← Ch.589 | Ch.591 → |
Bụi mù tan biến, cự thú cùng cự mãng vẫn đối lập, đưa mắt nhìn nhau. Đôi bên đều cảm thấy đối phương cường đại, không còn vẻ uy phong lẫm lẫm như trước, có vẻ chật vật, lông mao trên thân cự thú rơi xuống không ít, trên mặt đất còn lưu lại vết máu.
Mà cự mãng cũng không tốt hơn chút nào, vảy rớt không ít, lộ ra huyết nhục vàng óng.
Nhưng cả hai đều dùng ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn đối phương, tựa như kẻ thù một mất một còn.
Khắp chung quanh tràn đầy hố sâu, tỏ rõ trận chiến đấu này thật khủng bố kịch liệt.
...
Lúc này hoàng kim trư bị phi đao đánh trúng hậu môn, nhất thời không còn biện pháp tiếp tục chạy trốn, thân thể tròn vo lăn lộn trên mặt đất.
Đợi khi Dương Lỗi đến gần, hoàng kim trư còn phát ra tiếng rên "ô ô" không ngừng.
Khóe mắt nó còn có nước mắt to như hạt đậu.
Một màn này làm Dương Lỗi dở khóc dở cười, không ngờ đầu yêu thú này còn biết khóc, không nghĩ tới nó học được biểu tình của nhân loại, bộ dạng nước mắt lưng tròng thoạt nhìn thập phần đáng thương.
- Thật tội nghiệp.
Nhìn bộ dạng đáng thương của hoàng kim trư, Tô Anh không khỏi đồng tình:
- Sư đệ, hay là chúng ta thả nó đi, xem nó đáng thương như vậy.
Lời của Tô Anh làm Dương Lỗi không khỏi trợn mắt, hắn không khỏi buồn bực, Tô Anh thật sự là tiểu ma nữ của Tô gia sao?
- Sư tỷ, tuyệt đối không được, chúng ta không thể buông tha cho nó, vạn nhất nó gọi hoàng kim cự mãng trở về, chúng ta sẽ thật phiền toái, ngay cả chút khả năng phản kháng cũng không có, sẽ bị nó cắn nuốt chúng ta. Mặc dù chúng ta tránh được cự mãng đuổi giết, cũng không đánh chết được Thị Huyết Lão cự thú, như vậy sẽ không thể hoàn thành khảo nghiệm, không thể rời khỏi nơi này, thậm chí vĩnh viễn bị vây ở đây không có cách nào đi ra ngoài.
Dương Lỗi nhìn Tô Anh nói.
- Vậy...vậy...ta...thôi tùy tiện ngươi.
Tô Anh nghe hắn nói như vậy, cũng ý thức được sự tình quan trọng, vậy không thể thả yêu thú này, nếu phải trả giá bằng tính mạng hay tự do, tuyệt đối là không được, vì vậy nàng cũng không nói thêm gì nữa.
Mà khi Tô Anh ngăn cản Dương Lỗi, hoàng kim trư đã khôi phục lại, bỏ chạy.
- Không xong, nó muốn chạy trốn, nhanh ngăn nó lại.
Lúc này Khúc Kỳ vội vàng hô.
- Đáng giận, không ngờ còn muốn chạy trốn, thật sự là liều lĩnh.
Dương Lỗi cười lạnh một tiếng.
Tô Anh cũng phẫn nộ, mình đang cầu tình cho nó, mà nó thừa cơ chạy trốn, thật đáng giận, lúc này ánh mắt Tô Anh như phun ra lửa, khiến Dương Lỗi cũng cảm thấy kinh hoảng.
Nữ nhân biến hóa thật nhanh, hơn nữa khi nóng giận đều cực kỳ khủng bố, hơn nữa còn ngang ngạnh, lúc này nhìn Tô Anh chính là như vậy, làm cho Dương Lỗi không khỏi cảm thán cảm xúc nữ nhân thay đổi thật sự là quá nhanh, nhanh có chút kinh người.
Tuy tốc độ hoàng kim trư không bằng cự mãng, cũng không so sánh được với Dương Lỗi, nhưng vẫn không chậm, chỉ trong vài lần hô hấp nó đã chui vào trong lỗ nhỏ phía trước.
Lỗ nhỏ không lớn lắm, hoàng kim trư thật khó khăn mới đem thân hình chèn ép đi vào, tuy Dương Lỗi cùng Tô Anh cũng có thể đi vào, nhưng quá thấp, cho nên cả hai người đều không muốn chui xuống dưới.
Nhưng nếu không chui vào, thì làm sao đuổi theo hoàng kim trư?
Nếu không truy theo hoàng kim trư thì làm sao bắt được nó, không bắt được nó cũng không thể lợi dụng khống chế hoàng kim cự mãng, muốn đối phó Thị Huyết Lão cự thú thật quá khó khăn, cơ hồ có thể nói là không cách nào làm được đến.
- Làm sao bây giờ, nó đã chui vào bên trong.
Tô Anh nói.
Dương Lỗi mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, xem xét tình huống bên trong, vốn cho rằng bên trong sẽ có thông đạo giúp hoàng kim trư chạy thoát, nhưng mặc dù bên trong có một không gian nho nhỏ, lại không lớn lắm. Nói cách khác bên trong không có đường đi, chỉ cần hắn đánh vỡ được động khẩu tiến vào thì hoàng kim trư không thể chạy thoát.
- Có biện pháp, chúng ta có thể đánh vỡ động khẩu như vậy có thể đi vào.
Dương Lỗi nói.
- Như vậy chỉ sợ quá muộn, chúng ta muốn đánh vỡ động khẩu cũng cần thời gian, chờ khi chúng ta làm xong thì nó đã chạy xa, làm sao đuổi kịp?
Khúc Kỳ nói.
- Ha ha...
Dương Lỗi nhẹ nhàng cười nói:
- Việc này tiền bối không cần lo lắng, tuy rằng yêu thú kia đã chui vào trong này, nhưng trong đó chỉ là tử lộ, nếu không tin tiền bối vào xem là được.
Khúc Kỳ chỉ là tàn hồn, thuộc về linh thể, muốn đi vào bên trong đương nhiên là thật dễ dàng, nhưng mặc dù hắn có thể đi vào cũng không thể đối phó hoàng kim trư, chỉ có thể có tác dụng phụ trợ, nếu muốn công kích yêu thú nhất định phải nhờ người khác, bởi vì hoàng kim trư có tinh thần lực thật cường hãn, có thể tùy thời mượn dùng lực lượng của hoàng kim cự mãng để phản kích.
- Được, để ta vào xem.
Nếu một mình đi vào sẽ gặp nguy hiểm, nhưng Khúc Kỳ không thể biểu hiện mình quá yếu ớt, nếu ngay cả chút dũng khí cũng không có, cũng không cần tiếp tục nghĩ biện pháp tìm Tạo Hóa Châu tìm cơ hội chuyển thế.
Một lúc sau hắn đi ra, thoạt nhìn hơi có chút chật vật, xem ra thanh âm trước đó truyền ra là do hắn giao thủ với hoàng kim trư.
- Quả nhiên là như thế, bên trong không có đường đi, hoàng kim trư ẩn núp bên trong, nhưng cơ quan cấm chế không ít.
Khúc Kỳ nói.
Dương Lỗi cũng không chú ý qua có cấm chế hay cơ quan, vì vậy lại mở ra Chân Thực Ưng Nhãn phát hiện bên trong thật sự có cấm chế cùng cơ quan, người bình thường muốn bài trừ thật không phải là chuyện dễ dàng, nhưng làm cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là hoàng kim trư sao có thể ra vào tự nhiên như vậy? Chẳng lẽ cơ quan cấm chế đều do chính nó cùng cự mãng làm ra?
Không đúng, nếu do chúng làm ra khẳng định cũng sẽ bố trí bên ngoài, không khả năng chỉ làm bên trong, hơn nữa bên trong tựa hồ còn tồn tại vật gì đó mà Chân Thực Ưng Nhãn cũng không thể nhìn thấu, đó là một đồ vật màu đen nhưng một chiếc thùng, không lớn lắm, chỉ chừng một thước, cao nửa thước.
Cho nên trong thùng khẳng định phải có bảo vật gì, mà chiếc thùng kia là do ngũ trảo kim long giấu ở nơi này sao? Cấm chế có phải cũng do hắn bố trí? Nếu do hắn bố trí, vì sao phải tách vật đó ra khỏi bảo tàng?
Chẳng lẽ vật kia có điểm gì đặc biệt? Hoặc là nói đó mới là bảo tàng chân chính?
Cũng không phải là không thể nào.
Hoặc là đồ vật kia không phải của ngũ trảo kim long, mà là của chủ nhân trước kia, phải biết rằng trước khi ngũ trảo kim long đến nơi đây, huyệt động này đã tồn tại, có thể nói là một nơi phong thủy bảo địa.
Mặc kệ bên trong rốt cục có bí mật gì, trong thùng có thứ gì, chỉ cần hắn đi vào được bên trong sẽ biết tất cả.
- Được, bây giờ chúng ta động thủ.
Dương Lỗi nói:
- Hai người tránh xa một chút.
Tô Anh cùng Khúc Kỳ liền lui ra xa vài bước.
Ánh mắt Dương Lỗi híp lại, một đạo tinh mang lóe lên, chém ra một quyền, quyền kinh vô cùng cương mãnh oanh kích vào trong động khẩu.
- Oanh long...
Cả Long huyệt đều chao đảo, có thể thấy được lực đạo một quyền thật cường hãn.
← Ch. 589 | Ch. 591 → |