← Ch.212 | Ch.214 → |
Ngay khi Jinwoo bước vào vùng phủ sóng, điện thoại của anh reo lên.
'Hiệp hội thợ săn?'
Jinwoo sững sờ khi nhìn vào những cuộc gọi nhỡ.
'Có chuyện gì xảy ra sao?'
Jinwoo sau đó lập tức nhấc điện thoại lên.
"Hah, thợ săn Sung Jinwoo phải không?"
"Phải. Tôi là Sung Jinwoo đây"
Jinwoo nhận ra rằng có điều gì đó không ổn sau khi nghe giọng nói khẩn cấp của nhân viên tổng đài. Anh vội hỏi.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
"Đó là... Không! Chủ tịch Hiệp hội sẽ nói chuyện với ngài. Tôi sẽ nối máy tới Chủ tịch Hiệp hội"
Chủ tịch muốn nói gì với mình?
Jinwoo biết rằng đây không phải là một tình huống bình thường, nên anh lặng lẽ chờ câu trả lời của Chủ tịch.
Và ngay lập tức giọng nói gấp gáp của Woo Jin-cheol thốt ra như thể anh đã chờ đợi để được mở miệng từ rất lâu rồi.
"Thợ săn Sung! Tại sao cậu không nhận cuộc gọi của tôi?"
"Ơ... Tôi đã ở ngoài vùng phủ sóng"
Sự cố Nhật Bản đã làm hỏng nhiều trạm phát sóng, vì vậy việc người Nhật gặp khó khăn trong giao tiếp bằng điện thoại. Tuy nhiên, Jinwoo đã cẩn thận cài nhiều lính bóng tối lên một số người quan trọng cần bảo vệ.
"Cánh cổng khổng lồ trên bầu trời đã mở rồi sao?"
'Kỳ quái... Chỉ mới hai ngày thôi mà. ' – Jinwoo bối rối.
Tuy nhiên, Woo Jin-cheol đã thay đổi chủ đề, và sau đó giải thích tình trạng khẩn cấp hiện tại một cách rất rõ ràng và súc tích.
"Một quái vật đã xuất hiện ở giữa Seoul và nó đang làm loạn khắp nơi!"
Sao lại...
Jinwoo đang bình tĩnh, bây giờ thực sự đã bị sốc.
"Lũ quái vật to cỡ nào?"
"Chúng tôi không biết kích thước. Nhưng chỉ có một"
'Một?'
Bây giờ tất cả các thợ săn Hàn Quốc đang tập trung tại Seoul. Rõ ràng đó là một hàng phòng thủ siêu mạnh, sẵn sàng đối phó với cánh cổng siêu lớn trên bầu trời Seoul, và thậm chí Hiệp hội cũng đã hỗ trợ họ bằng vũ khí.
'Nhưng rồi đột nhiên, một con quái vật ở đâu nhảy ra và làm rối tung mọi thứ?!
Woo Jin-cheol dường như hiểu được suy nghĩ của Jinwoo, sau đó nói.
"Một những bang hội định xử lý nó và đã bị tiêu diệt ngay lập tức. Đây không phải là một con quái vật bình thường"
"Con quái vật đó hiện đang ở đâu?"
"Nó đang ở gần khách sạn Grand ở Seoul"
Đây chỉ là một sự trùng hợp phải không?
Khi Chủ tịch Hiệp hội Woo Jin-cheol nhắc đến tên của khách sạn này, Jinwoo chợt nhớ ra.
Đó là nơi Thomas Andrew đang ở.
Jinwoo cảm thấy như có gì đó bị mắc kẹt trong cổ họng.
Đúng như anh đoán. Và điều đó đã được xác nhận bởi tuyên bố tiếp theo từ Chủ tịch Woo Jin-cheol.
"Bây giờ thợ săn Thomas Andre đang chiến đấu với con quái vật đó"
Không thể nào, Jinwoo đã cài lính bóng tối vào Thomas trước đó.
Và anh ta đã ra lệnh cho bïnh lính của mình rằng.
[Nếu ngươi cảm thấy có gì đó kỳ lạ xảy ra xung quanh, ngay lập tức gửi tín hiệu cho ta]
Nhưng bây giờ, một con quái vật đang chiến đấu với Thomas, nhưng anh ấy vẫn không nhận được tín hiệu nào từ tên lính bóng tối?
Anh lập tức kiểm tra.
', .. cái này!'
Jinwoo nhận ra có gì đó không ổn.
Tín hiệu của lính bóng tối mà anh ấy đặt ở Seoul rất yếu, như thể có gì đó đã làm nhiễu tín hiệu.
'Chuyện gì đã xảy ra?!
Kẻ thù có sức mạnh điên rồ đến mức, khi nó chiến đấu với Thomas, tín hiệu đã bị nhiễu?
Hay là ...?'
Trong tâm trí của Jinwoo, một lý do khác đã xuất hiện. Rồi anh hỏi.
"Chủ tịch, con quái vật có bóng không?"
"Sao cơ?"
"Anh xem giúp tôi, con quái vật có bóng hay không"
Giọng nói của Woo Jin-cheol, đã bị gián đoạn một lúc, lại vang lên.
"Điều đó! không ... Cậu nói đúng. Từ kết quả kiểm tra bằng hình ảnh, con quái vật không có bóng"
Chúa ơi.
Jinwoo nhớ ra rằng tên «White Walkers» tấn công Chủ tịch Go Gunhee cũng không có bóng.
Anh lập tức hét lên.
"Đừng để Thomas chiến đấu với con quái vật đó!"
"Vâng? Nhưng anh ấy đã... "
Tình hình rất hỗn loạn. Jinwoo hiểu rằng anh không có giải thích, vội sử dụng [Hoán đổi bóng] với cái bóng đã được cài vào Thomas.
Nhưng...
Ting~!
Hệ thống đáp lại anh bằng một thông báo bất ngờ.
[Không tìm thấy lính bóng tối được chỉ định]
Cho dù Jinwoo có cố gắng bao nhiêu lần đi chăng nữa.
"Ting~! Ting~!
[Không tìm thấy lính bóng tối được chỉ định]
[Không tìm thấy lính bóng tối được chỉ định]
Làm sao điều này có thể xảy ra! Khuôn mặt của Jinwoo trở nên cứng ngắc.
'Lính của mình... nó đâu mất rồi?'
Người lính bóng tối được Jinwoo cài đặt sẵn để làm cầu nối cho kỹ năng [Hoán đổi bóng] đã biến mất.
Không một dấu vết.
Jinwoo có thể cảm nhận rõ ràng rằng tên lính đó đã tan biến vào hư vô.
Đây là một tình huống bất thường và chưa bao giờ xảy ra.
Jinwoo bối rối nói.
"Chuyện quái quỷ gì vậy?"
———-
Renat Neermann nghe thấy một giọng nói nặng nề từ phía sau lưng.
"Chạy ngay đi"
Dù đã trải nghiệm một lần, nhưng anh ta vẫn ngạc nhiên.
"Thomas Andrew!"
Người đàn ông cao lớn đến mức che lấp cả ánh nắng mặt trời.
*****
Renat Neermamn quay lại nhìn người đàn ông phía sau. Khuôn mặt anh trở nên rạng rỡ.
Thomas sau đó đi chậm qua Renat Neermamn. Ngay cả những người đang hét lên và chạy khỏi con quái vật cũng dừng lại, chỉ để thấy Thợ săn cấp quốc gia này.
"Một thợ săn người Mỹ ..."
"Là Thomas?"
"Goliath! Đây là Goliath!"
Ngay cả Renat Neermann, Thợ săn hạng nhất nước Đức, cũng cảm thấy phấn khích khi nhìn thấy bóng lưng Thomas đi về phía con quái vật.
"Ôi trời"
"Cảm ơn Chúa!"
Các Thợ săn trầm trồ.
Thomas lo lắng hét lên gọi các thợ săn xung quanh. Những người này đang đứng như trời trồng vì khiếp sợ sức mạnh của con quái vật.
"Đừng đứng ngây người ra như thế. Sơ tán người dân ngay đi, lũ đần!"
Khí lực của một thợ săn cấp quốc gia đã giải tỏa áp lực từ con quái vật, giúp các thợ săn bình tĩnh trở lại.
Theo lời Thomas, các thợ săn đã nhanh chóng đưa người dân đi sơ tán. Renat Neermann tham gia hỗ trợ các thợ săn Hàn Quốc.
Không lâu sau, chỉ còn một mình Thomas đứng giữa đường đối mặt với con quái vật. Lông mày của Thomas nhíu lại và chạm vào kính râm.
"..."
Anh có thể nhìn thấy rõ một con quái vật đang đứng bằng hai chân. Mặc dù trông rất giống con người, nhưng nó không phải là con người.
Thomas phẫn nộ khi anh nhìn cảnh tượng ghê rợn đằng sau con quái vật. Các bộ phận cơ thể rải rác khắp đường phố, là bằng chứng cho một cuộc thảm sát đã diễn ra.
"Một con quái vật điên khùng đang chạy loạn sao?"
Con quái vật mở ngón tay và nhe hàm răng đỏ loét, như thể nó đang cười vào sự giận dữ của Thomas.
Đó là một tội ác đáng để phân thây con quái vật này.
Đôi mắt của Thomas sáng lên, không chút do dự. Kỹ năng [Cường hóa] Cơ bắp của Thomas biến thành áo giáp, và cơ thể anh, vốn ban đầu đã to lớn, bây giờ thậm chí còn khổng lồ hơn.
Thể chất là sức mạnh chính của Thomas. Và kích cỡ của anh đang vượt xa con quái vật.
UỲNH
UỲNH
Mỗi bước chân của Thomas khiến mặt đất rung chuyển và nứt ra.
Con quái vật đang khát máu cũng bắt đầu di chuyển.
Không lâu sau, cả hai đã đối mặt nhau.
Họ nhìn chằm chằm vào nhau, những cơ bắp phồng lên, ẩn chưa sức mạnh ma thuật bá đạo.
Thế rồi, nắm đấm khủng khiếp của họ vung lên và nhắm vào mục tiêu.
Bang! Bang! Bang! Bang! Bang! Bang!
Các thợ săn rùng mình. Trước mặt họ là cuộc đối đầu đậm chất bạo lực của hai chiến binh cơ bắp.
Chỉ một cú đấm cũng đủ khiến thợ săn bình thường thịt nát xương tan.
Hai bên liên tục tung đòn và trả đòn. Không do dự, không nhận nhượng, cũng không phòng thủ.
'Mình có thể làm được!'
Thomas tự nhủ
Bang -!
Đầu của con quái vật bật ngửa vì cú đấm của Thomas. Và một cảm giác nặng nề được truyền đến từ tay trái của anh. Thomas phấn khích.
'Vỡ mồm con chó'
Sau thất bại trước Jinwoo, Goliath đã cảm thấy hơi tự ti. Nhưng bây giờ, anh đang dần lấy lại sự tự tin của chính mình thông qua trận chiến này.
Bang -! Bang -! Bang -! Bang -! Bang -! Bang -Ì
Con quái vật dần dần bị đẩy lùi. Thomas thừa thắng xông lên, dồn toàn lực vào một cú móc hàm bộc phát và khiến con quái vật lảo đảo.
Bang -!
Crack -! Crack!
Con quái vật liên tục bị đẩy lui bởi nắm đấm của Thomas, rồi bắn thẳng vào hông của một tòa nhà gần đó.
Các Thợ săn theo dõi trận chiến rất vui mừng, nhưng bản thân Thomas thì không.
"Không phải. Nó vẫn còn..."
Bụi bay mịt mù trong không khí. Và trong đống đổ nát của tòa nhà bị sụp đồ, Thomas có thể cảm nhận được sự hiện diện mạnh mẽ của con quái vật.
'Hự-'
Con quái vật cầm những cây cột sắt và phóng chúng về phía Thomas như những ngọn lao.
Thomas vung tay đỡ những thanh kim loại đang bay về phía mình. Anh sử dụng kỹ năng 'Sức mạnh tinh thần' để lôi con quái vật lại. Khi nó bị kéo lại gần hơn, Thomas sau đó sử dụng kỹ năng mạnh nhất của mình.
Kỹ năng [Sụp đổ]
Cánh tay cơ bắp của Thomas phồng lên, đập mạnh xuống đất.
UỲNHHHH
Một sóng xung kích khủng khiếp chạy trên mặt đất và đánh thẳng vào con quái vật.
[Tuyệt!]
Con quái vật bật dậy, nhưng nó lập tức bị ném xuống mặt đường. Thomas đã không bỏ qua cơ hội và nhanh chóng sử dụng kỹ năng tiếp.
Kỹ năng [Sụp đổ]!
Ma lực của Thomas ập xuống đầu con quái vật.
Bang -! Bang -! Bang -!
Bang -! Bang -! Bang -!
Những người theo dõi cuộc chiến giữa Goliath và con quái vật, tràn đầy phấn khởi.
Nụ cười bung nở trên khuôn mặt của các thợ săn. Như thể họ đã biết ai là người chiến thắng trong trận chiến này.
Đó là sức mạnh của một thợ săn cấp quốc gia, đẳng cấp hàng đầu trên thế giới.
Nhưng trán của Thomas, người đã tấn công quái vật, nhăn lại và đổ mồ hôi.
'Thế quái nào...'
Càng tấn công, anh càng cảm thấy lo lắng.
'Mình đã tung ra những cuộc tấn công chuẩn xác, và con quái vật thậm chí không thể hiện sự kháng cự. Tại sao mình lại bất an thế này?'
← Ch. 212 | Ch. 214 → |