← Ch.217 | Ch.219 → |
- Mizu no Ya (水の矢 Thủy chi Thỉ) - hàng loạt những mũi tên bằng nước bắn về phía hắn với tốc độ rất nhanh, nhưng có vẻ những mũi tên này chỉ là để dọa hắn thôi nên nó không nhắm vào yếu điểm của hắn.
- Doton: Doryuuheki (土遁・土流壁 Thổ Độn: Thổ Lưu Bích)
Một bước tường bằng đất hiện lên chắn trước mặt hắn, do hắn dùng khá ít Chakra nên bức tường này cũng không lớn lắm mà chỉ vừa đủ để che chắn thân hình hắn mà thôi. Tsukiumi còn đang ngạc nhiên vì không hiểu sao một người bình thường như hắn lại có thể điều khiển được đất đá thì mặt đất lại biến đổi.
- Doton: Doryuu Taiga (土遁・土流大河 Thổ Độn: Thổ Lưu Đại Hà)
Mặt đất dưới chân Tsukiumi bỗng nhiên biến thành một bãi bùn lầy và kéo cô rơi xuống. Tsukiumi bị kẹt nửa người ở dưới dòng sông vùn này và cố gắng dãy dụa.
- Thổ khắc Thủy, em không thể thoát khỏi đó được đâu - hắn xuất hiện trước mặt Tsukiumi - em là Sekirei của anh, anh sẽ không để em thoát đâu.
Hắn quỳ 1 chân xuống và dùng tay nâng cằm của Tsukiumi lên. Cảm giác vừa rồi càng trở nên mạnh mẽ và lan tỏa khắp người Tsukiumi khiến cho cô ấy không thể phản kháng mà chỉ có thể hơi nhắm mắt lại và chờ điều sắp tới. Khi mà hai đôi môi vừa chạm vào nhau thì một đôi cánh ánh sáng liền xuất hiện sau lưng của Tsukiumi chứng tỏ việc cô đã trở thành Sekirei của hắn.
Ting, bạn bắt Pet Tsukiumi thành công, độ trung thành hiện tại là 100.
Ting, chúc mừng bạn nhận được "trái tim nữ thần" x1
..................
- Minato-sama anh về rồi hả - Musubi đang tưới cây thấy hắn về thì mừng rỡ chạy ra ôm lấy cánh tay hắn.
- Hả, rốt cuộc thì, anh có bao nhiêu Sekirei thế hả - Tsukiumi trông có vẻ tức giận.
Mặc dù đã trở thành Pet của hắn nhưng tính cách của Tsukiumi vẫn đưỡ giữ nguyên. Lúc nãy khi nhìn thấy Kusano thì Tsukiumi không tức giận mấy vì đó dù sao cũng chỉ là một cô bé con mà thôi, nhưng giờ nhìn thấy Musubi thân thiết với hắn như vậy thì đương nhiên là ghen rồi.
- Tính cả em thì là 7 người - hắn nói, đương nhiên là không tính đến Yukari rồi vì cô bé đâu phải là Sekirei.
- Mizuiwai (水祝い Thủy Chúc, lễ hội nước - một dòng nước lớn bay thẳng vào người hắn khiến hắn ướt sũng.
................... .
- Này Minato, hình như càng ngày anh càng dẫn nhiều gái về đây thì phải - Miya thấy hắn dẫn Tsukiumi về thì chất vấn - cô ta là ai vậy.
- Tôi là vợ của anh ấy - Tsukiumu dõng dạc trả lời.
- Vợ sao - Musubi bỗng nhiên nghĩ tới điều gì - đúng vậy, Musubi cũng là vợ của Minato-sama.
Mấy cô gái khác thấy vậy cùng nhào tới ôm lấy hắn và tự xưng mình là vợ hắn, ngay cả Kusano cũng ôm chặt lấy tay hắn chỉ trừ có một người là Matsu. Hắn không có gì phản đối hết, đây là sự thật mà.
- Vậy được rồi, mọi người hãy tới giúp tôi chuẩn bị bữa tối nào - Miya đã nhận ra thân phận Sekirei của Tsukiumi nên cũng không nói gì.
Khi mà Tsukiumi đi ngang qua mặt Homura bỗng nhiên cô ấy dừng lại một chút.
- Ngươi là... - Tsukiumi giống như là nhận ra Homura - ngươi là ai ấy nhỉ... ta nhớ là có từng gặp một người trồn rất giống ngươi.
Chậc, suốt ngày chạm mặt Homura mà không nhận ra, mặc dù mỗi lầm gặp nhau thì Homura luôn đeo một chiếc khăn đen để che mặt nhưng quen biết với nhau lâu như vậy thì nhìn cái phải nhận ra ngay chứ...
- Thật sao, cô đã từng gặp người rất giống tôi ư - Homura không có ý định bộc lộ thân phận thật của mình ra - tôi là Kagari, tôi đã sống ở đây 1 thời gian rồi, rất vui được gặp cô.
Sau đó Homura bỏ đi khi mà Tsukiumi vẫn cố nhớ ra rằng mình đã gặp Homura ở đâu.
- Kagari-tan - Matsu gọi Homura lại - cơ thể của anh giờ đang không được ổn định...
- Cô cứ yên tâm đi - Homura ngắt lời Matsu - khi mà tất cả Sekirei khác đã được ước cánh thì tôi sẽ tìm chủ nhân của mình...
Đang nói bỗng nhiên Homura cảm thấy cơ thể mình có sự biến đổi rất mạnh.
- Hự... - Homura ôm lấy ngực của mình, một cảm giác căng cứng giống như có thứ gì đó muốn thoát ra khỏi lồng ngực anh ta vậy - báo với Miya là tôi sẽ không về ăn tối đâu.
...................
- Cái gì đây - Tsukiumi kêu lên, giờ cô đang mặc một bộ đồ hầu gái.
- Đó là bộ quần áo mà Uzume-san đã đưa cho tôi đó - Musubi nói.
- Tôi không có hỏi chuyện đó, tôi hỏi là tại sao tôi lại phải mặc bộ quần áo này.
- Tại bộ quần áo đó hợp với công việc sắp tới của cô - Musubi vẫn tỉnh bơ.
- Cái gì, sao tôi lại phải làm việc - Tsukiumi lấy từ trong người ra một tấm thẻ - này bà chủ, nếu tôi có nó thì tôi sẽ không phải làm việc nữa chứ, nó là thẻ MBI V. I. P không thời hạn đó.
- Ở đây có 1 thứ duy nhất không được chấp nhận là tấm thẻ đó, điều đó cũng có nghĩa là: ai không làm việc, thì sẽ không được ăn - Miya mỉm cười nói - nào, bây giờ thì hãy đi mua sắm đi, ai về trước sẽ được ngồi cạnh Sahashi-san trong bữa tối.
Các cô gái nghe thấy vậy thì lập tức chạy đi như bay, chỉ có Kusano là ở lại vì cô bé đã nghiễm nhiên có chỗ ngồi ở bên cạnh hắn rồi.
- Hô hô, Sahashi-san có giá ghê nhỉ - Miya cười.
------☆☆☆☆------
← Ch. 217 | Ch. 219 → |