← Ch.182 | Ch.184 → |
- Cút đi đồ yêu hồ đáng chết - một tên trung niên xua tay đuổi một đứa bé tóc vàng với vẻ mặt căm ghét.
Đứa bé này ôm lấy cái bụng kêu ọc ọc của mình và đi trên đường cái.
- Vù!!
Một hòn đá bay tới đập vào đầu đứa bé này.
- Ha ha, chết đi đồ quái vật - một đám trẻ con đứng bên đường cười to và tiếp tục ném đá vào đứa trẻ này.
- Sao lại căm ghét tôi chứ, tôi đâu có làm gì mấy người - đứa bé ôm đầu hét lên.
- Mày là đồ quái vật, mày mau cút khỏi làng đi - mấy đứa bé không chịu buông tha mà vẫn tiếp tục ném đá.
Mấy người lớn xung quanh nhìn thấy vậy cũng không ngăn lũ trẻ lại mà chỉ nhìn đứa bé kia với anh mắt căm ghét.
................ .
- Đứng lại đồ phá phách - một đám người lớn xung quanh đuổi theo một thằng nhóc tóc vàng.
- Ha ha ha, làm sao mà đuổi được ta chứ - thằng nhóc này tăng tốc và chui vào một góc và ẩn nấp.
Nó nhìn ra phía ngoài thấy lũ người kia đang tức giận tìm kiếm mình thì cười khoái chí.
- Hừ, đúng là đồ con hoang, không có ai dạy dỗ nên suốt ngày chỉ biết phá phách - một tên thanh niên nói.
- Nó thì làm gì có người thân cơ chứ, nó chỉ là một con quái vật mà thôi - một tên thanh niên khác nói - loại như nó nên đuổi khỏi làng mới đúng...
Nghe thấy những lời này thì nụ cười trên mặt thằng nhóc vừa rồi lại biến mất, nó ngồi ôm gối ở sau thùng rác của một con hẻm.
.............
- Mày chính là con quái vật đã giết cả nhà Iruka và phá hủy làng - một tên Ninja hét lớn - Iruka cũng cực kỳ căm ghét mày... sẽ không có ai chấp nhận mày đâu!!!
Tên Ninja hét lớn và ném một cái Fuuma Shuriken (風魔手裏剣 Phong Ma Thủ Lý Kiếm) về phía một thiếu niên.
- Phập!!! - một bóng người lao tới và dùng thân thể mình chắn lại chiếc Shuriken đó.
- Tại sao - tên thiếu niên run rẩy nói.
- Thầy xin lỗi Naruto, em đã phải chịu nhiều đau khổ rồi - người vừa đỡ chiếc Shuriken vừa rồi nhìn thiếu niên với đôi mắt ướt lệ.
...................
- Em là Naruto, thích ăn mì, ghét phải chờ 3 phút khi úp mì gói, ước mơ tương lai của em là... trở thành Hokage và được mọi người chấp nhận!!
............. .
- Đó là... - Gaara sững sờ.
- Đó là đồng đội của anh - hắn mỉm cười - cho dù cậu ta chỉ là một tên ngốc mà thôi, nhưng cậu ta luôn cố gắng hết sức mình để được người khác chấp nhận.
Hắn bế Gaara lên và nói:
- Em mặc dù chưa thể gặp được những người đồng đội tốt của mình nhưng không phải em còn có gia đình sao, em còn có một người anh và một người chị kia mà. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, nếu em biết học cách để yêu thương người khác thì em sẽ được người khác yêu thương lại. Hãy nhớ lời anh, gia đình mới là thứ quan trong...
Bóng dáng của hắn dần nhạt đi và biến mất hẳn.
Hắn rời khỏi ký ức của Gaara và đi tới một nơi tối tăm, hắn cảm thấy có một luồng Chakra tà ác đang phát ra từ nơi này.
- Grào... - một tiếng gầm lớn vang lên.
- Ngậm mồm lại đi Shukaku, tao không điếc đâu - hắn nhìn thấy một con quái vật to lớn ở trước mặt mình.
- Con mắt đó... - Shukaku nhận ra Sharingan của hắn - mày muốn gì...
- Tao muốn mày để yên cho Gaara - hắn nói - nếu không thì cho dù bây giờ tao chưa thể hoàn toàn khống chế được mày nhưng tao sẽ khiến mày phải đau đớn tột cùng.
Amaterasu!!!
Ngôi sao 6 cánh trong mắt hắn xoay tròn cực nhanh, một ngọn lửa màu đen hiện lên trên người của Shukaku.
- Grào... a a a... - Shukaku kêu gào thảm thiết.
Hắn nhắm mắt lại và ngọn lửa đen dần biến mất nhưng cơ thể của Shukaku thì lại bị đốt cháy mất một mảng cơ thể lớn. Cơ thể của Shukaku dần phục hồi lại và sợ hãi nhìn về phía hắn, cơ thể Chakra của nó không thể chống lại Amaterasu đốt cháy được.
- Hãy nhớ lấy lời tao nói, tên nhóc này là một người quan trọng của một cô gái mà tao thích, tao sẽ tìm mọi cách để giúp nó. Cho dù bây giờ tao chưa thể giết được mày nhưng không có nghĩa là sau này tao không thể.
Hắn không chỉ đe dọa xuông cho vui, nếu Shukaku thật sự dám làm trái ý hắn thì hắn sẽ ra tay giết nó. Còn về Gaara thì không phải lo, cho dù mất đi vĩ thú sẽ khiến Jinchuuriki mất mạng thì hắn cũng có thể hồi sinh cho cậu ta.
...................
- Đây là... - Gaara dần mở mắt ra, vừa rồi dường như cậu ta đã được trải qua một giấc ngủ ngon nhất từ trước tới nay, tinh thần của cậu ta được thả lỏng mà không phải căng thẳng vì bị Shukaku quấy nhiễu như trước nữa.
- Gaara em có sao không - Temari đỡ cổ Gaara nói.
- Temari, Kankuro... - Gaara nhìn Temari và người đang ngồi bên cạnh cô rồi quay sang nhìn một người đang đứng ở xa.
Hắn thấy Gaara đang nhìn mình thì cười cười.
- Chúng ta đi thôi - Gaara nói với một giọng nói bình thản lạ thường.
- Được chúng ta đi về thôi - Temari và Kankuro nhìn nhau một chút rồi nói.
- Cảm ơn cậu - lúc đi ngang qua hắn thì Temari nói.
- Không có chi, tôi đã hứa là sẽ mang về cho cậu một đứa em trai ngoan ngoãn mà.
Ting, độ hảo cảm của Temari tăng lên 95
------☆☆☆☆------
← Ch. 182 | Ch. 184 → |