Vay nóng Tima

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 213

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 213: Giá họa
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


- Mượn đao giết người, như thế nào mượn đao giết người?

Lưu Vi lông mày nhẹ nhàng nhíu một cái, chẳng lẽ còn có người nguyện ý đối phó Vương gia, cùng Vương gia có cừu oán? Lưu Vi mới đến Càn Nguyên quốc không lâu, rất nhiều chuyện còn không phải quá quen thuộc.

- Hoàng thất, Càn gia.

Lưu Vi nhìn xem Dương Lỗi nói:

- Ngươi nói là để cho hoàng thất đi đối phó Vương gia? Điều này sao có thể? Càn gia cùng Vương gia tựa hồ căn bản không có xung đột gì.

- Ngươi quên ta có biến hình thuật sao?

Lúc này Dương Lỗi cười thần bí.

Dương Lỗi nghĩ đến, nếu như mình biến thành bộ dạng Vương Bá Đạo, đánh chết Càn Thiên Phong mà nói, chuyện kia đã có thể náo nhiệt, bất quá chặn giết Càn Thiên Phong mình thật đúng là khó có thể làm được, trừ khi Phong Ẩn Đao lần nữa kích phát thuộc tính Nhất Kích Tất Sát, bằng không thì căn bản không có cái khả năng kia.

Bất quá cái này cũng không sao, mình không được còn có thể để cho người khác đi làm, phải biết mình là có Dịch Dung Đan, chắc hẳn gia gia đối với chuyện này có lẽ rất cảm thấy hứng thú. Nếu không thì để cho Đông Phương gia xuất mã cũng được, chắc hẳn Đông Phương Bất Bại cũng nguyện ý đấy.

...

- Càn Vũ Dũng, Càn Vô Cực.

- Ngươi là ai?

Càn Vũ Dũng nhìn xem người tới nói.

- Người giết các ngươi.

Người nọ nói xong liền xuất thủ.

- Chết cho ta.

Người nọ ra tay cực nhanh, hơn nữa chiêu chiêu trí mạng.

- Không tốt, hộ vệ, hộ vệ lên cho ta, ngăn trở hắn.

Càn Vô Cực la lớn.

- Con sâu cái kiến, muốn ngăn trở ta không đủ tư cách, người nào ngăn ta chết.

Người nọ ra tay đại khai đại hợp, dễ như trở bàn tay, nhất quyền nhất cước, liền đơn giản đánh chết hộ vệ dựa sát vào, trong lúc nhất thời huyết tinh văng khắp nơi.

Lúc này một người vọt ra.

- Điện Hạ, Điện Hạ đi mau, để ta chặn hắn lại.

- Mông Tướng quân ngươi tới tốt, nhanh lên hộ giá.

Càn Vũ Dũng thấy được người tới, lập tức đại hỉ.

Mông Tướng quân là Võ Thánh hậu kỳ cường giả, tất nhiên có thể ngăn trở đối phương.

- Ngươi là người nào, rõ ràng dám ở Đô Thành Càn Nguyên Quốc, tập kích Hoàng tử triều đình của ta, còn không mau mau chịu trói.

Mông Tướng quân trường đao trong tay ra khỏi vỏ, khí thế đột nhiên tăng lên.

- Mông Tướng quân, ta kính trọng ngươi làm người, không muốn cùng ngươi là địch, ngươi tránh ra.

Người nọ nhướng mày, nói ra.

- Không có khả năng, Mông Hoan ta tuyệt sẽ không cho ngươi thực hiện được.

Mông Tướng quân nói.

- Cái kia đắc tội rồi.

Người nọ thân hình khẽ động, hướng phía Mông Hoan công kích qua, tốc độ cực nhanh, để cho người sợ hãi thán phục, người này tu vi cực kỳ cường hãn, nghe thanh âm của hắn, tuổi không lớn lắm, nhưng không nghĩ tới tu vi dĩ nhiên là cường hãn.

Nhất quyền nhất cước tầm đó, mang theo chiến lực cuồng bạo, quyền thế bá đạo cương mãnh.

Bành bành bành.

Hai người qua mấy chiêu, song song đẩy lui.

- Hai vị Điện Hạ, các ngươi đi trước, do mạt tướng ngăn trở hắn.

Mông Hoan nói.

- Muốn đi, không có cửa đâu.

Người nọ hét lớn một tiếng, hai tay nắm tay, khí thế đột nhiên gia tăng mấy lần, mạnh mẽ đánh một quyền ra, một quyền này bá đạo vô cùng, hóa thành một đạo quyền kình hướng phía Mông Hoan oanh kích qua.

- Bá Thiên quyền, ngươi là người Vương gia?

Mông Tướng quân thấy thế lắp bắp kinh hãi, cái này hoàn toàn chính xác là Vương gia Bá Thiên quyền, khó trách quyền thế người này bá đạo mà cương mãnh như thế, thì ra người nọ là Vương gia chi nhân, bất quá Mông Hoan còn không để trong lòng, một chiêu này tuy cường hoành, nhưng người tới tu vịidù sao không sánh bằng mình.

- Bá Thiên quyền củ ngươi tuy tinh diệu uy mãnh, nhưng đáng tiếc chính là, ngươi tu vi không đủ, bằng không thì ta thật đúng không phải là đối thủ của ngươi.

- Rút đao đoạn thủy.

Mông Hoan chém ra trường đao, một đạo đao khí chặt đứt quyền thế cương mãnh kia.

PHỐC...

Người nọ phun ra một búng máu, thấy tình thế không ổn, vội rút thân lui về phía sau, tốc độ cực nhanh, Mông Hoan muốn đuổi theo, nhưng căn bản đuổi không kịp, bất đắc dĩ thở dài.

- Mông Tướng quân, thích khách kia đâu?

Càn Vô Cực tức giận đến không được, lần này rõ ràng bị ám sát rồi, hắn như thế nào nhẫn chịu được, chứng kiến Mông Hoan tới, không khỏi quát.

- Mạt tướng vô năng, lại để cho hắn chạy.

Mông Hoan nói.

- Cái gì? Chạy, ngươi là làm việc như thế nào?

Càn Vũ Dũng phẫn nộ quát.

...

Cùng lúc đó, một chỗ trạch viện của Vương gia, Vương Bá Huyền là Tứ đệ của Vương Bá Đạo, tu vi cũng là Võ Thánh Đại viên mãn, hắn tuy cũng cùng Vương Bá Đạo là Võ Thánh Đại viên mãn, nhưng sức chiến đấu muốn chênh lệch nhiều hơn, hơn nữa không có chiến ngẫu thủ hộ.

- Người nào?

Vốn là ở trong khi tu luyện, Vương Bá Huyền nhanh chóng mở mắt, quát nhẹ một tiếng.

- Người giết ngươi.

- Giết ta, khẩu khí thật là lớn.

Vương Bá Huyền nhìn xem người tới, người này toàn thân đều bao phủ ở bên trong y phục dạ hành, toàn thân không có lộ ra nửa điểm khí tức, rất quỷ dị, để cho người khó có thể nắm lấy.

- Lời của ngươi nhiều lắm.

Người nọ hóa thành một đạo bóng đen, trường đao trong tay như là Thiểm Điện xẹt qua.

- Bá Thiên quyền, Bá Thiên tuyệt địa.

Vương Bá Huyền thấy thế không ổn, nhanh chóng đánh ra một quyền, một quyền này hoàn toàn đánh trúng trường đao của đối phương.

Chỉ nghe 'ông' một tiếng, song phương từng người lui về phía sau một bước.

- Lực đạo thật lớn, bất quá nếu muốn giết ta, vẫn là quá kém.

Vương Bá Đạo quát lớn, trong ánh mắt lóe ra hưng phấn chi sắc, từ khi tiến vào Võ Thánh Đại viên mãn cảnh giới, liền chưa bao giờ gặp đối thủ thích hợp, trước mắt người này tu vi so với mình chỉ mạnh không yếu, liền khơi dậy chiến ý cường đại của Vương Bá Huyền.

- Hừ.

Người nọ hừ lạnh một tiếng, trường đao trong tay tốc độ nhanh hơn, lần nữa hướng phía Vương Bá Huyền công kích tới.

- Đao pháp của ngươi tuy lợi hại, nhưng sơ hở quá nhiều, xem ta phá vỡ như thế nào.

Vương Bá Huyền chợt quát một tiếng, lần nữa đánh ra một quyền, một quyền này so với một quyền trước kia uy thế càng hơn, lực đạo cương mãnh, như là Mãnh Hổ xuống núi, có xu thế uy chấn thiên hạ.

Bành bành bành.

Thân đao lần nữa bị đánh trúng, trường đao trong tay người kia lập tức bị đánh bay, cắm ở trên tường, ông ông vang lên.

- Ha ha, ha ha, ta nói rồi đao pháp của ngươi không được, nếu như ngươi muốn dựa vào đao pháp này giết ta mà nói, cái kia thật đáng tiếc, đao pháp của ngươi không tới nơi tới chốn, không có tư cách kia.

Vương Bá Huyền cuồng tiếu nói.

- Không cần đao, ta vẫn có thể giết ngươi.

Người nọ hừ lạnh một tiếng.

Trong mắt người nọ hiện lên một đạo hàn quang, lại vứt bỏ đao không cần.

Thân hình hắn nhanh chóng đi tới bên người Vương Bá Đạo, khẽ quát một tiếng:

- Càn Khôn Nhất Chỉ, Càn Khôn phá.

Người tới tốc độ cực nhanh, Vương Bá Huyền tuy là Võ Thánh hậu kỳ, rõ ràng không có kịp phản ứng, một ngón tay này, lập tức đánh vào mi tâm của hắn.

- Càn Khôn Nhất Chỉ, ngươi... ngươi... ngươi là người Càn gia?

Vương Bá Huyền nói.

- Ngươi biết cũng đã quá muộn, người chết là không biết nói chuyện đấy.

Người nọ cười lạnh nói.

*****

- Ngươi xuống Địa ngục đi.

Nói xong người nọ quay người ly khai.

- Khục khục...

Lúc này Vương Bá Huyền ho khan hai tiếng liền không một tiếng động.

Một giờ sau.

- Đệ đệ, đệ đệ.

Vương Bá Đạo đi vào chỗ ở của đệ đệ mình, chứng kiến Vương Bá Huyền như vậy, bề bộn đem hắn vịn lên.

- Khục khục, khục khục.

Lại để cho người kinh ngạc chính là Vương Bá Huyền ho khan hai tiếng, rõ ràng mở mắt.

- Đệ đệ, đệ đệ, là ai đem ngươi đánh thành như vậy?

Vương Bá Đạo chứng kiến đệ đệ mình tỉnh lại vội hỏi.

- Khục khục... Khục khục, đại ca, ta...

Vương Bá Huyền gian nan nhìn xem đại ca của mình.

Thấy hắn như vậy, Vương Bá Đạo vội hỏi:

- Tứ đệ, ngươi trước đừng nói chuyện, ăn vào đan dược đã.

- Đại ca, vô dụng thôi.

Vương Bá Huyền lắc đầu nói.

- Sinh cơ của ta đã tuyệt, có thể kiên trì đến hiện tại, còn may mà ta tu luyện Kim cương bất hoại công cùng Bế tức công, lúc này mới kiên trì tới hiện tại.

- Không có chuyện gì nữa, nhất định có biện pháp có thể, đúng rồi, ta đi tìm Dương Lỗi, hắn nhất định có biện pháp, hắn ngay cả thập thành đan cũng có, khẳng định có thể giúp ngươi.

Vương Bá Đạo vội nói.

- Không được, cho dù có, đan dược trân quý như vậy, hắn cũng sẽ không cho chúng ta.

Vương Bá Huyền nói.

- Đại ca, ngươi hãy nghe ta nói, người nọ, người nọ muốn giết ta, hắn... hắn sử dụng chính là Càn Khôn Nhất Chỉ, là... là người Càn gia, khục khục... Khục khục...

Nói xong Vương Bá Huyền lại lần nữa hôn mê.

- Càn Khôn Nhất Chỉ, Càn Thiên Phong, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi.

Ánh mắt Vương Bá Đạo lộ ra hận ý.

...

- A Hữu, ngươi không có việc gì chứ?

Tại Dương gia, Dương Vô Địch nói.

- Không có việc gì, Vương Bá Huyền còn không gây thương tổn ta, lần này nếu như chuyện này thành công, như vậy ngày Dương gia chúng ta khống chế Càn Nguyên quốc cũng không xa.

Dương Hữu nói.

- Hi vọng như thế.

Dương Vô Địch nói.

- Lần này phải thành công, cái kia còn may mà có Tiểu Lỗi, không nghĩ tới hắn sẽ nghĩ tới biện pháp tốt như vậy, lại có vật như Dịch Dung Đan.

Mà lúc này Dương Lỗi Tư Tinh cư lần nữa nghênh đón một người, cái kia chính là Vương Bá Đạo.

- Dương công tử, lần này ta đến là có chuyện cầu ngươi.

Vương Bá Đạo đi vào trong sân, liền đi thẳng vào vấn đề, thần sắc cũng thập phần sốt ruột.

Dương Lỗi chứng kiến Vương Bá Đạo cũng có chút ngoài ý muốn.

- Vương gia chủ có chuyện gì?

Dương Lỗi mỉm cười nói.

- Ta muốn... ta muốn hỏi một chút, Dương công tử phải chăng có thể đan dược dùng khởi tử hồi sinh, không, đan dược có thể trị liệu trọng thương, Tứ đệ ta bị Càn gia Càn Khôn Nhất Chỉ gây thương tích, Vũ Hồn bị hao tổn, tình huống bây giờ tràn đầy nguy cơ, mà Dương công tử ở ngày kia cho ta Giải Độc Đan, hơn nữa còn là thập thành Giải Độc Đan, Dương công tử ngươi có thể có được thập thành đan, như vậy ta nghĩ ngươi có đan dược có thể trị liệu Tứ đệ ta?

Vương Bá Đạo nói ra.

- Đan dược khởi tử hồi sinh ta nhất định là không có, về phần đan dược khôi phục Vũ Hồn, ta ngược lại là có một quả, bất quá... Ngươi cũng biết, loại đan dược này quá trân quý, ta cũng chỉ có một quả mà thôi.

Dương Lỗi ngữ khí thập phần khó xử, nhưng trong lòng thì suy nghĩ, không nghĩ tới Vương Bá Huyền rõ ràng không chết, như thế lại để cho Dương Lỗi ngoài ý muốn rồi.

Mình vừa mới từ Dương gia đạt được tin tức, Vương Bá Huyền đã bị Dương Hữu đánh chết, Vương Bá Huyền này rõ ràng còn không chết, Dương Hữu một Vũ Thần cảnh giới cao thủ, không có khả năng ngay cả một người chết hay không chết cũng không biết, hắn không có khả năng sẽ sơ sẩy như vậy.

Vương gia Bá Thiên quyền kia, còn có Càn gia Càn Khôn Nhất Chỉ là tiêu hao Dương Lỗi không ít điểm tích lũy, nếu như xảy ra điều gì sơ suất, không có thành công, vậy cũng liền để cho người buồn bực, Càn Khôn Nhất Chỉ cùng Bá Thiên quyền này đối với Dương Lỗi mà nói không có bao nhiêu tác dụng, nhưng đó cũng là điểm tích lũy ah.

- Thực sự có đan dược như vậy?

Vương Bá Đạo kinh hỉ nhìn xem Dương Lỗi.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu.

- Đan dược là có, bất quá...

- Ta biết rõ, ta biết rõ, Dương công tử, chỉ cần ngươi cam lòng cho viên thuốc đó, một cái giá lớn gì ta cũng có thể trả.

Vương Bá Đạo vội nói.

- Đây không phải vấn đề giá cả.

Dương Lỗi lắc đầu, trong nội tâm nghĩ đến thế nào mới có thể xảo trá chút thứ tốt, bất quá ngẫm lại, tên kia có lẽ sắp chết, Vũ Hồn bị thương, muốn khôi phục, cũng không phải một chuyện dễ dàng, đoán chừng Tuyết Sơn Ngọc Thiềm Hoàn kia cũng không nhất định có thể khôi phục.

- Ta biết rõ, đan dược như vậy đều là vô cùng trân quý, chỉ cần Dương công tử đưa ra điều kiện, ta nhất định hết sức hoàn thành.

Vương Bá Đạo nhìn xem Dương Lỗi nói.

- Kỳ thật, ta cũng không rõ ràng lắm, đan dược kia đến cùng có thể phát ra tác dụng hay không, dù sao nếu như lệnh đệ thương thế quá nặng mà nói, đan dược của ta cũng chưa chắc có thể tạo được hiệu quả.

Dương Lỗi lắc đầu.

- Bất kể như thế nào ta cũng phải thử một chút, ta không thể nhìn Tứ đệ ta cứ như vậy chết đi.

Vương Bá Đạo nói ra.

- Nếu như Dương công tử nguyện ý nhượng xuất viên thuốc đó mà nói, Vương gia ta nguyện ý dốc sức phụ trợ Dương gia cướp lấy Càn Nguyên quốc, Vương Bá Đạo ta cam nguyện làm tùy tùng đi theo Dương công tử.

Dương Lỗi suy nghĩ thật lâu cuối cùng vẫn gật đầu:

- Viên thuốc này ta có thể cho ngươi, bất quá hữu dụng hay không ta không biết, mặt khác ngươi nhất định phải cho đồ vật ta muốn, ví dụ như dược liệu, còn có một ít dị bảo, ví dụ đồ vật như Yêu Nguyệt Chi Thạch.

Vương Bá Đạo nghe vậy khóe miệng co giật, dược liệu ngược lại tốt, nhưng còn muốn Thượng Cổ dị bảo như Yêu Nguyệt Chi Thạch kia, cái này nói đùa gì vậy, coi nó là bắp cải sao?

Nhìn xem Dương Lỗi đưa tới đan dược, Vương Bá Đạo kích động không thôi.

- Cái này... Cái này quả nhiên là hảo đan.

Nhìn xem Tuyết Sơn Ngọc Thiềm Hoàn trong bình ngọc kia, Vương Bá Đạo không khỏi con mắt tỏa sáng, viên thuốc này tuy là Địa giai đan dược, nhưng phẩm chất lại không giống bình thường.

- Dương công tử, ta... ta còn có một thỉnh cầu.

- Ngươi nói đi?

Dương Lỗi nhìn xem hắn, có lẽ thằng này đoán chừng là vì mình trúng độc, Dương Lỗi dù sao cũng là Độc sư, nhìn xem Vương Bá Đạo hôm nay tình huống chỉ sợ không ổn, ngày đó trúng độc còn không có hoàn toàn giải trừ, bất quá là ngăn chặn mà thôi, nhưng bây giờ là áp chế không nổi rồi.

- Không biết Dương công tử còn có... Giải Độc Đan hay không?

Ánh mắt Vương Bá Đạo lộ ra khát vọng chi sắc, hắn đã cảm thấy, độc tố trong cơ thể mình thật lợi hại, căn bản khó có thể nhổ, trừ khi có được Giải Độc Đan mà lần trước Dương Lỗi cho áp chế, chờ mình đột phá Vũ Thần cảnh giới sẽ khu trục, nếu không, chỉ có một con đường chết.

- Vương gia chủ là vì độc trên người mình?

Dương Lỗi nhìn xem hắn nói.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-881)