Vay nóng Tima

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 032

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 032: Cuộc chiến phù trận, bất tử chân thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Dương Vô Địch đánh cho trong lòng hỏa khí, lão gia hỏa này lật qua lật lại chỉ hai chiêu như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể hóa giải thương thức của mình.

- Một chiêu đủ để đánh thắng người rồi.

Ngữ khí Càn Thanh Sơn thản nhiên nói.

- Đáng giận, ta muốn động thật rồi.

Nói xong chân khí trong cơ thể Dương Vô Địch đột nhiên tăng lên mấy lần, dồn thẳng vào Võ Thánh Đại viên mãn:

- Liệt Diễm Thương Mang, ta cho ngươi Khô Mộc Phùng Xuân, cho ngươi Khô Mộc Phùng Xuân, chết cháy ngươi, con mẹ ngươi.

Dương Vô Địch nổi điên rồi, lúc này căn cản không còn chút phong phạm cao thủ, oa oa chửi bậy lao tới.

Mũi thương run run, hóa thành hỏa diễm khắp trời, dồn thẳng vào Càn Thanh Sơn.

Lúc này sắc mặt Càn Thanh Sơn đại biến, mình tu luyện Khô Mộc Công là Mộc hệ công pháp, mà Dương Vô Địch này lại là Hỏa Hệ thương diễm, vừa vặn khắc chế mình, bất quá lúc này đã không còn đường lui, bất đắc dĩ lần nữa sử xuất một chiêu Khô Mộc Phùng Xuân.

- Càn lão Ma, ta xem lần này ngươi chết hay là bất tử, Linh Xà Thổ Tín, cho ta chết đi.

Mũi thương lao đi như tia chớp, không gian không ngừng bạo liệt nổ đùng, vô số không gian phong bạo từ trong khe nứt không gian lao ra, sau đó lập tức đâm phá trước ngực Càn Thanh Sơn.

- Khục khục... Dương Vô Địch, thương pháp Dương gia... quả nhiên lợi hại, ta... ta... bị bại không oan.

Nói xong liền ngã xuống đất bỏ mình, một đời Võ Thánh hậu kỳ như vậy vẫn lạc.

...

Bên Đức Thắng môn.

Bọn người Triệu gia giận dữ, bắt được người, nhưng lại phát hiện này này là giả.

- Đáng giận, Càn Thanh Sơn chết tiệt, rõ ràng đùa nghịch quỷ kế.

Triệu Nguyên Thần giận dữ, một chưởng bổ lên trên tường, tường thành dày đặc kia lập tức ầm ầm sụp đổ.

- Đại ca, làm sao bây giờ, nếu để cho Dương gia vượt lên trước mà nói, cái kia... Triệu gia ta có thể nguy hiểm, Triệu gia chúng ta dùng đan dược làm chủ, nhưng lần này Trường Phong thương hội cũng không biết làm như thế nào, rõ ràng xuất hiện Luyện Đan Sư thần bí như vậy, có thể luyện chế ra thập thành đan, nếu như chuyện này còn tiếp tục, như vậy địa vị Triệu gia chúng ta sẽ nguy hiểm.

Nói chuyện chính là đệ đệ Triệu Nguyên Thần, Triệu Nguyên Ích.

- Không có khả năng, Đông Phương gia sẽ không để cho bọn hắn nguyện ý dễ dàng vậy như.

Triệu Nguyên Thần lắc đầu.

- Vậy cũng không nhất định, Dương gia cùng Đông Phương gia vốn chính là quan hệ thông gia.

Triệu Nguyên Ích nhếch miệng nói.

Triệu Nguyên Thần không nói gì, trong nội tâm kỳ thật cũng rất lo lắng, dù sao Dương gia cùng Đông Phương gia thật là quan hệ thông gia, hai nhà từ xưa đến nay hợp tác rất gắn bó, có trời mới biết lần này có phải cũng là hai nhà bắt tay hợp tác, sau đó chia phần hay không.

- Chúng ta tiến vào Hoàng Cung.

- Đúng, hi vọng Càn Thanh Sơn có thể chống được đến Hoàng Cung, như vậy chúng ta còn có cơ hội.

Triệu Nguyên Ích nói.

...

Cửa hoàng cung.

Càn Vô Cực hét lớn:

- Nhanh, nhanh lên.

Lúc này lòng của hắn đã níu chặt, hận không thể mình sinh thêm hai cái chân, đây chính là sự tình quan hệ tới tánh mạng, nếu chậm một chút mà nói, mạng nhỏ sẽ ném đi, vì tánh mạng của mình an toàn, Càn Vô Cực bộc phát ra tiềm lực vô hạn, tu vị vậy mà từ Vũ Sư lục giai tiến nhập thất giai, đạt đến Vũ Sư hậu kỳ.

Mà lúc này hai người đang truy đuổi xác thực tức giận không thôi.

- Đáng giận, đám hỗn đản kia.

Dương Vô Hối tức giận không thôi, mắt thấy sắp đuổi tới Càn Vô Cực, lại xuất hiện một đội thị vệ, những thị vệ này tu vị không kém, đều là cảnh giới Vũ Vương, tuy kém rất xa Võ Thánh, nhưng lại kết thành trận pháp, hao phí bọn hắn không ít thời gian.

Lúc này Dương Vô Địch chạy đến.

- Lão Tứ, lão Thất, các ngươi như thế nào còn ở nơi này, tiểu tử kia đâu?

- Chạy vì phía hoàng cung rồi.

- Cái kia còn không mau truy.

Dương Vô Địch căm tức, lão Tứ cùng lão Thất này hành sự bất lực, một Vũ Sư nho nhỏ rõ ràng không có bắt được, trong lòng của hắn như thế nào không giận, Thăng Tiên Lệnh này quan hệ đến Dương gia phát triển, không có là không được.

- Đến rồi, đến rồi, rốt cục đã tới rồi.

Mà Càn Vô Cực nhìn đại môn Hoàng Cung cách đó không xa, trong nội tâm đại định, chỉ kém vài bước nữa là đến, lúc đó sẽ an toàn.

- Người nào dám xông vào hoàng cung đại nội.

- Mắt chó của ngươi mù hả, không nhìn rõ ràng ta là ai?

Trong nội tâm Càn Vô Cực rất biệt khuất, mình bị truy thảm rồi, mạng nhỏ thiếu chút nữa không có, cái thủ vệ chết tiệt này rõ ràng còn dám quát lớn mình, chán sống sao.

- Vâng, Nhị Điện Hạ, Nhị Điện Hạ thứ tội.

Hộ vệ kia vừa nhìn rõ ràng người tới, biết rõ mình đã gây họa, lần này đắc tội Nhị Điện Hạ, còn không biết hắn sẽ đối phó mình như thế nào. Nhưng hắn đâu tinh tường, lúc này Càn Vô Cực làm sao có thể có tâm tư dừng lại, đằng sau là bọn người Dương Vô Hối, trừ khi muốn chết còn không sai biệt lắm.

- Hừ, ngày khác lại thu thập ngươi.

Nói xong nhanh chóng tiến vào Hoàng Cung.

Mà lúc này song phương Dương Vô Địch cùng Triệu Nguyên Thần mới khó khăn lắm chạy đến.

- Đáng chết, rõ ràng tiến vào hoàng cung rồi.

Dương Vô Địch thầm mắng.

- Dương huynh, chúng ta làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta trước hợp tác, đợi sau khi cầm được Thăng Tiên Lệnh, chúng ta lại luận bàn, như vậy như thế nào?

Triệu Nguyên Thần nhìn bọn người Dương Vô Địch nói.

- Tốt, như vậy chúng ta trước hết giết sát nhập Hoàng Cung, đợi đạt được Thăng Tiên Lệnh, chúng ta lại đấu tiếp.

Dương Vô Địch nhẹ gật đầu, hắn cũng biết, Hoàng Cung này cũng không phải dễ dàng xông vào như vậy, cao thủ như mây không nói, Hoàng Cung này còn có Càn gia Lão Tổ Càn Chấn Thiên lưu lại Càn Khôn đại trận, cái đại trận này không phải chuyện đùa, không phải người bình thường có thể phá, trừ khi hai nhà liên thủ, bằng không thì căn bản không có cơ hội.

- Tốt, như vậy chúng ta giết vào.

- Giết đi vào.

Triệu Dương hai nhà hùng hổ lao về phía Hoàng Cung.

- Người nào cả gan dám xông vào Hoàng Cung, không biết đây là tử tội sao?

- Thật sự là phiền toái, chết đi.

Triệu Nguyên Thần chém ra một chưởng, hộ vệ kia lập tức bị đánh bay đến trên tường, đầu vỡ tan, chết không thể chết lại.

...

Bắc môn, đường về Vương gia.

- Đông Phương Bất Tử.

Vương Bá Thiên nhìn người tới thầm nghĩ không ổn, lai giả bất thiện a.

- Vương Bá Thiên, giao phù trận ra đây? Lần này các ngươi đi không được.

Sau lưng Đông Phương Bất Tử lại đi ra hai người, mỗi người đều là Võ Thánh, mà Đông Phương Bất Tử đã đạt đến Võ Thánh Đại viên mãn.

- Đông Phương Bất Tử, ngươi... các ngươi cũng quá vô sỉ đi à nha?

Vương Bá Thiên tức giận không thôi, ba người trước mắt gần như có thể nói là ba người mạnh nhất Đông Phương gia rồi, bọn hắn đều xuất động, hiển nhiên là nguyện nhất định phải có trận phù kia:

- Chẳng lẽ ngươi không sợ Vương gia ta trả thù sao?

- Ngươi chết không có người biết, nói sau, cho dù truyền đi thì như thế nào, chẳng lẽ Đông Phương gia ta còn có thể sợ Vương gia ngươi hay sao? Vương gia ta còn thật không có nhìn ở trong mắt.

Đông Phương Bất Tử lạnh lùng nói ra.

*****

- Ngươi... Các ngươi ngăn trở bọn hắn cho ta.

Vương Bá Thiên biết rõ, ngạnh kháng là không được, chỉ có một đường chạy trốn may ra có thể kịp thời chạy trở về gia tộc, mà những thủ hạ bên cạnh mình mạnh nhất cũng không quá đáng là Vũ Đế mà thôi, muốn chiến thắng, quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông, duy nhất có thể trông cậy vào chính là bọn họ có thể ngăn cản Đông Phương Bất Tử chốc lát, cho dù là thời gian mấy cái hô hấp cũng có thể.

Toàn lực chạy tới, tốc độ Võ Thánh cũng không phải người bình thường có thể so sánh, lập tức hóa thành một đạo cuồng phong, bôn tập mà đi.

- Chạy đi đâu.

Đông Phương Bất Tử chợt quát một tiếng, nếu như ba Võ Thánh còn để cho hắn chạy mà nói, như vậy cũng nên vứt mặt mũi đi được rồi?

- Bất Tử Quyết... Bất Tử Triền Nhiễu.

Bất Tử Quyết là tâm pháp mạnh nhất của Đông Phương gia tộc, uy lực vô cùng, tu luyện đến mức tận cùng có thể đạt tới Bất Tử Bất Diệt, mấy ngàn năm qua, Đông Phương gia tộc là nương theo Bất Tử Quyết đứng ngạo nghễ trên Sùng Vũ đại lục.

Vương Bá Thiên kinh hãi, nếu như bị cuốn lấy, khẳng định sẽ trốn không thoát, hắn quyết định thật nhanh, quay người lại, hai đấm xuất kích:

- Bá Thiên quyền... Bá Thiên tuyệt địa.

Quyền quang thoát ly, kình phong ào ào lao nhanh, uy thế kia có thể hủy thiên diệt địa, hư không không ngừng bạo liệt nổ tung, hắn cũng không có xem một quyền kia tác dụng như thế nào, lập tức phi thân chạy tới, mượn cơ hội thoát khỏi nơi đây, nói giỡn sao, lúc này không đi, chờ đến khi nào, chỉ cần tới được địa bàn Vương gia, khi đó sẽ không còn e sợ.

- Đáng chết, ngươi chạy trốn được sao?

- Bất Tử Quyết... Vạn Lý Truy Tung, độn cho ta.

Đông Phương Bất Tử vừa hóa giải quyền kình xong, thấy Vương Bá Thiên đi xa, hét lớn một tiếng, thi triển ra Vạn Lý Truy Tung bên trong Bất Tử Quyết, tốc độ cực nhanh, lập tức đuổi tới.

Sắc mặt Vương Bá Thiên tái nhợt, Đông Phương Bất Tử này quá biến thái rồi, tu vi Võ Thánh Đại viên mãn, Bất Tử Thần Công cực kỳ quỷ dị, trốn không thể trốn.

- Giao phù trận ra, tha ngươi khỏi chết.

Đông Phương Bất Tử nhìn Vương Bá Thiên lạnh lùng nói.

- Ngươi muốn chiến liền chiến, Vương Bá Thiên ta quyết không khuất phục, trong đời ta không có hai chữ đầu hàng.

Vương Bá Thiên hừ lạnh một tiếng, xuất ra một vật:

- Phù trận, lên.

- Bất Tử Quyết... Yên Diệt.

Đông Phương Bất Tử vung một tay lên, đánh ra một đạo ô quang quỷ dị, đạo ô quang kia phá không mà bay, chỉ chớp mắt liền đụng vào phía trên phù trận kia, phù trận kia run rẩy vài cái, sau đó khôi phục như thường, Đông Phương Bất Tử biến sắc, không nghĩ tới cái phù trận này thật sự lợi hại như vậy, chặn được một kích của mình, nếu như không có phù trận, một kích này tuyệt đối có thể lấy mạng của hắn, một chiêu Yên Diệt này, tuy nhìn xem chỉ là một đạo ô quang không có đặc biệt gì, nhưng uy lực rất mạnh, coi như là Võ Thánh Đại viên mãn cũng không dám khinh thị, mà phù trận kia rõ ràng đơn giản ngăn trở, có thể thấy được phù trận này quả nhiên là hàng thật giá thật.

Mà Vương Bá Thiên ở trong phù trận nhẹ nhàng thở ra, Bất Tử Quyết của Đông Phương Bất Tử này thật sự là quá kinh khủng, quá quỷ dị, huống hồ tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Đại viên mãn, mình là tuyệt đối không có thể chiến thắng, thậm chí ngay cả khả năng chạy trốn cũng không có, may mắn có phù trận, bất quá cái phù trận này tiêu hao cũng quá lớn, một kích này gần như hao tổn đi một phần năm chân khí của mình, nếu như lại đến vài cái, chân khí của mình sẽ khô kiệt, đến lúc đó chèo chống không được phù trận, vẫn là mặc người chém giết. Trong nội tâm hắn dị thường khẩn trương.

Hi vọng bọn hắn sẽ không điên cuồng công kích, Vương Bá Thiên âm thầm lo lắng, chỉ cần mình có thể chèo chống một phút đồng hồ là được rồi, chỉ một phút đồng hồ mà thôi, đến lúc đó viện binh Vương gia có thể đuổi tới, khi đó sẽ không cần lo lắng nữa.

- Ta cũng không tin phá không được cái mai rùa này.

Đông Phương Bất Tử tức giận, không hề thi triển kỹ pháp, mà là trực tiếp sử dụng chân khí hùng hồn bá đạo của mình mình, một quyền trực tiếp oanh kích lên trên phù trận.

- Phanh...

Từng đạo cương phong nhấc bay đá xanh dưới chân lên, cuồng phong gào thét, hư không không ngừng vặn vẹo sịp đổ xuống. Khắp nơi một mảnh bừa bộn, có thể thấy được một quyền này của Đông Phương Bất Tử uy lực to lớn như thế nào.

Bụi mù tan hết, phù trận kia y nguyên như lúc ban đầu, tựa hồ một kích kia chưa từng có xuất hiện, nếu không phải bốn phía một mảnh bừa bộn, hỗn loạn không chịu nổi, căn bản nhìn không ra phù trận kia là bị công kích qua.

Đông Phương Bất Tử kinh hãi, một quyền này là ngưng tụ bảy thành công lực toàn thân, rõ ràng còn phá không được phòng ngự của hắn, cái phù trận này quá biến thái rồi, nhất định phải đạt được phù trận này, đã có nó, mình có thể càng tiến một bước, đối mặt Võ Thánh Đại viên mãn khác gần như ở vào thế bất bại rồi.

Hắn lại không biết Vương Bá Thiên ở trong phù trận lại khổ không thể tả, một kích vừa rồi kia tuyệt đối là vượt ra khỏi hắn thừa nhận, một kích kia, dĩ nhiên tiêu hao năm thành công lực của hắn, hiện tại Vương Bá Thiên có thể nói là nỏ mạnh hết đà, nếu như lại đến hai lần, phù trận sẽ bị phá, tuy phù trận này cường đại, nhưng tiêu hao cũng lớn.

- Đông Phương Bất Tử, ngươi rất lợi hại, ta không thể không thừa nhận, bất quá trong thời gian ngắn ngươi tuyệt đối không có khả năng đánh vỡ phù trận này, Vương đại ca của ta rất nhanh sẽ chạy đến, đến lúc đó ngươi muốn chiếm được tiện nghi, đó là không có khả năng, phù trận mở ra, ta đã ở vào thế bất bại.

Vương Bá Thiên nói chuyện cương khí mười phần, kỳ thật trong nội tâm lại bồn chồn, nếu như Đông Phương Bất Tử nổi điên mà nói, cái kia thật sự là chết không có chỗ chôn, đánh bạc, Vương Bá Thiên đánh bạc, thắng mình có thể đơn giản ly khai, thua, lưu lại phù trận cùng tánh mạng.

Đông Phương Bất Tử giận điên người, mình đường đường Võ Thánh Đại viên mãn, rõ ràng bị một gia hỏa ngay cả Võ Thánh trung kỳ còn chưa tới uy hiếp, hắn như thế nào chịu đựng được:

- Ngươi muốn chết, Vương Bá Đạo tới thì đã có sao, hừ, Đông Phương Bất Tử ta cũng không sợ hắn, coi như là con rùa đen của gia tộc các ngươi đến, ta cũng không sợ.

Khuôn mặt Vương Bá Thiên run rẩy, thầm nghĩ trong lòng không tốt, biến khéo thành vụng rồi.

- Xem ta phá phù trận này, Bất Tử chân thân.

Thân hình Đông Phương Bất Tử biến đổi, hóa thành Cự Nhân cao ba mét, trong tay cầm Trường Đao màu đen, uy phong lẫm lẫm, Vương Bá Thiên thấy thế trong nội tâm không khỏi sợ hãi, cái này thực thua rồi a, Đông Phương Bất Tử này đã nổi điên sử dụng tuyệt chiêu, tuyệt kỹ Đông Phương gia, Bất Tử chân thân này uy lực vô cùng, có di sơn đảo hải chi công, tuy nói khoa trương chút ít, nhưng hôm nay Đông Phương Bất Tử đạt đến Võ Thánh Đại viên mãn, lại sử dụng Bất Tử chân thân mà nói, thậm chí có thể chống được một kích của Vũ Thần, có thể thấy được hắn cường hoành.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-881)