← Ch.414 | Ch.416 → |
Huyền Chính cũng không phải kẻ tốt gì, thậm chí Huyền Chính cũng không thương nàng ta. Vì một nam nhân không thích chính mình, thiếu nữ này lại làm ra chuyện như vậy, khiến cho Dương Lỗi cảm thấy thật đáng buồn.
Đương nhiên là người tội nghiệp, tất có chỗ đáng hận. Cho dù thiếu nữ này như thế nào, nhưng nàng cũng dám xuống tay đối với chính Tiểu Ngọc của mình. Như vậy nàng chính là kẻ có tội không thể tha.
Nếu như nàng ta có thể buông Tiểu Ngọc ra, chính mình có lẽ có khả năng tha cho nàng một mạng. Nhưng mà nếu như nàng lại khăng khăng một mực, như vậy chính mình liền không có cách nào, điều duy nhất có thể làm là giết nàng ta.
Cho nên Dương Lỗi lạnh lùng nhìn nàng ta mà nói:
- Ta cho ngươi một cơ hội nữa. Ngươi thả Tiểu Ngọc, ta có khả năng tha cho ngươi một mạng. Nếu không ta sẽ giết ngươi.
Vừa nói Dương Lỗi phóng xuất ra khí thế khổng lồ của chính mình. Đây không phải khí thế của cảnh giới Thông Huyền, mà là tu vi đích thực của Dương Lỗi. Khí thế của một Võ Giả cảnh giới Tứ Tượng Quy Chân, khí thế này thậm chí vượt qua cường giả Ngũ Khí Triêu Nguyên.
Tiểu Linh cảm nhận được khí thế này thì sắc mặt lập tức trắng bệch. Khí thế này của Dương Lỗi chủ yếu là nhằm vào nàng, mà tu vi của nàng chẳng qua là Võ Thần Ngũ Giai mà thôi. So với tu vi của Dương Lỗi thì có cách biệt một trời.
Nhưng nàng vẫn cực kì quật cường không hề buông Tiểu Ngọc ra mà nhìn Dương Lỗi:
- Ngươi giết ta thì đã làm sao, dù sao ta cũng không muốn sống, ta chỉ muốn báo thù. Cùng lắm thì cá chết lưới rách, ta cũng muốn ngươi nếm thử nỗi đau khổ mất đi người thương.
- Người thương? Ngươi xác định là hắn yêu ngươi sao? Ngươi không biết, hắn chết như thế nào? Vì cái gì mà chết sao?
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn nàng. Lúc này, Dương Lỗi đích xác nắm chắc giết chết được nàng ta, nhưng Dương Lỗi chính là muốn hiểu rõ người đứng phía sau, nội dung cụ thể của kế hoạch này để sau đó tương kế tựu kế, một lưới bắt hết bọn chúng, tránh lặp đi lặp lại nhiều lần bọn chúng ra tay đối với những người bên cạnh mình.
Dương Lỗi mặc dù không sợ cho bản thân mình, nhưng Tiểu Ngọc, Đông Phương Tiểu Vũ bọn họ vẫn khiến cho Dương Lỗi lo lắng. Bởi vì minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.
Loại chuyện này, hắn muốn liền giải quyết một lần duy nhất.
- Hừ, là ngươi giết chết Chính ca, ngươi vì trên người Chính ca có báu vật, thấy hơi tiền nổi máu tham cho nên giết Chính ca. Ta nên báo thù cho Chính ca, ta muốn giết ngươi, chẳng sợ đồng quy vu tận cùng ngươi.
Tiểu Linh vẻ mặt kích động, tóm lấy tay Tiểu Ngọc mà nắm thật chặt.
- Buồn cười, việc này thật sự là chuyện cười cực lớn. Ngươi thật đúng là ngây thơ, Huyền Chính hắn có báu vật gì đó có thể làm cho ta để ý?
Dương Lỗi cười lạnh một tiếng, nữ nhân này thật đúng là ngây thơ, đến ngay cả giải thích khập khiễng như vậy mà cũng đều tin tưởng. Xem ra trong nữ nhân đang yêu thật đúng là có kẻ ngốc. Hoặc là nói, Huyền Chính kia thật đúng là tài giỏi đối phó nữ nhân, lừa gạt thiếu nữ.
- Không cho ngươi nói bậy, vả lại, ta sẽ giết nàng.
Tiểu Linh nhìn Dương Lỗi như vậy, càng là lửa giận bỗng cháy đùng đùng.
- Ngươi chẳng lẽ không muốn biết chân tướng sự việc, biết tại sao ta giết hắn?
Dương Lỗi tiếp tục hỏi.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi đừng nghĩ mê hoặc được ta.
Tâm thần Tiểu Linh có hơi dao động.
- Mê hoặc ngươi? Hắc hắc, nếu như ta nói muốn giết ngươi, thật dễ dàng.
Vừa dứt lời, Dương Lỗi biến mất trong nháy mắt, rồi tức thì Dương Lỗi liền xuất hiện ở phía sau Tiểu Linh. Hắn búng một cái điểm trúng huyệt đạo của nàng, khống chế tính mạng của nàng.
Sau đó Dương Lỗi kéo Tiểu Ngọc vào trong ngực mình, dịu dàng nói:
- Tiểu Ngọc, thật xin lỗi, để ngươi bị sợ hãi.
- Thiếu gia, Tiểu Ngọc không có việc gì.
Tựa vào trong lòng Dương Lỗi, sắc mặt Tiểu Ngọc tốt hơn rất nhiều.
- Không có việc gì là tốt rồi.
Dương Lỗi nhìn qua một vết máu trên cổ trắng như tuyết kia của Tiểu Ngọc, Dương Lỗi vội vàng thi triển thuật chữa bệnh, phục hồi vết thương ấy như lúc ban đầu.
- Thiếu gia, có thể buông tha cho Tiểu Linh được không.
Mà vào lúc này Tiểu Ngọc nhìn qua một chút Tiểu Linh, thấy nàng ta đáng thương như thế, vì vậy nói với Dương Lỗi.
- Không, ta không cần ngươi thương hại, ngươi giết ta đi.
Lúc này Tiểu Linh mặt xám như tro tàn. Nàng không nghĩ tới tu vi của Dương Lỗi lại là khủng bố như vậy, chính mình không hề có phản ứng chút nào liền đã bị khống chế.
- Giết ngươi? Rất đơn giản, nhưng ngươi không cho rằng, vì một nam nhân căn bản không thích ngươi mà chết, hơn nữa lại là vì một kẻ hèn hạ bỉ ổi vô sỉ mà chết, như vậy không phải rất đần độn sao? Huyền Chính là ai? Trong lòng bản thân ngươi hẳn là rõ ràng, kỳ thật hắn không có tốt như vậy. Hơn nữa hắn căn bản là không thích ngươi. Lần này, bọn họ chẳng qua là dùng ngươi làm cây trường thương mà thôi. Ta nghĩ, một khi chuyện làm thỏa đáng, như vậy ngươi cũng sẽ không có chỗ hữu dụng, bọn họ sẽ không chút do dự giết chết ngươi
Dương Lỗi ôm Tiểu Ngọc, nhìn nàng ta mà nói.
- Không, không có khả năng. Là ngươi đang dối gạt ta.
Tiểu Linh không ngừng lắc đầu.
- Lừa ngươi, ta cần phải lừa ngươi sao?
Dương Lỗi lạnh lùng nói
- Cái chết của Huyền Chính, kỳ thật là bởi vì hắn dồn ép người ta. Bởi vì ta và Cổ Tĩnh có quan hệ rất tốt, mà Cổ Tĩnh ngoảnh mặt xem thường đối với hắn, cho nên hắn thẹn quá hóa giận mà muốn đẩy ta vào chỗ chết. Kết quả không nghĩ tới, ngay lúc đó mặc dù tu vi cảnh giới của hắn thì cao hơn so với ta, nhưng bởi vì sơ ý mà bị ta giết chết. Nếu như ngươi thật sự không tin những lời này thì có thể đi hỏi Cổ Tĩnh, nàng ta biết rõ ràng. Đương nhiên, ngươi còn có thể đi hỏi Từ Cổ Lão. Cổ Lão là ai, ngươi hẳn là đã biết rõ ràng. Lão nhân gia ngài tuyệt đối sẽ không gạt người.
-Ta... Ngươi đang gạt ta, ta không tin, ta không tin.
Tiểu Linh sắp sửa sụp đổ, cả người không ngừng gầm rống, niềm tin trong lòng bị đả phá. Vốn nàng một mực cho rằng Huyền Chính căn bản là yêu mình, nhưng hiện nay sự thật bị vô tình vạch trần khiến nàng biết chịu đựng được như thế nào.
- Thiếu gia.
Lúc này Tiểu Ngọc lôi kéo cánh tay Dương Lỗi. Tiểu Ngọc là người tâm địa lương thiện, thấy Tiểu Linh bị ép buộc thành như vậy, trong lòng không nỡ.
Dương Lỗi nhẹ nhàng vuốt ve búi tóc của Tiểu Ngọc mà nói:
- Tiểu Ngọc, nàng đừng lo lắng. Ta làm như vậy kỳ thật là vì muốn tốt cho nàng ta. Hơn nữa, ta muốn tìm ra người đứng phía sau, lôi bọn họ ra để một lưới bắt hết. Như vậy mới có thể khiến cho ta an tâm, tránh khỏi những ngày lo lắng đề phòng. Quả thật ta không muốn các nàng lại gặp chuyện không may. Nếu như một khi các nàng xảy ra chuyện gì, ta sẽ bị tổn thương cõi lòng đến chết.
Nghe được Dương Lỗi nói như vậy, Tiểu Ngọc không nói gì. Nàng biết, chuyện này là nhằm vào thiếu gia Dương Lỗi. Nếu như không bắt được kẻ sai khiến phía sau màn, nếu như quỷ kế của bọn chúng thành công, như vậy hậu quả là thiết tưởng không chịu nổi.
*****
Chính mình xảy ra sự việc, mặc dù là chết cũng không có điều gì, nhưng nếu như thiếu gia bởi vì chính mình mà xảy ra chuyện gì? Khi đó chính mình liền chết ngàn lần cũng không bù đắp lại nổi.
Tiểu Ngọc không nói, lúc này Tiểu Linh kia đã hôn mê bất tỉnh.
Dương Lỗi sử dụng thuật chữa bệnh, lúc này nàng mới yếu ớt mở mắt, nhìn Dương Lỗi:
- Các ngươi giết ta đi.
Chính người mình yêu, thì ra cũng không yêu mình. Đả kích này đối với nàng mà nói thật sự là quá lớn, làm cho cõi lòng nàng đã chết, đã không có dũng khí để sống.
- Giết ngươi?
Dương Lỗi lắc đầu
- Chẳng lẽ ngươi không muốn biết rõ ràng chân tướng?
- Trái tim ta đã chết, không muốn sống nữa. Ngươi giết ta đi.
Tiểu Linh nói.
- Chết vì một người như thế, ngươi thấy đáng giá sao?
Dương Lỗi lại nói
- Ngươi có khả năng tự mình ngươi hồi sinh, tương lai sẽ tìm được một người đích thực yêu ngươi. Phải chết vì một kẻ như Huyền Chính vậy, không đáng.
Tiểu Linh không nói lời nào.
- Ngươi không suy nghĩ cho bản thân ngươi, nhưng dù sao ngươi cũng phải suy nghĩ vì thân nhân của mình chứ?
Từ phương diện này không được, như vậy cũng chỉ có thể tác động từ trên người thân nhân của nàng.
Những lời Dương Lỗi đã nói, đã khiến cho nàng nhớ tới sư tôn của mình. Sư tôn một mực kỳ vọng chính mình có thể sớm ngày đột phá cảnh giới Thông Huyền, sau đó làm rạng rỡ truyền thống Thủy Nhu Công, tu luyện tới tầng cao nhất để cho cung Thủy Nhu lại lần nữa trở thành trụ cột của Huyền Cơ Môn.
Nhìn thấy nàng như vậy, Dương Lỗi biết chính mình đã thành công, vì vậy nói tiếp:
- Tiểu Linh, ngươi phải nghĩ minh mẫn.
Một lúc lâu, Tiểu Linh mới nhìn Dương Lỗi, gật đầu:
- Hảo, ta đồng ý nói điều ta biết cho ngươi.
Dương Lỗi mừng rỡ, Tiểu Ngọc cũng vô cùng vui mừng cao hứng, như vậy là kết cục tốt nhất.
Thông qua một hồi trao đổi, quả nhiên, kẻ xúi bẩy phía sau màn là Cẩu Tư Nhiên. Do ngay từ đầu vốn quan hệ của Tiểu Linh cùng Tiểu Ngọc và Đông Phương Tiểu Vũ cũng không tệ lắm, mà Cẩu Tư Nhiên đã biết quan hệ giữa Dương Lỗi và Tiểu Ngọc, liền tìm đến Phương Tiểu Linh, nói cho nàng rằng Huyền Chính là Dương Lỗi giết chết.
Sau đó để cho nàng nghĩ biện pháp dụ dỗ Tiểu Ngọc hoặc là Đông Phương Tiểu Vũ ra ngoài, sau đó lợi dụng Tiểu Ngọc hoặc là Đông Phương Tiểu Vũ để đối phó Dương Lỗi.
Dương Lỗi ánh mắt lạnh như băng. Sát ý lạnh lẽo chậm chạp lan tới làm cho Phương Tiểu Linh và Tiểu Ngọc đều cảm thấy lạnh toát dưới đáy lòng.
- Thiếu gia.
Thấy sắc mặt Tiểu Ngọc tái nhợt, Dương Lỗi mới ý thức được, chính mình đang phóng sát khí ra ngoài, Tiểu Ngọc bọn họ lại không chịu nổi sát khí khủng bố như vậy. Hắn vội vàng che giấu khí tức này của mình.
- Thật xin lỗi, Tiểu Ngọc.
- Thiếu gia, đừng nóng giận, tức giận không tốt đối với thân thể.
Trên gương mặt tái nhợt của Tiểu Ngọc lộ ra vẻ tươi cười, nàng cầm tay Dương Lỗi thật chặt mà nói
- Biết rồi, Tiểu Ngọc ngươi không phải lo lắng. Nhưng mà những kẻ dám có chủ ý động tới các nàng, ta sẽ để cho bọn họ chết không có chỗ chôn.
Dương Lỗi lạnh lùng nói.
Những người này đã như vậy, thế thì chính mình liền có khả năng tương kế tựu kế. Bản thân mình không phải có Dịch Dung Đan sao? Lợi dụng Dịch Dung Đan và thuật biến hình của mình là có khả năng biến thành dáng vẻ của Tiểu Ngọc.
Sau đó chính mình liền có thể đối phó Cẩu Tư Nhiên và Huyền Si. Tu vi của mình hiện nay đạt tới cấp bậc Tứ Tượng Quy Chân, hơn nữa lại có các chiêu thức Phong Đao Thất Sát và Thiên Đao thì chuyện chặn giết bọn hắn đúng là dễ dàng.
...
Ánh trăng mông lung, đúng là thời tiết thật là tốt cho tình nhân hẹn hò.
Mà lúc này Phương Tiểu Linh mang theo Dương Lỗi hoá trang thành Tiểu Ngọc, đi tới phía sau núi Ngọc Hổ Phong.
Ngọc Hổ Phong là một tòa núi nhỏ trong Huyền Cơ Môn. Linh khí nơi này tương đối loãng, nên rất ít có người tới nơi này. Mà Cẩu Tư Nhiên đúng là lựa chọn một chỗ như vậy để bố trí bẫy rập, bố trí mai phục nhằm đối phó Dương Lỗi.
Dương Lỗi mở Chân Thực Ưng Nhãn ra. Hơn nữa hiện nay Dương Lỗi chính là Trận Pháp Sư cảnh giới tông sư, cho nên trận pháp mà hai người Cẩu Tư Nhiên và Huyền Si bố trí ở trên đỉnh Ngọc Hổ Phong này, thực sự nắm chắc như trong lòng bàn tay.
Những trận pháp này, những cấm chế này, đúng lúc Dương Lỗi bước vào trên Ngọc Hổ Phong liền sửa chữa bố trí lại một phen.
Dương Lỗi cười lạnh, những bố trí này sẽ trở thành vũ khí trí mạng đối với chính các ngươi.
Trình độ trận pháp như vậy, cũng dám múa búa trước cửa Lỗ Ban ở trước mặt mình, quả thực chính là muốn chết.
Nơi này trừ trận pháp và cấm chế ra còn có vài đội nhân mã. Cái này chính là Huyền Giáp Vệ của Huyền gia. Còn có một chút tử sĩ, những tử sĩ này là Cẩu Tư Nhiên luyện chế. Lợi dụng phương pháp luyện chế đặc thù, điều này thuộc về công pháp tà đạo.
Đó là Cẩu Tư Nhiên trong lúc vô tình có được, lão không cam lòng thua kém đành phải ở dưới người ta, cho nên len lén tu luyện loại tà môn công pháp.
Ba trăm tử sĩ, chính là hao phí thời gian ba trăm năm của Cẩu Tư Nhiên. Những người này, đều là người không sợ hãi sinh tử, tu vi của mọi người đều có thể so với cảnh giới Thông Huyền. Hơn nữa do uy lực trận pháp, ba trăm người này đủ sánh bằng một cường giả cảnh giới Thất Tinh Luyện Cương.
Nếu như là tử sĩ trận pháp này đại thành, có đủ ba trăm sáu mươi lăm người như vậy thì thậm chí có khả năng đấu cùng Võ Giả cảnh giới Ngưng Thần. Có thể thấy được môn tà thuật này là khủng bố đến đâu.
Nhưng mà ngoài phương pháp đặc thù luyện chế tử sĩ, còn có phải cần vật phẩm. Cái đó cũng không phải dễ dàng thu được như vậy, cho nên ba trăm năm qua, Cẩu Tư Nhiên vẫn không thể tiếp cận đầy đủ ba trăm sáu mươi lăm vị tử sĩ.
Hiện nay còn thiếu sáu mươi lăm người. Trong số sáu mươi lăm người này thì có bảy bảy bốn mươi chín vị tử sĩ cần phải có thể chất đặc thù, không thể hoàn toàn luyện chế. Cho nên lão trì hoãn đến hiện tại, còn chưa đích thực thành công.
Có điều bọn hắn gặp phải Dương Lỗi. Dương Lỗi là ai, không chỉ có phương diện trận pháp đạt tới cấp bậc Tông Sư, mà vẫn còn có được Chân Thực Ưng Nhãn. Trận pháp tử sĩ này đối với người bình thường mà nói thì hiệu quả phi phàm, uy lực vô cùng vô tận. Nhưng mà đối với Dương Lỗi mà nói, cái này căn bản là không chịu nổi một kích.
- Di chuyển cho ta.
Dương Lỗi hiện nay đã là tông sư trận pháp, hơn nữa về mặt Luyện khí thuật cũng có chỗ tiến bộ cho nên cố ý luyện chế ra một bộ trận kỳ. Bộ trận kỳ này sử dụng phối hợp với Gia Cát Bát Trận Đồ kia đúng là có uy lực vô cùng vô tận. Nó có thể làm cho Dương Lỗi phát huy ra được ưu thế lớn nhất về mặt trận pháp.
Mà lúc này, thi triển Gia Cát Bát Trận Đồ kia, lợi dụng trận kỳ để kiềm chế ba trăm sáu mươi tên tử sĩ này thì quả là chuyện cực kì dễ dàng. Cho nên Dương Lỗi cũng không tính toán hao phí sức lực lớn vào đó.
← Ch. 414 | Ch. 416 → |