← Ch.282 | Ch.284 → |
- Cái trò ôm người của boxing này cũng phổ biến đấy nhỉ - hắn nhìn Shinjou đang ôm lấy mình nói - nhưng có lẽ mày đã quên rằng đây không phải sàn thi đấu đâu.
- Shinjou-san hãy cẩn thận!!! - Miki hét lên.
Shinjou cũng nhận ra điều gì đó không ổn và định lùi ra sau để tránh nhưng đã quá muộn
- Hự!!! - Shinjou bị hắn lên gối thẳng vào bụng.
Shinjou cảm thấy như một chiếc xe húc thẳng vào bụng mình vậy, cậu ta lập tức ngã quỵ xuống đất dùng hai tay ôm lấy bụng mình cực kỳ đau đớn.
- Shinjou!! - Sakaki lao tới và dùng thanh bokken (kiếm gỗ, kiếm tre thì gọi là shinai) của mình chém về phía hắn.
- Vút!!!
Thanh bokken chém ngang tạo thành một luồng kiếm khí rất nhẹ chém thẳng về phía hắn. Hắn đưa Nico ra sau lưng rồi duỗi thẳng bàn tay của mình ra và bổ thẳng từ trên xuống như một thanh kiếm, một luồng kiếm khí cực mạnh bay ra từ tay hắn và chém tan luồng kiếm khí yếu ớt của Sakaki và lao thẳng về phía cậu ta.
Sakaki giơ thanh bokken của mình lên nhằm chặn lại luồng kiếm khí hình bán nguyệt đang ép thẳng tới mình kia.
- Phụt!!!
Một tiếng động rất nhẹ vang lên và thanh bokken của Sakaki bị kiếm khí của hắn chém đứt làm đôi. Kiếm khí của hắn không dừng ở đó và chém ra một vết thương rất dài trên vai trái của Sakaki rồi mới biến mất.
- A... - Sakaki dùng tay phải ôm lấy vêta thương trên vai trái của mình, máu tươi không ngừng chảy ra từ vết thương của cậu ta.
- Chết đi Oga!!!
Khi mà hắn vừa phản công Sakaki thì Miki đã tiếp cận hắn và vào thủ thế, vừa nhìn tư thế của Miki thì hắn đã biết cậu ta sẽ sử dụng chiêu thức gì.
- Meiou Satsu!!!
Hai tay của Miki đấm về phía hắn, luồng Ki được cậu ta tụ tập trong hai nắm đấm được giải phóng ra và bắn thẳng về phía hắn.
- RẦM!!!
Một tiếng nổ lớn vang lên, sức công phá của Meiou Satsu khiến cho đất đá xung quanh hắn vỡ tan ra và bụi bặm bay mù trời.
- Hộc... hộc... - Miki đứng thở hồng hộc.
Tuyệt chiêu này đã được cậu ta luyện thành nhưng Meiou Satsu vẫn là một con dao hai lưỡi, nó khiến cho sức lực toàn thân của Miki như bị rút sạch.
- Chiêu này khá đấy, mày gần như đã chạm tới cảnh giới Ki no Shouka (kiểm soát Ki) rồi - giọng nói của hắn truyền ra từ trong đám bụi mù.
Miki nghe thấy giọng nói của hắn thì giật mình lui ra sau và nhìn chăm chú vào đám bụi đang dần tan đi để lộ ra thân hình của hắn đang đứng trên một phần mặt đất lành lặn duy nhất khi xung quanh nó là một cái hố sâu đến nửa mét.
Đòn của Miki đã đạt tới cực hạn của việc giải phóng Ki và đạt tới ngưỡng cửa của kiểm soát Ki rồi. Có điều hắn đã đạt tới cảnh giới kiểm soát Ki từ lâu lắm rồi, hắn chỉ cần đơn giản khống chế Ki của Miki và dẫn nó xuống đất là đòn tấn công của cậu ta liền trở nên vô dụng.
- Không thể nào!!! Tại sao Meiou Satsu lại vô dụng??? - Miki nhìn hắn với vẻ mặt khó tin.
Miki đã dồn hết sức lực vào sát chiêu này nhưng nó lại vô dụng đối với hắn.
- Đòn đánh của mày không có hiệu quả vì một lẽ rất đơn giản - hắn nhìn Miki nói - vì tao mạnh hơn mày.
Miki nghe thấy hắn nói vậy thì cảm thấy cực kỳ căm tức, Miki không phải tức giận hắn mà là tức giận sự vô dụng của bản thân mình. Miki tức giận vì bất kể cậu ta cố gắng đến thế nào cũng không thể vượt qua được hắn. Miki chỉ có thể đứng một chỗ nhìn hắn vì sau khi dùng chiêu Meiou Satsu thì Miki đã kiệt sức rồi, chỉ riêng việc đứng vững bằng hai chân đã là rất khó khăn đối với cậu ta chứ đừng nói gì đến việc tiếp tục tấn công hắn.
Cả 3 người Miki, Sakaki và Shinjou đã vứt bỏ lòng tự trọng sang một bên để cùng nhau tới đây tấn công hắn nhưng họ lại bị hắn đánh bại một cách dễ dàng. Nếu như họ biết được rằng thủ lĩnh của họ Izuma cũng đã bị hắn đánh bại thì có lẽ họ sẽ càng thêm tuyệt vọng hơn.
Khi mà 3 người này chăm chú nhìn vào hắn thì bỗng nhiên có một đám người xuất hiện ở một góc đằng xa. Hắn lập tức nhận ra sự xuất hiện của đám người này và ba người Miki cũng vậy.
Khu vực mà bọn hắn chiến đấu là một góc rất vắng vẻ trong khuôn viên trường Saint Ishiyama, ngày bình thường cũng ít khi có người tới đây chứ đừng nói gì đến một ngày lễ hội trường náo nhiệt. Chẳng có ai rảnh rỗi đến mức đi tham gia lễ hội mà lại chui vào nơi không có một bóng người này trừ những đôi trai gái có ý định hú hí với nhau.
Nhưng đám người này hiển nhiên không phải là những đôi trai gái tình nhân mà gồm có 5 người thanh niên và họ đang đi tới nơi này.
- Tìm được mày rồi Oga - một kẻ dẫn đầu nói.
Hắn quay lại nhìn lũ này, chúng là một nhóm gồm 4 tên trọc và 1 tên tóc dựng có vết sẹo chạy dọc từ trên trán xuống.
- Nhìn thấy vết sẹo này không? Nó chính là do mày gây ra đấy - tên tóc dựng đưa tay sờ lên vết sẹo trên mặt mình tức giận nói - hôm nay tao sẽ giết mày!!
Vừa nhìn thấy mấy tên này thì hắn đã nhận ra chúng là ai, là Kiriya và 4 thằng trọc trường Teimou. Trước đây do hắn còn học ở Ishiyama nên Kiriya mới không dám kéo quân tới địa bàn của hắn gây sự, bây giờ tên Kiriya nghe được tin hắn đang học nhờ trường Saint Ishiyama nên mới dám tìm tới để trả thù.
- Kiriya!!! - Miki cực kỳ kích động khi nhìn thấy Kiriya - Mày làm gì ở đây??
- Mày là đứa nào? - Kiriya nhìn về phía Miki hỏi.
- Mày quên tao rồi hả Kiriya? Không phải mày tới để trả thù chuyện 3 năm trước sao - Miki thấy tên Kiriya cũng quên cả mình thì tức giận không kém.
- 3 năm trước?? À... mày là thằng bạn của thằng Oga chó chết này phải không - Kiriya đã nhận ra Miki - lúc đó nhìn mày như thằng vô dụng nên tao cũng chẳng nhớ nữa, chỉ là nhìn thấy vết sẹo do tao tặng trên mặt mày nên tao mới nhớ ra thôi.
Lời nói của Kiriya càng chọc giận Miki hơn nữa nhưng lúc này cậu ta mới chỉ lấy lại được chút sức lực nên mới không lao lên tấn công Kiriya.
- Sau lần đó gia đình tao phải chuyển tới Nara nên mới không có cơ hội để trả thù thằng chó Oga - Kiriya lại quay sang nhìn hắn - cho nên tới tận bây giờ tao mới có cơ hội để quay lại đây.
Miki đứng bên cạnh nghe thấy như vậy thì cảm thấy cực kỳ sốc khi biết Kiriya cũng chuyển tới Nara giống như cậu ta. Bây giờ thì Miki đã hiểu ra rằng những hành động trước đó của Oga trong truyện là để bảo vệ cậu ta khi cậu ta phải chuyển tới Nara cùng lúc với Kiriya.
Sự thật này khiến cho Miki sững sờ và tự trách bản thân mình khi đã trách lầm Oga suốt 3 năm nay. Sakaki và Shinjou đứng bên cạnh cũng nhận ra vẻ mặt kỳ lạ của Miki nhưng cũng không rõ chuyện gì xảy ra vì trong Rokkisei chỉ có một mình Izuma là biết đôi chút về chuyện này.
- Ha ha ha!!! Kiriya, mày chỉ dẫn vài thằng trọc đầu tới đây mà đòi giết tao sao?? - hắn cười lớn - Mày đang chọc cười tao đấy à??
- Bọn tao đéo có trọc nhé, là đầu láng là phong cách thời trang đấy - tên trọc mặc áo hoodie bấm rất nhiều khuyên tai hét lên.
- Đâu có đâu, tao trọc mà - tên trọc cao lớn nhất bọn trông như hộ pháp nói.
- Tao cũng trọc - hai tên còn lại cũng nói theo.
Hắn không có hứng thú với trò cãi nhau của mấy tên này nên nhìn Kiriya và ngưng cười nói:
- Hôm nay chúng mày tới đây để tìm tao gây sự vậy chúng mày đã chuẩn bị sẵn quan tài chưa... - giọng nói của hắn rất bình thản nhưng lại mang theo một độ rung rất kỳ lạ giống như một giọng nói của ác quỷ vang vọng lên từ dưới địa ngục.
-------☆☆☆☆-------
← Ch. 282 | Ch. 284 → |