Vay nóng Tinvay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 442

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 442: Mua mệnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Nếu như không có tính mệnh, như vậy cái gì cũng không có. Sinh mệnh mới là quan trọng nhất, chỉ cần có thể còn sống, như vậy cái gì cũng tốt, cái gì cũng có thể trở lại. Đã không có tính mệnh, tất cả đều là giả dối.

- Đừng, tha ta một mạng, cái gì ta đều có thể làm. Ta là thiên sứ, ta có rất nhiều thứ tốt. Ngươi muốn như thế nào, ta liền có khả năng cho ngươi cái đó? Kim tiền, hay là mỹ nữ, ta cũng có thể cho ngươi.

Mã Đinh nhìn Dương Lỗi đang từng bước tới gần, vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.

Dương Lỗi nhìn hắn, trong lòng khinh thường. Tên nầy vừa rồi vẫn còn kiêu ngạo như vậy, nhưng thoáng một cái liền thay đổi, biến thành một con chó cầu xin tha thứ.

- Không muốn chết? Ngươi có lí do gì khiến cho ta không thể giết ngươi. Về phần kim tiền mỹ nữ, ta đây không cần. Ta là Hoa Hạ hoàng đế, vua của một nước, kim tiền mỹ nữ hay là quyền lực, ta đều không cần.

Dương Lỗi đặt Hổ Phách Đao ngang trước mặt, nhìn Mã Đinh mà thản nhiên nói.

Dương Lỗi tuyệt không lo lắng hắn đang trì hoãn thời gian. Mặc dù là hắn có thể khôi phục lần thứ hai, nhưng chính mình cũng có thể dễ dàng thu thập hắn nên căn bản không cần lo lắng cái gì.

Lúc này thứ Dương Lỗi muốn chính là, bản thân mình có thể từ trên người hắn móc ra một điểm gì đó. Mặc dù sau khi giết chết hắn thì sẽ vẫn có cái gì đó rơi ra, nhưng thứ đó chỉ là một chút mấu chốt nhỏ nhoi, còn có rất nhiều thứ cũng sẽ không xuất hiện ra.

Vừa nghe thấy chính mình vẫn còn có cơ hội, Mã Đinh lập tức liền thấy tinh thần tỉnh táo, cơ hội sống sót duy nhất này, nhất định phải nắm bắt được. Kim tiền, mỹ nữ, hắn đều không cần, như vậy chính mình còn có báu vật gì có khả năng cứu mạng đây?

Vũ khí? Trang bị? Đúng rồi, Mã Đinh đột nhiên nhớ ra, chính mình vào lúc giao chiến cùng Tiên Giới phương đông, trong lúc vô tình chiếm được một cái Bạch Ngọc Hồ Lô. Cái Hồ Lô kia tựa hồ là món báu vật rất quí, có điều chính mình cũng không thể sử dụng. Hiện nay, có lẽ có khả năng dùng món đồ này để cứu cho mình một mạng.

- Ta có một thứ gì đó mà ta nghĩ ngươi nhất định sẽ thích. Đó là một món báu vật mà ta thu được tại Tiên Giới phương đông.

Mã Đinh nhìn Dương Lỗi, trên mặt lộ ra một chút dáng vẻ vui mừng.

- Lấy ra nữa đi, xem một chút có thể lọt vào mắt của ta hay không

Trong lòng Dương Lỗi mặc dù hiếu kì, nhưng mà trên mặt lại không có chút biểu hiện nào

- Nếu như ngươi dám gạt ta, như vậy, hậu quả... Ngươi chính là biết đến

- Đương nhiên, nhất định sẽ không để ngươi thất vọng. Ta đã từng thấy chủ nhân của bảo bối kia giết chết vô số Thiên Sứ bốn cánh, thậm chí còn giết chết Thiên Sứ sáu cánh.

Nói tới đây, Mã Đinh đều còn có chút tim đập nhanh, đích xác, người kia rất khủng bố, một cái Hồ Lô nho nhỏ lại giết chết được nhiều người như vậy. Nếu như không phải hắn tự cao tự đại mà rơi vào trong bẫy rập thì hắn vẫn còn không chết.

Vừa nói Mã Đinh xuất ra một món đồ, một cái Bạch Ngọc Hồ Lô xem ra rất bình thường, căn bản không có chỗ kỳ ngộ gì. Đó chính là ngọc thạch phẩm chất cũng không tệ lắm.

Đối với người bình thường mà nói, tuyệt đối là có giá trị liên thành, nhưng với cái nhìn của người tu luyện đích thực thì xem ra Hồ Lô căn bản không có cái gì đáng giá chú ý.

Đương nhiên, Dương Lỗi sẽ không bị bề ngoài làm mê hoặc, báu vật ngọc thạch mà Dương Lỗi đã từng chứng kiến thì có nhiều lắm. Làm vua của một nước, những vật như vậy đương nhiên hắn sẽ không để ý quan tâm đến.

Thế nhưng Dương Lỗi tò mò chính là, vật này thật sự lợi hại như vậy sao? Nếu như có thể đủ sức giết chết Thiên Sứ sáu cánh như hắn nói, như vậy vị tiên nhân kia có tu vi tối thiểu cũng là cấp bậc Kim Tiên, so với Huyền Tiên còn cao hơn một cảnh giới. Đương nhiên thậm chí có khả năng là Thái Ất Kim Tiên thậm chí là Đại La Kim Tiên.

Nói ngắn lại, nếu như chủ nhân Ngọc Hồ Lô là cường đại như thế, vậy thì Ngọc Hồ Lô này khẳng định cũng là phi phàm, ít nhất đều là Tiên Khí.

Mặc dù trên bề ngoài không nhìn ra cái gì, nhưng mà Dương Lỗi không lo lắng. Bởi vì chính mình có Giám Định Thuật, món đồ rốt cuộc như thế nào, chỉ cần chính mình thi triển Giám Định Thuật một phen liền biết ngay, thật là chuyện dễ dàng.

Dương Lỗi cầm Ngọc Hồ Lô ở trong tay, xem xét tường tận bề mặt của Ngọc Hồ Lô.

Ngọc Hồ Lô này so với Hồ Lô bình thường tựa hồ phải nặng hơn, nhưng tính chất, đích đích xác xác là ngọc. Mà bên trong Ngọc Hồ Lô này rốt cuộc có bố trí vật gì vậy thì hắn cũng không nhận ra được, trái lại khiến cho Dương Lỗi khá là có hứng thú.

Từ tình huống này xem ra, Ngọc Hồ Lô này tuyệt đối không phải bình thường. Đương nhiên nếu như trong lời của hắn mà không có câu nào nói dối, như vậy Hồ Lô này tối thiểu cũng là Tiên Khí. Một món Tiên Khí, ở trên thế giới này đúng là tuyệt đối cường đại. Không chỉ có như thế, tại đại lục Sùng Võ, tại Tu Chân Giới, một kiện Tiên Khí dẫu như thế nào cũng là cực kỳ trân quý.

Giám Định Thuật.

- Đinh, xem xét thất bại, cần phải tăng lên độ thuần thục của Giám Định Thuật.

Xem xét thất bại, cái này nằm trong dự liệu của Dương Lỗi. Chỉ cần là cấp bậc Tiên Khí này không phải quá thấp, như vậy chính mình đều không thể giám định ra nổi.

Đương nhiên nếu như có khả năng nhận chủ, như vậy là có thể đủ biết lai lịch của vật này. Nhưng mà hiện tại Dương Lỗi không có khả năng liền thử nghiệm nhận chủ như vậy. Dù sao điểu nhân này vẫn còn ở đây.

- Thế nào?

Trong lòng Mã Đinh thật sự căng thẳng, hắn nhìn Dương Lỗi cẩn thận xem xét Ngọc Hồ Lô này mà trong lòng lo lắng. Vạn nhất Dương Lỗi tư lợi bội ước, lại muốn tánh mạng của mình thì chính mình chẳng phải là mệt sao? Mã Đinh có hơi hối hận, nếu như khiến cho đối phương phát ra lời thề trước rồi đưa đồ thì mới đúng.

- Coi như không tồi, có điều nếu như ngươi cho rằng như vậy liền có khả năng thoát chết thì liền mười phần sai. Vật này, mặc dù cũng là món đồ rất khá, nhưng đối với ta mà nói lại cũng không có tác dụng quá lớn. Bởi vì căn bản là ta không dùng đến, cũng không biết cách sử dụng như thế nào. Một món đồ không thể sử dụng, mặc dù là cường đại tới đâu, dẫu có lợi hại đến đâu thì đó cũng là giả, còn không bằng đổi lấy một thứ kém thiếu chút nhưng khả năng sử dụng lại mạnh hơn một chút.

Dương Lỗi nhìn Mã Đinh mà nói.

Dương Lỗi căn bản là không tính toán tha cho hắn, hơn nữa có nói như thế nào thì hắn cũng là Thiên Sứ hai cánh. Mặc dù là yếu ớt nhất trong thiên sứ, nhưng so với thế giới người tu luyện này mà nói, khẳng định sẽ phải giàu có hơn nhiều lắm, so với những lão gia hỏa tu luyện nhiều năm thì mức độ gom góp cất dấu còn phải hơn rất nhiều.

Nếu mới như vậy liền tha bổng thì đó liền rất đần độn.

*****

Huống chi, đối với Dương Lỗi mà nói, thứ thiếu hụt nhất chính là linh thạch. Mặc dù nói Tiên Giới phương đông và Thiên Sứ Giới phương tây là có khác nhau, nhưng mà linh thạch hẳn là cũng có. Những tài nguyên này tóm lại là như nhau, đương nhiên còn có những báu vật thiên địa thì cũng là như nhau.

Phỏng đoán trên người tiểu tử này hẳn là có không ít, những thứ này còn chưa bắt bí xuất ra thì Dương Lỗi thật đúng là không muốn sẽ giết hắn dễ dàng như thế.

- Ngươi... Ngươi...

- Ta cái gì ta, nếu ngươi muốn giữ mạng sống, từng đó vốn liếng còn chưa đủ. Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn sống, như vậy ta sẽ không để ý. Mặc dù ta rất muốn một chút báu vật của Thiên Sứ Giới, nhưng mà nếu như ngươi không chịu đưa ra thì ta cũng không có cách nào, chỉ còn đưa ngươi đi gặp thượng đế của các ngươi. Đương nhiên có lẽ là đưa ngươi đi gặp Minh Thần.

Dương Lỗi cười nhìn hắn

- A, không đúng, ở chỗ này là phương đông, ngươi chết thì không nhất thiết sẽ tiến vào được Diêm Giới của phương tây các ngươi, mà có lẽ sẽ tiến vào địa phủ phương đông chúng ta. Địa phủ chính là địa phương tốt a, hình pháp nơi đó so với Địa Ngục phương tây các ngươi hẳn là có nhiều thứ thú vị hơn rất nhiều, có lẽ ngươi có thể đi nếm trải thử nghiệm.

- Được rồi, ngươi vẫn còn muốn cái gì? Chỉ cần ta có, liền có khả năng cho ngươi. Nhưng mà ngươi phải thề, lời thề đối với Thượng Đế, nếu như ta cho ngươi, như vậy ngươi sẽ buông tha ta.

Mã Đinh bất đắc dĩ, nhìn Dương Lỗi mà nói.

Dương Lỗi nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cười thầm không thôi. Lời thề đối với Thượng Đế, điều này quả thực là quá buồn cười.

Làm một người tu luyện phương đông, hắn lại khiến cho chính mình đi thề đối với Thượng Đế. Đối với người tu luyện phương đông mà nói, lời thề bình thường đều là thề với trời, hoặc là lời thề đối với Tâm Ma.

Đây chính là lời thề Thiên đạo và lời thề Tâm Ma. Hai chủng loại lời thề này là nặng nhất, một khi thề, như vậy nhất định phải tuân thủ, nếu không sẽ bị trời phạt, hoặc là Tâm Ma cắn trả.

Về phần các lời thề khác, thì đều là giả, không có ý nghĩa. Về phần lời thề đối với Thượng Đế, cái đó liền càng buồn cười, đừng nói là một câu thề, coi như là một ngàn câu, một vạn lời thề thì cũng đều không sao cả.

Cho nên Dương Lỗi gật đầu:

- Hảo, chỉ cần ngươi xuất ra món đồ có thể làm cho ta động tâm, như vậy ta liền có khả năng tha cho ngươi một mạng, ta sẽ thề với Thượng Đế.

- Ngươi cứ thề trước đi đã.

Mã Đinh đối với Dương Lỗi vẫn còn có hơi không tin. Dù sao vừa rồi Dương Lỗi đã từng có một lần nói đến tình huống không tính toán gì hết. Cho nên để đảm bảo thuận tiện, Mã Đinh muốn để cho Dương Lỗi thề trước rồi hãy nói sau.

- Không được, ít nhất phải chờ ta thấy món đồ ta muốn mới được.

Dương Lỗi lắc đầu.

- Cũng được, nhưng mà rốt cuộc nhà ngươi muốn cái gì?

Mã Đinh nhìn Dương Lỗi, giọng điệu có hơi hổn hển

- Ta chỉ có một kiện báu vật Tiên Giới phương đông như vậy, cái khác liền đã không có.

- Thứ mà ta muốn có nhất, khẳng định là ngươi có. Đương nhiên mặc dù không phải phương đông, mà là của Thiên Sứ Giới phương tây các ngươi cũng được. Mấy thứ này ngươi nhất định là có.

Dương Lỗi cười híp mắt nói.

- Vật gì vậy? Ngươi nói đi, chỉ cần ta có, ta nhất định lấy ra nữa.

Mã Đinh tuyệt không che dấu chút nào khát vọng giữ được mạng sống của chính mình. Một người, mặc dù là tiên nhân, thiên sứ, cũng đều là sợ chết. Có thể có cơ hội giữ được mạng sống, ai sẽ ngốc rồi đâm đầu đi tìm chết đây?

- Linh thạch, còn có các món báu vật thiên địa linh tinh các loại. Nhưng đừng nói cho ta, ngay cả những thứ này mà ngươi cũng không có a.

Dương Lỗi nhìn hắn mà bảo.

- Linh thạch?

Mã Đinh nghe vậy sửng sốt, tại phương tây thật đúng là không có vật như vậy.

- Không sai.

- Linh thạch ta không biết là cái gì, ta cũng không có. Nhưng mà nếu như ngươi nói báu vật thiên địa linh tinh các loại thì ta chỉ có một chút, không tính là rất nhiều.

Mã Đinh nói

- Nhưng mà ngươi phải thề trước thì ta mới lấy ra nữa cho ngươi xem.

Lần này đây Mã Đinh đã có kinh nghiệm, không muốn lại giẫm lên vết xe đổ. Cho nên, trước khi Dương Lỗi không thề thì hắn không tính toán lấy ra mấy thứ này nữa.

Có thể nhìn ra được, người trước mắt nầy chính là một con quỷ hút máu, hoặc nói là những con Cự Long tham lam.

Tại phương tây, chỉ cần là Cự Long thì đều là tham lam. Một khi bị bọn chúng đánh bại, hoặc là bị chúng bắt, như vậy bọn chúng đều sẽ cướp đi tất cả những món đồ có giá trị trên người của ngươi. So với cường đạo càng đáng hận hơn.

Đương nhiên Cự Long phương tây có thực lực cường đại, đó là không thể nghi ngờ. Một con Cự Long trưởng thành, thực lực của nó đủ sức sánh cùng Thiên Sứ sáu cánh.

- Đương nhiên có khả năng. Về phần linh thạch, phương tây các ngươi không có khả năng không có. Có lẽ, là do tên không giống nhau thôi. Linh thạch chính là Thạch Đầu (hòn đá) có được linh khí, có khả năng dùng để tu luyện. Ví dụ như cái này.

Dương Lỗi xuất ra một quả linh thạch hạ phẩm.

- Ngươi nói về năng lượng thạch a, những thứ này, đích thật là ta có. Nhưng mà trước hết ngươi phải thề, thì ta mới có thể cho ngươi.

Mã Đinh vừa nhìn liền hiểu rõ ràng, khái niệm linh thạch trong miệng hắn chính là năng lượng thạch dùng cho tu luyện. Vạn nhất chính mình đưa đồ ra, hắn lại đổi ý lại muốn giết mình, đó chẳng phải là thiệt thòi quá đáng hay sao. Cho nên phải cẩn thận cho thỏa đáng.

- Ta muốn cực phẩm linh thạch, ngươi có bao nhiêu? Nếu như là có quá ít thì quên đi, ta không thiếu gì.

Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn mà nói.

- Linh thạch cực phẩm, ừ, ta có khả năng cho ngươi mười vạn miếng.

Mã Đinh suy nghĩ một chút rồi nói.

- Quá ít.

Vừa mới mở miệng chính là mười vạn viên linh thạch cực phẩm, trong lòng Dương Lỗi kinh hoàng. Mười vạn cực phẩm linh thạch, tại đại lục Sùng Võ thì đó là khó có thể tưởng tượng, phỏng đoán trong kho của cả Huyền Cơ Môn cũng không có nhiều đến như vậy.

Mặc dù trong lòng kích động, nhưng Dương Lỗi tịnh không hề biểu hiện ra ngoài. Tên nầy vừa mới mở miệng chính là mười vạn, như vậy linh thạch cực phẩm trong tay của hắn khẳng định không chỉ có ít như vậy, phỏng đoán phải có đến năm mươi vạn, có lẽ có thể lấy được nhiều hơn nữa.

- Mười vạn vẫn còn quá ít? Ngươi... Ngươi tại sao không đi cướp đoạt?

Mã Đinh không nghĩ tới khẩu vị người nầy lại lớn như vậy, mười vạn linh thạch cực phẩm đã làm hắn đau đứt ruột đứt gan không thôi. Đây chính là chính mình một phần mười kho tàng của mình a.

Dương Lỗi nghe vậy cười cười, Hổ Phách Đao trong tay quơ quơ:

- Không sai, ta đây chẳng phải là đang cướp đoạt sao? Mười vạn thật sự là quá ít. Làm một thiên sứ, ta liền không tin ngươi chỉ có một chút như vậy. Một trăm vạn, nếu có một trăm vạn thì ta sẽ bỏ qua cho ngươi. Đương nhiên những thứ khác thì ta cũng không cần.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-881)