← Ch.104 | Ch.106 → |
- Mushi Mushi, đây là Niijima.
- Tao là Kenichi đây, đến lúc mày phát huy tác dụng rồi đấy - hắn nói - tao đang ở phòng máy tính ở tầng 3 mày hãy cùng Miu đi xuống đây đi.
Sau khi đánh bại tên Đông Phương Kích và Izayoi thì hắn và Akisame-sensei đã tìm được phòng kiểm soát ở tầng 3 nên hắn gọi điện cho tên Niijima xuống để hack vào hệ thống máy tính. Hắn mặc dù INT và WIS rất cao nhưng lại chưa từng học qua khóa học lập trình nào cả, bảo hắn sử dụng máy tính đơn giản thì được chứ bảo hắn hack vào hệ thống mạng nội bộ của quân đội Mỹ thì hắn bó tay thôi.
Niijima sau khi nghe điện thì báo với Miu rồi hai người cùng nhau đi xuống dưới tầng 3. Có điều đi gần tới nơi thì họ lại bị người phát hiện ra nên Miu đã một mình đấu với 3 người để bảo vệ tên Niijima.
Tên Niijima cố gắng luồn lách qua đám người, bỗng một cây đao lướt tới phía hắn.
- Keng... Keng... Keng!!!
Tiếng kim loại chát chúa vang lên, lưỡi đao kia lập tức bị chém thành nhiều mảnh, tên cầm đao cũng bị đánh ngất đi rồi.
- Đi mau lên, Akisame-sensei đang chờ mày trong phòng máy đấy - hắn xuất hiện trước mặt Niijima nói.
Tên Niijima thấy hắn xuất hiện thì mừng rỡ sau đó chạy về phía phòng kiểm soát còn hắn thì lao tới giải vây cho Miu.
Chỉ chớp mắt những kẻ đang bao vây Miu đã bị hắn đánh gục, hắn đi tới ôm lấy cô bé rồi nhìn sang một bên nói.
- Đã giải quyết xong hết chưa?
- Em đã xử hết bọn chúng rồi anh yêu - Izayoi đi tới chỗ của bọn hắn - anh cứ yên tâm em không có giết ai hết. Có một tên vĩ nhân dùng một thanh bán nguyệt đao nhưng hắn yếu xìu lại còn bị thương nữa.
Izayoi thu thanh kiếm trên tay lại vào bao, đây là thanh kiếm hắn đã mua cho cô ấy, nó là một thanh kiếm nổi tiếng được xếp vào hàng danh kiếm trong lịch sử, hắn đã mua nó với giá 100 điểm thành tựu. Dù không có năng lực gì đặc biệt nhưng nó không hề thua kém gì thanh kiếm của Shigure.
Khi hắn vừa định cùng Miu và Izayoi trở về phòng kiểm soát thì bỗng một tiếng nổ lớn vang lên ở tâng trên của tòa nhà. Hắn nghe thấy tiếng động này thì biết là có chuyện không ổn nên lập tức chạy lên trên tầng trên.
Khi hắn vừa tới nơi thì thấy Apachai đang nằm dưới đất, ở mạn sườn của anh ta bị đấm xuyên qua khiến cho máu chảy ra ồ ạt. Lúc này Ma Kensei đang dùng kim châm cứu cầm máu cho Apachai.
- Trận đấu tuyệt vời lắm Apachai - tên Agaard bỗng miệng phun ra máu - trận này hòa rồi...
Agaard lập tức ngã xuống đất, tên Koukin đứng bên cạnh thấy vậy thì chạy tới đỡ ông ta dậy.
- Yami sẽ không bỏ qua chuyện này đâu ngươi hãy chờ đấy - trước khi bỏ đi tên Koukin buông lời cảnh cáo.
Hắn không thèm cản hai tên này rời đi mà chạy tới bên cạnh Apachai.
- [Healing]!! [Regeneration]!!
Một luồng ánh sáng từ tay hắn tỏa ra, vết thương của Apachai lập tức khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Ma Kensei ngồi bên cạnh cũng không ngạc nhiên lắm mà chỉ cảm thấy vui mừng, những người ở Lương Sơn Bạc đã biết về sự kỳ lạ của hắn từ lâu và hắn cũng nói cho bọn họ biết là hắn có thể sử dụng được phép thuật rồi.
- Có chuyện gì xảy ra vậy - Miu và Izayoi chạy tới.
- Apachai sư phụ - Miu thấy Apachai đang nằm dưới đất thì lo lắng chạy tới.
- Không sao đâu, ông ấy chỉ ngất đi thôi - hắn an ủi Miu.
Bây giờ khi Apachai đã không còn nguy hiểm đến tính mạng thì Ma Kensei đã thả lỏng và trở về với bản tính của mình, ông ta chú ý tới Izayoi đang đứng bên cạnh, giờ này cô ấy đang vẫn mặc chiếc áo khoác dài mà hắn đưa khi nãy.
- Cô là... - ma Kensei cảm thấy cô gái xinh đẹp này trông quen quen.
- Dạ con là Izayoi, cựu thành viên nhóm vũ trang của Yami, giờ thì con đã rời khỏi nhóm và đi theo anh Kenichi rồi ạ - Izayoi lễ phép nói.
- Cô là... người cầm kiếm khi nãy!!!
Ma Kensei nhận ra Izayoi chính là một trong 2 người ở tầng dưới, người mà đúng ra phải đấu với ông ta nhưng lại bị hắn dành mất.
Nhận ra mình không được đấu với Izayoi ông ta khóc lóc ôm chặt lấy chân hắn không buông đòi bắt đền hắn. Cuối cùng hắn đã phải cho ông ấy tiền để đi Massage ông ấy mới chịu buông tha cho hắn.
Sau đó bọn hắn hội hợp với mọi người và rút lui, Akisame và Niijima đã sao chép được tài liệu mật của Yami và chuẩn bị rút lui.
Khi về tới khách sạn thì mấy người của Shinpaku vẫn chưa biết gì về chuyến đi của bọn hắn, chỉ tới sáng hôm sau khi nhìn thấy những vết thương trên người Sasaki và Apachai thì họ mới biết được đêm qua có chuyện gì xảy ra. Nhưng họ cũng không thể trách mấy vị sư phụ của Lương Sơn Bạc được nên đành thở dài đành coi đây là một chuyến du lịch thông thường thôi.
----
Ps: mình xin phép nói một chút về phép thuật chưa trị và bình Hp để các bạn rõ hơn.
Trong truyện của mình thì mình định nghĩa nôm na nó là thế này: bình Hp hồi máu và thể lực còn phép thuật thì chữa trị vết thương và trạng thái (cũng có cả hồi máu nữa).
Mình thiết lập như vậy là do theo ý kiến cá nhân của mình thì ngoài đời thực khi bị thương sẽ có vết thương, có chảy máu, bỏng v. v... nếu chỉ hồi máu mà vẫn còn vết thương to tướng máu chảy ồ ạt thì hồi cũng vô tác dụng nên phép thuật chủ yếu nhằm vào các vết thương còn trong Game thì ngược lại, khi bị thương thì mất Hp là chính nên các bình Hp sẽ tập trung hồi phục Hp và thể lực (một số game có thể lực).
Vì lý do kể trên các bạn sẽ thấy mình có lúc dùng phép chữa trị có lúc thì dùng bình Hp, các bạn cứ từ đó mà suy ra.
-
← Ch. 104 | Ch. 106 → |