun ói.
- Ngươi ở bên ngoài lược trận, ta vào xem chút?
Sí Nhật lão tổ chỉ tính hỏi thăm dò mà thôi.
- Bên ngoài không có gì mà lược trận, muốn vào thì chúng ta cùng vào nhìn qua một chút. Có vấn đề gì cũng tiện chiếu cố hơn, không phải sao?
Minh Xán lão tổ tự nhiên sẽ không để cho một mình Sí Nhật lão tổ vào độc chiếm.
Trong lúc mấu chốt như vậy nếu như để cho một mình Sí Nhật lão tổ đi vào, nói không chừng chỗ tốt gì đều bị đối phương nuốt hết.
Không thể nghi ngờ, Minh Xán lão tổ tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
- Được, vậy cùng đi vào một chỗ, vô luận thế nào chúng ta chiếu cố lẫn nhau, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu.
Vẻ mặt Sí Nhật lão tổ vô cùng chân thành.
- Được, đồng tâm hiệp lực.
Minh Xán lão tổ cũng nghiêm mặt nói.
Trong khi nói chuyện, hai người đã tiến về phía mảnh hoa sen kia. Bởi vì thuộc tính hỏa ở nơi này quá mức sinh động, đối với lão tổ Hỏa Ma nhất mạch mà nói có thể nói là như cá gặp nước. Cho nên ở sâu trong lòng bọn họ cũng không có cảm giác e ngại gi. f
Bọn họ cũng không tin có người lại rảnh rỗi tới nơi này bố trí bẫy rập chờ bọn họ chui vào.
Bố trí bẫy rập ở một nơi thuộc tính hỏa vô cùng sinh động để đối phó bọn họ, vậy chỉ có thể nói tên đối thủ này đầu óc không đủ dùng a.
Hai người hóa thành hai đạo lưu quang màu đỏ rực xông vào trong hồ sen này, trong dự đoán của bọn họ, những đóa hoa sen này đều có linh lực.
Nhìn thấy hai đạo thân ảnh lao đầu vào phía trước, những đóa hoa sen này mở cánh hoa ra, tư thế giống như chờ phát lực vậy. Đằng trước những đóa hoa sen màu đỏ này có dây leo quấn quanh, chủ động phát động công kích với hai lão ma này.
- Hắc hắc, không ngờ lại có thể tự chủ công kích, không tệ, không tệ.
Đối với hai đại lão ma như bọn họ mà nói, loại công kích này tự nhiên không uy hiếp được bọn họ.
Hai người tiến vào trong hồ sen, giống như là tiến vào vườn rau nhà mình vậy, thuận tay tùy ý đẩy ra, quét ngang những dây leo này ra.
Loại tư thái này vô cùng nhẹ nhõm, hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ áp lực nào.
*****
Hai người này xuyên qua hồ sen, dường như đang đào bới tiềm lực của hồ sen này. Những đóa hoa sen màu đỏ này rất không tồi, nhưng mà càng khiến cho bọn họ thêm giật mình đó là chung quanh hồ sen này ẩn chứa linh lực Sơ Dương chi hảo, càng nồng đậm tới mức hết sức kinh người.
Dường như dưới hồ sen này còn có bảo vật kinh người chôn dấu bên dưới. Những đóa hoa sen này chỉ là linh vật xen lẫn mà thôi.
Ngay lúc hai người đang quan sát, bỗng nhiên trong đám hoa sen truyền ra tiếng sột soạt. Sau đó một sinh linh bỗng nhiên từ trong đám hoa sen bắn ra, bắn về phía hai đại lão tổ.
Sinh linh này do thần điểu Chu Tước biến thành, chỉ là thần điểu Chu Tước lúc này rõ ràng đã thay đổi hình thái của pháp thân, lại biến thành một đầu linh cầm rất nhỏ. Liên tục phụt lửa ra bên ngoài, không ngừng phun về phía hai đại lão tổ Hỏa ma nhất mạch kia.
Công kích mà nó biểu hiện ra ngoài cũng chỉ có tu vi chừng cấp bậc bán thần.
Loại cảnh giới, cấp bậc như vậy tự nhiên cũng để mê hoặc đối thủ cho dễ mà thôi.
- Hắc hắc, huynh đệ, đầu chân linh này của ta, chớ đoạt với ta. Những hoa sen này ta không đoạt với ngươi.
Sí Nhật lão tổ cười hắc hắc.
Khóe miệng Minh Xán lão tổ giật giật, hiển nhiên có chút không vui. Nhưng mà cân nhắc tới vấn đề phân phối lợi ích, hắn vẫn có chút không can tâm tình nguyện gật đầu nói:
- Tốt, nếu như dưới hồ sen này có bảo vật khác chôn dấu, như vậy phải phân phối bình quân.
- Điều này là tự nhiên.
Sí Nhật lão tổ cười ha hả, bắt đầu thi triển thần thông, chuẩn bị thu phục đầu sinh linh thuộc tính hỏa này.
Đối với Hỏa Ma nhất mạch mà nói, bất luận linh linh thuộc tính hỏa nào đều đáng giá. Nhất là loại chân linh cấp bậc bán thần này, một khi thu phục chiếm được, huấn luyện cho tốt, đó cũng là một trợ thủ đắc lực. Nói không chừng tương lai còn trở thành trợ thủ số một dưới trướng cũng nên a.
Trong mắt Sí Nhật lão tổ tỏa ra tinh quang, nhìn chằm chằm vào đầu chân linh kia, cũng đang không ngừng tăng tốc. Trong khu vực thuộc tính hỏa sinh động như thế này, Sí Nhật lão tổ tự nhiên vô cùng nhanh nhẹn.
Phương diện tốc độ cũng tăng lên theo mong muốn, tùy tâm sở dục.
Đầu chân linh kia dường như cũng cảm nhận được uy hiếp, trốn tránh bốn phía trong đám hoa sen kia.
Sí Nhật lão tổ thì mạnh mẽ đánh tới, căn bản không quan tâm tới việc những hoa sen kia có bị hủy hay không. Cảnh này khiến cho Minh Xán lão tổ nhìn thấy trong lòng nhỏ máu không thôi.
- Đạo huynh, ngươi kiềm chế một chút đi a. Đã nói hoa sen là của ta, ngươi không nên phá những hoa sen này a.
Minh Xán lão tổ kháng nghị.
- Hắc hắc, huynh đệ, nếu không thì huynh đệ ngươi giúp ta một chút, chặn đường giúp ta. Đầu chân linh này rất biết chạy trốn a.
Sí Nhật lão tổ cười một tiếng quái dị.
Có thể nhìn ra được tâm tư hắn đều đặt vào đầu chân linh kia. Đối với một ít hoa sen này, hắn thực sự không coi là thứ của mình, dù sao cũng phân cho Minh Xán lão tổ.
Minh Xán lão tổ thở hổn hển, nhưng mà cũng không thể làm gì. Hắn dậm chân một cái, nói:
- Được, ta giúp ngươi chặn một đường. Ngươi kiềm chế một chút, đừng có phá hỏng quá ác a.
Nhìn tư thế của Sí Nhật lão tổ này giống như là trâu xuống ruộng vậy, hoàn toàn không để ý tới những tổn thương cho đám hoa sen này. Minh Xán lão tổ cũng nhìn ra được những hoa sen này đều là linh vật không tầm thường. Bất kể là độ tinh khiết thuộc tính hỏa hay là năng lực công kích của bản thân hoa sen, nhất là tính dẻo dai của những dây leo kia đều cường hãn tới kinh người.
Càng khiến cho hắn giật mình chính là những dây deo này thậm chí còn có năng lực tái sinh, cảnh này tự nhiên khiến cho Minh Xán lão tổ rất là động tâm.
Kể từ đó, có hai đại lão tổ này, ngươi truy ta đổi, không ngờ lại liên thủ đối phó với đầu chân linh kia.
Trong lúc truy đuổi đầu chân linh này, bất tri bất giác thuộc tính hỏa chung quanh chậm rãi giảm bớt, biển hỏa diễm kia giống như một cái ao đang dần khô can vậy.
Đồng thời một mà quỷ dị xảy ra.
Cơ hồ tất cả những hoa sen màu đỏ giống như đột nhiên lăng không biết mất. Những đóa hoa sen kia trong một hô hấp toàn bộ biến mất.
Ngay khi nhị vị lão tổ ma tộc đang ngây người thì dưới mặt đất lại toát ra vô số dây leo. Chỉ là dây leo lúc này hoàn toàn đổi thành một màu khác.
Cũng hình thái đó, cũng cùng dây leo đó, cũng hoa sen đó. Nhưng mà bất quá màu sắc lại hoàn toàn bất đồng. Vốn là hoa sen màu đỏ, hoàn toàn biến thành hoa sen màu xanh da trời.
Biển lửa chung qunah lập tức biến thành một thế giới băng tuyết.
Hàn ý lạnh thấu xương lập tức giống như đóng băng một phương thế giới này, mà đầu chân linh mà bọn họ truy đuổi cũng giống như đột nhiên biến mất vậy.
Biến cố cực lớn này khiến cho trong lòng hai đại lão tổ Hỏa Ma nhất tộc trầm xuống, trong lúc mơ hồ bọn họ cảm nhận được một tia không ổn.
Dùng tu vi của lão tổ Hỏa Ma nhất mạch như bọn họ, thế giới đóng băng này đối với bọn họ mà nói tự nhiên không hình thành quá nhiều sát thương.
Chỉ là biến hóa ở nơi này tự nhiên không chỉ đơn giản là thế giới đóng băng này.
Thế giới đóng băng này tự nhiên là một chút thần thông do Giang Trần thao túng Băng Hỏa yêu liên tạo ra.
Trong nháy mắt này những thứ Giang Trần chuẩn bị cơ hồ phát lực. Khi Băng Hỏa yêu liên phát huy, đồng thời hắn còn khởi động âm sát trận pháp, trận pháp này lập tức bạo phát.
Cùng lúc đó tứ đại chân linh cũng phát lực, thao túng lĩnh vực hư không, đem chung khu vực trăm dặm chung quanh hoàn toàn phong tỏa.
Tứ đại chân linh đồng thời phát lực, năng lực điều khiển lĩnh vực cũng ngày càng mạnh. Hiện tại lĩnh vực mà bọn họ điều khiển, dưới thần đạo cao giai, nếu như không có chuẩn bị trước, cơ hồ rất khó chạy đi.
Hai đại lão tổ Hỏa Ma nhất mạch này cũng đều là thần đạo trung giai, một Thần đạo ngũ trọng, một thần đạo tứ trọng. Trong những lão tổ ma tộc, tu vi bọn họ coi như đạt tới tiêu chuẩn.
Nếu như trong thế giới hỏa diễm, sức chiến đấu của bọn họ còn có thể đối kháng với đại bộ phận lão tổ ma tộc. Thế nhưng mà thuộc tính hỏa ở hiện trường lúc trước đã hoàn toàn biến mất.
Mà chuyển thành năng lượng thuộc tính băng, âm sát chi lực tràn ngập.
Bởi vậy, nếu như bọn họ không có cách nào được gia trì thần thông, trên phương diện nhất định còn bị ức chế.
Vốn bọn họ có mười phần lực lượng, trong thế giới hỏa diễm có thể phát huy ra toàn bộ uy lực. Nhưng mà bị lực lượng thuộc tính băng và âm sát chi lực hạn chế, có lẽ nhiều lắm chỉ phát huy ra được chín thành, thậm chí là tám thành lực lượng.
Mà dưới lĩnh vực hạn chế, hành động của bọn họ không thể nghi ngờ sẽ lại vô cùng suy yếu.
Mà thứ càng đáng chết hơn là thần thú Huyền Vũ được Giang Trần bày mưu tính kế cho, vừa điều khiển lĩnh vực đồng thời còn không ngừng thi triển Huyền Vũ tích thi khí, không ngừng đánh về phía bọn họ.
Huyền Vũ tích thi khí cũng là vật chí âm, đối với hỏa thuộc tính tự nhiên cũng có khắc chế.
Từng vòng Huyền Vũ tích thi khí kia càng làm cho hai đại lão tổ Hỏa ma nhất mạch này cơ hồ muốn thổ ra máu, loại lực lượng đáng sợ này không phải là công kích thân thể, mà là công kích thần hồn.
Lực lượng công kích thần hồn, Hỏa Ma nhất mạch không nguyện ý đối mặt nhất. Bởi vì Hỏa Ma nhất mạch cũng không am hiểu phòng ngự thần hồn.
Bọn họ chỉ có thể dựa vào thuộc tính hỏa của bản thể, không ngừng triệt tiêu Huyền Vũ tích thi khí xâm lấn.
Mỗi khi bọn họ dùng một chút tinh lực và thần thông để đối phó với Huyền Vũ tích thi khí, những công kích khác lập tức sẽ thiếu đi một phần tâm tư để đối phó.
Long Tiểu Huyền và Thái Tuế bạch hổ đã sớm chuẩn bị từ lâu, sau khi nghe hiệu lệnh của Giang Trần cũng bắt đầu phát động công kích.
Mà tất cả chuyện này hoàn toàn đều nằm trong sự khống chế của Giang Trần, mỗi một bước đều hoàn hảo, không có một chút kẽ hở nào.
← Ch. 2228 | Ch. 2230 → |