← Ch.109 | Ch.111 → |
Sau cuộc chiến ở làng Kuremisago thì hắn lại trở về với cuộc sống bình thường nhưng gần đây hay có các thông tin về các hoạt động của Yami nên trưởng lão đã lên đường tiến hành điều tra hoạt động của chúng.
Ma sư phụ cũng đã cùng ông chú Hakubi đi điều tra hoạt động của Yami tại Trung Quốc rồi.
Hôm nay bọn họ lại nhận được một ủy thác từ phía chính phủ Nhật, dạo gần đây Lương Sơn Bạc được ủy thác nhiệm vụ rất thường xuyên và những nhiệm vụ này hầu hết đều liên quan đến hoạt động của lũ Yami.
- Hôm qua chính phủ Nhật Bản đã nhận được tin cầu cứu từ vương quốc Tidat (Tidat Kingdom, đây là một quốc gia hư cấu trong truyện) - công chúa Radin Tidat Lona đã nhờ người chuyển tin đến là hiện giờ ở Tidat, đang xảy ra đảo chính.
- Đảo chính!?! - mọi người kinh ngạc
- Đúng vậy, anh trai của công chúa Lona là Radin Tidat Jihan, người kế vị hợp pháp của vương quốc Tidat, đã bị sát hại bởi Silkwat Junazard.
- Radin Tidat Jihan là đệ tử của Junazard kia mà, tại sao lão ta lại sát hại cậu ta - Sasaki hỏi.
- Theo như lời của công chúa Lona thì Junazard không hài lòng với tình trạng hòa bình tại vương quốc Tidat như hiện nay, ông ta muốn tự mình cai trị đất nước này và tuyên chiến với các nước khác - ông thanh tra Homaki trả lời.
- Như vậy là công chúa Lona muốn bọn tôi giúp cô ấy giành lại chính quyền sao - Akisame nói.
- Đúng vậy, vương quốc Tidat trước đây có quan hệ ngoại giao rất tốt với Nhật Bản, họ đã từng giúp đỡ chúng ta tái kiến thiết lại đất nước trong thời kỳ khó khăn nhất sau thế chiến thứ 2 vì vậy chúng tôi nhất định phải tìm cách giúp đỡ hậu duệ của những vị vua trước đây.
- Được, chúng tôi đồng ý - Akisame nói.
--
- Có chắc là không cần chúng tôi đi cùng không - Akisame hỏi
- Chúng ta đi hoạt động ngầm nên càng ít người càng tốt - Sasaki trả lời - cứ yên tâm, tôi sẽ hoàn thành tốt công việc lần này.
Lần này việc đến vương quốc Tidat sẽ do hắn và Sasaki lo liệu, những người còn lại sẽ ở lại để đề phòng lại có công việc được ủy thác.
- Đi thôi Kenichi!!
................... .
Vương quốc Tidat, một vương quốc nhỏ nằm ở vùng Đông Nam Á với khí hậu nhiệt đới cận xích đạo. Bọn hắn vừa đáp máy bay xuống sân bay thì hắn đã cảm thấy được sự nóng nực của nơi này.
Bọn hắn đi xe bus tới một thị trấn nhỏ ở gần thủ đô của Tidat và bắt đầu tìm kiếm địa điểm gặp mặt.
Hắn và Sasaki đi vào trong một quán rượu nhỏ để hỏi thăm tin tức. Vừa vào quán hắn thấy bên trong có rất nhiều tên mặc trang phục lính đánh thuê, súng của chúng tùy ý để trên mặt bàn mà không hề giấu đi.
Xem ra cuộc nội chiến ở Tidat rất là nghiêm trọng nên bọn lính đánh thuê này mới lộng hành như vậy. Hắn và Sasaki lại chia nhau ra để hỏi tin tức.
- Ê, mày có biết ở đây có ngôi đền nào không - hắn dùng tiêng Anh hỏi.
- Thằng ôn con, mày thích chết hả - một tên lính đánh thuê cao gần 1m9 đứng phắt dậy cầm dao dí vào cổ hắn.
- Chính mày là đưa muốn chết đấy - hắn cầm một thanh Kunai dí sát cổ họng của tên này còn cao dao kia đã bị hắn cắt vụn rồi - mày hãy nói không biết đi để tao có cớ xiên lòi ruột mày ra.
- Dạ... tôi có biết ạ, xin đừng giết tôi... - tên này run rẩy nói.
- Tao đã bảo mày phải khai là không biết cơ mà, mày coi thường tao hả - hắn tỏa ra sát khí khiến tên này sợ trắng bệch cả mặt.
..................
Cuối cùng sau khi hăm dọa mấy tên lính đánh thuê xong thì bọn họ đã biết được ngôi đền gần nhất ở đâu và đi ngược lại hướng đó.
Đây chính là giao ước được ghi trong thư cầu cứu, nếu không thì tự nhiên có hai tên người nước ngoài đến hỏi vị trí mà công chúa đang ẩn núp là ở đâu thì chẳng phải lạy ông tôi ở bụi này sao.
Bọn họ đi tới một pháo đài ở sâu trong rừng, pháo đài này ở cách thị trấn vừa rồi khá xa, quả là một chỗ trốn bị ẩn.
- Tôi là Radin Tidat Lona, người kế vị hợp pháp của vương quốc Tidat, hai người hẳn là vĩ nhân của Lương Sơn Bạc - trước mặt hắn là một cô gái xinh đẹp với làn da rám nắng khỏe mạnh đang ngồi trên một chiếc ghế khá lớn.
- Đầu của các ngươi đang cao quá rồi đấy, mau hành lễ với nữ hoàng đi - một lão già tức giận nói.
- Ta rất ghét phải cúi đầu trước ai đó - Sasaki cười - nhưng mà nơi này tồi tàn thật đấy, ta tưởng mấy người hoàng gia các cô cho dù đang phải lẩn trốn cũng vẫn phải tìm một nơi xoa hoa kia mà.
- Ngươi đang vô lễ với nữ hoàng quá đấy - một cô bé 11-12 tuổi cầm một thanh Karambit hét lên với bọn hắn.
- Vậy sao, xin lỗi nhóc nhé - mặc dù Sasaki-sensei đang xin lỗi nhưng khuôn mặt đáng sợ của ông ấy vẫn khiến cho cô bé sợ tới mức trốn ra đằng sau chiếc ghế của Lona.
- Thôi nào Sham - thì ra cô bé này tên là Sham - họ tới để giúp đỡ chúng ta mà.
Sau đó công chúa Lona (chưa kế vị chính thức nên vẫn gọi là công chúa nhưng cô ta vẫn được những người ủng hộ gọi là nữ hoàng) kể cho bọn họ về sự tích anh hùng trước đây của Junazard.
Trước đây khi đất nước này còn bị thực dân đô hộ mà không thể tự giải thoát do không có quân đội của riêng mình thì lúc đó, Silkwat Junazard đã lãnh đạo một nhóm người sử dụng võ thuật xử lý gần hết quân đội của lũ thực dân bằng môn võ cổ truyền của các đất nước Đông Nam Á... Pencak Silat!!!
Pencak Silat được mệnh danh là võ thuật của nhà binh vì nó thường được dạy cho các bính lính của nhà vua. Vũ khí của Pencak Silat rất đa dạng nhưng có 2 loại vũ khí nổi bật lên với khả năng gây sát thương cực lớn là Karambit và Keris.
Karambit là một loại vũ khí nhỏ gọn, lưỡi đao cong và sắc nhọn như một vầng trăng khuyết có thể dễ dàng cắt đứt mạch máu của kẻ thù, thường được dùng trong cách đánh du kích. Keris thì ngược lại, nó là một con dao dài, phần lưỡi uốn lượn như là lưỡi rắn, Keris có lực xuyên thấu rất lớn khi đâm vào cơ thể người sử dụng sẽ xoay tròn lưỡi dao để tàn phá nội tạng, nó có thể lấy mạng kẻ thù với chỉ một đâm duy nhất.
Sau khi đánh lui được quân xâm lược thì Junazard, một kẻ thèm khát chiến tranh lại không hài lòng với cuộc sống hòa bình mà chính mình đã đem lại cho vương quốc này nên luôn muốn gây chiến với các nước xung quanh.
Nhưng với cương vị là một vị vua Radin Tidat Jihan không đồng ý đánh đổi sự hòa bình của con dân mình để đổi lấy sự hài lòng của sư phụ. Chính vì vậy Junazard đã tự mình ra tay giết chết tên đệ tự của mình và chiếm lấy ngai vàng.
Em gái của Jihan là Lona sau khi hay tin đã được một số thuộc hạ thân tín của anh trai mình trước đây giúp đỡ trộm lấy thi thể của Jihan và bí mật cử hành đám tang rồi sau đó tiến hành liên lạc với chính phủ Nhật Bản để xin sự giúp đỡ và cuối cùng chính phủ Nhật đã tới nhờ vả Lương Sơn Bạc.
-
← Ch. 109 | Ch. 111 → |