← Ch.1922 | Ch.1924 → |
Ánh mắt mọi người không kiềm được nhìn chằm chằm trên trời. Chân trời kéo mây đen dày đặc bao la, vô hình trung hiện ra lôi vân to lớn, lôi vân cuồn cuộn tách khung trời ra. Lôi vân sặc sỡ nhiều màu bàn cứ trên bầu trời.
Lôi vân này khá với Tử Kim Huyền Lôi, uy nhiếp saám sét cường đại khuếch tán trong khoảnh khắc khiến mọi người xung quanh rợn tóc gáy, trong lòng nổi lên lạnh lẽo.
- Lôi vân, tại sao xuất hiện lôi vân?
- Chuyện gì xảy ra?
Rất nhiều cặp mắt kinh sợ, giật mình vì lôi vân đột nhiên đến.
Người Giải Linh Tôn Giả run lẩy bẩy nhìn đăm đăm lên trời:
- Đây là thiên kiếp! Báu vật này xuất thế dẫn đến thiên kiếp!
Hắc Vũ nhìn lên cao, ánh mắt rung động:
- Thiên kiếp, không ngờ báu vật này xuất hiện dẫn thiên kiếp đến!
Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi:
- Hắc Vũ thúc, cái gì là thiên kiếp?
Hắc Vũ nói:
- Trong thiên địa thiên đạo tuần hoàn, trên đời này nếu xuất hiện vật nghịch thiên sẽ chiêu đến thiên kiếp phá hủy. Trốn qua thì tồn tại trên đời, không thoát được sẽ tan thành mây khói.
Hắc Vũ nhìn chằm chằm lôi vân bàn cứ trên Thánh Linh phong, càng rung động hơn.
Lòng Lục Thiếu Du thít chặt:
- Nói vậy là thứ sắp ra khỏi Thánh Linh phong là báu vật nghịch thiên?
Là báu vật gì xuất thế mà thu hút thiên kiếp tới?
Lão nhân áo xám đang định rời đi khi nhìn lên trời thì ánh mắt âm trầm hấp háy:
- Chiêu thiên kiếp, là báu vật nghịch thiên đây!
Báu vật nghịch thiên xuất thế, sao lão nhân áo xám nỡ bỏ đi được?
- Mau nhìn kìa, đó là gì?
Mọi người nhìn chằm chằm, trên Thánh Linh phong, trong cột sáng màu trắng ngập trời xuất hiện một con cự long màu trắng to lớn.
Cự long rống to:
- Grao!
Vảy năng lượng màu trắng bao trùm toàn thân cự long màu trắng, cơ thể to lớn ngạo nghễ lơ lửng trên cao nhìn lôi vân trên bầu trời, ánh mắt trầm trọng nhưng không rút lui.
Vèo!
Nhiều cặp mắt nhìn cự long màu trắng. Trên Thánh Linh phong, lôi vân lăn lộn càng lúc càng kịch liệt, lôi uy to lớn khuếch tán.
Cự long màu trắng gầm rống:
- Grao!
Cự long màu trắng ngẩng đầu đứng thẳng như đang biểu thị không cam lòng, chống đối lôi vân. Năng lượng to lớn lan tràn toàn thân cự long màu trắng, mép thân hình khổng lồ phát huy khe nứt đen ngòm. Khí thế trên người cự long màu trắng làm đám người đứng phía xa linh hồn run rẩy, ánh mắt Kim Huyền cũng thay đổi hẳn.
Cự long màu trắng và lôi vân giằng co. Cự long gầm rống, lôi vân cuồn cuộn, không gian to lớn hưng lạ lùng rơi vào tĩnh lặng. Mọi người nín thở trầm tĩnh, nhìn chằm chằm cự long màu trắng và lôi vân.
Lần đầu tiên mọi người trông thấy cảnh tượng kinh người này, quá rung động. Khí thế bàng bạc đè ép mọi người ngộp thở.
Mọi người xoe tròn mắt, yết hầu lăn lộn nuốt nước bọt khan:
- Ực ực!
Không khí căng thẳng bao trùm không gian, lúc này dù là Lục Thiếu Du, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Cực Lạc Tam Quỷ lòng bàn tay bất giác siết chặt. Năng lượng to lớn đè ép trái tim bọn họ đập nhanh hơn.
Lục Thiếu Du nhìn cự long màu trắng:
- Vật nghịch thiên, chẳng lẽ đây chính là vật nghịch thiên kia?
Khí thế trên người cự long màu trắng khiến toàn thân Lục Thiếu Du khẽ run, tiểu đao màu vàng trong đầu bị ảnh hưởng sớm phát ra ánh sáng vàng chống đỡ uy nhiếp linh hồn vô hình.
Không gian phía xa, lão nhân áo xám mới định rời đi lúc này mắt nhìn chằm chằm lôi vân và cự long màu trắng lăn lộn trên bầu trời, khuôn mặt co gầy co giật.
Nỗi lòng lão nhân áo xám rung động:
- Báu vật, là báu vật nghịch thiên!
Trên người cự long màu trắng có uy nhiếp linh hồn to lớn làm lòng Đông hải chùng xuống, linh hồn ngỡ ngàng.
- Đây là vật gì mà tư gì biến rồng?
- Là báu vật nghịch thiên đây!
Nhiều cặp mắt kinh thán, khí thế trên người cự long màu trắng khổng lồ khiến mọi người rung động.
Trong khi mọi người nỗi lòng rung động thì trên Thánh Linh phong, lôi uy cực kỳ đáng sợ bàn cứ trong lôi vân cuồn cuộn đột nhiên bay raâ, tràn ngập chân trời này.
Xoẹt xoẹt xoẹt đùng đùng!
Một giây ngắn ngủi, trong tiếng xèo xèo, lôi văn cuồn cuộn trên bầu trời có một tia chớp trắng như thiên thạch xuyên qua không gian đã đâm thủng tầng mây.
Xoẹt!
Cùng lúc đó, lôi vân cuộn trào co rút mạnh, tia chớp này như con mãng xà to chui nhanh ra khỏi lôi vân, xé rách không gian kèm theo tiếng xoẹt đáng sợ mạnh mẽ oanh kích cự long màu trắng.
Cự long màu trắng ngẩng đầu gầm rống, mắt chứa ý sợ hãi:
- Grao!
Cự long màu trắng không lùi ngược lại tiến lên, trên cơ thể to lớn khuếch tán năng lượng khủng bố va chạm vào sấm sét to lớn. Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người thấy cự long màu trắng đụng vào sấm sét cường đại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cú va chạm làm cơ thể cự long màu trắng lan tràn tia điện chói mắt, thân hình bị chấn thụt lùi nhiều.
Vù vù vù vù vù!
Sau tia điện dường như khí thế của cự long màu trắng mạnh thêm một chút.
Lục Thiếu Du nghi hoặc lẩm bẩm:
- Hình như hơi thở mạnh hơn một chút.
Giọng Kim Huyền truyền vào tai Lục Thiếu Du:
- Đây là báu vật nghịch thiên xuất thế, hễ là báu vật nghịch thiên đều gặp thiên kiếp ngăn trở. Nếu chịu được thiên kiếp ngăn cản mới tồn tại trên đời này, còn không chịu nổi thì sẽ tan biến thành mây khói. Cự long màu trắng đang chịu đựng thiên kiếp chính là lôi kiếp, đồn rằng lôi kiếp này gồm chín cái. Thiên đạo công bằng, sẽ để lại một chút cơ hội, mỗi khi chịu đựng được một cái thì thực lực sẽ tăng mạnh hơn. Chỉ có chịu được hết lôi kiếp thì thứ kia mới ở lại trên đời này.
Không biết từ khi nào Kim Huyền, Dương Quá đã đến bên cạnh Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du hỏi:
- Kim Huyền thúc, thiên kiếp còn có nhiều chủng loại sao?
Kim Huyền nhìn Lục Thiếu Du:
- Lôi kiếp chỉ là một loại trong số đó, sau này ngươi sẽ biết. Cự long màu trắng này chắc do linh trí của báu vật nghịch thiên biến thành. Nó phải chịu đựng được lôi kiếp mới có thể tồn tại trên đời này, nếu không chịu nổi thì sẽ thành mây khói. Bình thường vật báu vật có thể đối kháng lôi kiếp không nói đến một trong một vạn cơ hội nhưng ít ra cũng cỡ một vạn trong một ngàn phần trăm.
Lục Thiếu Du nói:
- Khó khăn vậy sao? Dường như cự long màu trắng này dễ dàng đối kháng lại lôi kiếp.
Cự long màu trắng đỡ được sấm sét, khí thế mạnh lên một chút.
Kim Huyền mỉm cười nói:
- Có chín lôi kiếp, hiện tại chỉ vừa bắt đầu, càng về sau càng mạnh, không dễ đối kháng.
Xoẹt xoẹt đùng đùng xoẹt!
Kim Huyền dứt lời, lôi vân trên bầu trời lần nữa điên cuồng sôi trào, gió nổi mây phun. Mây đen dày đặc bao phủ không gian xen lẫn tia chớp đì đùng. Không gian tối tăm như thể thiên địa này lẳng lặng chìm trong bóng tối.
Trong không gian có dao động năng lượng vô hình, nguyên sơn mạch động đất. Trong sơn mạch có mặt nướ sông hồ dậy sóng lớn.
Đùng xoẹt!
Trong lôi vân trên bầu trời lại có một tia chớp giáng xuống thật mạnh vào người cự long màu trắng. Cột điện này mạnh hơn, đẩy lùi thân hình hơi hư ảo của cự long màu trắng.
Nhưng cự long màu trắng một lần nữa đối kháng qua, khí thế tăng mạnh lên chút ít. Cột điện sấm sét như tẩy lễ, đối kháng qua sẽ mạnh lên.
*****
Xoẹt xoẹt đùng xoẹt!
Trong khoảnh khắc này lại một cột điện giáng xuống đập cự long màu trắng gầm rú. Cột điện càng lúc càng mạnh, ngay sau đó liên tục mấy cột điện giáng xuống đẩy cự long màu trắng lùi xuống dưới.
Xoẹt xoẹt đùng xoẹt!
Khi tia chớp thứ bảy giáng xuống thì cự long màu trắng đập mạnh xuống Thánh Linh phong, cơ thể to lớn va chạm. Mặc dù thân hình cự long màu trắng hư ảo nhưng vẫn đụng Thánh Linh phong núi sụp đất nứt, đỉnh núi to lớn bị san bằng.
Cự long màu trắng bị đập rớt xuống đỉnh núi, toàn thân uể oải:
- Grao!
Sấm sét càng lúc càng mạnh khiến cự long màu trắng khó khăn chống đỡ.
Xoẹt xoẹt đùng xoẹt!
Cự long màu trắng còn chưa lấy lại tinh thần thì tia chớp thứ tám giáng xuống nó.
Dưới sấm sét không gian vỡ nát, nếu cự long màu trắng bị đập trúng e rằng dữ nhiều lành ít.
Chợt vang tiếng hét to:
- Ta trợ giúp ngươi một tay!
Khi tia chớp giáng xuống một người áo xanh xuất hiện trên Thánh Linh phong, tay ném ra luồng sáng màu tím biến thành cái đỉnh to lơ lửng trong không trung.
Đại đỉnh màu tím xuất hiện tuôn ra lôi vân tím, cột sấm sét to lớn bị đại đỉnh cưỡng ép đón đỡ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cột điện giáng xuống đánh địa đỉnh từ giữa không trung rớt xuống, lực lượng mạnh mẽ trùng kích. Miệng Lục Thiếu Du phun ra ngụm máu, cơ thể thẳng tắp từ hư không rớt xuống đất vừa lúc té xuống cạnh cự long màu trắng.
Rầm!
Lực lượng mạnh mẽ trùng kích, cơ thể Lục Thiếu Du đụng ngọn núi lung lay, lòng núi nứt ra, đá vụn tung tóe.
- Là Linh Vũ Chiến Tôn Lục Thiếu Du!
- Là chưởng môn!
Mọi người con ngươi co rút, hút ngụm khí lạnh. Không ai ngờ lúc này Lục Thiếu Du sẽ trợ giúp cự long màu trắng đỡ một tia chớp, khiến mọi người ngẩn ngơ, không bao giờ ngờ.
Lục Thiếu Du rớt xuóng núi tình cờ vị trí bên cạnh cự long màu trắng. Thân hình Lục Thiếu Du so sánh với cự long màu trắng như con voi và con kiến.
Lục Thiếu Du phun ngụm máu:
- Phụt!
Lục Thiếu Du cứ nghĩ có thể đối kháng lại cột điện, hắn có Tử Lôi Huyền Đỉnh và Bất Diệt Huyền Thể, chuyện này không khó khăn gì mới đúng.
Nhưng sự thật là khi Lục Thiếu Du đỡ được lại phát hiện mình sai lầm, công kích khủng bố hết sức kỳ dị, không đơn thuần là công kích vật chất hay công kích linh hồn, Tử Lôi Huyền Đỉnh vô dụng. Bất Diệt Huyền Thể trên người Lục Thiếu Du mang đến hiệu quả không quá tốt, lực lượng mạnh mẽ xuyên qua Tử Lôi Huyền Đỉnh trùng kích vào, tác dụng trong cơ thể. Lực công kích vô cùng quái dị, không thể đối kháng lại.
Không phải Lục Thiếu Du cố ý muốn hỗ trợ, không phải có lòng đồn tình tràn đầy mà vì Kim Huyền nói nếu cự long màu trắng không đối kháng lại lôi kiếp được sẽ tan biến. Lục Thiếu Du không muốn báu vật nghịch thiên thế này bị hủy nên mới ra tay giúp đỡ, nhưng uy lực lôi kiếp mạnh mẽ vượt dự đoán của hắn.
Xoẹt đùng đùng!
Chớp mắt ngắn ngủi trên bầu trời lại cuồn cuộn lôi vân, không gian rung động như đang uấn nhưỡng một tia chớp cường đại nhất.
Lục Thiếu Du rớt xuống núi, đôi mắt to của cự long màu trắng nghi hoặc nhìn Lục Thiếu Du đầy khó hiểu, sau đó lộ tia cảm kích trúc trắc như biết hắn đang giúp nó.
- Grao!
Lục Thiếu Du nhìn cự long màu trắng. Có vẻ linh trí của nó còn trống rỗng, như trẻ sơ sinh, chưa biết biểu lộ cảm xúc của mình. Lục Thiếu Du miễn cưỡng nhìn ra được cự long màu trắng không có ác ý với hắn, hình như đang tỏ vẻ cảm kích.
Lục Thiếu Du bò dậy, dùng ống tay áo lau vết máu bên môi:
- Ngươi đừng cảm kích ta, ta cũng muốn giúp ngươi nhưng lôi kiếp này quá mạnh, tiếp theo ta biết phận trốn tránh là hơn.
Lực công kích của tia chớp thật kỳ lạ, tại sao hắn bị thương được? Lục Thiếu Du nhớ lại nhưng não trống rỗng. Xoẹt đùng!
Lúc này lôi vân trên bầu trời ngưng tụ sấm sét trong chớp mắt. Tia chớp to cỡ trẻ sơ sinh, sâm sét to lớn phá không giáng xuống cự long màu trắng lần nữa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sấm sét giáng xuống, thiên địa xao động, dọc đường đi không gian vỡ ra từng tấc. Uy năng của sấm sét này cường đại nhất.
Đôi mắt to nhìn Lục Thiếu Du, Đông hải gầm lên:
- Grao!
Cự long màu trắng ngẩng đầu lao thẳng vào sấm sét.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sấm sét to lớn mang theo lôi uy hủy diệt giáng mạnh vào người cự long màu trắng, trong khoảnh khắc tia đinẹ quanh quẩn trên người nó. Cơ thể to lớn bị đẩy mạnh ra đụng vỡ mảng lớn không gian, cự long màu trắng liên tục bị đẩy lùi nhưng rốt cuộc chịu đựng được tia chớp khủng bố này.
Xoẹt!
Tia chớp giáng xuống xong lôi vân bàn cứ trên bầu trời hoàn toàn tan biến, tất cả bình tĩnh lại.
Cự long màu trắng to lớn rống to:
- Grao!
Cự long màu trắng liên tục bị sấm sét đẩy lùi, hoàn toàn đối kháng lại, rống một tiếng điếc tai, uy năng tăng vọt toàn thân, ánh sáng rực rỡ.
Cự long màu trắng gầm rống:
- Grao!
Cự long màu trắng ngẩng đầu, một luồng sáng trắng bắn lên cao thẳng hướng khung trời. Ánh sáng trắng vẹt mây đen dày ra, toàn thân cự long màu trắng tỏa sáng chói lòa, uy năng linh hồn bàng bạc dâng trào khuếch tán.
Chỉ chốc lát không gian run rẩy, uy nhiếp linh hồn mênh mông bàng bạc khuếch tán, tựa như thiên địa xao động. Mọi người ngước lên nhìn, khí thế kinh khủng lan tràn. Tất cả những người có mặt cảm giác tim đập nhanh muốn rớt khỏi lồng ngực hoặc ngừng đập, linh hồn bị ức chế tuyệt đối.
Trên bầu trời, cự long màu trắng gầm rống, uy năng linh hồn bàng bạc đã khuếch tán không gian Thánh Linh cốc sau đó lan tràn toàn bộ Đông hải.
Trong không gian vang tiếng hét thảm.
- A!
Một số đệ tử thực lực hơi thấp liên tục la hét, nhìn cự long màu trắng to lớn, linh hồn đau nhói sắp nổ tung.
Giải Linh Tôn Giả hét to:
- Các đệ tử chú ý, đóng thần thức lại! Đừng nhìn chằm chằm vào cự long màu trắng là được!
Các đệ tử Thánh Linh cốc không dám nhìn thẳng cự long màu trắng nữa, tuy đỡ hơn một chút nhưng toàn thân vẫn không ngừng run rẩy, uy nhiếp linh hồn này quá mạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nguyên Thánh Linh phong trong phút chốc như có cái gì sắp xuất thế. Trong ngọn núi khổng lồ run rẩy phát ra tiếng gầm rú, tiếng động inh ỏi cuồn cuộn trong ngọn núi. Nguyên ngọn núi nứt ra cái khe to lớn.
- Uy nhiếp mạnh quá!
- Linh hồn bị uy nhiếp vô tận, càng đối kháng thì uy nhiếp càng mạnh hơn.
Mọi người nhìn chằm chằm Thánh Linh phong tan vỡ, hơi thở linh hồn này đè ép lòng thít chặt.
Từng đợt ánh sáng trắng bắn ra từ khe hở ngọn núi, khí thế bàng bạc khiếp người lan tràn. Cuồng phong rít gòa, ánh sáng trắng rực rỡ, trong ánh sáng kèm theo uy nhiếp linh hồn mạnh mẽ.
Ánh sáng trắng xuyên thấu khung trời, tràn ngập không gian. Lúc này nguyên không gian rực rỡ ánh sáng trắn chói lòa che rợp trời bao phủ tất cả, tựa từng vòng sáng trắng nối liền thiên địa.
Cự long màu trắng tiếp tục gầm rống:
- Grao!
Cự long màu trắng đột nhiên quay đầu, một lần nữa ngoái lại nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du suy yếu, cơ thể to lớn biến thành cột sáng trắng chui vào trong vòng sáng trắng to lớn.
← Ch. 1922 | Ch. 1924 → |