Vay nóng Tima

Truyện:Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương 339

Mạo Bài Đại Anh Hùng
Trọn bộ 793 chương
Chương 339: Bắt đầu từ thị trấn Genel
0.00
(0 votes)


Chương (1-793)

Siêu sale Shopee


" Tuyệt Sát quân đoàn của Tuyệt Sát Lưu, đã rời khỏi cảng Lille, phân ba đường xuất phát hướng về thành Trung Tâm." Các phân quán phân bố ở các thành phố lớn của bọn họ, cũng đã tập trung toàn diện các thế lực tương ứng. Hiện nay, cảng Tiên Long, cảng Oslo, cảng Bộ Binh cùng với đại lộ Waltz của thành Trung Tâm, Bạo Hùng Hội cùng Hôi Lang Bang đã khai chiến toàn diện, song phương chưa hề động đến robot cùng vũ khí hạng nặng...."

"Các thành viên của Lão Nha Hội Thái Lưu, đã nhận được lệnh tập hợp khẩn cấp. Ở mấy con đường ở Thành Trung Tâm nơi đặt tổng hội, đã bị bọn họ vũ trang phong tỏa. Có biểu hiện bề ngoài, bọn họ sẽ phân tách binh lực, trợ giúp Bạo Hùng Hội tranh đoạt quyền khống chế đại lộ Waltz, sớm quét sạch cản trở để tiến công tổng bộ Tuyệt Sát Lưu."

"Các phân đoàn của đoàn lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ (đấu sĩ đấu bò) Thái Lưu phân bố ở cảng Thames, cảng Bering, thành Trung Tâm, cảng Tiên Long đã xuất động. Hiện nay, đang giằng co với đoàn lính đánh thuê Cọ Vàng (Kim Tông Lư) tương ứng của Tuyệt Sát Lưu. Song phương đều đem trọng tâm tranh đoạt đặt lên các phân quán robot, khu công nghiệp cùng với cảng mặt đất, kho hàng cùng với các con đường trọng yếu ở đó. Bộ đội thiết giáp trang bị bọn họ, đã xuất động toàn bộ."

" Phá Quân doanh của Phá Sơn Lưu, đã rời khỏi căn cứ đồn trú, một bộ phận xuất phát hướng về thành Trung Tâm, một bộ phận chạy tới cảng Tiên Long. Các lộ khác, hành tung tạm thời bất minh, các nhân viên quản lý tình báo hiện tại đang tiến hành thu thập."

"Một bộ phận hạm đội của đoàn hải tặc Mắt Ác Ma cùng đoàn lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ, đã tiến vào cảng vũ trụ số 1 và số 13 do thương đoàn Lạc Đà Vũ Trụ Thái Lưu khống chế, lại phong tỏa tuyến đường bay, có biểu hiện bề ngoài, chủ lực của bọn họ cũng không ở trong cảng vũ trụ. Chiến đấu ở dưới mặt đất một khi bộc phát, đoàn hải tặc Mắt Ác Ma hẳn là phải hiệp trợ đoàn lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ, cướp lấy quyền khống chế cảng vũ trụ số 21 trên tầng không cực cao của cảng Tiên Long."

" Đoàn hải tặc Bọ Cạp tương ứng của Tuyệt Sát Lưu, đã tiến vào tinh hệ Mars, hướng đi của chủ lực không rõ. Phân hạm đội số 3 của bọn họ, hiện nay đang tiếp tế ở cảng vũ trụ số 21."

" Đoàn hải tặc Đao Máu tương ứng của Phá Sơn Lưu, đã phong tỏa cảng vũ trụ số 23 và số 25. Ở tuyến đường bay cấp B đi thông qua Cảng Tự Do Odin, cũng có tung tích phân hạm đội của bọn họ.

Selwall đang dùng tấm vải nhung màu trắng tinh, nhẹ nhàng mà lau lau khẩu súng năng lượng trong tay, bên tai, viên quan tình báo đang đọc cho hắn nghe từng tin tức tình báo mà tổng bộ liên minh thương nghiệp Phương Bắc đã thu thập được.

Khẩu súng trong tay, đã lỗi thời. Vị trí báng súng và nòng súng, được khắc lên một con hổ răng kiếm chỉ có ở tinh hệ Athéna của Deseyker. Đây là tiêu chí của vương triều Nadmeck. Sau khi vương triều Nadmeck diệt vong, quốc gia phân liệt thành Deseyker, Gatralan, Leray cùng với một bộ phận Tartanya, khẩu súng vốn thuộc về hoàng thất này, vẫn đi theo tổ tiên của Selwall.

Đem trân bảo hoàng gia lưu lạc bên ngoài, một lần nữa được đặt lại trong đại điện hoàng gia mà sừng sững hậu thế, vẫn luôn là ước muốn của gia tộc thuộc vương thất Nadmeck còn sót lại. Vì cái ước muốn này, mấy trăm năm qua, hậu duệ của vương thất Nadmeck, cùng với đội cận vệ, hậu duệ quý tộc tử trung với hoàng thất, vẫn ngầm không buông tha cố gắng.

Nhẹ nhàng nhẹ nhàng hà một hơi lên chỗ điêu khắc của nòng súng hợp kim, trên khuôn mặt văn nhã, lộ ra một nét dữ tợn.

Sau khi cậu Philip thất bại ở Gatralan, mình, rốt cục đã gặp được một cơ hội ngàn năm có một! Cơ hội này, không giống với Philip ở Gatralan. Mình, đang nắm giữ tất cả, không cần phải mượn dùng lực lượng của người khác, phải xem sắc mặt của người khác. Loạn cục qua đi, toàn bộ thế giới Tự Do, đều sẽ trở thành căn cơ chấn hưng một lần nữa của vương triều Nadmeck!

Cầm khẩu súng trong tay, bao lại một cách cẩn thận bằng vải nhung thiên nga, rồi bỏ vào hộp gỗ đàn hương màu đỏ thẫm, Selwall liền tiếp nhận cặp tài liệu điện tử mà viên quan tình báo đưa lên.

Sắp đặt tổ chức ở Cảng Tự Do nhiều năm như vậy, xúc tu khổng lồ của liên minh thương nghiệp Phương Bắc, sớm đã duỗi tới khắp mọi ngõ ngách của thế giới Tự Do. Không thứ gì, có thể giấu diếm được mạng lưới tình báo của con quái vật không lồ này.

Mỗi một con đường của Cảng Tự Do, một một bến cảng đều phân bố cơ sở ngầm của Bắc Minh. Mà trong vũ trụ, các xưởng tàu Tự Do cùng trạm không gian trải rộng toàn bộ tuyến đường bay Tự Do, cũng đã bị Bắc Minh đã khống chế một bộ phận tương đối.

Hiện tại, tất cả những thứ xảy ra ở Cảng Tự Do, ở ngay dưới mí mắt mình.

Mấy đại lưu phái robot, rốt cục đã khai chiến rồi.

Selwall không kìm lòng được mà hừ lạnh một tiếng. Những lưu phái robot cổ xưa mục nát này, dựa vào cái truyền thống chết tiệt kia, đang nắm giữ toàn bộ thế giới Tự Do. Mà hiện tại, những truyền thống chó má kia của bọn họ, đã bước một chân vào mộ phần! Thế giới này, nền tảng của quyền lợi, chính là quân đội, là thực lực, mà không phải những kỹ xảo robot buồn cười kia.

.

Thái Lưu, Tuyệt Sát Lưu cùng Phá Sơn Lưu, còn đang đánh mắt đưa tình với Tây Ước. Bọn họ thiết lập phân quán hoạt động xung quanh ở Deseyker, Binalter, Sous cùng Jaban, cố gắng đoạt lấy quyền đại diện của Tây Ước ở thế giới Tự Do. Thế nhưng bọn họ không hiểu, đối tượng hợp tác của Tây Ước, vĩnh viễn sẽ không phải là một tổ chức như vậy của bọn họ.

Thứ mà Tây Ước cần, chính là một tổ chức được quân sự hóa, một tổ chức nghiêm mật, có tư bản hùng hậu, có thể nắm giữ được thế giới Tự Do.

Nhất là với đế quốc Sous đang làm tuyến đầu, đối với tuyến đường bay Tự Do song hành giữa Cộng hòa Trenock và Liên Bang Salerga, yêu cầu lại càng hà khắc hơn. Nếu muốn nhận được trang bị quân sự, tài chính từ trong tay bọn họ, vậy thì nhất định phải lấy việc nắm trong tay và giữ gìn tuyến đường bay Tự Do làm giá trao đổi.

Tổ chức có thể thỏa mãn những điều kiện này, ở Cảng Tự Do Mars, ngoại trừ Bắc Minh ra thì còn có thể là ai?

" Phân hạm đội của hải tặc Râu Đỏ tiến nhập tinh hệ Mars?"

Trong tài liệu điện tử, một tin tình báo khiến cho Selwall hứng thú, ngón tay hắn gõ một chặp lên mặt bàn, hơi suy nghĩ nói: "Đoàn hải tặc Râu Đỏ, có hơn một tháng không lộ diện rồi nhỉ?"

"Dạ đúng, hội trưởng." Viên quan tình báo khom người nói: "Bọn họ xuất hiện lúc này, có vẻ rất không tầm thường. Người của chúng ta, đang quan tâm kĩ càng. Bất quá, thực lực của phân hạm đội này, tựa hộ không thể sản sinh bất cứ ảnh hưởng nào tới thế cục của Cảng Tự Do, mà bọn họ từ trước đến nay không giao tiếp với lưu phái, cũng không thích tham gia tranh đấu giữa Tây Ước cùng Phỉ Minh, thế nên, mục đích của bọn họ, chúng ta tạm thời vẫn còn không rõ ràng lắm."

" Hắc, cảng vũ trụ số 13, cảng vũ trụ số 18." Selwall phì cười một tiếng, chỉ vào tài liệu nói: "Xem không vực mà bọn hắn xuất hiện, Barbarossa đây là muốn cho Stearman thêm ngột ngạt. Cái tên kia, từ trước đến nay chính là có thù trừng mắt tất báo. Cảng Tự Do mở cá cược về sự quyết đấu của Mắt Ác Ma và Râu Đỏ, tỉ lệ bồi của hắn vẫn thua xa Stearman. Vị bá chủ kiêu ngạo ở tinh vực Tam Giác Vàng này, chắc là sớm đã nộ hỏa tận trời. Stearman nhận được tàu tuần dương của Tây Ước, vẫn đang một mực tìm kiếm căn cứ của hắn, lời nói, lại cực lực khiêu khích. Nếu như Barbarossa hiện tại không thừa dịp cho Mắt Ác Ma một chút phiền phức, vậy thì ta đây ngược lại lại muốn hoài nghi rằng hắn có đúng là đang chuẩn bị thu thập áo quần trở về tinh vực tam giác của hắn hay không nữa."

"Chủ lực của Mắt Ác Ma, hiện nay đã tập kết toàn bộ tới tinh hệ Mars." Viên quan tình báo gật đầu nói: "Bọn họ cùng Thái Lưu, chính là châu chấu trên sợi dây thừng, Stearman hiện tại phải toàn lực hỗ trợ Cooper cướp đoạt quyền khống chế Cảng Tự Do. Lúc này, Barbarossa nghênh ngang xuất hiện ở tinh hệ Mars, chỉ sợ Stearman cũng sẽ rất đau đầu."

" Bất quá chỉ là một đám nông dân đánh nhau mà thôi." Selwall cười nhạt: "Một hạm đội tổ hợp từ mấy đám lưu manh đao kiếm, mấy đội lính đánh thuê chỉ có vũ khí hạng nhẹ, mấy chiến hạm dân dụng, vậy mà đã muốn cướp đoạt quyền khống chế Cảng Tự Do. Cái đám lưu phái già nua quê mùa này, thật là quá ngây thơ rồi."

Tiếp tục xem lướt qua tài liệu, sắc mặt của Selwall, đã từ từ trầm xuống.

Nếu như nói chiến đấu của Bạo Hùng Hội cùng Hôi Lang Bang bất quá chỉ là một đám lưu manh đánh nhau, nếu như nói thế lực mà các đại lưu phái tập hợp bất quá chỉ là một đám ô hợp vẫn còn đang dừng lại ở quy tắc lợi ích tập hợp ban đầu, như vậy, một người cùng với thế lực mà lão ta khống chế ở cuối cùng trong tình báo, lại không thể không khiến cho Selwall cảm thấy được sự uy hiếp rồi.

Tô Khắc Chu cùng Long Hưng Hội của lão ta! Cái Hội Long Hưng của di dân Trenock, vẫn còn mang theo cả dấu ấn Trenock sâu sắc này, tuyệt đối không phải là một đám ô hợp.

Tình báo cho thấy, lúc này, hạm đội Xích Kỳ cùng hạm đội Thanh Kỳ của Long Hưng Hội đã rời khỏi Cảng Tự Do Mars, đi về phía không rõ. Mà đoàn robot Hán Kỵ Binh, vũ trang mặt đất mạnh nhất dưới trướng Long Hưng Hội, cũng đã toàn diện xuất động, đi hộ vệ các khu công nghiệp cùng con đường quan trọng tương ứng ở các thành thị của Long Hưng Hội.

Con quái vật không lồ Long Hưng Hội, đương nhiên không chỉ có một chút thực lực như thế. Thế nhưng, tình báo mà liên minh thương nghiệp Phương Bắc có thể đạt được, lại chỉ có vậy.

Tình báo ngắn ngủi, khiến cho Selwall có một tia dự cảm không rõ.

"Tăng thêm nhân thủ, để ý mật thiết tới hướng đi của Long Hưng Hội!" Selwall nhìn một cột khói đặc đang bốc lên ở xa ngoài cửa sổ, một lúc sau, lại kiên quyết lạnh lùng nói: "Mệnh lệnh cho hạm đội Huyết Dực, lập tức thăm dò ra hướng đi của hạm đội Thanh Kỳ và Xích Kỳ của Long Hưng Hội, đoàn robot Huyết Ảnh xuất động, chặt đứt thông đạo giữa cảng Bering, cảng Tiềm Long với thành Trung Tâm. Trước khi chiến tranh lưu phái kết thúc ở thành Trung Tâm, không thể để cho người nào của Long Hưng Hội tiến đến!"

"Rõ!"

*************

Khói đặc ở phương xa đang cuồn cuộn, xông thẳng lên trời.

Đó là phía thị trấn Genel. Con ngươi mãnh liệt co rút lại, không chỉ có Nakagawa Daiki, còn có mỗi người ở trên đại lộ số 1 Genel.

Khi mấy chục chiếc robot từ đầu đường giao lộ giữa đại lộ số 1 và số 2 giống như thủy triều mà phát động xung phong về phía ba chiếc robot Tuyệt Sát Lưu của Harriman và hộ vệ của ông ta, đã không ai có thể che giấu được sự kinh hãi của chính mình.

" Kỹ xảo của Thái Lưu lấy cương mãnh làm đặc điểm, hình thể robot mà cơ sĩ sử dụng rất nặng. Để tăng cường tốc độ và sức bật, họ đã sử dụng nhiều kết cấu hai động cơ cùng hai máy đẩy phụ trợ. Vì vậy, trong giai đoạn chạy nước rút ngắn, ngược lại lại có ưu thế. Cũng bởi vậy, tiêu hao năng lượng lớn, chiến đấu toàn lực thời gian dài, chính là không thuận lợi cho bọn họ."

Đây là khái quát về cách làm robot hiện đại phát triển theo đặc thù kỹ xảo của Thái Lưu trong cuốn sách (( Bách khoa toàn thư lưu phái robot dân gian)), đây cũng là ấn tượng của mọi người đối với robot Thái Lưu.

Lúc này, robot từ đầu đường lao tới, tuy rằng không rõ chủng loại, thế nhưng, kiểu dáng máy mọc nặng nề cùng với tốc độ như thiểm điện, lại thêm máy đẩy phụ trợ với hai miệng xả ion, không gì không biểu hiện ra thân phận của những chiếc robot thần bí này!

" Cooper, dĩ nhiên lại hung hãn động thủ như thế rồi!"

Ngoại trừ Cooper cùng Nakagawa Daiki, trong đầu của tất cả mọi người, đều nhanh chóng hiện ra ý nghĩ giống nhau, ngay cả ba vị trưởng lão cùng các đệ tử Thái Lưu ở cửa phân quán cũng không ngoại lệ.

Mấy đại lưu phái, vẫn luôn thế như nước với lửa. Khi cuộc chiến tranh ở tinh vực Đông Nam đã làm thay đổi sâu sắc cái tinh cầu này, ai cũng đều biết, các lưu phái giở mặt khai chiến chính là chuyện sớm muộn. Chỉ bất quá, bởi vì thế lực ở Cảng Tự Do rắc rối phức tạp, ai cũng không nắm chắc rằng sẽ ăn tươi được tất cả các đối thủ, vậy nên chuyện này vẫn kéo dài.

Không nghĩ tới, một ngày đã chờ đợi từ lâu này, vậy mà lại cứ như thế thực sự giáng xuống nơi đây.

" Quả nhiên không ngoài sở liệu!"

" Cooper điên rồi!"

"Đê tiện lắm, ngoan độc lắm!"

Trong một tràng kinh hô, ba chiếc robot Tuyệt Sát Lưu vẫn luôn duy trì cảnh giác, liền nhanh chóng đem Harriman hộ vệ ở phía sau. Cùng lúc đó, trong đàn robot cùng xe bay cách đó không xa, hơn mười chiếc Tuyệt Sát Lưu Tuyệt Sát Lưu vẫn đang âm thầm bảo vệ một cách nghiêm mật cũng đã rẽ đám đông ra, mau chóng xông lên trợ giúp.

Đại lộ số 1 thị trấn Genel, dài 4 km, rộng gần 300 m. Hai bên đường, chính là các cao ốc chọc trời mây cùng các thành vũ trụ càng cao hơn nữa. Những tòa kiến trúc này, hầu như đều là kết cấu hợp kim vách cứng (剪力墙, tiễn lực tường, shear wall). Đây là vì để chống đỡ vỏ tinh cầu Mars thường xuyên hoạt động. So với dải đường dài và các kiến trúc hùng vĩ, con người cũng được, xe bay và robot cũng được, đều chỉ là những con kiến đang bò trên thân cây đại thụ che trời.

Thế nhưng lại là những con kiến này, đã làm nổi lên một trận cuồng phong mãnh liệt!

Từ đầu đường đến vị trí nơi đặt phân quán của Thái Lưu, chỉ dài có 2 km. Một chút khoảng cách ấy, dưới bàn chân của robot, chỉ là chuyện thoáng qua.

Robot song phương, giống như luồng thủy triều, đồng thời ào vào giữa.

Càng lúc càng gần, rốt cục, hai đầu luồng sóng đã va mạnh vào nhau. "Choeng choeng choeng", chỉ trong nháy mắt, robot "Thái Lưu" phục kích đã trao đổi mấy chục quyền cước với ba chiếc robot hộ vệ của Tuyệt Sát Lưu. Những người ở đây, chỉ có thể nghe thấy tiếng sắt thép đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên. Tiếng vang cực đại, vang dội giữa các tòa nhà cao tầng. Ba chiếc robot hộ vệ phân biệt do Thống Lĩnh robot của Tuyệt Sát Lưu điều khiển mặc dù đang đỡ trái đỡ phải trong sự vây công của hơn hai mươi chiếc robot "Thái Lưu", tuyệt đối rơi xuống hạ phong, thế nhưng bọn họ tranh thủ được vài giây thời gian, cũng đã đủ để cho Harriman trốn được một kiếp.

Robot Tuyệt Sát Lưu lên trợ giúp, vài giây sau đã gia nhập chiến đoàn. Sóng âm thanh do robot va chạm, phảng phất như sóng xung kích từ vụ nổ mà khuếch tán ra. Mặt đường rắn chắc của đại lộ số 1, dưới thiết chưởng của robot mà tấc tấc nứt nẻ. Tiếng gió rít bám theo sự quay vòng của cánh tay máy, cuốn bay lên cát đá. Thủy tinh trang trí ở các tòa nhà hai bên, trong chấn động kịch liệt liền liên tiếp phát ra tiếng vỡ vụn lanh lảnh, như mưa đá từ trên cao rơi rào xuống mặt đất, mảnh nhỏ vẩy ra.

Dân chúng vây xem hoảng sợ đều thi nhau chạy trốn, chỉ có mấy phóng viên chụp ảnh liều mạng, vẫn còn đang khiêng camera liều chết quay chụp trong tiếng rít chói tai và tiếng va chạm của các robot sắt thép cuồng bạo.

"Giết!"

Robot hai bên đồng thời bộc phát ra một tiếng gầm thét. Trong tiếng sắt thép vang dội, mấy chiếc robot bị đánh bay lăn lộn ngã ra xa, xô nát cửa đại sảnh và tủ kính của tòa nhà gần đó, ép bẹp xe bay ở ven đường, một mảng hỗn độn.

Đã xé da mặt, vậy thì văn vẻ bề ngoài, đã không còn quan trọng nữa rồi!

Thùng thuốc nổ đã bị châm lên, hiện tại duy nhất cần làm, chính là khiến cho địch nhân phấn thân toái cốt!

Cooper cùng Nakagawa Daiki, đã hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi.

Ngay vài giây trước đó, bọn họ vẫn còn đang nghĩ xem rằng nên mượn đao giết người như thế nào, nên hắt bát nước bẩn lên người Phá Sơn Lưu như thế nào.

Thế nhưng hiện tại, có người đã đoạt trước bọn họ, đem toàn bộ nước bẩn đều hắt cả lên người Thái Lưu! Nắm giữ thời cơ, vừa đúng lúc, chính là khi Thái Lưu sắp sửa muốn động.

Cooper quả thực không thể tin được vào hai mắt của mình, Chỉ cần qua vài phút nữa, kế hoạch của mình sẽ được chấp hành. Thế nhưng hiện tại, tất cả đều đã thay đổi! Tương tự như trong tính toán của bọn hắn, dưới tình huống không có chứng cứ chứng minh những chiếc robot bỗng nhiên giết ra này là của ai mà nói, vậy thì cái gánh oan bày ra trước mắt bao người này, cũng chỉ có thể do Thái Lưu đến cõng.

Tính toán người khác, cuối cùng lại rơi xuống trên đầu mình. Trận gió đổi chiều chợt đến này, thực sự khiến cho Cooper nghẹn khuất đến phát điên!

Sự nghẹn khuất này, hắn đã chịu đủ rồi.

" Động thủ! Lập tức động thủ cho ta!" Cơ mặt Cooper mau chóng co quắp, gào lên như bị thần kinh.

" Động thủ?" Nakagawa Daiki khiếp sợ nhìn Cooper: "Hiện tại?"

"Đã có người hạ thủ trước chúng ta rồi." Cooper hận đến mắt đỏ bừng: "Nhất định là cái gã mập mạp kia! Cái gánh oan này, Thái Lưu gánh chắc rồi. Hiện tại, chuyện mà chúng ta có thể làm, chính là ăn miếng trả miếng, đem nước hắt đến trên người Tuyệt Sát Lưu. Chỉ cần giết được cái gã mập mạp kia, ta cũng không tin Phỉ Minh cùng Tuyệt Sát Lưu lại hợp tác lại được với nhau!"

Nakagawa Daiki mở máy thông tin trên cổ tay, hơi do dự một chút, lại nghĩ đến cháu trai chính là chết thảm dưới tay mập mạp, chợt bỏ qua tất cả lo lắng, ngoan độc nói: "Mọi người nghe rõ, lập tức động thủ."

*****************

Mập mạp ngơ ngác nhìn một hồi cuồng phong kim loại đang gào thét ở trên đại lộ số 1 ngoài cửa sổ kia, con mắt có chút trợn trừng.

***, đây là cái quái gì vậy?

Trước khi đến Cảng Tự Do, mập mạp vẫn dằn mình đi cổ động trận cuồng phong này nổi lên. Thế nên, hắn liền nắm lấy việc uy hiếp Cooper, rồi chen chân vào Thái Lưu, lại sạch sẽ lưu loát diệt trừ đám người Monroe, tẩy rửa phân quán Genel, càng ở trước khi Cooper kịp phản ứng, dùng phương thức thích liền chín quán kinh người, kích động mâu thuẫn giữa các lưu phái.

Tất cả những việc này, đều xảy ra trong vòng bốn mươi tám tiếng đồng hồ ngắn ngủi. Đối với Thái Lưu cũng được, đối với toàn bộ thế giới Tự Do cũng tốt, tất cả những việc này, đều giống như sét đánh không kịp bưng tai. Bất kể là Cooper cùng các lưu phái khắc có ý thức được bí ẩn phía sau, có hoài nghi đây là một âm mưu hay không, mâu thuẫn của bọn họ trở nên gay gắt, đã trở thành sự thật.

Mặc kệ thế nào, trước tiên cho trở thành sự thật rồi nói. Đây là tôn chỉ khi tới nơi này của mập mạp. Muốn cứu vớt Leray, muốn có đủ lực lượng, nhất định phải khiến cho đám lưu phái thâm căn cố đế này sống mái với nhau mà tiêu hao thực lực. Chỉ có những thế lực cùng đường thất bại kia, mới có cơ hội cho Phỉ Quân lấy vàng trong lửa.

Phỉ Quân hiện tại, ngoại trừ mấy chiếc chiến hạm cải tiến ra, bộ đội trên mặt đất, hoàn toàn là một cái thùng rỗng. Có, bất quá chỉ là hơn hai mươi chiếc sĩ robot vũ trụ trên tàu {Rose Brand} cùng hơn một trăm cơ sĩ trong đoàn hải tặc. Mà trong số những người này, phần lớn đều là chiến sĩ phổ thông. Cấp bậc có thể đạt đến cấp bậc, thiếu càng thêm thiếu. Dùng đẳng cấp của quân đội đến xem, cao nhất, cũng bất quá chỉ là chiến sĩ robot cấp sáu.

Trải qua mấy tuần lễ huấn ở căn cứ hải tặc, trình độ điều khiển của những chiến sĩ robot này đã tiến rất xa. Mập mạp tin tưởng, nếu như đánh nhau sinh tử ở trên chiến trường, một trăm hai mươi sáu chiến sĩ robot này, tuyệt đối có thể đánh tan những cơ sĩ dân gian đẳng cấp cao ở Cảng Tự Do đông gấp bội kia.

Bởi vì, thứ mà bọn họ nắm giữ, đều là kỹ xảo áp sát giết người và chiến thuật phân phối hỏa lực tầng pháo năng lượng tập hợp xa gần do mập mạp tinh chế ra! Mấy thứ này, trong kỹ xảo của các lưu phái robot dân gian chính là không có.

Để lửa thiêu càng thịnh hơn một chút, mập mạp đã kêu Chekhov phái toàn hộ hơn một trăm cơ sĩ này ra. Một bộ phận tiếp ứng ở cảng vũ trụ, mà năm mươi chiến sĩ tinh nhuệ nhất, thì liền tiến vào thị trấn Genel theo từng nhóm một.

Mập mạp sẽ không để cho chiến tranh lưu phái dừng lại ở phương thức giải quyết truyền thống --- chỉ cần Tuyệt Sát Lưu hay là Phá Sơn Lưu dám đến phân quán Thái Lưu thích quán, hắn liền dám hạ thủ với bọn họ!

Các chiến sĩ Phỉ Quân tiến vào thị trấn Genel, đã chuẩn bị tốt, đang chờ mệnh lệnh của mập mạp.

Thế nhưng, ai mà biết được, giữa đường lại giết ra một gã Trình Giảo Kim, vậy mà lại có người đem việc trong kế hoạch của mập mạp, giành làm trước!

Điền Hành Kiện ngu ngơ gãi gãi đầu, thở dài.

Việc mình có thể làm, quả nhiên chỉ là mở đầu. Thế cục tiếp theo, đã không phải là thứ mình có thể nắm trong tay được nữa rồi. Cái thế giới Tự Do này nước quá sâu, nhìn những robot đang phát động công kích vào Tuyệt Sát Lưu kia, nếu như Cooper không phải kẻ điên, như vậy, chỉ có một giải thích --- có người đã sớm chuẩn bị phá rối! Robot mà bọn họ chế tạo cùng cơ sĩ huấn luyện, đều cực độ mô phỏng theo phong cách của Thái Lưu! Đây cũng không phải là trong thời gian ngắn có thể hoàn thành được.

" Phá Sơn Lưu?" Mập mạp đầu óc xoay chuyển, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện ở Cảng Tự Do Mars này thật tà môn. Việc mà xã hội loài người chủ lưu làm không được, ở cái thế giới ngoài rìa này cũng không kiêng kỵ. Đám chủ nhân suốt ngày lục đục với nhau giết người cướp của, làm chuyện xấu gì cũng đều là thiên kinh địa nghĩa, trong đầu từ nhỏ suy nghĩ đều chính là âm mưu quỷ kế.

Mình, bất quá chỉ là nắm được cơ hội trong nháy mắt khi Cooper xuất hiện ở chủ quán Huyễn Ảnh Lưu, mới có thể đoạt trước tất cả mọi người, lấy Thái Lưu làm ngụy trang, hoàn thành thích quán khiêu khích, kích thích mâu thuẫn trở nên gay gắt. Nếu như quả thật muốn dẫn đoàn hải tặc Râu Đỏ đi hô ứng gõ nhịp với những thế lực này, đó tuyệt đối là tìm chết.

Bắt lấy một quả táo, lại cắn một miếng, nhai nhóp nhép trong miệng, mập mạp nhìn ba vị trưởng lão ở dưới lầu, tròng mắt xoay tròn liên tục.

Dựa theo kế hoạch thương lượng với Chekhov, nếu như chỉ là quấy rối mà nói, lúc này là nên chạy rồi. Thế nhưng, muốn nắm lấy Thái Lưu, phân hoá con quái vật này, vậy thì ba vị trưởng lão kỳ thực đều nằm trong phạm vi tấn công của mập mạp! Ai kêu ba lão này lại thiếu kiên nhẫn mà tới. Mập mạp từ trước đến nay đều thích nhanh chóng lợi dụng những thứ có thể lợi dụng, không đem bọn họ buộc lên thuyền, mập mạp cảm thấy mình sau đó cả đời đều sẽ cắn rứt.

Nhìn xa xa một chút, cái tên kia vẫn đang lấy tay ngoáy ngoáy lỗ tai, đồng thời trơ mắt há mồm như trước, mập mạp liền mở máy thông tin: "Hủy bỏ kế hoạch số 1, trực tiếp chấp hành kế hoạch số 2!"

*******

Trong ống nghe điện thoại của Maggette, truyền đến chỉ lệnh của Nakagawa Daiki.

Lấy ngón tay lấy bã kẹo cao su từ trong miệng ra, ấn ở trên tường chắn mái nhà (*), trên khuôn mặt có một vết sẹo thật lớn từ khóe mắt qua môi kéo thẳng đến cằm kia cùa Maggette, lộ ra một nét cười dữ tợn.

(女儿墙, nữ nhi tường, crenelated parapet wall, một loại tường chắn mái kiểu Trung Cổ)

Ống ngắm điện tử của súng ngắm Ayla loại C, sớm đã nhắm ngay ở cửa chính của phân quán Genel. Tâm ngắm, đang nhằm vào trên đầu tứ trưởng lão Jefferey, chỉ cần nhẹ nhàng một cú bóp cò, nhân vật trung tâm của Thái Lưu này, sẽ trở thành mộ bia lịch sử.

Maggette thích cảm giác như vậy. Đây là một loại cảm giác nắm chặt số phận của người khác trong tay mình, giống như thần toàn trí toàn năng, đang đứng ở trên trời cao, bao quát chúng sinh, suy nghĩ cân nhắc xem nên phán xét hay là khoan dung.

Maggette không nổ súng, hắn đang im lặng chờ đợi.

Đồng bạn ở dưới tầng, mười giây đồng hồ sau, sẽ từ trong đám đông, từ cửa đại sảnh ở các tòa nhà phụ cần, từ một góc ngoặt nào đó mà hiện thân đi ra, phát động tập kích vào phân quán Genel. Đến nơi này, mục đích của bọn họ chỉ có một... Maggette móc ra một tấm ảnh, đính vào trên bã kẹo cao su. Trong tấm ảnh, một gã mập mạp hèn mọn đang cười không biết mệt.

Maggette biết cái gã mập mạp này là ai.

Chính là cái gã mập mạp này, đã giết chết người từng xếp hạng thứ 2, Hopkins.

Gatralan là một quốc gia nhỏ. Cái quốc gia này, đối với rất nhiều người mà nói, đều hoàn toàn không biết. Ngoại trừ biết cái quốc gia này cực kì hiếu chiến ra, tựa hồ không có cái gì đáng để quan tâm hết. Ngay cả cái Thần Thoại Quân Đoàn của bọn họ kia, trong con mắt của đại đa số người, cũng bất quá chỉ là khi so sánh với các quốc gia giống như Leray, có vẻ càng thêm chuyên nghiệp một chút mà thôi.

Nếu như đem Thần Thoại Quân Đoàn đưa tới các quốc gia lớn khác, cái quân đoàn chưa bao giờ trải qua chiến trường này, chỉ sợ đã diệt vong vô số lần rồi.

Thế nhưng, rất ít người biết được, ở trong cái quần thể sát thủ đầy bí ẩn này, Gatralan có một nhân vật chính là tuyệt đối không thể nào coi nhẹ.

Đó chính là Hopkins. một kẻ lãnh huyết điên cuồng theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan, một thiên tài sát thủ.

Bảng xếp hạng sát thủ, cũng không phải là xem giết người nhiều hay ít, mà là có một bộ máy phân tích tương đối chính xác. Trình độ khó khăn của nhiệm vụ, tình trạng hộ vệ của mục tiêu, thời gian hoàn thành sát nhân, xác suất thành công, ... Hopkins, có thể xếp được thứ 2, đồng thời vững vàng chiếm cứ vị trí này, cũng đã đủ để nói rõ về thực lực của hắn.

Đối với tất cả những kẻ hành nghề này mà nói, cùng một cao thủ như Hopkins tiến hành di động bắn tia, đó hoàn toàn chính là một cơn ác mộng. Đó tuyệt đối là hoàn cảnh mà mọi người trong lúc hằng ngày cầu khẩn, vẫn thành tâm cầu xin né tránh.

Thế nhưng, Hopkins đã chết.

Trong một cuộc di động bắn tỉa, chết ở dưới tay một gã mập mạp.

Maggette nhìn gã mập mạp đang cười ngây ngô ở trong ảnh chụp, bất luận thế nào cũng không rõ, cái gã mập mạp này lúc đó tới cùng là đã dùng biện pháp gì để giết chết Hopkins.

Nói chung, cái gã mập mạp này đã nổi tiếng rồi. Trong giới sát thủ, người muốn tìm hắn nhiều không đếm xuể. Chỉ bất quá, bởi tư liệu của người này trong một đêm đã hoàn toàn thay đổi, thật giả khó phân biệt, vậy nên trước khi tìm hiểu rõ được thực lực chân chính của hắn, ai cũng không có nắm chắc động thủ. Dù sao thì, đâu là một quân nhân của Liên Bang Leray, năng lực của tổ chức sát thủ có lớn cỡ nào đi chăng nữa, cũng không dám đối kháng chính diện cùng với quân đội, càng miễn bàn việc giết một cá nhân rồi.

Thời gian trôi qua, bảng xếp hạng sát thủ vẫn không ngừng cập nhật. Cái gã mập mạp này, trong khoảng thời gian ngắn thay thế Hopkins trở thành thứ 2, bởi vì không có thân phận sát thủ cùng với nhiệm vụ nối tiếp tính tổng, vậy nên đã bị xóa khỏi bảng. Thế nhưng, trong suy nghĩ của rất nhiều sát thủ lâu năm, đều nhỡ kỹ một người như thế.

Cho đến một ngày, một bản treo thưởng với giá trên trời xuất hiện, cái tên kia mới lại một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của tất cả các sát thủ.

Lúc này, hắn đã trở thành anh hùng của Liên Bang Leray rồi.

Một binh sĩ sửa chữa xuất thân hạ sĩ của chiến đội hàng không lục chiến, trở thành anh hùng Liên Bang bắt sống hoàng đế Gatralan James. Sau khi giết chết Stephen, làm tan rã cả gia tộc Morton, lại dẫm chết đại công tước Victor trưởng gia tộc Howard, cuối cùng lại càng giết chết người thừa kế duy nhất của gia tộc Howard, Reiter.

Mỗi một việc mà hắn làm, đều có đủ lý do để cho gia tộc Howard tuyên bố treo thưởng ba trăm triệu Phỉ Nguyên giết chết hắn. Sau khi Reiter sau khi chết, cái giải thưởng này, lại tăng thêm một trăm triệu.

Nói cách khác, giết chết cái gã mập mạp này, đủ để cho bất cứ một gã quỷ nghèo nào leo lên vị trí những người giàu thế giới. Bốn trăm triệu Phỉ Nguyên, đó thế nhưng chính là tám tỉ đồng tiền tinh cầu Mars, gần ba tỉ Lặc Nguyên, một tỉ sáu tệ của Cộng Hòa Trenock!

Lúc này, cái gã mập mạp tên Điền Hành Kiện này, đã trở thành ngôi sao sáng trong giới sát thủ. Không có sát thủ nào là không biết đến hắn. Ảnh chụp cùng tất cả tư liệu có thể thu thập được của hắn, đã trở thành sổ tay chuẩn bị của các sát thủ. Nếu có cơ hội, mỗi người đều hi vọng cái gã mập mạp này có thể ngã xuống dưới họng súng của mình.

Bất quá, trong thời kì chiến tranh, muốn đến Leray tìm một thiếu tướng được quân đội nghiêm ngặt bảo hộ, tư liệu thân phận bảo mật cấp SS, đó hầu như chính là một nhiệm vụ bất khả thi. Ngoại trừ mấy tên điên len lén nghĩ biện pháp lẩn vào Leray, thế nhưng lại chỉ có thể đảo quanh ở ngoài rìa vùng cấm quân sự ra, còn lại đại bộ phận sát thủ, đều bảo trì thanh tỉnh.

Thế nhưng, khiến cho Maggette không nghĩ tới chính là, mình, dĩ nhiên lại chiếm được cái cơ hội ngàn năm khó gặp này!

Cái gã mập mạp này, vậy mà lại tới Cảng Tự Do Mars!

Là tay súng bắn tỉa số một của đoàn lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ, Maggette vẫn luôn khinh thường đám dân binh sát thủ Hỏa Hồ kia. Trước khi trở thành lính đánh thuê, Maggette chính là bộ đội đặc chủng của đế quốc Jaban, trên chiến trường giết người vô số. Nếu như không phải bởi vì tranh giành tình nhân mà giết chết một gã nhi tử quý tộc chạy tới tinh hệ Tự Do, Maggette hiện tại hẳn là nên ở trên chiến trường Leray, chí ít cũng là một quân hàm đại tá rồi.

Chuyện mà đám người nhát gan Hỏa Hồ kia không dám làm, Maggette dám! Trong suy nghĩ của hắn, ngoại trừ dùng nhát gan để hình dung đám ngu ngốc Hỏa Hồ kia ra, hắn không nghĩ ra được từ nào khác, cũng không thể rõ ràng vì sao cái bánh ngon trời cho này, Hỏa Hồ lại đơn giản mà buông tha.

Nhìn phân quán Genel Thái Lưu trong ống ngắm, Maggette có chút cảm thấy may mắn vì lựa chọn ban đầu của mình.

Nếu như ban đầu không có giết chết cái gã quý tộc kia, mình làm sao mà có được cơ hội tốt như ngày hôm nay. Bốn trăm triệu Phỉ Nguyên, ngay bên trong tòa nhà nhỏ kia. Chỉ cần mục tiêu xuất hiện, ngón tay của mình nhẹ nhàng bóp một cái, nửa đời sau, có thể tìm một chỗ nào đó mà vui vẻ hưởng thụ rồi!

***********

Helen đang sử dụng camera mini trong tay, len lén ghi lại cảnh chiến đấu robot ở trên đường phố.

Phân quán Thái Lưu làm bằng kết cấu khung hợp kim đang run rẩy. Cửa sổ phát ra tiếng cạch cạch, bức tranh treo trên vách tường, trong sự địa chấn kịch liệt, tựa hồ bất cứ lúc nào đều có thể rơi xuống.

Helen rất sợ hãi, những chuyện này đều là thứ mà nàng chưa bao giờ trải qua.

Bất quá, sau khi trải qua cuộc đột phá vòng vây sinh tử của tàu {Rose Brand}, cùng với chuyện mạo hiểm xảy ra ở võ quán robot, Helen đã học được cách dùng sự tập trung, để giảm bớt sợ hãi trong nội tâm.

Nếu đã thân ở trong trung tâm cơn bão, như vậy, mình nên đem những gì mình nhìn được, dùng máy quay phim ghi lại. Cho dù có một ngày, mình chết đi, chung quy vẫn còn có thể lưu lại một đoạn lịch sử chân thực này.

Dùng màn ảnh ghi lại chiến tranh một cách chân thực, cái công tác có cảm giác sứ mệnh mãnh liệt này, khiến cho Helen giống như bắt được một cọng rơm cứu mạng.

Chỉ có đem tất cả tinh lực của mình, đều đầu nhập vào cái công tác này, nàng mới có thể không bị rơi vào trong sợ hãi vô biên.

Nữ nhân, đôi lúc còn kiên cường hơn cả nam nhân.

Khi nam nhân sụp đổ, lực lượng bộc phát ra từ sự cứng cỏi của nữ nhân, chính là khó có thể tưởng tượng được.

Helen hiện tại, cũng không biết tư tưởng của nàng bởi vậy mà phát sinh thay đổi.

Nàng chỉ biết là, ở bên người cái gã mập mạp này, mình, sẽ được thấy một đoạn lịch sử chiến tranh chân thực, ào ạt như sóng dậy, không ngừng xuất hiện sự bất ngờ và trắc trở.

Helen vẫn không rõ mập mạp tới cùng là một người như thế nào.

Lật xem những hình ảnh quay chụp được trong dĩ vãng, nhận thức của Helen đối với mập mạp, mỗi ngày đều đang thay đổi. Nếu như nói trước đây cái gã mập mạp này trong cảm nhận của nàng chính là một vị anh hùng đỉnh thiên lập địa không gì làm không được, như vậy hiện tại, gã mập mạp chết tiệt này đã có thêm rất nhiều thân phận. Hắn là một gã quỷ háo sắc hèn mọn, một gã cuồng nhìn trộm chết tiệt, một thiên tài đầu óc thiên mã hành không, một gã ngu ngốc tùy tiện ngông cuồng, hoặc là một gã nhát gan ở trên màn ảnh quay phim, thường xuyên có thể phát hiện ra sự sợ hãi của hắn.

Trong đoạn ghi hình ở trên tàu {Rose Brand}, trong tiếng rống giận dữ của mập mạp, hai chân của hắn chính là đang run rẩy.

Trong căn cứ hải tặc Râu Đỏ, khi mập mạp đi ra khỏi thang máy, trong ánh mắt ngoại trừ mê man ra còn có sự sợ hãi như một đứa trẻ.

Những thứ này, đều được màn ảnh của Helen ghi lại. Mỗi lần lật xem, trong lòng Helen, luôn có một tư vị không thể nói nên lời. nàng đã dần dần tiếp nhận diện mục chân thực của vị anh hùng. So với nhận thức trước đây, một gã mập mạp như vậy, cùng với cuộc chiến tranh bi thương lãng mạn xuất hiện ở trong cuộc sống của Helen, lại càng chân thực hơn nữa!

Là người, sẽ có sợ hãi. Mà sự khác nhau của người thường và anh hùng chính là, trong sự sợ hãi, hắn vẫn cắn răng kiên trì. Hắn vẫn sẽ nỗ lực hướng về tương lai xa vời. Hắn sẽ dùng đủ mọi cách, trong hành trình sinh mệnh của hắn, để vật lộn với số phận.

Helen quyết tâm ghi lại tất cả những thứ này.

Một cuộc sống của một người bình thường đeo lên vầng hào quang của anh hùng, ở trong chiến tranh, chân thực mà cũng không lãng mạn.

Màn ảnh quay phim mini chuyển về trong phòng.

Trên màn ảnh, mập mạp đang há to cái miệng rộng, ngậm quả táo, lén lút ngồi xổm xuống dưới bệ cửa sổ, chỉ lộ ra một con mắt với nửa cái đầu, xuyên thấu qua khe rèm cửa sổ, hướng ra phía ngoài nhìn xung quanh.

" Đồ mập mạp chết tiệt!" Helen cắn cắn môi. Đem màn ảnh chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, nàng giật giật rèm cửa sổ, cố gắng đạt được phạm vi quay phim lớn hơn.

Phía đường đối diện, một luồng ánh sáng trắng lóe lên.

"Nằm xuống!"

Đột nhiên, theo một tiếng chợt quát của mập mạp, Helen bị hắn sét đánh không kịp bưng tai mà xô ngã xuống đất.

Camera trượt tay bay ra ngoài, xẹt qua một đường vòng cung trên không trung, trong màn ảnh quay cuồng nhưng vẫn đang ghi hình, một quả tên lửa bộ binh kiểu cũ, đã trực tiếp xuyên thấu qua rèm cửa sổ. Khi camera rơi xuống trên tấm thảm phía đằng sau, một vụ nổ kịch liệt cuốn theo ngọn lửa cuồn cuộn, đã thổi bay ra toàn bộ căn phòng.

************

Khi quả tên lửa kéo theo một làn khói đặc, bắn vào trong khung cửa sổ kia, con mặt của thượng úy bộ đội phòng không bộ đội phòng không Leray, đội trưởng phân đội robot vũ trụ tàu {Rose Brand}, chiến sĩ robot cấp sáu Markevitch, thoáng cái đã đỏ lên rồi.

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Chekhov, hơn một trăm hai mươi chiếc robot chiến đấu vẫn ở lại trong căn cứ huấn luyện hải tặc Râu Đỏ, ngay lập tức dưới sự suất lĩnh của Markevitch, đi nhờ tàu buôn lậu {Audrey}, suốt đêm chạy tới Cảng Tự Do Mars, lại dựa theo kế hoạch từng nhóm ẩn núp.

Ngày này, Markevitch đã đợi từ rất lâu rồi.

Là một gã bộ đội phòng không, từ khi Gatralan bắt đầu xâm lược Leray, Markevitch vẫn luôn tác chiến ở tiền tuyến.

Từ tinh hệ Galileo đến tinh hệ Newton, từ Lucerne đến Millok, Liên Bang Leray lần lượt bại lui, đã khiến cho Markevitch phẫn nộ và nhục nhã không gì sánh được.

Cho đến khiu, lục quân Leray dưới sự dẫn dắt của Bernardote, chiến thắng được chiến dịch Millok, triệt để đánh tan chủ lực lục quân Gatralan, tinh hệ Newton rốt cục mới có thể được giữ vững.

Sau đó, dưới sự chỉ huy của Russell, Liên Bang Leray, đã bắt đầu rồi phản công về phía tinh hệ Galileo.

Mà tất cả những điều này, không thể không nhắc tới tên của một người, đó chính là Điền Hành Kiện.

Chính là con người này, trong thời khắc mấu chốt đã xem thấu được ám thị, đọc hiểu được kế hoạch của Russell, mới khiến cho Leray đạt được nghịch chuyển mang tính chiến lược. Cũng chính là con người này, khi Markevitch vẫn còn đang theo hạm đội số 4 Liên Bang, đi hộ tống chiến hạm vận tải to lớn nhảy dù xuống Lucerne, hắn đã bắt sống được hoàng đế Gatralan James, đảo loạn toàn bộ Gatralan, khiến cho lục quân Gatralan ở Lucerne không còn lòng dạ nào mà chống cự.

Việc mà người thường không biết, là quân nhân, Markevitch đều biết. Sự tích của con người này, đều có thể gặp được trong từng chiến hào, từng chiến hạm trên trận tuyến kháng cự.

Mà là một chiến sĩ robot, Markevitch, lại càng là người sùng bái của vị anh hùng đã đánh bại Reinhardt này.

Đoạn ghi hình chiến đấu thực tế khi chiến đấu với Liệp Nhân Quân Đoàn, chiến đấu với robot Deseyker, chiến đấu với Thần Thoại Quân Đoàn của mập mạp, Markevitch đã nhìn đi nhìn lại hết lần này đến lần khác.

Khi cái gã mập mạp này đi tới trên tàu {Rose Brand}, dẫn theo chiếc tàu khu trục này đoạn hậu, tranh thủ thời gian vì {LiLy Castle}, khi hắn mệnh lệnh đâm lên chiến hạm địch, chỉ huy mọi người tìm được đường sống trong chỗ chết, khi khi hắn cướp đoạt căn cứ hải tặc Râu Đỏ, dưới tình huống Liên Bang Salerga đầu hàng, tất cả mọi người một số gần như một số gần như tuyệt vọng, đã ngưng tụ tâm khí của người Leray, để khuất phục hải tặc, cải tiến chiến hạm cùng robot, liều mạng tạo ra một lực lượng vũ trang ở thế giới ngoài rìa, thì Markevitch, đã trở thành tín đồ trung thành của hắn. (mẹ nó chứ, dịch mấy câu dạng này phức tạp ức chế chỉ muốn đập màn hình)

Một chiếc tàu khu trục bé nhỏ, trong chiến tranh vũ trụ, hầu như chính là lực lượng có thể bỏ qua. Thế nhưng, dưới sự chỉ huy của mập mạp, cỗ lực lượng này, chính là bằng một cách mắt thường có thể thấy được, đang dần lớn mạnh.

Không nói đến chiếc tàu {Rubik} khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối kia, không nói đến mấy chiếc tàu buôn vũ trang hầu như đã hoàn toàn thay đổi kia, không nói đến mấy chiếc tàu điều tra tàng hình kia, còn có đám hải tặc càng ngày càng ra dáng hơn kia, chỉ nói đến lực lượng thiết giáp mặt đất mà mập mạp tổ kiến ra này, cũng đủ để khiến cho Markevitch cảm thấy kính nể từ đáy lòng!

Hơn mười chiếc robot vũ trụ Leray đời thứ 7, hơn một trăm chiếc robot dân dụng phổ thông trong căn cứ hải tặc, bị mập mạp đào rỗng từng kho chứa một trong hải tặc hải tặc, hết lòng hết sức khai sáng, cải tiến thành robot chiến đấu có tính năng tiếp cận đỉnh điểm đời thứ 8, bản lĩnh như vậy, Markevitch lăn lộn đã lâu ở trong quân đội vẫn chưa thấy qua!

Trong huấn luyện sau đó, mọi người liền phát hiện ra robot mà mình điều khiển, có thể lần lượt hoàn thành một cách dễ dàng kỹ xảo cách đấu mà quan trên mập mạp truyền thụ, có thể sử dụng ra nhiều động tác cùng chiến thuật không thể tưởng tượng nổi như vậy, khi đó, tất cả mọi người chỉ có một ý niệm trong đầu --- Đi theo cái gã mập mạp này, hắn lăn lộn thế nào thì mình cũng lăn lộn thế ấy! Tin tưởng tương lai, hắn có thể ở trong tuyệt vọng trắc trở, mà sáng tạo ra kỳ tích!

Rốt cục đã nhận được mệnh lệnh, khi đi tới thị trấn Genel, Markevitch cùng hơn một trăm chiến sĩ robot khắc khổ huấn luyện hơn một tháng đều đang dồn nén một cỗ sức mạnh. Rốt cục đã bước lên trên phiến thổ địa hỗn loạn này, bọn họ, muốn đánh trận đánh đầu tiên của người Leray thật đẹp.

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Điền Hành Kiện thông qua máy thông tin, Markevitch lập tức phát ra chỉ lệnh tương ứng với tiểu đội robot. Chỉ cần hai phút thời gian, những robot phân tán ẩn nấp ở mấy con đường xung quanh đại lộ số 1, là có thể mau chóng tập trung lại đây.

Thế nhưng, ngay lúc tầm nhìn xuất hiện bóng dáng của robot Phỉ Quân, thì một quả tên lửa, đã bắn vào trong cửa sổ nơi mà cái người kia vừa ra thủ thế với mình.

Ai đều có thể chết, riêng người này, tuyệt đối không thể chết được!

Phi nhanh tới tập trung ở đại lộ số 1 Genel, các chiến sĩ robot Phỉ Quân còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, trong lúc chạy nhanh, bọn họ đã nghe thấy Markevitch đang bi thương tuyệt vọng mà tru lên một cách điên cuồng: "Giết!"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-793)