Vay nóng Homecredit

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 137

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 137: Mê Hồn Dẫn
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Chẳng lẽ thật sự phải bỏ qua Giải Độc Đan?

Bất quá nghĩ nghĩ, Dương Lỗi cảm thấy nếu như sử dụng sơ cấp Giải Độc Thuật, hơn nữa trước kia mình luyện chế Hoàng giai Giải Độc Đan, có lẽ có thể giải trừ độc tố này.

- Ngươi có thể giải trừ, ngươi dùng cái gì đến giải trừ, ngươi bất quá là Vũ Hoàng cảnh giới mà thôi, ngay cả Thiên Nhất trường lão cũng không có cách nào, ngươi có thể có biện pháp nào, không được chậm trễ thời gian.

Nghe được Dương Lỗi nói như vậy, Lý Nham không khỏi châm chọc nói.

Lời này lại để cho Dương Lỗi ôn nộ, thằng này quá không biết phân biệt rồi, bất quá là một tông môn chấp sự mà thôi, rõ ràng cùng mình nói chuyện như vậy, rõ ràng châm chọc mình.

Thoáng cái Dương Lỗi liền đem Lý Nham đánh vào hàng ngũ không được hoan nghênh.

- Lý Nham, nhắm lại miệng thúi của ngươi, ta tin tưởng Dương Lỗi, tin tưởng hắn sẽ làm được.

Cùng Lý Nham hoàn toàn trái lại chính là, Đoạn Dung tựa hồ đối với Dương Lỗi cực kỳ tin tưởng, đối với chuyện mình bị trúng độc, không có chút lo lắng nào.

- Ngươi vừa ý hắn rồi, tự nhiên...

- Câm miệng.

Lúc này Thiên Nhất trường lão cũng nổi giận, tiểu tử này lúc này nói chuyện rõ ràng không để ý ảnh hưởng, nói hươu nói vượn, Thiên Nhất trường lão giận không kiềm được, một cước đạp đi qua.

- Lão gia hỏa, ngươi dám đạp ta?

- Chờ chút.

Thiên Nhất trường lão đang muốn thu thập hắn, lúc này Dương Lỗi hô.

- Dương Lỗi, chờ ta thu thập hắn nói sau, rõ ràng cuồng vọng tự đại như vậy, ngay cả ta cũng không để trong mắt.

Thiên Nhất trường lão nói xong một quyền đánh vào trên người Lý Nham, lập tức để cho hắn bay ngược đi ra ngoài.

Tu vi Lý Nham mặc dù không tệ, nhưng cùng Thiên Nhất trường lão kém thật sự là quá xa rồi, một quyền này, Thiên Nhất trường lão là lưu thủ, bằng không thì Lý Nham sẽ bị đánh nát nội tạng mà vong.

- Ta... Khục khục... Khục khục... Ta làm sao vậy?

Lúc này Lý Nham ho ra vài búng máu, đứng lên, che miệng vết thương của mình, có chút mờ mịt.

- Độc dược có thể làm cho thần trí mơ hồ, gây ra Tâm ma, không màu không vị, quả nhiên đủ cường đại.

Dương Lỗi đã học xong Kịch Độc Thuật, đối với loại độc dược này như lòng bàn tay, loại độc tố này cũng không phải đơn giản như vậy, đầu tiên ý chí Lý Nham không kiên định nhất, nội tâm ẩn núp quá nhiều đồ vật, bị đơn giản dụ phát ra, mà biểu hiện của hắn, không chỉ là Tâm ma phát tác, cũng là khắc hoạ nội tâm của hắn.

- Đây là cái độc tố gì, như thế nào giải độc?

Thiên Nhất trường lão khẽ nhíu mày, nhìn xem Dương Lỗi nói ra.

- Loại độc này gọi là Mê Hồn Dẫn, không màu không vị, không chỉ có thể tê liệt thần kinh, còn có thể gây ra Tâm ma, lợi hại nhất chính là, nó còn đối với linh hồn người sinh ra ảnh hưởng trí mạng.

- Lợi hại như vậy? Vậy ngươi nhanh giải độc cho chúng ta, ngươi không phải nói có thể giải độc sao?

Đoạn Dung nói.

- Các ngươi trước tiên đem mấy viên thuốc này phục dụng xuống đi.

Dương Lỗi lấy ra mấy viên Huyền giai Giải Độc Đan đưa cho mọi người.

- Đây là, đây là thập thành đan, cái này... Dương Lỗi, cái đan dược này, ngươi từ đâu tới? Đây chính là thập thành đan a?

Thiên Nhất trường lão nhận lấy đan dược, kinh ngạc nói.

- Cái này làm sao tới, Thiên trưởng lão ngươi đừng hỏi nữa, vẫn là tranh thủ thời gian ăn vào, nếu như độc tố khơi gợi lên Tâm ma, vậy cũng không phải là chuyện tốt gì rồi.

Dương Lỗi khẽ mĩm cười nói.

Nghe xong Dương Lỗi nói như vậy, Thiên trưởng lão cũng bất chấp giật mình rồi, bề bộn phục dụng Giải Độc Đan.

Sau đó Dương Lỗi đối với mấy người thi triển Giải Độc Thuật, làm xong hết thảy, phát hiện độc tố của mọi người dĩ nhiên bị giải trừ.

Lúc này Dương Lỗi mới nhẹ nhàng thở ra.

- Tốt rồi, Thiên trưởng lão, hiện tại độc tố đã giải trừ, không có việc gì rồi.

- Làm sao có thể, ngươi nhất định là gạt người, độc thuật của đệ đệ ta như thế nào có thể dễ dàng bị giải trừ, ngươi đang nói xạo, nhất định là đang nói xạo, độc thuật của đệ đệ ta Thiên Hạ Vô Song, mấy năm qua độc thuật đạt đến một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, Vũ Thần cũng bị độc chết qua, ngươi cái tiểu nhi này làm sao có thể giải trừ.

Huyết Ưng nghe Dương Lỗi nói đã giải trừ độc tố, tự nhiên không chịu tin tưởng, trong miệng lớn tiếng nói.

- Tuyệt vọng a, ngươi nhìn kỹ xem đây là đan dược gì? Bất quá là một điểm độc tố mà thôi, ta còn không để ở trong mắt.

Dương Lỗi xuất ra một quả Giải Độc Đan, đặt ở phía trước hắn, thản nhiên nói.

- Đừng tưởng rằng độc thuật của đệ đệ ngươi có gì đặc biệt hơn người, ta cũng có thể sử dụng độc thuật, không chỉ có như thế, ta còn biết giải độc.

- Thập thành đan, ngươi như thế nào có thập thành đan?

Nhìn rõ ràng đan dược, trong nội tâm Huyết Ưng thất hồn lạc phách.

Mà lúc này Dương Lỗi cũng sẽ không như vậy buông tha hắn, một Võ Thánh hậu kỳ, đã từng là Vũ Thần cảnh giới, hiện tại tuy bị phong bế tu vi, nhưng thể chất cường hãn kia vẫn còn, dùng để cho mình thí nghiệm Kịch Độc Thuật, đó là không còn gì tốt hơn rồi.

- Ta như thế nào có thập thành đan, vì cái gì nói cho ngươi biết, mặt khác ngươi vẫn là lo lắng chính ngươi a, ta sẽ dùng ngươi đến thử độc, đây cũng chính là nguyên nhân ta vì cái gì không trực tiếp giết ngươi.

Dương Lỗi cười hắc hắc nói.

- Ta là một cái học đồ, tân thủ, bất quá lòng hiếu kỳ của ta rất cường đại, đối với các loại độc dược đều rất ngạc nhiên, khổ nổi không có một cái nào phù hợp thử độc, lần này ngươi đến ám sát ta, bị ta bắt, chính là một vật thí nghiệm tốt nhất rồi.

- Khục khục, cái kia... cái kia Dương Lỗi, ngươi trước đợi chút nữa lại xử lý sự tình Huyết Ưng, ngươi cái Giải Độc Đan kia còn có hay không, có thể cho ta một ít hay không, đương nhiên ta sẽ không để cho ngươi có hại chịu thiệt.

Lúc này Thiên Nhất trường lão thấy Dương Lỗi tựa hồ quên sự hiện hữu của mình, bề bộn ra lên tiếng nói ra.

Hắn nhìn xem trong tay Dương Lỗi còn có Giải Độc Đan, hơn nữa tựa hồ cũng không ít, loại Giải Độc Đan này là thập thành đan, tuy đẳng cấp bất quá là Huyền giai đan dược mà thôi, ở bên trong Huyền Cơ Môn, có thể luyện chế Địa giai, thậm chí Thiên giai đan dược, bất quá Giải Độc Đan này bất đồng, cũng bởi vì nó là thập thành đan.

Tại Huyền Cơ Môn, luyện dược lợi hại nhất chính là Dược trưởng lão rồi, hắn có thể luyện chế ra Thiên giai đan dược, nhưng thập thành đan tuy có thể luyện chế, lại chỉ có thể luyện chế ra Hoàng giai nhất phẩm thập thành đan mà thôi, Dương Lỗi cái thập thành đan này đẳng cấp lại đạt đến Huyền giai, có thể thấy được luyện đan chi nhân này, đạt đến loại tình trạng nào, điều này cũng ý nghĩa sau lưng Dương Lỗi còn có một vị thế ngoại cao nhân.

Như thế xem ra, đây cũng là vì cái gì Cổ Lão cùng Trương Dật Trưởng Lão sẽ đối với Dương Lỗi chiếu cố như thế rồi, cái này không chỉ là bởi vì tư chất của hắn vô cùng tốt, còn là vì phía sau hắn có cao nhân.

*****

Thiên Nhất trường lão đưa ra muốn Giải Độc Đan này, Dương Lỗi cũng lý giải, liền gật đầu nói:

- Cái này đương nhiên có thể, mấy miếng Giải Độc Đan ta vẫn phải có.

Nói xong Dương Lỗi lấy ra ba bình sứ, trong từng bình sứ đều có mười hai viên Giải Độc Đan, Dương Lỗi đem ba cái bình sứ đưa cho Thiên Nhất trường lão, Đoạn Dung, còn có một vị chấp sự khác, về phần Lý Nham thì không có, ai bảo lúc trước hắn Tâm ma phát tác, đối với mình nói ra những lời kia, đây là hắn đáng đời.

- Thiên trưởng lão, từng cái bình sứ này đều có mười hai viên Giải Độc Đan, các ngươi hảo hảo thu về.

Dương Lỗi nói.

Lý Nham há to miệng muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là không nói ra miệng, bất quá ánh mắt nhìn về phía Dương Lỗi, lại mang theo oán độc cừu hận chi sắc.

Đương nhiên đây hết thảy Dương Lỗi đều xem ở trong mắt, nhưng lại không có để trong lòng, Lý Nham này lòng dạ nhỏ mọn, tuy phục dụng Giải Độc Đan, cũng được Giải Độc Thuật, bất quá Tâm ma đã bị câu dẫn ra, nhất định không có kết cục gì tốt, hơn nữa tu vi của hắn bất quá là Võ Thánh mà thôi, muốn giết hắn cũng không phải việc khó gì.

Huống chi hắn thật sự dám tìm mình phiền toái sao? Nếu quả thật muốn tìm mình phiền toái mà nói, như vậy là muốn chết.

- Cảm ơn ngươi rồi, Dương Lỗi, về sau đến Huyền Cơ Môn có việc có thể tìm ta, ta vẫn có thể giúp ngươi giải quyết rất nhiều đấy.

Gặp Dương Lỗi nhẹ nhàng như vậy liền đem Giải Độc Đan đưa cho mình, Thiên Nhất trường lão rất là cao hứng, Giải Độc Đan này với hắn mà nói, có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, rất nhiều địa phương vốn là bất tiện đi tìm kiếm, cũng bởi vì khói độc chướng ngại, lần này đạt được Giải Độc Đan có lẽ có hiệu quả không ngờ.

Mà đối với Dương Lỗi mà nói, có thể dùng mấy miếng Giải Độc Đan này cùng một vị Huyền Cơ Môn trưởng lão giao hảo, đó là một sự tình cực kỳ có lợi.

Song phương cùng có lợi, đều thập phần mừng rỡ.

- Thiên trưởng lão khách khí, bất quá là mấy viên đan dược cấp thấp mà thôi.

Thiên Nhất lấy ra một quả phù triện, đưa cho Dương Lỗi nói:

- Dương Lỗi, đây là đưa tin phù của ta, nếu như có chuyện có thể tìm ta.

- Ta đây liền thu hạ rồi.

Dương Lỗi cũng không chối từ, tiếp nhận phù triện thu vào.

- Tốt rồi, ta cũng nên đi, Dương Lỗi ngươi phải nhớ kỹ ngươi chỉ có ba tháng thời gian, một khi đã đến giờ tìm không thấy người mà nói, vậy thì coi là miệt thị đối với Huyền Cơ Môn, khi đó, dù cho tư chất ngươi cực cao, Huyền Cơ Môn cũng sẽ không lại thu làm đệ tử, cho nên điểm ấy ngươi nhất định phải nhớ rõ ràng.

Lúc gần đi Thiên Nhất trường lão còn dặn dò một câu.

Bọn người Thiên trưởng lão đi trước, mà Đoạn Dung lại giữ lại.

Dương Lỗi nói:

- Ngươi như thế nào chưa đi, còn có chuyện gì?

- Ta lưu lại, chẳng lẽ ngươi mất hứng sao? Ngươi đừng quên, chuyện của ngươi là chuyện của ta.

Đoạn Dung nghe vậy hơi có chút mất hứng, ngữ khí có chút u oán nói.

- Khục khục...

Dương Lỗi sờ lên trán của mình.

- Được rồi, tùy ngươi, ngươi muốn đi thì đi, muốn ở lại cứ ở lại.

Chợt Dương Lỗi đi vào tiểu viện, cho Bạch Tố Trinh một quả Giải Độc Đan, ba viên khác cho Hạ Trúc các nữ, Giải Độc Đan này tự nhiên cùng cho Thiên Nhất trường lão không giống, đây là Địa giai Giải Độc Đan.

- Khó trách ngươi chướng mắt ta, thì ra bên cạnh ngươi nhiều nữ tử như vậy, nguyên một đám quốc sắc Thiên Hương, ta thấy thương tâm.

Lúc này Đoạn Dung cũng theo tiến đến.

- Thiếu Gia, nàng là ai?

Lúc này Hạ Trúc nói.

- Ta là Đoạn Dung, là thê tử tương lai của Dương Lỗi.

Dương Lỗi còn chưa nói, Đoạn Dung nhân tiện nói.

Dương Lỗi nghe vậy trừng mắt nói:

- Nói bậy, nào có loại chuyện này.

- Chẳng lẽ ngươi muốn vứt bỏ ta sao?

Đoạn Dung hành động cũng là nhất lưu đấy, ngữ khí cực kỳ u oán, trong mắt còn chảy ra vài giọt nước mắt.

Dương Lỗi đau đầu không thôi, nhìn xem nàng nói:

- Không nên nói bậy, ta cũng không có đối với ngươi làm sự tình gì, càng đừng nói cái gì vứt bỏ hay không vứt bỏ.

Hạ Trúc cùng Xuân Lan cũng là khôn khéo chi nhân, bằng không thì cũng sẽ không trở thành thiếp thân thị nữ của Đông Phương Thải Ngọc, nhìn mặt nói chuyện rất có nghề, tự nhiên sẽ không cho rằng đây là thật.

Mà Tào Tư Nhã cùng Bạch Tố Trinh đối với những cái này thì là hoàn toàn không quan tâm.

Hôm nay Dương Lỗi là sờ không rõ Đoạn Dung đến cùng muốn làm gì, bất quá cũng theo ý tứ nàng, dù sao chỉ cần nàng không tìm phiền toái cho mình là được.

Nhân Duyên Thạch là đồ vật kỳ diệu, mình đã cùng nàng có một tầng quan hệ như vậy, Dương Lỗi cũng không lo lắng nàng sẽ đối với mình bất lợi, huống chi dù cho nàng muốn đối với mình động thủ, cũng không có khả năng, Bạch Tố Trinh thực lực còn tại đó.

- Tại đây rất không tồi, về sau ta ở lại đây rồi.

Đoạn Dung đánh giá chung quanh nói ra.

Nhưng thấy Dương Lỗi không nói lời nào, lại nói:

- Như thế nào? Ngươi là đáp ứng hay không đáp ứng?

- Tùy ngươi thế nào cũng được.

Dương Lỗi nói.

- Ngươi tìm Hạ Trúc, để cho nàng an bài cho ngươi gian phòng, ta còn có chuyện của mình đây này.

Dương Lỗi hiện tại cũng không có nhiều thời giờ như vậy để ý tới nàng, hôm nay Dương Lỗi còn muốn thẩm vấn Huyết Ưng, tìm ra độc thủ phía sau màn kia, rốt cuộc là ai tìm phiền toái cho mình, là ai muốn giết mình.

- Vị cô nương này, ngươi đi theo ta a.

Hạ Trúc nghe Dương Lỗi nói như thế, liền quay người đối với Đoạn Dung nói.

- Cái gì cô nương, muội muội gọi Đoạn Dung hoặc là bảo ta Đoạn Dung tỷ tỷ, Dung tỷ tỷ cũng có thể, dù sao ngươi cũng là người cảu hắn, về sau chúng ta là tỷ muội.

Đoạn Dung vui mừng kéo tay Hạ Trúc, trong miệng nói ra.

Dương Lỗi nghe vậy cũng lười giải thích, mặc kệ nàng náo như thế nào, một người nhấc lên Huyết Ưng đi tới trong phòng củi, vứt trên mặt đất.

- Ngươi cái súc sinh, ngươi tốt nhất giết ta, bằng không thì ta sẽ không bỏ qua ngươi.

Huyết Ưng mới mở miệng liền rít gào nói.

Dương Lỗi lạnh lùng cười cười:

- Yên tâm, ta sẽ giết ngươi, bất quá trước đó, ngươi phải nói cho ta, rốt cuộc là ai bảo ngươi tới giết ta, ta và Huyết Sắc Thập Tam Đại Đạo ngươi không có bất kỳ cùng xuất hiện, cũng không có bất kỳ cừu hận, các ngươi tới giết ta, hẳn là bị người thuê, ta chỉ muốn biết người giật dây, những thứ khác, với ta mà nói không có bất kỳ ý nghĩa, đương nhiên nếu như ngươi không muốn nói, ta cũng có biện pháp, bất quá như vậy ngươi sẽ rất thống khổ, ngươi sẽ biết cái gì là sống không bằng chết, cái gì là vạn trùng Phệ Tâm.

- Ngươi giết ta đi, ta là sẽ không nói ra, bọn họ là sẽ không bỏ qua ngươi, ha ha, sẽ không bỏ qua ngươi, người bên cạnh ngươi, kể cả chính ngươi đều bị giết chết.

Có lẽ biết rõ mình khẳng định chạy không khỏi cái chết rồi, Huyết Ưng ngược lại điên cuồng nở nụ cười.

- Ta ở địa ngục chờ ngươi.

- Hừ, ngươi có nói hay không, ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng.

Dương Lỗi đối xử lạnh nhạt nói.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-881)