← Ch.155 | Ch.157 → |
"Biết, đương nhiên phải biết, hắn chính là cái thứ biến thái, chân chính biến thái! Mấy tháng trước hắn còn tung hoành cả thế giới quyền ngầm tại nước Mỹ." Kroff nói đến đây, bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì đó, nuốt khan nước bọt: "Nga! Thượng đế! Ta nhớ ra rồi, Điền Đằng Cương chết trong lúc giao lưu võ thuật, chẳng lẽ chính ngươi đã giết chết tên khốn này? Ta nghe phong thanh được tin tức nho nhỏ nói, dường như là một vị cao tăng Thiếu Lâm đả bại hắn cơ mà?"
"Xem ra nguồn tin của ngươi cũng không đáng tin cậy rồi." Lý Dật cười híp mắt nhìn Kroff nói.
Ánh mắt của Lý Dật làm Kroff nhiều ít có chút không thoải mái, hắn nguây nguẩy lắc đầu: "Lý, ngươi cũng biết ta là công dân nước Mỹ. Đối với tình hình trong thế giới ngầm ở California thập phần hiểu rõ. Sở dĩ ta biết ân oán giữa khu người Hoa cùng Mãnh Hổ bang là bởi vì lúc trước bán một tình báo, chỉ tra xét riêng về chuyện này. Đương nhiên, khi ta muốn thâu thập tình hình hắc đạo ở Trung quốc, cũng không phải là không có khả năng!"
Nói xong, trên khuôn mặt của Kroff xuất hiện một nụ cười cực kì tự tin.
Nhìn nụ cười trên mặt Kroff, Lý Dật thầm hiểu hắn không có khoa trương, bởi thế không phản bác gì.
"Lý, con quái vật Điền Đằng Cương kia thật sự do ngươi giết chết sao?" Kroff nuốt khan nước bọt, nhỏ giọng hỏi.
Lý Dật nhẹ nhàng gật đầu.
Thông qua vài ngày sinh hoạt chung cùng Lý Dật, Kroff biết hắn không phải một người thích nói nhảm. Hiện tại chứng kiến hắn gật đầu, Kroff không khỏi trợn mắt há mồm ngạc nhiên. Nếu không phải chung quanh đều kín người, chỉ sợ hắn đã sớm nhảy dựng lên, hét thật lớn.
Thân mình Kroff run run, liên tục uống cạn hai ly rượu mạnh, hung hăng rít vài hơi tài mà, mới đem nội tâm đang kích động áp chế xuống. Hắn chính là loại người có thù tất phải báo, thường ngày đều bị Mike chọc giận, bây giờ nghe Lý Dật tự nhận đã thủ tiêu Điền Đằng Cương, nỗi lo âu vừa rồi trong nháy mắt biến mất không còn trông thấy tăm hơi bóng dáng, ngược lại, thay vào đó là biểu tình tự tin!
Trong suy nghĩ của hắn lúc này, Lý Dật ngay cả Điền Đằng Cương đều có khả năng đả bại, thì gã Sa Ngư kia đâu tính toán cái gì?
Nghĩ vậy, Kroff không khỏi hướng đến phía Mike, lộ ra một nụ tươi cười gian trá.
"Cưng ơi, em nhìn xem, thằng Kroff đáng thương hoảng sợ tới mức choáng váng rồi." Mike tự nhiên chưa từng nghĩ, Sa Ngư sẽ bị thua ở trong trận đấu quyền hạng B này. Sau khi chứng kiến nụ cười gian trá của Kroff, vẻ mặt hả hê nhìn nữ nhân bên cạnh nói.
Nữ nhân bên cạnh Mike, cố tình cọ xát hai tòa thánh nữ vào trên người của hắn, cười quyến rũ nói: "Thật không biết kẻ đáng thương này thu thập nguồn tình báo ở đâu, mà có thể nhiều như vậy."
"Toàn bộ thủ lĩnh hắc bang ở California đều muốn biết điều này, nhưng đến bây giờ còn chưa tra được kết quả. Có quỷ mới biết nguồn tình báo của hắn phát ra từ nơi nào." Nhắc đến khoản tình báo do Kroff phát tán, Mike cũng hơi buồn bực: "Có thể hắn liên quan đến ủy ban mafia cũng không chừng."
Trong lúc Mike cùng nữ nhân của hắn nói chuyện phiếm, đồng thời âm nhạc ở bên trong trường đấu cũng giảm nhỏ, nguyên bản hai vũ nữ múa cột xinh đẹp đã lui xuống. Một tên đầu trọc mặc áo da đen bước ra giữa trung ương, vẻ mặt tươi cười nói: "Các quý ông, quý bà, hoanh nghênh mọi người đến xem trận so đấu trong buổi tối hôm nay."
Tên đầu trọc làm một cái động tác hôn gió, nhất thời trong trường đấu đồng loạt vang lên thanh âm chửi đổng cùng tiếng huýt sáo ầm ĩ. Dường như chuyện này đối với tên đầu trọc sớm thành thói quen, phất phất tay, tiếp tục nói: "Mọi người hẳn là phải cảm tạ thượng đế và nữ thần tự do, wow, không, chính xác nhất thì hẳn là cảm tạ Mike tiên sinh!"
Lời của tên đầu trọc vừa thốt ra, các vị khán giả đều mang biểu tình nghi hoặc nhìn Mike, dưới tình huống này, Mike cũng chỉ lạnh nhạt mỉm cười.
"Bởi vì...Hôm nay Mike tiên sinh đã mời quyền thủ...Sa Ngư...đến tham gia!" Lúc tên đầu trọc nói đến hai chữ Sa Ngư, bỗng nhiên thanh âm đột ngột gia tăng.
"Wow, thượng đế, Sa Ngư mà cũng đến tham gia trận đấu hạng B sao?"
"Xem ra, buổi tối hôm nay đối thủ của Sa Ngư sẽ đều táng mạng rồi!"
"Ha ha, buổi tối hôm nay nhất định sẽ là một buổi tối tuyệt vời! Ta đã từng xem qua Sa Ngư thi thấu trên mạng rồi, hắn chính là một gã ma quỷ."
.....
Nghe được tên đầu trọc thông báo, khán giả trong tràng bắt đầu lớn tiếng nghị luận, mà phe cánh người Hoa cùng phe người Mỹ, sắc mặt đều có chút khó coi.
Hiển nhiên, bọn hắn đã từng nghe qua cái tên Sa Ngư, hiểu rõ bản lĩnh chân thực của Sa Ngư, muốn đả bại quyền thủ của bọn hắn, chính là một chuyện phi thường dễ dàng.
Cùng so sánh với bọn họ, Kroff mang bộ dạng thật sự lưu manh, cái cổ kia hận không thể nghểnh hết cỡ lên được thêm nữa.
"Lý, ngươi nhìn kìa, khán giả sùng bái thằng cẩu tạp chủng Sa Ngư kia bao nhiêu ah! Một lúc nữa, ngươi nhất định phải làm cho bọn họ chấn động!" Kroff cố tình hạ giọng, nói: "Ngươi thử nghĩ xem, chứng kiến bọn họ mang vẻ mặt ngây ngốc, đứng thất thần nguyên tại chỗ, sẽ là chuyện tình có bao nhiêu tuyệt vời đây?"
So sánh với bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Kroff kia mà nói, Lý Dật lại biểu hiện thập phần trấn định. Thậm chí, hắn chưa từng nghĩ qua một hồi nữa sẽ giao thủ cùng Sa Ngư như thế nào, mà đang tính toán sau khi đả bại Sa Ngư, sẽ tiến hành đàm phán cùng Đường Hổ như thế nào. Bởi, hắn hiểu rõ, cùng Đường Hổ đàm phán liền quyết định bước đầu tiên có ổn thỏa hay không, mà bước đầu tiên thì quyết định kế hoạch trong tương lai.
Đang lúc mọi người nghị luận sôi nổi, Sa Ngư thể trọng vượt quá ba trăm cân, chậm rãi bước xuống từ một chiếc Ben-z, trên khuôn mặt mang biểu tình lạnh lùng.
Chứng kiến Sa Ngư xuất hiện, nhất thời trong trường đấu vang lên tiếng hò reo náo nhiệt, biểu tình của đại đa số mọi người đều phi thường kích động.
Tiến nhập vào trường đấu buổi tối hôm nay, tuy rằng đều là thành viên trong các bang phái hắc đạo tại Los Angeles, nhưng bọn họ chỉ là một đám người dựa vào lưỡi đao liếm máu để sống thôi, bọn họ không thể bước được lên ngôi thượng vị ở trong bang phái. Thế nhưng dưới tình huống này, có thể tận mắt chứng kiến quyền thủ hạng A như Sa Ngư, đối với bọn họ mà nói thì chính là một chuyện tình phi thường may mắn cùng vinh dự.
"Mẹ kiếp, không phải đó chính là Sa Ngư sao? Có gì đáng sợ đâu?" Lúc này, thủ lĩnh người Mỹ, ném điếu xì-gà trong tay xuống, hung hăng vỗ bả vai quyền thủ sắc mặt đang tái nhợt của mình, nói: "Không phải sợ! Hình thể hắn nặng đô như vậy, chuyển động sẽ chậm chạp, chỉ cần ngươi đủ thông minh, nhất định có thể đả bại được hắn!"
Tục ngữ nói người có danh như cây có bóng, Sa Ngư gần đây phi thường nổi tiếng, thế cho nên quyền thủ bang người Mỹ chưa xuất chiến đã bị khí thế của Sa Ngư đánh bại!
Coi như thủ lĩnh bang người Mỹ lớn tiếng cổ động quyền thủ của mình, nhưng tựa hồ không phát huy nổi một chút tác dụng nào.
"Thằng con hoang, còn đứng ở dưới đó làm gì?" Lúc này, Sa Ngư đã bước lên trung ương lôi đài, vẻ mặt khinh miệt nhìn quyền thủ bang người Mỹ, nói.
Quyền thủ bang người Mỹ, trong lòng đang sợ hãi tới cực điểm, bỗng nhiên nghe Sa Ngư nhục mạ liền biến sắc, tiếp theo cắn răng hét lớn: "Sa Ngư, mày là đồ con lợn, tao nhất định sẽ đả bại mày!"
Quyền thủ bang người Mỹ cố gắng dùng phương thức này để bơm hơi chính mình, nhưng hiệu quả không được rõ ràng cho lắm. Lúc hắn nói chuyện cả người không tự chủ được run lẩy bẩy, diễn cảm tuy phẫn nộ, chính là ở sâu trong đôi con ngươi lại toát ra thần tình sợ hãi.
Sa Ngư nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng tinh, khinh thường cười cười. Sau đó vươn ngón tay chỉ vào quyền thủ người Mỹ, ngoắc ngoắc.
Đối mặt với động tác khiêu khích của Sa Ngư, quyền thủ người Mỹ hét dài một tiếng, ngay tại chỗ hướng Sa Ngư phóng đến.
Chứng kiến quyền thủ người Mỹ phóng đến hướng mình, Sa Ngư vẫn không chịu nhúc nhích, trên khuôn mặt mang theo biểu tình khinh miệt cực điểm.
"Đi tìm chết!"
Quyền thủ người Mỹ tốc độ không tính quá chậm, sau gần hai giây đồng hồ liền vọt tới bên cạnh Sa Ngư, đồng thời chém ra một quyền.
Bởi vì hình thể Sa Ngư rất đô con, nên quyền thủ người Mỹ căn bản không công kích nổi trên mặt, chỉ có thể trực diện công kích tầm trung.
Đối diện với một quyền toàn lực của quyền thủ người Mỹ, Sa Ngư một mực không động, mà tùy ý để quyền đầu nện trúng người mình.
"Phanh!"
Một thanh âm muộn hưởng qua đi, thân hình Sa Ngư không chút sứt mẻ, mà quyền thủ người Mỹ lại đang nhíu mày thống khổ.
Sa Ngư nhẹ nhàng bẻ cổ, nhất thời phát ra một trận thanh âm "răng rắc", hắn nhe răng cười nhìn quyền thủ người Mỹ: "Thằng con hoang, còn muốn tiếp tục nữa không?"
Quyền thủ người Mỹ đối với năng lực ngạnh kháng của Sa Ngư thập phần khiếp sợ, nhưng nghe Sa Ngư nói như vậy cũng không khỏi biến sắc, nhanh chóng sử dụng một cú đá tạt sườn, hướng tới phần eo của Sa Ngư mà công kích!
Cùng lúc trước giống nhau, Sa Ngư căn bản không muốn tránh né, tùy tiện để cho quyền thủ người Mỹ đá trúng eo mình.
Tiếp nhận một quyền, một cước. Sa Ngư chẳng những không thoái lui về phía sau nửa bước, thậm chí ngay cả mày đều chưa từng chau, trên khuôn mặt vẫn lộ ra vẻ tươi cười dữ tợn.
"Đủ chưa?" Chứng kiến bản lĩnh của quyền thủ người Mỹ, Sa Ngư không còn muốn lãng phí thời gian chơi đùa nữa.
Nhìn vẻ tươi cười dữ tợn trên khuôn mặt của Sa Ngư, quyền thủ người Mỹ đã không còn một chút khí thế, hạ bàn giống như bị tưới chì, căn bản không thể di chuyển.
Sa Ngư cười lạnh bước đến trước mặt quyền thủ người Mỹ, đại thủ chưởng* vung lên, chộp trúng bả vai của quyền thủ người Mỹ, khiến cho hắn không thể động đậy. (*: bàn tay)
Ngay sau đó, ở trong tiếng kinh hô của khán giả, thân hình Sa Ngư hơi ngửa ra phía sau, dưới eo phát lực, dùng cái trán hung hăng phang thẳng vào đầu của quyền thủ người Mỹ.
"Phanh!"
Một tiếng thanh thúy vang lên, sống mũi của quyền thủ người Mỹ bị đụng gãy, máu tươi nóng bỏng trong nháy mắt trào ra, mà cả người hắn cũng bị rơi vào trạng thái mê man.
Sa Ngư liếm liếm máu tươi, vươn tay nắm chặt cổ của quyền thủ người Mỹ, dùng sức nhấc, trực tiếp đem cả thân hình đối phương cử bổng lên.
Tiếp theo, hắn như đập phá đồ vật bình thường, giữ chặt thân hình của quyền thủ người Mỹ, hung hăng quật xuống mặt đất.
"Phanh Phanh Phanh!"
Liên tục trải qua ba lần, quyền thủ người Mỹ nằm im ở trên mặt đất tựa như một đầu lợn chết, từng ngụm máu tươi bầy nhầy hộc ra, hiển nhiên, nội tạng đã bị chấn nát, lập tức sẽ đoạn khí táng mạng ngay đương trường.
"Hắn chính là một gã ma quỷ!"
Nhìn vào giữa trung ương lôi đài, Sa Ngư giống như ma thần hạ phàm, để cho đại đa số khán giả có mặt tại trường đấu đều suy nghĩ như vậy.
Thậm chí, tựu ngay cả Kroff sắc mặt đều có chút khó coi, bất quá khi hắn chứng kiến vẻ bình tĩnh của Lý Dật, thì lại yên tâm.
"Tốt lắm, đến lượt đám người Hoa xuất tràng!" Sa Ngư liếm máu tươi trên khóe miệng, tiếp theo ở dưới con mắt nhìn chăm chú của khán giả, nhấc chân phải tráng kiện lên, hung hăng đạp xuống đầu của quyền thủ người Mỹ.
Chỉ nghe "Phanh" một tiếng muộn hưởng, chiếc đầu của quyền thủ người Mỹ vỡ vụn như quả dưa hấu, trực tiếp bị bạo nát, máu loãng cùng với óc dịch loang lổ trên sàn đấu.
Chứng kiến một màn này, không ít khán giả lập tức xoay người nôn thốc ra, ánh mắt nhìn về phía Sa Ngư khủng bố đến cực điểm.
"Bên phía Hoa Nhân bang*, biểu tình Đường Hổ xám ngắt thành một mảnh tro tàn, hiển nhiên, hắn nhìn ra được thực lực của Sa Ngư thập phần cường hãn, quyền thủ bên mình xuất tràng chỉ có nước chịu chết! (*: bang của nhà Đường Hổ tại khu phố người Hoa. )
"Hổ ca.... em...em muốn nhận thua!" Bên cạnh Đường Hổ, một gã thanh niên mặc trang phục võ thuật, lắp bắp nói. Đồng thời, hai chân của hắn run lập cập như trúng bệnh sốt rét, hiển nhiên đã sợ hãi tới mức cực điểm.
Hắn mặc dù luyện qua chút võ thuật, nhưng hắn tự biết công kích của mình không thể tạo thành tổn thương cho Sa Ngư. Mà thủ đoạn tàn nhẫn của Sa Ngư, cũng đã để lại bóng ma trong lòng hắn rồi!
Đường Hổ tuy biết mình cho huynh đệ xuất tràng, khẳng định phải chịu chết, nhưng nghe người thanh niên phía sau nói, cũng không khỏi tức giận mắng: "Ngươi không có chút điểm khí khái nào sao?"
Người thanh niên bị Đường Hổ mắng, cúi đầu ảm đạm nói: "Em không phải đối thủ của hắn, dù xuất chiến cũng chỉ là đi chịu chết!"
Nghe được người thanh niên nói, Đường Hổ trong lòng chấn động, thế nhưng nhất thời không biết giải quyết như thế nào cho thỏa đáng.
"Hầu tử Trung quốc, mày không đánh hoặc đánh không lại thì nhận thua đi, đừng lãng phí thời gian của tao!" Sa Ngư chứng kiến tên thanh niên phía sau Đường Hổ không dám lên đài, biểu tình hài hước nói.
Hắn vừa nói dứt lời, lập tức khiến cho một số vị khán giả cộng hưởng: "Đúng vậy, không dám bước chân lên đài thì nhận thua sớm đi, đừng lãng phí thời gian quý báu!"
"Ha ha, thực không ngờ, người Trung quốc luôn luôn tự phụ kung-fu của mình trứ danh, lại có thể nhận thua!" Lúc này, tên đầu trọc dẫn chương trình lại bước ra giữa trung ương, thanh âm quái khí nói: "Phải biết rằng, từ ngày chúng ta tổ chức trường đấu hắc quyền cho đến nay, còn không có một quyền thủ nào chưa đánh đã nhận thua đâu!"
Tên đầu trọc vừa thốt lên, nhất thời khán giả trong trường đấu lớn tiếng cười ha hả. Còn Mike thì có vẻ như rất đắc chí.
Khu người Hoa trong thành phố rất nhiều dân di cư, nên so thực lực tổng thể với khu người Châu Phi thì cũng mạnh mẽ hơn nhiều. Đối với Mike mà nói, có thể dùng phương thức này nhục nhã Hoa Nhân bang, tuyệt đối có thể ủng hộ đại khí cho phe người Châu Phi!
"A Đông, anh biết em thượng đài sẽ chết, nhưng chúng ta không thể đánh mất thể diện được!" Sau khi trầm mặc vài giây đồng hồ, Đường Hổ hung hăng chộp bả vai của A Đông, thanh âm khàn khàn nói.
Nghe Đường Hổ nói, thân mình A Đông hung hăng chấn động, tiếp theo hắn ngẩng cao đầu, lộ ra biểu tình điên cuồng trên khuôn mặt: "Hổ ca, là em không đúng, A Đông không phải hạng người nhu nhược! Cùng lắm là chết mà thôi, không có to tát gì! A Đông đi chiến, cho dù phải chết cũng không để thằng con hoang kia được sống dễ chịu!"
"Biết chết mà còn muốn thượng đài, cái này không xứng gọi là dũng khí, mà là ngu xuẩn!" Lúc này, Lý Dật bước đến bên cạnh hai người, lạnh lùng nói.
Đường Hổ cùng A Đông đồng thời trợn mắt nhìn Lý Dật: "Ngươi nói cái gì?"
"Trận đấu của các ngươi tạm hoãn lại phía sau, Sa Ngư giao cho ta đối phó trước." Người ta hỏi một đằng, Lý Dật trả lời một nẻo.
Đường Hổ kêu A Đông thượng đài là vì không muốn mất thể diện bang hội, hiện giờ vừa nghe Lý Dật nói như thế, không khỏi có chút trầm mặc.
"Tính cách Đường Hổ thập phần xúc động, hơn nữa thích nói chuyện nghĩa khí, ở trong Hoa Nhân bang uy vọng rất cao." Trong đầu Lý Dật hiện lên câu nói của Kroff, bên ngoài lại nghiêm mặt: "Hắn chính là huynh đệ của ngươi, để huynh đệ mình đi tìm chết, đây không phải tác phong của một vị đại ca. Ta biết ngươi không muốn mất thể diện dân tộc, nhưng ngươi chớ quên, ta và ngươi đều cùng màu da!"
Khi Lý Dật bước đến bên cạnh Đường Hổ nói chuyện, đồng thời Kroff cũng hành động theo Lý Dật phân phó, đi qua gặp Mike thương lượng, muốn tiến hành trận đấu luôn bây giờ.
Xa xa, Mike chứng kiến bộ dạng của Lý Dật vững chãi như núi Thái Sơn, hơi khẽ nhíu mày, sau đó phái thủ hạ đi đến bên cạnh Sa Ngư, nhỏ giọng truyền lời.
Bỗng dưng Lý Dật muốn thượng đài, vốn Sa Ngư đã rất bất mãn. Lúc này nghe được thủ hạ của Mike hồi báo, liền nheo mắt lại, giống như một đầu sư tử nổi giận nhìn chằm chằm vào Lý Dật nói: "Thằng con hoang, mày đã muốn vội vàng đi gặp Satan, tao sẽ lập tức thỏa mãn nguyện vọng cho mày."
Lý Dật thâm ý nhìn Đường Hổ liếc mắt một cái, không nói thêm gì nữa, mà dưới ánh mắt chằm chằm của khán giả trong trường đấu, hướng phía lôi đài ở giữa trung ương đi đến.
Xa xa, Kroff mặc dù ôm theo tin tưởng rằng Lý Dật đã giết chết Điền Đằng Cương, nhưng khi nhìn hình thể của Lý Dật cùng Sa Ngư quá mức tỉ lệ nghịch, trong lòng vẫn không khỏi có chút bồn chồn.
Mà Đường Hổ lại nhìn theo bóng lưng của Lý Dật, cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ chuyện gì.
Lý Dật chậm rãi cởi áo, tùy tiện ném sang một bên. Không thèm khởi động cho nóng cơ thể, mà học bộ dạng của Sa Ngư lúc trước, hướng hắn ngoắc tay.
Chứng kiến hành động này của Lý Dật, toàn trường lập tức sôi trào!
"Wow, thượng đế! Thằng hầu tử này quả thực quá mức kiêu ngạo!"
"Mọi người đoán xem, hắn sẽ bị Sa Ngư giết chết như thế nào?"
"Sa Ngư nhất định sẽ đánh bạo đầu hắn, nhất định...!"
......
Giữa tiếng khán giả nghị luận sôi nổi, đồng thời diện mục của Sa Ngư cũng trở nên cực kỳ dữ tợn, trên khóe mắt điên cuồng co giựt vài cái, hắn tươi cười âm trầm, nói: "Tiểu tử, tao nhất định sẽ đánh bạo đầu của mày ra, nhất định!"
Lý Dật không một chút hoang mang thu ngón tay về, nhưng lại không chủ động công kích, mà chờ đợi Sa Ngư phát động trước.
Sa Ngư bị Lý Dật khiêu khích, sớm đã tràn ngập lửa giận, chứng kiến Lý Dật biểu tình nhàn nhã đứng ở nơi đó, lửa giận trong lòng càng đại tăng.
"Tao phải giết mày!" Sa Ngư khàn giọng rống lớn, sau đó cả người phóng đến hướng Lý Dật, tựa như một đầu tàu hỏa trầm trọng.
Nhìn Sa Ngư hùng hổ lao đến, khóe miệng Lý Dật lộ ra một tia cười lạnh. Mắt thấy Sa Ngư chuẩn bị tiếp cận, hắn nghiêng thân tránh né, thoải mái né một trọng quyền của Sa Ngư. Đồng thời chân phải nhanh như tia chớp, trực tiếp đá xuống cổ chân Sa Ngư!
"Ba! Phanh!" Sa Ngư trúng chiêu, cả người không tự chủ được trượt đà bổ nhào tới phía trước, thân mình té sấp trên sàn đấu, tạo nên một trận rung chuyển nho nhỏ.
Chứng kiến màn này, tất cả mọi người có mặt trong trường đấu đều sững sờ, tựa hồ bọn họ không nghĩ được, Sa Ngư lúc trước không ai bì nổi, sẽ bị Lý Dật nhẹ nhàng đánh ngã như thế.
"Wow! Lý huynh đệ, ta thật sự thích ngươi muốn chết, nhanh, cho hắn biết kung-fu của ngươi lợi hại đến bậc nào!" Giây phút sững sờ ngắn ngủi qua đi, Kroff liền khoa chân múa tay hưng phấn kêu lớn.
Bên cạnh đó, biểu tình của Mike lại có chút âm trầm, hắn tự nhiên nhìn thấu, vừa rồi Sa Ngư phóng đến quá hung mãnh, bởi do theo quán tính nên mới bị Lý Dật đá ngã. Bất quá, hắn tin tưởng năng lực ngạnh kháng của Sa Ngư, thân thể nhất định chưa có bị thụ thương.
Thanh âm Kroff la hét chói tai, cũng kéo mọi người tỉnh lại từ trong nỗi khiếp sợ. Bọn họ nhìn về phía Lý Dật, ánh mắt đã tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi!
Sa Ngư mặc dù thể trọng lên tới ba trăm cân, nhưng thân thủ cũng không tính là quá mức chậm chạp, sau khi ngã xuống đất hắn dùng tốc độ nhanh nhất đứng bật dậy, diễn cảm càng trở nên phẫn nộ.
Hắn tiếp tục hướng Lý Dật công kích, nhưng lúc này đây hắn không có hùng hổ như vừa rồi, mà cố tình chậm rãi rút ngắn khoảng cách với Lý Dật.
Lý Dật gắt gao nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Sa Ngư, cước bộ dưới hạ bàn dịch chuyển bước nhỏ, tựa hồ như muốn phát động nhất kích tất sát.
Sau khi Sa Ngư rút ngắn được khoảng cách với Lý Dật, đột nhiên hắn vũ lộng thiết quyền, quyền đầu kèm theo kình phong xé gió "vù vù" kích trực diện tới trước mặt của Lý Dật. Một quyền này mà hắn đánh trúng, Lý Dật không chết cũng biến thành phế nhân.
Nhưng mà ngay khi Sa Ngư xuất quyền, đồng thời Lý Dật cũng động, hắn không thoái lui, ngược lại còn nhảy bổ tới bên người Sa Ngư!
Tiếp theo, mọi người chỉ kịp chứng kiến, Lý Dật khom lưng, nhất thời một đạo quyền ảnh nhanh như chớp móc ngược lên cằm của Sa Ngư.
"Grr...!"
Quyền đầu của Lý Dật hung hăng kích trúng cằm Sa Ngư, nhất thời Sa Ngư kêu thảm một tiếng. Thân mình hơi trụ tấn, theo bản năng muốn dùng hai tay che chắn bộ vị cằm.
Nhân cơ hội này, Lý Dật mạnh mẽ dựng người lên, hóa quyền thành trảo chộp tới cổ họng Sa Ngư, đồng thời dồn sức vặn ngang!
"Răng rắc!"
Một tiếng thanh thúy vang lên phá tan bầu không khí im lặng ở trong trường đấu. Theo sau, thân mình của Sa Ngư hung hăng run rẩy vài cái, tiếp đó giống như ngọn tiểu sơn nặng nề đổ nhào xuống mặt đất.
Sa Ngư hai mắt trợn tròn, trên khuôn mặt tràn ngập biểu tình không dám tin, tựa như hắn không hiểu nổi, hắn cứ như vậy bị Lý Dật đánh bại sao?
So sánh với Sa Ngư mà nói, khán giả bốn phía chung quanh còn khiếp sợ hơn! Bọn họ trợn mắt há mồm, ngơ ngác nhìn tình cảnh trước mặt, ngay cả nhịp hô hấp cũng ngưng trệ. Giờ khắc này toàn trường lặng ngắt như tờ!
Chứng kiến Sa Ngư nằm ở trên sàn, thân mình không chút nhúc nhích, Lý Dật biết hắn đã khí đoạn đương trường, không thể hồi quang phản chiếu nhân cơ hội đánh trộm, nên chậm rãi nhặt chiếc áo vest ở bên cạnh lên.
Hiện tại, Kroff cũng dần dần hồi phục lại tinh thần, hắn ném điếu tài mà trong tay xuống, hưng phấn chạy đến phía Lý Dật.
"Ha ha, Lý huynh đệ, ngươi quả thực quá tuyệt vời! Ta hâm mộ ngươi chết mất thôi!" Kroff nói xong, dang rộng hai tay muốn ôm Lý Dật một cái.
Lý Dật không muốn bị Kroff ôm ấp, nên thản nhiên nói: "Ngươi mau đi thu tiền cược đi!"
Nghe đến hai chữ tiền cược, Kroff ngừng cước bộ, theo sau đó liền gật đầu nói: "Đúng rồi, gã Mike hắc ám còn chưa hoàn tiền cho ta đâu!"
Tức thì Kroff nhanh chân chạy đến bên người Mike, vẻ mặt đắc chí nói: "Ha ha, thật sự không phải rồi! Mike, tao nói mà, hôm nay nữ thần may mắn sẽ bồi Kroff đại gia. Mày nhìn xem, Sa Ngư đã chết, bị quyền thủ của tao giết chết trong ba chiêu! Hắn đáng thương quá, mày nói phải không hả? Mike hắc ám!"
"Kẻ đáng thương, mày mau câm miệng cho lão tử!" Mike thu hồi ánh mắt dừng ở trên người Lý Dật, lạnh lùng nhìn Kroff nói. Tiếp theo hắn quay sang nữ nhân bên cạnh thủ thế ra hiệu, nữ nhân kia thực không tình nguyện mở túi da ở trong tay, phô bày những đồng đô-la xanh mượt.
Kroff thuần thục kiểm tra tiền một hồi, sau đó không chút khách khí tiếp nhận, nghênh ngang trở về bên cạnh người Lý Dật.
Cùng lúc này, khán giả ở trong trường đấu đang sôi nổi nghị luận với nhau, bọn hắn một bên nghị luận, một bên phóng mắt nhìn về phía Lý Dật như nhìn người ngoài hành tinh. Tựa hồ cho đến bây giờ, bọn hắn vẫn không tin Sa Ngư sẽ bị Lý Dật đánh chết trong vòng ba chiêu!
Mà Sa Ngư chết đi chứng minh cho bọn hắn biết, sự thật đúng là như thế.....
← Ch. 155 | Ch. 157 → |