← Ch.142 | Ch.144 → |
- Được rồi, chị hãy mau bước vào vòng tròn ma trận này đi - hắn thúc giục Teresa, sau khi trận chiến kết thúc thì còn rất ít thời gian.
Teresa đứng vào chiếc vòng và hắn bắt đầu niệm chú. Ma trận quanh người Teresa sáng lên, một phần linh hồn của hắn tách ra mang theo thanh Kotsurei lần theo sợi dây liên kết giữa ý thức và linh hồn của Teresa và đi tới một vùng không gian tăm tối.
Hắn tiếp tục bám theo sợi dây liên kết đang le lói phát sáng và đi tới phía trước. Không biết sau bao lâu thì hắn đã đi tới một căn phòng tối tăm, hắn nhìn thấy sợi dây nối tiếp tới một cánh cổng.
Hắn đẩy cánh cổng này ra thì một sức nóng kinh khủng bao phủ lấy hắn. Khung cảnh trước mắt hiện ra khiến cho hắn cảm thấy bất ngờ.
- Đây chính là địa ngục sao - hắn nhìn khu đất phía dưới ngạc nhiên.
Ở bên dưới là một con đường bằng đất đỏ rất cao lơ lửng trên không trung, ở dưới nó là từng dòng dung nham nóng chảy đang thiêu đốt những linh hồn đang kêu la thống khổ.
Hắn nhìn thấy sợi dây liên kết đang kéo về hướng một tòa nhà phía trước, hắn mở ra đôi cánh và bay tới tòa nhà này. Hắn vừa hạ cánh thì có những kẻ có hình dáng rất giống Yoma chạy ra cản đường hắn.
- Ngươi là ai, linh hồn người sống không được phép tới nơi này - bọn chúng nói bằng một thứ ngôn ngữ của địa ngục nào đó nhưng hắn vẫn hiểu được nhờ vào kiến thức ngôn ngữ tổng hợp.
- Ta cần mang một người đi, các ngươi tốt hơn hết là không nên cản đường ta - hắn thấy lũ này chỉ có Lv cao hơn bọn Yoma một chút mà thôi nên cũng không sợ hãi.
Mấy tên canh cổng thấy hắn ăn nói xấc láo như vậy thì tức giận lao tới tấn công nhưng lập tức bị hắn chém chết, có điều lũ này Lv quá thấp hắn chẳng được tí kinh nghiệm nào cả.
- Không thể nào, tại sao vũ khí của người sống lại có thể giết chết bọn ta - lũ canh cổng bị hắn chém trúng thì liền tan thành tro bụi.
- Bởi vì kiếm của ta gọi là Zanpakuto (Trảm Hồn Đao) - hắn tiếp tục đi vào trong căn nhà.
Vừa bước vào căn nhà thì một đại sảnh cực lớn không tương xứng với vẻ ngoài nhỏ bé của căn nhà hiện ra trước mắt hắn. Đại sảnh này có trần nhà rất cao và có những đoạn cầu thang uốn lượn ở các tầng, cứ cách mỗi 5 mét thì lại có 1 cánh cửa bằng gỗ gắn lên tường, ở đây có tới hàng nghìn hàng chục nghìn cái mà hắn không thể đếm hết được.
Hắn kiểm tra một chút thì thấy sợi dây liên kết đang nối liền với một cánh cửa ở rất cao cách mặt đất tới gần 100m. Lũ lính trong căn nhà này thấy hắn xuất hiện thì ngạc nhiên rồi lập tức vao bây hắn lại.
- Kousaka Ryuu: Chigiri Mantan!!!
Toàn bộ gần trăm tên lính canh bị hắn dùng Zanpakuto tịnh hóa sạch sẽ không để lại dấu vết gì. Hắn mở ra đôi cánh và bay lên cánh cổng kia.
Hắn đẩy cánh cửa gỗ ra thì thấy bên trong là một gian phòng nhỏ, bên trong đang có một bóng người đang bị những sợi xích linh hồn đâm xuyên qua.
- Keng!!!
Hắn lập tức chặt đứt những sợi xích này, dù sao đây chỉ là thế giới cấp thấp, không thể nào cản được lưỡi kiếm của Zanpakuto.
- Cậu là ai... - Teresa mở mắt ra thì thấy một người đang ôm lấy mình thì hỏi.
Hắn vừa định trả lời thì một tiếng gầm lớn vang lên, linh hồn hắn như bị ép chặt lại.
- Kẻ nào dám xông vào địa ngục!!!!
Cánh cửa gỗ lập tức bị phá hủy, hiện ra trước mặt hắn là một sinh vật to lớn hình dạng giống như lũ Asarakam đang trừng mắt nhìn hắn.
Chúa tể địa ngục: Bostavisl Lv 95
Nhìn thấy cái tên óng ánh màu bạc kia thì hắn biết là nguy rồi, hắn không thể nào đánh bại tên này vì bây giờ hắn chỉ là một phần linh hồn không hoàn chỉnh mà thôi.
...................
Bên trong tiềm thức của Clare, hắn đang nhắm mắt từ nãy giờ để điều khiển linh hồn mình. Clare và Teresa cũng giữ im lặng không quấy rầy hắn.
Bỗng nhiên hai cô gái thấy hắn run lên.
- Hộc... - hắn phun ra một ngụm máu đen và hét to - [Cấm thuật: Triệu hồi linh hồn].
Một lỗ đen được mở ra trước mặt hắn và hai bóng người lao ra khỏi lỗ đen đó. Sau đó một bóng người bay tới và chui vào thân thể của hắn.
- Raki!!! - Clare đang định chạy tới chỗ hắn thì bỗng Teresa ý thức phát ra ánh sáng chói lọi và bay thẳng vào người đang nằm dưới đất.
- Không có thời gian đâu - hắn thấy Clare như muốn hỏi gì đó thì lên tiếng.
Hắn lấy ra viên Mana Orb à bổ sung lại lượng Mana minh vừa tiêu hao rồi lấy ra một quả cầu thủy tinh hô lớn.
- [Phong ấn]
Linh hồn đang nằm dưới đất lập tức bị hắn phong ấn vào bên trong quả cầu thủy tinh.
Cùng lúc đó ở trong địa ngục, một con quái vật to lớn đang đập phá đồ đạc.
- KHỐN KIẾP!!!! Thằng nhãi ranh đừng để ta tìm thấy ngươi, nếu không ta sẽ xé xác ngươi ra và ném vào dòng sông địa ngục!!!
Sau khi phong ấn Teresa vào thì trong quả cầu hiện lên một thân hình nhỏ bé đang ngủ say.
- Teresa đã không còn thân thể nữa nhưng sau này có thể tái tạo lại, quan trong là giờ chúng ta đã đoạt lại được linh hồn của cô ấy rồi - hắn đưa quả cầu thủy tinh cho Clare, quả cầu này là hắn bỏ 100 điểm thành tựu để mua, chuyên dùng để chứa đứng các linh hồn.
Clare cầm lấy quả cầu mà ôm vào lòng thật chặt, nước mắt của cô cứ lã chã chảy ra.
- Được rồi, đừng khóc nữa, Teresa có thể sống lại thì chị phải vui chứ - hắn ôm Clare vào lòng.
- Cảm ơn em Raki... cảm ơn em - Clare nhào vào lòng hắn khóc lớn.
-----------
← Ch. 142 | Ch. 144 → |