Vay nóng Tinvay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 646

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 646: Chu Tước đầu trâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Lazada


Nhưng mà những phù triện này đều là tương đối thấp, không biết có hiệu quả hay không, nhưng lúc này, đã không chú ý nổi nhiều như vậy rồi.

- Đinh, người chơi phải chăng đổi khu quỷ phù?

- Đổi.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một tấm Khu quỷ phù, tiêu hao một ngàn đổi điểm.

Chút lòng thành, mới một ngàn đổi điểm mà thôi, nhưng mà dễ dàng như vậy, không biết hiệu quả như thế nào, điều này làm cho Dương Lỗi có chút lo lắng.

- Khu quỷ phù, đi.

Dương Lỗi bóp nát cái phù triện này, một đạo ánh sáng màu trắng chui vào trong cơ thể Tử Nguyễn Y, lập tức cả người Tử Nguyễn Y run rẩy lên, tiếp đón khuôn mặt dữ tợn, cả người đột nhiên giãy dụa lên, nếu không phải Tô Anh một mực cầm lấy nàng, chỉ sợ đã chạy đi rồi.

- Không được ah, sư đệ.

Tô Anh nói.

- Chờ một chút nhìn xem.

Dương Lỗi thầm nghĩ, ở đâu nhanh như vậy, cái phù triện này vốn là cấp thấp, như thế nào cũng phải một ít thời gian tác dụng ah, còn nữa, đây là bộ dạng có hiệu quả.

Quả nhiên một lát sau, Tử Nguyễn Y tốt lên rất nhiều, màu xanh trên mặt cũng biến thành nhạt một chút.

Nhưng mà thông qua Chân Thực Ưng Nhãn, Dương Lỗi vẫn là nhăn mày lại, mặc dù có hiệu quả, nhưng cũng không có khả năng giải quyết triệt để vấn đề, chỉ là chế trụ mà thôi, oán khí trong cơ thể nàng vẫn còn, như vậy nhất định phải nghĩ một biện pháp mới được, đúng rồi, chân nguyên của mình có phải có thể làm được hay không?

Dương Lỗi nghĩ đến, liền đem chân nguyên lực của mình đưa vào trong cơ thể Tử Nguyễn Y, thử bức ra những oán khí kia.

Có hiệu quả.

Dương Lỗi ngạc nhiên phát hiện, những oán khí kia dường như e ngại chân nguyên lực của mình, sau khi gặp được chân nguyên, không ngừng lùi lại, đã như vầy, mình thêm chút sức, đem oán khí này trừ đi là được.

Nhưng mà thoáng cái Dương Lỗi lại buồn bực, như thế này mặc dù hiệu quả, nhưng hiệu quả cũng không phải rất rõ ràng, tuy rằng có thể khu động chúng nó, lại không có cách nào khiến oán khí này biến mất, chân nguyên lực của mình xem ra là không được, như vậy cần phải nghĩ biện pháp khác.

Thật ra nếu như là oán khí bình thường, vẫn là rất dễ dàng trừ đi, nhưng mà Tử Nguyễn Y bị xâm nhập oán khí không phải oán khí bình thường, mà là oán khí lợi hại nhất trong thiên địa, oán sát khí, đây là Oán Linh Vương của hết thảy oán khí, bị hắn xâm nhập sẽ phiền phức không thôi, phương pháp xử lý bình thường đều là khó có thể trừ đi.

Nhưng mà may mắn, bị xâm nhập không nhiều lắm, vẫn có biện pháp đấy.

Phù triện không được, chỉ có công pháp, Phật gia công pháp, đối phó những vật này, Phật gia là thích hợp nhất rồi.

Vãng Sinh Chú? Cái này không thích hợp. Đại Bi Chú? Cái này dường như cũng không quá phù hợp. Ồ, Đại Minh Vương chú? Cái này mạnh mẽ, cũng không biết được hay không, bất kể như thế nào, mình trước tu luyện rồi nói sau.

- Đinh, người chơi phải chăng đổi Đại Minh Vương chú?

- Đổi.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Đại Minh Vương chú, tiêu hao ba tỷ đổi điểm.

Ba tỷ, mình trước đó đánh chết yêu thú, lại không còn rồi, Dương Lỗi buồn bực không thôi, nhưng mà đây cũng là chuyện không có biện pháp, ai bảo mình rõ ràng xui xẻo như vậy, gặp phải Oán Linh Vương.

Học xong Đại Minh Vương chú, Dương Lỗi lập tức thi triển, Đại Minh Vương chú quả nhiên không hổ là Phật giáo bí kỹ, đối với loại chuyện trừ tà trừ ma này, có hiệu quả vô cùng tốt. Một vầng sáng màu trắng chui vào trên người Tử Nguyễn Y, sau đó rất nhanh liền đem lực lượng oan hồn trong cơ thể trừ đi.

Nhưng mà cái này tiêu hao cũng thật lớn, hầu như tiêu hao hai phần ba lực lượng tinh thần của mình.

Thở phào nhẹ nhõm, hắn ăn vào một viên đan dược nói:

- Được rồi, đã không có việc gì rồi, chúng ta chạy nhanh rời khỏi nơi này.

Vốn còn muốn ở bên trong Lạc Nhật rừng rậm ngốc một quãng thời gian, lại không nghĩ rằng gặp tình huống như vậy, bên trong Lạc Nhật rừng rậm này nguy cơ trùng trùng, khủng bố dị thường, trước khi không có thực lực, Dương Lỗi là không có ý định tiến vào bên trong mạo hiểm, có lẽ chờ tu vi mình đột phá, tăng thêm sư phụ Tô Nghiên còn tạm được.

Đáng tiếc chính là bản đồ Tinh Linh Bí Cảnh kia, Dương Lỗi phỏng đoán, ở trong Lạc Nhật rừng rậm, nếu như săn giết nhiều một ít yêu thú mà nói, sẽ lại có thêm mấy tấm bản đồ xuất hiện, Tinh Linh Bí Cảnh, đây chính là khiến người ta hướng tới, đương nhiên còn có oán linh không gian kia, trong đó hẳn là cũng không thiếu thứ tốt, mà Tinh Linh Bí Cảnh cùng oán linh không gian này có phải tồn tại chút liên hệ hay không? Cái này Dương Lỗi không rõ ràng lắm...

- Rốt cục trốn ra rồi, quá kinh khủng.

Tô Anh vỗ ngực nói.

- Đúng vậy a, ta thiếu chút nữa liền nghĩ mình mất mạng, cám ơn Dương đại ca, ngươi lại đã cứu ta một lần nữa.

Tử Nguyễn Y nhìn xem Dương Lỗi, cảm kích không thôi.

- Không cần như thế, đây là ta nên làm.

Dương Lỗi nhìn xem Tử Nguyễn Y nói.

- Không biết Nguyễn Y chuẩn bị đi đâu? Hiện tại đã đi ra Lạc Nhật rừng rậm rồi, ta nghĩ chuyện này hẳn là muốn nói cho tất cả Đại tông phái, bằng không thì phiền phức, một khi Oán Linh Vương kia phá phong ấn ra, vậy toàn bộ Vô Cực đại lục sẽ không thể tưởng tượng nổi.

- Uhm, ta ý định trở về Tử Nguyệt kiếm phái đem nơi này phát sinh hết thảy đều nói cho sư phụ ta biết.

Tử Nguyễn Y nói.

- Còn có, ân cứu mạng của Dương đại ca, tiểu muội không cần báo đáp, đành phải ghi lại trong lòng, tấm bản đồ này đối với tiểu muội mà nói, không có bất kỳ tác dụng, liền giao cho Dương đại ca a.

- Một đường cẩn thận.

Dương Lỗi không khách khí nhận lấy địa đồ.

- Đúng rồi, nơi này có một ít đan dược, còn có mấy tấm phù triện, hi vọng đối với ngươi hữu dụng.

- Cảm ơn Dương đại ca, ta đây cáo từ.

Tử Nguyễn Y nhìn Dương Lỗi cùng Tô Anh một chút.

- Chào tạm biệt gặp lại sau, Dương đại ca, Tô Anh muội muội.

- Còn xem, người ta cũng đã đi xa.

Gặp Dương Lỗi nhìn lấy bóng lưng Tử Nguyễn Y rời đi, Tô Anh không khỏi phất phất tay nói.

-...

Lời này để Dương Lỗi lúng túng không thôi, mình không có ý tứ kia, Tô Anh là đã hiểu lầm, chỉ là đang nghĩ nàng rốt cuộc là lai lịch gì, bản đồ này, nàng rõ ràng thật sự cho mình, chẳng lẽ là mình trước đó ý nghĩ sai lầm? Hay là, trước đó nàng đã bị lực lượng oan hồn nhập vào thân?

- Không phản đối rồi hả? Muốn đuổi theo liền đuổi theo mau ah, ta nghĩ nàng nhất định sẽ rất vui vẻ đấy.

Tô Anh gặp Dương Lỗi không nói lời nào, càng tức giận nói.

Dương Lỗi nghe vậy cười khổ, nói tiếp:

- Chuyện này, ta như thế nào sẽ vừa ý nàng, hơn nữa, sư tỷ xinh đẹp như vậy, so với Tử Nguyễn Y đẹp đẽ gấp trăm lần, ta như thế nào sẽ vừa ý nàng đây này?

- Thật sự?

Tô Anh nghe vậy mừng rỡ không thôi, tiếp đó sắc mặt ửng đỏ, dậm chân nói.

*****

- Miệng lưỡi trơn tru.

- Ta nói là nói thật a.

Dương Lỗi gặp Tô Anh như thế, cười hắc hắc nói.

- Không để ý tới ngươi nữa.

...

...

Ba ngày sau, hai người tới Tứ Tượng quốc Chu Tước thành.

Chu Tước thành là thành thị lớn nhất bên trong Tứ Tượng quốc, cũng là một thành thị duy nhất dùng linh thạch giao dịch.

- Cái này thật đẹp, ta mua.

Tô Anh nhìn trúng một cây Chu Tước đầu trâm.

- Tiểu thư nhãn lực thật tốt, đây là bổn điếm trấn điếm chi bảo, nhưng mà có chút quý, cần 30 khối Cực Phẩm Linh Thạch.

Điếm chưởng quỹ cười tủm tỉm nhìn xem hai người nói.

- 30 khối Cực Phẩm Linh Thạch? Ngươi không có nói sai? Cây trâm này rõ ràng cần 30 khối Cực Phẩm Linh Thạch? Không phải là 30 khối Hạ Phẩm Linh Thạch?

Tô Anh nghe vậy lập tức la lớn, 30 khối Cực Phẩm Linh Thạch, có thể để cho mình tu luyện mấy tháng rồi, đây chính là Cực Phẩm Linh Thạch ah.

- Ta cho ngươi 30 khối Trung Phẩm Linh Thạch, cây trâm này liền thuộc về ta.

Nhìn xem bộ dạng Tô Anh ép mua ép bán, Dương Lỗi cảm giác buồn cười, cây trâm này hoàn toàn chính xác coi như là bất phàm, nhìn kỹ xuống dưới, đây không phải cây trâm phổ thông, bên trong còn phong ấn một Chu Tước điểu, nhưng chỉ là một đám tàn hồn, Chu Tước trâm này tuy rằng còn không phải Tiên Khí, nhưng tuyệt đối có tiềm chất biến thành tiên khí, một khi hồn phách Chu Tước kia đạt được cường hóa mà nói, cây trâm này biến thành Tiên Khí bất quá là chuyện sớm hay muộn.

Đừng nói 30 khối Cực Phẩm Linh Thạch, coi như là 300, ba ngàn khối Cực Phẩm Linh Thạch, điều này cũng tuyệt đối là đáng giá đấy.

- Cô nương, 30 khối Trung Phẩm Linh Thạch, cái kia tiểu lão nhân sẽ thua lỗ lớn, nếu như cô nương thật sự không muốn, vậy thì tuyển những thứ khác ah, như cây trâm này chỉ cần mười khối Hạ Phẩm Linh Thạch.

Chưởng quầy cửa hàng cười khổ không thôi, chỉ một cây Phượng Hoàng trâm khác nói.

- Ta muốn cái này, cái Phượng Hoàng đầu trâm kia? Đưa cho ta, ta còn không muốn đây này.

Tô Anh khinh thường nói.

- Chu Tước trâm này ta mới là miễn cưỡng để ý, còn cái Phượng Hoàng trâm kia, quả thực là rác rưởi, mất mặt xấu hổ, ngược lại Phượng Hoàng trâm này, ta là chắc chắn phải có được, ngươi muốn bán cũng phải bán, không bán cũng phải bán.

Cửa hàng chưởng quầy nghe vậy không biết làm sao:

- Như vậy đi cô nương, ngươi cho ta hai mươi khối Cực Phẩm Linh Thạch ah, đây là tiểu lão nhân có thể làm ra nhượng bộ lớn nhất rồi.

- Ta...

Thật sự là không nhìn nổi rồi, Dương Lỗi vội cắt đứt Tô Anh nói:

- Chưởng quầy, cây trâm này chúng ta mua, đây là hai mươi khối Cực Phẩm Linh Thạch, ngươi thu đi.

- Công tử, đây là đầu trâm của ngài.

Chưởng quầy thấy Dương Lỗi lấy ra linh thạch, vội thu lại, cũng đem Chu Tước trâm đóng gói, đưa cho Dương Lỗi, tốc độ cực nhanh khiến người ta líu lưỡi.

- Ừm.

Thu hồi đầu trâm, Dương Lỗi liền kéo tay Tô Anh, hướng về bên ngoài đi đến.

- Sư đệ, cây trâm này bỏ ra hai mươi khối Cực Phẩm Linh Thạch ah, đây cũng quá mắc rồi?

Tô Anh nói.

- Không đắt đâu, cây trâm này hai mươi khối Cực Phẩm Linh Thạch quá đáng giá, nói sau, nếu sư tỷ ưa thích cây trâm này, đừng nói là hai mươi khối Cực Phẩm Linh Thạch, coi như là một ngàn khối, một vạn khối, cũng đáng đấy.

Dương Lỗi đem đầu trâm bỏ vào trong tay Tô Anh nói.

- Sư tỷ, ngươi đeo lên thử xem.

- Sư đệ, cám ơn ngươi.

Tô Anh hết sức kích động, trong lòng cực kì ngọt ngào,

- Đeo lên cho ta ah.

Tô Anh lại đem đầu trâm đưa cho Dương Lỗi, ý bảo hắn đeo lên cho mình.

Dương Lỗi nghe vậy tiếp nhận đầu trâm, nhẹ nhàng đeo ở trên đầu Tô Anh.

- Đẹp mắt không?

- Rất đẹp, quả thực là Thiên Tiên hạ phàm.

Dương Lỗi nói.

- Sư đệ, chúng ta đi bên kia nhìn xem.

Tô Anh vui mừng không thôi, không còn ngang ngược như lúc trước, nhiều hơn vài phần kiều diễm, sắc mặt ửng đỏ, kiều diễm vô cùng, khiến người ta nhìn không khỏi động lòng.

- Giết lão bất tử này, ngươi chạy không thoát.

Mấy nam tử trẻ tuổi, cả đám đều dẫn theo trường kiếm, đuổi theo một lão già, bên hông lão già kia treo một hồ lô rượu, xem ra vô cùng chật vật, trước ngực đã nhuộm rất nhiều vết máu, bị thương không nhẹ, khí tức ngổn ngang, đã chống đỡ không nổi nữa rồi.

Tô Anh nghe được tiếng đánh nhau liền vui mừng không thôi, nàng thích nhất đúng là xem náo nhiệt như vậy rồi.

- Nhanh, có đánh nhau.

Dương Lỗi im lặng, tinh tế xem xét, lão già kia... lập tức để Dương Lỗi vì đó kinh ngạc, lão giả này không phải lão tửu quỷ sao, lão gia hỏa này lúc trước là uống rượu ngon của mình, không phải nói đi đột phá sao, như thế nào rõ ràng đã đến Vô Cực đại lục, lão gia hỏa này, xem ra không đơn giản đây, tu vi của hắn tuyệt đối không phải chỉ là Âm Dương Nhị Khí cảnh giới, lại đã đạt tới Huyền Tiên cảnh giới, nhưng mà không biết nguyên nhân gì, tu vi lão gia hỏa này chỉ có thể phát huy ra cấp độ Bát Quái Ngưng Thần, cho nên mới có thể bị mấy tên kia đuổi giết.

Giám Định Thuật đi qua, phát hiện người đuổi giết lão tửu quỷ kia, lại là người Vô Cực Tông...

Mình chính là muốn tìm kiếm nơi giam giữ mẫu thân mình, lão tửu quỷ ngược lại là cho mình một cơ hội.

- Bọn hắn hình như là người Vô Cực Tông, người Vô Cực Tông ghê tởm nhất rồi.

Tô Anh nhíu mày nói.

- Sư đệ, chúng ta đi cứu lão nhân gia kia ah.

Dương Lỗi nghe vậy gật đầu, cái này đúng là kết quả mình mong muốn.

Hai người bay vọt lên, đi theo sau lưng những người kia.

Rất nhanh liền đi tới một rừng cây nhỏ ngoài thành, nơi này ngược lại là một nơi tốt, nơi giết người tốt, phong thuỷ cũng không tệ lắm.

- Lão gia hỏa, ngươi chạy ah, như thế nào không chạy?

Người dẫn đầu mặc trường bào màu xanh, trong tay cầm một thanh bảo kiếm phong cách cổ xưa, mặt chữ quốc, trên mặt một nốt ruồi đen rất làm người chú ý, hắn lúc này trên mặt sát khí, truy đuổi lâu như vậy, đầy đủ một tháng, mới đuổi tới lão gia hỏa này, điều này làm cho trong lòng của hắn rất khó chịu, nếu không phải lão gia hỏa này, mình bây giờ là đang ở trên mình nữ nhân, nếu không phải hắn, mình sẽ gian khổ như vậy sao, cho nên nhìn thấy lão gia hỏa này bị đuổi tới, trong lòng ý định đem lão gia hỏa này thu thập một trận, bằng không có lỗi với mình vất vả lâu như vậy.

- Hừ, các ngươi bọn súc sinh này, tiểu thư sẽ không bỏ qua các ngươi.

Lão tửu quỷ nói.

- Tiểu thư, hừ, tiểu thư nhà ngươi đã sớm không còn nữa, liền tính nàng còn sống, chúng ta cũng sẽ không sợ nàng, Chưởng môn muốn thu thập nàng, dễ dàng nói, cái nghiệt chủng kia đâu?

Mấy người từng bước tới gần.

- Hừ, mơ tưởng ta nói cho các ngươi biết, thiếu gia chẳng mấy chốc sẽ đi tìm các ngươi, các ngươi chờ xem, tiểu thư cùng thiếu gia sẽ báo thù cho ta.

Lão tửu quỷ gỡ xuống hồ lô rượu, đột nhiên trút xuống mấy ngụm.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-881)