← Ch.076 | Ch.078 → |
Hắn đang đi trên hành lang của võ đường để xuống sân tập luyện, hôm nay hắn dậy hơi muộn do tối hôm qua hắn quá hưng phấn nên mãi đến quá nửa đêm hắn mới ngủ được. Có điều cũng hơi lạ vì sáng sớm là giờ tập Karate với Sasaki-sensei mà ông ấy lại không tới đánh thức hắn.
Đang đi thì bỗng nhiên hắn thấy Shigure và Apachai đang đứng rình ngoài cửa phòng họp của Lương Sơn Bạc, căn phòng đó chính là nơi thường diễn ra các cuộc họp của các vị sư phụ.
- Cạch!!
Cánh cửa mở ra, một người đàn ông khoảng 50 tuổi và một người khoảng 30 tuổi đi ra khỏi căn phòng. Sau đó Sasaki cũng từ căn phòng đó đi ra.
- Họ có mang quà không vậy - Apachai giơ tay hỏi còn Shigure thì bỏ đi do không thấy có gì thú vị.
- Họ là ai vậy ạ - hắn tới gần hỏi.
- Họ à, là mật vụ.
Mật vụ => thám tử => cảnh sát??
- Th.. thầy đã làm gì!?! Vẫn chưa muộn đâu, mau đi tự thú đi, nhanh lên, thầy đi tự thú đi!! - hắn kích động tóm lấy cổ áo của Sasaki hét lên.
- Đồ đần, ta chẳng làm gì hết - Sasaki đẩy hắn ra nói.
- Hô hô, hai người thì sao bắt được Sasaki-kun chứ, ít nhất thì phải cử quân đội và xe tăng tới - Ma Kensei cười.
................... .
- Thì ra họ đến để nhờ vả sao - hắn lúc này đang tập Karate cùng Sasaki.
- Họ thường đến đây để ủy thác những công việc nguy hiểm không thể công bố vì lí do ngoại giao. Ta không có thu nhập ổn định như Akisame hay Ma nhưng ta có thể kiếm bộn tiền chỉ sau 1 vụ.
..................
Buổi đêm, tại phòng họp của Lương Sơn Bạc.
- Ý này hay đấy, một chuyến đi thực tế xuống thế giới ngầm...
- Có điều lần này có thể sẽ có một tên khá nguy hiểm nhảy vào đấy - Sasaki nói - Christopher Éclair, một tên sát thủ máu lạnh bậc nhất.
- Kenichi đã trưởng thành lên rất nhiều, đã đến lúc cho nó biết đến sự nguy hiểm của thế giới ngầm - trưởng lão nói - vì sớm hay muộn thì nó cũng phải hòa nhập vào thế giới này thôi.
- Ha ha, dù sao người ta cũng chỉ chết có 1 lần thôi mà - mấy vị sư phụ cười sảng khoái.
...................
- A một bộ võ phục mới.
Áo Karate và Jujitsu, băng tay Muay Thái, quần Kung Fu, cộng thêm chiếc áo lưới sắt ở bên trong của Shigure nữa. Mặc dù hắn có một set đồ phòng thủ quá khủng rồi nhưng đây cũng coi như một bộ ngoại trang khá là đẹp.
- Nhưng sao tự nhiên con lại có võ phục mới vậy.
- Để cho chắc chắn thôi, nó sẽ thuận tiện cho con trong việc sử dụng võ thuật cộng thêm cái áo bên trong là của Shigure, nó được một lão thợ lành nghề chế tạo nên khá cứng cáp, đạn cũng không xuyên thủng được đâu.
Sao nhìn mặt mấy vị sư phụ ở đây hắn cảm thấy hình như mình đã quên mất thứ gì đó khá quan trọng thì phải.
-
Bây giờ hắn và Sasaki đang đứng ở ngoài cửa của một căn biệt thự rất lớn. Cuối cùng thì sau khi bị mấy vị sư phụ trói gô lại ném lên khoang phụ của chiếc mô tô cũ kỹ của Sasaki thì hắn đã nhớ ra một ít chi tiết nhỏ của truyện, bây giờ chính là thời gian hắn và Sasaki đi săn lùng tên sát thủ máu lạnh Christopher Éclair.
Do bộ truyện này hắn đọc đã cách đây khá lâu rồi, mặc dù trí nhớ được tăng cường bởi điểm INT nhưng cũng chỉ để hắn nhớ lại những tình tiết chính của bộ truyện mà thôi. Chủ yếu là vì trước đây hắn đọc bộ truyện này chỉ mải soi mấy chỗ quần áo rách khi mấy cô gái đánh nhau chứ không tập trung vào chi tiết cho lắm, giờ thì đã thấy hậu quả của việc mê gái rồi.
- Hô hô, hình như có tí hiểu lầm ở đây thì phải - Sasaki vẫn bình thản cười - Kenichi, nhường cho con đấy.
Giờ này hai người họ đang bị 4 tên to xác bao vây lại, có điều khi hắn liếc mắt xung quanh một chút thì lại yên tâm. Đây toàn lũ lâu la Lv 2x thôi, hắn cho dù chấp 1 tay cũng có thể hạ 4 tên này trong nháy mắt.
- Bốp... bốp... bốp...
Hắn liên tục tung mấy đấm, mấy tên này liền ngã lăn quay ra đất.
- Bộp, bộp... - một tiếng vỗ tay vang lên.
Một đám người xuất hiện, đứng trước là một cô gái tầm hơn 20 tuổi khá xinh đẹp, 2 tên cốt đột đứng ở đằng sau, ở giữa là một lão già người Ý, chính lão ta là người đang vỗ tay.
- Chỉ cần đệ tử ra tay mà đã dọn sạch đám vệ sĩ của tôi rồi, quả nhiên là không làm tôi thất vọng, cao thủ Karate 100 đẳng, Sasaki Shio.
- Chẳng lẽ kiếm là thứ mà trùm buôn lậu vũ khí hàng đầu Wynne Gauche có thể có sao - Sasaki cầm lên một thanh kiếm lưỡi to mà tên mấy tên vệ sĩ vừa cầm nhẹ nhàng bẻ gãy nói.
- Chúng tôi chỉ tổ chức buôn bán theo quy định của chính phủ thôi, chúng tôi đâu phải là Mafia - tên Gauche cười nham hiểm.
................ .
Cuối cùng thì theo giao kèo, họ phải làm vệ sĩ cho tên này trong 3 ngày. Bọn họ tiến hành di chuyển đến khách sạn để thực hiện cuộc giao dịch. Sasaki đã đưa ra ý kiến dùng một chiếc xe làm mồi sau đó bọn họ bắt tàu điện để đi tới đó, quả nhiên tên Éclair kia bị mắc lừa.
-
← Ch. 076 | Ch. 078 → |