← Ch.565 | Ch.567 → |
Nếu như so với Thiên Cơ lão nhân hành tung bất định và Diễm Ma Hoàng Hy luôn tỏ ra thái độ không chịu hợp tác thì tên gia chủ của Trương gia lại có vẻ dễ xử lý hơn nhiều.
Thân là gia chủ của 1 gia tộc lớn, Trương Bá Phong luôn làm việc vì lợi ích của gia tộc. Bản thân ông ta là 1 kẻ xuất thân từ 1 môn phái lớn từ thời nhà Thanh, sau khi môn phái bị tiêu diệt bởi nhà Thanh thì Trương Bá Phong đã đầu hàng và bắt đầu xây dựng gia tộc của mình ở ngay tại kinh đô nhà Thanh là đất Bắc Kinh này.
Sau khi cuộc cách mạng Tân Hợi xóa bỏ chế độ phong kiến nhà Thanh thì Trương Bá Phong lúc này đã là 1 võ học tông sư đứng ra bảo vệ gia tộc an toàn trước cơn sóng gió của lịch sử.
Kể từ khi Võ Lâm Minh tan rã, Trương Bá Phong đã đưa Trương gia lên trở thành 1 trong tứ đại gia tộc nắm quyền tại Bắc Kinh. Bên cạnh đó còn có Trần gia cũng là 1 gia tộc lớn cùng liên minh với Trương gia tạo thành thế cân bằng với 2 gia tộc còn lại là Hà gia và Vương gia.
Vốn dĩ đã nắm giữ thế lực không thua kém gì Hà gia của Hà Thiên Vũ nên Trương Bá Phong đã đặt điều kiện với Hà gia.
Nếu như muốn có được tấm địa đồ thì Hà gia sẽ phải di dời thế lực của mình ra khỏi Bắc Kinh.
Mục đích của Trương Bá Phong cũng có thể dễ dàng nhận ra chính là muốn độc bộ tại đất kinh thành.
Giờ đây Trần gia và Vương gia mặc dù cũng nằm trong hàng tứ đại gia tộc nhưng lại hoàn toàn không có 1 võ học tông sư nào. Một khi Hà gia rời đi thì đất Bắc Kinh này sẽ hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Trương gia.
Sau khi nghe được yêu cầu này của Trương gia thì hiển nhiên là Hà Thiên Vũ tuyệt đối không thể đồng ý được.
Bắc kinh là trung tâm chính trị của toàn Trung Hoa, nếu như để cho 1 nhà độc đại thì không cần nghĩ cũng biết được hậu quả sẽ ra sao.
Bây giờ tứ đại gia tộc của Bắc Kinh đang nằm trong thế đối chọi cực kỳ gay gắt và có thể dẫn đến xung đột bất cứ lúc nào.
Liên đoàn võ thuật quốc tế mặc dù không chỉ có 1 mình Hà Thiên Vũ là võ học tông sư nhưng nếu như muốn họ can thiệp vào mâu thuẫn giữa 2 võ học tông sư thì quả là không dễ chút nào.
Dù sao thì những người có đẳng cấp từ 80 trở lên đã thuộc về đẳng cấp cao nhất ở thế giới hiện thực rồi, nếu như không phải trong tình thế bắt buộc họ sẽ không đấu đá với nhau.
- Alo, Lâm thúc đó hả, chú có thể lên phòng tôi 1 chút được không? - hắn nhấc điện thoại lên và bấm số theo thông tin liên lạc được ghi trên tập hồ sơ.
Chỉ một lát sau thì Hà Lâm đã lên phòng của hắn, ông ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm túc của mình khi đối diện với hắn.
- Lâm thúc này, chú có biết hiện giờ Trương Bá Phong đang ở đâu không? - hắn hỏi.
- Hiện giờ Trương Bá Phong đang ở trong dinh thự của Trương gia - Hà Lâm hơi nhíu mày nhưng vẫn trả lời hắn.
- Dinh thự của Trương gia là ở đâu, chú có thể đưa tôi tới đó không? - hắn hỏi.
- Xin thứ lỗi cho tôi nhiều lời, không biết Phạm thiếu muốn tới đó làm gì? - Hà Lâm nhìn hắn hỏi.
- Tôi muốn gặp mặt trực tiếp Trương Bá Phong - hắn thản nhiên nói.
Câu nói này của hắn khiến cho Hà Lâm lâm vào trầm mặc, 1 lúc sau ông ta mới nói:
- Mặc dù tôi không hiểu tại sao cậu lại giành được sự tin tưởng của gia chủ nhưng tìm gặp Trương Bá Phong lúc này hoàn toàn không phải là lựa chọn thông minh chút nào.
Nghe thấy Hà Lâm phản đối thì hắn hơi nhướng mày 1 chút, không phải Hà Lâm được phái tới đây để phụ giúp cho hắn sao?
Nhưng ngay sau đó hắn nhìn vào ánh mắt của Hà Lâm thì đã hiểu ra, ông ta đang coi thường hắn.
- Trương Bá Phong là 1 cao thủ tông sư từ trước cả khi gia chủ sinh ra, ngay cả gia chủ cũng chưa chắc đã là đối thủ của ông ta. Cậu nghĩ ông ta sẽ đồng ý gặp 1 thiếu niên như cậu sao? Chưa kể là bây giờ tình hình của tứ đại gia tộc rất căng thẳng, nếu như cậu mạo hiểm đi vào lãnh địa của Trương gia thì lúc đó tôi cũng không thể nào bảo vệ cậu được.
Hắn thở dài 1 tiếng, có vẻ như bề ngoài quá trẻ khiến cho hắn trông có vẻ không được tin cậy cho lắm.
Khi hắn thở dài như vậy thì Hà Lâm lại tưởng rằng mình đã khuyên nhủ được hắn rồi nên nói tiếp:
- Chắc hẳn là cậu phải có năng lực gì đó đặc biệt nên gia chủ mới lựa chọn cậu làm nhiệm vụ này nhưng cậu cần phải có sách lược cụ thể mới được.
Trong lúc Hà Lâm đang ra sức "chỉ dẫn" cho hắn thì hắn liền ngắt lời ông ta:
- Tôi biết mình phải làm gì, chú cứ đưa tôi tới gặp Trương Bá Phong là được.
Hà Lâm tỏ ra có chút bực mình khi hắn không chịu nghe lời khuyên của mình.
- Cái gì, tên ngố này định tới gặp mặt trực diện gia chủ Trương gia sao? - đúng lúc này 1 giọng nói líu lo mang theo vẻ giễu cợt vang lên.
Hắn liền quay qua nhìn về phía cửa phòng thì liền thấy được 2 cô gái vừa tiến vào trong phòng.
Trong đó 1 cô gái có mái tóc uốn lượn dài tới eo mang theo 1 nét lạnh lùng trên khuôn mặt xinh đẹp của mình. Thân hình cao gầy của cô gái này mang theo những đường cong cực kỳ hoàn mỹ, có thể nói thiếu 1 phân thì gầy mà thừa 1 phân thì béo. Toàn thân cô gái này tỏa ra 1 khí chất cao quý và thánh khiết không thể khinh nhờn.
Đang đứng bên cạnh là 1 cô gái cũng xinh đẹp không kém nhưng trông có vẻ trẻ trung hơn 1 chút... phải nói là mang theo nét trẻ con mới đúng. Có điều so với cô gái kia thì cô gái này hơi thấp hơn 1 chút và quan trọng là 2 quả cầu thịt vĩ đại ở trước ngực của cô mà cho dù chiếc áo thun rộng thùng thình cũng không thể che lấp được.
Đây quả nhiên là 1 ví dụ cực kỳ điển hình cho cái gọi là mặt học sinh mà ngực phụ huynh, đồng nhan cự nhũ...
Hà Nguyệt Lv 36
Vương Linh Nhi Lv 28
Cô gái vừa lên tiếng chế nhạo hắn chính là cô gái với cặp bưởi nặng trịch có tên Vương Linh Nhi kia.
- Lào già Trương Bá Phong đó ngay cả Hà gia gia cũng không đối phó nổi mà tên nhóc nhà ngươi đòi tới gặp lão ta? - Vương Linh Nhi cười lớn - Nguyệt tỷ à, muội không hiểu sao Hà gia gia lại kêu tỷ đi trợ giúp cái tên ngốc này nữa.
Hà Nguyệt quay qua nhìn Vương Linh Nhi với vẻ cưng chiều sau đó thì lại trở về với vẻ lạnh lùng như cũ nói với hắn:
- Gia gia đã yêu cầu ta phải cố hết sức để giúp đỡ cậu - Hà Nguyệt quay qua nói với Hà Lâm - Lâm thúc, xin hãy chuẩn bị xe đi, chúng ta sẽ đi tới Trương gia.
- Đại tiểu thư... - Hà Lâm vừa định nói gì đó nhưng sau đó nhìn thấy ánh mắt của Hà Nguyệt thì liền thở dài và rời khỏi phòng.
Vương Linh Nhi cảm thấy hơi khó hiểu mà nhìn Hà Nguyệt sau đó khi quay qua nhìn thấy nụ cười đắc ý của hắn thì liền tức giận trừng mắt với hắn.
Một lát sau điện thoại của Hà Nguyệt rung lên, cô liền bắt máy.
- Lâm thúc nói là xe đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi thôi.
Hắn nghe thấy vậy thì liền đứng dậy đi ra cửa, từ nãy tới giờ hắn không hề nói 1 lời nào với 2 người này cả. Vương Linh Nhi thì không cần phải nói cũng biết là không hề tin tưởng hắn khi mà mọi suy nghĩ của cô ta đều hiện lên hết trên mặt.
Còn về phần Hà Nguyệt thì mặc dù cô đã che dấu rất khéo nhưng hắn có thể cảm nhận được cô ta cũng chẳng coi trọng hắn chút nào.
Nếu như không phải hắn là người chủ động yêu cầu Hà Thiên Vũ làm nhiệm vụ này thì hắn đã phủi đít bỏ đi từ lâu rồi.
Ba người không nói 1 lời đi xuống dưới đại sảnh và tiến ra cửa thì thấy Hà Lâm đã đứng sẵn bên chiếc xe Limousine rồi.
Cả ba cùng bước vào trong xe và ngồi xuống, hắn ngồi ghế đối diện với 2 cô gái này và vẫn không hề mở miệng nói 1 câu khiến cho Vương Linh Nhi bĩu môi 1 cái rồi quay đi.
- Lâm thúc, đưa bọn tôi đến khu biệt thự của Trương gia - Hà Nguyệt nói.
- Ơ... - Hà Lâm bỗng quay lại nhìn Hà Nguyệt sau đó thì liền hiểu ra ý của cô - vâng thưa đại tiểu thư.
Sau đó Hà Lâm liền đạp ga và bắt đầu lái xe.
-------☆☆☆☆-------
← Ch. 565 | Ch. 567 → |