← Ch.439 | Ch.441 → |
Cho nên đối với Mã Đinh này, Dương Lỗi căn bản không thèm để ý. Thậm chí Dương Lỗi có tự tin, mặc dù là tại Thiên Sứ Giới mà đối phó người nầy thì cũng không phải việc gì khó.
Cũng không biết làm sao Lộ Ti kia lại coi trọng một kẻ thủ hạ ngu xuẩn như vậy. Lộ Ti kia tựa hồ vẫn còn có chút năng lực, có đầu não, diện mạo cũng khá, đáng tiếc! Trong lòng Dương Lỗi thở dài một tiếng, có lẽ đây là ý muốn sở hữu của nam nhân, đối với điều này, Dương Lỗi dĩ nhiên có một tia ghen tuông. Bất quá chính bản thân hắn không hề cảm nhận được mà thôi.
Nam nhân đều là háo sắc. Mặc dù là những nam nhân chuyên tình, kỳ thật là ai cũng háo sắc. Nếu như không ham nữ sắc, như vậy hắn cũng không là nam nhân.
Đương nhiên cũng có chút trường hợp đặc biệt, nhưng đó là rất ít. Mà những nam nhân thật là tốt này, không háo sắc, nam nhân một lòng một dạ chuyên tình, kỳ thật sâu trong nội tâm cũng là có một tia tình cảm kia. Chẳng qua là không hề biểu lộ ra mà thôi.
Về phần những ai khoe khoang chính mình là nam nhân tốt, là nam nhân một lòng đối với tình cảm, kỳ thật là không đáng tin nhất. Khoe khoang chính mình như vậy, kỳ thật chính là để che dấu thói háo sắc rung động ở sâu trong nội tâm mà thôi.
- Ra đây, đi ra cho ta. Đừng để ta phải tìm.
Mã Đinh nổi giận quát lớn, hắn giống như một con sư tử đang tức giận mà điên cuồng gào thét.
Dương Lỗi đứng một bên, trái lại rất vui vẻ. Người nầy quá kém, cảnh giới kém như vậy, dễ dàng để cho chính mình chọc giận như thế, không biết làm thế nào mà hắn tu luyện đến được cấp độ kia.
- Là nam nhân thì ra đây, ra đây đánh một trận với ta, để cho ta giết chết ngươi, giết chết ngươi!
Nam nhân, lại đề cập đến vấn đề này, Dương Lỗi không khỏi lạnh lùng cười một tiếng. Thật sự là muốn chết, vốn đang định để hắn sống thêm một chút thời gian, không nghĩ tới hắn lại không biết niềm vui như vậy mà muốn tự tìm tử lộ.
Thân hình Dương Lỗi trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Mã Đinh, trường đao trong tay lại xuất hiện lần nữa.
- Ngươi chính là kẻ vừa mới lên tiếng kia?
Mã Đinh nhìn Dương Lỗi đột nhiên xuất hiện mà nổi giận đùng đùng, hắn lớn tiếng chất vấn.
- Không sai, chính là ta, nếu ngươi muốn tìm chết, như vậy ta liền tiễn ngươi một đoạn đường.
Dương Lỗi vừa nói vừa nhẹ nhàng xoay trường đao. Thân đao phát ra âm thanh "Ong ong", tựa hồ nó cũng cảm thấy hưng phấn.
- Giết ta, ha ha, buồn cười, ngươi lại muốn giết chết ta. Hừ, ngươi mới không biết sống chết, một Võ Giả chỉ mới cấp bậc Luyện Cương mà thôi.
Lúc này Mã Đinh, đã quên hết sạch, ngay cả chuyện chính mình đang bị nhốt trong trận pháp hắn cũng đều quên.
Hiện nay chỉ là một Võ Giả nho nhỏ cấp bậc Luyện Cương mà thôi, sao có thể lớn lối không biết xấu hổ như thế. Phải biết rằng, trong mấy lần đại chiến tại Thiên Sứ Giới và Tiên Giới, chính mình đã giết chết Võ Giả có tu vi là cảnh giới Luyện Cương, quả thực có thể nói là vô số kể.
- Rất nực cười sao?
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn
- Chờ một chút, ngươi liền không cười nổi.
Vừa nói, đao ở trong tay Dương Lỗi đã chĩa ra phía trước. Tay cầm thanh đao, trong nháy mắt đã chém tới. Phong Ẩn Đao vẽ ra một tia sáng trắng chói mắt, tia sáng trắng đó tức thì hướng tới Mã Đinh.
- Sát.
Nhìn thấy Dương Lỗi đã động thủ tiến công, Mã Đinh cũng vung lên vũ khí của mình. Trường thương đâm một nhát làm xuất ra một đóa thương hoa, nó hướng tới chỗ Dương Lỗi để nghênh đón đao mang bổ ra.
Thấy tình huống này, Dương Lỗi không khỏi cười lạnh một tiếng:
- Ánh sáng đom đóm làm sao dám sánh cùng ánh trăng sáng ngời ngời!
Dứt lời, Dương Lỗi lại lần nữa phát huy ra một đao.
Một đạo đao mang liền đuổi theo cái trước, một đao này có lực lượng mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn. Khoảng cách thời gian giữa hai đao cũng không lâu, hơn nữa một đao đầu tiên là Dương Lỗi cố ý làm bộ, căn bản là không có xuất ra bao nhiêu lực lượng. Còn một đao thứ hai mới là sát chiêu đích thực.
Mã Đinh vừa nhìn, cảm giác được có hơi không ổn. Mã Đinh dù sao cũng là Thiên Sứ hai cánh, mặc dù từ Thiên Sứ Giới đi tới thế giới này thì tu vi bị chế trụ, nhưng mà tinh thần lực và nhãn lực lại không hề bị áp chế nên vẫn tồn tại.
Vì thế hắn thấy Dương Lỗi lại lần nữa đánh ra một đao, hắn liền biết rõ ràng, một đao kia chỉ sợ là có điều huyền diệu rất lớn ẩn giấu ở bên trong. Mã Đinh mặc dù phẫn nộ, nhưng từ lúc bắt đầu chiến đấu thì lại cũng không phải mãng phu bình thường, chỉ biết đấu đá lung tung.
Nếu như hắn có tính cách như vậy, e rằng đã sớm chết trận trong đại chiến tại Tiên Giới. Sở dĩ có thể sống sót, Mã Đinh chính là dựa vào sức quan sát nhạy cảm kia.
Trước đây hắn phẫn nộ, đó là bởi vì trong trận pháp, suốt thời gian dài như vậy mà cũng không có một chút tiến triển, không hề tìm được bất cứ biện pháp gì, cho nên hắn có hơi lo âu.
Hơn nữa Dương Lỗi vừa kích động khiến hắn liền có hơi mất đi sự khống chế, đương nhiên cũng còn bởi tính tình chính hắn vừa rồi còn có chút nóng nảy, đó cũng là một phần nguyên nhân trong đó. Nhưng mà một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, bản thân loại lực quan sát nhạy cảm này lúc nào cũng có thể tùy thời biểu hiện ra ngoài.
Một đao kia của Dương Lỗi đúng là huyền diệu mà người bình thường căn bản không thấy rõ lắm, nhất là Mã Đinh.
Dương Lỗi cực kì có tự tin, sự tự tin rằng điều huyền diệu của một đao kia thì Mã Đinh hắn tuyệt không có khả năng nhìn ra được. Ở trên thế giới này, trừ Pháp Hải ra, cùng với nhân vật thần bí bị phong ấn ra thì tuyệt đối không ai đó có thể thấy được sự huyền diệu trong một chiêu này của chính mình.
Mã Đinh cũng lại ra tay lần nữa, đôi cánh trắng tinh kia vỗ mạnh một cái, cây thương kỵ sĩ trong tay nhảy múa lần thứ hai phảng phất như có mấy chục cánh tay. Có thể thấy được nó múa vù vù với tốc độ nhanh hơn nhiều.
Nhưng chỉ vẻn vẹn sau một phần năm hô hấp, Mã Đinh thu lại cây thương mà đứng thẳng, thương ảnh đầy trời kia biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.
Mà thay vào đó chính là một điểm sáng màu vàng. Điểm sáng này dùng tốc độ cực nhanh để bổ ra đao mang công kích về hướng tới Dương Lỗi.
Dương Lỗi nhìn thấy tình huống này cũng là giật mình không thôi. Ở trong điểm sáng màu vàng kia ẩn chứa năng lượng rất lớn, tuyệt đối là có khả năng so sánh với một kích toàn lực của cường giả cấp bậc Ngưng Thần.
Hơn nữa điều khiến cho Dương Lỗi càng kinh ngạc hơn không phải điểm này. Một Thiên Sứ hai cánh bị áp chế tu vi mà có thể phát ra một kích toàn lực tương đương cường giả cấp bậc Ngưng Thần, như vậy là tịnh không có khả năng.
Mấu chốt nhất chính là, Dương Lỗi là người khống chế thế giới này nên hắn phát hiện, lực lượng của điểm sáng này lại không sợ hãi qui luật lực lượng của mình. Nói cách khác, chính mình vô phương trói buộc điểm sáng màu vàng này, có thể thấy được một kích này là cực kì quỷ dị.
*****
Nếu như một khi không phù hợp, nếu như một đao kia của chính mình mà vô phương ngăn cản, như vậy chính mình nhất định phải tránh né một kích này. Cho nên, vào lúc này Dương Lỗi liền lợi dụng lực lượng của trận pháp, để khiến cho chính mình trong nháy mắt rời đi một khoảng cách.
Đương nhiên ở trong nháy mắt ngắn ngủi này, một đạo đao mang và thương hoa của một kích kia đã va đập vào nhau dữ dội. Rồi đến đao mang tiếp theo và điểm sáng màu vàng kia cũng không cam yếu thế, trong nháy mắt cũng nghênh đón nhau.
Dương Lỗi buồn bực, chính mình tung ra một chiêu thuộc dạng sát chiêu này, đó là chính mình sử dụng Pháp Tắc Chi Lực. Nó khiến cho một đao kia, đích thực chỉ có lực đạo không một tiếng động xen lẫn trong đao mang phía trước. Nhìn thấy đao mang trắng xóa kia, thế nhưng là chỉ có hình dáng mà thôi, chẳng qua là làm bộ làm dáng.
Trong nháy mắt va chạm lập tức phát ra những tiếng nổ "Rầm rầm rầm."
Những tia lửa bắn ra bốn phía, năng lượng dữ tợn kia đột nhiên nổ tung kéo theo những âm thanh đinh tai nhức óc.
Chỉ có điều là đang trong trận pháp, uy lực của Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận tuyệt đối là khủng bố.
Không hổ là Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận, công kích như vậy, vụ nổ điên cuồng thịnh nộ như vậy với năng lượng vô phương khống chế, nhưng ở bên trong Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận lại vẫn không gây ra nổi bất kì sóng gió nào. Chẳng qua chỉ là xao động trong nháy mắt mà thôi, rồi tất cả mây khói trước đây đều tan đi, lần thứ hai lại khôi phục sự yên tĩnh.
Dương Lỗi bởi vì kịp thời tránh né, hơn nữa hơn nữa có trận pháp ngăn trởnên căn bản là không hề bị bất cứ thương tổn gì.
Thế nhưng mà Mã Đinh lại không giống, hắn cũng không có vận khí tốt như vậy. Không có trận pháp bảo vệ, cho nên đại bộ phận kình khí do công kích lần này đây sinh ra đều hướng tới hắn mà nện.
Đương nhiên làm một Thiên Sứ hai cánh, có thể nói là một trong những cánh tay đắc lực của Lộ Ti, nên trang bị trên người đương nhiên cũng không hề kém. Không giống như những người tu luyện phương tây bình thường trước đây, đều là thủy hóa, loại khôi giáp kỵ sĩ mà hắn mặc chính là hàng thật giá thật. Có thể đem so với Tiên Khí, kỳ thật nó chính là cùng một đẳng cấp với Tiên Khí.
Bộ khôi giáp này đã triệt tiêu đại bộ phận lực đạo cho hắn, nhưng kình khí cũng vẫn khiến cho hắn bị thương.
Lúc này Mã Đinh có vẻ hơi chật vật, khóe miệng ri rỉ một vết máu vàng vàng, nhưng ánh mắt lại vẫn lấp lánh hữu thần, thật giống như con cọp đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.
- Cái đồ nhân loại thoái hóa nhà ngươi, lại khiến cho ta bị thương. Khiến cho ta bị thương thì không thể tha thứ, quả thực là không thể tha thứ. Ta phải xé xác nhà ngươi, hoàn toàn xé nát rơi rụng.
Mã Đinh lau một vệt huyết dịch trên khóe miệng, diện mạo trở nên cực kì hung ác, giọng điệu cực kỳ càn rỡ.
Ở trong mắt hắn, Dương Lỗi mặc dù có tu vi đạt tới cảnh giới Thất Tinh Luyện Cương, nhưng mà hắn nghĩ chính mình là một Thiên Sứ hai cánh, mà tu vi Dương Lỗi so sánh cùng hắn thì quả thực là cách biệt một trời.
Ở trong lòng hắn, Dương Lỗi chẳng qua là một tồn tại như con kiến hôi. Thử nghĩ, nếu như bản thân ngươi là người cường đại, lại bị một con kiến hôi không đáng để mắt tới chút nào, nhẹ nhàng miết một cái liền có khả năng bóp chết, bị con kiến này làm cho bị thương, vậy ngươi phải có suy nghĩ như thế nào?
Phẫn nộ, khẳng định là cực kỳ phẫn nộ.
Lúc này tình huống của Mã Đinh liền là như vậy.
Dương Lỗi nghe vậy thì cũng cười ha ha, hắn nhìn Mã Đinh với ánh mắt hoàn toàn xem thường.
- Ngươi... Không xong rồi, quá yếu, một đống phân mà thôi.
Dương Lỗi lại lên tiếng kích động hắn.
- A... A... A...
Cây thương kỵ sĩ trong tay Mã Đinh lóe ra không chừng, con Độc Giác Mã dưới thân cũng đã bị thương. Mặc dù nó vẫn có khả năng hành động, nhưng dù sao so với trước đây thì phải chậm hơn một chút. Mã Đinh, cự kì nổi giận, nhưng cũng bận tâm đến đồng bọn của mình. Hắn thu con Độc Giác Mã kia vào trong cơ thể của mình.
- Sát... Sát... Sát...
Lúc này ánh mắt của Mã Đinh đã trở nên đỏ đòng đọc, cả người đã nổi giận như vậy. Hắn điên cuồng thiêu đốt lực lượng của bản thân, cả người đều tựa hồ muốn bốc cháy lên. Hắn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, thật giống một vầng thái dương loại nhỏ.
Dương Lỗi cười lạnh không thôi, tình huống trước mắt, nhìn như khí thế oai phong lẫm liệt, nhưng kì thực, là bên ngoài mạnh bên trong yếu.
Mà dưới vẻ rực rỡ bề ngoài này, lực lượng đích thực bên trong đã bị qui luật hạn chế. Nên mạnh nhất, hắn cũng vẻn vẹn chỉ có khả năng phát huy ra nổi lực lượng Bát Quái Ngưng Thần mà thôi. So với một chiêu trước đây, phỏng đoán chỉ hơi mạnh hơn một chút.
Cho nên Dương Lỗi tuyệt không lo lắng, một chiêu vừa rồi khiến cho Dương Lỗi đã có được đánh giá đối với thực lực hiện tại của mình, đương nhiên còn có cả thực lực của Mã Đinh. Chỉ cần thi triển Phong Đao Thất Sát trong Ngũ Sát hợp nhất, vậy tuyệt đối liền không có bất cứ vấn đề gì.
Nếu mà giết chết Mã Đinh này, chính mình sẽ có phần thưởng gì? Mã Đinh hiện tại có thể xem như Thiên Sứ hai cánh, cũng chẳng khác nào là tương đương với Thiên Tiên. Thiên Tiên này, so với cường giả Cửu Cực Tạo Hóa thì còn cao hơn một cấp bậc.
Như vậy nếu sau khi giét chết được hắn, thì sẽ thu hoạch được bao nhiêu Nguyên Khí Trị đây?
Đó chẳng phải là mười vạn vạn ức Nguyên Khí Trị? Nhiều Nguyên Khí Trị như vậy thực sự có thể làm cho tu vi của chính mình đạt tới cấp bậc Tạo Hóa, điều này quả là quá sung sướng.
Bởi vì chính mình hiện tại đang là cấp bậc Luyện Cương, hơn nữa mặc dù là chờ sau khi hết một ngày, tu vi của chính mình sẽ lại rơi xuống. Nhưng nhiều Nguyên Khí Trị như vậy, ít nhất cũng có thể khiến cho chính mình đích thực đạt tới cấp bậc Luyện Cương chứ?
Cho nên, lúc này Dương Lỗi nhìn Mã Đinh thật giống như là một con sói đói bụng mấy ngày mấy đêm đang nhìn một con dê béo, cơ hồ ngay cả nước bọt đều phải ứa ra khỏi miệng.
Cho nên Dương Lỗi giơ lên Phong Ẩn Đao, ánh mắt có hơi nheo lại. Chân phải hơi hướng phía trước bước ra một bước, tiếp theo chân trái cùng phát lực, hắn há miệng chợt quát một tiếng:
- Phong Đao Thất Sát, Ngũ Sát hợp nhất, nổ đi, nổ cho ta, nổ mạnh đi...
Phong Ẩn Đao trong tay Dương Lỗi trong nháy mắt bổ ra một đạo đao mang dài mấy thước. Một đạo đao mang này so với đạo trước đây, thì một đao kia có uy lực mạnh hơn nhiều lắm.
Ngay cả không khí chung quanh đều phảng phất đã bị ngưng đọng. Đao mang lướt qua chỗ nào, trong nháy mắt nơi đó biến thành chân không. Một chiêu này, tựa hồ làm ngay cả không gian chung quanh đều phải bị nghiền nát, từ bên tai truyền đến âm thanh tiếng thủy tinh bị nghiền nát, bốn phía xuất hiện từng đạo vết rạn trắng lóa.
← Ch. 439 | Ch. 441 → |