← Ch.101 | Ch.103 → |
- Thủ lĩnh Kenichi - Matsui từ xa chạy tới gọi hắn lại - Chỉ huy Niijima bảo tôi tới thông báo với ngài là có cuộc họp khẩn.
- Được rồi, đi thôi - hắn vẫn ôm eo của Miu nói.
Đã lâu rồi hắn không tới tham dự cuộc họp của Shinpaku rồi, vì biết hắn đang phải chiến đấu với cấp độ vũ nhân nên tên Niijima cũng ít làm phiền tới hắn. Nhưng lần này tên này lại gọi hắn tới tham gia cuộc họp thì xem ra có chuyện quan trọng cần bàn.
- Anh Kenichi - Kisara thấy hắn tới thì chạy ra ôm lấy hắn.
- Em và mọi người luyện tập thế nào rồi - hắn cầm lấy một chiếc khăn sạch lau mồ hôi cho Kisara.
- À mà sao không thấy Kaname đâu vậy, đại học năm nhất thì việc học cũng đâu có nặng lắm - hắn nhìn xung quanh nói, đã lâu rồi hắn vẫn chưa gặp Freya.
- Đó cũng chính là việc mà hôm nay chúng ta cần bàn đến đấy - thấy mọi người khó hiểu thì tên Niijima hô lên - mấy người vào đi.
Từ ngoài cửa xuất hiện 8 bóng người cầm vũ khí xông về phía hắn. Hắn nhẹ nhàng gạt đi các đòn tấn công đó rồi cười nói:
- Mấy em tiến bộ nhiều rồi đấy.
- Cảm ơn Kenichi-sama đã khen ngợi bọn em - Chisato, cô gái cầm Tonfa nói.
Đây là 8 người thuộc tiểu đổi Valkyrie dưới trướng của Freya lần lượt là:
Chisato Ayazaki sử dụng Tonfa.
Reo Usami sử dụng trường côn.
Yoko Igarashi sử dụng Sai (một dạng vũ khí của Nhật thường được Ninja sử dụng, trông nó giống như một cái tam xoa kích nhưng lại nhỏ cầm vừa tay như một con dao, thằng Raphael trong Ninja rùa dùng vũ khí chính là Sai đấy).
Ami Fujimiya sử dụng quạt sắt.
Hibiki Yuki sử dụng xích sắt (Chain Flail, một loại vũ khí mà một quả tạ hoặc thứ gì đó được gắn vào đầu sợi xích để tạo sát thương lớn).
Shizuru Toyonaga sử dụng thương (giáo).
Yuriko Aiba sử dụng roi.
Yumeko Tatsumoto sử dụng côn nhị khúc.
Mấy cô gái này rất trung thành với Freya vì thế khi biết cô ấy yêu hắn thì họ đã quyết định sẽ trung thành với hắn luôn. Với 8 cô gái xinh đẹp độ hảo cảm cao vời vợi dâng đến tận mồm thì hắn đương nhiên là bắt về dùng dần rồi...
- Đừng tán tỉnh nhau nữa, vài chuyện chính đi - Niijima vỗ bàn nói.
- Đúng vậy, Kenichi-sama, xin hãy cứu lấy Freya-sama - mấy cô gái đồng thanh nói.
- Kaname làm sao rồi - hắn nghe mấy cô gái kêu hắn cứu Freya thì lo lắng hỏi.
- Freya-sama và ông nội của chị ấy Danki Kugatachi ngày hôm qua đã bị Yami bắt cóc rồi - Chisato tức giận nói.
- Cái gì!?!
Mọi người vừa ngạc nhiên vừa tức giận còn hắn khi nghe ông cháu Freya bị bắt cóc thì mở bản đồ ra để tìm kiếm tung tích của cô.
- Quả nhiên là thế - nhìn thấy hình ảnh hiện ra hắn liền tắt bản đồ đi nói - tôi biết Kaname ở đâu rồi.
- Ở đâu, mau dẫn bọn tôi tới đó - mấy người Takeda nói.
- Không được - hắn từ chối thẳng thừng - kẻ bắt cóc họ lần này là một đại vĩ nhân rất mạnh, tôi không thể bảo vệ mọi người được.
- Đại vĩ nhân, còn có cả cấp này nữa hả - tên Niijima hỏi.
- Đương nhiên, mày tưởng cứ thành vĩ nhân là vô địch sao, nó còn phân ra làm nhiều đẳng cấp nữa. Tao đây chỉ được xếp vào hàng vĩ nhân mà thôi, vẫn còn kém đại vĩ nhân một bậc.
- Tên đó mạnh vậy sao.
- Mạnh lắm, hắn ta là vĩ nhân Muay Thái và Muay Boran - hắn thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người thì nói tiếp - có thể nói hắn là sư huynh của Apachai-sensei, hai người họ đánh nhau còn khó mà phân thắng bại chứ đừng nói gì đến tao.
- Sư huynh của Apachai sư phụ sao!?!
- Vì sự an toàn của mọi người, tôi chỉ có thể đi một mình thôi. Nhưng mà mọi người đừng lo, chỉ cần tìm được ông cháu Kaname là đã thành công một nửa rồi, Danki Kugatachi, là một đại vĩ nhân, một huyền thoại về côn thuật đấy.
-
Hắn và Miu đi tới trung tâm thành phố và hướng về một tòa cao ốc. Hành động giải cứu lần này hắn chỉ dẫn Miu theo mà thôi vì cô bé đã quá quen với cách bảo vệ mình trước các vĩ nhân khi đi du lịch với trưởng lão, còn những người khác hắn không thể bảo vệ hết được.
Hắn vừa đi mang theo Miu [Teleport] vào bên trong tòa nhà thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được một luồng khí mạnh mẽ ở phía bên kia đường và có vẻ đối phương cũng phát hiện ra hắn rồi. Hắn lập tức rút thanh Kotsurei ra khỏi vỏ và tấn công.
- Chát!!! Chát!!!
Hắn bị đối phương dùng nắm đấm chặn lại thanh kiếm của hắn. Hắn xoay người chém về phía tên kia sau đó nhảy lùi ra sau. Hắn nhìn về phía những người đứng sau lưng tên này.
- Kaname, em có sao không.
- Kenichi, em vẫn ổn, anh hãy cẩn thận, tên này mạnh lắm đấy.
- Muay Thái à, như vậy chắc ngươi là Agaard Jum Sai rồi - hắn nhìn về phía kẻ vừa giao chiến với mình nói.
- Ngươi là tên đệ tử của Lương Sơn Bạc đó sao, ngươi trở thành vĩ nhân nhanh thật đấy.
- Hừ, cho dù ta cũng muốn thử sức với một đại vĩ nhân nhưng có điều nhiệm vụ của ta là giải cứu ông cháu Kaname kìa - hắn lập tức dùng [Teleport] nhảy ra sau lưng Agaard.
- Kousaka Slash!!!
Hắn vung kiếm chém gãy mấy thanh kiếm và gân tay của mấy tên đang bao vây lấy ông cháu Kaname. Nhưng khi hắn vừa định ôm lấy hai ông cháu mang đi thì một cây bán nguyệt đao bổ về phía đầu hắn.
- Keng!!!
Hắn giơ kiếm lên đỡ lấy đòn này.
- Ngươi làm ta giật mình đấy - tên Agaard đã lao tới bắt đi hai ông cháu Kaname khi hắn vừa lơ là.
Agaard định ôm hai người nhảy lên nhưng Miu lại bất ngờ xuất hiện mà tấn công. Dù cho đòn đánh của Miu không làm gì được tên kia nhưng lại giúp hắn câu giờ.
- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!
Hàng trăm ánh kiếm lóe lên bao phủ lấy tên cầm đao và Agaard. Tên cầm đao thì bị hắn chém tơi tả còn tên Agaard thì bắt buộc phải buông hai ông cháu ra để đỡ chiêu này của hắn.
- Ô ô ô...
Hắn chém liên tục để đẩy lui tên Agaard về đằng sau, Miu thừa dịp này ôm lấy Kaname chạy đi. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
- Bắt được con tin rồi đi mau - tên cầm đao ngồi trên nóc xe tải hô lên.
- Ha ha, thằng nhóc, ngươi khá lắm có điều bây giờ ta phải đi rồi, khi khác tái chiến nhé.
Nói xong tên này đuổi theo và nhảy lên nóc chiếc xe tải.
- Kenichi, anh có sao không - Kaname đã được Miu tháo còng ra thấy lũ kia bỏ đi nên chạy tới.
- Chồng ơi, ông nội của Kaname bị bắt đi rồi - Miu lo lắng nói.
- Ha ha, không sao đâu, rồi lũ ngu ngốc ấy sẽ biết hậu quả của việc dùng cháu gái để uy hiếp một huyền thoại về côn thuật.
................
- Được rồi, mau dẫn lão ta ra - tên cầm đao giờ đã băng bó những vết thương trên cơ thể lại rồi.
- Cái gì, đồ ngu các ngươi không bắt lấy cháu gái của lão ta sao - tên Agaard tức giận.
- Uỳnh!!!
Đúng lúc này cửa khoang chở hàng của chiếc xe tải bị đánh bay ra. Ông lão già khú đế sắp xuống mồ giờ đã biến đi đâu mất mà chỉ để lại một Danki Kugatachi, huyền thoại côn thuật.
- Đến giờ dạy học rồi - Danki tỏa ra khí thế.
- Chậc... - tên Agaard tặc lưỡi nhìn xuống bụng mình.
Lúc này bụng tên Agaard quấn một lớp băng đã bị thấm đỏ bởi máu, vừa rồi tên này đã bị hắn chém bị thương rồi.
- Rút lui thôi - Agaard nói, đấu với một đại vĩ nhân khi đang bị thương không phải là ý hay chút nào. Chưa kể đến hắn còn sắp đuổi tới đây rồi.
Tên cầm đao không cam lòng mà bỏ chạy theo Agaard, chỉ tội nghiệp cho mấy tên thuộc hạ, khi bọn hắn đuổi tới nơi thì mấy tên này đã nằm rạp xuống đất hết rồi.
- Cậu là Kenichi sao - ông Danki nhìn hắn nói - vốn dĩ ta muốn cậu trở thành người thừa kế của trường phái côn thuật Kugatachi nhưng xem ra điều đó là rất khó.
- Kaname - ông quay sang nói với Freya - giờ con đã lớn khôn rồi, hơn nữa con đã có người yêu thương và bảo vệ con thay cho ta, ta có thể yên tâm mà dấn thân vào võ thuật một lần nữa. Nhưng hãy hứa với ta, ta mong đứa con của con và cậu bé này sẽ thừa kế côn thuật của nhà Kugatachi được không.
- Vâng thưa ông, con sẽ không để côn thuật nhà Kugatachi bị mai một đâu - Kaname cúi đầu chào ông Danki, hắn và Miu cũng cúi đầu chào theo.
Khi ngẩng đầu lên thì ông ấy đã đi mất rồi. Hắn quay sang ôm lấy Freya nói:
- Thật may là em không sao.
Cô bé cũng ôm lấy hắn và Miu đứng ở bên cạnh cũng vòng ra đằng sau ôm lấy lưng hắn. Bốn quả bưởi năm roi ép vào người khiến hắn lại có phản ứng rồi!!!
------------
← Ch. 101 | Ch. 103 → |