Vay nóng Homecredit

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 429

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 429: Trận pháp thành
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Đương nhiên yêu cầu đối với số người bày trận cũng muốn ít hơn một chút, cũng không cần đến ba vị tông sư trận pháp. Kỳ thật một mình Dương Lỗi liền đủ để triển khai, nhưng mà nếu có hai người như vậy thì càng dễ dàng hơn rất nhiều.

- Phải cần một ngàn cực phẩm linh thạch, không biết... Không biết Hàn Đại sư có thể đưa ra được đủ hay không?

Dương Lỗi cũng có chút ngại ngần. Một ngàn cực phẩm linh thạch, nếu như là Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực thì một ngàn cực phẩm linh thạch là không đủ. Nhưng Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này, so với Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực thì uy lực sẽ nhỏ hơn một nửa, cho nên số lượng linh thạch cần thiết tự nhiên cũng không cần đến một nửa.

Hơn nữa Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này chỉ có năng lực vây khốn người, cho nên số lượng linh thạch này cũng không quá một phần ba Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực mà thôi. Nhưng mặc dù là một phần ba này thì cũng không phải số lượng nhỏ.

Một ngàn cực phẩm linh thạch, loại cực phẩm linh thạch thuần khiết kia mà không phải Thượng Phẩm linh thạch a? Nếu đổi lại là Thượng Phẩm linh thạch thì đó chính là mười vạn Thượng Phẩm linh thạch, cái này đâu phải là số lượng nhỏ. Cho nên vào lúc nói ra thì Dương Lỗi cũng lo lắng. Hắn lo lắng Hàn trở mặt.

Nhưng một ngàn này mặc dù hơi nhiều một chút, thực ra cũng không phải dùng cho bằng hết. Bố trí Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận, vốn là phải cần hơn chín trăm cực phẩm linh thạch. Còn chính mình chẳng qua là có lời được mấy chục viên mà thôi.

Mấy chục viên kia xem như khổ cực phí của mình cũng là có khả năng. Hơn nữa, vào lúc chính mình đổi lấy trận pháp thì cũng đã phải hao phí đổi điểm, mà số đó cũng không ít. Cho nên mấy chục cực phẩm linh thạch này, cũng có thể coi như bù đắp trở về mà thôi.

Nghe được lời Dương Lỗi đã nói, trái lại Hàn thở phào nhẹ nhõm. Một ngàn cực phẩm linh thạch, chẳng qua là cũng không đến một phần ba Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực. Xem ra, bên phía Thiên Sơn sẽ cung cấp đại bộ phận.

Nếu như chính mình ngay cả một phần ba này đều không muốn cung cấp, vậy cũng xấu hổ vô cùng. Điều Hàn không biết chính là, Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này không phải nguyên bản đích thực. Nên chỗ cực phẩm linh thạch cần thiết còn không đến một ngàn, nếu như biết thế thì e rằng lão cũng không nghĩ như vậy.

Lý Tuyết Mai cũng không nói thêm gì. Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đối với tông sư trận pháp như Lý Tuyết Mai này, đương nhiên cũng là nghe thấy rất nhiều.

Nhưng mà điều làm nàng lo lắng chính là, hiện tại chỉ có chính mình và Dương Lỗi là tông sư trận pháp. Hai người có thể bố trí ra được Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận sao?

Mà lúc này Hàn vui vẻ xuất ra một cái túi nhỏ màu đen không biết là chất liệu gì. Túi xem ra cực kỳ bình thường, nhưng Dương Lỗi biết, đây là một cái Càn Khôn Đại (túi càn khôn) để chứa đồ.

- Đây là một ngàn một trăm cực phẩm linh thạch.

Sau khi Hàn giao Càn Khôn Đại đến tận tay Dương Lỗi rồi mới nói

- Không biết phải mất bao lâu mới có thể hoàn toàn bố trí xong được trận pháp? Chúng ta cũng không còn nhiều thời giờ.

Dương Lỗi nhìn thấy Hàn hào phóng như vậy, trong lòng quả là có hơi thầm xấu hổ. Chính mình chỉ cần một ngàn, lão lại đưa ra một ngàn một trăm cực phẩm linh thạch, điều này làm cho bản thân đều cảm giác xấu hổ. Nhưng mà những điều này, Dương Lỗi đều không biểu hiện ra ngoài, mà là chỉ nói:

- Yên tâm đi, Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này so với uy lực của Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực mặc dù có chỗ yếu hơn, nhưng mà hoàn toàn có khả năng vây khốn hai tên điểu nhân phương tây kia. Hơn nữa điều kiện bố trí cũng không còn ngặt nghèo như vậy, chỉ cần năm canh giờ liền hoàn toàn là đủ rồi.

Hàn vừa nghe ra đó cũng không phải là Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực, nhưng mà nghĩ kĩ thì cũng bình thường trở lại. Bởi vì chỉ có hai người tông sư trận pháp thì căn bản là vô phương bố trí Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực. Hiện nay có khả năng bố trí ra được thì hiển nhiên là sẽ có khuyết điểm, vì vậy lão cũng không hề hỏi thêm mà chỉ nói:

- Vậy không có việc gì, chỉ cần có thể đủ sức vây khốn hai người kia, như vậy là đủ rồi.

- Như thế cũng đã rất tốt.

Hàn gật đầu.

- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta hiện tại hành động được rồi.

Dương Lỗi thấy Hàn không có biểu hiện tức giận gì thì liền nói.

- Còn có cái gì phải cần ta hỗ trợ sao?

Hàn lại hỏi.

- Phiền toái Hàn Đại sư hộ pháp, vào lúc bày trận này tuyệt đối không cho phép có người quấy rầy. Nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Dương Lỗi nói cực kì nghiêm túc.

- Cái này ta hiểu rõ, các ngươi cứ việc yên tâm. Chỉ cần tánh mạng của ta vẫn còn, liền cam đoan các ngươi không sẽ phải chịu một chút ít quấy rầy.

Hàn đưa ra cam đoan.

Dương Lỗi cùng Lý Tuyết Mai nhìn nhau, liền đi về phía ra ngoài hoàng cung. Hai người đi tới trên tường thành hoàng cung, nơi này là giới hạn của Hoàng Thành. Hơn nữa chỗ này thì Dương Lỗi đã sớm trang bị ổn thỏa, trước đây cũng đã bố trí trận pháp.

Có điều trận pháp này chẳng qua là loại trận pháp bình thường mà thôi, ngăn cản người bình thường thì đúng là có khả năng, nhưng đối mặt cao thủ đích thực thì nó cũng không chịu nổi một kích.

- Liền nơi này đi, ta bắt đầu từ bên này. Tuyết Mai, nàng bắt đầu từ phía đối diện. Mọi thứ để ta chủ đạo, rồi ta đến phối hợp với nàng

Dương Lỗi nói với Lý Tuyết Mai.

- Không được, có lẽ để ta chủ đạo đi.

Lý Tuyết Mai vừa nghe liền cự tuyệt.

Lý Tuyết Mai cũng biết tính nguy hiểm của việc bố trí trận pháp này, nhất là với người chủ đạo. Chỉ hơi có một chút sai lầm, liền có thể đã bị trận pháp cắn trả. Nhẹ thì người bị thương nặng, nặng thì tính mạng khó giữ được.

Vì thế Lý Tuyết Mai không muốn để cho Dương Lỗi mạo hiểm. Tình yêu đối với mỗi người đều là lớn lao, có khả năng vì người thương của mình mà trả giá tất cả, cho dù là tánh mạng của mình.

- Yên tâm đi, ta không có việc gì. Ta có thể nhìn ra bất cứ đường hướng nào của trận pháp. Điểm ấy thì nàng đã biết rồi. Tất cả trận pháp ta đều có thể hiểu rõ, cho nên Tuyết Mai nàng hoàn toàn không cần lo lắng. Nếu như để nàng làm chủ đạo, khiến cho ta lo lắng mới là đúng hơn. Nàng chỉ cần làm tốt việc phụ trợ là được. Huống chi, ta còn cần phải nhỏ Chân Long Chi Huyết, đây mới là một khâu mấu chốt nhất. Đây là chỗ tuyệt đối không thể xuất hiện sai lầm, nếu như để nàng làm chủ đạo như thế thì khó khăn của bước này liền gia tăng rất nhiều.

Dương Lỗi lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của Lý Tuyết Mai. Nới giỡn à, chính mình một người đàn ông, làm sao có thể dễ dàng tha thứ, để cho một nữ nhân phải gánh chịu nguy hiểm như vậy. Ngoài ra nữ nhân này vẫn còn là thê tử chính mình yêu mến.

*****

Nhìn thấy Dương Lỗi kiên định như vậy, Lý Tuyết Mai cũng biết, chính mình dẫu có nói gì đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ không thay đổi chủ ý.

Hơn nữa hắn nói cũng đúng, nếu như nếu đổi lại là mình, thì công đoạn Chân Long Chi Huyết kia là nguy hiểm nhất. Một khi xuất hiện một chút nguy hiểm nhỏ nhoi liền có thể khiến cho hai người đều sẽ lâm vào trong nguy hiểm.

- Vậy chàng nhất định phải cẩn thận, vạn nhất không có thể khống chế, liền vứt bỏ trận pháp.

Lý Tuyết Mai dặn.

- Cái này ta biết, nhưng mà ta tin tưởng, ta nhất định sẽ không thất bại. Vì quê hương của chúng ta, chúng ta cũng nhất định không thể thất bại.

Ánh mắt Dương Lỗi lóe ra những tia tự tin.

Sau khi nói xong, hai người liền bắt đầu hành động. Hai người đồng thời bỏ ra mấy chục viên linh thạch. Những linh thạch này có chân khí dẫn dắt bay về khắp tứ phía, phơi bày ra quy tắc linh khí.

Chỗ linh khí này cùng với việc hai người không ngừng bắt quyết đánh võ ấn mà từ từ hội tụ chung một chỗ, tiếp theo dần dần hình thành những con Chân Long từ linh khí. Có điều những con rồng này xem ra còn chưa hình thành xong, cũng không phải rất linh hoạt mà có vẻ có hơi cứng nhắc, không có sức sống.

Trên trán hai người hơi có thấy lấm tấm mồ hôi, hai tay đều là đang không ngừng thực hiện động tác. Ai nấy đều đánh ra thủ ấn với tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh. Những con linh khí biến hóa mà thành rồng càng ngày càng linh hoạt, thật giống như có linh hồn của chính mình hư thể chúng sắp sửa sống lại.

Nhưng mà cái này chỉ là hiện tượng bề ngoài mà thôi, những điều này thì Dương Lỗi và Lý Tuyết Mai đều biết rõ ràng. Lúc này đã trôi qua được ba canh giờ, chín con rồng lúc bắt đầu chỉ là những chú rồng con, hiện nay đã biến thành đám Cự Long dài mấy chục thước đầy uy vũ hiển hách, làm cho lòng người sinh ra sùng bái.

Dương Lỗi vốn là nhắm mắt lại, đột nhiên mở ra. Từ hai mắt hắn bắn ra một đạo kim quang, thủ ấn trong tay dừng lại, tiếp theo từ tay phải chợt lóe lên một tia sáng trắng. Ở tay Dương Lỗi cắt ra một lỗ thủng, trong nháy mắt văng ra chín giọt Chân Long Chi Huyết. Chín giọt Chân Long Chi Huyết này trong nháy mắt nhỏ vào mi tâm chín con Cự Long đang xoay quanh tại trước mặt Dương Lỗi.

Chín con Cự Long vốn là không có có mắt, mặc dù chúng uy vũ, có điều do không hề mở mắt nên tựa hồ chúng thiếu đi những thứ gì dó. Mà vào giờ khắc này, do Dương Lỗi nhỏ những giọt Chân Long Chi Huyết vào mi tâm của Cự Long nên đúng thời khắc đó, trong nháy mắt mà tiếng rồng ngâm rung trời.

Chín con Cự Long trong nháy mắt mở mắt, lúc này mới thật sự là trở nên sống động. Chín con Cự Long xoay ở chung quanh người Dương Lỗi. Sau khi Dương Lỗi ăn vào một quả đan dược, lần thứ hai hắn đánh ra một loạt thủ ấn.

Những thủ ấn này hóa thành từng đạo ánh vàng rực rỡ tiến vào trong cơ thể chín con Cự Long kia. Chín con linh khí ngưng tụ mà thành rồng tựa hồ cô đọng lại, nhưng mà cũng vẻn vẹn là chuyện trong tích tắc. Tiếp theo chín con Cự Long này liền biến thành ánh sáng vàng chói phân tán ở bốn phía Hoàng Thành.

Mà lúc này cả Hoàng Thành đã bị này chín đạo hào quang vàng chói bao phủ. Cái đó diễn ra trong thời gian cực nhanh, chẳng qua là trong nháy mắt mà thôi. Người bình thường căn bản không hề phát hiện một chút ít khác thường.

Mà Hàn đang hộ pháp cũng đã biết, Cửu Long Khốn Tiên trận pháp đã thành công. Lão cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bởi vì nguyên nhân có Chân Long Chi Huyết mà Dương Lỗi cảm giác được rằng, chính mình có khả năng tùy ý điều động linh khí của trận pháp này. Hắn muốn phải khống chế như thế nào liền cứ khống chế như vậy.

Nói cho cùng, uy lực này chỉ sợ so sánh với Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận đích thực thì cũng không kém hơn bao nhiêu. Bất kể sự thực là như thế nào, chính bản thân Dương Lỗi đều cho là như vậy.

- Thành công.

Lý Tuyết Mai mừng rỡ không thôi. Có thể bố trí được trận pháp như vậy, đối với nàng mà nói là một việc phi thường đáng giá ăn mừng. Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này tại Tu Chân Giới đều là trận pháp siêu quần xuất chúng, những trận pháp lợi hại hơn so với Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận cũng thực sự không có mấy cái.

Dương Lỗi cũng thở phào nhẹ nhõm, có Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này, hai tên điểu nhân kia nếu như xông vào, mặc dù chính mình không thể đủ sức giết chết, nhưng mà tự bảo vệ mình thì có lẽ dư dả.

- Chúc mừng Hoàng thượng.

Lúc này Hàn đi ra.

- Hàn Đại sư chê cười, cái này có gì đáng giá chúc mừng. Chẳng qua là ít nhiều đều nhờ vào linh thạch của Đại sư, nếu như không có linh thạch của Đại sư, còn có Đại sư hộ pháp cho chúng ta, thì trận pháp này vẫn còn không nhất thiết có thể thành công.

Dương Lỗi mỉm cười đáp.

- Đây là điều mà hòa thượng ta phải làm.

Hàn trái lại rất khiêm nhường.

...

Trận pháp là nằm dưới sự khống chế của Dương Lỗi, cho nên trước khi Dương Lỗi rời đi đã sai khiến cho Trận Pháp Chi Linh phải bảo vệ hoàng cung cho tốt. Nếu như hai điểu nhân kia dám xông vào, như vậy liền vây khốn bọn họ.

Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này mặc dù là mới được lập ra, nhưng Trận Pháp Chi Linh này, chín con rồng này cũng vẫn hiểu rõ ràng.

Như thế, Dương Lỗi liền cùng Hàn đi tìm cao thủ ẩn dật lánh đời ở trong lãnh thổ Hoa Hạ để cầu cứu bọn họ trợ giúp.

Mục tiêu thứ nhất là Tây hồ, Hàng Châu Tây Hồ.

Nói cho cùng vị cao thủ tuyệt thế này ở Tây hồ đúng là lại khiến cho Dương Lỗi cảm giác so với mấy vị làm kinh ngạc kia thì vị cao nhân này có thể nói là không người không biết không người không hiểu.

Câu chuyện Bạch Xà xưa kia có thể nói là nổi tiếng. Đương nhiên đó là trong thời hiện đại, mà ở thế giới này, thật sự cũng không hề nghe nói qua gì đến truyền thuyết bạch xà.

Mà ở trên Tây hồ này, trong Kim Sơn Tự trong có một vị cao tăng. Tên của vị cao tăng này lại cũng giống hệt với tên của vị Đại hòa thượng kia trong truyền thuyết bạch xà, gọi là Pháp Hải. Pháp Hải này có tu vi bản thân sâu không lường được, tại ngàn năm trước cũng đã là cao thủ nổi danh. Hiện nay đã trôi qua ngàn năm, càng là không biết tu vi của lão đã đạt tới loại tình trạng nào.

Pháp Hải này cũng là từ Tu Chân Giới xuống. Bản thân Hàn cũng không biết vị cao tăng này tại sao lại ở chỗ này. Nghe nói là vì để bảo vệ một thứ gì đó, vật này rất quan trọng. Đương nhiên điều này chẳng qua cũng chỉ là đồn đại mà thôi. Còn Pháp Hải này rốt cuộc tại sao phải ở lại chỗ này, liền chỉ có chính lão mới biết được.

Từ hoàng cung đi tới Tây hồ, căn bản không cần bao nhiêu thời gian, chẳng qua là chuyện mấy canh giờ thôi. Vốn đang có khả năng nhanh hơn, nhưng hiện nay có Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận, nên thời gian cũng không còn là vấn đề.

Có Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận này, chỉ cần đối phương không nổi khùng liều mạng làm chính mình bị thương nặng để phá trừ trận pháp, như vậy cầm chân trì hoãn trong thời gian nửa tháng thì tuyệt đối là không có vấn đề.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-881)