Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2262

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2262: Xác nhập giáo môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


So với bọn họ, Thiên Địa Nhị lão và Hắc Vũ im lặng, ánh mắt khẽ đổi, dường như hiểu ra được một ít chuyện.

- Về sau các ngươi sẽ hiểu rõ.

Lục Thiếu Du không giải thích nhiều. Ba năm sau Đế giả triệu hoán. Hiện tại Lục Thiếu Du không thể không đề phòng, cũng nên bảo tồn nguyên khí của Phi Linh môn.

Lập tức Lục Thiếu Du xuất ra Thiên Trụ giới, đem chúng cường giả dưới Tôn cấp bát trọng, còn có Bàn Hủy, Hắc Vũ, Thiên Sí Tuyết Sư chỉ đạt tới Bát giai hậu kỳ đưa tới tầng một Thiên Trụ giới để luyện hóa.

- Kim Xà Tôn giả, ngươi cũng đi vào đi. Diện bích một năm thì ở bên trong là mười năm. Là phúc hay là họa thì phải xem vận khí của ngươi.

Lục Thiếu Du nói với Kim Xà Tôn giả, những người khác có thể nhận được bao nhiêu chỗ tốt thì phải xem bản thân họ.

- Mười năm...

Kim Xà Tôn giả nhìn Thiên Trụ giới trước mặt Lục Thiếu Du không khỏi nghi hoặc. Cỗ khí tức trường tồn từ cổ chí kim khiến cho trong lòng hắn rung động không thôi.

- Mau đi đi, lúc ra ngươi sẽ biết chỗ tốt của nó.

- Lệ Quỷ cười nói.

Kim Xà Tôn giả mang theo sự nghi hoặc tiến và trong Thiên Trụ giới, thân ảnh biến mất. Thiên Trụ giới cũng lần nữa trở lại trong tay Lục Thiếu Du.

Đương nhiên Lục Thiếu Du cũng không quên chúng cường giả Thánh Linh giáo. Hắn đã lưu lại một phần cho cường giả Thánh Linh giáo. Đối với Thánh Linh giáo và Phi Linh môn, Lục Thiếu Du cũng không phân biệt đối xử.

Trong đại điện, trừ năm người ra những người khác đều là Tôn cấp cửu trọng. Năm người kia là Lưu Nhất Thủ, Hoàng Đan, Hoa Mãn Ngọc, còn có tỷ muội Diệp Phi, Diệp Mỹ.

Diệp Phi, Diệp Mỹ còn có Hoa Mãn Ngọc còn chưa tiến vào bên trong. Tuy rằng vừa rồi các nàng nhận được chỗ tốt, thế nhưng chuyện của Phi Linh môn hiện tại cũng không ít. Đặc biệt là chuyện Ám đường, mà Hoa Mãn Ngọc thì phải chịu trách nhiệm hôn lễ của chưởng môn. Tự nhiên không có cách nào dành thời gian luyện hóa bảo vật.

Lục Thiếu Du nhìn năm người, trong sự kinh ngạc của mọi người Lục Thiếu Du đem hai cỗ khôi lỗi bát giai đỉnh phong của Thần kIm các giao cho hai người. Đối với thiên phú của Lưu Nhất Thủ Lục Thiếu Du cũng cảm thấy bất lực. Thiên phú của Hoàng Đan cũng không quá tốt. Lục Thiếu Du đang suy nghĩ phải làm sao để thực lực bọn họ tăng lên nhanh, gặp phải cường giả cũng không chịu thiệt.

Một lát sau, cả Phi Linh môn bắt đầu sôi trào. Tin tức chưởng môn sắp thành hôn với mấy vị phu nhân truyền ra khiến cho tất cả đệ tử cao hứng không thôi. Nghe nói đến lúc đó các đệ tử sẽ nhận được không ít chỗ tốt.

Mà lúc này trong đình viện ở hậu sơn Phi Linh môn. Đám người La Lan thị, Lục Tâm Đồng Dương Quá đều đang cao hứng không thôi. Khuôn mặt tứ nữ Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song đỏ bừng, thế nhưng nhìn qua lại càng tuyệt mỹ, kiều diễm mỵ hoặc.

Trong Thiên Trụ giới, Lam Linh đã khôi phục không kém. Được Lục Thiếu Du chuyển qua Thiên Trụ giới, thân thể so với khi trước giống như là hai người khác nhau vậy. Ít nhất bề ngoài đã khôi phục không kém trước kia là bao. Xinh đẹp mà bướng bỉnh. Thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du lại không có cách nào yên tâm. Tu vi của Lam Linh sau này sợ rằng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn.

Lam Linh vừa rời khỏi Thiên Trụ giới đã nghe tin đại hôn của mình sắp được cử hành, trong lòng nàng vô cùng vui mừng, rốt cuộc ngày nàng chờ đợi bấy lâu đã tới.

Lúc này Lục Thiếu Du lại không có mặt ở đình viện trong hậu sơn mà đang ở một đình viện nhỏ khác. Đang cùng Lưu Nhất Thủ, Hoàng Đan, Hoa Mãn Ngọc, Diệp Phi, Diệp Mỹ, còn có sư phụ Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế và phụ thân Lục trung chuẩn bị cho đại hôn.

Lục Thiếu Du thật không ngờ kết hôn cũng có không ít chuyện rườm rà. Nghe Hoa Mãn Ngọc và đám người Diệp Phi nói, chuyện linh tinh so với kiếp trước còn nhiều hơn, khiến cho Lục Thiếu Du nhức đầu.

Mà riêng sính lễ cũng khiến cho Lục Thiếu Du đau đầu, nếu như quá keo kiệt cũng không nên. Thế nhưng nếu cao quá, hắn lại nhiều lão bà, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du đau lòng.

Tuy rằng sính lễ so với mấy vị kiều thê mà nói tuyệt đối đáng giá. Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du đau đầu không thôi, thế nhưng cũng không có biện pháp khác. Cuối cùng hắn quyết định sính lễ đều như nhau, chủ sính lễ đều là một khỏa đan dược Đế phẩm, mặc khác còn có vô số trọng bảo.

Chuyện này khiến cho Thánh Thủ Linh Đế và Hàn Băng Đại Đế đau lòng, mấy sính lễ, mấy khỏa đan dược Đế phẩm a.

Cuối cùng thời gian đại hôn cũng quyết định vào nửa năm sau, phải chuẩn bị vô số thứ từ lúc này mới kịp.

Về phần nhưng chi tiết khác Lục Thiếu Du thật sự cảm thấy đau đầu, toàn quyền giao cho Hoa Mãn Ngọc xử lý, mấy người Hoàng Đan, Lưu Nhất Thủ, Diệp Mỹ hỗ trợ. Hắn thì trốn ra xa, đồng thời Lục Thiếu Du còn phân phó Ám Đường toàn lực tìm kiếm nơi hạ lạc của Linh Vũ giới.

Vào đêm, trong phòng, thân thể hoàn mỹ, không mảnh vải che thân xuất hiện. Làn da màu nâu, toàn thân tỏa ra khí tức thành thục mị hoặc, dã tính mười phần. Tư thái lồi lõm, cân xứng mà bảy bổng, linh lung. Không quá mập mạp, cũng không quá gầy gò, khiến cho mỗi một tấc thân thể đều tràn ngập hấp dẫn, tuyệt đối là vưu vật trời sinh. Nàng đã khôi phục lại như lúc ban đầu.

- Những năm này làm khổ nàng rồi.

Lục Thiếu Du nhìn nữ tử dưới thân, trong mắt tràn ngập áy náy.

- Giờ phút này có chàng ở bên cạnh, tất cả đã đủ rồi.

Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du, giờ phút này y phục biến mất, trong mắt thẹn thùng vô hạn.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười tà, không nói gì, chỉ cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của nữ tử kia. Ánh mắt Lam Linh chuyển động, đôi má đỏ bừng, diễm lệ không gì sánh được, thân thể cực kỳ gợi cảm.

Lục Thiếu Du khó có thể nhịn được nữa cho nên xách thương ra trận, giống như dã thú không ngừng chạy nước rút.

Mấy ngày kế tiếp trong Phi Linh môn vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều được trang trí, quét dọn. Hoa Mãn Ngọc định sửa chữa một tòa đình viện trước thác nước trong hậu sơn. Lục Thiếu Du cũng không phản đối, bằng không quả thực tới lúc đó hắn cũng không có chỗ để ở.

Cùng một thời gian, tin tức chưởng môn Phi Linh môn sắp cử hành đại hôn nhanh chóng truyền ra cả đại lục.

- Sư phụ, con đến rồi.

Trong đình viện ở hậu sơn, Lục Thiếu Du cung kính hành lễ với Thánh Thủ Linh Đế. Mặc kệ tu vi hiện tại của hắn như thế nào, sư phụ chính là sư phụ.

- Thiếu Du, vừa hay con đến, ta muốn thương lượng với con một chuyện.

Thánh Thủ Linh Đế đang cùng Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến nghiên cứu trận pháp. Lúc Lục Thiếu Du tới mới phát hiện ra, đoạn thời gian này hai người cơ hồ đều giam mình nghiên cứu đại trận. Hai người càng ở lâu càng bội phục đối phương. Nếu không phải Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến gọi Lục Thiếu Du là sư đệ thì có lẽ hai người đã kết nghĩa huynh đệ.

Năm đó Thánh Thủ Linh Đế dùng trận pháp, khôi lỗi, khống thú mà tung hoành đại lục. Nếu như không phải năm đó tất cả tinh lực của hắn đặt vào trên trận pháp, khống thú và khôi lỗi thì việc đột phá Đế giả cũng không thất bại. Cho dù tiêu tốn non nửa tới gian lĩnh ngộ thì năm đó nhất định sẽ đột phá thành công.

*****

Mà Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến thì không phải là người bình thường, có nội tình lưu truyền từ thời viễn cổ tới nay của Tam Thần động, trên phương diện trận pháp có không ít thủ đoạn nhỏ. Càng quen biết lâu hai người càng cảm thấy đối phương hợp khẩu vị với mình. Thánh Thủ Linh Đế giải thích về trận pháp khiến cho Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến càng thêm giật mình.

Hai người ở cùng một chỗ đều hưng phấn không thôi. Coi như lần này Lục Thiếu Du tới hai người này vẫn cúi đầu nghiên cứu trậ bàn, cũng không chú ý tới Lục Thiếu Du.

- Mời sư phụ nói.

Lục Thiếu Du nhìn qua hai người khẽ lắc đầu, thế nhưng trong lòng lại vô cùng cao hứng. Tạo nghệ trên phương diện trận pháp của sư phụ và Khiên Bách Biến lần nữa tăng lên nhiều, đây cũng là một chuyện tốt. Chí ít đối với trận pháp hắn đã không còn thời gian nghiên cứu.

- Ta muốn xác nhập Thánh Linh giáo và Phi Linh môn, con thấy thế nào?

Lúc này Thánh Thủ Linh Đế mới quay đầu nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Sư phụ, Thánh Linh giáo chính là tâm huyết của ngươi, huống chi còn tâm huyết của bốn vị sư thúc. Cứ để như vậy không tốt hơn sao?

Lục Thiếu Du giật mình, Thánh Linh giáo xác nhập với Phi Linh môn, trước kia không phải Lục Thiếu Du chưa từng nghĩ qua. Thế nhưng hắn cũng không muốn chiếm tâm huyết của sư phụ thành của mình.

- Con nghĩ nhiều rồi, Thánh Linh giáo và Phi Linh môn xác nhập với nhau, đến lúc đó thực lực của Phi Linh môn sẽ càng mạnh hơn nữa. Chuyện này đối với Thánh Linh giáo mà nói trăm lợi không có lấy một hại. Ta và bốn vị sư thục của con kỳ thực đã sớm có ý xác nhập Thánh Linh giáo và Phi Linh môn. Hiện tại chỉ cần một câu nói của con. Vài ngày sau tất cả các sơn môn lớn tụ tập trong Phi Linh môn. Tới lúc đó tuyên bố đi.

Thánh Thủ Linh Đế nói.

- Vậy được rồi. Đến lúc đó đệ tử sẽ xử lý.

Lục Thiếu Du gật đầu, sư phụ đã cân nhắc kỹ như vậy có lẽ sư phụ và bốn vị sư thúc Bạch Long Đại Đế cũng đã cân nhắc qua. CHo nên lúc này Lục Thiếu Du cũng không phản đối, chuyện này đối với Phi Linh môn và Thánh Linh giáo đều là chuyện tốt.

- Còn chuyện thành gia lập thất của con, đến lúc đi cầu hon ta sẽ thông tri Tứ sư thúc và Ngũ sư thúc của con tới đây. Dù sao hiện tại con là giáo chủ của Thánh Linh giáo, đi cầu hôn đương nhiên cũng cần người Thánh Linh giáo đi theo. Không có việc gì thì xuống đi, dừng làm ảnh hưởng tới chúng ta nghiên cứu cổ trận.

Dứt lời Thánh Thủ Linh Đế phất tay hạ lệnh đuổi khách.

- Đệ tử cáo lui.

Lục Thiếu Du cười khổ, thế nhưng cũng chỉ có thể lui xuống. Thánh Linh giáo cũng muốn đi cầu hôn cùng, phụ thân Lục trung cũng đã nói bản thân muốn đi, đến lúc đó sợ rằng vô cùng náo nhiệt.

Trong một ngọn núi cao vút trong mây, trên ngọn núi, đoạn Thiên Mộc Thần Thụ mà Bắc Cung Vô Song cắm xuống lúc trước đã bắt đầu mọc rễ nảy mầm, lần nữa có lá cây vươn ra, phóng ra sinh cơ bàng bạc.

Lục Thiếu Du đứng trên đỉnh núi, ánh mắt nhìn về phía trước. Hắn đã đi tới nơi này mấy chục năm, biến hóa bực này khiến cho lúc này hắn nghĩ lại trong lòng ngổn ngang cảm xúc. Hắn chưa từng nghĩ trên đời này còn có chuyện kỳ diệu như vậy.

- Thiếu Du.

Một âm thanh dịu dàng vang lên, mấy đạo thân ảnh mềm mại lập tức phóng tới. Chính là năm người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lam Linh.

- Sao các nàng lại tới đây?

Trường bào trên người Lục Thiếu Du tung bay, khẽ mỉm cười hỏi. Ở thế giới này có năm vị kiều thê như vậy hắn còn có thể đòi hỏi gì nữa? Ông trời đã cực kỳ chiếu cố hắn rồi.

- Sắp đại hôn cho nên chúng thiếp định trở về một chuyến, vì vậy chúng thiếp mới tới nói cho chàng một tiếng.

- Cũng nên xuất phát đi.

Lục Thiếu Du cười cười, mấy ngày này Vô Song và chúng nữ chưa trở về là bởi vì muốn ở lại lâu vài ngày. Lúc này tin tức đại hôn đã truyền ra, chúng nữ cũng nên trở về. Mà hắn cũng nên tự mình đi cầu hôn, đầy đủ lễ tiết mới được.

- Thiếu Du, Du Thược và Thanh Tuyền chàng định làm thế nào? Đại hôn của chúng ta có thể dời lại một chút. Lăng cô nương dù sao cũng là mẫu thân của Du Thược.

Độc Cô Cảnh Văn nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cười khổ, vẻ mặt trầm xuống, nói:

- Đại hôn không cần lùi lại, trong lòng Du Thược hận ta, Thanh Tuyền sợ rằng cũng giống vậy, không phải trong thời gian ngắn có thể hóa giải. Về sau ta sẽ nghĩ biện pháp.

- Thiếu Du, vậy Bạch Linh tỷ thì sao?

Bắc Cung Vô Song dịu dàng nói:

- Năm đó thiếp đã nhìn ra được, chỉ là nhân tộc và thú tộc khác nhau. Thế nhưng hiện tại Bạch Linh tỷ cũng đã đột phá tới Đế cấp, dựa theo đạo lý mà nói, đã không còn sự khác biệt. Trong lòng Bạch Linh tỷ có tình với chàng, chúng ta cũng nhìn ra được.

- Các nàng không ngại sao?

Lục Thiếu Du mỉm cười, trong đầu nhớ tới thân ảnh xinh đẹp ưa thích mặc y phục trắng như tuyết kia.

- Chẳng lẽ chàng hy vọng chúng ta sẽ chú ý sao?

Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt của Lữ Tiểu Linh cũng không phải quá tốt. Thế nhưng các nàng đều là nữ nhân thông minh, biết rõ mình nên làm thế nào. Có một ít chuyện không bằng mắt nhắm mắt mở, chuyện không nên quản thì không nên quản, chỉ cần trong lòng hắn có các nàng là được rồi.

Lục Thiếu Du vuốt vuốt mũi, khóe miệng mỉm cười nói:

- Có các nàng thật tốt.

- Ít miệng lươi trơn tru đi.

Thân thể mềm mại của Lữ Tiểu Linh rung động, bộ ngực ngạo nghễ run run khiến cho ánh mắt Lục Thiếu Du không khỏi đảo qua bộ ngực của nàng.

- Sắc quỷ vô sỉ.

Lữ Tiểu Linh trừng mắt nhìn Lữ Tiểu Linh, thế nhưng lại cố gắng ưỡn ngực thêm.

- Thiếu Du, nếu như có thể thì nên đi tới Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc đi. Chúng ta đi cùng chàng, có lẽ có thể giúp chàng một chút. Đến lúc đó chúng thiếp cũng tiện đường trở về.

Bắc Cung Vô Song nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du suy nghĩ một lát rồi nhìn chúng nữ nói:

- Đến lúc đó một mình ta đi thôi. Mấy ngày nay ta sẽ đi tới nhà các nàng cầu hôn.

- Hừ, chàng cầu hôn thì chúng ta sẽ gả cho chàng sao? Quá mất mặt.

Vân Hồng Lăng chu miệng lạnh nhạt nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Thật sao?

Lục Thiếu Du cười cười, lập tức ôm thân thể mềm mại động lòng người kia vào trong ngực. Đôi môi hôn xuống, hai tay hung hăng vuốt ve cặp mông ngạo nghễ, căng tròn của nàng.

- Cứu mạng, sắc quỷ.

Vân Hồng Lăng kêu to.

- Nếu như không lấy thì ta sẽ không khách khí.

Lục Thiếu Du cười tà, đôi tay di chuyển mặc kệ sự có mặt của chúng nữ bên người.

- Tiểu Long, Vô Song tỷ... Mọi người còn không mau giúp.

Vân Hồng Lăng giãy dụa, thế nhưng đôi môi bị che khuất cho nên không có cách nào thoát khỏi ma chướng của Lục Thiếu Du.

- Sắc lang, buông tay.

Lữ Tiểu Linh lập tức gia nhập chiến trường. Đám người Lam Linh, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn cũng không đứng nhìn.

- Hắc Hắc, tới vừa vặn.

Lục Thiếu Du nở nụ cười tà, lập tức trên ngọn núi, từng đạo thân ảnh xinh đẹp không thoát khỏi bàn tay của Lục Thiếu Du.

*****

Hôm sau Lục Thiếu Du dẫn đầu đoàn người đi tới Lam gia cầu hôn, đi theo còn có Lục trung và không ít trưởng lão, đệ tử Lục gia, cũng đại biểu cho Nhân Hoàng tộc thứ bảy. Đi cùng mọi người Lục gia còn có Thiên Địa nhị lão dẫn mấy cường giả Phi Linh môn cùng một ít trưởng lão, hộ pháp đại biểu cho Phi Linh môn.

Lam gia hiện tại cũng không còn quá nhiều người. Tất cả đều ở trong Phi Linh môn, dưới sự sắp xếp của Phi Linh môn. Tất cả đệ tử Lam gia còn lại đều được sắp xếp vô cùng tốt.

Lục Thiếu Du tự mình mang theo lễ trọng cầu hôn, Lam gia đương nheien sẽ không phản đối, chuyện này khiến cho gia tộc khác hâm mộ vô cùng. Tuy rằng Lam gia gặp kiếp số, thế nhưng từ nay về sau ở trên đại lục này, chỉ cần Phi Linh môn còn thì Lam gia nhất định sẽ hưng thịnh.

Sau Lam gia Lục Thiếu Du đi tới Linh Thiên môn, nhiều người chậm chân Lục Thiếu Du đành phải thu mọi người vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, đến bên ngoài Lục Thiếu Du lúc này mới cho mọi người ra.

Cảm nhận khí tức của Lục Thiếu Du, còn có thân phận Hoàng tộc của Lục Trung, tăng thêm Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn đều là Thần nữ hai Hoàng tộc, lại là cường giả Đế cấp cùng nhau tới Phi Linh môn. Linh Hạo Đại Đế cùng với Lữ Chính Cường tự mình ra bên ngoài sơn môn nghênh đón.

Đối với hôn sự, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt, sính lễ của Lục Thiếu Du cũng đủ để khiến cho Linh Thiên môn không nói được gì.

Rời khỏi Linh Thiên môn, Lục Thiếu Du không thể không tới thẳng Vân Dương Tông. Trong Vân Dương Tông, Dương Đỉnh Thiên và Vân Thủ Đế Tiên tự mình nghênh đón. Lục Thiếu Du tới Vân Dương Tông, lập tức tự mình đi bái phỏng sư phụ Vũ Ngọc Tiền, lại đem cho sư phụ không ít trọng bảo, khiến cho Vũ Ngọc Tiền cười không ngậm miệng lại được. Những trưởng lão khác trong Vân Dương Tông biết được chuyện này hận không thể chạy tới đánh cho Vũ Ngọc Tiền một trận. Hiện tại mỗi một thứ mà Lục Thiếu Du cho đều là trọng bảo a.

Cả đám trưởng lão Vân Dương Tông đối với Vũ Ngọc Tiền đều vô cùng ghen ghét, oán hận. Hận tại sao lúc trước mình lại không liều mạng cùng Vũ Ngọc Tiền. Nếu sớm biết như vậy, lúc trước coi như là liều cái mạng già bọn hắn cũng phải nhận tên đệ tử này, hiện tại bọn họ có hối hận cũng không kịp.

Mà đối với hôn sự, Vân Dương Tông tự nhiên không có phản đối. Dù sao đã là chuyện nước chảy thành sông mà thôi. Mà sính lễ cũng đủ để khiến cho các trưởng lão Vân Dương Tông nghẹn họng.

Sau khi rời khỏi Vân Dương Tông, Lục Thiếu Du tiếp tục tới Độc Cô gia tộc. Dùng thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại, lại thêm thân phận người khai sáng Hoàng tộc. Độc Cô gia tộc không dám xem thương. Đãi ngộ lúc này Lục Thiếu Du tới Độc Cô gia tộc so với khi trước quả thực cách biệt một trời một vực. Độc Cô Hồn Long tự mình tới nghênh đón.

Ngược lại một ít người trong Lục gia không trở thành Hoàng tộc và người của Phi Linh môn, Thánh Linh giáo, cả đám đều thừa dịp cơ hội lần này dò xét một phen. Đệ tử Lục gia và trưởng lão biết được hiện tại Lục gia chênh lệch với những Hoàng tộc khác, khoảng cách này cực lớn, trong thời gian ngắn sợ rằng khó có thể đuổi kịp.

Đến Độc Cô gia, Lục Thiếu Du vốn định tới gặp nghĩa phụ Nam thúc, sau khi hỏi thăm một lát hắn mới biết được Nam thúc đã bế quan, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn khó có thể đi ra được.

Trong Bắc Cung gia tộc cũng vô cùng náo nhiệt, đối với hôn sự của Lục Thiếu Du cùng Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song, tất cả đều là chuyện nước chảy thành sông. Lục Thiếu Du tới cầu hồn Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc đều không có bất kỳ ý kiến gì.

Ngược lại Bắc Cung Kình Thương và Độc Cô Ngạo Vũ lại nói, Lục Thiếu Du thành hôn với nữ nhi mình, nhất định không thể để cho nữ nhi của bọn họ chịu ủy khuất.

Lục Thiếu Du cũng hiểu ý của hai người, Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia đều không đồng ý Thần nữ của gia tộc mình ở vị trí thấp hơn. Cho nên Lục Thiếu Du cũng đã sớm có sắp xếp, mọi người đều ngang hàng không phân lớn nhỏ. Chúng nữ đã sớm ở cùng nhau cho nên cũng không xảy ra chuyện khiến cho Lục Thiếu Du đau đầu.

Ngang bằng không phân lớn nhỏ, Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc cũng không quá để ý. Huống chi cũng chỉ có thể như vậy, cho nên bọn họ chỉ có thể đồng ý.

Liên tục di chuyển mấy ngày khiến cho Lục Thiếu Du cười khổ. Xem ra lão bà càng nhiều thì càng mệt mỏi a. Kiếp trước có chế độ một vợ một chồng, hiện tại kỳ thực là quốc gia muốn bảo vệ nam quyền a. Nếu như có nhiều trượng mẫu và nhạc phụ, quả thực vô cùng khó ứng phó.

Sáng sớm, sắc trời vừa sáng, từng đỉnh núi màu xanh hiện lên. Từng dãy núi, rừng cây, dòng sông liên miên có sương mù bốc lên, từ xa nhìn lại khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ, thoải mái.

- Lục Thiếu Du bái phỏng Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc.

Nhìn phía trước, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, tiếng gầm gừ truyền ra. Sau khi rời khỏi Bắc Cug gia tộc Lục Thiếu Du để cho người Lục gia, Thánh Linh giáo, Phi Linh môn trở lại Phi Linh môn trước. Một mình hắn đi tới Tổ Yêu lâm, có một ít chuyện hắn phải tự mình đi tới mới được.

- Đường đường là chủ nhân Hoàng tộc, chưởng môn Phi Linh môn sao hôm nay lại rảnh tới tệ xá của chúng ta vậy?

Dứt lời, trên ngọn núi phía trước truyền ra chấn động kỳ dị. Một bình chướng không gian cực lớn lập tức xuất hiện trước mắt Lục Thiếu Du.

Gợn sóng trong không gian nhộn nhạo, một đạo thân ảnh màu tím xuất hiện trước người Lục Thiếu Du. Người này gầy gò, cao ngất. Sau lưng là áo choàng màu đen, khuôn mặt trắng nõn. Khuôn mặt hồng hào, đây chính là Tử Hiên lão tổ của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.

- Bái kiến Tử Hiên sư bá.

Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ.

- Nghĩa phụ ngươi đâu rôi?

Tử Hiên lão tổ hỏi, trong tâm thần của hắn, hắn phát hiện ra Lục Thiếu Du chỉ đi tới đây một mình cho nên có chút ngoài ý muốn.

Lục Thiếu Du đem chuyện Nghĩa phụ Nam thúc trở lại Độc Cô gia tộc nói qua một lần. Tử Hiên lão tổ dường như cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nói:

- Lão quái vật khôi phục THần Hoàng khí. Người Độc Cô gia đương nhiên sẽ dùng trăm phương ngàn kế kéo hắn trở về. Huống chi bằng vào quan hệ của ngươi và lão quái vật, có lão quái vật trong Độc Cô gia, quan hệ với ngươi càng thêm kiên cố.

Dứt lời, ánh mắt Tử Hiên lão tổ nhảy lên, nói:

- Có lẽ gần đây ngươi có rất nhiều việc a. Quét ngang tất cả các sơn môn trong Thiên Địa minh cũng đủ để khiến cho Phi Linh môn bận rộn một hồi. Hôm nay còn tới chỗ ta, chẳng lẽ là vì chuyện Đế giả triệu hoán?

- Tiểu tử tới tìm Bạch Linh.

Lục Thiếu Du nói, theo lời Tử Hiên lão tổ, dường như hắn cũng nghe tới lệnh cấm của Đế giả.

- Tìm Bạch Linh?

Tử Hiên lão tổ sững sờ một lát, lập tức nhìn Lục Thiếu Du thở dài nói:

- Ta đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy, cũng may Bạch Linh cũng đột phá tới Đế cấp. Theo ta, Bạch Linh đang ở quảng trường truyền vị tộc trưởng cho người khác.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3468)